hihihi - Anh Phương
Sao lại gọi HP là cô giáo vậy chời?
Cám ơn anh lại ghé thăm cô em gái và kể cho nghe "Sự Tích Một Loài Lá".
Câu chuyện nhẹ nhàng, dễ thương dù không khỏi làm người đọc như HP
có một chút nặng lòng khi đọc cho đến hết những dòng sau cùng.
hihihi - Để tránh bị gọi là cô giáo và không làm mất thời gian của anh,
HP vào đề ngay anh nhé:
1. Giống như anh Vũ Đình Phương đã làm những bài thơ "nhân khi đọc..."
thơ của Hạ Phương viết từ cảm xúc của em khi đứng trước một vấn đề nào đó mà em bắt gặp hay nhận lấy từ chính bản thân, gia đình, bạn bè và xa hơn nữa là từ những con người trong cuộc sống....
Về cách giải thích cho tấm hình hay bài thơ của HP không đủ thuyết phục anh, HP tin điều này: Vì em không viết bài thơ để thuyết phục ai cả và tấm ảnh thì đã được đăng trên báo chí ở Việt Nam để nói lên một sự thật hay "vấn nạn" hiện nay của đất nước, từ Nam chí Bắc. Tấm hình đó chính nó là một bài hát đau thương và thành thực nhất của dân tộc VN, HP giữ nó lại như là chứng tích của những đọạn đường mà phụ nữ VN đã phải trải qua. "Chân lý không thay đổi" thì sự thật cũng không thể thay đổi và bưng bít.
Dám nhìn thẳng sự thật là hành động can đảm cần được tôn trọng và khuyến khích.
Đó là điểm son và HP kính tặng một bông hồng đến những tờ báo cùng các trang web dám nói lên sự thật (như trên) để cùng nhau nhìn ra vấn đề mà tìm cách giúp đỡ hay ít ra ngăn chận không cho bộc phát nhiều thêm.
2. Chiến tranh đã qua nhưng nỗi đau, vết thương vẫn còn ở lại trong lòng và trên cơ thể con người - những người đã sống trong cuộc chiến, những người đã bị thương vì cuộc chiến. Vết thương có thể lành nhưng vết sẹo thì còn đó. Có đi thẩm mỹ viện vẫn không thể nào bôi xóa hết mà chỉ mờ đi thôi phải không anh?
Những ngày còn sống ở đất mẹ (Saigon) HP từng hát "Mùa thu rồi ngày hăm ba..." đó chứ nhưng em có thể bảo đảm với anh VDP rằng - trong suốt những bài thơ của HP, anh sẽ không bao giờ thấy những câu thơ như "Giết, giết nữa đi..." xúi người ta chém giết nhau đâu.
Chắc chắn là như vậy !
3. HP nhớ hoài một buổi sáng, khi vào web đọc những bài thơ của anh VDP thấy đề "nhân đọc... của HĐHP" em xúc động nhiều lắm và rất cám ơn anh đã đọc thơ của HP.
Là duyên thơ có phải không anh PV ?
Duyên đã đưa anh đọc thơ em. Duyên thơ đã đem anh PV đến cho HP quen biết như một người anh tinh thần nữa trong cuộc sống qua trang mạng VNTQ. Em sẽ giữ lại những bài anh viết tặng HP như là một kỷ niệm đẹp của 2 chữ duyên thơ.
Hạ Phương chúc anh cùng gia đình luôn bình an, hạnh phúc

Thân ái
cô em: Hạ Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2006 10:27:31 bởi hoaidiephaphuong >