Riêng Một góc trời . . .
( Cháu chào Chú Trúc, Cô Khiết ạ !)
Trời!
Thời gian trôi
Đã cuốn theo tuổi đời
Nay tôi đã thành chú
Già rồi sao tôi ơi?
Có ai gọi một lời
Mà lòng mình tan nát
Bàng hoàng và tan nát
Dòng thơ viết chẳng xuôi
Không
Không đâu em ơi
Trúc xanh nào có tuổi
Hoàng hôn về vẫn mới
Trăng vàng về vẫn tươi
Đông giá vẫn tươi cười
Sao gọi anh bằng chú?
Mến chào KKT đến thăm DTT và góp vui những lời thơ nhí nhảnh rất hay nhé.Sao KKT khôn thế, tự nhận mình trẻ trung còn mọi người đều bị "lên chức" cả là sao ???
Thơ đốt rồi
Bút bẻ rồi
Đầu đi cắt trọc
Có người ngồi khóc
" Ôi! sao em độc ác
Đã giết thơ rồi lại giết cả thi nhân"
Cô bé kha khả Tú ơi. Cô bé là người độc ác nhất trần gian. Tôi cũng đã từng bị một cô bé gọi bằng bác nên tôi rất đồng cảm với anh bạn trúc mùa đông của tôi. Gửi tặng cô bé một bài thơ tôi viết khi bị gọi bằng bác để cô bé rút kinh nghiệm nhé
Bụi thời gian Gửi Mây chiều Có một người đã đốt thơ rồi "1" Cay đắng bây giờ đến lượt tôi Vẫn nghĩ lòng mình là hương cốm Nên thơ tình tôi trải muôn nơi Vẫn ước em là tầu lá sen Gói thơ tình tôi viết tặng em Trăm năm tóc ngả mầu mây trắng Mây trắng tôi Tìm Mây chiều em Sao nhỉ tôi không chạy trốn? Còn đâu hương cốm của tình yêu Chiều nay có một làn mây xám Rắc bụi thời gian lên chữ " Yêu" Nàng thơ giờ đã vài nghìn tuổi Gọi bằng gì đây cô bé ơi? Lớp bụi thời gian cô bé rắc Đã làm trắng xóa cả thơ tôi Hà nội 4 -8- 2008 Viết nhân được một cô bé gọi bằng bác "1" Thơ tôi tôi đã đốt rồi Thơ không tuổi
nguyễn thế duyên
Kính lão đắc thọ
Sách để đầy kho
Tú đâu kính lệch
Xin Lão Thế Duyên
Chấp cho Hiền Điệt
Lời cháu tỏ thiệt
Mong ông chấp nhe
Kính bút chú nè
Cháu out bác nhé
Kha Khả Tú
Trêu xong chạy trốn nhanh thôi ! Kẻo bị đòn ... Ý...ỳ...chạy nè [sm=z_scooter.gif] [sm=tiptoe.gif]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2009 02:31:21 bởi Kha Khả Tú >
quote:
Trích đoạn: nguyễn thế duyên
Cái rét mang tên Thanh Khiết
Giữa mùa hạ bỗng gió mùa Đông bắc
Tháng ba qua lâu rồi đâu phải rét nàng Bân
Đêm hôm qua câu thơ em vừa đọc
Thì sáng nay cái rét đã đến gần
Có phải em vừa đan xong áo?
Hay câu thơ nỗi nhớ buốt lạnh lòng
Cái lạnh ấy ngấm vào trời đất
Bỗng se lòng--Nỗi nhớ hóa mung lung
Cái lạnh hồn em gây mưa trong anh
Cái lạnh đất trời gây mưa Hà Nội
Có tiếng sấm rền từ rất xa vọng tới
Lẫn trong tiếng mưa rơi
Tiếng sấm nào của đất trời?
Tiếng sấm nào là lời em nhắn gửi?
Mưa trắng trời Hà Nội
Mưa giăng giăng lòng anh
Đời đã có rét nàng Bân
Anh có cái rét mang tên Thanh Khiết
Ai mà biết được
Trong hai người ai yêu mãh liệt hơn?
Hà nội 28-5-2009
Viết trong những ngày gió mùa đông bắc
XÔN XAO QUÊ CŨ
Từ nhỏ xa quê đi biệt tích
Chẳng biết mình đã biết lạnh hay chưa
Rét nàng Bân thương nhớ mấy cho vừa
Dù chẳng biết được mặt người đan áo
Trời miền Bắc giờ mưa Ngâu tháng sáu
Ai lạnh,ai buồn,ai nhớ,ai yêu?
Thanh khiết lại về nơi xưa tìm dấu
Bỏ Sài Gòn ta nhặt nắng cô liêu
Rét run người sao lại về trong nắng
Rét run người khi hạ trắng xôn xao
Mắt hướng quê xưa,lòng bỗng xót cồn cào
Nàng bân ơi,bao giờ ta trở lại
Để hiểu được cái rét nào tê tái
Rét trong lòng?
trong nắng?
trong mưa?
Rét bây giờ....hay....cái rét xa xưa....?
Sài Gòn,1/6/09
Viết trong ngày....quốc tế thiếu nhi
Trích đoạn: Kha Khả Tú
nguyễn thế duyên
Kính lão đắc thọ
Sách để đầy kho
Tú đâu kính lệch
Xin Lão Thế Duyên
Chấp cho Hiền Điệt
Lời cháu tỏ thiệt
Mong ông chấp nhe
Kính bút chú nè
Cháu out bác nhé
Kha Khả Tú
Trêu xong chạy trốn nhanh thôi ! Kẻo bị đòn ... Ý...ỳ...chạy nè [sm=z_scooter.gif] [sm=tiptoe.gif]
Cảm ơn bác Duyên đã ghé thăm tỏ niềm tâm sự.dtt bỗng thương cho "bác" quá."Mang chữ duyên kết nối tình thiên hạ. Nhận kiếp tằm nhả kén với giăng tơ"....chỉ vì bác vào chia sẻ với dtt mà cuối cùng lại..... chức "bác" cũng chẳng giữ được nữa.giờ đã lên chức "lão", chức "ông" rồi....Kha Khả Tú ơi, tóc chiều mây xám nào vừa cạo, giờ mọc lại đã đủ chưa mà cô bé nỡ cầm dao cạo trọc bôi vôi lên lần nữa thế.... Xúc động,dtt làm một bài thơ kính bác
(Bác Duyên thôi đã thôi rồi
Tiếng "ông" chua chát ngậm ngùi lòng ta
Nhớ từ thuở họa thơ ngày trước
Vẫn xưng hô "chú - bác" cùng nhau
Kính yêu từ trước đến sau
Mà nay Khả Tú ở đâu buông lời... :) =>đoạn thơ theo bài Khóc Dương Khuê của Nguyễn Khuyến
Rằng tôi thì vẫn "chú" thôi
Thế mà bác đã lên rồi chức "ông"
Tôi nghe tan nát cõi lòng
Từ nay biết có còn không trêu đùa
Biết rằng người có họa thơ
Hay là đốt sạch, vô chùa ở đây...?
Bác ơi, nhấp chén rượu này
Xót xa muôn vạn, đắng cay muôn phần
Khả Tú ơi, ác vạn lần
Nỡ đành sao để thi nhân vào chùa
nguyễn thế duyên
Kính lão đắc thọ
Sách để đầy kho
Tú đâu kính lệch
Xin Lão Thế Duyên
Chấp cho Hiền Điệt
Lời cháu tỏ thiệt
Mong ông chấp nhe
Kính bút chú nè
Cháu out bác nhé
Kha Khả Tú
Trêu xong chạy trốn nhanh thôi ! Kẻo bị đòn ... Ý...ỳ...chạy nè [sm=z_scooter.gif] [sm=tiptoe.gif]
Cảm ơn bác Duyên đã ghé thăm tỏ niềm tâm sự.dtt bỗng thương cho "bác" quá."Mang chữ duyên kết nối tình thiên hạ. Nhận kiếp tằm nhả kén với giăng tơ"....chỉ vì bác vào chia sẻ với dtt mà cuối cùng lại..... chức "bác" cũng chẳng giữ được nữa.giờ đã lên chức "lão", chức "ông" rồi....Kha Khả Tú ơi, tóc chiều mây xám nào vừa cạo, giờ mọc lại đã đủ chưa mà cô bé nỡ cầm dao cạo trọc bôi vôi lên lần nữa thế.... Xúc động,dtt làm một bài thơ kính bác
(Bác Duyên thôi đã thôi rồi
Tiếng "ông" chua chát ngậm ngùi lòng ta
Nhớ từ thuở họa thơ ngày trước
Vẫn xưng hô "chú - bác" cùng nhau
Kính yêu từ trước đến sau
Mà nay Khả Tú ở đâu buông lời... :) =>đoạn thơ theo bài Khóc Dương Khuê của Nguyễn Khuyến
Rằng tôi thì vẫn "chú" thôi
Thế mà bác đã lên rồi chức "ông"
Tôi nghe tan nát cõi lòng
Từ nay biết có còn không trêu đùa
Biết rằng người có họa thơ
Hay là đốt sạch, vô chùa ở đây...?
Bác ơi, nhấp chén rượu này
Xót xa muôn vạn, đắng cay muôn phần
Khả Tú ơi, ác vạn lần
Nỡ đành sao để thi nhân vào chùa
dongthanhtruc
Trúc ơi, cụ Duyên vô chùa Ngày Rằm chú Trúc xin bùa cháu đeo Tiếng "kính lão" , Duyên mừng reo Lão thích quá nên tu theo Quang Hiển tụng niệm nhóc nheo người tìm Bây giờ cháu kính lão thêm Kính cho sư cụ phước Duyên với đời Đọc kinh gõ mõ mãi thôi Nam mô Đà Lạt Duyên thời niệm y Quên đi hỉ, nộ, sân,si Một lòng Cụ tụng Nam Di Mô Đà Bây giờ cháu phải đi ra Chúc chú Trúc, cụ Duyên nha... vui nhiều Kha Khả Tú
Sư cụ Thế Duyên nè đẹp trai bạo tàn luôn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2009 11:05:31 bởi Kha Khả Tú >
NHỚ
Em nhớ anh không,em?
Anh nhớ em như điên
Nhìn hình anh muốn cắn
Vào môi em thơm mềm
Nhớ em từ nắng lên
Nhớ đến khi nắng tắt
Nhớ em từ trăng mọc
Cho đến khi trăng tàn
Nhớ em,nhớ vô vàn
Không làm sao tả được
Nhớ giọng nói tiếng cười
Nhớ bồng bềnh mái tóc
Nhớ bờ môi,ánh mắt
Nhớ lời thơ ngọt ngào
Nhớ quá biết làm sao
Chẳng thể nào gặp mặt
Ước trời không khoảng cách
Cho mình luôn bên nhau
Ước thời gian trôi mau
Để đôi mình gặp lại
Nhớ em,anh điên dại
Em à,em biết không
Nhớ em cháy cả lòng
NHỚ
em à
anh nhớ....
KHÉP LẠI
Có nhớ anh không à?
Em chẳng biết có không
Sao trong lòng trống vắng
Trời hết mưa lại nắng
Thời tiết thế xoay dần.
Một chút buồn bâng khâng
Khi Hạ về gọi nắng
Sân trường giờ vắng lặng
Đôi mắt quầng xa xăm,
Một khoảnh khắc lặng câm
Xa người...lòng xa hẳn
Ai nhớ chuyện trăm năm
Lời hứa lùi xa xăm.
Lời xưa nhớ vô vàn...?!
Nay gió cuốn trôi ngàn
Theo lớp bụi thời gian
Thôi lỡ chuyến đò ngang.
Đành chia biệt đôi đàng
Một phút giây ngỡ ngàng
Tình sớm vội li tan
Trách chi duyên bẽ bàng.
Hai lối rẽ bước sang
Mỗi người đi một lối
Đường xa xôi vời vợi
Cách biệt rồi đôi nơi.
Nhớ đến nhau nữa chi
Nhớ còn có ích gì
Mỗi người một nẻo đi
Thôi khép lại tình si !
Kha Khả Tú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2009 20:11:50 bởi Kha Khả Tú >
MƯA...
Ngoài trời mưa rồi em ạ Cây thông rũ lá bên đồi Dã quỳ cũng buồn nức nở Gãy cành nhặt cánh hoa rơi Ngoài trời mưa rồi em ạ Chuồn chuồn bay đi từ lâu Đàn chim cũng tìm chỗ trú Riêng mình chú ếch đi đâu? Ngoài trời mưa rồi em ạ giọt sầu nặng cứ rơi mau Đem chiếc nồi hư anh hứng Mưa dột nhà trước nhà sau Mưa rồi,trời nhanh tối sẫm Thảo nguyên bỗng hết mênh mông Xác xơ,tiêu điều,thương lắm Mưa rơi hay lệ trong lòng Từ ngày em về thành phố Trời mưa,sao cứ mưa hoài Nơi đây,một thời thơ mộng Mà giờ tan tác,tàn phai Thảo nguyên mình anh ở lại Mưa rơi đen kín ngày dài Chiều nay trông mưa anh khóc Lệ sầu biết gửi cho ai..... Đông Thanh Trúc,03/06/09
Trích đoạn: Kha Khả Tú
KHÉP LẠI
Có nhớ anh không à?
Em chẳng biết có không
Sao trong lòng trống vắng
Trời hết mưa lại nắng
Thời tiết thế xoay dần.
Một chút buồn bâng khâng
Khi Hạ về gọi nắng
Sân trường giờ vắng lặng
Đôi mắt quầng xa xăm,
Một khoảnh khắc lặng câm
Xa người...lòng xa hẳn
Ai nhớ chuyện trăm năm
Lời hứa lùi xa xăm.
Lời xưa nhớ vô vàn...?!
Nay gió cuốn trôi ngàn
Theo lớp bụi thời gian
Thôi lỡi chuyến đò ngang.
Đành chia biệt đôi đàng
Một phút giây ngỡ ngàng
Tình sớm vội li tan
Trách chi duyên bẽ bàng.
Hai lối rẽ bước sang
Mỗi người đi một lối
Đường xa xôi vời vợi
Cách biệt rồi đôi nơi.
Nhớ đến nhau nữa chi
Nhớ còn có ích gì
Mỗi người một nẻo đi
Thôi khép lại tình si !
Kha Khả Tú
Ngỡ rằng nhớ để mà quên Vậy mà càng nhớ càng thêm ngậm ngùi Người xưa nay đã lạnh rồi Mà ta cứ nhớ khôn nguôi lạ kỳ Cứ ôm lấy mảnh tình si Một đời nhớ mãi,bởi vì...vì sao?
quote:
Trích đoạn: dongthanhtruc
NHỚ
Em nhớ anh không,em?
Anh nhớ em như điên
Nhìn hình anh muốn cắn
Vào môi em thơm mềm
Nhớ em từ nắng lên
Nhớ đến khi nắng tắt
Nhớ em từ trăng mọc
Cho đến khi trăng tàn
Nhớ em,nhớ vô vàn
Không làm sao tả được
Nhớ giọng nói tiếng cười
Nhớ bồng bềnh mái tóc
Nhớ bờ môi,ánh mắt
Nhớ lời thơ ngọt ngào
Nhớ quá biết làm sao
Chẳng thể nào gặp mặt
Ước trời không khoảng cách
Cho mình luôn bên nhau
Ước thời gian trôi mau
Để đôi mình gặp lại
Nhớ em,anh điên dại
Em à,em biết không
Nhớ em cháy cả lòng
NHỚ
em à
anh nhớ....
Ý !!! bài nhớ thật tuyệt vời TTK hoạ với DTT nhé.Dở đừng có chê đấy. Chúc vui
Một ngày
Xa một ngày thấy nhớ
Em luôn chờ tin anh
Gửi mộng vào trăng sáng
Cho niềm vui long lanh
Còn anh thì có nhớ
Sao trôi lòng lênh đênh
Vầng trăng còn một nửa
Tràn đầy trong mông mênh
Hè về hoa phượng thắm
Ve sầu kêu râm ran
Kìa bạn tình không đến
Vòng đời bay mau tan
Một ngày trôi lâu thế
Thời gian dài lê thê
Ngập chìm trong biển nhớ
Ngu ngơ hồn ủ ê….
T.T.K.2.6.2009
NHỚ
Em nhớ anh không,em?
Anh nhớ em như điên
Nhìn hình anh muốn cắn
Vào môi em thơm mềm
Nhớ em từ nắng lên
Nhớ đến khi nắng tắt
Nhớ em từ trăng mọc
Cho đến khi trăng tàn
Nhớ em,nhớ vô vàn
Không làm sao tả được
Nhớ giọng nói tiếng cười
Nhớ bồng bềnh mái tóc
Nhớ bờ môi,ánh mắt
Nhớ lời thơ ngọt ngào
Nhớ quá biết làm sao
Chẳng thể nào gặp mặt
Ước trời không khoảng cách
Cho mình luôn bên nhau
Ước thời gian trôi mau
Để đôi mình gặp lại
Nhớ em,anh điên dại
Em à,em biết không
Nhớ em cháy cả lòng
NHỚ
em à
anh nhớ....
d t t
THẤU TRỜI
Nhớ em anh nhớ thấu trời
Nhớ đến tơi bời ối trời đất ơi
Nhớ em nhớ đến hụt hơi
Nhớ đến rụng rời cả trái tim khô
Nhớ em hổng biết để mô
Để trong con mắt khi mờ anh xem
Lau chùi ghèn tủa lắm lem
Anh nhìn chút xíu tèm hem ảnh hình
Ối trời em đẹp em xinh
Yêu em anh sẽ chung tình hôm nay
Quên em, thức giấc ngày mai
Ok, quay lưng anh sẽ goodbye em liền
Hôm qua yêu em như điên
Hôm nay anh lại quên liền em thôi
Ngại gì lời nói đầu môi
Yêu đó phụ đó hỡi ơi yêu gì
Cho bé mượn cái bút chì
Bé vẽ hình nớ đen sì trái tim
Tối ngủ anh gắng mà tìm
Màu hồng đỏ thắm ai rim mất rồi
Tim anh đen kịt lọ nồi
Bồi hồi bổi hổi bé ngồi ngó xem
Nóng nực bé ăn li kem
Mát lòng hả dạ bé đem cho người
Cùng bé ăn kem khen lời
Sầu riêng kem ngọt thấu trời đất ơi !
Kha Khả Tú
( Vui quá đùa tí cho vơi bớt chút vui vậy mà chú Trúc hé ! )
Sau đây Cháu sẽ hoạ theo ý thơ chú như vầy nè , chú chịu không :
KHÉP LẠI
Có nhớ anh không à?
Em chẳng biết có không
Sao trong lòng trống vắng
Trời hết mưa lại nắng
Thời tiết thế xoay dần.
Một chút buồn bâng khâng
Khi Hạ về gọi nắng
Sân trường giờ vắng lặng
Đôi mắt quầng xa xăm,
Một khoảnh khắc lặng câm
Xa người...lòng xa hẳn
Ai nhớ chuyện trăm năm
Lời hứa lùi xa xăm.
Lời xưa nhớ vô vàn...?!
Nay gió cuốn trôi ngàn
Theo lớp bụi thời gian
Thôi lỡ chuyến đò ngang.
Đành chia biệt đôi đàng
Một phút giây ngỡ ngàng
Tình sớm vội li tan
Trách chi duyên bẽ bàng.
Hai lối rẽ bước sang
Mỗi người đi một lối
Đường xa xôi vời vợi
Cách biệt rồi đôi nơi.
Nhớ đến nhau nữa chi
Nhớ còn có ích gì
Mỗi người một nẻo đi
Thôi khép lại tình si !
Kha Khả Tú
Hoạ như bài ở trên chắc là chú Trúc hổng chịu nữa rồi ! Thôi để cháu giả làm chị kia mà hoạ như vầy há ! Thử xem nhé a...n...h...Trúc nè :
NHỚ
Nhớ anh mưa ướt mắt
Trông chờ tin xa lắc
Điện thoại em đợi nhắc
Tin anh càng vắng bặt.
Nhớ anh đến chiều tàn
Mây xuống núi bạt ngàn
Đèn phố đêm thắp sáng
Em vẫn chờ tin sang
Nước mắt nhớ chảy tràn
Ăn uống em không màng
Bóng tối trùm tràn lan
Em giận anh vô vàn
Em ghét anh rồi đấy
Mai Không thèm nhìn thấy
Anh lẽo đẽo theo sau
Em mặc kệ không chào
Nhớ quá nên giận lẫy
Nói ghét nhưng nhớ đấy
Nhưng anh nào có hay
Em nhớ anh nhiều vậy
Nhớ
Thật nhớ
Em nhớ
Nhớ lắm
Đấy !
Kha Khả Tú
( Chòi oi , ớn lạnh quá chòi à, rỡn tóc gáy hết trơn dzồi ! Hu...hu...hu... mắc cỡ quá phải chạy trốn thôi !) [sm=sofa.gif]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2009 01:31:30 bởi Kha Khả Tú >
quote:
Trích đoạn: dongthanhtruc
MƯA...
Ngoài trời mưa rồi em ạ
Cây thông rũ lá bên đồi
Dã quỳ cũng buồn nức nở
Gãy cành nhặt cánh hoa rơi
Ngoài trời mưa rồi em ạ
Chuồn chuồn bay đi từ lâu
Đàn chim cũng tìm chỗ trú
Riêng mình chú ếch đi đâu?
Ngoài trời mưa rồi em ạ
giọt sầu nặng cứ rơi mau
Đem chiếc nồi hư anh hứng
Mưa dột nhà trước nhà sau
Mưa rồi,trời nhanh tối sẫm
Thảo nguyên bỗng hết mênh mông
Xác xơ,tiêu điều,thương lắm
Mưa rơi hay lệ trong lòng
Từ ngày em về thành phố
Trời mưa,sao cứ mưa hoài
Nơi đây,một thời thơ mộng
Mà giờ tan tác,tàn phai
Thảo nguyên mình anh ở lại
Mưa rơi đen kín ngày dài
Chiều nay trông mưa anh khóc
Lệ sầu biết gửi cho ai.....
Đông Thanh Trúc,03/06/09
Ru tình
Em đi theo ngọn gió
Về bên anh trong mơ
Nhìn anh đang say giấc
Lơ mơ cười vu vơ
Nắng đặc đầy sóng sánh
Đưa tay mềm ru anh
Trưa vào mùa hạ vắng
Bầu trời xanh trong xanh
Anh ơi anh có biết
Trong tay em an lành
Bao luỵ phiền tan biến
Trông anh như thiên thần
Dù đường bay xa thẳm
Bàn tay ru anh chờ
Em sẽ nhờ ngọn gió
Về bên anh ầu ơ !!!
Hãy ngủ ngon anh nhé
Thì thầm trong say mơ
Gọi thuyền về cặp bến
Đưa tình yêu vô bờ
T.T.K.3.6.2009
Trích đoạn: dongthanhtruc
TRỞ LẠI THẢO NGUYÊN
Như tiếng ve hè về ngân rộn rã
Ta cũng trở về đồi dã quỳ xưa
Khi lòng bỗng dâng tràn nỗi nhớ
Làn nắng hồng theo gió nhẹ đong đưa
Ta trở lại nơi xưa kỷ niệm
Lần đầu tiên ta gặp ánh mắt em
Tung tăng bước trên đồng hoa cỏ dại
Sao ngây thơ,thanh khiết, hồn nhiên
Thảo nguyên chiều nay mình ta đến
Em có còn thấp thoáng sau mây?
Có nhìn ta buông nụ cười tinh nghịch
Để ta về ôm ấp mộng cuồng say
Thảo nguyên chiều nay mình ta đến
Một mình ta với ngắt đóa mây bay
Và ngắt thêm bông dã quỳ xưa ấy
Em bên kia, còn ta ở bên này
Ta là bông dã quỳ ở lại
Mang chút xanh xao hoang dại của cao nguyên
Mang thêm cả nắng vàng mùa hạ
Sao như màu héo úa con tim?
Còn em như một đóa mây bay
Trong trắng, nhẹ nhàng bên trời cao rộng
Ta, bông dã quỳ đã tưởng gần em lắm
Mà với tay chỉ thấy có hư không
Thảo nguyên ơi, chiều nay ta trở lại
Để tìm về với kỷ niệm đầu tiên
Kỷ niệm đầu ta mang theo mãi mãi
Suốt cuộc đời không thể nào quên
Thảo nguyên chiều ta khẽ gọi tên em
Bỗng làn gió chợt mang đi đâu mất
Hay mang đến với em phía chân trời xa khuất
Vuốt tóc em, thì thầm nói yêu thương?
Thảo nguyên chiều, thơ thẩn với khói sương
Đến bên gốc thông già,ta ngồi buông tiếng sáo
Gỡ cánh hoa cỏ may vướng vào tay áo
Nhớ ngày xưa ta âu yếm cùng nhau
Thảo nguyên ơi,em đâu?em đâu?
Dã quỳ ơi,em đâu?em đâu?
Chỉ một mình ta, mà đất trời rộng quá
Nắng hạ vàng mà nhói lắm tim đau...
Đông Thanh Trúc,24/05/09
Trong mơ Anh về trong đêm mơ Mang hình hài lạ hoắc Trông anh sao ngu ngơ Người như ngoài trái đất Giật mình em tỉnh giấc Lơ mơ nhìn lên anh Khuôn hình không rõ nét Nhìn em trong chân thành Đôi mắt anh to thế Hay là ngôi sao sa Nhìn xuyên tim em đấy Chơi vơi rung hồn hoa Trông lâu rồi em thấy Làn môi anh sao mềm Làm em hồng đôi má Trong làn hương êm êm Một tấm tình rất hiếm Nơi người trong nhân gian Do sinh ngoài trái đất Nên lòng không bon chen Anh nhìn em băn khoăn Tâm tư buồn sâu lắng Chưa tin vào tình yêu Nên nỗi sầu cay đắng Với ngàn năm ánh sáng Đường đi xa không sao Bến tương tư em đợi Chờ anh trong chiêm bao T.T.K.4.6.2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2009 20:49:58 bởi ThanhThanhKhiet >
Trong mơ
Anh về trong đêm mơ
Mang hình hài lạ hoắc
Trông anh sao ngu ngơ
Người như ngoài trái đất
Giật mình em tỉnh giấc
Lơ mơ nhìn lên anh
Khuôn hình không rõ nét
Nhìn em trong chân thành
Đôi mắt anh to thế
Hay là ngôi sao sa
Nhìn xuyên tim em đấy
Chơi vơi rung hồn hoa
Trông lâu rồi em thấy
Làn môi anh sao mềm
Làm em hồng đôi má
Trong làn hương êm êm
Một tấm tình rất hiếm
Nơi người trong nhân gian
Do sinh ngoài trái đất
Nên lòng không bon chen
Anh nhìn em băn khoăn
Tâm tư buồn sâu lắng
Chưa tin vào tình yêu
Nên nỗi sầu cay đắng
Với ngàn năm ánh sáng
Đường đi xa không sao
Bến tương tư em đợi
Chờ anh trong chiêm bao
T.T.K.4.6.2009
VƯỢT QUA
Cứ tưởng rằng anh đã mất em
Mà buồn thao thức cả một đêm
Sáng nay khi tiếng chim rừng hót
Bỡ ngỡ làm sao,em đến tìm...
Vẫn cười tươi lắm nét hồn nhiên
Ríu rít bên anh đẹp dịu hiền
Ánh mắt mơ màng trong veo thế
Hạnh phúc vô bờ,anh lặng im
Tình yêu xuất phát tự con tim
Qua bão mưa giông vẫn êm đềm
Nắm tay ta bước quên ngày tháng
Mới sớm,mỗi chiều yêu,yêu thêm....!
Đông Thanh Trúc,04/06/09
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: