TỰ NGUYỆN
Là mình tự chấp nhận mà thôi
Một phút được yêu quá tuyệt vời
Trọn kiếp đắng cay sao sánh được
Khi yêu,hy vọng đến ngất trời
Thế gian bao đôi tình nhân khác
Có tan vỡ mộng,có chia phôi
Vẫn tin mình sẽ luôn hạnh phúc
Đem hết trái tim tặng cho người
Dẫu rằng ngày mai có lệ rơi
Chẳng còn ai nữa ở bên tôi
Thì phút yêu đương luôn còn mãi
Theo tôi cho đến hết cuộc đời
Dẫu biết rằng sẽ khắc khoải khôn nguôi
Dẫu biết rằng sẽ nhớ lắm,trời ơi
Mà yêu,vẫn cứ yêu mảnh liệt
Quên cả đắng cay,chỉ biết cười
Yêu
Thử hỏi có gì đẹp hơn yêu
Thấp thỏm chờ mong mỗi buổi chiều
Vắng bóng trong nhau là nhung nhớ
Không gặp một ngày đã buồn thiu.
Biết là sẽ chỉ để cho nhau
Vậy mà không tránh khỏi đớn đau
Chữ tình yêu ấy sao phong phú
Luôn được trường tồn tới ngàn sau.
Dẫu biết rằng yêu sẽ lệ rơi
Có thể là sông nước cuốn trôi
Có khi thuyền mãi không về bến
Truyền thuyết yêu nhau vẫn để đời.
Tự hỏi tại sao lại khóc nhè
Chẳng ngại ngùng đâu chạy đi khoe
Hôm qua giận quá chàng không đến
Yêu đến nao lòng thật khổ ghê.
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2009 11:19:23 bởi Trần Trung Dũng >