Riêng Một góc trời . . .
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 27 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 397 bài trong đề mục
dongthanhtruc 07.07.2009 14:57:54 (permalink)
0

Trích đoạn: Huyền Minh

DTT mến, biết bạn trở lại với vườn thơ HM rất vui mừng nhưng vẫn hơi "ấm ức" sao bạn không nhận trang thơ này. Với HM những bài thơ tựa như những đứa con tinh thần của mình có thể bỏ quên một thời gian nhưng không ruồng bỏ luôn chúng. DTT trở lại với trang thơ này HM tin chả ai nghĩ "xấu" về DTT cả, như HM đó không viết ra thôi nhưng cũng có vài lần vung vít nói với bạn bè là sẽ bỏ luôn trang thơ và sẽ không làm thơ nữa nhưng chỉ được thời gian ngắn rồi đâu lại hoàn đấy, chả ai trách là HM không giữ lời, ngược lại họ còn vui vì vẫn còn được đọc thơ HM. Chữ tín đôi khi cũng cần giữ nhưng không phải trong trường hợp này vì việc "thất tín" của mình hoàn toàn không phẩm hại đến ai hết. Riêng HM đã lỡ post những bài thơ Mắt Biếc ở trang này và mới đây có làm thêm Mắt Biếc 7 nên không "nỡ" tách riêng chúng và mong DTT sẽ nhận lại trang thơ này, những bài thơ đầy ắp bao kỷ niệm vui buồn cùng cảm xúc của DTT và bè bạn.
Mến.
Huyền Minh

 

 

Mắt Biếc 7

Đôi mắt em - vòm trời sao tinh tú
Sóng gợi tình - thuyền lạc bến hôn mê
Ôi, mắt lệ dỗi hờn cơn thác lũ!
Nghe hoang mang con nước vỡ tràn bờ

Đôi mắt biếc - hồn mơ màng say đắm
Bao tháng năm tình giữ mãi sắt son
Biển dẫu cạn đá mòn tim vẫn thắm
Màu mắt xanh miên viễn sắc xuân hồng

Làn mắt biếc - liếc đưa cuộn sóng bạc
Em mỉm cười ánh mắt sáng long lanh
Môi mọng ướt - cúi hôn lòng ngây ngất
Đôi chim non vui hót giỡn trên cành

Đôi mắt em - mây đồi giăng thật thấp
Tay ngại ngần vuốt dọc cánh hoa thơm
Em thoi thóp nhịp tim chừng ngừng đập
Thân chạm thân sông quyện biển về nguồn

Đôi mắt em - vết tình vương lắng đọng
Giọt ái ân ươm hạt phúc ngọt ngào
Tình êm ái dìu nhau vào lối mộng
Thoảng hồn rơi bên cảnh giới nhiệm mầu

Đôi mắt em - anh vẽ đậm muôn màu
Trọn đời này ta mãi mãi còn nhau...

Huyền Minh 

 




 





Anh Huyền Minh mến!
DTT chỉ sợ anh hiểu nhầm,vì mong anh còn vào với DTT nên DTT đã không nhờ đến ban quản trị đóng cửa đấy.DTT trở lại định viết cho anh mà chưa nghĩ ra tứ thơ nào tốt để xứng với những bài mắt biếc rất hay của anh thôi,thành ra cũng là có lỗi với anh quá.Anh nói đúng,có lẽ DTT đã cố chấp và hơi cứng nhắc chăng?
Vậy nay anh và bạn bè cứ vào,DTT sẽ tiếp đón chu đáo để tạ lỗi.
Nhân đây cũng gửi lời cám ơn TTK đã luôn sát cánh và động viên DTT ,DTT luôn mong cho bạn được vui vẻ và hạnh phúc.Thân!

MẮT ĐEN
 
Có một đôi mắt đen
Bên tôi từ ngày ấy
Một ngày hè nắng cháy
Lần đầu tiên biết yêu
 
Đôi mắt buồn u uẩn
Nhìn tôi không nói năng
Mà bao nhiêu ánh sáng
Vương hồn tôi như trăng
 
Đôi mắt ngày chia tay
Long lanh trong nước mắt
Làm môi tôi mặn chát
Những dòng buồn trôi xuôi
 
Rồi em đi xa xôi
Mắt đen còn ở lại
Những tâm tư thơ dại
Tôi vẫn hoài mang theo
 
Nay gió mùa hè reo
Biết người xưa có nhớ
Về một ngày thơ cũ
Lần đầu tiên biết yêu
 
Em lấy chồng nơi ấy
Bên tôi Tigon rơi
Mắt đen buồn u uẩn
Trong lòng mà xa xôi
 
Mắt đen ngày xưa ấy
Mắt đen,mắt đen ơi
Chiều nay vàng nỗi nhớ
Có nghe chăng lòng tôi?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.07.2009 19:32:14 bởi dongthanhtruc >
Huyền Minh 08.07.2009 00:29:31 (permalink)
0

Trích đoạn: dongthanhtruc


Anh Huyền Minh mến!
DTT chỉ sợ anh hiểu nhầm,vì mong anh còn vào với DTT nên DTT đã không nhờ đến ban quản trị đóng cửa đấy.DTT trở lại định viết cho anh mà chưa nghĩ ra tứ thơ nào tốt để xứng với những bài mắt biếc rất hay của anh thôi,thành ra cũng là có lỗi với anh quá.Anh nói đúng,có lẽ DTT đã cố chấp và hơi cứng nhắc chăng?
Vậy nay anh và bạn bè cứ vào,DTT sẽ tiếp đón chu đáo để tạ lỗi.
Nhân đây cũng gửi lời cám ơn TTK đã luôn sát cánh và động viên DTT ,DTT luôn mong cho bạn được vui vẻ và hạnh phúc.Thân!

MẮT ĐEN
 
Có một đôi mắt đen
Bên tôi từ ngày ấy
Một ngày hè nắng cháy
Lần đầu tiên biết yêu
 
Đôi mắt buồn u uẩn
Nhìn tôi không nói năng
Mà bao nhiêu ánh sáng
Vương hồn tôi như trăng
 
Đôi mắt ngày chia tay
Long lanh trong nước mắt
Làm môi tôi mặn chát
Những dòng buồn trôi xuôi
 
Rồi em đi xa xôi
Mắt đen còn ở lại
Những tâm tư thơ dại
Tôi vẫn hoài mang theo
 
Nay gió mùa hè reo
Biết người xưa có nhớ
Về một ngày thơ cũ
Lần đầu tiên biết yêu
 
Em lấy chồng nơi ấy
Bên tôi Tigon rơi
Mắt đen buồn u uẩn
Trong lòng mà xa xôi
 
Mắt đen ngày xưa ấy
Mắt đen,mắt đen ơi
Chiều nay vàng nỗi nhớ
Có nghe chăng lòng tôi?

 
Cảm ơn DTT đã không ngại thị phi, chiều mình và các bạn để trở lại với trang thơ. Huyền Minh vô cùng sung sướng và hân hoan chào đón sự tái xuất của "chúa sơn lâm" trong góc trời riêng của DTT.
Bài Mắt Đen hay và tràn trề cảm xúc, bài thơ thật nhẹ nhàng nhưng không kém phần xót xa cùng chút bẽ bàng trong ấy, thơ DTT không có sự oán hờn & trách cứ cho dù người có gian dối & phụ bạc hoặc hờ hững & ngoảnh mặt quay lưng... Vài nhận xét vớ vẩn vậy thôi chứ hồi nào giờ HM không "bình" thơ ai cả.
À này, gần đây HM có xem lại mấy trang thơ trước của anh thấy còn thiếu vài bài Mắt Biếc đầu, nên định xin phép anh cho HM post sang đây luôn cho trọn bộ, mong anh không chê là những bài thơ cũ. Quả thật những bài Mắt Biếc đều là những bài thơ tâm huyết của HM theo dòng thời gian, cũ hay mới HM đều trân quý và tương lai ngày nào còn cảm nhận HM còn viết tiếp những dòng thơ Mắt Biếc vậy.
Vài hàng thăm anh, chúc vui & hạnh phúc.
Thân mến.
Huyền Minh
 
Em cười vui trong nắng
Gió vờn tóc em bay

Nắng gió vào trong mắt
Nhuộm lòng anh mê say  
   
Mắt Biếc
 
Thưở ấy em vừa tròn đôi tám
Tóc mây lả lướt dáng thơ ngây
Yêu em anh dệt thơ nồng thắm
Dạo khúc ân tình trên phím dây
 
Ôi! Tháng ngày thần tiên tuổi ngọc
Thương nhau nhung nhớ nụ hôn đầu
Mềm môi thấm đượm làn huơng tóc
Bướm đậu hoa trinh, hút nhụy sầu
 
Anh đi chim lạc bầy xa xứ
Em về ôm gối mộng mênh mang
Đêm đêm thanh vắng ai đàn hát
Ru ngủ tình yêu dấu bẽ bàng!
 
Men rượu tình cuồng say nỗi nhớ
Anh quay nhìn thực tại bơ vơ
Ô hay! Sao bóng em hoài tỏ
Như những linh hồn dáng ngẩn ngơ
 
Anh vẫn nhớ em xưa mắt biếc
Nay còn bất biến với không gian?
Hay thời gian gội phai nhan sắc
Một thời có kẻ phải gian nan 
  
Huyền Minh

 
 
 
Em cười vui trong nắng
Gió vờn tóc em bay
Nắng gió vào trong mắt
Nhuộm lòng anh mê say



MẮT BIẾC 2
 
Anh sẽ gọi tên em là Mắt Biếc
Bởi vì em - đôi mắt đẹp mùa thu
Sáng long lanh, anh chẳng thể dùng từ
Bằng ngôn ngữ lời thơ không trọn ý
 
Đôi mắt em - cả rừng xuân hoa mỹ
Đượm vẻ buồn mỗi lúc giận hờn nhau
Sóng triều dâng trong mắt lệ âu sầu
Anh cảm nhận muôn ngàn kim mũi chích
 
Đôi mắt em - hàng mi cong tuyệt bích
Khép nhẹ thôi em thanh tú dường nào
Ôi, ánh mắt cả một vạn trời sao!
(Nụ cười xinh càng rạng rỡ biết bao)
Anh lạc bước giữa không gian tinh tú
 
Đôi mắt đẹp - cả những chiều say ngủ
(Nét ngây thơ diễm lệ đẹp như tranh)
Vầng nắng tơ le lói chiếu qua mành
Tỏa hắt trên vầng trán dấu thiên thần
Anh lặng ngắm tóc em vài sợi rối
 
Anh lặng ngắm nhìn em từ vũng tối
Lên dây đàn dạo khúc nhạc lứa đôi
Mong thời gian sẽ lắng đọng ngừng trôi
Để mãi được gần em - đôi mắt biếc!
 
Dù cách xa anh vẫn yêu tha thiết
Anh sẽ gọi tên em là Mắt Biếc 
  

Huyền Minh
 



 
 
ThanhThanhKhiet 09.07.2009 12:16:53 (permalink)
0
Bài ca cao nguyên
 
Mến tặng : Đông thanh trúc
***

Cao nguyên phố núi chiều hôm ấy
Bóng tối trùm loang  phủ ngập trời
Hoang mang gõ cửa người xứ lạ
Vội vã bên trong chủ đón mời
 
2
 
Khách quý vô tình đã đến chơi
Như sao lạc bước giữa mây trời
Dưa cà cá mặn đem đãi khách
Rượu lạt trà khan thật quý rồi
 
3
 
Đất đỏ ba gian như cũng mến
Vương đầy những vết giống màu son
Nước giếng sâu lòng trong hơn suối
Mang lên rửa sạch vệt luôn còn
 
4
 
Khóm trúc mùa đông xanh sắclá
Nghiêng che cỏ mướt thật bình an
Chủ khách dưới thềm bên chén rượu

Nâng ly chuyện kể mặc thời gian…
 
5
 
Sương giăng sáng  sớm trời còn lạnh
Ngủ nướng đôi chim đậu mãi cành
Bên vườn lắm trái na đã lớn
Hé mắt xuân thì dưới tán xanh
 
6
 
Cà phê chin đỏ gánh cong cành
Như người vất vả giữa ngày sinh
Đứng sát ôm nhau che gió lạnh
Thực vật mà sao thật hữu tình
 
7
 
Cảnh sắc cao nguyên như tranh vẽ
Thiên nhiên ái đãi thả gió ngàn
Nghĩa nặng rừng hoang luôn ấp ủ
Nguyên sơ đất đỏ chút mơ màng
8
 
Tâm giao ngót nghét một tuần trăng
Tri kỷ tri âm người với đất
Ngày đi vãn cảnh chân vui bước
Tối đến bên nhau đợi chị Hằng
 
9
 
Dạo khắp buôn làng AkôDhong
Cồng chiêng náo nhiệt rót vào lòng
Hồn thiêng lắng đọng trong tiếng nhạc
Bổng vút lên cao tận tầng không
 
10 
 
Ngắm mãi con sông Sêrêpôk
Dòng trong quặn chảy qua bao thác
Hai bờ cỏ dại mở hương hoa
Mạnh mẽ nhu hoà như đất mẹ

 
 
 
Thả bước rừng thiêng YokĐôn
Lưng voi Ngất ngưởng vào vùng cấm
Nghe bầy thú dữ gầm vang vọng
Bóng vía bay lên thoáng hết hồn
 
12
 
Nhớ mãi hồ Đăkml thơ mộng
Êm nghe thủ thỉ tiếng sử thi
Độc mộc nhìn sâu nơi đáy nước
Như còn đọng lại khúc tình si
 
13
 
Bao đời đất đỏ trong huyền bí
Sát cánh tâm giao ta mãi đi
Ru hồn bến mộng nơi trần thế
Bồng lai cảnh lạ chẳng thể bì
 
14
 
Hồn thơ vút bổng giữa ngàn sao
Đất đỏ lưu tình người viễn xứ
Tao nhân mặc khách vui thi tứ
Mộng gió mơ trăng mãi ngọt ng ào
 
15
 
Đất níu chân người từ độ ấy
Hoa đồng cỏ nội đã  mê say
Đi xa gửi nhớ về nơi đấy
Một chút gì đâu đến rắc đầy…
……………
T.T.K.8.7.2009
………


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48400/56B13503941545F2A690C38BB0119481.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2009 12:39:18 bởi ThanhThanhKhiet >
Attached Image(s)
#258
    dongthanhtruc 09.07.2009 12:37:48 (permalink)
    0
    Cảm ơn DTT đã không ngại thị phi, chiều mình và các bạn để trở lại với trang thơ. Huyền Minh vô cùng sung sướng và hân hoan chào đón sự tái xuất của "chúa sơn lâm" trong góc trời riêng của DTT.
    Bài Mắt Đen hay và tràn trề cảm xúc, bài thơ thật nhẹ nhàng nhưng không kém phần xót xa cùng chút bẽ bàng trong ấy, thơ DTT không có sự oán hờn & trách cứ cho dù người có gian dối & phụ bạc hoặc hờ hững & ngoảnh mặt quay lưng... Vài nhận xét vớ vẩn vậy thôi chứ hồi nào giờ HM không "bình" thơ ai cả.
    À này, gần đây HM có xem lại mấy trang thơ trước của anh thấy còn thiếu vài bài Mắt Biếc đầu, nên định xin phép anh cho HM post sang đây luôn cho trọn bộ, mong anh không chê là những bài thơ cũ. Quả thật những bài Mắt Biếc đều là những bài thơ tâm huyết của HM theo dòng thời gian, cũ hay mới HM đều trân quý và tương lai ngày nào còn cảm nhận HM còn viết tiếp những dòng thơ Mắt Biếc vậy.
    Vài hàng thăm anh, chúc vui & hạnh phúc.
    Thân mến.
    Huyền Minh

    Em cười vui trong nắng
    Gió vờn tóc em bay

    Nắng gió vào trong mắt
    Nhuộm lòng anh mê say  
       
    Mắt Biếc
     
    Thưở ấy em vừa tròn đôi tám
    Tóc mây lả lướt dáng thơ ngây
    Yêu em anh dệt thơ nồng thắm
    Dạo khúc ân tình trên phím dây
     
    Ôi! Tháng ngày thần tiên tuổi ngọc
    Thương nhau nhung nhớ nụ hôn đầu
    Mềm môi thấm đượm làn huơng tóc
    Bướm đậu hoa trinh, hút nhụy sầu
     
    Anh đi chim lạc bầy xa xứ
    Em về ôm gối mộng mênh mang
    Đêm đêm thanh vắng ai đàn hát
    Ru ngủ tình yêu dấu bẽ bàng!
     
    Men rượu tình cuồng say nỗi nhớ
    Anh quay nhìn thực tại bơ vơ
    Ô hay! Sao bóng em hoài tỏ
    Như những linh hồn dáng ngẩn ngơ
     
    Anh vẫn nhớ em xưa mắt biếc
    Nay còn bất biến với không gian?
    Hay thời gian gội phai nhan sắc
    Một thời có kẻ phải gian nan 
      
    Huyền Minh

     
     
     
    Em cười vui trong nắng
    Gió vờn tóc em bay
    Nắng gió vào trong mắt
    Nhuộm lòng anh mê say



    MẮT BIẾC 2
     
    Anh sẽ gọi tên em là Mắt Biếc
    Bởi vì em - đôi mắt đẹp mùa thu
    Sáng long lanh, anh chẳng thể dùng từ
    Bằng ngôn ngữ lời thơ không trọn ý
     
    Đôi mắt em - cả rừng xuân hoa mỹ
    Đượm vẻ buồn mỗi lúc giận hờn nhau
    Sóng triều dâng trong mắt lệ âu sầu
    Anh cảm nhận muôn ngàn kim mũi chích
     
    Đôi mắt em - hàng mi cong tuyệt bích
    Khép nhẹ thôi em thanh tú dường nào
    Ôi, ánh mắt cả một vạn trời sao!
    (Nụ cười xinh càng rạng rỡ biết bao)
    Anh lạc bước giữa không gian tinh tú
     
    Đôi mắt đẹp - cả những chiều say ngủ
    (Nét ngây thơ diễm lệ đẹp như tranh)
    Vầng nắng tơ le lói chiếu qua mành
    Tỏa hắt trên vầng trán dấu thiên thần
    Anh lặng ngắm tóc em vài sợi rối
     
    Anh lặng ngắm nhìn em từ vũng tối
    Lên dây đàn dạo khúc nhạc lứa đôi
    Mong thời gian sẽ lắng đọng ngừng trôi
    Để mãi được gần em - đôi mắt biếc!
     
    Dù cách xa anh vẫn yêu tha thiết
    Anh sẽ gọi tên em là Mắt Biếc 
      

    Huyền Minh
     



    Lúc trước DTT cũng có vào đọc những bài mắt biếc của anh rồi.DTT rất thích bài mắt biếc 2,nay lại được anh đưa sang trang nhà nữa thì còn gì bằng.Chúc anh vui và khoẻ!
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2009 14:28:57 bởi dongthanhtruc >
    #259
      ThanhThanhKhiet 09.07.2009 13:16:53 (permalink)
      0
      Hỏi ? 
      Tặng: DTT
       
      Đêm Sài gòn mưa nặng
      Còn anh đang ngắm trăng
      Lòng em tình biển mặn
      Hồn anh có thế chăng ?
       
      Anh có chia nỗi nhớ
      Và ôm vào trong mơ 
      Riêng mình em nặng chở
      Sao đến bến đến bờ
       
      T.T.K.9.7.2009
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2009 13:18:43 bởi ThanhThanhKhiet >
      #260
        dongthanhtruc 09.07.2009 14:52:58 (permalink)
        0

        Trích đoạn: ThanhThanhKhiet

        Hỏi ? 
        Tặng: DTT
         
        Đêm Sài gòn mưa nặng
        Còn anh đang ngắm trăng
        Lòng em tình biển mặn
        Hồn anh có thế chăng ?
         
        Anh có chia nỗi nhớ
        Và ôm vào trong mơ 
        Riêng mình em nặng chở
        Sao đến bến đến bờ
         
        T.T.K.9.7.2009


         
        Ở HAI PHÍA BẦU TRỜI
         
         
        Trăng tròn phía bên anh
        Tình anh tròn như vậy
        Bên em trăng chẳng thấy
        Hay vì em chẳng yêu?
         
        Hay tình em giấu kín
        Trong những đám mây đen
        Em yếu lòng không dám
        Đương đầu với bóng đêm
         
        Bên anh trăng sáng lắm
        Trăng tinh khôi,ngọt ngào
        Lòng anh đang chìm đắm
        Trong gió tình lao xao
         
        Muốn gửi về cho em
        Nửa vầng trăng anh đó
        Mà e lòng em sợ
        Trăng lại thành bơ vơ
         
        Đêm ngắm trăng một mình
        Phố núi buồn lặng thinh
        Sài Gòn đèn xanh,đỏ
        Biết ai có nhớ mình?
         
        #261
          ThanhThanhKhiet 10.07.2009 16:24:18 (permalink)
          0
          quote:

          Trích đoạn: dongthanhtruc


          quote:

          Trích đoạn: ThanhThanhKhiet

          Trả anh  
           
          Hôm nay em xin trả
          Niềm vui bao ngày qua
          Em gói trong tất cả
          Xin anh hãy mở ra
           
          Trả anh tình hương hoa
          Thơm như là trái chín
          Trả anh cả lòng tin
          Hơn châu báu ngọc ngà
           
           
          Trả anh đêm trăng mờ
          Hai tâm hồn ngu ngơ
          Vẽ bao nhiêu mộng ước
          Niềm vui đến dại khờ
           
          Trả anh những xuyến xao
          Của bờ môi anh trao
          Em hái trong vườn cấm
          Hương thơm thật ngọt ngào
           
          Trả anh bao lời ru
          Nơi vòng tay anh đó
          Êm như gió mùa thu
          Cho em tròn giấc ngủ
           
          Trả anh bao nhiêu lần
          Dù không phải thi nhân
          Những lời thương nhung nhớ
          Em mang ghép thành vần
           
          Trả anh ly rượu say
          Ta từng uống bao ngày
          Trong  nỗi niềm ngọt đắng
          Trong nỗi niềm mặn cay
           
          Hôm nay gửi vào đây
          Những lời từ tâm thức
          Những lời xưa mê say
          Lời từ lòng em đấy
           
          T.T.K.4.7.2009
           
           
           




          DỐI LÒNG
           
           
          Trả chi em?
          Vội vàng chi rứa?
          Những ân tình từ thuở ban sơ
          Lời yêu thương từ thuở ngu ngơ
          Lời nhung nhớ đến giờ còn vẫn nhớ
           
          Em chi lạ?
          Hay giận hờn vô cớ
          Lời trả lại cho tim anh tan vỡ
          Em giận hờn hay em quá vô tư
          Anh yêu em như không bến không bờ
          Anh yêu em chân thành đến thế
          Lời em nói vội vàng không nghĩ
          Đã làm anh nhói buốt biết không em?
           
          Tình yêu mình em nói thử xem
          Nó có đẹp như bông hoa nguyệt quế?
          Sao em nỡ bỏ đi lòng mạnh mẽ
          Để anh ngồi run trong gió lạnh đêm nay?
           
          Lời trả lại
          Lời chia tay
          Anh vẫn biết
          Do cuộc sống cách ngăn hai đứa
          Mà vẫn cứ dối lòng mình lần lữa
          Rằng em chỉ giận hờn thôi,phút chốc sẽ qua
           
          Dù ngày mai hai đứa chia xa
          Anh vẫn sẽ nghĩ rằng em đang hờn dỗi
           
          Đừng
          Đừng dỗi nữa em
          Đêm nay trời tối
          Không có trăng trên lối đi quen
          Không có trăng

          Không có em
           
          Mai anh đến mang quà cho em nhé
          Dẫu tường cao anh chẳng thể trèo vào
          Em đừng dỗi anh lâu như thế
          Có biết rằng mắt anh rụng vì sao?



          Em không dỗi - hờn
           
          Nếu anh biết lòng  em luôn đau đắu
          Với cuộc tình mình sẽ chẳng có nhau
          Ta như đứng giữa hai đầu vũ trụ
          Giải sông  ngân đâu có quạ bắc cầu
           
          Thì anh ạ ôm mộng sầu chi nữa
          Thời gian dài lần lữa cũng thế thôi
          Chúng ta đã quá bén hơi quen tiếng
          Nỗi đau này xé nát phận đơn côi
           
          Không còn anh em như một con sông
          Nghèo phù xa đắp dòng đời cằn cỗi
          Không có anh hồn rơi trong xa mạc
          Bão cát bay làm mắt mãi cay nồng
           
          Nhưng lòng em  luôn rộn lên nhức nhối
          Chứ em đâu lại đi dỗi hay hờn
          Cho anh đớn đau và buồn chi vậy
          Thời gian rồi anh sẽ hiểu em hơn
           
          Hoa thương nhớ sẽ còn trong tưởng niệm
          Đã nở rồi không tan biến được đâu
          Dù ta đứng giữa hai đầu vũ trụ
          Như sao hôm - sao mai
          Vẫn trông hoài ngóng mãi về nhau
           
          T.T.K.10.7.2009

           
          #262
            ThanhThanhKhiet 11.07.2009 10:54:18 (permalink)
            0

            Ở HAI PHÍA BẦU TRỜI


            Trăng tròn phía bên anh
            Tình anh tròn như vậy
            Bên em trăng chẳng thấy
            Hay vì em chẳng yêu?

            Hay tình em giấu kín
            Trong những đám mây đen
            Em yếu lòng không dám
            Đương đầu với bóng đêm

            Bên anh trăng sáng lắm
            Trăng tinh khôi,ngọt ngào
            Lòng anh đang chìm đắm
            Trong gió tình lao xao

            Muốn gửi về cho em
            Nửa vầng trăng anh đó
            Mà e lòng em sợ
            Trăng lại thành bơ vơ

            Đêm ngắm trăng một mình
            Phố núi buồn lặng thinh
            Sài Gòn đèn xanh,đỏ
            Biết ai có nhớ mình?
            ĐTT

             
            Thời gian ơi !!!
            Tặng : DTT 
             
            Hạ về trời xanh biếc
            Ve râm ran muôn nơi
            Phượng hồng vừa mở cánh
            Hồn em sao chơi vơi
             
            Chim hoà khúc giao hưởng
            Xôn xao tiếng reo vui
            Nắng vàng về đón gió
            Lòng em thấy bồi hồi
             
            Vườn cây vừa ngủ dậy
            Đây đó giọt sương rơi
            Long lanh như ánh mắt
            Cho tình em chơi vơi
             
            Thời gian ơi ! đừng trôi
            Tình yêu ơi ! đừng rơi
             
            T.T.K.11.7.2009
             
             
             
            #263
              ThanhThanhKhiet 15.07.2009 16:39:29 (permalink)
              0
              Tặng DTT


              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48400/765DDCDF6C7D4806A8F27995211A2271.jpg[/image]
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2009 22:50:59 bởi ThanhThanhKhiet >
              Attached Image(s)
              #264
                dongthanhtruc 16.07.2009 15:40:14 (permalink)
                0
                Cảm ơn TTK đã tặng DTT mấy bài thơ hay,nhất là bài Thảo Nguyên,DTT rất thích bài đó.Cả bức hình rất đẹp nữa
                Chúc bạn sức khoẻ và vui nha.Nhất định DTT sẽ đáp lại tấm thịnh tình cả bạn.Hiện giờ bận quá nên phải viết trước mấy dòng cho bạn an tâm,không chờ lâu lại trách thì tội nghiệp DTT lắm
                 
                Thân!
                 
                #265
                  Huyền Minh 18.07.2009 14:08:36 (permalink)
                  0
                   
                  Gởi DTT bài thơ mình mới nhận qua e-mail từ thằng bạn "nối khố". Đọc lại bài thơ mà HM cứ ngỡ là do người nào khác viết, cảm xúc lắm DTT ạ - khi nhận lại "đứa con" mà mình không biết đã "khai sinh" ra nó. Bài này rất quý với HM do giá trị thời gian.
                  DTT bận thì cứ lo cho xong công việc đi nhé, chừng nào trở lại với trang thơ cũng được.
                  Chúc bạn vui nhiều.
                  Mến.
                  Huyền Minh
                   
                   
                  Ba mươi năm - bất chợt gặp lại những dòng thơ cũ. Một thoáng ngỡ ngàng & lạ lẫm với chính lời thơ của mình... Để rồi ngậm ngùi & thương cảm cho hơn nửa cuộc đời ta đã đi qua... 


                  Trên Đỉnh Mù Kiêu Hãnh
                   
                  Và đến lúc niềm tin xưa đã mất

                  Anh ôm hồn ngơ ngác đuổi theo đêm

                  Trong tầm vóc nỗi đau này cao ngất
                  Hỡi mù sương! Xin trả chút êm đềm

                  Giờ suy tư hơn một lần đổ vỡ
                  Rừng ướt đẫm vì nước mắt muôn sao
                  Anh đứng lại cúi đầu nghe nỗi nhớ
                  Trôi chập chùng trên tiếng nói xanh xao
                                        

                  Vùng ăn năn mỏi mòn trăm ngọn tóc
                  Anh ngồi chờ lời buộc tội tình yêu
                  Cho đến lúc mặt trời đen bật khóc
                  Anh cúi hôn trên nắm cỏ tiêu điều

                  Giữa vầng trán loài xanh rêu choàng dậy
                  Theo vết môi ngày quá khứ điêu tàn
                  Đến chua xót cũng hằn lên nếp giấy

                  Từng lũng sầu cây lá úa tan hoang

                  Anh còn đây trong buồng tim giá lạnh
                  Nửa đêm mê và ngàn nỗi lưu đày
                  Khi chợt ngó lên đỉnh mù kiêu hãnh
                  Anh thấy mình trơ trọi đứng dang tay

                   
                  Dương Ngọc Linh
                  24/04/1979
                   
                   




                   
                   
                   
                  #266
                    dongthanhtruc 20.07.2009 00:53:16 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: Huyền Minh


                    Gởi DTT bài thơ mình mới nhận qua e-mail từ thằng bạn "nối khố". Đọc lại bài thơ mà HM cứ ngỡ là do người nào khác viết, cảm xúc lắm DTT ạ - khi nhận lại "đứa con" mà mình không biết đã "khai sinh" ra nó. Bài này rất quý với HM do giá trị thời gian.
                    DTT bận thì cứ lo cho xong công việc đi nhé, chừng nào trở lại với trang thơ cũng được.
                    Chúc bạn vui nhiều.
                    Mến.
                    Huyền Minh
                     
                     
                    Ba mươi năm - bất chợt gặp lại những dòng thơ cũ. Một thoáng ngỡ ngàng & lạ lẫm với chính lời thơ của mình... Để rồi ngậm ngùi & thương cảm cho hơn nửa cuộc đời ta đã đi qua... 


                    Trên Đỉnh Mù Kiêu Hãnh

                    Và đến lúc niềm tin xưa đã mất

                    Anh ôm hồn ngơ ngác đuổi theo đêm

                    Trong tầm vóc nỗi đau này cao ngất
                    Hỡi mù sương! Xin trả chút êm đềm

                    Giờ suy tư hơn một lần đổ vỡ
                    Rừng ướt đẫm vì nước mắt muôn sao
                    Anh đứng lại cúi đầu nghe nỗi nhớ
                    Trôi chập chùng trên tiếng nói xanh xao
                                       

                    Vùng ăn năn mỏi mòn trăm ngọn tóc
                    Anh ngồi chờ lời buộc tội tình yêu
                    Cho đến lúc mặt trời đen bật khóc
                    Anh cúi hôn trên nắm cỏ tiêu điều

                    Giữa vầng trán loài xanh rêu choàng dậy
                    Theo vết môi ngày quá khứ điêu tàn
                    Đến chua xót cũng hằn lên nếp giấy

                    Từng lũng sầu cây lá úa tan hoang

                    Anh còn đây trong buồng tim giá lạnh
                    Nửa đêm mê và ngàn nỗi lưu đày
                    Khi chợt ngó lên đỉnh mù kiêu hãnh
                    Anh thấy mình trơ trọi đứng dang tay

                     
                    Dương Ngọc Linh
                    24/04/1979
                     
                     





                    Bài thơ hay thật,ngôn ngữ rất khác so với những bài thơ của anh mà ĐTT từng đọc đấy.30 năm,đủ dài để thay đổi nhiều thứ phải không anh?DTT cảm tác mấy câu thơ

                    Thời gian cuồn cuộn chảy về đâu?
                    Mái tóc xanh xưa đã bạc màu
                    Tin yêu,hạnh phúc nhòa sương khói
                    Mộng ước gì đây cho mai sau
                    Hỡi kiếp phong trần lắm bể dâu?

                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2009 02:04:04 bởi dongthanhtruc >
                    #267
                      dongthanhtruc 20.07.2009 01:42:31 (permalink)
                      0
                      MƯA DÀI
                       
                      Mưa...
                       
                      Mưa...
                       
                      Mưa...
                       
                      Mưa....mưa....mưa...
                       
                      Trời âm u bốn phía
                       
                      Mưa...
                       
                      Mưa...
                      Mưa...
                       
                      Lòng cũng âm u...
                       
                      Ngoài kia mây mù
                      Mưa rơi rơi mãi
                      Giọt ngắn
                      Giọt dài
                      Tê tái
                       
                      Đời có nhiều chuyện buồn quá
                      Biết kể cùng ai
                      Thời gian qua không trở lại
                      Tri kỷ chẳng tương phùng
                      Tình yêu không mãi mãi
                      Chí vọng không thành
                      Khốn cùng bươm trãi
                      Miếng cơm manh áo
                      Trói chặt lòng ta
                      Những người thân yêu lần lượt đi xa
                      Nhìn những bất công của nhân gian mà càng thêm uất ức
                      Lại hận mình bất lực
                      Buồn!
                       
                      Chỉ mong một gốc thông già
                      Một đài cao ngắm trăng hóng gió
                      Một cánh đồng bên sườn đồi xanh cỏ
                      Một dòng suối,mấy tàng đá bằng câu cá làm thơ
                       
                      Chao ơi
                      Biết đến bao giờ
                      Ước mơ bé nhỏ?
                       
                      Công danh cũng chẳng cần
                      Tiền tài cũng bỏ
                      Nên ước mơ cũng trở thành khốn khó
                      Bởi chẳng quen luồn cúi giống như ai
                       
                      Mưa...
                       
                      Mưa...
                       
                      Mưa đã đến mấy ngày dài
                      Mưa tủi hờn hay mưa đang đùa cợt
                      Ngồi đếm từng hạt...
                      từng hạt buồn rơi rớt...
                       
                      Đem lòng mình hứng
                      Mưa gõ vào bỗng vỡ tiếng âm vang
                       
                      #268
                        ThanhThanhKhiet 20.07.2009 14:07:07 (permalink)
                        0
                        quote:

                        Trích đoạn: dongthanhtruc






                        Ghé Khiết thấy một đôi bồ câu
                        Rất là tình tứ đang mi nhau
                        Nửa thì muốn đi nửa muốn ở
                        Quái lạ chủ nhà trốn đi đâu?
                         
                        HiHii
                         
                        kimrbl
                         


                        Nói gì cái ý tứ cao sâu
                        Đang nói chuyện chim,sao hỏi nhau
                        Đôi chim mi nhau quấn quýt vậy
                        Can gì chủ khách trốn ở đâu?
                        dongthanhtruc

                         
                        Khách đến chủ chẳng có nhà
                        Còn đang mê mải thăm  hoa trên đồi
                        Dù cho hoa chẳng thơm mùi
                        Chỉ làm cho Khiết ngậm ngùi mà thôi
                        Không ngờ khách lại đến chơi
                        Để cho người đứng giữa trời...rồi đi
                         
                        T.T.K.20.7.2009


                         
                        #269
                          ThanhThanhKhiet 21.07.2009 07:45:02 (permalink)
                          0

                          Trích đoạn: dongthanhtruc

                          MƯA DÀI
                           
                          Mưa...
                           
                          Mưa...
                           
                          Mưa...
                           
                          Mưa....mưa....mưa...
                           
                          Trời âm u bốn phía
                           
                          Mưa...
                           
                          Mưa...
                          Mưa...
                           
                          Lòng cũng âm u...
                           
                          Ngoài kia mây mù
                          Mưa rơi rơi mãi
                          Giọt ngắn
                          Giọt dài
                          Tê tái
                           
                          Đời có nhiều chuyện buồn quá
                          Biết kể cùng ai
                          Thời gian qua không trở lại
                          Tri kỷ chẳng tương phùng
                          Tình yêu không mãi mãi
                          Chí vọng không thành
                          Khốn cùng bươm trãi
                          Miếng cơm manh áo
                          Trói chặt lòng ta
                          Những người thân yêu lần lượt đi xa
                          Nhìn những bất công của nhân gian mà càng thêm uất ức
                          Lại hận mình bất lực
                          Buồn!
                           
                          Chỉ mong một gốc thông già
                          Một đài cao ngắm trăng hóng gió
                          Một cánh đồng bên sườn đồi xanh cỏ
                          Một dòng suối,mấy tàng đá bằng câu cá làm thơ
                           
                          Chao ơi
                          Biết đến bao giờ
                          Ước mơ bé nhỏ?
                           
                          Công danh cũng chẳng cần
                          Tiền tài cũng bỏ
                          Nên ước mơ cũng trở thành khốn khó
                          Bởi chẳng quen luồn cúi giống như ai
                           
                          Mưa...
                           
                          Mưa...
                           
                          Mưa đã đến mấy ngày dài
                          Mưa tủi hờn hay mưa đang đùa cợt
                          Ngồi đếm từng hạt...
                          từng hạt buồn rơi rớt...
                           
                          Đem lòng mình hứng
                          Mưa gõ vào bỗng vỡ tiếng âm vang
                           

                           
                          TTK mến tặng Đông thanh Trúc mấy câu mà TTK đã sưu tầm đc nhé.Chúc bạn vui và an hoà
                           
                          Mất tiền...thêm kinh nghiệm
                          Mất tình... được tự do
                          Mất hy vọng...mới là mất tất cả
                           
                          ST
                          #270
                            Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 27 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 397 bài trong đề mục
                            Chuyển nhanh đến:

                            Thống kê hiện tại

                            Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                            Kiểu:
                            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9