KHÓC MỘT CHUYỆN TÌNH
NGHE CHĂNG? Thăm em đặt đóa hoa hồng Ngàn câu muốn gửi tự lòng riêng anh Thầm thì suốt những thiên canh Ở- đi đâu dễ! "Mộ phần" ai chăm? Ngày ngày lui tới viếng thăm? Xin nàng mách bảo- khấn thầm nghe chăng?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2010 18:57:01 bởi Kẻ Ngông >
Đừng buồn khổ nữa...
Đừng buồn khổ nữa Kẻ Ngông ơi!
Người đi..,kẻ ở lại ngậm ngùi
Nếu còn thương nhớ xin đừng gọi.
Kinh động người say giấc ngủ vùi....
Hãy để cho cho người được ra đi ,
Tìm về cửa Phật ,chốn từ bi.
Rũ bỏ bụi trần ,vương tục lụy.
Thanh thản tâm hồn áng văn thi...
Thương Giang
CHẲNG PHÔI PHAI Xa ai từ thuở tiễn ngoài khơi Sóng gió chơi vơi chẳng đổi dời. Tình đọng trong tim lưu vạn kiếp Ái tồn tâm tưởng giữ muôn đời Yêu thương tích tụ gom chung nẻo Luyến nhớ nén dồn sợ rụng rơi. Sớm , tối... nhìn mây bay lảng vãng Khát khao giây phút ở bên người. -sd-
gửi người chưa quen
Lần đầu tôi ghé thăm vườn thơ
Chưa kịp quen ai đã bất ngờ ,
Thấy trang lưu niệm ngập hoa nến
Tri ân vĩnh biệt lúc tiễn đưa....
Vô duyên ,cho tôi kẻ đến sau,
Nào đã biết gì về Trang đâu?
Lần giở trang thơ Trang để lại,
Mới hiểu phần nào nỗi đớn đau...
Tài hoa ,đoản mệnh quá Trang ơi!
Lìa trần khi mới ngoại ba mươi?
Sao vội đi thế,khi còn trẻ,
Rũ bụi trần không vướng nợ người?
Duyên phận ,số kiếp đã định rồi...
Âm dương cách biệt từ đây thôi...
Trang đi về miền xa xôi ấy,
Nhưng thơ ở lại mãi ru đời....
Thương Giang *
)Em đọc thư cũ vô tình tìm thấy bài thơ này đã gửi cho anh vẫn còn lưu trong thư,em xóa thư cũ để lấy chỗ vì đã đầy thư mới không nhận được nên post lại bài thơ trước khi xoá hẳn , để gửi cho Trang.
LỖI HẸN
Chiều nghiêng bóng ngả mắt mờ dần
Ta biết về đâu để nghỉ chân???
Tháng rộng suy tư trông gió hạ
Ngày dài nghĩ ngợi đợi mưa xuân
Sắc xinh lá mởn giờ phơi xác
Hương thắm cành mơn vội tách thân
Buồn lắm nàng ơi! Mình chẳng thể:
Chu toàn ân, nghĩa...cõi dương trần. -sd-
Ô hay! Thu trỗi muôn đàng
Còn đâu chiếc lá mơ màng dệt thêu
Đành buông- khan giọng tiếng kêu
Ngẩn ngơ giữa buổi tím chiều ưu tư!
-sd-
BUÔNG XUÔI Chiều cuối đông nghe tim lọan nhịp Tiếng gọi tình khó kịp đuổi theo Thời gian nương gió bay vèo Sầu tư vương đọng - cánh bèo lênh đênh! Gió thổi tạt bồng bềnh mây trắng Lượn là đà vầng trán nhăn nheo Xa xa tiếng sáo trong veo Chứa chan bao nỗi... khó nghèo buông xuôi! -SD-
NỖI NHỚ
Nỗi nhớ trong tôi mãi cuộn tràn
Yêu hình xưa cũ- bước lang thang
Ưu tư khắc khoải sầu muôn thuở
Biết gửi về đâu- giấc mộng vàng! -sd-
Đừng buồn khổ nữa...
Đừng buồn khổ nữa Kẻ Ngông ơi!
Người đi..,kẻ ở lại ngậm ngùi
Nếu còn thương nhớ xin đừng gọi.
Kinh động người say giấc ngủ vùi....
Hãy để cho cho người được ra đi ,
Tìm về cửa Phật ,chốn từ bi.
Rũ bỏ bụi trần ,vương tục lụy.
Thanh thản tâm hồn áng văn thi...
Thương Giang TÌNH TRI KỈ Biết thế nhưng lòng mãi nghĩ suy... Qua bao ngày tháng vẫn thương bi! Cuộc đời mấy chốc trôi mây gió... Sống trọn tình người trước lúc đi. Ai rồi cũng phải biệt dương trần Tồn tại cho chăng nấm mộ phần. Vô phận phu- thê- tình tri kỉ! Ta thương thân phận- khóc tình ân!
gửi người chưa quen
Lần đầu tôi ghé thăm vườn thơ
Chưa kịp quen ai đã bất ngờ ,
Thấy trang lưu niệm ngập hoa nến
Tri ân vĩnh biệt lúc tiễn đưa....
Vô duyên ,cho tôi kẻ đến sau,
Nào đã biết gì về Trang đâu?
Lần giở trang thơ Trang để lại,
Mới hiểu phần nào nỗi đớn đau...
Tài hoa ,đoản mệnh quá Trang ơi!
Lìa trần khi mới ngoại ba mươi?
Sao vội đi thế,khi còn trẻ,
Rũ bụi trần không vướng nợ người?
Duyên phận ,số kiếp đã định rồi...
Âm dương cách biệt từ đây thôi...
Trang đi về miền xa xôi ấy,
Nhưng thơ ở lại mãi ru đời....
Thương Giang
*
)Em đọc thư cũ vô tình tìm thấy bài thơ này đã gửi cho anh vẫn còn lưu trong thư,em xóa thư cũ để lấy chỗ vì đã đầy thư mới không nhận được nên post lại bài thơ trước khi xoá hẳn , để gửi cho Trang. LỜI CÁM ƠN CHÂN TÌNH Cám ơn em còn nghĩ đến Trang - người bạn xấu số của chúng ta. Trang ra đi chắc lòng cũng vui vì nơi đây còn nhiều người thương tưởng. KN thay mặt TT cám ơn lòng mến mộ của em nói chung của quí thi hữu nói riêng, kính chúc năm mới vạn điều tốt lành đến với toàn thể VNTQ.
ĐÊM TÀN
Một mình trơ trọi giữa đêm thâu
Chờ đợi hương xưa- hít thở sâu!!!
Canh lụn, đêm tàn- sầu nhân thế!
Hồn ta cuộn mãi bởi vì đâu???
-sd-
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2010 16:04:10 bởi SĨ ĐOAN >
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI Tôi lặng lẻ trên lối mòn quen thuộc
Cỏ ven đường dường quất quít bước chân
Cát mơn man như những người thân
Cùng tâm tình giữa thâu canh vắng lặng. Gió vi vu lượn qua bao nhiêu chặng?
Sương là đà đáp nhẹ mấy lần rơi?
Trong tiềm thức hằn sâu nỗi chơi vơi...!
Đây góc trời đã cùng tôi năm tháng. Đời phiêu bạt vẫn trong tim hình dáng...
Tạc tâm hồn chẳng phai nhạt thời gian.
Góc trời riêng! Đong đầy những vương mang...
Niềm xoa dịu sau bao ngày lăn lộn. sd
TÌM HOÀI Vươn cát bụi rạng ngời hoa thắm
Hòa gió mưa sưởi ấm không gian
Tìm hoài tìm mãi bên đàng
Trăm năm chưa gặp mộng vàng ai ơi!
-LL-
ĐỜI SƯƠNG KHÓI Đời sương khói mới đây qua đó Như thoi đưa chẳng có điểm dừng Sương rơi lác đác vô chừng Khói loang vũ trụ cũng cùng tan nhanh. Mịt mờ mịt thâu canh giá lạnh Mù tù mù hiu quạnh chơi vơi Tình nào vĩnh cửu tươi ngời Yêu thương gắn bó - cuộc đời thăng hoa Như chim hót ngân nga điệp khúc; Chiếc gương thần mỗi phút biến thiên? Lá xanh rơi rụng bên hiên Thu về bao nỗi triền miên u hoài!!! Võ phòng bị- giãi vây thế trận Vàng xác thân chẳng hận đời ta Trung trinh tấc dạ vượt qua Tín, nhân... vẹn giữ để mà tìm vui...!
CHỜ ANH...
Tình ta muôn thuở chẳng vơi
Trúc mai bền vững giữa trời bão giông Em đi vào cõi hư không Chờ anh tiếp bước cho lòng nguôi ngoai! -LL-
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: