Riêng Một góc trời . . .
Trích đoạn: dongthanhtruc
TRĂNG NHẠT
Gió lạnh từ đâu tràn về
Thơ cũng bỏ tôi đi mất
Chiều nay hạ vàng vừa khuất
Thu rơi chiếc lá đầu tiên
Có gì vừa thoáng ngoài hiên
Chợt nghe lòng mình lên tiếng
Dưới mưa,vầng trăng vừa hiện
Nhạt nhòa,nức nở,xanh xao
Cũng thả mảnh hồn lên cao
Hòa vào mảnh trăng ốm yếu
Cất lên tiếng buồn đơn điệu
Ru nhân gian ngủ thờ ơ
Trời ơi,biết đến bao giờ
Trả lại cho tôi trăng sáng
Thu ơi,còn mấy vần thơ
Đừng chôn tôi vào quên lãng
Đêm nay mưa lòng lãng đãng
Trăng mờ trôi mãi về đâu?
Khẽ khàng Lều thơ bỗng hé chút trăng vàng Người ở nơi đâu,người ghé sang Có biết trong tôi, mây cô tịch Mà vén mây lên, để ngỡ ngàng... Liễu đã buông mành, liễu ngủ yên Bỗng đâu quân tử, thả bước thiền Tiếng giày khua nhẹ, làm liễu rối Hồi sinh, thôi đợi đến xuân sang...
CÂY SI Sao em đẹp thế trong áo thu Thướt tha em bước giữa sương mù Ngơ ngẩn anh nhìn,ngơ ngơ ngẩn Có phải là em hay ảo hư? Sao em buồn thế khi chớm thu Đôi mắt mây trời nặng âm u Anh thấy thời gian rơi xuống đất Chẳng còn chi nữa trong tâm tư Em ơi,là em hay bóng trăng Gieo xuống hồn anh những hạt mầm Cây tình giờ tỏa vươn bát ngát Tinh tú chăng đèn hay hoa đăng Hôm nay em đi giữa mùa thu Gót mềm êm ả như lời ru Bên đường anh thả đầy lá mộng Sao em không nhặt chút tương tư? Sao em đẹp thế,muôn đời thế Nét buồn quyến rũ đến lạ kì Bật gốc,gãy cành anh níu lại Mà ngăn không nổi bước em đi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2009 22:32:43 bởi dongthanhtruc >
Khẽ khàng Lều thơ bỗng hé chút trăng vàng Người ở nơi đâu,người ghé sang Có biết trong tôi, mây cô tịch Mà vén mây lên, để ngỡ ngàng... Liễu đã buông mành, liễu ngủ yên Bỗng đâu quân tử, thả bước thiền Tiếng giày khua nhẹ, làm liễu rối Hồi sinh, thôi đợi đến xuân sang... Tâm Tư
Hồi sinh phải đợi đến xuân sang Chỉ sợ trăng phai,liễu cũng tàn Mùa thu đang thắm,sao hờ hững? Thu đẹp dù cho lắm lá vàng
NGỘ Nhìn đời qua kính cửa sổ Mưa nhòa nào có thấy chi Đời nhìn qua khung cửa nhỏ Thấy tôi say giấc ngủ khì Có chú chim rừng bay lạc Đậu trên bờ cửa run run Trong giấc mơ màng tôi thấy Mà nghe dâng trỗi sầu thương Hồn tôi,cánh chim bay lạc Hình dung giả giấc ngủ khì Ngộ mình muôn đời cô lẻ Đi tìm giấc mộng ngu si
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2009 18:49:50 bởi dongthanhtruc >
HẾT MÙA Có lời ước hẹn Em dành cho anh Mà sao quên nhanh Vùi chôn ân ái Có một lời yêu Ngỡ rằng mãi mãi Với hồn thơ dại Anh đã tin nhiều Nay hiểu bao điều Đời muôn gian dối Tình như mây khói Anh còn cần chi Thì em cứ đi Thì anh ở lại Thì em thắng rồi Thì anh thất bại Hoa không kết trái Còn hơn quả chua. Thôi một cuộc đùa Mùa yêu đã hết Từ biệt ! Từ biệt ! Để rồi từ đây ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2009 20:32:10 bởi dongthanhtruc >
ƯỚC ( Bài thơ riêng tặng những em bé bán vé số !) Vẫn thế ư ? Ngày lại ngày lang thang hè phố Vuốt mồ hôi ! Tờ vé số chào mời Áo đứt khuy và rách tả tơi Quần thủng lổ không người vá lại Đầu trần Dép đứt Cả bốn mùa chống chọi Vượt lửa hầm Vượt cả giá băng Đau đớn thay cũng một tấm thân Một sinh mạng trong cõi đời lồng lộng Sao phải chịu bao nhiêu bất hạnh Ngẫng mặt than trời,thần thánh ở đâu ? Sao chẳng vung tay ban phép nhiệm màu ? Sao không cứu những kiếp người vô tội ? Ôi ! Ước gì tôi là một người đưa lối Để dang tay ôm lấy bụi đời !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2009 21:26:11 bởi dongthanhtruc >
quote:
Trích đoạn: dongthanhtruc
THƠ XA CHO EM
Chao ơi là nhớ mắt long lanh
Nhớ quá đi thôi tóc rũ mành
Trăng nghiêng môi nhỏ thơm nguyệt quế
Dáng liễu yêu kiều chút mỏng manh
Từ ngày anh đi về phương Bắc
Hình như trái đất nghiêng về nam
Mà dải Ngân Hà,cầu Ô Thước
Đâu còn nối nữa cho người sang
Thất Tịch qua rồi,Anh - Ngưu Lang
Một năm mong đợi...đã lỡ làng
Em có buồn không như Chức Nữ
Thương nhớ gửi vào trong mênh mang?
Chiều nay anh ngồi bên thềm vắng
Gió đùa cỏ úa hát vu vơ
Mắt hướng mơ màng về phương ấy
Nhờ gió gửi em mấy vần thơ
Xa cách nghìn trùng không gặp nhau
Nhớ nhòa bóng nắng khuất hàng cau
Em ơi mây trắng trời Nam - Bắc
Biết đến bao giờ ta gặp nhau?
Cám ơn DTT đã ghé thăm TTK còn để lại tứ thơ rất hay
Em gửi
Em đã trao anh cả tấm lòng
Tròn xoe ngơ ngác mắt nai trong
Vời vợi nhìn nhau qua khoảng cách
Bóng núi` che sao khuất tim nồng
Bờ môi chín mọng mở cánh…trông
Nụ thơm hương thoảng dậy má hồng
Gió đưa hơi thở từ xa đến
Đã đắm hồn em đến nghẹn lòng
Sóng nhớ đầy lên theo nhật nguyệt
Dòng thơ em viết những lời thương
Chan chứa tình yêu đầy trang giấy
Đêm ngày từng chữ quấn tơ vương
Em tựa tình anh ngủ bình yên
Khuôn trăng rạng rỡ nét mãn viên
My cong khép nhẹ thơm nguyệt quế
Vô tư say thiếp giấc thần tiên
Bình minh hé mở phía chân trời
Như muôn lời hát khúc reo vui
Cất tiếng cùng em đàn lên nhé
Tình ca ta thả đến muôn nơi
Biển bắc trời nam xa mênh mông
Dòng thơ dậy sóng trái tim hồng
Vượt núi băng ngàn em nhắn gửi
Trăm năm vẫn trọn mối tương đồng
T.T.K.10.9.2009
ƯỚC Vẫn thế ư ? Ngày lại ngày lang thang hè phố Vuốt mồ hôi ! Tờ vé số chào mời Áo đứt khuy và rách tả tơi Quần thủng lổ không người vá lại Đầu trần Dép đứt Cả bốn mùa chống chọi Vượt lửa hầm Vượt cả giá băng Đau đớn thay cũng một tấm thân Một sinh mạng trong cõi đời lồng lộng Sao phải chịu bao nhiêu bất hạnh Ngẫng mặt than trời,thần thánh ở đâu ? Sao chẳng vung tay ban phép nhiệm màu ? Sao không cứu những kiếp người vô tội ? Ôi ! Ước gì tôi là một người đưa lối Để dang tay ôm lấy bụi đời !
< Sửa đổi bởi: dongthanhtruc -- 10.9.200
BẤT CÔNG !
Ước để mà sầu , ước làm chi?
Trời cũng khổ tâm, có vui gì !
Cây phúc gieo mầm, không chăm sóc
Nên đời bao kẻ, khóc ai, bi!
Tiền kiếp vay nhiều, giờ phải trả.
Tuổi thơ mệnh khổ ,lệ chan hòa.
Mới tí tuổi đầu gia cảnh khó.
Lăn lóc vào đời! ôi xót xa...
Dạo này Pé An ít...cười
Thơ không thèm viết cũng lười online
Chắc là nay đã có ai
Để cho bao kẻ thở dài
buồn thiu...
Nỗi buồn mà để đến thiu Xem ra chất chứa cũng nhiều lắm đây Bán buôn ế ẩm kiểu này Thảo nào bạn hữu buồn lây đúng rồi Để làm cho pé An cười Thay Kim,Trúc gửi mấy lời hỏi thăm Lỡ mà An....lặn mất tăm Thì Kim bán Trúc.... mấy trăm nỗi buồn Buồn thì đảm bảo hỏng thiu
Nhưng mà bán hết..chắc chiều đói..thơ
Thì làm sao nói vẩn vơ
Pé e có lẽ hết..mơ mộng tình
Lỡ mà có lúc một mình
Buồn mà chẳng có....ngủ ình...tăng cân
Nên Kim mãi cứ phân vân
Người mua chẳng bán...người cần chẳng cho
Cứ rao....bán ế...đầy kho
Tin Kim có lẽ Pé...bò...đỉnh olym..
Pé..!
quote:
Trích đoạn: dongthanhtruc
Tặng TTK nè,Hi
CÂY SI
Sao em đẹp thế trong áo thu
Thướt tha em bước giữa sương mù
Ngơ ngẩn anh nhìn,ngơ ngơ ngẩn
Có phải là em hay ảo hư?
Sao em buồn thế khi chớm thu
Đôi mắt mây trời nặng âm u
Anh thấy thời gian rơi xuống đất
Chẳng còn chi nữa trong tâm tư
Em ơi,là em hay bóng trăng
Gieo xuống hồn anh những hạt mầm
Cây tình giờ tỏa vươn bát ngát
Tinh tú chăng đèn hay hoa đăng
Hôm nay em đi giữa mùa thu
Gót mềm êm ả như lời ru
Bên đường anh thả đầy lá mộng
Sao em không nhặt chút tương tư?
Sao em đẹp thế,muôn đời thế
Nét buồn quyến rũ đến lạ kì
Bật gốc,gãy cành anh níu lại
Mà ngăn không nổi bước em đi...
dongthanhtruc
TTK cũng mang tặng DTT nè. vui lên nhé
Mùa thu em
Em là mùa thu của anh đây
Bay qua muôn dặm gió heo may
Thắm màu thương nhớ trong nắng ấm
Em vẫn là thu của những ngày…
Gió thu em một chút hao gầy
Cây tình nặng ước giọt đong đầy
Hạt mầm gieo xuống đang xanh ngát
Ôm mãi trong tim giấc mộng này
Em là mùa thu của anh đây
Anh ơi ! mở cửa đón mê say
Tương tư em gửi vào trong mắt
Cho cả mùa yêu say ngất ngây
Em mãi là thu của những ngày…
T.T.K.12.9.2009
HÀN NHI NỮ Em có cười Khi anh ví em là hoa cúc của mùa thu Trang nhã Dịu dàng Lắng trầm Và giản dị Màu hoa cúc Vàng áo trời yêu quý Từ khi Anh biết lòng mình xao động Biết nhớ nhung Mong đợi lá vàng Khi ta đi bên nhau qua những hàng liễu rũ Em chợt gọi anh: Hàn quân tử Kỷ niệm đầu Còn nhớ không em? Hôm nay Anh đã hiểu rồi Khi trông thấy nụ cười em trong nắng Và anh gọi : Em - Hàn nhi nữ Của lòng anh muôn thuở Tình yêu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2009 23:29:15 bởi dongthanhtruc >
Trích đoạn: dongthanhtruc
LẠC LÕNG
Đời phức tạp mà tôi ngây thơ quá
Đầy hiểm nguy,tôi là chú nai tơ
Say nắng,gió,cỏ mềm tung vó
Nhìn quanh mình... sao quá bơ vơ
MẤY CÂU CẢM THÁN TRONG LÚC SAY ! Tuổi vẫn còn xanh tóc đã trắng Bởi đời bạc bẽo nhuộm đầu ta. Cũng thử giải sầu năm bảy chén Vui đâu chẳng thấy? Nôn hết ra Bập bẹ chửi đời : Cha mẹ nó Chỉ tội tai mình nghe tiếng ta !
Cám ơn DTT đã mấy lần ghé thăm trang thơ mình. Hơn tháng nay nàng thơ làm nũng không đến nên HM cũng ít lên trang lắm. Thăm DTT vẫn khoẻ? HM gởi đây một bài thơ về tình bạn, mong DTT cảm nhận.
Mến
Huyền Minh
Dấu Chân Xưa
Đêm đã xuống và sương đêm thật lạnh
Niềm tâm sự giờ biết tỏ cùng ai?
Bao kỷ niệm hưng phấn dẫu phôi phai
Tôi vẫn sống bằng muôn ngàn ký ức
Một sớm mai bất chợt tôi tỉnh thức
Dõi mắt trông theo những dấu chân xưa
Giọt lệ buồn trong một buổi chiều mưa
Là dấu ấn của một thời trai trẻ...
Tình yêu đó trong ta còn mới mẻ
Tôi với anh thả mộng ước long lanh
Dù vẫn biết chuyện tình đượm mong manh
Song nào cưỡng được trái tim tình ái!
Ôi, phút đầu biết bao nhiêu cảm khái!
Chờ bóng em tan học cuối sân trường
Tim nhảy nhót theo nhịp điệu tình thương
Lùa hạnh phúc vào lâu đài điện ngọc...
Nhớ những ngày vàng sánh vai đếm bước
Đi lang thang không định hướng tỏ tường
Khi tương lai chỉ là cõi mù sương!
Và đời sống là muôn ngàn cay đắng!
Thời tuổi trẻ tôi với anh từng cắn
Trái hồng trần! Ôi, mật ngọt đầu môi!
Đâu ân tình! Là một thoáng chia phôi!
Đâu tình ái! Đã cho ta chết lịm!!!...
Đêm ngồi lại tôi vấn vương hoài niệm
Mong có anh để cùng đắp tấm chăn
Ở nơi đó hai tư tưởng cùng thăng
Cùng hội ngộ với cành hồng không tưởng...
Huyền Minh
Anh HM ơi,bài thơ chi buồn rứa.Lại khơi lên cảm xúc trong lòng DTT rồi đó.Theo điệu buồn của anh vậy
MÙA THU CHẾT Thế là hết từ nay thôi ngóng đợi Mỗi đêm về gió bỗng thổi lạnh hơn Ba tháng yêu nhau,ba tháng dỗi hờn Nay cất cả vào trong ngăn kỷ niệm Còn đâu nữa dáng hình ai thân mến Dưới trăng mờ thảng thốt cánh hoàng lan Chỉ còn anh một mình châm điếu thuốc Rẽ sương mờ qua lối cũ mênh mang Không còn em,đêm nay trăng sáng lắm Mà lòng anh mù,đui,chột mất rồi Phiến đá cũ,hỏi người xưa có ngắm Những vì sao trong vũ trụ xa xôi Cũng là mùa sao mùa thu lá rơi ? Cũng là yêu sao mình phải chia phôi ? Anh vẫn thế mà sao buồn hơn thế ? Thuốc cay nồng mà mơ mãi bờ môi Thì thôi hết,từ nay thôi đành hết Tim tan theo tiếng trống hội trăng rằm Mùa thu chết,mùa thu thôi đành chết Giờ còn ai ru giấc mộng trăm năm?
Cám ơn DTT đã gởi đến HM bài thơ về mùa thu tràn đầy cảm xúc. Mùa thu bao giờ cũng thật buồn (nhất là đối với những người đang thất tình) và dễ gieo vào lòng người nỗi sầu man mác khi heo may se lạnh, lá vàng rơi đầy ngõ...
Cho HM nợ nhé, mình sẽ ráng tìm thi hứng để họa lại.
Mến
Huyền Minh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: