KHÓC MỘT CHUYỆN TÌNH
Cảm kích
Sắc mực vừa pha gửi cuối trời
Từ nguồn huyết mạch suối tâm khơi
Niềm thương trỗi dậy hòa nên tiếng
Nỗi kính trào dâng lắng nghẹn lời
Dạ khấn từ bi ven ý hợp
Lòng cầu hỉ xả lấp tình lơi
Mong màu kỉ niệm xanh hồng ngọc
Giữ mãi trong tâm chẳng đổi dời!
10.03,11
sd
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2011 18:25:54 bởi SĨ ĐOAN >
Thả hồn
Ngất ngưởng dương trần rượu với ta
Hòa tâm nguyện ý ánh trăng ngà
Nâng ly ngắm nguyệt dầm sương rụng
Trải chiếu ôm hằng đội tuyết sa
Bốn bể trườn qua không chướng vật
Năm châu rảo khắp chẳng kì đà
Mơ tràn kí ức xanh cành biếc
Mộng thắm thi vần hóa vũ ca.
16.03.11
Nguyệt tàn
Mây sầu bất chợt phủ nền thanh
Mặt đất cuồng quay rạn giấc lành
Ủ rủ kim chi mờ sóng biếc
Ưu phiền ngọc diệp tối trời xanh
Trông về phố cũ thương bờ dậu
Ngoảnh lại đường xưa xót góc vành
Phận đã an bài ôi nuối tiếc
Đêm trường khắc khoải bước từng canh.
18.03.11
sd
Tiếng oán đêm trường
Về đêm rả rít tiếng côn trùng
Khóc kiếp lạc loài bải hoải lung
Thảm gấm chưa thêu vì sợi rối
Mành tơ chửa dệt bởi dây chùng
Trớ trêu duyên phận không cùng thủy
Cám cảnh ân tình chẳng vẹn chung
Bẽn lẽn thu mình than với oán
Về đêm rả rít tiếng côn trùng.
23.03.11
Mộng trôi
Bể cả mênh mông thiếu một người
Mây sầu lác đác giữa chiều rơi
Mưa sa cuối nẻo buồn cô quạnh
Gió thỏang bên đường tiếc lẻ loi
Mấy độ xuân về xuân khóc đất
Nhiều phen hạ đến hạ than trời
Đành cam nén dạ cầu hoa thắm
Dịu lắng tơ lòng thả mộng trôi!
24.03.11
Thuờ Tình Hồng
Mang hoa về tặng thuở tình hồng
Người chết năm nào một cuối đông
Thôi nhé quên đi mùi say đắm
Ừ thì đã vậy vửa cay nồng
Tìm hoài chẳng đặng dù thương nhớ
Kiếm mãi cũng không dẫu đợi mong
Định mệnh buồn ơi đừng theo nữa
Thả hồn vất vưởng trái tim hồng
Hồng Quế
Nhớ người chốn xưa Cứ độ chiều về ngắm lá bay Tâm tư khắc khoải nhớ thu gầy Trông hoài bến ái vang mưa nhẹ Dõi mãi sông tình vọng gió lay Điệu oán buông lơi trồi khóe mắt Cung sầu bám chặt trĩu thân giầy. Niềm thương nỗi nhớ men muôn dặm Giấc điệp mơ màng hội tối nay 01.04.11
Nguyệt cầm Vọng gót sen hồng dưới nguyệt thanh Trầm tư khúc oán rũ duyên lành Mơ nồng gió cuộn bên rừng đỏ Ước đượm sương vùi giữa bể xanh Phách lạc âm rời hoen nửa kiếp Dây tơi phím gãy tím đôi vành Se hồn điểm lại khung trời vắng Bất chợt châu tràn đợi trống canh. 06.04.11
Đời trôi
Mây chiều bảng lảng quyện sương rơi
Gió thoảng miên man lạnh góc đời
Phiến lá nương cành bâu chẳng thả
Tràng đài tựa cánh bám không lơi
Mưa dầm lọc khí tròn sông bể
Nắng dãi khơi hương vẹn đất trời
Khắc khoải bao thu người thấu đặng
Tơ lòng thổn thức biết nào vơi?
18.04.11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2011 07:31:03 bởi Kẻ Ngông >
Thuyền trôi Sóng lượn thuyền vờn tựa áng mây Liêu xiêu, khập khiễng bóng nghiêng gầy Neo bờ ý nguyện đôi lần tỉnh Níu cảng tâm nguyền nửa giấc say. Sấm loạn mưa cuồng quăng giữa bể Chớp tung gió giật cuộn bên lầy Gan bào ruột thắt tay chéo chống Trí lực căng phồng ghịt sức lay. 18.04.11
Hồn thơ chết Hồn thơ thất lạc mãi chưa về Vạn sự không thành lắm tái tê Ngoảnh lại đầu xanh giờ điểm trắng Tình mơ úa sắc quỵ bên lề.
Nửa ánh trăng vàng tô dáng lẻ Đôi làn mắt biếc nhuộm tim côi.
Thương sầu Thương sầu nửa mảnh khúc tình tan Lạc bước cô liêu lệ đẫm tràn Tiếng nguyện xa nguồn vương nỗi tủi Lời cầu khuất bến đọng niềm than Thời gian lướt vội xao cung nhạc Kỉ niệm trào nhanh luyến điệu đàn Nợ phận bao mùa in kí ức Khơi lòng dậy sóng trỗi miên man 09.05.11
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: