Ngày mới đang về!
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 68 bài trong đề mục
Hà Thu 14.03.2009 13:46:58 (permalink)
Hôm nay vào lại nơi này. Ước muốn được viết lại cuộc đời mình, viết những trang nhật ký không có nước mắt, không có hận thù, không đau khổ, không bệnh tật ốm yếu!
Mình có làm nổi không nhỉ? Chẳng biết nữa. Nhưng cố lên Hà nhé!
#1
    Hà Thu 14.03.2009 13:57:09 (permalink)
    Chủ nhật trước, hai mẹ con về thăm bà nội. Trên đường đi bé Cường hỏi mình:
    - Mẹ ơi! Đèn gì kia đẹp quá!
    - Đèn giao thông con ạ!
    - Mẹ ơi! Đèn màu xanh để làm gì vậy mẹ
    - À! để báo hiệu người tham gia giao thông được phép lưu thông trên đường!
    - Vậy đèn vàng để làm gì ạ?
    - Để báo hiệu người tham gia giao thông chuẩn bị dừng lại con ạ!
    - Còn đèn đỏ làm gì ạ?
    - Để báo hiệu người tham gia giao thông phải dừng lại con ạ!
    - Mẹ ơi! Nếu người tham gia giao thông không dừng lại thì sao ạ?
    - Thì các chú công an sẽ yêu cầu người ấy dừng lại để nhắc nhở hoặc xử phạt con ạ!
    - Người tham gia giao thông là ai ạ? - Là những người đi trên đường như mẹ con mình con ạ!

    Lúc đó đã thấm mệt với những câu hỏi của bé, cộng thêm cái nắng trưa làm hoa mắt, mình đã vượt đèn đỏ mà không chú ý gì, chỉ thấy, khi mình ngẩng đầu lên, một chú công an đang đứng ngay trước măt. Còn chưa kịp định thần thì con trai bé bỏng của mình đã cười toe cười toét rồi hét toáng lên:


    - Chú công an ơi! Chú phạt mẹ cháu đi. Mẹ cháu đi sai đèn giao thông kìa.....

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2009 14:12:46 bởi Hà Thu >
    #2
      Hà Thu 16.03.2009 13:16:15 (permalink)
      Hôm qua bé Cường rủ mẹ chơi trò gia đình, mình định ậm ừ cho qua, nhưng nhìn ánh mắt nài nỉ của con lại không nỡ. Chỉ đợi mẹ gật đầu, con trai mình hào hứng phân công ngay vai vế:
      - Bây giờ con sẽ làm bố, cho em Na làm mẹ, mẹ nhé!
      - Được! Vậy còn ai làm em bé?
      Cu cậu nhìn quanh.
      - À! Con làm bố, em Na làm mẹ rồi, vậy thì mẹ làm con nhé!
      Thấy mẹ sững sờ, cu cậu vội vàng hỏi:
      - Con ơi! Con có chuyện gì buồn thế?
       
       
      #3
        Hà Thu 16.03.2009 14:59:02 (permalink)
        Wu Qiu!
        Hôm nay bé Na nhà em đã được 7 tháng 11 ngày rồi. Vậy là anh đã ra đi được tròn 7 tháng!
        Bây giờ chắc anh đang phiêu diêu nơi miền Cực Lạc để nhặt cành Vô Ưu rồi anh nhỉ? Thời gian trôi qua nhanh quá!
        Ngày em sắp sinh bé Na. Thấy sức khỏe em yếu quá, anh còn nói, để anh hỏi chị nhà anh cho em bài thuốc dưỡng thai tốt lắm! Chị chưa tìm được cho em, thì em đã sinh con và anh cũng đã đi rồi.
        Bây giờ chỉ còn mình chị, chiều chiều ra mộ anh khóc thầm thôi!
        Nhớ ngày anh tìm cho em đọc truyện Cõi Luân Hồi của tác giả Thần Long. Lúc ấy anh bảo, anh thích làm Ngạ Qủy, em đã cười anh, nói anh là hâm quá!
        Rồi sau hôm ấy hai ngày thì em sinh bé Na.
        Bé Na được hai tuần, em vừa khỏe lên một chút đã hối hả kiếm anh trên YM!. Không thấy anh online, em nhắn ba hoa mấy dòng:
        - Anh ơi! Em sinh rồi. Khỏe hơn là anh nghĩ đấy nhé! Con gái em giống mẹ y chang, xinh đáo để. Chị và cháu khỏe chứ anh? Hồi này chị còn bệnh nữa không? Cho em gửi lời thăm chị nhé!
        Em đâu biết hôm đó chính là hôm chị khóc cạn nước mắt, cúng ba ngày cho anh!
         
        Wu Qiu!
        Em giữ mãi tên trên YM! của em là Xia Qiu, để tưởng nhớ đến anh.
        Chúc anh Vô Ưu nơi Cực Lạc!
        Em gái ngốc nhớ anh!
        #4
          Hà Thu 17.03.2009 14:55:35 (permalink)
          Hôm qua đi làm về, đang ngơ ngáo chờ đèn đỏ, bỗng nhiên bị ai đó cốc đầu. Tức quá, định quay xuống hỏi tội thì chợt thấy ý chí trùng hẳn xuống.
          Hóa ra là Ấy!
          Nhìn cái mặt cười cười đáng ghét thật. Mấy năm rồi tớ không gặp Ấy nhỉ? Chẳng nhớ nữa, chỉ biết lâu lắm rồi. Bây giờ gặp Ấy, lại thấy bùn cừi thế nào í!
          Thú thật, bây giờ tớ mới dám nói thẳng với Ấy rằng: Hồi xưa tớ "hơi bị quý" Ấy đấy. Quý đến mức nhìn cí mặt Ấy là muốn cãi nhau. Cứ gặp ở đâu là ì xèo, gây nhau mãi. Nhưng ra trường rồi lại thấy nhớ Ấy làm sao.
          Ngày tớ đi lấy chồng, Ấy đến muộn. Gần 11h đêm mới về đến, nhìn mái tóc bù xù, nụ cười làm hoà của Ấy vẫn như ngày xưa, tớ ghét Ấy cực kỳ. Hôm đấy, tớ giận Ấy vì tội chậm trễ. Ấy nhờ chồng tớ xin hộ, mà tớ cũng chẳng nể cái "mới cưới" để tha cho. Lần này gặp nhau tớ mới biết, hôm đấy, Ấy đã vội vàng đón chuyến bay gần như cuối cùng trong ngày để kịp chia vui với tớ, miễn sao chưa qua 12h đêm.
          Xét cho cùng tớ mới thật là vô tâm Ấy nhỉ?
          Bây giờ, Ấy kể với tớ, Ấy cũng đã lấy chồng ở mãi miền Nam xa xôi. Tớ trách sao Ấy không mời tớ? Nhưng tớ biết Ấy không nỡ để tớ lặn lội đường xa đến với ấy. Vì Ấy thương tớ ốm đau.
          Vào quán nước, tớ chỉ muốn ôm chầm lấy Ấy cho bõ nhớ, nhưng vẫn cái vẻ mặt đáng ghét ngày xưa, Ấy bảo: Khùng à? Lớn rồi mà còn thế? (Ghét Ấy ghê cơ.)
          Hai đứa mình ngồi huyên thuyên mãi chẳng hết chuyện, cũng là Ấy nhắc tớ đến giờ phải về. Ấy lúc nào cũng vậy, chu đáo nhưng hay giả bộ để người khác không đọc được suy nghĩ của mình.
          Tớ cũng vội về với con thật, nhưng khi hỏi Ấy địa chỉ để mai tới với Ấy thì Ấy dửng dưng bảo: Tối nay về với chồng rồi. Bay chuyến 21h15.
          Tớ muốn khùng thật á!
          Khùng muốn khóc luôn. Nhưng biết tính Ấy không bao giờ dài dòng. Ừ, thì tớ hiểu, nhưng tớ không thích như vậy đâu. Tại vì trong thâm tâm tớ, tớ "hơi bị quý" Ấy đấy!
           
          #5
            Hà Thu 17.03.2009 15:39:36 (permalink)
            Ngày hôm này viết nhật ký cho ngày hôm qua. Ngày mai thì sẽ viết gì cho tương lai nhỉ?
            Cuộc đời là một bài ca, lúc lên bổng, khi xuống trầm, lúc reo vui, khi ai oán. Có khi một phím cũng rung lên được khúc nhạc hay, có khi cả ba quãng tám vẫn chỉ là những âm tiết đơn điệu không thể ghép nối được. Mình đang lơ lửng ở đâu trong ba quãng tám của cuộc đời?
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2009 00:13:40 bởi Hà Thu >
            #6
              Hà Thu 18.03.2009 21:02:36 (permalink)

              Tôi là một con diều sáo. Hàng ngày trẻ chăn trâu thả tôi bay vi vút trên tầng cao. Tiếng sáo tôi hòa vào trong gió, thân hình tôi uốn lượn như mây bay. Lũ trẻ chăn trâu nhờ có tôi mà có được những niềm vui tuyệt vời.
              Nhưng một ngày, tôi bỗng muốn được thay đổi, tôi muốn được bay thật cao và đi thật xa. Tôi nghe theo lời gió, làm đứt dây diều, rồi bay đi, mặc kệ nỗi buồn trong mắt lũ trẻ nghèo.
              Những giờ phút đầu tiên được tự do trên trời cao là những thời khắc tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi. Lúc đó, núi đồi, quê hương chỉ là một chấm nhỏ ở dưới xa. Tôi thậm chí chẳng thèm để ý. Tôi mải mê với những tầng mây óng ánh sắc màu, mải mê với những lời ca của gió, mải mê bay.
              Nhưng rồi bất chợt, ống sáo bị gió cuốn tung ra khỏi thân diều, tôi chỉ còn lại bộ khung trơ trọi, với mấy mảnh giấy màu. Tôi chợt nhận ra, niềm vui đã rơi theo ống sáo mất rồi. Tôi muốn bay theo để giữ lại, nhưng gió đã đẩy tôi đi rất xa, rất xa.
              Bây giờ, chỉ còn ước muốn được quay trở về. Tôi nhận ra mình rất nhớ đám trẻ nghèo, tôi hối hận đã bay đi bất kể nỗi buồn trong mắt những đứa trẻ đã nâng niu tôi bao nhiêu ngày tháng.
              Nhưng tôi cũng biết rằng mình chẳng thể nào quay về được nữa, quê hương tôi đã quá xa vời.
              Rồi tôi khóc, những giọt nước mắt thấm vào thân diều làm lớp giấy dán cứ bong dần, bong dần.
              Đến một ngày, tôi chỉ còn là khúc tre già với những miếng giấy bé tẹo teo còn sót lại, không còn đủ sức để nương theo gió, tôi rơi xuống, rơi xuống mãi...
              Giữa tầng không, tôi nhắm mắt lại để tận hưởng những khoảnh khắc cuối cùng của một con diều. Và tôi hạ cánh!
              Nơi tôi rơi xuống là một mái nhà tranh, tôi thấy mình vẫn còn may mắn nhiều. Vậy nên tôi nằm mãi ở đó, tôi muốn nằm yên đó, chịu mưa nắng thấm qua người, để luôn nhắc nhở rằng: quê hương mãi là nơi chở che an lành nhất!
              #7
                Hà Thu 18.03.2009 21:07:37 (permalink)
                Hôm nay đi làm về, loay hoay với cái xe máy cà tàng đang đi giữa đường thì nó đứng lại, ngủ một giấc, làm mình dắt bộ hơn 1km tìm chỗ sửa.
                Đến được chỗ sửa xe thì lại lo nơm nớp vì hình như trong túi không có tiền. Chẳng nhẽ hỏi người thợ sửa xe xem hết khoảng bao nhiêu tiền thì lại ngại (vì tiền thì hết nhưng sỹ diện thì hãy còn nhiều). Vậy là đành thôi. Bấm đồng hồ thấy thời gian sửa xe mất đúng 28 phút. Hai mươi tám phút ấy là một khoảng thời gian dài dằng dặc, ngồi nhấp nhỏm trên ghế vì nỗi lo không đủ tiền.
                Cuối cùng thì mọi việc cũng xong. Nhảy lên xe đạp huỳnh huỵch mấy cái rồi cũng về được đến nhà. Nhìn cái xe lẽ ra ở bảo tàng thì hợp hơn ở nhà mình thế mà vẫn phải bầu bạn với nó hàng ngày, ngẫm cũng thấy hơi "bùn bùn". Tìm mãi mới được sợi dây, treo quách nỗi buồn lên cái cây đầu ngõ. Nhưng nỗi buồn của mình đáo để quá, nó nhảy tuột xuống khỏi cái cây rồi lon ton chạy theo mình về nhà, đuổi mãi không chịu đi. Đang không biết làm thế nào thì con trai mình bỗng chạy từ trong nhà ra, tay giơ cao trên đầu, miệng hét toáng lên: "Chào mẹ! Con là siêu nhân đây".
                Con mình giỏi thật, hét mỗi câu đấy mà làm cho nỗi buồn đang túm đằng sau áo mình sợ quá chạy vèo ra ngõ, một đi không trở lại. Cu cậu thì cười hì hì hỏi mình: Mẹ thấy con giỏi chưa?
                Ừ! Đúng là giỏi quá! Con giỏi thật đấy con yêu!
                #8
                  Hà Thu 19.03.2009 10:48:07 (permalink)
                  Hôm nay nghĩ mà thấy mệt, phục vụ hết TT NB lại đến TT NHNN mấy tháng trời. Bao giờ mới xong được đây?
                  Chán chẳng muốn làm gì nữa. Đang làm việc ở cơ quan không lẽ lại bảo sếp là, em chán lắm, em đi về đây.
                  #9
                    Hà Thu 22.03.2009 20:49:58 (permalink)
                    Vậy là buổi họp mặt mừng Sinh nhật Việt Nam Thư Quán đã thành công hơn là mình nghĩ.
                    Mấy ngày nay, lo quá, chỉ sợ mình không hoàn thành được mọi việc. Lại nữa, cứ lo ngay ngáy xem phải tính toán sao cho mức chi phí hạ thấp tối đa mà vẫn đầy đủ.
                     
                    Phù!
                    Giờ thì có thể yên tâm rồi. 
                    Trước tiên phải cảm ơn Tỷ đã giúp em phần bánh và hoa. Phần còn lại, chi phí mâm cỗ cũng rất vừa phải, mà cũng ngon miệng ấy chứ?
                    Mở đầu chương trình, bác Công Hoà làm MC, giới thiệu về lịch sử hình thành và phát triển Việt Nam Thư Quán.
                    Tiếc nhất là bác HD gửi tặng mọi người mấy tập thơ mà không nhận kịp. Chỉ kịp nhờ bác Hoà nói dùm vài lời bác HD gửi anh chị em thành viên ngoài Hà Nội.
                    Chương trình ca nhạc cũng xôm tụ ra trò. Ca sỹ Đỗ Cẩm Vân, ca Sỹ Cò Cò và ca sỹ Công Hoà đều hát thật hay. Mấy thành viên Thư Quán ta ngâm thơ cũng rất tuyệt. Vậy mới biết Thư Quán ta lắm "Anh hùng" ghê!
                    Hôm nay còn có thêm mấy thành viên nhí, dễ ghét quá!
                    Nhưng ấn tượng nhất, có lẽ là màn đồng ca của tập đoàn Sư Tử với bài hát "Nối Vòng Tay Lớn". Mỗi Sư hát một lời nhưng vẫn hào hứng đến lạ!
                    Ngồi trong mâm cơm có tám Sư (Sư Tử) mà độ hoành tráng chắc phải cỡ ba cái chợ. Cộng thêm sự ủng hộ về âm thanh của mấy thành viên nhí nữa chứ??? Vui ghê!
                    Tan tiệc, ăn bánh Pía của Cháo Trắng ngon quá, sang năm ra Hà Nội, Cháo Trắng nhớ mang thêm nhìu nhìu chút nhé!
                     
                    Cuối cùng là đột kích làng lụa. Cũng không mua được đồ gì nhiều, đi mỏi chân nữa chứ, nhưng mà đứa nào cũng thấy vui. Tất cả chỉ chịu kết thúc sau khi vào quán nước cố tâm tình thêm dăm chục phút.
                    Ui! Giá như sang năm, Thư Quán có khoảng mười ngày Sinh nhật nhỉ?
                     
                     
                     
                    #10
                      Hà Thu 24.03.2009 13:50:43 (permalink)
                      Muốn viết những chuyện vui hóa ra cũng không phải là dễ. Nhiều lúc mình cứ nghĩ, giá như có thể nói được lên mơ ước của mình nhỉ? Nhưng mơ ước của mình viển vông quá. Biết nói sao được đây?
                      Mình cũng chẳng tin trên đời có phép màu, vậy mà phép màu hôm nay đã đến với mình. Nhưng  sao mình vẫn thấy buồn, sao vẫn không thể vui hơn?
                       
                       
                      #11
                        Hà Thu 26.03.2009 00:25:27 (permalink)
                        Hôm nay mình cứ nghĩ mãi!
                        Biết nói sao được đây? Tấm lòng là thật quý. Nhưng có nhiều cái không thể nào đem tấm lòng ra trang trải được.
                        Cuộc đời sao tránh khỏi bẻ dâu. Ngẫm thấy mình còn chèo chống được đến hôm nay đã là can đảm lắm rồi. Hy vọng mình có thể tiếp tục vượt qua được những thử thách tiếp theo của cuộc đời! 
                         
                        Hà ơi! Cố lên!
                        #12
                          tinhtho17 26.03.2009 11:56:11 (permalink)
                          Chị ui! Cố lên! [sm=z_hug.gif]

                          Nghỉ ngơi tĩnh dưỡng nha chị và em tin những ngày sau sẽ tốt đẹp, mọi thứ sẽ rộng mở như vòng tay yêu thương chị dành cho mọi người! .
                          #13
                            Hà Thu 26.03.2009 19:10:42 (permalink)
                            Hì, cảm ơn em. Hôm nay đi khám mà bác sỹ đuổi về đây. Nhưng có lẽ điều này mới lại là dấu hiệu đáng mừng.
                            Hy vọng ngày mai sẽ khoẻ hơn!
                            #14
                              Hà Thu 27.03.2009 01:08:23 (permalink)
                              Đêm nay trời lại trở gió. Con gái mình chưa kịp khỏi ốm lần trước đã ốm tiếp lần sau. Xót xa quá! Gía như các bà mẹ có thể ốm thay cho con mình thì thế gian này hạnh phúc biết mấy.
                              Đêm nay không ngủ được. Bỗng nhớ đến tất cả mọi người. Xin ông Trời hãy phù hộ cho tất cả chúng sinh đều được bình an. Xin phù hộ cho anh vượt qua được cơn sóng gió này!
                               
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 68 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9