[color="#ff0000" size="5"]Quyển 21: Đỉnh cao
[color="#990000" size="5"]Chương 32: Điểm nghi vấn
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Dịch: hoanghaiha
Nguồn: 2T
Lâm Lôi ánh mắt đảo qua, liền phán đoán thân phận hai người này.
Hai người này, một người mặc hoả hồng sắc trường bào, mái tóc dài hoả hồng sắc, mặt tròn, trên mặt tràn đầy hoà khí. Người đó là một gã hoả hệ chủ thần Bột Thiếp Nhi. Mà người còn lại có vẻ cường tráng hơn, thân cao tương đương Lâm Lôi. Mặc một bộ trường bào màu xám, tóc ngắn rối bù, chính là đại địa hạ vị chủ thần Mạn Lỗ.
" Bột Thiếp Nhi, Mạn Lỗ." Lâm Lôi cười nhẹ nói," Đúng lúc ở đây gặp hai vị, không biết hai vị có chuyện gì ?"
Hoả hệ chủ thần Bột Thiếp Nhi cùng Mạn Lỗ nhìn nhau, sau đó Bột Thiếp Nhi cười vẻ khiêm tốn, truyền âm nói," Lâm Lôi đại nhân, ta cùng Mạn Lỗ đến đây, kì thật cũng là tìm kiếm chủ thần sứ giả. Bố Lôi Lặc này, chính ta đã sớm định hắn là một rồi. Lần này đến, chính là làm cho hắn trở thành chủ thần sứ giả của chúng ta. Thỉnh Lâm Lôi đại nhân hỗ trợ."
Lâm Lôi nhướng mày.
Trong đám chủ thần, không phải số lượng chủ thần sứ giả đều có nhiều.Tỉ như Thanh Hoả, cũng chỉ có một chủ thần sứ giả là Phổ Tư La, còn có một số chủ thần còn không chọn cả sứ giả.
Bởi vì lần chiến tranh vị diện này, một số ít chủ thần chưa có đủ chủ thần sứ giả, liền bắt đầu bổ sung số chủ thần sứ giả còn thiếu.
" Hừ." Lâm Lôi sắc mặt không khỏi trầm xuống, làm cho Bột Thiếp Nhi cùng Mạn Lỗ đáy lòng không khỏi hơi kinh hãi. Dù sao Lâm Lôi cũng siêu việt hơn cả lôi hệ chúa tể, quang minh chúa tể đáng sợ tồn tại, chỉ có tứ đại quy tắc chúa tể mới có khả năng mạnh hơn Lâm Lôi. Hai tên hạ vị chủ thần bọn họ, căn không có cách nào so sánh với Lâm Lôi.
" Bột Thiếp Nhi, ta đã nói dừng lại rồi, nhưng ngươi đâu có nghe, cứ muốn tới." Mạn Lỗ không khỏi truyền âm.
" Yên tâm, chúng ta chỉ cần dùng lễ đối đãi, Lâm Lôi này không dám ra tay với chúng ta. Hắn mà đối phó với chúng ta, tức là đã không tuân theo định ước." Hoả hệ chủ thần Bột Thiếp Nhi truyền âm lại, sau đó Bột Thiếp Nhi vẻ mặt đầy tươi cười nhìn Lâm Lôi, nói " Lâm Lôi đại nhân, ở đại địa thần vị diện này, thân thể cường hãn phỏng chừng đâu chỉ có mình Bố Lôi Lặc, Lâm Lôi đại nhân hoàn toàn có thể tuyển những người khác mà ."
Lâm Lôi ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng đảo qua Bột Thiếp Nhi, Mạn Lỗ hai người.
Lâm Lôi không có lên tiếng nhưng Bối Bối ở bên cạnh đã thực sự nổi giận, không khỏi quát:" Lão đại tuyển chủ thần sứ giả, các ngươi dựa vào cái gì mà đoạt đi?"
" Câm miệng." Mạn Lỗ không khỏi gầm lên một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo liếc nhìn Bối Bối.
Hai người bọn họ sợ hãi Lâm Lôi, nhưng cũng không đem một tên thượng vị thần như Bối Bối để trong mắt. Trong mắt chủ thần, thượng vị thần... chỉ là kiến hôi mà thôi. Hiện tại cũng dám lớn tiếng trách mắng bọn họ.Nếu không vì Lâm Lôi ở bên cạnh, hai người bọn họ đã sớm trực tiếp giết Bối Bối.
" Ta xem, chính hai người các ngươi nên câm miệng lại đi." Lâm Lôi thanh âm trầm thấp.
Mạn Lỗ, Bột Thiếp Nhi sắc mặt hơi biến đổi, " Lâm Lôi đại nhân, nếu không chúng ta hãy để mặc Bố Lôi Lặc này tự tuyển chọn. Được không ?" Bối Thiếp Nhi không cần biết xấu hổ liền nói ngay. Lập tức không để cho Lâm Lôi phản ứng, liền quay đầu lại phía Bố Lôi Lặc nói:" Bố Lôi Lặc, ngươi có nguyện ý trở thành chủ thần sứ giả dưới trướng ta không. Ta có thể ban cho ngươi một kiện chủ thần khí."
Thấy thế, Bố Lôi Lặc trong lòng mù mịt.
" Tột cùng hôm nay có chuyện gì xảy ra? Như thế nào mà các chủ thần lại muốn tranh đoạt ta làm chủ thần sứ giả?" Bố Lôi Lặc không rõ.
Đừng nói hắn không hiểu, đến Lâm Lôi cũng không hiểu được.
" Hai người này đến cùng đã phạm vào tật xấu gì đây ?" Lâm Lôi đáy lòng khó hiểu," Chỉ là một kẻ chủ thần sứ giả thôi mà, mặc dù Bố Lôi Lặc không kém so với thất tinh cường giả nhưng trong cái đại địa thần vị diện này cũng có không ít mà. Bọn họ hoàn toàn có thể tìm thấy một người khác, cần gì vì Bố Lôi Lặc này mà chọc giận ta cơ chứ? Cho đến cùng, nguyên nhân nào khiến bọn họ làm như vậy ?"
Bởi vì nghi hoặc, cho nên Lâm Lôi cũng không muốn đuổi ngay hai gã chủ thần này đi mà chỉ muốn xem một chút, cho đến cùng hai người này đã xảy ra chuyện gì.
" Ta...." Bố Lôi Lặc có chút chần chờ.
Trở thành Lâm Lôi sứ giả, có khảo nghiệm cực độ nguy hiểm trước mắt.
Mà chủ thần vừa mới xuất hiện, lại không hề nhắc đến địa phương khảo nghiệm. Bố Lôi Lặc đương nhiên chần chờ.
" Bột Thiếp Nhi, chẳng lẽ ngươi không cho hắn vào chiến trường vị diện ?" Lâm Lôi lạnh lùng nói.
Hoả hệ chủ thần Bột Thiếp Nhi tuỳ ý cười," Để trở thành chủ thần sứ giả, đương nhiên phải có khảo nghiệm rồi ."
Bố Lôi Lặc không khỏi thất kinh nhìn hoả hệ chủ thần Bột Thiếp Nhi trước mắt, trong lòng thất kinh " Vị hoả hệ chủ thần này trước tiên không nói, phỏng chừng chờ ta đáp ứng xong liền cho ta vào chiến trường vị diện.Thủ đoạn rất không quanh minh." Không do dự, Bố Lôi Lặc cung kính nói:" Xin lỗi, ta đã đáp ứng vị chủ thần này."
Lâm Lôi cười.
Bột Thiếp Nhĩ, Mạn Lỗ hai người nhìn nhau.
" Ta muốn xem đến tận cùng, hai ngưòi này còn có cái gì để nói." Lâm Lôi thực sự cảm thấy hứng thú, vì cái gì mà hai người này muốn đoạt Bố Lôi Lặc, thậm chí còn không ngại đắc tội với Lâm Lôi.
Chỉ vì một chủ thần sứ giả? Lâm Lôi không tin.
Chỉ là một chủ thần sứ giả, cũng không nên lâm vào cảnh đắc tội với chúa tể cường đại mới đúng chứ.
Vậy thì, là nguyên nhân gì ?
" Lâm Lôi đại nhân." Bột Thiếp Nhi thoáng khom người truyền âm nói " Làm cho Bố Lôi Lặc thành chủ thần sứ giả là do Vận mện chúa tể Áo Phu ra lệnh cho hai người chúng ta, chúng ta chỉ là hai người nghe lệnh, thật sự không có biện pháp. Thỉnh Lâm Lôi đại nhân hỗ trợ một chút."
Lâm Lôi ngẩn ra.
Vận mệnh chúa tể Áo Phu ư ?
Lâm Lôi cũng biết, dưới trướng của tứ đại quy tắc chúa tê cũng tụ tập một đám ít chủ thần. Như Huỷ diệt chúa tể kia, dưới trướng cũng có không ít chủ thần ủng hộ, không ít pháp tắc chủ thần khi tiến vào địa ngục đều đứng ở cùng một phương với Huỷ diệt chúa tể.
Dù sao các chủ thần đều biết, tứ đại quy tắc chúa tể là cực mạnh, cho nên tự nhiên họ biết cách lựa chọn cường giả.
Vận mệnh chúa tể chính là người thâm sâu khôn lường nhất, số chủ thần nghe lệnh hắn đích xác không ít. Trước mắt là hai tên chủ thần này, thậm chí cả quang minh chúa tể Áo Cổ Tư Tháp, mặc dù không thể coi là hoàn toàn tuân phục Vận mệnh chúa tể nhưng cũng có thể coi là cùng một phương.
" Ha ha, Áo Phu đại nhân đã có quân đoàn thiên sứ mười hai cánh, còn muốn một hai sứ giả làm gì ?" Lâm Lôi đạm cười truyền âm lại.
" Ý nghĩ của Áo Phu đại nhân, chúng ta không cách nào giải thích." Bột Thiếp Nhĩ cùng Mạn Lỗ đều rất cung kính, Bột Thiếp Nhi truyền âm nói tiếp:" Áo Phu đại nhân hạ lệnh đối với chúng ta,chỉ chúng ta đến nơi này, tìm một người tên Bố Lôi Lặc làm chủ thần sứ giả. Mặc dù Áo Phu đại nhân chưa nói chúng ta phải bắt buộc hoàn thành nhưng chúng ta cũng không muốn để Áo Phu đại nhân thất vọng...Cho nên mong Lâm Lôi đại nhân hỗ trợ."
Lâm Lôi trong lòng có chút hiểu được.
" Xin lỗi, Bố Lôi Lặc này đã nhận trở thành chủ thần sứ giả của ta, chẳng khác nào cho hắn một cái hứa hẹn. Ta thân là chủ thần, đã cho hắn một điều hứa hẹn thì làm thế nào có thể thu hồi lại đây ?" Lâm Lôi lạnh nhạt liếc nhìn hai người một cái, " Hai người các ngươi chưa chịu rời đi sao?"
Bột Thiếp Nhi không khỏi nhướng mày.
" Lâm Lôi đại nhân, đây là điều Áo Phu đại nhân muốn, ngươi làm như vậy nếu đại nhân biết được ...." Bột Thiếp Nhi không hề sợ hãi, liên tục nói.
Lâm Lôi sắc mặt trầm xuống.
Uy hiếp chính mình ?
Ánh mắt lạnh lẽo như sương, đảo qua hai người này, miệng nói ra một chữ " Biến."
Bột Thiếp Nhi, Mạn Lỗ hai người sắc mặt đại biến, đều không dám lên tiếng, thoáng khom người. Lập tức phi chạy trốn.
" Dám dùng Vận mệnh chúa tể uy hiếp ta." Lâm Lôi âm thầm lắc đầu, hai tên chủ thần này căn bản là cáo giả oai hổ, tính cách Áo Phu thì Lâm Lôi biết, căn bản không quan tâm quá đến vấn đề này. Đôi khi người ở trên rất tốt nhưng lại bị bọn hạ nhân làm xằng bậy, khiến cho bị mang tiếng xấu.
Hạ vị chủ thần cùng chúa tể, cấp bậc so với nhau hơn kém rất lớn.
Chỉ là chủ thần đinh ước, không được có thù oán, không được động thủ.
Phía xa xa.
" Lâm Lôi này rất càn rỡ." Bột Thiếp Nhi không nhịn nổi truyền âm nói," Chúng ta ăn nói khép nép thỉnh hắn hỗ trợ, cũng nói nguyên nhân là Vận mệnh chúa tể. Thế mà hắn vẫn không giữ thể diện cho."
" Bột Thiếp Nhi, hôm nay ngươi cũng đã quá phận. Lâm Lôi dù sao cũng là cường giả cấp bậc chúa tể." Mạn Lỗ truyền âm.
Bột Thiếp Nhi cười nhạo truyền âm, “ Chúa tể cấp bậc, không phải cũng là một tên tiểu tử liên tiếp gặp may mắn thôi sao, không đủ vạn năm đã trở thành cường giả cấp bậc chúa tể. Cùng là do luyện hóa ba miếng chủ thần cách, và có được một kiện chí cao thần khí. Còn ngươi, Mạn Lỗ, ngươi cũng không cần nhất định sợ hắn, chỉ cần không phạm sai lầm lớn, hắn sao dám động thủ với chúng ta?”
Bột Thiếp Nhi, vốn nhìn không vừa mắt về Lâm Lôi.
Nhìn Lâm Lôi này quật khởi, đầu tiên là hạ vị chủ thần, sau đó cùng Phong hệ chúa tể Đế Á tương đương, nhưng ngay sau đó diệt đi một thần phân thân của Lôi hệ chúa tể, lại đánh trọng thương Quanh minh chúa tể.
Việc Lâm Lôi quật khởi, quá nhanh.
Đương nhiên cũng bị một số chủ thần ghen ghét, trong đó có Bột Thiếp Nhi.
“ Đừng nghĩ nữa, ngươi trong đầu thử ngẫm lại xem, có thật sự dám chống lại Lâm Lôi?” Mạn Lỗ không khỏi cười hỏi ngược lại.
Bột Thiếp Nhi cứng lại.
Hắn dám sao? Không dám!
“ Chúng ta quay về Thiên giới đi, đáng tiếc lúc đó Áo Phu đại nhân ra lệnh, chúng ta không thể từ chối.” Mạn Lỗ bất đắc dĩ nói,” Bất quá, Áo Phu đại nhân cũng không quá bắt ép, làm được hay không, cũng không phải đại sự.”
Bột Thiếp Nhi hai gã chủ thần rời đi, Lâm Lôi liền nhìn về phía Bố Lôi Lặc, đạm cười nói:” Ngươi đã có yêu cầu, ta sẽ ban cho ngươi một kiện linh hồn phòng ngự chủ thần khí, từ hôm nay ngươi là chủ thần sứ giả thứ sáu dưới trướng ta.” Lâm Lôi vừa lộn tay, trong tay đã xuất hiện một khỏa Linh hồn phòng ngự chủ thấn khí giới chỉ.
“ Tạ chủ thần.” Bố Lôi Lặc kích động liền quỳ ngay sát xuống, tiếp nhận miếng chủ thần khí.
Lâm Lôi liếc nhìn Bố Lôi Lặc một cái, rồi nhìn năm tên chủ thần sứ giả phía sau, cười nói:” Từ hôm nay trở đi, sáu người các ngươi tốt nhất là ở cùng nhau, hảo hảo học cách phối hợp. Sáu người các ngươi, liên thủ trong chiến tranh vị diện, chỉ cần luôn luôn cẩn thận , điểm sinh tồn cùng với cơ hội đúng là không ít.”
“ Vâng, chủ thần.”
Tất cả chủ thần sứ giả đều khom người.
“ Trong số các ngươi, có vài người có được một hai giọt chủ thần lực nhưng về mặt này, dùng trong chiến tranh vị diện nhất định không đủ dùng.” Lâm Lội vừa lộn tay, lập tức xuất hiện sáu chiếc bình ngọc màu đen, trong sáu chiếc bình ngọc đều tồn tại đại lượng chủ thần chi lực. Hai bình là Thủy hệ chủ thần chi lực, một bình là đại địa chủ thần chi lực, một lọ là phong hệ chủ chủ thần chi lực, một lọ là quang minh hệ chủ chủ thần chi lực, một lọ là hủy diệt hệ chủ chủ thần chi lực.
Lâm Lôi thân là chủ thần, trữ tồn chút chủ thần chi lực khác, chuyện này đương nhiên dễ dàng.
“ Trong sáu chiếc bình này, mỗi bình có một nghìn giọt chủ thần lực, cũng đủ cho các ngươi sử dụng trong chiến tranh vị diện.” Lâm Lôi tâm ý vừa động, sáu chiếc bình ngọc phân biệt bay về phía sáu người.
Sáu người lập tức vui mừng lẫn sợ hãi tiếp nhận.
“ Tạ chủ thần.” Sáu người cảm kích quỳ xuống.
“ Tốt lắm, tất cả đều đứng lên đi.” Lâm Lôi quét qua sáu người nhìn một cái, hắn biết sáu người này khi tiến vào chiến trường vị diện, khi chiến trường chấm dứt không biết còn mấy người ra được.” Nhớ kĩ tại chiến trường vị diện, tuyệt đối không được cậy mạnh, cần phải học hỏi ẩn nấp. Giữ tính mạng là đệ nhất, giết địch là đệ nhị!”
“ Vâng, chủ thần.” Sáu gã sứ giả này trong lòng không khỏi có một tia cảm kích.
“ Chuẩn bị xuất phát thôi !” Lâm Lôi quay đầu nhìn về phương xa, “ Hơn năm trăm năm rồi, còn không đến trăm năm nữa, chiến tranh vị diện sắp bắt đầu rồi.” Bối Bối lười nhác duỗi lưng một cái, “ A, đi lâu rốt cuộc cũng phải về.”
Lâm Lôi mỉm cười .
Đúng vào lúc này ----
“ Chủ thần, có thể chờ một chút được không?” Vị đệ lục sứ giả Bố Lôi Lặc xấu hổ khom người nói.
“ Chuyện gì ?” Lâm Lôi nhìn về phía hắn.
Đối với Bố Lôi Lặc, Lâm Lôi trong tâm cũng tò mò. Một kẻ nhìn như một thất tinh ác ma bình thường khác,tại sao Vận mệnh chúa tể Áo Phu lại nhớ hắn?
Bố Lôi Lặc liền nói:” Hắc ám thần phân thân của ta còn đang ở địa phương khác, chủ thần là ở địa ngục, nếu như ta có thể ở chiến tranh vị diện không chết, sau này ta đương nhiên muốn ở lại địa ngục! Cho nên Hắc ám thần phân thân của ta cũng chuẩn bị đi địa ngục!”
“ Hắc ám thần phân thân ?” Lâm Lôi có chút kinh ngạc.
Có khả năng đồng thời tu luyện quang minh, hắc ám rất hiếm thấy, Áo Lợi Duy Á là một người, Bố Lôi Lặc này cũng là một người.
Quyển 21: Đỉnh cao
Chương 33: BỐ LẠP TỘC
Dịch: Hieppvc
Nguồn: TT
" Bố Lôi Lặc, ngươi còn có hắc ám hệ thần phân thân?" Quân đoàn trưởng Huyền Vũ Quân Uy Liêm khiếp sợ nói.
Lâm Lôi cười nhẹ đồng thời liếc Uy Liêm một cái, nói:" Uy Liêm, ngươi thân là Huyền Vũ Quân quân đoàn trưởng, vậy mà tin tình báo thu thập được cũng không đủ chính xác a, đến ngay cả Bố Lôi Lặc có được hắc ám hệ thần phân thân cũng không biết."
" Chủ thần, đây là thủ hạ thất trách." Uy Liêm liền khom người nói.
Bố Lôi Lặc cũng khom người nói:" Chủ thần, trừ các vị ở đây, biết được ta có hắc ám hệ thần phân thân cũng không vượt qua năm người. Chuyện ta có được hắc ám hệ thần phân thân đích thị là một bí mật. Mà ta hiện tại chính là chủ thần sử giả, bí mật này đương nhiên sẽ không ẩn giấu nữa"
Lâm Lôi mỉm cười gật đầu:" Thần phân thân của ngươi còn cách đây bao xa? Bay đến được nơi này sẽ mất bao lâu nữa?"
"Không tính là quá xa, đại khái là khoảng thời gian mười ngày." Bố Lôi Lặc nói.
" Này, tiểu tử, ngươi nói thật dễ dàng đơn giản a, làm cho chúng ta chờ ngươi mười ngày!" Bối Bối đột nhiên trừng mắt.
" Cái này......" Bố Lôi Lặc xấu hổ cười, nhìn thoáng qua Lâm Lôi," với ta là mười ngày, nhưng nếu như chủ thần hỗ trợ, phỏng chừng chỉ chốc lát là được." Bố Lôi Lặc mặc dù đối với năng lực của chủ thần biết đến không nhiều lắm, nhưng cũng hiểu được tốc độ chủ thần chính là kinh người.
Lâm Lôi lắc đầu cười:" Chúng ta xuất phát! Bố Lôi Lặc, thần phân thân của ngươi tại nơi nào, ngươi hãy chỉ dẫn phương hướng."
"Rõ, chủ thần! Thần phân thân của ta ở ngay hướng Đông Bắc” Ngay khi Bố Lôi Lặc chỉ ra phương hướng cũng đồng thời quay đầu nhìn về phía Thanh bào nhân phía xa xa, đó đúng là bằng hữu tốt của hắn Cương Lôi Tát, dùng thần thức truyền âm nói: “Cương Lôi Tát huynh đệ, ta hiện tại sẽ theo chủ thần rời đi, sau này, chúng ta sẽ có cơ hội gặp lại ."
" Bố Lôi Lặc, chúc mừng ngươi." Từ phía xa Cương Lôi Tát quan sát đến một đám người Lâm Lôi cũng vì cơ hội của chính bạn mình mà cảm thấy vui vẻ.
" Xuất phát!" Lâm Lôi cười mở miệng.
Vừa nói, một cỗ đại địa chủ thần chi lực tràn ngập ra, bao vây cả nhóm người, " Hô!" một tiếng hóa thành một đạo quang mang màu vàng đất, trong nháy mắt biến mất tại phía chân trời.
Cương Lôi Tát ngửa đầu, nhìn theo hướng đạo quang mang biến mất, cảm than không thôi:" Trước đây Bố Lôi Lặc vẫn cùng ta tỉ thí, không nghĩ tới chỉ đảo mắt một cái hắn đã trở thành chủ thần sứ giả ." Nhìn một chút chung quanh bãi cỏ, trên mặt hắn lộ ra tươi cười," Hoàn hảo. Cũng may mấy ngày hôm trước Bố Lôi Lặc đã hoàn thành xong ma pháp trận này"
Đoạn thời gian này Bố Lôi Lặc ở cùng Cương Lôi Tát chủ yếu chính là vì Cương Lôi Tát mà bố trí ra một cái ma pháp trận.
Ma pháp trận áo nghĩa, cùng bảy đại pháp tắc, tứ đại quy tắc có chỗ bất đồng. Đó là thuộc tính hết sức đặc thù, nghiên cứu ma pháp trận cần phải có đủ kiên nhẫn, hơn nữa đòi hỏi có thiên phú. Đối với tính toán thôi diễn năng lực cùng với cảm ứng thiên địa, các phương diện này đều yêu cầu cực cao. Mặc kệ là ở địa ngục, chí cao vị diện hay tại bảy đại thần vị diện, ma pháp trận đại sư đều có địa vị cực cao.
Tưởng tượng năm đó khi Lâm Lôi mới vào địa ngục, tham gia ác ma khảo nghiệm, nhiệm vụ tiến vào tòa thành năm đó, chính là bản thân tòa thành có một ma pháp trận khổng lồ.
" Hôm nay trở đi, hẳn là không có người nào đến gây phiền toái ta được ." Cương Lôi Tát mỉm cười khởi động ma pháp trận.
" Vù vù” Che chắn trong phạm vi phương viên gần mười dặm một quang mang sang rực lên, ngay sau đó quang mang tiêu tán. Nhất thời trong mười dặm này tình cảnh nhất thời thay đổi, hồ nước đất đai cùng các kiến trúc đều biến mất. Chỉ là một bãi cỏ rất bình thường.
Hiển nhiên, đây chính là một mê huyễn ma pháp trận rất lợi hại.
Lâm Lôi bản thân còn không biết mình vừa thu được một ma pháp trận đại sư làm sứ giả.
Trong thiên địa một mảnh trời mênh mông.
Đám người Lâm Lôi cực nhanh phi hành trên trời cao, Lâm Lôi cau mày liếc Bố Lôi Lặc một cái, mở miệng nói:" Bố Lôi Lặc, thần phân thân của ngươi đến cùng là ở nơi nào?"
" Ngay phía trước a, đến nhanh thôi ." Bố Lôi Lặc nói.
"Đúng là ở nơi này, Chủ thần, có thể dừng." Bố Lôi Lặc liền nói.
Lâm Lôi mày nhíu dừng lại, chỗ này cách thảo nguyên địa phương lúc trước khoảng chừng gần triệu dặm, nhưng khoảng cách đó với Lâm Lôi mà nói, chỉ bằng thời gian nói mấy câu mà thôi.
" Ngươi xác định là ở nơi này?" Lâm Lôi không khỏi lại nhìn về phía hắn.
"Đúng, thần phân thân của ta đang tới." Bố Lôi Lặc cười nhìn về phía xa xa.
Lâm Lôi cũng nhìn về phía xa xa, chỗ xa xa không trung, có mấy đội ngũ Kim chúc tính mạng phi hành, cũng có mấy người đang phi hành một mình. Điều làm Lâm Lôi cảm thấy kinh ngạc chính là---- chung quanh, Lâm Lôi căn bản phát hiện không có người nào có cùng hơi thở với Bố Lôi Lặc.
" Tới rồi." Bố Lôi Lặc cười nói.
Quả nhiên----
Một đạo thân ảnh hướng nơi này cực nhanh bay tới, người đến mặc một bộ trường bào màu đen, thân cao tương đương cùng Bố Lôi Lặc, trong đôi mắt thỉnh thoảng xẹt qua một tia sát khí.
Khi bóng người này đến gần, lập tức khom người hành lễ:" Hắc ám Bố Lôi Lặc, bái kiến chủ thần!"
Yên tĩnh!
Mặc kệ là các chủ thần sứ giả khác, hay là Quân đoàn trưởng Uy Liêm, hoặc là Bối Bối, thậm chí đến cả Lâm Lôi! Đều sợ ngây người!
" Các ngươi, là cùng một người?" Lâm Lôi đảo mắt qua 2 người này giọng nói khó tin.
Một bộ Bố Lôi Lặc áo bào trắng, tươi cười thân thiết, làm cho người ta tăng gấp bội hảo cảm.
Mà một Bố Lôi Lặc áo đen, làm cho người ta cảm thấy một cỗ tà ác.
Mà trọng yếu nhất chính là---- hai người này - linh hồn hơi thở không giống nhau!
Thông thường, một khi độc lập thành thần linh hồn có thể chia hai, chỉ là hai phần linh hồn này đều giống nhau. Trí nhớ, cảm tình đều hoàn toàn giống nhau. Theo đạo lý, hai thần phân thân thì khí chất, tư tưởng cũng phải giống nhau mới đúng.
"Chủ thần, ta và hắn, đúng là một người." Áo bào trắng Bố Lôi Lặc cung kính nói.
" Chuẩn xác mà nói, cách đây triệu, vạn năm trước, chúng ta là một người." Hắc bào Bố Lôi Lặc liếc nhìn cái áo bào trắng Bố Lôi Lặc một cái.
Bối Bối nhìn này Hắc bào cùng áo bào trắng Bố Lôi Lặc, không khỏi quay đầu nhìn về phía Lâm Lôi, truyền âm nói:" Lão đại, điều này là đúng sao? Hai người bọn họ thật sự là một người?”
" Bố Lôi Lặc, hai người các ngươi cái......" Lâm Lôi đảo mắt qua hai người phía trước, nói," Quả thật là một người? Có cái gì có thể chứng minh?"
Áo bào trắng Bố Lôi Lặc nhìn về phía hắc bào Bố Lôi Lặc, mở miệng nói:" Chúng ta hai người, hợp thể một lần xem sao."
"Thật sự là không muốn cùng ngươi hợp thể." Hắc bào Bố Lôi Lặc nói.
Sau đó, Bố Lôi Lặc áo bào trắng cùng hắc bào Bố Lôi Lặc tời gần lẫn nhau, thân thể dĩ nhiên dung hợp được, cuối cùng trở thành một người---- Bố Lôi Lặc!
" Thật sự là một người." Lâm Lôi hoàn toàn sợ ngây người.
Chỉ có cùng cá nhân. Mới có thể chính thức kết hợp nhất thể.
Quỷ dị nhất chính là hai người này dung hợp làm một người mà người mới xuất hiện sau khi dung hợp linh hồn hơi thở cũng thay đổi, cùng tinh khiết ôn hòa linh hồn hơi thở của áo bào trắng Bố Lôi Lặc đích và bạo ngược điên cuồng linh hồn hơi thở của hắc bào Bố Lôi Lặc đều hoàn toàn bất đồng. Chính là hơi thở vừa hỗn tạp rồi lại quỷ dị.
" Nhanh nói cho ta biết, chuyện gì xảy ra?" Lâm Lôi nghi hoặc nhìn Bố Lôi Lặc này.
Bố Lôi Lặc nhìn một chút chung quanh những người khác. Lập tức khom người nói:" Bẩm báo chủ thần, Bố Lôi Lặc ta...... Tin tưởng chủ thần cũng đã nhìn ra, ta không phải chủng tộc bình thường."
Lâm Lôi khẽ gật đầu.
Thân thể cường đại, có thể dễ dàng ngạnh kháng công kích của cường giả cấp bậc thất tinh ác ma. Thân thể trình độ cứng cỏi đó, người bình thường như thế nào có thể? Hơn nữa, Bố Lôi Lặc sau khi biến thân, cơ thể toàn thân bạo phát bành trướng, da tay xuất hiện những vệt hoa văn giao nhau hỗn tạp giữa màu xanh, màu trắng, giống như da rắng, đặc biệt, trên trán còn xuất hiện hai cái xúc giác.
Hết thảy, đều đại biểu, Bố Lôi Lặc cũng không phải là chủng tộc bình thường.
" Ta là chính là một thành viên Bố Lạp tộc cổ xưa!" Bố Lôi Lặc cung kính nói.
" Bố Lạp tộc?" Lâm Lôi nhướng mày.
" Tất nhiên, chủ thần." Bố Lôi Lặc cung kính nói," Chúng ta Bố Lạp tộc, thiên phú không kém gì thần thú!"
Lâm Lôi cũng biết, trong thiên địa có rất nhiều sự tồn tại kì lạ, rất nhiều tồn tại cũng đều có thiên phú thần thông.
Như tử tinh sơn mạch sinh ra Tử Kinh Chủ thần, như Minh hải của minh giới minh hải hình thành nên tính mạng thực vật đầu tiên – Tử vong chúa tể, còn sinh mạng đầu tiên của địa ngục chính là Hủy diệt Chúa tể. Bọn họ đều là những tồn tại khác biệt, loại toàn tại này có rất nhiều. Bình thường mỗi một vật chất vị diện, đều đã sinh ra một, hai loại thần thú hoặc là đặc thù tồn tại.
Ngọc Lan vị diện sinh ra Phệ thần thử.
Các vị diện khác cũng không ít. Chỉ là những kinh nghiệm gặp được trong đời bất đồng, nên có loại mặc dù thiên phú rất cao nhưng thành tựu lại bình thường.
"Mặc dù Bố Lạp tộc chúng ta rất mạnh. Nhưng là chúng ta không có thiên phú thần thông!" Bố Lôi Lặc lại nói.
"Không thiên phú thần thông?" Bối Bối không nhịn được nghi hoặc nói.
Chủng tộc cường đại đến trình độ như vậy hẳn là có thiên phú thần thông mới đúng.
" Thiên thượng công bình , chúng ta không có thiên phú thần thông nhưng chúng ta sinh ra đã có một loại thiên phú năng lực." Bố Lôi Lặc cười nói," Mỗi một tộc nhân Bố Lạp tộc chỉ cần được sinh ra cũng đều hiểu được một loại bí thuật---- làm cho linh hồn của chính mình lột xác, rồi sau đó, một người, biến thành hai người."
" Lột xác?" Lâm Lôi nhướng mày.
" Đúng vậy, lột xác!" Bố Lôi Lặc gật đầu nói," Chỉ cần là trí tuệ tính mạng, vậy tính cách sẽ có nhược điểm, có khuyết điểm!! Tỉ như ta, ta thích nghiên cứu ma pháp trận, ý nghĩ của ta là muốn chính mình hoàn toàn nhất tâm nghiên cứu ma pháp trận. Nhưng là ở trong lòng ta, ta đồng dạng có dục vọng khác. Như là nữ nhân, quyền thế, đại loại như thế… Hết thảy dục vọng đó đều làm ta ko có cách nào hạ quyết tâm nghiên cứu ma pháp trận.”
Lâm Lôi gật đầu. Thật giống như chính hắn, cũng không có cách làm được hoàn toàn tu luyện không nghỉ ngơi. Bình thường, Lâm Lôi năm thần phân thân, bốn thần phân thân tu luyện, có một phân thân thì phải nghỉ ngơi.
"Tộc nhân Bố Lạp tộcc chúng ta có thể làm cho tính cách, dục vọng, tư tưởng hoàn toàn chia làm hai loại. Những gì chính mình muốn làm, tập kết cùng một chỗ, mà những gì mình ko muốn tham gia như tham lam, tà ác cũng có thể vứt bỏ sang một bên. Sau đó, làm cho linh hồn lột xác, phân hóa thành hai cái linh hồn. Rồi sau đó, thân thể cũng chia thành hai người!" Bố Lôi Lặc cười nói," Tựa như ta, một cái thân thể của ta, tâm bình khí hòa, ta hoàn toàn có thể yên tĩnh hạ quyết tâm đắm chìm trong nghiên cứu ma pháp trận. Mà mặt khác một cái linh hồn của ta, nhưng là tràn ngập các loại dục vọng đi giết choc, tranh đoạt.” Đại loại thế.
" Hai linh hồn, ý nghĩ ko còn quấy nhiễu lẫn nhau”. Bố Lôi Lặc cười nói," Cũng bởi vì đều là các phần cực đoan trong linh hồn, đương nhiên, thực lực ta cũng sẽ có đột phá."
Lâm Lôi nghe được hoàn toàn chấn kinh rồi.
Cái này căn bản là đem một người, từ tính cách tư tưởng …rất nhiều phương diện, biến thành hai người.
Có thuyết pháp rằng mỗi một cá nhân, trong lòng đều có một tâm ma, cho dù là người cao thượng đến đâu, tận sâu trong tâm linh cũng sẽ có một phần bạo ngược, chỉ là bản thân hắn có năng lực khống chế mạnh, ko biểu hiện ra ngoài.
Mà Bố Lạp tộc này, dĩ nhiên có thể làm được, đem hai phương diện này chia lìa.
"Linh hồn con người, rất phức tạp! Ngay khi tính mạng sinh ra, linh hồn tự nhiên cũng có, mà theo kinh nghiệm sống bất đồng, tư tưởng, dục vọng con người từ từ biến hóa, linh hồn hơi thở cũng sẽ có thay đổi rất nhỏ." Bố Lôi Lặc điềm đạm cười nói," Đương nhiên, thay đổi sẽ không quá lớn. Dù sao, lúc sinh ra, linh hồn hơi thở căn bản đã cố định."
Lâm Lôi gật đầu.
Chính hắn cũng hiểu được điểm này, hắn khi nhỏ, cùng hắn hiện giờ đã có chút biến hóa. Mặc dù người khác liếc mắt một cái có khả năng nhận ra Lâm Lôi, nhưng cũng nhận thấy được Lâm Lôi đã biến hóa ít nhiều.
" Lúc thành thần cũng là lúc linh hồn có thể chia đôi. Chỉ có điều căn bản là lấy linh hồn mình chia thành hai, tư tưởng dục vọng không bất cứ gì biến hóa. Chuẩn xác mà nói, thần phân thân, kì thật là một người thống nhất, tư tưởng đều là hoàn toàn giống nhau ." Bố Lôi Lặc cười nói," Mà chúng ta Bố Lạp tộc lại bất đồng, hai thân thể của ta, tư tưởng, dục vọng, tính cách các loại hoàn toàn bất đồng! Là hai phần cực đoan của linh hồn, đương nhiên, linh hồn hơi thở cũng có biến hóa."
Vừa nói Bố Lôi Lặc thân thể lại một lần nữa biến hóa, một phân thành hai, thành áo bào trắng Bố Lôi Lặc cùng hắc bào Bố Lôi Lặc." Chúng ta hai người nhập thể cùng một chỗ, thậm chí còn bởi vì ý nghĩ bất đồng, cách làm bất đồng, mà tranh đấu lẫn nhau." Áo bào trắng Bố Lôi Lặc cười nhìn về phía Lâm Lôi," Chủ thần, ngươi tưởng tượng được không?"
" Kì lạ, bất khả tư nghị!" Lâm Lôi sợ hãi than.
Thiên địa tự nhiên, quả nhiên kỳ diệu, đến ngay cả loại chủng tộc kỳ lạ này cũng có thể sinh ra. Mặc dù không có thiên phú thần thông, nhưng cũng ban cho bọn họ thiên phú năng lực kì lạ này.
" Các ngươi Bố Lạp tộc tộc nhân, có bao nhiêu?" Lâm Lôi không nhịn được nói.
" Rất ít, rất ít." Áo bào trắng Bố Lôi Lặc lắc đầu nói," Nhiều năm như vậy, ta tựu chung cũng chỉ mới gặp không quá 3 người thôi. Người một nhà của Bố Lạp tộc chúng ta gặp lại, dễ dàng phân biệt đối phương."
" Ít như vậy?" Bối Bối đùa cười nói," Vậy ngươi nếu muốn tìm một người nữ nhân Bố Lạp tộc để sinh hài tử, không phải rất khó?"
Áo bào trắng Bố Lôi Lặc ngẩn ra, chợt cười lắc đầu:" Chúng ta Bố Lạp tộc tộc nhân, trên thực tế không có phân chia nam nữ, nam tử bộ dáng hay nữ tử bộ dáng, hoàn toàn tự chúng ta quyết định. Bố Lạp tộc tộc nhân sinh dục hài tử, kì thật rất đơn giản. Hy sinh tự chúng ta, tiêu hao sức sống của chúng ta, phun ra một quả trứng. Không lâu sau khi tạo thành trứng này, bản thân chúng ta sẽ chết đi, mà hài tử đó sẽ xuất sinh. (Giống piccolo thế)
Muốn sinh ra một người, phải chết đi một người.
Lâm Lôi và Bối Bối nhìn nhau, không khỏi cảm thán không thôi, Bố Lạp tộc này, thật đúng là kì lạ.
[color="#ff0000" size="5"]Quyển 21: Đỉnh Cao (Quyển cuối)
[color="#660000" size="5"]Chương 34: Luân Hồi
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Dịch: alonestar
Nguồn: 4vn.eu
" Sinh một người lại chết một người, như vậy người đầu tiên Bố Lạp tộc sinh ra như thế nào chứ?" Bối Bối nháy con mắt nói.
Lâm Lôi nghe xong cũng phải bật cười.
" Bối Bối, ngươi nói phệ thần thử đầu tiên sinh ra như thế nào đây?" Lâm Lôi mở miệng nói.
" Ách......" Bối Bối ngẩn ra.
" Bố Lạp tộc chúng ta thậm chí còn rất nhiều thiên phú kì lạ đều là trong thiên địa tự nhiên sinh ra." Bố Lôi Lặc cười nói. "Ta vốn được sinh ra tại vật chất vị diện Nạp Lạp vị diện nhưng ba người cùng tộc với ta thì lại được sinh ra ở các vị diện khác. Mặc dù ta biết ta có thể hy sinh bản thân mình để sinh ra một hài tử nhưng tạm thời ta cũng chưa có ý định đó."
Lâm Lôi hiểu được.
Trong vô số vị diện đều tồn tại một quy tắc là chủng tộc nào càng nghịch thiên, càng đáng sợ thì số lượng người thuộc tộc đó càng ít.
Như Thanh Long, Bạch Hổ... bốn đại thần thú, như cây U Minh Quả, tử vong chúa tể, hủy diệt chúa tể có lẽ cũng đều là duy nhất. Bố Lạp tộc mặc dù năng lực thiên phú kì lạ nhưng cũng không cách nào so sánh cùng phệ thần thử, U Minh Quả thụ, mà số lượng tộc nhân Bố Lạp tộc cũng nhiều hơn tương tự như thần thú Nghê Toan Lâm Lôi chỉ dùng thần thức xem qua cũng phát hiện hơn trăm người.
Dù sao thì thần thú cũng có phân chia thứ hạng cao thấp.
" Ha ha, không nghĩ rằng lần này ta lại thu một người thuộc Bố Lạp tộc làm sứ giả." Lâm Lôi cười nói." Hay một nhân vật ma pháp trận đại sư, tốt lắm, chúng ta hiện tại xuất phát đi thôi."
Lâm Lôi phát ra chủ thần chi lực mang theo nhóm người này hóa thành một chùm sáng màu vàng đất hướng tới truyền tống trận gần nhất bay đi.
Trong khi nhóm người Lâm Lôi đi về Địa ngục thì Bột Thiếp Nhi và Mạn Lỗ hai vị hạ vị chủ thần đã về tới thiên giới.
Tại Thiên giới chỉ có duy nhất một kiến trúc lơ lửng trên không - Áo Cổ hoa viên.
Áo Cổ hoa viên này là nơi ở của người mạnh nhất trong tứ đại quy tắc chúa tể - vận mệnh chúa tể Áo Phu.
Hoa viên tĩnh lặng, Áo Phu khoanh chân ngồi trên một mảng cỏ, chòm râu màu trắng buông rủ xuống trước ngực.
" Áo Phu đại nhân." Bột Thiếp Nhi, Mạn Lỗ hai người đi tới một bên, khom người nói.
" Nga. Đã trở về." Áo Phu mỉm cười nói.
Bột Thiếp Nhi cùng Mạn Lỗ trong lòng cảm thấy thanh thản nhẹ nhàng, thần phục vận mệnh chúa tể Áo Phu là lựa chọn sáng suốt của bọn họ. Vận mệnh chúa tể Áo Phu thực lực rất mạnh mà thái độ đối xử với người khác cũng vô cùng tốt. Như hủy diệt chúa tể vẻ mặt lúc nào cũng lạnh lùng, nghiêm khắc khiến cho thuộc hạ luôn cảm thấy bất an, còn vận mệnh chúa tể thì hoàn toàn ngược lại, khuôn mặt luôn tươi cười, niềm nở đón tiếp.
Bọn họ đương nhiên trong lòng cảm thấy thoải mái dễ chịu tất nhiên cũng càng thêm trung thành với vận mệnh chúa tể Áo Phu.
" Áo Phu đại nhân, người bảo chúng ta đi nhận Bố Lôi Lặc làm chủ thần sứ giả, nhưng khi chúng ta tìm ra được Bố Lôi Lặc thì Bố Lôi Lặc lại đang ở cùng một chỗ với Lâm Lôi." Bột Thiếp Nhi bất đắc dĩ nói." Chúng ta thỉnh cầu hắn buông bỏ Bố Lôi Lặc nhưng Lâm Lôi không đáp ứng, chúng ta đưa tên Áo Phu đại nhân của người ra hắn cũng căn bản không để ý tới vẫn tiếp tục khiển trách hai người chúng ta." Vận mệnh chúa tể Áo Phu nghe xong cũng chỉ cười cười:" Thôi bỏ đi, Lâm Lôi dù sao cũng là nhân vật cấp bậc chúa tể, tính tình như thế cũng không lạ."
" Vâng."
Bột Thiếp Nhi, Mạn Lỗ khom người.
" Tốt lắm, chỉ còn gần trăm năm thời gian nữa vị diện chiến tranh sẽ bắt đầu rồi." Vận mệnh chúa tể Áo Phu đứng lên nhìn ra phía xa." Ta cũng phải đi quang minh thần vị diện một chuyến ."
Địa ngục, huyết phong đại lục, bên trong U Lam phủ.
" Hô!"
Một tia sáng màu vàng đất xẹt qua bầu trời bao la hạ xuống trong Thiên Tế sơn mạch. Tia sáng tốc độ cực nhanh, trong Thiên Tế sơn mạch rất nhiều tộc nhân thượng vị thần căn bản cũng không thấy được.
Thiên tế sơn mạch, bên trong phủ đệ của Lâm Lôi.
Nhóm người Lâm Lôi nhẹ nhàng hạ xuống bãi cỏ trống trải bên trong phủ đệ.
" Lâm Lôi trưởng lão!"
Đám thị nữ, hộ vệ vừa nhìn thấy Lâm Lôi đều giật mình hoảng sợ, sau đó liền lập tức hành lễ.
" Ha ha... Lâm Lôi, lần này ngươi đi ra ngoài thời gian rất dài a." Một thanh âm vang lên, Bối Lỗ Đặc cùng Thanh Hỏa hai người đồng thời xuất hiện.
Bối Lỗ Đặc ánh mắt nhìn qua bảy người phía sau Lâm Lôi và Bối Bối. Bảy người này là năm tên chủ thần sứ giả cộng thêm Bốn Lôi Lặc hai phân thân áo đen và áo trắng. Còn quân đoàn trưởng Uy Liêm, lúc bọn Lâm Lôi đến chỗ truyền tống trận Uy Liêm đã ở lại tại quân doanh bên cạnh truyền tống trận mà không cùng theo về đây.
" Này đó chính là những chủ thần sứ giả mà ngươi tìm về." Bối Lỗ Đặc cười nói.
" Đúng." Lâm Lôi cười gật đầu." Tất nhiên để tìm chủ thần sứ giả cũng không tốn nhiều thời gian như vậy, chủ yếu là cùng với Bối Bối dạo chơi ở ba thần vị diện."
Thanh Hỏa ở một bên cũng không nhịn được nói:" Nhìn qua cũng thấy tốt rồi. Nhưng còn phân thân của ngươi ở lại đây lại chỉ chăm chú tu luyện làm ta muốn tìm ngươi nói chuyện cũng không có cơ hội."
Lâm Lôi chỉ có thể cười cười.
Đúng là trong năm cái phân thân của mình chỉ có bổn tôn là buông lỏng thanh nhàn, còn ba chủ thần phân thân cùng với hỏa hệ thần phân thân đều chăm chú vào tu luyện.
" Các ngươi tạm thời sẽ ở lại nơi này." Lâm Lôi liếc mắt nhìn một thị nữ, các chủ thần sứ giả phía sau cũng theo ánh mắt Lâm Lôi nhìn về thị nữ cách đó không xa. " Ngươi đi sắp xếp một chút để cho bọn họ ở lại đây."
" Vâng thưa trưởng lão." Thị nữ cung kính nói.
Sáu gã chủ thần sứ giả (ặc lão Cật nhầm roài 5 với 1+1 chứ có phải 6 đâu) cũng đi theo này thị nữ tới nơi ở.
Ba người bọn Lâm Lôi quây quanh cái bàn ngồi xuống uống rượu tán dóc. (hok hiểu tên Bối Bối chuồn đâu rồi nữa :D )
" Nga, theo lời ngươi nói trong hơn năm trăm năm này ngươi có tiến bộ rất lớn!" Bối Lỗ Đặc kinh ngạc nói.
Lâm Lôi gật đầu:" Thực lực của ta hiện tại gấp khoảng ba lần so với quá khứ."
" Gấp ba!" Bối Lỗ Đặc cùng Thanh Hỏa không khỏi khiếp sợ.
Trên thực tế, từ lúc bốn đại pháp tắc huyền ảo bắt đầu chỉnh thể dung hợp, uy lực nhất chiêu kiếm ý của Lâm Lôi cũng bắt đầu tăng lên từng bước.
Các loại pháp tắc khác nhau dung hợp, ba loại huyền ảo dung hợp so với bốn loại huyền ảo dung hợp uy lực mạnh hơn cả trăm lần, hiện tại thực lực Lâm Lôi mới đề cao gấp ba lần cũng chưa được tính là nhiều.
Nhưng đối với cấp bậc chúa tể cấp bậc mà nói, thực lực đề cao gấp ba, đã là rất đáng sợ .
" Ha ha, hảo!" Bối Lỗ Đặc không nhịn được vỗ tay, rồi thở dài nói." Xem ra quang minh chúa tể Áo Cổ Tư Tháp cũng không còn sống được bao lâu nữa rồi."
" Ân." Lâm Lôi gật đầu." Thời gian tới lúc bắt đầu vị diện chiến tranh còn không đên một trăm năm, khoảng thời gian này quân đội khắp nơi đã bắt đầu tập hợp chuẩn bị tiến vào vị diện chiến trường. Như vậy Áo Cổ Tư Tháp phỏng chừng cùng vận mệnh chúa tể Áo Phu cũng sẽ thường xuyên ở cùng một chỗ, bây giờ còn chưa phải lúc động thủ. Hơn nữa, thực lực của ta cũng đang từ từ tăng lên, đợi qua khoảng thời gian này tới lúc cơ hội chín muồi khi ấy ta chắc chắn sẽ tiêu diệt hắn thành công."
Bối Lỗ Đặc, Thanh Hỏa cũng nở nụ cười.
Giết Áo Cổ Tư Tháp, Lâm Lôi chưa từng nghĩ sẽ bỏ qua buông tha cho hắn. Cừu oán giữa Áo Cổ Tư Tháp và Lâm Lôi liên lụy đến mấy phương diện, lần trước thỏa hiệp đó là Lâm Lôi vì mẫu thân không có biện pháp nào khác mới phải làm như vậy.
Áo Cổ Tư Tháp tự mình cũng biết, lúc đó là Lâm Lôi chấp nhận ẩn nhẫn thỏa hiệp.
Nhưng Áo Cổ Tư Tháp lại cho rằng, Lâm Lôi đã đạt tới đại viên mãn không còn tiềm lực, không đủ để gây uy hiếp đối với hắn. Cho nên đã nhân cơ hội gây khó dễ một lần với Lâm Lôi.
Sáu chủ thần sứ giả dưới trướng Lâm Lôi cũng không vội vã đi vị diện chiến trường ngay, bọn họ như trước vẫn ở tại Thiên Tế sơn mạch.
Thiên tế sơn mạch. Bên trong phủ đệ của Lâm Lôi.
Trên mặt sân trống trải, Bố Lôi Lặc áo đen cùng năm tên chủ thần sứ giả khác hình thành một cái trận thế hình sao sáu cánh. Một luồng thần lực kì dị đang không ngừng truyền lại, bọn sáu người Bố Lôi Lặc liên tục di chuyển không ngừng lúc lên trên không, khi thì ra tới chỗ xa xa, rồi lại hạ xuống, động tác nhanh như chớp giật công kích trong không khí khiến không gian bị xé rách ra một cái khe lớn.
" Tất cả dừng lại." Bố Lôi Lặc áo bào trắng cau mày quát.
Nhất thời. Sáu người này đều từ không trung hạ xuống.
" Làm sao vậy, Bố Lôi Lặc?" Bốn nam, hai nữ đều nhìn về phía Bố Lôi Lặc áo bào trắng.
" Không đúng, trận thế này trong quá trình vận chuyển, năng lượng hao tổn rất lớn, lãng phí quá nửa số năng lượng." Bố Lôi Lặc không khỏi lắc đầu.
" Thế cũng là tốt rồi." Mỹ nữ trán có vảy cá cười nói." Chúng ta sáu người liên thủ, lực công kích cùng năng lực phòng ngự đều tăng mạnh. Hơn nữa, phòng ngự mạnh còn có thể hỗ trợ được rất nhiều, sáu người chúng ta liên thủ cũng tương đương với mười tám chủ thần sứ giả khác độc lập hành động."
Liên thủ, đôi lúc là việc tốt cũng có khi là chuyện xấu. Trong chiến tranh tại vị diện chiến trường, sáu chủ thần sứ giả tụ tập cùng một chỗ là cấp cho đối phương cơ hội một lần giết chết hết toàn bộ.
Nhưng sáu chủ thần sứ giả này thông qua ma pháp trận có thể công kích, phòng ngự, di chuyển, dung hợp nhiều như thế thì lại khác biệt rất lớn.
" Không được. Quá trình vận chuyển hao tổn quá lớn căn bản là không phải là hiện trạng của luân hồi chiến trận." Bố Lôi Lặc áo bào trắng lắc đầu nói.
Đúng vào lúc này....
" Luân hồi chiến trận?" Một thanh âm vang lên, chỉ thấy Lâm Lôi và Địch Lỵ Á cùng nhau từ xa đi tới.
" Chủ thần." Mọi người tất cả đều khom người.
Lâm Lôi cười nhìn về phía Bố Lôi Lặc áo bào trắng:" Bố Lôi Lặc, ngươi thành tựu của ngươi tại phương diện ma pháp trận rất tốt. Quãng thời gian này xem các ngươi không ngừng tập luyện chiến trận này, ta cảm giác...... Sáu người các ngươi tại vị diện chiến trường chắc chắn sẽ tỏa sáng." Chủ thần sứ giả dưới trướng phát huy tốt đương nhiên đem lại thể diện cho chủ thần.
" Chủ thần, ta nghĩ còn chưa thể đạt được điều đó." Áo bào trắng Bố Lôi Lặc lắc đầu nói." Ta lúc đầu vì bản thân mình, hao phí gần triệu năm nghiên cứu ra luân hồi chiến trận là để cho ta cùng hắc bào có thể kết hợp phát huy thực lực tối đa. Hiện tại chiến trận sáu người này cũng là lấy nguyên lý lúc trước ta sáng chế ra luân hồi chiến trận phát triển lên, nhưng chiến trận này...... Sáu người liên hợp, khó khăn cũng lớn hơn."
Lâm Lôi gật đầu.
Muốn sáng chế một cái chiến trận hoàn hảo mạnh mẽ rất khó, đôi khi hao phí mấy vạn năm cũng chưa chắc đã thành công.
Trước đây luân hồi chiến trận cũng tiêu hao cả triệu năm thời gian của Bố Lôi Lặc, hiện giờ sử dụng nguyên lý đó để phát triển tất nhiên tốc độ nhanh hơn nhiều. Nhưng cho dù là như vậy e rằng cũng phải hao tốn mấy trăm năm công phu.
Địch Lỵ Á ở bên cạnh Lâm Lôi cười nói:" Theo ta thấy, sáu người các ngươi đến lúc đó thi triển cùng loại chủ thần lực, trong quá trình vận chuyển hao phí sẽ ít hơn nhiều."
" Chúng ta cũng nghĩ như vậy ." Bố Lôi Lặc áo bào trắng cung kính nói." Nhưng chiến trận này hiển nhiên vẫn còn chưa hoàn thiện. Nhưng thưa chủ thần...... Thời gian tới lúc bắt đầu vị diện chiến tranh chỉ còn lại có mười năm, thời gian dành cho chúng ta quá ngắn."
" Đừng nóng vội."
Lâm Lôi mỉm cười nói:" Vị diện chiến tranh sẽ duy trì liên tục một ngàn năm, trong một ngàn năm sắp tới đều là ám sát lẫn nhau, chỉ có tại thời khắc cuối cùng mới là lúc chính thức quyết chiến. Các ngươi chỉ cần gia nhập trước lúc quyết chiến cuối cùng là được. Cho nên, các ngươi còn có một ngàn năm thời gian nữa, đến lúc đó ta tự mình tiễn các ngươi đi vị diện chiến trường."
Từ Thiên Tế sơn mạch chạy tới thông đạo vào luyện ngục cũng là hao tốn rất nhiều thời gian.
Chỉ có chủ thần mới có thể rất nhanh đi tới.
" Tạ chủ thần!" Mấy người nhất thời mừng rỡ.
Chiến trận càng hoàn thiện, bọn họ chỉnh thể phòng ngự, công kích càng mạnh, như tỷ lệ sinh tồn của bọn họ cũng càng cao.
" Các ngươi tiếp tục đi, ta không quấy rầy các ngươi." Lâm Lôi cười mang theo Địch Lỵ Á rời đi.
Mười năm lặng lẽ trôi.
Tại Địa ngục ở sâu trong hỗn loạn hải dương, có một khu vực bị gọi là luyện ngục.
" Ầm ầm long
Trong thiên địa, xa xa một con rồng dài do dòng người hội tụ thành mạnh mẽ lao tới một tòa thành màu đen. Hàng ngàn vạn cường giả của địa ngục dũng mãnh tiến vào thành, tòa thành mặc dù cũng vô cùng lớn nhưng cũng phải mất rất nhiều thời gian mới có thể tiếp nhận toàn bộ.
Trên thành lâu tại cửa sổ nhìn ra phía trước có hai người sóng vai đứng nhìn, chính là Lâm Lôi cùng Khăn Cái hai đại chủ thần.
" Số người lần này thật đúng là không ít!" Lâm Lôi không khỏi sợ hãi than.
" Lúc này đây người rất nhiều, mặc dù nói đây là chiến tranh giữa địa ngục cùng thiên giới, nhưng minh giới, tính mạng chí cao vị diện cùng với nhiều thần vị diện đều có rất nhiều cường giả tham gia vào phe của chúng ta." Huyết Phong Chủ thần Khăn Cái cảm thán nói." Nói về số lượng quân đội, chúng ta vượt xa thiên giới. Nhưng nói về chất lượng, chúng ta có thể kém rất nhiều ."
Lâm Lôi lạnh nhạt cười:" Hủy diệt chúa tể cũng là tìm mọi cách, trận chiến này thiên giới muốn thắng cũng rất khó."
" Được rồi. Lâm Lôi, sáu vị chủ thần sứ giả của ngươi ở đâu chứ?" Huyết Phong Chủ thần đột nhiên nói.
" Không cần phải vội, chỉ cần tại trước lúc quyết chiến chính thức sẽ hội tụ cùng quân đội cũng được mà?" Lâm Lôi mỉm cười nói.
" Vậy tùy ngươi." Huyết Phong Chủ thần nhìn dòng người phía dưới cuồn cuộn không ngừng, không khỏi cảm thán một tiếng:" Vị diện chiến tranh bắt đầu rồi, lại có một nhóm người sắp chết!"
Lâm Lôi cũng khẽ gật đầu.
Ngàn năm vị diện chiến tranh rốt cuộc cũng đã bắt đầu!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2009 06:09:32 bởi AloneStar >