NHẬT KÝ BẠN VÀ TÔI .
Hôm nay bầu trời xanh và nắng , ánh nắng chan hoà khắp nơi nơi , thỉnh thoảng có cơn gió thoảng vô tình chợt bay qua, hôn nhẹ lên mái tóc, gió cứ xoà xoà bên má, gió thì thầm với mình nhiều câu chuyện buồn vui lẫn lộn.Mình cũng hay chợt cười khi gió nói vu vơ : " Nắng đẹp phải không ? " " Mắt em xanh đến thế " " Cô bé của anh " hì ...mình buồn cười bảo, " gió nói gì thế, mắt mình đâu có xanh?"
Cậu nhìn xem,mình chớp đôi làn mi ướt bẽn lẽn sau khoé mắt..cười. Tại gió cả, gió biến mình thành mây , thành trăng với sao...điều gì lạ thế nhỉ .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2009 13:36:43 bởi Mùa Thu >
Công việc , hôm nay là ngày của công việc .Tâm trạng vui vì tối qua được cùng trò chuyện với các bạn, những nụ cười ...không hiểu sao mình hay cười đến thế, tâm trạng cứ như ở trên mây, thích làm thơ và thích viết , mình nghĩ chắc cũng có nhiều người như mình chứ.Bởi cuộc sống này đẹp biết bao, nhìn những bức hoạ đẹp, nghe những dòng thơ hay , và cảm nhận những âm thanh của cuộc sống ..sao mà đáng yêu đến vậy, công việc thì đều đặn với những trải nghiệm theo năm tháng, nhưng luôn là những điều mới mẻ trong một góc độ nào đó.
Bạn bè, có bao giờ bạn nghĩ một chút về hai từ này chưa? Ngẫm lại thấy hay ,
" Có bạn niềm vui tăng gấp đôi và nỗi buồn sẽ vơi đi một nửa ".Cảm ơn những tình bạn tốt để cho mình vươn lên một cách mạnh mẽ, thái độ sống lạc quan hơn và nhờ có tình bạn mà mình cảm thấy cuộc sống mang nhiều ý nghĩa, hơn bao giờ hết .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2009 13:42:11 bởi Mùa Thu >
Cảm giác thú vị, một ngày nắng xanh Sài Gòn, gió hiu hiu , bầu trời trong rất lạ. Sáng nay mình cùng gia đình đi về thăm quê ngoại, những hàng cây, những lối đi dường như quá quen thuộc.Mình nhìn cỏ cây ven đường và núp sau lưng anh mỉm cười, thật hạnh phúc.Anh thường trở cả gia đình về thăm ngoại, mỗi lần đi là hai bọn mình thường thủ thỉ những câu truyện đã xảy ra ngày hôm qua. Mình thích nhất là khi ôm anh từ sau xe,gió cứ thổi hiu hiu hôn nhẹ vào đôi mắt hay cười, mình nói đủ thứ ,anh cười và bảo : "cô bé nhiều chuyện của anh ".
Kể cũng lạ, bao năm rồi ý nhỉ, mà mình cứ ngỡ như mới hôm qua.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2009 16:11:40 bởi Mùa Thu >
Ngày ..tháng ..năm
Cuộc sống quanh ta, luôn có bao điều lo toan vất vả...nhưng trong mỗi tâm hồn đều ẩn khuất một một góc riêng của tĩnh lặng, những suy tư, những trải nghiệm và những nỗi buồn vui.Thế mới là cuộc sống chứ , hôm nay SG nắng gắt lắm, nhưng nắng dù thế nào vẫn thấy dễ chịu hơn nắng hanh khô Hà Nội, nóng luồn cả vào trong gió , trong không khí.
Nói tới là mình lại nhớ Hà Nội đến quay quắt.Nỗi nhớ đó phải chăng là nỗi nhớ quê hương , bạn bè tuổi thơ , nơi tôi được sống những năm tháng biết bao kỷ niệm, gợi cho tôi nhiều ý tưởng và óc tưởng tượng của mình cũng bắt đầu từ khi còn thơ bé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2009 14:16:15 bởi Mùa Thu >
Ngày ..tháng ...năm
Một ngày mới bắt đầu bằng việc mình dậy thật sớm, khi ngoài kia là bầu trời màu thiên thanh xám, không khí mát mẻ và trong trẻo, gió mát khác hẳn với không khí tối qua.Đi đôi dày thể thao, chân mình dạo bước theo nhịp của bàn chân. Những bước chân nhộn nhịp và uyển chuyển đón chào một ngày mới.
Một ngày mới, mình lại dạo chơi trên những cung bậc của cảm xúc, được thả hồn bay bổng với chính mình.Tối qua mình đã cười quá vui vẻ bên những người bạn thật thú vị.Chỉ là những câu nói vu vơ, những tín hiệu của ca từ, những câu thơ mà người ta gọi là thơ cóc...vậy mà cả nhóm cười như nắc nẻ. Hình như cuộc sống dần ít đi những nụ cười , sự lãng mạn cũng dần bay đi hết.Nhưng mình tin tâm hồn thì không như thế , bởi còn nó thì sẽ còn tất cả, niềm tin yêu cuộc sống, lạc quan,hy vọng.....
Cảm ơn cuộc đời , cảm ơn cha mẹ , quê hương đã nuôi dưỡng tâm hồn con trở về " đúng nghĩa trái tim" .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2009 09:10:12 bởi Mùa Thu >
Sáng nay mình đi làm, công việc thì vẫn thế, nhưng niềm vui thì mình cảm nhận có khác hơn, mình để ý tới mọi người hơn, cảm nhận nụ cười của mọi người hôm nay thật nhiều ý nghĩa. Sau khi xong việc , mọi người tập trung đưa nội dung công việc cho thư ký.Một chị có mang một ít bánh gai mang lên cơ quan mời mọi người ăn, đang ăn thì anh bạn đồng nghiệp chợt vào , một chị bạn nhanh nhẩu vui vẻ mời : “ Mời anh dùng bánh “ kèm theo nụ cười thật tươi, anh chàng cười tủm tỉm bảo : “ Thế ăn bánh gì ? trên bàn còn cái nào đâu ? “ .Thế là cả nhóm phá lên cười , anh chàng bật cười theo , thế thì ăn bánh khác ….những câu nói đùa thật vui, ai cũng hiểu theo nghĩa khác …ừ công việc và bạn bè , những tiếng cười gắn kết con người thêm , họ hòa đồng và vui vẻ san sẻ công việc , thông cảm cho nhau và đoàn kết gắn bó hơn rất nhiều thông qua nụ cười và những điều chia sẻ .Một ngày mới của mình đã bắt đầu như thế đó .Còn bạn thì sao ? Hãy kể mình nghe về bạn bè và công việc của bạn ngày hôm nay nhé .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2009 18:44:35 bởi Mùa Thu >
Hôm qua là một ngày của niềm vui, sáng mình gặp các em, líu lo như chim sáo nhất là ánh mắt rạng ngời , những câu hỏi tíu tít , mình cười và hỏi han tình hình của các em.Trả là mình gặp các em vào đầu năm ngoái, vẫn những nụ cười đó, nhưng các em hình như đã trưởng thành và trững chạc hơn, mình mừng vì điều đó. Buổi chiều thì mình gặp bạn bè hàn huyên, vui đùa trên những con chữ nhảy múa.
Đến tối thì tự dưng mình lỡ lời , làm cậu bạn đang giận.
Ngày hôm qua Sài Gòn về đêm có vẻ đỡ nóng hơn ngày hôm qua, nhưng ban ngày thì nắng vẫn gay gắt.Nhiệt độ có khi lên đến 36 độ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2009 08:59:43 bởi Mùa Thu >
Sáng nay thì sao nhỉ ? Khu vực mình ở thì san sát, đôi chỗ có vài khoảng đất trống do người ta chưa xây nhà, không khí có vẻ trong lành hơn khi có những khoảng xanh như thế.Mấy bữa trước thì trước cửa sổ nhà mình là bức tường xi măng , nhưng bây giờ được nhà bác kế bên trồng cây dây leo, hình như cây dưa chuột thì phải , mình sắp được ngắm thiên nhiên rồi.Hay lắm nhé, nhà bác kế bên lại mới nuôi mấy chú chim , suốt ngày ríu rít hót vang , nhà mình lại nuôi cá, và có khoảng sân rất rộng , tuyệt vời biết bao khi thiên nhiên vây quanh.Với khung cảnh nên thơ như vậy, mình sẽ tha hồ mà mơ màng và mơ mộng .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2009 09:30:56 bởi Mùa Thu >
Ngày....tháng ...năm
Một ngày mới của mình bắt đầu bằng việc mình dậy thật sớm và đi làm.Bạn sẽ thắc mắc cho xem, thứ bảy mà đi làm à?Ừ công việc của mình thay đổi theo tuần, có ngày thì nghỉ có ngày thì đi làm không loại trừ ngày thứ bảy.Hôm nay đi làm cả ngày mệt quá, nhất là giấc trưa đôi mắt mình cứ muốn díp lại. Trời SG vẫn nắng nóng, không gian nơi làm việc đông đúc, 8 cái quạt trần cũng không xua tan nổi không khí oi bức.Cửa kính làm ánh nắng rọi vào một cách dễ dàng càng làm cho không khí ngột ngạt hơn.Vì thế thỉnh thoảng mình ra phía ngoài phònglàm việc, hít thở không khí trong lành.
Phía dưới lầu là những con người của thế hệ tương lai đang thể dục giữa trời nắng gắt, mình nhìn mà thấy thương quá.Thời gian thấm thoát trôi nhanh thiệt, mới ngày nào....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2009 11:04:55 bởi Mùa Thu >
Ngày hôm qua chủ nhật hồng.Mình dạo các vườn thơ.Và rất thú vị khi bắt gặp những giọng thơ dễ thương, ngọt ngào và đôi chút tinh nghich.Mình cũng không hiểu sao mình lại yêu thơ, nhạc , hoạ đến thế.Yêu những con chữ nhảy múa với những vũ điệu diệu kỳ.Và nơi vườn thơ của những con chữ mình đã được gặp thêm nhiều người bạn mới.Một thế giới ảo thật tuyệt vời, một thế giới của những tâm hồn đẹp.Thế giới ảo không có những bon chen của cuộc sống, không có những vất vả nhọc nhằn, chỉ có những nỗi niềm và những tấm lòng yêu thương chia sẻ.Nếu có ai hỏi mình : " Bạn có yêu thế giới ảo không ?Bạn có muốn từ một thế giới ảo bước vào một thế giới thật không ?"Mình sẽ mỉm cười và nói rằng : đối với mình thế giới ảo cứ nên là như thế.Một thế giới thật mình đang sống đây là quá đủ, thế giới thật sẽ nâng cánh cho thế giới ảo thăng hoa, tâm hồn sẽ luôn bay bổng với những ca từ làm cuộc sống trở nên thú vị và đẹp đến mê hồn.
Ở thế giới ảo ta khó mà thấy được hết mặt trái của sự vật hiện tượng và khó mà biết chính xác được khía cạnh khác của cuộc sống con người , ta chỉ có thể thấy được một phần của tảng băng nổi mà thôi.Có lẽ vì thế mà thế giới ảo trở nên lung linh và quyến rũ đến lạ thường.
Trong thế giới ảo , tâm hồn mỗi người trở nên thăng hoa và rất đẹp.Mong rằng mình và các bạn sẽ luôn giữ được lửa tâm hồn đẹp đẽ này để bổ sung , động viên...mình sống đẹp hơn nữa trong thế giới thực mà mình đang tồn tại.
Mình không biết các bạn thế nào?Chứ mình cảm thấy yêu đời, lạc quan, tin tưởng và sống đẹp hơn rất nhiều từ khi lạc vào vườn thơ với những người bạn ảo nhưng tình cảm và trách nhiệm là thật.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 12:19:55 bởi Mùa Thu >
Sáng nay mình ghé chùa Phổ Quang, đi chiêm ngưỡng Phật ngọc, lúc mới từ chỗ gửi xe cảm giác của mình xúc động quá.Nhưng chỉ một lúc sau thì cảm giác đó chợt mất dần vì không khí quá ngột ngạt, chưa bao giờ mình thấy đông, chen chúc và ngộp thở đến thế.Toàn người và người, nhích đi cũng không được vì quá nhiều xe lớn và taxi, đi được nửa đường thì không chịu được, đành đứng một nơi hơi thoáng một chút để thở.Có rất nhiều cụ già đi chùa, và đã ngất vì ngộp , làm không khí trở nên đáng sợ.Và hầu hết mọi người đều quay trở ra vì quá chật, quá đông và quá ngộp.Mình nghĩ chắc phải có duyên mới chiêm bái phật được và quan trọng nữa như một người bạn đã nói là phải cố gắng .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2009 23:14:46 bởi Mùa Thu >
Hôm qua khi chuẩn bị lên xe ra về , thì chợt có cậu em làm chung cơ quan bảo " chị ơi ! chị cho em quá giang ra ngoài cổng " Mình cười và bảo " gan nhỉ ", cậu nói ghẹo một câu mà mình cứ buồn cười " Cho em núp bóng quan lớn một tí " trời đất, mình có làm chức này chức nọ gì đâu ? Hay là mình đã già chăng ? Mình thì hay cả nghĩ, thế mới chết chứ.
Đôi khi câu nói của một ai đó cũng làm ta vui và phì cười, nhưng đôi khi cũng là câu nói nhưng có thể làm ta buồn và rơi nước mắt.Sức mạnh của ngôn từ thật phi thường.Có lẽ vì thế ta nên cẩn trọng trong lời ăn tiếng nói, cố gắng đừng làm ai buồn vì lời nói của mình trong điều kiện có thể .Mình nhủ lòng như thế , nhưng đôi lúc lỡ lời thì biết làm sao nhỉ ?Chắc là mình sẽ nói lời xin lỗi và mong họ tha thứ vì lời nói vô tình không cố ý.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2009 16:31:01 bởi Mùa Thu >
Trời SG hôm nay bất trợt mưa, mưa vào buổi trưa thế mới lạ, mọi hôm thường thì 4 hay 5 giờ chiều gì đó mới mưa, cơn mưa lách tách vài hạt trên miếng tôn nhà bên, nghe thân thương và quen quen.Bác nhà bên gác miếng tôn còn dư lên trên nóc nhà phụ, phía trên là giàn dưa leo , mình nhìn mấy lá cây xanh mơn mởn, những cánh lá nhỏ vẫy trong gió trông dễ thương quá.Trưa này mấy chú chim nhà bên chắc đi ngủ hết rồi sao ấy, chứ sáng nào cũng nghe lảnh lót đến vui tai .
Mưa có chút là tạnh rồi, làm mình chạy quắn đi lấy quần áo vào, may mà áo quần đã khô.Chứ không lại phải chạy ra chạy vào.
Cuộc sống quanh mình là thế phải không bạn, lúc vui lúc buồn lúc giận hờn vu vơ, quả là dễ thương quá.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2009 16:32:25 bởi Mùa Thu >
Ngày 8/4/2009
Dạo này công việc mình hơi bận rộn, chủ yếu là dự giờ. Nghĩ lại cũng thấy vui , hôm nay đang lúc đợi tới giờ dự thì anh bạn đồng nghiệp thấy mình tranh thủ ngủ gục lên bàn, bèn cười bảo , hát cho MT nghe nhé, mình cười ...thế là cả nhóm phá lên cười vì lâu lắm mới nghe giọng hát ngọt của anh bạn đồng nghiệp.Bạn bè đồng nghiệp thiệt là vui, bất chợt đôi khi thế đó, có những lúc vui và tâm trạng cũng có những lúc buồn.Cuộc sống mà .... Mùa Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2009 12:51:50 bởi Mùa Thu >
Sáng nay chủ nhật quả là một ngày SG nắng đẹp, được cùng nghe, viết trong các diễn đàn thơ và MT được tự do mơ mộng.Tuần sau lại bắt đầu những ngày bận rộn nối tiếp.Chúc mọi người một ngày chủ nhật thật vui và hạnh phúc.Được viết những cảm nhận của mình về mọi điều trong cuộc sống quả là hạnh phúc.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2009 12:53:10 bởi Mùa Thu >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: