NHẬT KÝ BẠN VÀ TÔI .
Cũng như các buổi sáng thứ bảy và chủ nhật, nếu như không lên nhà ngoại là bé có lịch học đàn . Sau đó bé ở nhà hoặc theo ba đi uống cà phê .
Ngày hôm qua mình hơi mệt, nên không thể thức khuya để viết nhật ký và truyện được. Mọi việc vẫn bình thường, chỉ khác là thời tiết quá nóng, mới sáng sớm mà nắng đã chói chang. Sáng hôm qua đi làm mặc đồ vest, đi được một đoạn cảm thấy khó chịu, quay lại mặc bộ áo dài.
Chiều tối đi siêu thị quyết định mua đồ kiểu cho mát mẻ, máy lạnh trên cơ quan không đủ công xuất.
Có lẽ cái nắng nóng đầu tiên ở Sài Gòn bắt đầu giống Hà Nội , chỉ hơi khác là nàng gió có vẻ dễ chịu hơn.
Mình mong cơn mưa đến mau mau, dù ngập lụt chút cũng được nhưng cảm giác thật mát mẻ, không khí có mùi thơm của cây cỏ và mùi hăng hăng của đất .
Ra ngoài trời giờ thật ngại quá, mình chẳng muốn đi đâu. Có lẽ nắng đã làm cho không gian trở nên yên tĩnh hơn, bởi mọi người ngại ra khỏi nhà đó mà.
MT
Tình cờ ghé lại trang blog, hay tin chị KO nói lời tạm biệt, tự dưng cảm giác mình buồn quá . Hình như chị có điều gì xót xa thì phải, mình rất muốn biết nguyên do, sao nỗi buồn cứ bám lấy chị KO thế nhỉ, thả nào mà thơ chị luôn tâm trạng .
Hôm qua ghé vào TV , mình đọc được tiểu sử của bác PNS, vậy mà trước giờ mình cứ vô tư khen và bình thơ của bác. Mình nghĩ quả là hơi thừa phải không bạn, thế là tự dưng mình cảm thấy ngại ngại sao đó, hình như cảm giác này mình đã mập mờ nhận ra không chỉ với thơ bác, mà còn thơ của bác PBC,chị KO, chị Linh Lan..... . Mình tạm xa thơ một thời gian đơn giản vì mình có thể viết tâm sự trải lòng nhanh hơn là viết thơ. Còn thơ và viết lách nói chung thì mình còn phải học hỏi nhiều. Thật sự là mình thích viết , mình không ngại viết, mình vui khi được viết, được cùng bay bổng với những cảm xúc của mình và một điều hết sức ý nghĩa đó là bé con của mình yêu những lời mẹ viết, tôi đang từ từ truyền cho con ngọn lửa tình yêu văn chương.
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2010 18:44:52 bởi Mùa Thu >
Anh nhắn tin đã tới nơi, tôi an tâm rồi . Chiều nay hai mẹ con tôi chẳng ngủ chút nào, bé con thật ngoan cố khi bảo là con không ngủ được . Bé chạy vội ra ngoài phòng gọi cho ba, bé sẽ líu lo nói nhớ ba cho mà xem .Cũng lâu rồi anh mới đi xa mẹ con tôi chút vậy mà, mấy lần trước thì bé còn khóc nữa đấy, chơi một hồi là lại bảo nhớ ba, mặt méo xệch vì khóc.
Chiều nay gia đình cô hai sẽ ghé nhà, tối ba mẹ chồng mình mới về . Chuyến đi từ thiện đợt này của ba mẹ dài quá, thời tiết lại quá nắng nóng. Hai ngày nghỉ chúng tôi thường chui vào trong phòng cho mát mẻ, bước ra khỏi phòng là cái nóng theo bám không rời. Thời tiết sợ thật, giá mà có một chút mưa nhỉ, Hà Nội nghe nói có con mưa rồi đấy, mình mới ước xong thì có mưa liền nhưng ông trời lại nhầm địa điểm nên cơn mưa đã làm ngập Hà Nội mất rồi .
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2010 18:48:26 bởi Mùa Thu >
Chẳng hiểu sao lâu lâu chữ lại mất màu, mình sửa mãi mà chữ cứ thích màu đen, chà màu đen thì chẳng đẹp chút nào, mình thích màu sắc cơ . Thôi để bữa khác mình sửa lại vậy . Lúc nãy mình phải bày trò nhắn tin cho ba của bé, thế là bé mới hết rơm rớm nước mắt . Bé bảo, mỗi khi nhìn thấy chiếc áo của ba, con lại nhớ ba ....bé còn bảo, mẹ chỉ biết yêu ba thôi, mẹ chẳng yêu con chút nào ?
Mình phải dỗ bé mãi, giờ thì bé ngủ rồi . Bé cũng không còn nhỏ, nhưng cũng không hẳn là lớn, bé thường nhõng nhẽo với ba và được ba cưng chiều .Còn mình thì hay la mắng bé khi bé chưa ngoan. Ngày mai mình đi làm sớm, có lẽ vì thế mà mình sẽ đi ngủ sớm hơn .Sáng mai nghe tuyên truyền về "Vệ sinh an toàn thực phẩm ".
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2010 18:48:04 bởi Mùa Thu >
Hôm qua chị nhắn tin cho mình trong blog, chiều tối mình mới về, đọc thấy chị trách là chị đợi mình mãi, làm mình lo lắng cả tối, cứ loay hoay vào mạng yahoo messenge, nhưng thật lạ, những địa chỉ bạn bè của mình không thể vào được, do lỗi gì đó, mình cũng không rành, do đó đăng nhập nick của chị qua đường mail . Khi vào mail nhắn tin cũng không thấy chị trả lời , mình càng lo lắng, thế rồi mình liên lạc qua nick của một người bạn thơ khác để hỏi thăm tình hình về chị . Cuối cùng mãi đến 10 giờ, giờ điểm thoát ym chát của mình đã tới, chị mới xuất hiện . Thành thử cũng chưa hiểu rõ vấn đề đã gây ra nỗi buồn cho chị .
Ngày hôm nay mình được sếp khen nịnh đấy , sếp bảo chậu hoa mình trồng đẹp như cô chủ của nó .Uí trời , mình cười tít mắt , sếp quả là khen hơi quá lời.Khi sếp đi ra khỏi phòng, bác đồng nghiệp bảo: "Này công tui chăm sóc chậu hoa mà người khác lại được khen " Cả phòng cười rôm rả .
Tôi cảm thấy vui về sự hoà đồng của mọi người.
Ba mẹ chồng tôi vừa đi Huế về, tôi mang quà lên cơ quan mời các anh chị em đồng nghiệp, kẹo thì ngọt nên ai cũng ngại ăn. Tôi bảo ,hình như phòng mình chẳng ai thích sự ngọt ngào nhỉ? Loáng một chút là hết cả gói ngọt ngào , mọi người vừa ăn vừa bảo, cũng ngon quá nhỉ mà cũng không đến nỗi quá ngọt . . Cả phòng cười tủm tỉm về sự hài hước và ẩn ý của câu từ .Khoảng vài giây cho các cuộc đối thoại , công việc vẫn tiến triển đều đặn và hoàn thành trước khi ra về.
MT
Hôm nay ngày 19 tháng 5 năm 2010 , kỷ niệm ngày sinh của bác Hồ 19/5/1890 cả phòng học anh văn đã mời thầy đi ăn mừng sinh nhật và hát mừng sinh nhật Bác, chúng tôi khoảng trên dưới mười mấy người nói chuyện vui vẻ . Tôi chỉ phụ hoạ cười và hưởng ứng theo, có lẽ tôi là một trong những người ít nói trong lớp . Trong suốt buổi , tôi sốt ruột khi bé con ở nhà với ông bà nội, tôi biết là bé sẽ nhõng nhẽo mè nheo ở nhà, nên tôi xin về trước .
Quả tôi đoán không sai, bé lớn rồi mà còn khóc thút thít nhớ mẹ đấy, vắng có chút vào ngày sinh nhật Bác mà lại thế.
Hôm nay tôi thức khuya quá, hôm nay tôi thật nhiều tâm trạng, khi về nhà nhận được tin nhắn của chị hẹn lúc 8 giờ tối vào ym chát, nhưng khi tôi về thì chị đã thoát, vậy là lại lần nữa lỡ hẹn với chị. Thật buồn quá, nhưng hy vọng ngày mai hay ngày mốt, tôi và chị có duyên để nói chuyện sớm cùng nhau.Những khúc mắc trong tâm hồn nghệ sĩ, đa đoan, đa sầu và đa cảm luôn làm tôi bất an về chị, tôi sợ những nỗi buồn làm chị mất dần đi nghị lực và ý chí để chống trọi với bệnh tật . Có lần chị đã nhắn với tôi, chị cần một người để trải lòng và hơn ai hết là chị muốn cùng trò chuyện với tôi, tôi thật xúc động và thương chị quá.
Vậy mà từ hôm đó tới giờ tôi đã có dịp nào cùng chị hàn huyên tâm sự đâu. Lúc tôi đợi chị thì chị lại không vào ym, lúc chị đợi tôi thì tơi mắc bận công chuyện và cũng không vào ym , thế đấy.Có lần chị bảo nên trao đổi số điện thoại, nhưng chẳng hiểu sao tôi lại không gửi cho chị số điện thoại, có lẽ tôi muốn trao đổi qua ym chát trước, rồi từ từ chị em sẽ nói chuyện sau. Có lẽ như vậy sẽ hay hơn, thật ra tôi sẽ không biết nói gì qua điện thoại, khi viết ngôn từ tôi có cảm giác là sẽ hiểu nhau nhiều hơn.
MT
Thành Phố Hồ Chí Minh vẫn nắng nóng bạn ạ, thỉnh thoảng vài nơi có mưa cục bộ, nhưng nhìn chung mùa mưa năm nay đến chậm hơn một tháng . Khí hậu ngày càng khắc nghiệt, tôi cảm giác như nền công nghiệp phát triển, nạn phá rừng khắp nơi...như là một nguyên nhân cho sự nóng dần lên của trái đất . Thiên nhiên đang báo động, tôi cảm thấy lo lắng về những hiểm hoạ mà các chuyên gia đã dự đoán .
Công việc của tôi vẫn tiến triển tốt , đều đặn và đã đỡ hơn trước khi mà tôi đã dần quen với công việc.
Có một người bạn nhắn với tôi là bạn bị ốm đấy, và sáng nay thì bạn khoẻ hơn chút rồi.
Kết quả học tập của bé con nhà mình cũng tạm ổn, không được 10 hết, từ 9 điểm tới 10 điểm. Môn toán, đọc bé được 10 điểm, môn chính tả được 9,5 điểm, môn tập làm văn có 9 điểm thôi, do chủ đề "Tả về bố" bé viết thiếu ý ; văn là phải theo đúng khuôn mẫu của cô giáo, nếu thiếu ý là bị trừ điểm đấy. Còn môn anh văn sao mà cũng có 9 điểm(Bé bảo học kỳ hai anh văn khó hơn học kỳ 1)Còn môn tin học nữa chứ, chắc ngày mai mới biết điểm.
Thì bé cũng được học sinh giỏi thôi, nhưng chưa phải là xuất sắc. Khi bé báo điểm, mình bảo, mẹ vẫn hơi buồn về những điểm dưới 10 của con. Mình bảo:"Thế con biết mẹ buồn khi con 9 điểm không?"Bé bảo: con biết chứ , nhưng mà ba không buồn, khi nào con điểm 8 thì ba mới buồn "
Quan điểm của anh xã mình thì tuỳ vào sức học của con, anh không ép con học nhiều.
Mình biết thế là đúng, nhưng vẫn cầu toàn thế mà.
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2010 19:12:05 bởi Mùa Thu >
Tối qua cả nhà đi chơi vòng SG,mua quà cho bé con là chủ yếu. Xong công việc cũng gần 10 giờ .Chút nữa mình ghé nhà ngoại, em gái mình dặn dò chị nhớ chụp lại những hình ảnh của mẹ, để lưu giữ .
Mình loay hoay mãi với cái máy chụp hình, sao mà hình thì có, mà mở ổ dĩa ra máy tính không nhận được hình ảnh, hay do virut nhỉ.Chút nữa nhờ anh xem thế nào . Bé con mình chuẩn bị học đàn.
uh, tối qua mình viết bài thơ tặng một người chị, mình thấy thương chị quá.Số phận con người thật mỏng manh, đời người như chiếc lá, chẳng biết đến khi nào thì chiếc lá sẽ rời cành. Những khắc khoải trong cuộc đời, tình yêu, tình bạn...hình như luôn mỉm cười với một số người, nhưng mặt khác là sự trái ngược.
MT
Chiều nay cơn mưa bất chợt đổ bộ vào TP .HCM, cơn mưa thiệt là lớn , khí trời mát mẻ đến trong lành . Thật hạnh phúc , bây giờ mưa vẫn đang ồn ào ngoài kia, không gian xao động đến nao lòng .
Tôi yêu những cơn mưa mùa hạ, bởi thời gian nắng nóng đã làm tất cả trở nên héo úa, mưa reo rắc sự tươi mát trong lành.Mưa xua tan ngay những mệt mỏi của thời gian và hạnh phúc đến bên ta nhẹ nhàng như những cơn mưa trải nghiệm điều tâm sự.
Sáng nay gia đình tôi vừa ghé thăm bố và em, mọi người vẫn mạnh khoẻ, gì tôi vẫn thế, vẫn chăm sóc bố tôi chu đáo.Em tôi ríu rít nói cười , em mới có ba tuổi thôi mà cũng ương ngạnh phết, chắc có lẽ là được cưng chiều quá đây.
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2010 18:54:40 bởi Mùa Thu >
Tôi cũng không hiểu tại, phụ nữ thường nhiều tâm sự đến vậy?Có lẽ họ đa cảm chăng, hay bởi thiên chức của họ sinh ra là để yêu thương nhỉ ?Còn đàn ông thì sao, có lẽ họ luôn muốn giấu kín tất cả, bởi sự mặc cảm khi thổ lộ tâm tình,cũng rất ít người bày tỏ suy nghĩ....có lẽ họ sợ người đời nghĩ rằng họ yếu đuối chăng?
Bạn có nghĩ họ đáng thương không?Đôi khi phụ nữ có quyền được khóc, còn họ thì không?Thế nên nhìn vẻ ngoài của họ thật khó đoán.
Trong những lúc đau khổ nhất của cuộc đời, cũng rất ít thấy họ nhỏ những giọt nước mắt, lúc đó, nhìn vào mắt họ, một sự trống trải vô hồn. Nhưng trái tim họ thì oằn đau chua xót.
Phụ nữ dễ dàng bày tỏ cảm xúc, đơn giản vì họ là phụ nữ, họ dễ được thông cảm và xẻ chia.
Sinh ra được làm đàn ông, đó là phúc phần và may mắn, nhưng tôi có cảm giác rằng họ chẳng sống được cho mình, họ sinh ra để mà hy sinh cho sự nghiệp, cho lý tưởng cao cả và cho hạnh phúc gia đình của mình, đôi khi họ muốn vượt qua để sống với chính mình, thì luôn là điều rất khó (Tôi đang nói tới những người đàn ông chân chính )
Tâm lý của họ luôn phải đấu tranh, giữa những nền tảng đạo đức và sự bứt phá cho riêng bản thân mình.Nếu nền tảng đạo đức thắng thì họ sẽ trở thành hình tượng của con cái , bạn bè , gia đình và xã hội.Còn ngược thì họ có thể sống trong địa ngục của sự dè bỉu, khinh khi và hình tượng sẽ sụp đổ trong trái tim của con cái, gia đình và xã hội. Con người khác con vật ở điểm là sống có ý thức, có nền tảng đạo đức, có tư duy ......con vật thì sống theo bản năng và không có một nguyên tắc nào cả, sống bừa bãi và sống không có trách nhiệm....
Chắc chắn tôi và bạn luôn tự hào mình là con người , phần "con " luôn tiềm ẩn trong mỗi con người, có nghĩa là bản năng luôn tồn tại , nhưng lý trí, nền tảng đạo đức lôi kéo họ để phần người luôn rạng rỡ xinh tươi.
MT
Hôm nay công việc nhiều, nên mình cảm giác vẫn còn mệt . Buổi trưa vừa đủ thời gian cho bữa trưa . Không đủ cho thời gian để mà chợp mắt .
Mặc dù vậy mình yêu thích công việc của mình , hôm qua mình đọc bài tiểu luận của một bác trong thư quán, viết về tình cảm đối với nước Nga, với tình yêu văn học Nga...chợt kỷ niệm ùa về, tình cảm của mình với nước Nga đến rất tự nhiên từ khi còn thơ bé. Có lẽ phim Nga, truyện Nga, trượt băng nghệ thuật Nga, bơi nghệ thuật Nga, dạy tiếng Nga... được phát sóng hàng ngày trên truyền hình vào thập niên 80 đã ăn sâu vào tiềm thức....
Chiều nay cô út sang nhà mình chơi, bố mẹ chồng mình vui lắm, nhà cô cũng ở gần đây, nên cũng thường ghé.Cô út vừa bọc răng lại, trông xinh quá. Nhìn cứ như lai Pháp , nghe đâu 4 triệu đồng một cái răng.Trời , ba mẹ chồng mình nghe mà "té ngửa" nhưng ba mẹ vui lắm, vì điều kiện con gái được tốt là ba mẹ vui rồi.
Bất khả dĩ cô út mới bọc lại răng, do hồi xưa mẹ chồng mình cho cả nhà uống thuốc trụ sinh gì mà hư hết cả men răng, răng chuyển thành màu đen toàn bộ. Nhìn cứ như là nhuộm răng đen ý.
Tối hôm qua mình trò chuyện cùng chị , mình cảm thấy tội nghiệp chị và thương chị nhiều hơn là trách chị. Cuộc sống thật là phức tạp, mình thì cứ nghĩ là đơn giản lắm cơ, vậy mà còn nhiều điều mình chưa biết quá, càng lớn tuổi càng thấy mình nhỏ bé trong thế giới bao la , sự biết của con người là có giới hạn và tất cả đối với mình thật rộng lớn, thật to tát và chẳng biết đến khi nào thì mình mới biết hết được.... Đôi khi mình tự nhủ, thôi thì hãy cứ là chính mình, ai ra sao, như thế nào thì đó là họ, còn mình thì hãy cứ là mình , đơn giản thế thôi, nghĩ nhiều lại đâm ra già trước tuổi thì cũng khổ ....à, dạo này mình nhiều tóc bạc hơn, hình như là do thức khuya nhiều hơn thì phải, nhưng lạ thật..ai cũng bảo mình trẻ hơn so với tuổi...có lẽ bởi vì có anh, có cuộc sống gia đình như ý , có con trẻ ríu rít thơ ngây . Giọng bé con nhà mình nhõng nhẽo qua điện thoại nghe dễ thương phết .Mình rất thích nghe khi con gọi điện thoại.
MT
Hôm nay là ngày tổng kết của khối cấp 1, bé con chiều nay đòi ba chở sang nhà cô út chơi . Trên đường về bắt gặp hai cha con đi ngược chiều, mình dừng lại và rồi anh quay đầu xe thế nào mà chút xíu thì tông vào người ta . Mình nhẹ nhàng bảo:" Vội gặp người yêu hay sao mà chẳng cẩn thận thế!" anh nhìn tôi nở nụ cười hiền .
Tôi yêu cái nét hiền hiền nơi anh, yêu nét con cười tươi sau lưng ba lắc đầu không chịu về với mẹ, bởi bé đang thích sang nhà cô út chơi, có tới ba em bé bên nhà cô út đó mà.
Mình vừa ghé đọc bài viết trải lòng của "Quycotuoidan " , mình như thấy... hình như...có hình ảnh của mình trong đấy. Mình rất muốn nói cùng bạn, nhưng không hiểu sao lại ngại ngùng, bạn biết không?
Theo mình là bạn đang sợ yêu, bởi bạn sợ sự tổn thương của trái tim, cũng có thời gian tôi cũng đã từng như bạn...sợ họ không thật lòng, sợ trái tim đau khổ , sợ những giọt nước mắt...sợ tất cả đó bạn, nhưng theo mình, bây giờ bạn hãy cứ để những cảm xúc đến thật tự nhiên, đừng suy nghĩ và bận tâm về tuổi Dần ...rồi tình yêu sẽ tự khắc đến bên bạn . Một điều cần lưu ý với bạn, tình yêu thật sự không chỉ là những lời đường mật, ngọt ngào mà trên hết là những cảm nhận chân thành từ hai phía, bạn hãy lắng nghe trái tim bạn và trái tim của đối phương qua những việc làm, hành động cụ thể.....mà những hành động và việc làm cụ thể phải dựa trên tinh thần đứng đắn, cảm xúc yêu thương, vì nhau và quan trọng là cùng hướng đến một mục đích cuối cùng là hôn nhân chân chính ...
Thời gian không phải là vấn đề cốt lõi của tình yêu, nhưng cũng nên thận trọng, với tôi 8 năm để biết chính xác tình cảm của mình và của người có lẽ là hơi nhiều so với bạn, nhưng hãy tin vào tình cảm của con người, bởi con người khác con vật ở chỗ họ có trái tim biết yêu thương chung thuỷ, biết phân biệt đúng sai, biết nền tảng của đạo đức và trên hết con người có những giác quan, cảm xúc để biết thế nào là tình yêu , bạn đừng lo lắng và sợ hãi tình yêu, sống là phải có niềm tin bạn nhé ...Chúc bạn may mắn, tôi chỉ có thể kết một câu là "Chúc bạn may mắn!"
Không gì qua nổi chữ duyên phận bạn nhỉ?
MT
Cơ quan hôm nay lại cúp điện đột xuất, tôi tranh thủ về nhà . Bé con được nghỉ hè rồi, sáng nay bé lại đòi sang nhà cô út chơi .Mình nói với anh, đừng chiều bé quá, để bé ở nhà với ông bà nội, nhưng ở nhà bé bảo chẳng có ai chơi cùng, còn sang nhà cô hai thì hai anh chị lớp 3 và lớp 6 không chơi với bé .Trong khi đó nhà cô út có tới 3 em bé . Có lần cô út bảo, trông em bé dùm cô út, bé con nhà mình thích lắm .
TP HCM vẫn nắng nóng bạn ạ, mọi người đều mong cơn mưa đến. Vậy mà mưa cứ chậm trễ thế. Đến cơ quan buổi sáng, cái nóng oi bức cứ bám víu, ai cũng ngồi phe phẩy cái quạt giấy .
Cả nhà hôm nay ăn chay, các món ăn mẹ xắp sếp rất ngon , chị giúp việc giúp mẹ hoàn tất. Kể cũng lạ, thời gian của mình dành nhiều cho văn chương và chữ nghĩa. Tuần trước bạn của ba tới đàm đạo thơ văn, mình nhờ chú xem thế nào và chú bảo, để chú xem qua và mang đi đăng ký kiểm duyệt.Chú bảo, giờ chỉ có văn thơ là thú vị đối với tuổi già, chú viết cả thơ lịch sử ....cũng hoàng tráng lắm, ba chồng mình thì thường viết thơ đường luật, tớ thấy thơ đó hàn lâm, thấy khó nên cũng ngại tìm hiểu và ngại viết.Có lẽ khi nào mình về già mình sẽ thử viết xem thế nào, thơ đường luật viết phải theo luật...tớ thì thích thể thơ tự do...bởi nó đơn giản và dễ viết.
MT
TP HCM hôm nay đỡ oi bức hơn, những đám mây sầm sì kéo đến, mưa chỉ vài hạt rồi tạnh hẳn, chẳng đủ để thấm ướt những con đường .
Ngày hôm nay là ngày lễ Phật Đản, gia đình chúng tôi ghé qua chùa khi trời nhá nhem tối, cả nhà quì lạy Quán Thế Âm Bồ Tát mười hai lạy, chúng tôi nguyện cầu bình an,mong những tham sân si bớt dần trong tâm tưởng chúng sanh. Khi mới bước tới cổng chùa, chúng tôi thấy cả một thế giới đèn hoa giăng khắp chốn, những hoa đăng điện rất to màu trắng được nhà chùa công phu thả dưới dòng sông .Cũng bên cửa sông này, bao đèn hoa được thắp sáng bằng những ngọn nến do mọi người nguyện cầu thả xuống , họ ghi những lời mong ước lên cánh đèn hoa sen đủ màu sắc, cái thì màu xanh, màu đỏ, màu vàng, màu hồng ......Một lễ hội tín ngưỡng của đạo Phật diễn ra yên bình, trong không khí trang nghiêm và giản dị.
Những hoạt động từ thiện được nhà chùa phát động, nhằm giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn .Đặc biệt trong buổi lễ Phật Đản có sự góp mặt của ca sĩ Nguyễn Phi Hùng , anh hát bài hát kêu gọi sự yêu thương góp sức của phật tử trong buổi lễ , nụ cười, giọng hát và tình cảm của anh đối với mọi người đã được đền đáp xứng đáng. Những tràng pháo tay, ánh mắt thân thiện và tình cảm của khán giả, đã truyền cho giọng hát anh vang hơn, ấm hơn và tha thiết hơn. Một ngày với những sự kiện được ghi lại , khắc hoạ đôi nét về cuộc sống và con người quanh ta. Chúc các bạn ngày nghỉ an lành.
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2010 21:33:52 bởi Mùa Thu >
Chiều nay cơn mưa thật sự đã tới, những hạt mưa ướt đẫm phủ lên toàn bộ bề mặt đất, cây cối nhà cửa ...không gian mát mẻ đến lạ lùng, nhìn qua khung cửa, những hạt mưa rơi rơi lòng cảm thấy nhẹ nhàng hơn bao giờ hết . Những vòng tròn được tạo bởi những hạt mưa rơi lan tròn,tan biến rồi lại xuất hiện, thật là hình ảnh đẹp đến hớp hồn .
Sáng gia đình tôi ghé qua siêu thị,mua đồ cho bé con, bé mới 8 tuổi mà đã mặc vừa size 29 quần jean lửng nữ. Mình ngac nhiên quá, và lo lắng ....sợ bé bị béo phì, nhìn thì bé đâu đến nỗi mập đâu cơ chứ !
Bé hỏi tôi, mẹ ơi ! Hắt xì hơi có phải là mất lịch sự không mẹ? Tôi nói với bé rằng, khi con hắt hơi thì con phải che miệng lại, hoặc quay sang vị trí khác và phải nói từ "xin lỗi " thế mới lịch sự bé con ạ. Mình diễn tả cho bé : khi mẹ hắt hơi thế này này....mà hướng về phía người khác là không hay, mẹ phải như thế này mới đúng, bé con cười như nắc nẻ vì điệu bộ diễn tả của mình . Nụ cười của con thật hồn nhiên và đáng yêu đến thế ! Mình yêu cái cách con cười, yêu những câu con hỏi .
Thành phố HCM với cơn mưa đầu mùa mát mẻ....đưa ta về với mạch cảm xúc yêu thương.
MT
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: