Các Anh Các Chị Đâu Cần Ngày Lễ Tình Nhân
Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 43 bài trong đề mục
LanTím 16.03.2009 15:33:45 (permalink)
0



CHƯƠNG TRÌNH KỶ VẬT CHIẾN TRANH

                    14- 2- 09 TRÊN VTV1



Các Anh Các Chị Đâu Cần Ngày Lễ Tình Nhân

            
                                                       MâyChiều






Tiếng nhạc run run,  câu thơ buồn da diết


Bỗng vang lên trong ngày lễ Tình yêu

Những ảnh hình các Anh các Chị

Hiện theo về trong lời kể của chứng nhân.




Chiếc lược con thuở nào ai e ấp

Chiếc gương tròn mờ nhạt dấu thời gian

Chiếc bút đen Hồng Hà như còn ấm

Nét chữ ngày nào ai viết gửi hậu phương....




Bao năm rồi đã qua thời lửa đạn

Mà hôm nay tất cả chẳng mờ phai

Ánh mẳt ai còn rưng rưng giọt lệ

Giọng trầm trầm sâu lắng niềm thương.



Xa lạ lắm, ngày tình nhân tên thánh

Đóa hoa hồng cùng thanh kẹo nâu

Nhưng các Anh các Chị chẳng buồn đâu

Bởi tình yêu không ghi ngày tính tháng .



Xa lắm rồi, một thời bom đạn

Nhưng thật gần, những kỷ vật thân yêu

Nghĩa trang trắng ngút ngàn tên tuổi

Và tình yêu gửi lại hôm nay....



Nếu có một ngày để kỷ niệm tình yêu

Như nơi nơi đang thì thầm cầu nguyện

Em sẽ nói lời yêu tha thiết

Gởi hương hồn những mái tóc còn xanh!




14/ 2 / 09






<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2009 16:35:08 bởi LanTím >
#1
    LanTím 16.03.2009 15:59:58 (permalink)
    0
    [

    Những Liệt Sĩ Trinh Tiết

                                   
                         Lê Minh Quốc



    " Bạn trẻ quá tuổi 18
    đầu đội balô chân lội bùn non
    trên vai vác nắng hoàng hôn
    đi qua vùng Prech-vi-hear
    đi về Kampốt...."

    http://www.vnchannel.net/news/van-hoa/200901/nhung-van-tho-boc-lua.127532.html

    *****************************


    Người Liệt Sĩ Trinh Tiết


     MâyChiều




    Em ra đi khi mới tròn mười tám

    Tuổi xuân đời trong trắng như pha lê

    Khi hành quân nơi cánh rừng đất bạn

    Ngắm trăng ngàn tình tự với sao khuya

    Hương đất trời hoà nhịp hương tuổi trẻ

    Ước mộng nào bay bổng chốn non cao.

    Trên vai em nghĩa vụ nào cao cả

    Để người đời thương hoá áng văn thơ

    Để vọng danh bản hùng ca bất diệt....

    Nhưng rồi, tất cả cũng chỉ là hư vô

    Chỉ có em cùng cái chết là rất thực

    Em nằm xuống khi xuân đời bỡ ngỡ

    Đang ngập ngừng mơ cánh bướm vờn hoa

    Chiếc ba lô, túi hồ sơ cuộc sống

    Nhốt khát vọng trong tiếng nổ tái tê....

    Một tình yêu với những câu ước thề

    Em chưa có, chưa một lần vướng bận

    Những khát khao tự nhiên đời phải có

    Nụ hôn yêu cháy bỏng mối tình đầu

    Vương mùi thơm cỏ dại nồng sương sớm

    Chưa một lần em có được, em ơi!

    Tuổi mười tám em là ánh sao trời

    Như gương trong, soi trần gian nhớp nhúa.

    Tuổi mười tám em đi,

                              bên cỏ non hương lúa

    Thơm  toả bay

                      như đoá quỳnh hương

                               giữa màn đêm thanh vắng

      Linh hồn,

                thân xác

                       lang bạt

                             trong trắng như pha lê!



    Người liệt sĩ!

          Và những người thân yêu nhất

                         Họ đã mất mát quá nhiều

    Giữa  rừng đời

                           nhập nhoạng thực hư.

                                                  Xót xa !



    17 / 1 /09




    <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2009 16:28:40 bởi LanTím >
    #2
      LanTím 16.03.2009 16:30:49 (permalink)
      0
       

       Em Bé Bán Diêm
                                

                 (Dựa theo truyện cổ tích của Andersen )


                                 
                                       MâyChiều






      Giữa đêm đông, một mình em giá buốt

      Giữa dòng đời, em lạnh lẽo cô liêu.

      Đêm cuối năm, tình người thành băng giá

      Chẳng ngoái nhìn, họ vội vã đi qua.




      Đón năm mới với đèn hoa rực rỡ

      Giữa dòng người no ấm cao sang

      Chỉ mình em trong thân phận bẽ bàng

      Chịu kiếp người bơ vơ, lạc lõng.




      Trong cô đơn, trong nỗi buồn tuyệt vọng

      Em ước điều mơ ứơc nhỏ nhoi

      Được sưởi ấm đôi bàn tay bé dại

      Được ấp ôm trong hơi ấm tình thương.





      Em mơ ước về ngôi nhà thuở trước

      Những tháng năm đầm ấm với mẹ cha

      Có người bà thương yêu chiều chuộng

      Có giàn hoa toả bóng quanh sân nhà....





      Ước mơ em . Ôi ! quá mong manh

      Như que diêm ....lập loè tia sáng

      Tuổi thần tiên em lê bước nẻo đường

      Thương quá đỗi, một tâm hồn bé bỏng.





      Dòng đời kia vô tình hay số phận

      Lướt qua em, không chút bận lòng

      Tình người đấy, lạnh lùng như bông tuyết

      Phủ màu tang hoa trắng..... nấm mồ em!





      24/11/08





      #3
        LanTím 16.03.2009 16:36:25 (permalink)
        0

        ĐÊM TRỞ GIÓ

                   Thái Anh



        Đêm trở gió lạnh về len qua cửa
        Em đưa tay quờ quạng chiếc gối rơi
        Ôm gối vào lòng mới thấy tình hờ hững
        Để đêm dài thêm buốt lạnh sau lưng

         
        Tháng ba... em đong từng sợi nhớ
        Về một thời xa lắm của em, anh
        Năm tháng dần trôi tình rụng vỡ sau mành
        Ta chẳng thể ghép lại thành nguyên bản

         
        Trời tháng ba hoa nở tràn khoe nắng
        Mà lòng em đêm hoang vắng kinh hoàng
        Nước mắt rơi tiếc nuối thời xuân trắng
        Trắng một thời tình đẹp tựa vầng trăng

         
        Có lần nào em nhìn thấy sao băng
        Đã ngồi mơ tình ta hằng vĩnh cửu
        Đời đẹp mãi và ta gần nhau mãi
        Cứ nồng nàn hương thắm chẳng hề phai...

         
        Anh và em đã đi chặng đường dài
        Bao ghềnh thác bao nhọc nhằn đã vượt
        Còn chặng cuối em vẫn thèm ao ước
        Cuối đời mình,tình vẫn được như xưa...

         

        03/3/09
        Thái Anh

         

        Đừng Buồn Em Nhé !

              Viết Tặng Chị Thái Anh


                       MâyChiều



        Em đừng buồn khi đông về gõ cửa
        Khi tóc huyền nhuốm ngả màu sương
        Khi thời gian lặng chia tay tuổi trẻ
        Ánh đèn đêm leo lắt cuối chặng đường.


        Em hãy nhìn những mùa xuân non trẻ
        Sức xuân nồng trong khoé mắt làn môi
        Xuân của ta luôn tràn đầy sức sống
        Ươm nụ đời bé nhỏ bên vành nôi.


        Em hãy nở nụ cười trong nắng mới
        Để lệ buồn không chua xót trời xuân
        Để tình ta thuở nào còn xanh mãi
        Thắm nồng nàn như xuân chẳng hề phai.


        6/ 3 /09




        <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2009 16:59:21 bởi LanTím >
        #4
          LanTím 16.03.2009 16:38:45 (permalink)
          0


          Tình Xuân!


          Viết Tặng Chị Thái Anh

          MâyChiều



          Thành nội xuân rồi em biết không
          Đào phai quất chín nhuộm phố phường
          Nắng mai tha thướt vờn mắt lá
          Gió lay nhè nhẹ thắm môi êm.


          Thành nội xuân rồi xuân khắp nẻo
          Thả xuống hồn ta phút ấm nồng
          Nàng xuân e ấp tà áo mỏng
          Vẫy gọi yên bình đến muôn nơi.


          Phương xa em hỡi chờ xuân nhé
          Sẽ gởi riêng em cả xuân đời
          Vượt bể băng ngàn dù giông tố
          Gởi từng hơi thở của xuân thương/



          2/ 2009



          <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2009 17:01:11 bởi LanTím >
          #5
            LanTím 16.03.2009 16:42:45 (permalink)
            0
            Mùa Hạ Của Em

            Hoa Quỳnh



            Em lắng nghe gì giữa hạ sang ?
            Buồn hiu đã lặng tiếng ve ran
            Con chim lẻ bạn lười không hót
            Tơ nhện trên mành cũng biếng giăng !


            Anh thấy gì không trời tháng sáu ?
            Góc trường cây phượng chẳng đơm hoa
            Áo trắng ngày xưa anh vẽ mộng
            Mộng tàn năm tháng cũng phôi pha !


            Mùa hạ của em là thế đó !
            Lạnh lùng cô độc tựa như đông
            Xin anh đừng hỏi vì sao nhé
            Tủi phận em mà , anh biết không ?



            Em Buồn?

            Tặng QuỳnhQuỳnh

            MâyChiều



            Em buồn không khi Hạ về thắp lửa
            Tiềng ve ran rả rích đốt trưa hè
            Khi nhành khô khát khao cơn mưa đổ
            Bởi cháy lòng khi ngắm cánh hoa rơi......


            Tháng Sáu về bỗng thấy lòng chơi vơi
            Bao thương nhớ dâng trào khắc khoải
            Tà áo trắng, em hiện về mộng ảo
            Quyện nỗi buồn hoá đám mây xưa......


            Tháng Sáu trời bận đổ mưa
            Ta thời quyến luyến giấc mơ học đường
            Em buồn mây Hạ vấn vương
            Trời xanh đỏ lửa nhói lời chia phôi.


            Cổng trường ngày ấy thế thôi
            Để vương trong dạ một thời áo em.....


            5 / 3 / 09


            <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2009 18:00:46 bởi LanTím >
            #6
              LanTím 16.03.2009 16:49:57 (permalink)
              0


              Nh Em Meo !

                   Tặng Meo Iu

                             MâyChiều



              Em đi đâu suốt bốn mùa vắng bóng
              Chiếc lá buồn mải miết con đường quen
              Gió hờn ghen thổi sạch làu dấu cũ
              Mây nghẹn lòng mong nhớ khóc trào tuôn.


              Em về đâu để lòng ta phiền muộn
              Để chốn này ngơ ngác một hồn thơ…..
              Về đây em,  ơi em gái nhỏ
              Để xuân này không khắc khoải đơn côi.


              Một sớm mai khi mùa Sưa hé nụ
              Trắng ngợp trời , ta sánh bước bên nhau
              Cùng ngắm hoa và trao vòng tay ấm
              Nhặt nắng vàng ta  ươm thắm tình xuân!


              22/ 2 /09



              Em vẫn thường qua lại góc phố quen
              Sưa đã nở trắng một màu khắc khoải
              Chợt giật mình tưởng mùa Xuân đi mãi
              Bỗng trở về thắp sáng cả màu hoa.

               
              Nắng vẫn buồn trên những lối em qua
              Mưa vẫn khóc tiếc mùa Xuân vội quá
              Hương lá non nảy mầm tha thiết lạ
              Nhựa đã căng tràn, sự sống chảy từng giây.

               
              Giữa dòng người xuôi ngược buổi sáng nay,
              Em lạc lõng thấy mình đơn độc thế
              Thèm một chút nắm tay anh thật khẽ
              Thèm chút anh nhìn ấm cả lòng em.


              Anh vội vàng đã đến, vội vàng quên
              Em lặng lẽ với chòng chành nước mắt
              Mùa đã sang, nắng nhẹ màu trong vắt
              Em nhặt nỗi buồn rải trắng tựa màu hoa. --- meo

               
               
                                                              Feb, 2009


              Vui Lên Đi Em !

                       
                              MâyChiều




              Vui lên đi em, xuân đã về chạm ngõ
              Nắng ửng hồng ươm chín tình đôi ta
              Giữa mùa hoa trắng trong màu tinh khiết
              Hoa nắng cười kết muôn vạn niềm mong......


              Em có nghe làn gió nói gì không
              Trong hương thơm của hoa Sưa rất nhẹ
              Giọt xuân nồng thì thầm rất khẽ 
              Lời tỏ tình anh ấp ủ, đợi trao em.
               


              27 / 2 / 09






              <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2009 17:28:06 bởi LanTím >
              #7
                LanTím 16.03.2009 17:30:18 (permalink)
                0

                       
                THÁNG BA

                Tháng ba
                Gió bấc si tình chẳng chịu xa mùa đông
                Nắng xuân e ấp tô cánh hồng
                Nàng Bân lặng lẽ khâu khuy áo
                Con dế buồn rỉ rả
                đọc thơ


                Tháng ba
                Chắt mưa phùn giấu trong trái mơ
                Xanh chua chát để biết đời cay ngọt
                Cơn mưa rào đầu mùa thưa thớt
                Gọi đòng đòng lấp ló đâm bông


                Tháng ba
                Ngày dỗi hờn khi mưa
                khi nắng
                Đêm lặng thầm thiếu vắng ánh trăng
                Bình mình huyền ảo sương giăng
                Sắc xuân ở muộn
                Đông thừa ..
                Tháng ba




                L.A 04/03/09


                THÁNG BA


                ( Họa Cùng Chị )


                MâyChiều


                Em nghe chăng đông đang hờn run rẩy
                Với nàng xuân e ấp môi hồng,
                Đông hờn xuân vội về đan nắng ấm
                Để đông buồn thổn thức phía mùa phai.


                 
                Bên đường mơ cánh mai vàng nở muộn
                Cô đơn buồn lẻ bạn giữa trời xuân,
                Sương mù giăng khi bình minh hé rạng
                Ướt mi hồng, mai đón đợi chờ ai.
                 


                Tháng Ba xinh sao phủ đầy buốt giá
                Đông lỡ buồn hờn dỗi chi  nàng xuân!?


                3/ 2009


                <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2009 13:34:02 bởi LanTím >
                #8
                  LanTím 17.03.2009 13:36:23 (permalink)
                  0

                  Đồ Trang Sức Xa Xỉ Hạng Nhất


                                                           MâyChiều


                  Từ khi loài người xuất hiện trên trái đất , cuộc sống tuy còn mông muội nhưng con người cũng đã biết cách tự chế tạo ra những đồ trang sức để làm đẹp bản thân mình. Thời ấy, đá được sử dụng chủ yếu , người ta mài đá theo nhiều hình thù khác nhau để tạo ra khuyên tai, vòng đeo tay, vòng đeo cổ....
                  Sau này, khi loài người tìm ra lửa và kim loại, chất liệu các đồ trang sức ấy đá được thay đổi, mẫu mã cũng được thay đổi, ....
                  Lao động, cuộc sống xã hội cùng sự giao lưu văn hoá đã tác động làm bộ óc loài người phát triển và tiến hoá dần dần.
                  Nhu cầu  và tiêu chuẩn về cái đẹp cũng thay đổi dần, hoàn thiện hơn....
                  Các kim loại và các loại đá quí hiếm có chất lượng và hình thức đẹp được loài người khai thác và sử dụng nhiều trong việc chế tạo đồ trang sức.
                  Hàng thế kỷ qua, những chất liệu  ưa chuộng được sử dụng chế tạo đồ trang sức có giá trị cả về mặt chất lượng và thẩm mỹ và thậm chí còn có giá trị về mặt y học đó là vàng, bạc,  bạch kim, ngọc trai, các loại đá quí như cẩm thạch , hồng ngọc, kim cương, saphia, ngọc bích....
                  Ai đó có những đồ trang sức quí hiếm ấy đếu được đánh giá ở hàng ngũ quí phái !
                  Được mọi người trầm trồ và thán phục lắm.
                  Nhưng ngày nay, trong thời đại CNTT bùng nổ  thì con người ta hầu như lại có xu hướng tìm thêm một loại đồ trang sức đặc biệt hơn, không hình thù, không màu sắc, không có trị giá tài chính trên thị trường thương mại, đó là.......'đức độ'! Ngày nay, đức độ là một trong những tiêu chí hàng đầu để đánh giá giá trị của một con người. Xét ở mặt trái, nó như thể là một quả khinh khí cầu có thể đưa danh tiếng của một con người bay cao xa lắm.  Tên tuổi của một đại gia có lẽ sẽ bị chìm lắng hoặc xếp hàng ngang với biết bao nhiêu những tên tuổi  bình thường khác cho dù ông ta có cả một núi tiền hay một gia tài đồ sộ. Nhưng một người dân bình thướng có thể nối danh như cồn cùng với sự thán phục và kính nể  chỉ vì họ có đức độ.
                  Một cách thuần tuý, khi nhắc đến ai đó với một trái tim nhân hậu, chúng ta ai ai cũng kính nể và khâm phục.
                  Chứng kiến một tấm lòng nhân ái trong cuộc sống hay được phản ánh trên các phương tiện thông tin đại chúng, chúng ta vô cùng ngưỡng mộ. Ví như, gần đây là hình ảnh người mẹ đã nhận nuôi em bé Thiện Nhân, là hình ảnh chị Hương ở trung tâm nhân đạo Quê hương làm rung động hàng triệu triệu con tim....
                  Họ và rất nhiều những tấm lòng đáng quí khác đã thầm lặng làm những công việc theo tiếng gọi tự trái tim và lòng trắc ẩn bên cạnh vô vàn sự khó khăn của cuộc sống hằng ngày của bản thân. Chúng ta có thể bắt gặp những hàng chữ '' một khán giả giấu tên ......'' xuất hiện trong danh sách những người làm từ thiện. Họ là ai, họ không cần ai biết đến, họ sẽ chỉ như một ngọn gió hư vô, không tên. Điều mà họ mong mỏi trở thành cái thực  đó là một cảm nhận ấm áp mà người được giúp có thể nhận được. Đối với họ,  lòng nhân ái là vô giá nhưng cũng vô cùng nhỏ mọn !  Nó vô giá khi nó lặng lẽ sưởi ấm được phần nào sự  thiếu thốn hay bất hạnh của ai đó, nhưng nó sẽ trở nên vô cùng nhỏ mọn  nếu nó cần có một tiếng vọng! Thậm chí họ còn cảm thấy hổ thẹn khi ai đó định quảng bá lòng tốt của họ.
                  Nhưng bên cạnh những đoá hoa đời  tự nhiên thì cũng có những đoá hoa đời nhân tạo, giống như trong thế giới thiên nhiên vậy, có hoa tươi và có hoa nhân tạo.
                  Nhờ những công nghệ cao để đạt được những thành tựu  khoa học, tạo ra cho chúng ta những sản phẩm mà đôi khi chúng ta cũng khó phát hiện ra đâu là vật thật và đâu là vật nhân tạo.
                  Và con người cũng thế, họ chỉ khác nhau ở động cơ thôi. Cái động cơ ẩn kín trong tâm, mấy ai biết thấu.
                  Họ nói  một cách trơn tru và mau lẹ những điều mà người khác khó nói. Họ kiếm tìm những nơi mà có thể mang đến cho họ tiếng vọng và đánh dấu bằng cách ghi hình quảng cáo.
                  Có ông nọ, không chăm sóc quan tâm chi đến cha mẹ già, thiếu trách nhiệm với con cái, sống bạc bẽo với người vợ  nhưng lại rất nổi tiếng trên thị trường danh tiếng như một biểu tượng nhân ái. Ổng sẵn sàng bỏ tiền để nhận nuôi dưỡng một mẹ già cô đơn, không nơi nương tựa, hay một trẻ nghèo vượt khó....Nơi những mảnh đời cơ cực , nghèo hèn thậm chí cả ở những nơi linh thiêng như đài tưởng niệm hay nghĩa trang liệt sỹ đôi khi bỗng  bị thắp sáng chói loá lên bởi những tia chớp lập loè của máy quay, của máy chụp.... của những ''đức độ '' kiểu ấy, họ nhanh chóng ghi hình chung để  đánh dấu một ''kỷ niệm '' ,để quảng bá tấm lòng nhân ái của họ, để trang sức cho nhân cách của họ!

                  Tôi còn nhớ đã một lần đọc một bài thơ của một blogger :



                    Lời Người Chị Đồng Lộc
                   
                  http://nghonghaivtv.vnweblogs.com/post/5120/81504


                  Tắt bớt hộ đi
                  Những ngọn đèn
                  Đồng Lộc
                  Bốn mươi năm
                  Chợt đêm nay
                  Rực sáng nhường này
                  Chị chẳng quen đâu
                  Thứ ánh sáng chói chang ngần ấy...


                  Em tắt bớt hộ đi những ngọn đèn
                  Kẻo các chị chẳng bao giờ về được
                  Về ngã ba nơi mình nằm xuống
                  Dẫu khói bom giờ đã xa rồi ...


                  Bốn mươi năm

                  Thăm thẳm một kiếp người
                  Em có đếm được không
                  Bốn mươi năm
                  Mấy ngàn buổi chiều
                  Mẹ ngóng con
                  Nước mắt hoá Ngàn Sâu, Ngàn Phố
                  Bốn mươi năm
                  Cha lui cui nhọc nhằn bếp lửa
                  Hà Tĩnh quê mình
                  Bữa cơm từng chiều còn đói no thắc thỏm chưa yên...


                  Xin em tắt vợi đi ánh sáng những ngọn đèn

                  Bốn mươi năm qua rồi
                  Ngã ba này
                  Đêm nay
                  Các chị chẳng yên giấc được đâu nếu ánh sáng chói chang nhiều đến thế


                  Em ơi em

                  Nếu thực lòng nhớ thương các chị
                  Ngã ba Đồng Lộc đêm nay
                  Xin đừng thắp lên nhiều ánh sáng chói chang, em nhé
                  Khi bóng tối vẫn hằng đêm bủa vây nuốt lấy những cột đèn ...



                   Ngày nay là thế đấy, một thứ đồ trang sức xa xỉ hạng nhất! 




                  20 / 12/ 09
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2009 13:47:33 bởi LanTím >
                  #9
                    LanTím 17.03.2009 18:34:17 (permalink)
                    0


                    Câu Chuyện Chiếc Tem Con

                           Viết Tặng Bác Vinh!

                                      Cháu  MâyChiều



                    Ngưòi năm xưa còn thương người bến cũ
                    Và dòng La sóng nhớ dạt dào?



                    Bến sông La vẫn chờ người đó
                    Cô lái đò tặng chiếc tem con
                    Chiếc tem con nặng lòng tình nghĩa
                    Tháng năm dài, nỗi nhớ đầy thêm........



                    Bước qua sông người băng vào chiến tuyến
                    Xẻ dọc Trường Sơn, vượt thác bể mưa ngàn
                    Tuổi trẻ xanh người hiến dâng
                    Tổ quốc
                      Trọn ân tình vẹn nghĩa với non sông.



                    5 / 3 / 09






                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2009 20:10:41 bởi LanTím >
                    #10
                      LanTím 17.03.2009 20:32:13 (permalink)
                      0



                       Viết Tặng Anh Sinh !


                                       MâyChiều


                      Em gìn giữ những lời thương mến
                      Anh gửi em, trọn vẹn tấm lòng
                      Lời cảm thông sắc sâu ấm cúng
                      Ủ ấm lòng trong buốt giá đêm đông.




                      Em đứng dậy vượt giông tố trong lòng
                      Vượt thác nghềnh của thói đời đen bạc
                      Vượt qua hết những ý lời thâm độc
                      Của trò đời gian trá vô lương.....




                      Lời anh đó còn mãi vấn vương
                      Như bàn tay ngày nào anh nắm chặt
                      Giữa đường quê sự đời trắc trở
                      Vững bước, em cười 
                            như anh vẫn hằng mong.



                       
                      Gắng lên em! Anh vẫn thưởng bảo thế
                      Bằng nghị lực và tất cả tin yêu. 
                      Cuộc đời ta bên nụ cười con trẻ
                      Nhựa sống tràn đầy 
                             sao em nỡ buồn chi!?  








                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 16:35:18 bởi LanTím >
                      #11
                        LanTím 17.03.2009 21:31:39 (permalink)
                        0

                        Nếu Em Không Chê ... 
                               

                                   (Tặng MâyChiều )




                                            Jacaranda



                        Nếu em không chê ... vai tôi xin cứ tựa
                        Những lúc não lòng mắt chan chứa sầu rơi
                        Khóc cho vơi, những buồn tủi cuộc đời
                        Mà ai đó ... vô tâm không ngoảnh lại


                        Ta sẽ ru ... từng đoạn buồn tê tái
                        Cho hồn em sống lại những mùa Xuân
                        Dòng đời trôi, cứ trôi mãi chẳng ngừng
                        Em mạnh mẽ hồn nhiên ... qua ngày ấy





                        sbb_pt 12/ 3 /09





                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2009 21:33:09 bởi LanTím >
                        #12
                          LanTím 17.03.2009 23:44:58 (permalink)
                          0






                          Em thả thơ bay góc cuối chiều
                          Xua tan mệt mỏi vầng trán kiêu
                          Đường đông hối hả xin đừng vội
                          Vần thơ quen lối đợi người yêu   _____  Hoahn


                           
                          *****************




                          Lối ấy anh qua mỗi buổi chiều
                          Nghe hồn say đắm quyện hương yêu
                          Lá non xanh mướt hoa Sưa nở
                          Trắng màu tinh khiết, trắng tinh khôi.


                          Góc phố chiều nay xao xuyến lạ
                          Mắt nắng khẽ cười gió ru say
                          Khum tay anh hứng thương nhè nhẹ
                          Ngọt ngào thơm thảo từ phương em.______  MâyChiều

                          2 / 3/09



                          ***************




                          Thả một vần thơ theo gió bay
                          Mang đi khắc khoải góc cuối ngày
                          Mang đi vất vả đời xuôi ngược
                          Mang đến cho nhau chút tình vay___  Hoahn
                           


                           3 / 3 /09





                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2009 23:46:06 bởi LanTím >
                          #13
                            LanTím 17.03.2009 23:59:06 (permalink)
                            0

                            Bờ.....


                                                   MâyChiều


                            Bờ đơn côi ngàn năm vẫn chờ đợi
                            Khát khao lòng ôm sóng từ trùng khơi
                            Bờ ôm cả nỗi buồn vui của sóng
                            Chẳng ghen hờn dẫu cánh sóng lả lơi


                            Khi bình minh hé rạng phía chân trời
                            Bờ lặng lẽ thầm thì trong vắng lặng
                            Đợi sóng xa giữa trùng dương xanh ngát
                            Gởi tâm tình trong vạt nắng hanh hao


                             Biết sóng kia có rất nhiều nàng gió
                            Dịu dàng ru khi sóng ở ngoài khơi
                            Biết sóng thương in dấu nhớ mây trời
                            Bờ vẫn đợi....như bao đời vẫn thế....



                            Sóng.....


                                             MâyChiều


                             Sóng về đây, ơi bờ ơi trìu mến
                            Cuộn trong lòng là nỗi nhớ mênh mông   
                            Nỗi nhớ mong đã  nổi thành bão tố
                            Để dịu dàng cập bến khi triều dâng  


                            Nụ hôn đây, sóng dâng bờ vô tận
                            Trong nhớ nhung trong vô vàn khao khát
                            Sóng vẫn thế mong trở về  bến đợi
                            Vẫn nồng nàn bởi nhớ lắm, bờ ơi


                             Chẳng vô tâm sóng hiểu tình bến đợi
                            Một tình yêu dâng hiến bờ thôi
                            Sóng đi xa qua bao miền đất hứa
                            Vẫn đợi ngày về với bến bờ thương....


                            2/ 2009


                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2009 00:08:19 bởi LanTím >
                            #14
                              LanTím 18.03.2009 00:10:35 (permalink)
                              0




                              Có Phải.....

                                      ( Nói Với VĐT )
                                                        
                                                           MâyChiều



                              Có phải hằng ngày anh vẫn cùng chung bước
                              Lướt thảm cỏ xanh, say ngắm cảnh sân trường
                              Ngắm phượng già đang chờ Hạ tới
                              Chở nắng về đốt cháy những niềm mong ?


                              Có phải hằng đêm anh cũng chong đèn bên trang vở
                              Ngắm nết học trò qua nét chữ ngây ngô
                              Rồi cũng trở trăn theo từng mơ ước
                              Sáng rực hồng trong đôi mắt long lanh ?
                               

                              Có phải  hàng ngày anh bước lên bục giảng
                              Gặp những nụ cười trong trẻo ngây thơ
                              Anh luôn thấy trong đôi mắt bầy nhỏ
                              Những khát khao những ước vọng  bình yên?


                              Anh sẽ trao ánh mắt nhìn trìu mến
                              Nói lời thương trầm ấm, trang nghiêm
                              Có phải không anh sẽ cầm cân nảy mực
                              Với những học trò bướng bỉnh nhưng vô tư ?


                              Anh có nghe trong những làn gió mùa Thu
                              Khi trống trường điểm vang năm học mới
                              Trong tà áo màu trinh nguyên diệu vợi
                              Nét xuân đời phơi phới niềm thương ?


                              Thì

                              Có bao giờ anh nghĩ về một đồng nghiệp
                              Cũng hàng ngày sống với trẻ thơ
                              Cũng  buồn vui trong nụ cười tiếng trẻ
                              Để dâng đời niềm hy vọng cho mai sau.


                              Có  bao  giờ anh biết em khổ đau
                              Vì  phải nghe những lời cay độc
                              Của trò đời gian trá vô lương......?


                              Giữa sân trường chỉ có tà áo trắng
                              Cánh chim đời ca hát líu lo
                              Nụ hoa xinh hồn nhiên mong mảnh
                              Tránh  thế nào với giông tố cuồng phong?



                              19 / 2 /09


                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2009 00:12:46 bởi LanTím >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 43 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9