NHẬT KÝ BẠN VÀ TÔI .
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 18 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 257 bài trong đề mục
Mùa Thu 06.05.2009 09:27:41 (permalink)
Sáng nay đi làm theo kế hoạch, chợt anh bạn đồng nghiệp tới làm thay công việc, mình cảm ơn và rất vui .Mình chạy về nhà thật nhanh vì tối qua đội M.U chiến thắng rất oanh liệt.Và mình đọc được dòng cảm xúc của những người bạn, người em ở xa , họ đã tường thuật trực tiếp trận đá bóng sáng nay thật nhiều cảm xúc, mình thật sự xúc động, chẳng hiểu vì sao lại thế:
Sau đây là một trong những đoạn tường thuật trực tiếp của những người bạn, người em mà mình chưa hề biết mặt , nhưng rất đỗi thân quen, có lẽ các bạn và các em hiểu tình cảm của MT với đội tuyển MU cũng như tình cảm bè bạn khi có chung niềm vui và khi buồn luôn có người chia sẻ và động viên.

Cảm ơn các bạn và các em.

"Tỷ số cuối cùng 1- 3, Ars đã thất bại ngay chính trên thánh địa của mình. Trước trận đấu giáo sư đã nói với các phóng viên, "các bạn hãy đến thật đông ở cuộc họp báo sau trận đấu, lúc đó các bạn sẽ biết sức mạnh của Ars là ntn ", hi hi, bây giờ trong cuộc họp báo thì giáo sư sẽ nói gì đây.

Trận này ko có gì để nói ngoài việc bực đồng chí trọng tài, nhưng cũng không trách được, vì ông ấy bị khuất bóng. Còn bàn nâng tỷ số lên 3 - 0 của MU đúng là đẳng cấp, một pha phản công mẫu mực không chê vào đâu được.


Như vậy em đã được 1 trận nhậu free.
Chia buồn với anh Bibock và KM, những cổ động viện nhiệt thành của Ars. Nhưng đẳng cấp là mãi mãi.

Chị Mùa Thu ơi, MU đã đem lại 1 niềm vui nho nhỏ cho chị em mình nhỉ.

Còn đối với trận Chel - Bar ngày mai, em dự đoán 1 - 1 và Mu sẽ thắng Bar tại ROME.

Trong trường hợp Chel vượt qua đc Bar, thì khả năng Chel sẽ vô địch UC năm nay. , Bar ơi cố lên, "
__________________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2009 09:37:36 bởi Mùa Thu >
#16
    Mùa Thu 15.05.2009 11:05:32 (permalink)
    Mấy hôm nay công việc mình quả là hơi nhiều, nên ít vào diễn đàn thơ văn, nhưng mình vẫn tranh thủ viết thơ để cảm xúc luôn được thể hiện và lưu giữ.Thơ văn thật thú vị, có nhiều điều hay quá, mình cũng đang tìm hiểu nghệ thuật của thơ.Viết thơ thật khó,câu chữ, nhịp điệu, rồi vần, rồi luật, hình ảnh , ca từ, ngôn ngữ....giá mà có nhiều thời gian nhỉ.
    Bạn bè là hai từ mình rất yêu quí và trân trọng, vậy mà bẵng thời gian mình đã quên đi hai từ này.....sao thế nhỉ ?
    Giờ cảm giác có bạn bè bên cạnh mình thấy rất vui, và hạnh phúc, cảm ơn gia đình và bạn bè.

    #17
      Mùa Thu 02.06.2009 21:41:23 (permalink)
      Mình dạo quanh một số diễn đàn thơ, và đã bắt gặp đôi chút sự buồn phiền của một diễn đàn thơ khác, cảm giác hụt hẫng vì một vấn đề của một người bạn, câu chuyện cũng nhiều tranh luận, nói chung cũng không ai đúng hẳn mà cũng không ai sai hẳn.Mình buồn chỉ vì lòng người có lẽ là vậy thôi, giận nhau rồi nói với nhau những lời không hay, thế rồi tranh luận.Người này ủng hộ người kia rồi người kia ủng hộ người nọ, mình chợt buồn quá.Người ta nói từ " thơ " đẹp biết bao, sao người làm thơ làm mình đau đến vậy?Có lẽ mình nói lên cảm nghĩ của mình chắc sẽ  vơi đi nỗi buồn.Thời gian sẽ là phương thuốc giúp ta chăng ?
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2009 21:43:18 bởi Mùa Thu >
      #18
        Mùa Thu 25.07.2009 19:16:24 (permalink)
        Thời gian đã đủ ngẫm về những điều mà con người đã gây cho nhau, hôm nay tâm trạng mình cũng tương đối ổn, cũng có nhiều điều muốn trải lòng mình.Đã lâu mình chưa nghe từ tình bạn, nhưng thời gian càng đi mau và nhanh thì từ này lại bắt đầu có ý nghĩ với mình, cách nay 10 năm, bây giờ mình lại được nghe lại âm thanh này, âm thanh tình bạn thật tuyệt vời, có thể nói là mình đang từ từ ngấm, nhớ lại những khoảng thời gian tươi đẹp trước đó, mình thấy tình bạn có một ý nghĩa khác hơn, sâu sắc hơn và từng trải hơn, sự vô tư thì có khác, nhưng chung qui tình bạn là điều mà ai cũng mong muốn, có thể chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn trong một chừng mực có thể .
        Tình bạn theo bạn là gì nhỉ, đứng về nhiều góc độ khác nhau ta có những định nghĩa khác nhau về tình bạn, mình thì cũng hay lo lắng, sợ hai phía sẽ vượt qua tình bạn, nhưng thật may đến giờ này tình bạn vẫn trong sáng, mình luôn mong như thế, đừng là gì khác hơn tình bạn thân, đừng vượt qua một tình bạn thân, mình sẽ cảm thấy cuộc sống thật tuyệt vời.
        Tất nhiên tôi lo lắng thì đó cũng là điều hiển nhiên, vì trái tim phụ nữ thường vốn thế, có những lúc nhớ nhung và tự hỏi, có điều gì khác chăng, rồi lại tự mỉm cười , chẳng có gì khác ngoài tình bạn đẹp, thế thì tuyệt quá rồi, thế là mình không còn lo lắng nữa.
        hì,mãi là tình bạn đẹp nghen những người bạn tuyệt vời của tôi, đừng nói với tôi những điều khác nhé, đừng hỏi tôi là có nhớ hay không? đừng tìm hiểu xem là tôi như thế nào, cứ hãy là những người bạn như tôi hằng mong ước, cảm ơn các bạn những người bạn tuyệt vời, các bạn luôn yêu quí tôi và gọi tên tôi là cô bé dễ thương..hì đó chính là điều làm  tôi luôn mỉm cười khi nghĩ về các bạn.

        <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2009 19:18:06 bởi Mùa Thu >
        #19
          Mùa Thu 26.07.2009 12:48:50 (permalink)
          Hôm nay là chủ nhật, mình vừa gọi điện hỏi thăm sức khoẻ của bố, dạo này sức khoẻ bố cũng không tốt lắm, bố vẫn còn đang uống thuốc.Chắc tuần sau mình sẽ cùng gia đình đi thăm bố, thấy lo cho bố quá, thì bệnh già, nhiều khi cũng bất thường, bố bảo bị chóng mặt, bác sĩ chuẩn đoán bệnh là rối loạn tiền đình và gai cột sống.
          Em mình thì cũng ở xa quá, chỉ gọi điện hỏi thăm thôi, chứ đi thì mình cũng còn chưa biết đường, với cả nhiều điều khó nói lắm, đôi lúc hai chị em nói chuyện mà nước mắt cứ tuôn trào, động viên em đừng buồn đừng lo lắng mà nước mắt mình cứ tuôn rơi, có lẽ là nhớ em chăng? Mẹ mình thì mất rồi, cũng đã bảy năm, thế nên hai chị em mình đều có những tâm tư của người mất mẹ, cảm thấy hụt hẫng và đau khổ lắm.Tớ cứ động viên em sống thật hạnh phúc nhé, để mẹ nơi thiên đàng vui em nhé.
          Chỉ biết nói vậy thôi, mong em luôn như những gì em muốn, hồi còn nhỏ chúng mình được bảo bọc trong vòng tay yêu thương vô bờ của bố mẹ, sự bảo bọc đó như một hàng rào với thế giới bên ngoài, chỉ biết từ nhà tới trường, rất ít đi đâu.Có em mình thì đi chơi với bạn bè nhiều hơn chút nhưng nói chung hai chị em mình rất được cưng chiều, về với gia đình chồng đôi khi em cũng có những điều lạ lẫm, sao bằng được với những tình cảm mà bố mẹ ruột đã dành tặng cho con bằng một tình yêu vô bờ bến.
          Gia đình quả là cái nôi của những ước mơ và hoài bão, những ước mơ của mình đã thành sự thật vì công việc của mình, một gia đình hạnh phúc như mình mong ước, tình yêu, con cái và nhất là bên mình có được sự chia sẻ và cảm thông.
          Người ta thường bảo, cha mẹ để phúc lại cho con, có lẽ là đúng.Đúng ở phương diện là nhân nào quả đó, con cái được sống trong một gia đình hạnh phúc thì tương lai bản thân người con sẽ học hỏi và noi gương truyền thống của gia đình, ba mẹ là tấm gương để con cái nhìn vào mà ngưỡng mộ, mà tự hào, mà hạnh phúc, mà học tập...
          Mình cũng không hiểu sao, nhiều gia đình lại bạo hành, lại có những hành động không hay làm tổn thương đến con trẻ, các em là thế hệ tương lai, họ sẽ sống tiếp một cuộc sống của chúng ta, nếu may mắn thì ta được sống trong gia đình mà cha mẹ đều tuyệt vời, nếu không may mắn thì ngược lại, nhưng điều cần nói thêm ở đây là bản thân mỗi người con, nên ý thức việc nào đúng sai, thông qua sách vở, nhà trường và nên có những người bạn tốt giúp ta đi đúng hướng, nói chung thật khó nói...chỉ có thể là may mắn nếu ta may mắn..có lẽ là thế chăng?
          Có những người bạn nói với tôi về những bi quan của cuộc sống, họ cảm thấy mệt mỏi, đó có phải là áp lực của cuộc sống không?Vậy thoát ra bằng cách nào đây, có lẽ họ chỉ biết khi về già sẽ buông hết, ch8ảng phải suy nghĩ điều gì, tôi sẽ nói gì với bạn đây, tôi chỉ có thể nói rằng, hãy cố lạc quan và tin tưởng vào những điều tốt đẹp...chỉ vậy thôi..hãy tin và hãy yêu cuộc sống, yêu con người bạn nhé!!!!!!!!

          #20
            Mùa Thu 27.07.2009 13:54:11 (permalink)
            Nhật ký nàng VNI, viết vài dòng cảm nhận về thị trường, những nhận xét về nàng VNI.

            NÀNG VNI ĐỎNG ĐẢNH

            Thị trường chứng khoán thật sôi động trong ngày hôm nay, mình chỉ thấy dao dịch thông qua cách viết bài của các bác, nghe nói trần hết, một từ mà các bác hay nói, trần là tăng .
            Có một số nhận đinh bảo là sẽ tăng trong tuần nhưng sẽ giảm vào cuối tuần, để xem tình hình thế nào ? Xem những dự đoán có đúng không nhé, thì dự đoán vẫn là dự đoán, còn quyết định và cảm nhận thì do từng cá nhân quyết định thôi.Mua hay bán đều là do duyên của mỗi người, nghĩa là thắng hay thua, lời hay lỗ là do những tổng hợp và phân tích, cảm nhận của não bộ mỗi người mỗi khác.
            Theo như nhận định của cá nhân mình thì vào thời điểm nào cũng có thể lướt sóng được, khi sóng bé thì ta ăn ít , khi sóng to thì ta ăn dầy, chủ yếu là thế nào cũng phải bảo toàn vốn, và chạy khi cảm thấy giảm, điều đó nói thì dễ nhưng khi thực hiện có lẽ là khó hơn mình tưởng.
            Thị trường VN mình khó phân tích lắm, vì đa phần mua và bán theo tâm lý số đông, khi thì giảm cả một tuần trước đây, hầu như cũng nhiều người nhót, không dám mua, thị trường giảm đỏ lừ, ai cũng buồn.Thứ 6 tuần rồi tăng đột biến và hôm nay thì trần cả, thế đấy, vì số đông mua nhiều thì tất cả các cổ phiếu đều tăng.
            Tới giờ này bác nào mua tuần trước là giờ đã ăn ngon, nếu biết cách dừng họ sẽ bán để tích luỹ thành quả, nhưng nếu họ để lâu lâu một chút thế nào cũng giảm, mà giảm thì thê thảm, lại mất thành quả ngay.
            Trong chứng khoán chẳng có bài học nào giống bài học nào cả, thế nên đừng tham quá, hãy bán khi thấy lời, và bán kịp khi thấy có dấu hiệu xuống, dứt khoát theo một quan điểm nào đó, chứ đừng suy nghĩ theo kiểu , chắc không giảm nữa đâu, cứ đợi và hy vọng cho đến khi nó giảm sâu qua mức ta mua , dẫn tới lỗ thì đau lắm.
            Và tâm lý thứ hai là hy vọng chắc nó còn tăng nữa , cứ đợi cho đến khi nó thảm đột biến về T4 không kịp, dẫn tới lời ít đi, hoặc hoà vốn hoặc là lỗ vốn.
            Vì thị trường của mình 4 ngày tiền mới về để mua hoặc bán, nên các chuyên gia thường khuyên nên chơi hai tay hai súng hoặc là sử dụng tài khoản nhiều hơn hai tuỳ vào số vốn ta có, một bên đặt lệnh mua, một bên đặt lệnh bán.
            Có lẽ sẽ khó thua hơn khi ta có chiến lược mà người chơi thường bảo là kỷ luật cho mỗi người, mà kỷ luật này do tự mỗi người đặt ra.
            Chơi chứng khoán dựa vào phân tích kỹ thuật TA, dựa vào kinh nghiệm chuyên môn, dựa vào thông tin nội bộ hoặc công khai của các tổ chức, và xu thế hiện giờ đang phát triển xong xong đó là dựa thêm vào quẻ, và nổi tiếng là quẻ của cụ GOC, NGAMY... và thế hệ đang tiếp bước giải quẻ là ZI,STRADE,UNISTOKT,MG303,NAKATA......V V....đó là tên của một số thành viên trong một số diễn đàn về chứng khoán.
            Khi tham gia vào thị trường có lẽ ta nên tham gia vào một diễn đàn nào đó, về chứng khoán để trao đổi và học tập, hoặc là truyền một số kinh nghiệm cho các thành viên khác, nói thật thì chơi chứng khoán là một môn trí tuệ, vừa là giải trí vừa kinh doanh, nhưng ở chứng khoán ta thấy được một điều đó là mọi người muốn làm giàu
            bên cạnh đó họ muốn khảo sát sự tinh tế, nhạy bén, khả năng nắm bắt thị trường, đấu trí về mặt tâm lý , rèn luyện nhiều tính cách trong môi trường kinh doanh....

            Mùa Thu.
            #21
              Mùa Thu 10.10.2009 20:15:58 (permalink)
              Ngày ...tháng ...năm
              Trung thu vừa qua lần đầu tiên mình đi từ thiện, cảm xúc thật ý nghĩa.Bởi vùng đất xa xôi Hồng Ngự đó, có rất nhiều trẻ em chẳng biết đến Trung Thu, ngay cả thầy trụ trì đã tám mươi tuổi bảo, lần đầu tiên biết đến Trung Thu.
              Đoàn khởi hành lúc 6 giờ sáng, đoàn gồm 85 người, có một người bạn nước ngoài và ba trẻ em.Đi khoảng 3 tiếng trên xe, sau đó vận chuyển hàng hóa và đi trên thuyền đến 3 giờ chiều mới tới chùa Quan Âm , thuộc vùng Đồng Tháp.
              Sau khi nghỉ ngơi và ăn uống, đoàn tiến hành chia những phần quà ra khoảng 800 phần quà, và 1000 chiếc lồng đèn đủ kiểu được gắn nến, gắn cây và chỉnh sửa do hư hỏng trong chuyến đi, thật may chuyến đi không bị mưa, nếu mưa thì hàng hóa là quà bánh kẹo, sữa, rồi lồng đèn sợ cũng bị ảnh hưởng.
              Buổi chiều  các em đã tập trung gần như đông đủ hát hò và giao lưu, và buổi tối chương trình ca nhạc của đoàn kết hợp với địa phương được triển khai.Đông quá chừng luôn, kín hết cả sân chùa.Chùa Quan Âm được xây dựng trong khuôn viên đẹp, có tượng Phật nằm rất lớn, cũng phải dài tới ba mươi mấy mét.
              Thầy trụ trì là thầy Giác Ân, thầy rất nhiệt tình và lo rất chu đáo cho cả toàn đoàn.
              Ấn tượng là các em ở vùng quê thật dễ thương, các em háo hức trờ đợi được xem ca nhạc, được giao lưu và được nhận quà.Dù thời gian rất trễ vậy mà các em vẫn đợi vẫn chờ và nhiệt tình không muốn về.
              Và một điều trong chuyến đi làm mình lo lắng là khâu phát quà, ban tổ chức sợ thiếu quà, sợ tình trạng lộn xộn xảy ra...nhưng cuối cùng buổi tổ chức Trung Thu cũng thành công tốt đẹp, ban tổ chức và các thành viên thở phào nhẹ nhõm.
              Hẹn mùa Trung Thu năm sau, mình sẽ được cùng tham gia những chuyến đi như thế, đem niềm vui và hạnh phúc tới cho các em nhỏ không có điều kiện như các em ở thành phố.

              Mùa Thu
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2009 20:17:33 bởi Mùa Thu >
              #22
                Mùa Thu 06.12.2009 12:19:31 (permalink)
                Rằm tháng 10 năm 2009, đánh dấu ngày tôi quy y.Ngày tôi bước trên đường đạo.Nhiều thách thức đang chờ đón tôi.
                Yêu nghệ thuật và đam mê nghệ thuật, trong đó nghệ thuật thơ là một trong những môn nghệ thuật mà tôi mới được tiếp cận được hơn 1 năm,tôi yêu câu chữ đến lạ thường.Hình như được viết, được trải lòng mình, tôi được sống thêm những ngày vui và hạnh phúc.
                Cuộc sống có những qui định và khuôn khổ dành riêng cho mỗi người, tự bản thân mỗi người sẽ tự ý thức và tự quyết định con đường riêng cho mình.
                Cuộc sống thật ý nghĩa và thật vui với nhiều trải nghiệm, nhưng đôi lúc thấy cũng nao lòng về những điều ta không mong đợi.
                Nỗi buồn khi người thân buồn, nỗi lo lắng khi em tôi suy tư.Gìơ còn mỗi hai chị em tôi, mỗi người một nơi xa xôi, trong những hoàn cảnh khác nhau.
                Đã một năm rồi, hai chị em chưa gặp nhau, nhớ và buồn quá....tối qua đọc tin nhắn của em vào một giờ rất khuya, tôi chợt xót xa và lo lắng, chỉ đoán thôi, có lẽ em có điều gì buồn chăng? trằn trọc và suy tư...sáng gọi cho em mấy lần không gặp, bồn chồn không yên...
                Em tôi sống tình cảm, đa sầu đa cảm và uỷ mị, lãng mạn và ngây thơ theo cách mà tôi nghĩ.....còn tôi hình như cũng chẳng hơn gì, mặc dù làm chị đấy, thế đấy, khuyên gì em hay khuyên chính mình nhỉ?
                Có khi em thật buồn khóc với tôi qua điện thoại...,tôi chỉ biết an ủi là em hãy cố chấp nhận.....cuộc sống là thế đó, có những điều không như ý...nhưng hãy can đảm mà bước trên con đường mà mình đã trọn.Hạnh phúc trong tầm tay, nếu em ung dung tự tại để nhận biết và tìm hạnh phúc trong khổ đau.
                Cuộc sống là vô thường, tất cả sẽ trở về với cát bụi, hãy sống vì con vì một tương lai sáng, nơi đó sẽ có tất cả những gì em mong ước...
                Em mãi là tình yêu của chị!!!
                Chị yêu em!!!

                MT - Diệu Phúc.
                (Pháp danh của chị là DP )
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2009 12:21:53 bởi Mùa Thu >
                #23
                  Mùa Thu 07.12.2009 22:13:41 (permalink)
                  Sáng nay thật vui khi chị em được hội ngộ sau hơn một năm xa cách.Em ghé tôi vào một sáng trong lành, tiết trời se lạnh.Chị em mừng mừng vừa vui vừa bùi ngùi.Hai chị em chụp hình kỷ niệm, rồi chính là ghé thăm cốt mẹ được gửi vào chùa.Thắp nén nhang tưởng nhớ, ngấn mắt trực trào, rồi chị em tâm sự những điều còn ái ngại, những dự định cho tương lai.
                  Thấy em trững trạc hơn, tự tin hơn, mình thấy mừng...
                  Sau khi hỏi thăm sức khoẻ của chị, em về tới nhà còn nhắn tin, chị nhớ đừng thức khuya quá, ảnh hưởng tới sức khoẻ, mình đọc mà dâng trào cảm xúc.Thương em quá, gì cũng lo cho chị.Chị biết trong sâu thẳm trái tim em, là tình chị , mẹ mất rồi, giờ mình chỉ còn hai chị em là gần gũi.Có lẽ phụ nữ hiểu phụ nữ hơn.
                  Yêu em gái nhiều lắm!
                  Có lẽ mình phải ngủ sớm thôi.
                  MT

                  #24
                    Mùa Thu 10.12.2009 07:41:06 (permalink)
                    Một ngày mới bắt đầu, tiếng ồn ào của máy trộn bê tông nhà đối diện vẳng sang.Không gian náo nhiệt hẳn, bụi và không yên tĩnh chút nào.Nhưng trong sự ồn ào náo nhiệt đó, cuộc sống đang dần hiện ra, phát triển không ngừng, thay đổi và nhiều điều mới mẻ....cuộc sống là vận động, là cuộc chạy đua với thời gian.
                    Tiếng máy cắt thép nhà bên lại xuyên qua luồng suy nghĩ của tôi, bầu trời bắt đầu nắng dịu dàng, tiếng xe cộ, tiếng đập chan chát, một bản nhạc vui và sống động của khoảnh khắc trong ngày.
                    Sài Gòn nhộn nhịp và náo nhiệt đến lạ thường, những dự định cứ cuốn hút lấy tôi, phải thực hiện cho xong.À, công việc ý mà, cứ mê mẩn với câu chữ thơ văn, nên cũng sao nhãng công việc hàng ngày.
                    Nói chung do mình sắp xếp, nhưng đôi khi mình thấy mình cũng còn chủ quan tới sức khoẻ quá.Hôm nọ , em gái bé bỏng đã dặn dò mình, chị nhớ phải giữ gìn sức khoẻ đấy, uh, chị sẽ nhớ.Dạo này chị cũng cố không thức khuya như trước nữa.
                    Tạm biệt buổi sáng ở nhà, tôi lên đường, một ngày mới đang chờ đón tôi.

                    #25
                      Mùa Thu 11.12.2009 22:31:24 (permalink)
                      Ngày 12 tháng 12 năm 2009 là kỷ niệm sinh nhật của một diễn đàn khác, vậy mà một năm rồi, với biết bao niềm vui và cả nỗi buồn.
                      Nhanh quá, thời gian....kỷ niệm,..sự hồn nhiên...tình bạn....nhớ những ngày bắt đầu làm quen với diễn đàn, với những người bạn chưa hề biết mặt, vậy mà giờ thì biết nhau khá rõ, hiện hữu những hình ảnh, những tình cảm về nhau.Tất cả là thật.
                      Tối nay diễn đàn đang tổ chức họp mặt, mình xem hiển thị trên webcam, thấy vui quá.Nhưng nhìn qua webcam, hình khuôn mặt ai cũng  méo mó, cứ như vào nhà gương ý...mình cứ bật cười, vì trông khuôn mặt mỗi người lạ hơn ngoài đời nhiều quá.Tối nay mình lại thức hơi khuya rồi, sáng mai thứ bảy mình vẫn đi làm, hơi buồn chút...

                      uh, thời gian nhanh thật, tất cả những hình ảnh xưa hiện về, khi diễn đàn mới thành lập, ai cũng hồn nhiên vô tư đến thế, giờ không khí trầm lặng hơn, nhưng tình cảm của ACE vẫn như xưa, nhưng ít nói hơn rất nhiều, có lẽ thị trường làm ai cũng có tâm trạng.
                      #26
                        Mùa Thu 14.12.2009 15:38:35 (permalink)


                        MỘT SỐ HÌNH ẢNH VỀ CHUYẾN ĐI TỪ THIỆN TẠI TRUNG TÂM NUÔI DẠY TRẺ KHIẾM THỊ

                        Đoàn tham gia cắt tóc cho các em khiếm thị tại trường .



                        Đoàn tặng quà và phát học bổng cho các em khiếm thị tại trường.
                        Ngày 12 tháng 12 năm 2009, tôi cùng đoàn Thiện Nguyện thăm và tặng quà cho trung tâm nuôi dạy trẻ khiếm thị, những xúc cảm, những niềm đau cứ bám víu lấy chúng tôi, khi cả đoàn tình cờ nghe em Minh Trí 6 tuổi (bị mù bẩm sinh)đọc những bài thơ ngay giữa sân trường.

                        Chúng tôi đã lặng người đi khi nghe em đọc,nước mắt chảy tràn trong mỗi trái tim chúng tôi , khi em đọc những dòng thơ sau:

                        Đi khắp thế gian không ai tốt hơn bằng mẹ
                        Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha
                        Nước biển mênh mông, không đong đầy tình mẹ
                        Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha
                        Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
                        Mang cả tấm thân này, cha che chở đời con

                        Ai còn mẹ, xin đừng làm mẹ khóc
                        Đừng để buồn lên mắt mẹ sầu thêm!!!

                        Sinh con ra, ai cũng mong con lành lặn, khoẻ mạnh, vậy mà em lại sống trong bóng tối, chắc mẹ là người đau khổ nhất, yêu em hơn những gì em biết, và em cảm nhận được điều đó nên đã đọc bài thơ bằng cả tấm chân tình.Mẹ có khóc, em làm sao thấy được, chỉ tiếng lòng em cảm thấy mẹ đã khóc vì em....
                        Và em đọc tiếp bài thơ nữa về ""   Tình mẹ"   tôi run run ghi âm lại lời thơ em đọc, mà tiếng lòng sao thương quá ....em ơi!!!!

                        Nếu có bao giờ con yêu mẹ
                        Hãy nói đi khi mẹ vẫn còn đây
                        Còn biết được những lời cảm xúc
                        Ngọt ngào êm dịu lẫn lòng say

                        Hãy yêu khi mẹ vẫn còn biết
                        Đừng chờ đến lúc mẹ ra đi
                        Ghi lời yêu dấu lên bia đá
                        Đá vô tri nào có nghĩa gì

                        Nói đi con điều con muốn nói
                        Đừng chờ đến lúc mẹ ngủ say
                        Giấc ngủ dài chẳng bao giờ thức dậy
                        Ngàn năm ngăn cách chẳng ngày mai

                        Đó là chia ly và từ biệt
                        Chỉ còn nước mắt và tiếng con
                        Nếu yêu mẹ dù là một chút
                        Hãy nói đi khi mẹ vẫn còn

                        Nói đi con lời nào yêu dấu
                        Cả lòng hiếu thảo cả tình con
                        Để mẹ nâng niu như báu vật
                        Như tình mẫu tử thắm như son..!!!....

                        Vâng, con đó chính là báu vật của mẹ, dù con thế nào thì mẹ vẫn cứ yêu con, tình yêu của mẹ là như thế, thiêng liêng và cao cả nhất thế gian"   Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
                        Gánh nặng cuộc đời, không ai khổ bằng cha.."  
                        Vậy con hãy cứ nói đi, dù chỉ là một lời, rằng  "con yêu mẹ "    bằng tất cả tấm lòng son...và con hãy gắng học thật tốt, sống thật tốt ...để mẹ vui nghen con...
                        MT
                        Chuyến đi ngày 13 tháng 12, năm 2009.


                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2009 17:06:46 bởi Mùa Thu >
                        #27
                          Mùa Thu 16.12.2009 10:39:19 (permalink)
                          Ngày sinh nhật của cháu chồng lại đúng ngày Noel , cũng thú vị, được chúc mừng, được hưởng không khí Noel rộn ràng hơn.
                          Ngày 20 tháng 12 này sinh nhật em tôi, thời gian trôi nhanh quá, ba mươi mấy năm, một phần ba cuộc đời (lạc quan một chút về tuổi thọ ).Tất cả như cuốn phim quay chậm,có người bạn đã hỏi tôi rằng, quãng thời gian nào là hạnh phúc nhất...trầm tư, mỉm cười và tôi nhớ...hình ảnh gia đình đông đủ nơi có bố, mẹ và em, tình cảm gia đình ...thật hạnh phúc.
                          Khi tôi có gia đình, và có con....được làm mẹ...thật hạnh phúc.Và hiện tại tôi có tất cả những gì tôi mong ước, cuộc sống gia đình, con cái, tình yêu thương,tinh thần, công việc, bạn bè ....thật hạnh phúc.
                          Có lẽ theo tôi, hạnh phúc chính là biết chấp nhận hiện tại, sống ung dung tự tại, với tâm hồn phong phú...bạn sẽ có tất cả.
                          Theo mình biết, thì một số người khi đã đầy đủ vật chất, nhưng vẫn cứ cố làm sao để giàu hơn, tìm mọi cách vươn cao xa hơn....nhưng nhu cầu không bao giờ biết dừng..cứ theo đuổi và cứ sẽ mãi than thở, rằng cuộc đời là bể khổ.Trong tình yêu, họ có một lại muốn có hai...vv...trong danh vọng, được chức này lại theo đuổi chức cao hơn, danh tiếng hơn..vv..và nguy hiểm nhất là đạp bằng tất cả kể cả đi bằng đầu gối để đạt những gì họ mong ước...tự hỏi họ có thanh thản và hạnh phúc không? có lẽ sẽ mãi chẳng bao giờ có câu trả lời, vì đạt mục tiêu này họ lại đặt ra mục tiêu khác cao hơn để phấn đấu vậy thử hỏi đến bao giờ họ mới biết là họ đang hạnh phúc....có lẽ chỉ bản thân mỗi người sẽ tìm ra con đường ngắn nhất để đi đến hạnh phúc theo quan điểm của mỗi người.
                          Bạn hỏi tôi, vậy bạn thì sao? Bạn có hạnh phúc không? mỉm cười tôi nói khẽ, trong hiện tại tôi luôn cảm thấy hạnh phúc, vậy là đủ phải không bạn.Bởi vì hiện tại của hiện tại đó sẽ là quá khứ, và đó cũng chính là tiền đề cho tương lai.
                          ...đừng bao giờ bạn than thở với cuộc đời, rằng tôi không hạnh phúc,đừng viện lý do, tôi không còn ai trên cõi đời, để có lúc bi quan, bạn tự huỷ hoại bản thân..hãy nhìn nhận để biết, bạn đang sống là bạn đang hạnh phúc.Bạn đang thở là bạn đang được sống những tháng ngày thật sự hạnh phúc.
                          MT

                          #28
                            Mùa Thu 16.12.2009 19:52:06 (permalink)
                            Đội tuyển bóng đá nữ Việt Nam đã chiến thắng, thật tự hào quá, trong suốt trận đấu, đội tuyển nữ đã cố gắng hết sức, trận đấu kéo dài , và tâm lý của đội Thái Lan đã không thể vượt qua khi đá luân lưu 11 mét.Chiến thắng của đội bóng nữ Việt Nam sẽ là phát súng mở màn cho chiến thắng ngày mai, các chàng trai trẻ U 23 Việt Nam, hãy cố gắng chiến thắng vì màu cờ sắc áo vì niềm tự hào dân tộc.

                            #29
                              Mùa Thu 17.12.2009 20:00:16 (permalink)
                              Cảm giác hụt hẫng, khi đội tuyển bóng đá nam U 23 Việt Nam thua trong trận trung kết.
                              Những nỗ lực của đội tuyển Việt Nam đều không đưa đến một kết quả nào cả.Thật đáng tiếc, những giọt nước mắt, nỗi ngậm ngùi...có lẽ sức tài có hạn và phần thưởng lớn nhất của toàn đội là niềm vui của các cổ động viên giờ chỉ còn lại là sự hối tiếc.
                              Một không khí trầm buồn lan toả các ngõ hẻm ,MT  nghe được cả tiếng thở dài của những ngọn gió , cây cối chừng đứng lặng, góc phố  lặng buồn không một bóng hình ai.
                              Những ô cửa sổ nhà bên mở to tròn ngơ ngác, thỉnh thoảng nghe tiếng được tiếng mất của bọn trẻ con hàng xóm....
                              Hy vọng ...rồi thất vọng...nhưng tự ai ủi rằng, các chàng trai trẻ đã cố gắng hết mình, uh , hơi buồn chút ....nhưng lại lạc quan tin tưởng vào một ngày mai, một tương lai gần, đội tuyển bóng đá nam sẽ vô địch, đó có phải là mơ ước xa vời không ? Chắc là không đâu nhỉ...
                              MT
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 18 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 257 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9