NHẬT KÝ BẠN VÀ TÔI .
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 18 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 257 bài trong đề mục
Mùa Thu 19.12.2009 16:06:03 (permalink)
Sáng nay thế nào mà lay hoay mãi, suýt nữa thì trễ giờ đi làm, vì tìm mãi không ra chìa khoá mở cổng.Thứ bảy mà mình cũng phải đi làm...
Ngày mai cả nhà mình về thăm bố, tự dưng cảm giác cũng nôn nao lạ...bố tôi là người đặc biệt đối với tôi, tôi rất khâm phục bố ở sự từng trải, trung thực, quyết đoán, nghiêm khắc, và vô cùng tình cảm...tình yêu của ông với vợ con luôn là hình mẫu mà chúng tôi kính trọng.
Khuôn khổ và mẫu mực, cần cù và chịu khó, tư duy và sáng tạo, tư chất rất thông minh và ngay thẳng..hình tượng về bố tôi là như thế.Nhưng có điều là bố tôi cũng rất hay nóng tính.Tôi nhớ cái chau mày của bố, khi chị em tôi làm điều gì đó không vừa ý...
Trước các cuộc họp, bố luôn tự soạn những bài báo cáo, tổng kết hết sức nghiêm túc, chữ bố thì tuyệt đẹp và em tôi thừa hưởng được điểm này của bố.
Chúng tôi được bao bọc được che trở trong tình yêu thương của bố mẹ,suốt những năm tháng thơ ấu, tôi được bố đưa rước đi học và khi đã lớn, tôi vẫn được bố trở đi làm...thật lạ quá phải không bạn, nghĩ lại giờ xấu hổ quá. Đến nỗi khi chuẩn bị lập gia đình, gia đình bên chồng còn điều động xắp xếp phân công người trở đi làm....tự dưng thấy ngại, xí hổ và tự ái...nên quyết tâm tập đi xe máy..thế đấy, cuộc sống thật muôn màu, lạ lùng và kỳ lạ như thế.
Sống trong điều kiện được cưng chiều quá, quả là con người yếu đuối, không độc lập và kém tính tự quyết, sống luôn dựa dẫm và không tự tin...có lẽ bởi trong mắt bố mẹ, mình luôn còn bé bỏng...còn bản thân mình thì chẳng muốn lớn tí nào,luôn muốn được nhõng nhẽo, được quan tâm,được yêu chiều...
Nhớ những lúc bố rất nghiêm khắc, khi biết mình rất thích xem phim, bố bảo học là học, không được hó hé phim gì hết, lúc đó mình chỉ ước là không bị đi học, chỉ thích đi làm để không phải học.Giờ nghĩ lại thấy mình thật trẻ con...rồi khi bố mua bao nhiêu là truyện chỉ để mang về cho cô con gái cưng mọt sách đọc..rồi khi thuỷ triều ngập đến lưng xe, dắt xe leo dốc..hì hục, sao thương quá, bố cứ nhất định bảo, con cứ ngồi yên trên xe, để bố dắt con qua chỗ ngập...sao thương bố quá, và chỉ có những ông bố, bà mẹ thương con mới làm nổi điều này.
Khi tôi còn bé, nghe mẹ kể lại, khi chúng tôi ốm đau, bố thức cả đêm để bồng bế ru chúng tôi ngủ, dỗ dành khi chúng tôi khóc...
Giờ đây, bố có cuộc sống mới, với những lo toan mới nhưng hình ảnh bố vẫn luôn là sự ngưỡng mộ,là niềm tự hào, là tấm gương mà chúng tôi học tập và  tình cảm của con đối với bố vẫn vẹn nguyên như thuở nào.
Con gái rượu của bố!!!
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2009 16:08:39 bởi Mùa Thu >
#31
    Mùa Thu 28.12.2009 22:48:01 (permalink)
    Dạo này mình bận rộn nhiều việc quá, do mình vừa đi làm lại còn đi ôn thi 3 buổi tối, lại thêm sáng thứ bảy và cả ngày chủ nhật.
    Cảm xúc viết thơ lại phiêu bồng nơi nao....chỉ có thể viết những dòng nhật ký,ghi lại những điều đang diễn ra...uh, viết được thật vui và nhẹ nhàng.
    Thật thoải mái khi được nép một góc riêng tư mà chẳng ai biết mình, viết blog thì toàn là người quen cả.....nên đôi khi mình cũng ngại ngại làm sao ý.
    Hôm nay mình ghé bác đấy, bác bị ốm , mà linh tính sao đó, chứ cả tháng mình có gọi điện hỏi thăm bác đâu.Thế mà hôm nay tự dưng sốt ruột, gọi điện bảo con lên chơi với bác.
    Bác lại giấu, chẳng nói mình biết, bác sợ chúng tôi lo lắng đó mà.Bác sĩ thì nghi sưng răng nên sốt.
    Bác gái là chị của mẹ mình, hai chị em thương yêu nhau lắm.Giờ mẹ mình mất rồi, chỉ còn bác là ruột thịt bên ngoại thôi.
    Những khi mình ốm , bố thì ở xa, chỉ có bác là lo và thương cháu quá.
    Mình nhớ có thời gian bị bệnh cả tháng, ban ngày mình lên nhà bác, có bác lo, chiều anh xã đón về chăm sóc.
    Sáng nay hai bác cháu nói chuyện, bác khóc...mình thương bác quá, tuổi già hay thế, cứ hay xúc động khi có ai đó quan tâm và hỏi han, nhất là khi đau ốm.
    Mình sẽ chú ý hơn, nên thường xuyên gọi điện hỏi thăm bác hơn, chứ dạo này mình sao lãng quá.
    Đi chơi thì rõ nhiều, chứ ghé thăm bác thì ít quá, mình tự trách mình..giờ bác đã 65 tuổi rồi, bác chỉ cần con cháu quan tâm hỏi han là bác mừng lắm..mình thật là hư quá phải không?

    MT
    #32
      Mùa Thu 29.12.2009 14:06:11 (permalink)
      Chút nữa mình đi nộp hồ sơ, sáng nay thì vừa họp khoa xong.Mọi việc cũng bình thường.
      Chiều đi đón bé con và quay ra đi học.Chà một ngày kín hết.
      Tối qua bạn hỏi, thế ngày mai cậu có rảnh không?
      Tớ bảo chưa xem lịch.
      Đi xa cũng hơi ngại nhưng kệ cứ nộp cho yên tâm, nếu có bổ sung thêm giấy tờ gì, thì giải quyết ngay cho ổn.
      Một ngày trôi nhanh thiệt, thoắt là hết ngày giờ.
      Thôi, mình đi nộp cho xong đây, cứ lần nữa mãi lại ngại đi.Lúc khác mình sẽ kể bạn nghe nhiều điều.Cả một thế giới những sự kiện, hiện tượng...trong một thế giới ảo, nhưng lạ là tất cả đều là sự thật.

      À, mùng 2 và mùng 3 tết tây này, đại gia đình nhà mình đi chơi đấy.Hy vọng sẽ có nhiều hình để lưu giữ vào trong blog cá nhân.Và chắc chắn là sẽ có nhiều điều để mà kể....
      MT
      #33
        Mùa Thu 30.12.2009 12:14:11 (permalink)
        Sài Gòn hôm nay nắng vàng ươm, chút xe lạnh vào buồi sáng, chút lành lạnh vào tối khuya.Sài Gòn khí hậu thiệt là dễ thương, trong khi đó biết tin Hà Nội đang lạnh lắm, lạnh và nóng là hai thái cực rất rõ nét khi ta ở miền Bắc.Nhớ năm 87 mình về HN, trời đúng vào dịp hè, nóng không chịu được, càng quạt càng nóng , hồi đó đâu có thịnh hành máy lạnh như bây giờ.
        Còn trời lạnh thì sao nhỉ?mình cũng không nhớ rõ, chỉ nhớ là nếu lạnh quá thì môi sẽ bị nứt, có khi chảy máu môi nữa, do đó phải sử dụng kem dưỡng môi.
        Sáng nay mình dậy thật sớm, hì...cũng 6 giờ sáng rồi, lo cho bé ăn uống vệ sinh xong là tớ vội đi làm ngay.Chút anh xã tớ chở bé con đi học.Hình ảnh mình thích nhất vào buổi sáng (khi có buổi mình không phải đi làm), là khi hai cha con trở nhau đi học, bé con nhà mình ngồi sau lưng ba,tóc con tung bay , áo váy đồng phục , nụ cười rạng rỡ...còn mình thì tranh thủ bẽn lẽn cười....đợi ax hun rồi mới mở cổng.Cái cách mà con ngồi sau lưng ba, dễ thương đến lạ, vòng tay con bé bé xinh xinh ôm ba, con ngoái lại nhìn mẹ cười, con bảo mẹ được hun, ba hun con nữa chứ...và mình cũng hun con, yêu con đến thế..., rồi cả nhà lại bắt đầu một ngày mới với công việc, nhưng hình ảnh gia đình làm mình vui đến hết cả ngày vậy đó, đúng là phụ nữ, chỉ có tình yêu gia đình là trên hết....công việc , các mối quan hệ xã hội, người thân, bạn bè ..là thứ hai thứ ba...
        Tối qua mình mới ôn toán, thầy giảng về lim, về giới hạn trong cuộc sống.Thầy nói  mức tiến tới của hạnh phúc,  là tiến tới gần tới mức hạnh phúc..bởi tất cả chỉ là khái niệm.Mà khái niệm thì mỗi người sẽ hiểu khác nhau, và mức độ cũng sẽ khác nhau, tuỳ theo cảm nhận của từng cá thể.....
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2009 12:23:20 bởi Mùa Thu >
        #34
          Mùa Thu 30.12.2009 23:13:15 (permalink)
          Bé con nhà mình đang ngủ ngon giấc, nhìn đáng yêu quá, cái mũi, cái miệng....mẹ yêu con quá.Tối mình về hơi trễ, hai cha con đang nô đùa, vội thì thầm bảo nhau gì đó, mình bảo cho mình nghe với..hì..thế là hai cha con  giả làm chó sói, còn mình thì bị làm cô bé quàng khăn đỏ.Kiểu như là sói ăn thịt cô bé quàng khăn đỏ đó.
          Uí trời, bé con cười như nắc nẻ,thật là vui.
          Khoảnh khắc...nụ cười...tình yêu cuộc sống...
          MT

          <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2009 16:28:18 bởi Mùa Thu >
          #35
            Mùa Thu 31.12.2009 16:52:52 (permalink)
            Ngày ...tháng...năm..
            Hết ngày hôm nay..sáng mai là tết tây rồi, năm mới , năm 2010 với nhiều dự định.Chị chồng mình hẹn bảo, ngày 10 tháng 10 năm 2010 sẽ ra thăm HN, đón chào nghìn năm Thăng Long.Mình vui và hồi hộp quá, bởi dự định hơi xa, sợ có gì trục trặc.
            Sáng mình vẫn đi làm bình thường, chiều thì đón bé con.Giờ thì đợi bé đi học thêm cô về.
            Mình cũng không hiểu sao, giờ bé nhà mình học văn lạ quá, cô bảo phải làm theo mẫu, tớ dạy bé, bé bảo không đúng mẫu, bé không tự nghĩ ra được,bé còn bảo, mẹ muốn con điểm thấp sao?trời, văn thì đa dạng lắm chứ, sao lại có khuôn mẫu nhỉ? chả hiểu sao nữa, không biết lớn hơn thì bé sẽ làm văn thế nào nữa, nhưng giờ văn bé toàn điểm cao cứ theo khuôn mẫu là tốt hết.
            Ví dụ như đề bài là: em hãy tả người mà em yêu thương nhất.Thì câu thứ nhất là gì, câu thứ hai, câu thứ ba...và câu cuối là em yêu thương người đó lắm bởi vì ... chỉ việc thay tên khác vào thế là xong.

            #36
              Mùa Thu 01.01.2010 18:36:05 (permalink)
              Chào tết tây năm 2010, thế là một năm mới lại tới.Cảm giác chẳng biết buồn hay vui nữa.
              Vừa sợ mình thêm tuổi mới, nhưng lại vui vì con lớn hơn thêm.Năm tới sẽ có nhiều dự định, không biết mình có thực hiện tốt không?
              Mấy hôm nay mình cũng thường xuyên ghé blog, viết thơ , cảm thơ và bình thơ, trao đổi cảm nhận với những người bạn thơ...tự dưng cũng có tâm trạng.Ngày mai cả nhà mình đi chơi với gia đình nhà cô hai, cô út bên chồng.Chắc thú vị lắm đây, bé con náo nức, chuẩn bị đồ từ hồi chiều tới giờ, nhìn con háo hức mình cũng thấy vui vui.
              Chắc chiều chủ nhật mình mới về tới nhà, mình chỉ hơi tiếc hai buổi ôn thi, mất bài sợ không hiểu..nhưng bù lại mình lại được thoải mái vui chơi với gia đình.
              Sáng nay bà nội của bé mua hai ký ốc, úi....hì...tết mà ăn ốc nhỉ?
              Tối hôm qua bé con nhà mình ăn cá, bị hóc xương, may mà là xương nhỏ.Sáng dậy nghe bà nội nói đi bác sĩ gắp ra, hình như sợ quá, bé hết nhõng nhẽo hay sao đó, mà bảo là con hết hóc xương rồi...mình với bà nội cứ cười tủm tỉm.Cả nhà cứ gặng hỏi con còn đau không?bé bảo xương tan rồi sao đó, mình vẫn cứ theo dõi, và thấy bé ăn uống bình thường nên cũng yên tâm.
              Đấy, giờ này hai bà cháu lại đang ăn ốc....vừa xem phim..vừa cười ở dưới nhà.
              Không biết bạn thế nào, chứ đọc thơ , cảm thơ và bình thơ..có những bài mình cảm quá mà khóc đó, mình hiểu tâm trạng của người bạn thơ quá....mỗi người có một hoàn cảnh khác nhau, tâm trạng cũng khác nhau, tùy theo thời điểm...có những bài thơ họ viết hay quá, làm mình xúc động và hạnh phúc, có những bài thơ thật dí dỏm và dễ thương....ngôn từ của thơ thật là phong phú và đa dạng, nghệ thuật trong thơ thật đẹp và hút hồn quá đỗi....
              MT
              #37
                Mùa Thu 04.01.2010 11:12:10 (permalink)
                BIỂN

                Đứng trước biển ta trở nên nhỏ bé, không gian bao la và thật tuyệt vời, nếu như bạn cảm thấy muốn thay đổi không khí, muốn hoà mình với thiên nhiên...hãy ra biển.Biển cho ta nhiều điều hơn ta nghĩ, niềm vui, sự sảng khoái, tình yêu và sự lạc quan...hình như ra biển  niềm vui và hạnh phúc tăng gấp đôi....thật kỳ diệu biết bao nhiêu...BIỂN .... ta yêu biển không biết tự bao giờ. Sóng ồm ào, vỡ oà trong sự ...sự dịu dàng, sự cuồng nhiệt, sự ôn hoà, trong niềm vui và hạnh phúc...và tiếng sóng biển như bản nhạc  vỗ về khi bạn cần sự chia sẻ....
                Đi biển cùng gia đình càng thú vị biết bao nhiêu khi ta nghe tiếng con cười đùa nghịch cùng sóng biển, gió và hơi nước biển được sóng tung lên cho ta cảm giác thật dễ chịu.
                Khi màn đêm buông, ánh trăng thật tuyệt đẹp,ánh sao hình như lung linh sáng trong hơn, lạ thật, ra biển ta mới thấy cảm giác này.
                Anh nhìn biển, trăng và tôi.Tôi giơ tay lên trời như hứng lấy ánh trăng hạnh phúc, anh nhìn tôi và cười,anh chụp lại hình ảnh kỷ niệm , dưới chân tôi, sóng biển vẫn vỗ ì ầm....
                Bên kia là con cùng với mọi người đang vây quanh đuốc lửa...
                MT
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2010 11:17:18 bởi Mùa Thu >
                #38
                  Mùa Thu 05.01.2010 15:48:51 (permalink)
                  Những ngày nghĩ tết tây đã qua, và công việc lại bắt đầu nhịp điệu, sáng nay mình đi công tác, liên hệ một số công việc..và cũng tạm ổn.
                  Sáng mai đi làm rồi, nhanh quá...tối nay mình lại đi học nữa, thấy khó quá..không biết mình có vượt qua kỳ thi không?Thì cố gắng thử sức xem thế nào? nếu không qua, thì lại thi tiếp vậy, biết sao được, cứ phải tiến, nếu đứng im là lùi...mà việc học thì chẳng bao giờ biết dừng cả.
                  Sáng nay tự dưng bé bảo mẹ, mẹ hái cho con trái trứng cá đi, uh, thế con nhanh lên nào, để ba chở đi học, chứ không kịp đấy..
                  Trái trứng cá bên hàng rào hơi xa một chút, mẹ leo lên ghế và với hái cho con, sáng mà ăn trái trứng cá đau bụng đó..mình nghĩ trong bụng thế, nhưng chưa kịp nói, thế là bé đã ăn rồi..bé bảo với mẹ, con ước gì chiều nay được nghỉ, để được hái trái trứng cá mà ăn....đấy con trẻ có nhiều lý do để mà ước, thật giản đơn là chỉ muốn nghỉ học để được hái trái trứng cá...hừ, tôi chỉ để ngoài tai lời con trẻ ước, bởi thật là vô lý khi con ước bâng quơ đến thế....
                  Sáng tớ la bé cái tội mua bao nhiêu là bút vậy mà cái thì gãy ngòi, cái thì hư ruột, cái thì đánh mất, cái thì gãy đôi....ui, thiệt là bé hư quá, chẳng biết giữ gìn bút viết gì cả..tớ nghĩ la thế cũng phải thôi nhỉ?
                  MT
                  #39
                    Mùa Thu 06.01.2010 22:48:55 (permalink)
                    Sài Gòn ngày tháng năm
                    Tối nay trời lại se se lạnh, cùng anh và con trên đường phố thân yêu.Quán cà phê kem ngọt lịm bờ môi, sao hạnh phúc rạng ngời trao ánh mắt.
                    Tình yêu gia đình....
                    Tối nay tôi mở bản diễn ngâm do nhà thơ KO tặng, tôi nói với con về những bản diễn ngâm này, hồi xưa mẹ cũng được bà ngoại cho nghe mỗi tối những bản diễn ngâm giống như thế...con lắng nghe và thích thú hỏi: thế hồi xưa bà ngoại cho mẹ nghe bằng gì, và diễn ngâm là gì vậy mẹ? Tôi mỉm cười và nói, con hãy cứ thật im lặng và nghe, con sẽ biết diễn ngâm là gì...và hồi xưa mẹ được nghe qua đài radio đó....Con lắng nghe và chìm vào giấc ngủ, nụ cười trên môi vẫn hé nụ vào đêm...Con hãy nghe để hiểu hồn quê hương, văn hóa Việt rất rõ nét trong những bản diễn ngâm như thế...Tình yêu của mẹ là con và gia đình nhỏ bé...Gia đình là chiếc nôi đầu tiên nuôi dưỡng tình yêu quê hương..nơi mà âm hưởng ca dao lan tỏa, tiếng ru hời đưa giấc ngủ bình yên, hình ảnh trong thơ  thắm đượm tình đất nước: hoa xoan nở lập loè bung sắc đỏ, cây si già, giếng nước gốc đa...
                    MT

                    #40
                      Mùa Thu 07.01.2010 13:39:44 (permalink)
                      Sân trường tôi tan học, tà áo dài tung bay, bạn bè ríu rít vui , nhớ một thời áo trắng.
                      Kỷ niệm chợt hiện ùa về trong  khoảnh khắc hôm nay.Hồi đó khi tôi còn là cô nữ sinh cấp ba, nhỏ nhắn trong tà áo trắng ...nhớ lại, chợt cười, sao mình hay mơ mộng đến thế, cứ nhìn trời nhìn mây qua cửa sổ, đến nỗi bạn bè trong lớp mình còn nhớ không hết tên nữa chứ!
                      Chúng bạn thường cười vì hầu như mình thật vô tâm. Mình chơi thân với một nhóm bạn là những người bạn ở hai ba dãy bàn đầu, và nhớ thêm tên những người bạn trong ban cán sự lớp thôi.
                      Kỷ niệm thì nhiều lắm..trong giờ môn hoá, giờ nghỉ giải lao giữa tiết, mình và người bạn bên cạnh lấy giấy bút ra chơi ca rô...thì bất chợt thầy xuất hiện gần bên và bảo cho thầy chơi ca rô với..hình như chẳng nhìn thầy lấy một phút, tôi ngúng nguẩy bảo không chơi nữa, mặc dù người bạn lịch sự cố nài tôi..tôi linh cảm thấy điều khác lạ, và né tránh...tôi biết thầy buồn..và rồi tiết học của thầy dạy chẳng vào đầu tôi một chữ nào cả, tại thầy hết....giờ nghĩ lại lúc đó cũng thấy tội thầy, nhưng biết làm sao, khi linh cảm làm tôi lo ngại vừa sợ vừa lo lắng.....và tốt nhất là né tránh ngay cả ánh mắt nhìn.

                      MT
                      #41
                        Mùa Thu 07.01.2010 22:41:41 (permalink)
                        Sài Gòn..tình cờ đọc những là thư!
                        Mình vừa đọc qua những lá thư tình yêu của Linh và Phong trong diễn đàn.Tự dưng thấy thương Linh quá, tình yêu đã làm Linh mờ cả lý trí rồi, cũng không thể trách được, vì người đàn ông đó thật là ích kỷ, vẫn luôn miệng nói yêu Linh, nhưng thực chất là gì? Phong yêu bản thân nhiều hơn, nói yêu Linh chỉ dựa trên cơ sở của những lời ngọt ngào và hứa hẹn, chỉ có Linh là tin và mong đợi, tin và yêu hết mình.
                        Thật khó mà nói thế nào về tình yêu, muốn khuyên Linh cũng khó, nhưng nếu Linh tỉnh táo như những người ngoài cuộc, thì Linh sẽ nhận ra là Phong đã có vợ, yêu vợ mới cưới, mới có thể chung sống cùng nhau...và đàn ông họ chỉ lấy người mà họ yêu thôi.Đó chính là sự thật, hãy nhìn thẳng vào sự thật mà ta bước tới, biết rằng tình yêu của Linh dành cho Phong là mãi mãi là chung thủy, nhưng Phong có xứng đáng được nhận tình yêu đó không?
                        Cuộc sống gia đình đôi khi có những điều trục trặc, như trong những lá thư họ viết cho nhau, tôi hiểu rằng gia đình Phong lâu chưa có con, anh đã tìm một cô gái khác, để khỏa lấp khoảng trống, và khi vợ có con anh quay về bên vợ..nhưng vẫn muốn níu kéo thêm tình yêu mới ngọt ngào và say đắm bên Linh .Tôi biết nếu tôi viết thẳng trong topic những bức thư tình, chưa chắc là Linh đã im lặng đâu, nàng sẽ bênh người yêu cho xem.Bởi tình yêu của nàng dành cho người đàn ông đó quá lớn.Nàng sẽ chẳng nhận ra...và sẽ viện đủ lý do để bênh vực.
                        Cảm nhận của người ngoài cuộc có quá tỉnh táo không? Có lẽ thời gian sẽ trả lời để em hiểu tình yêu nhé...Và chị tin rằng, khi em bằng tuổi chị, em sẽ cười bảo, uh tình yêu đầu đẹp quá, thật tuyệt vời và tôi sẽ luôn giữ mãi trong tim, nhưng đó chưa phải là tất cả, bởi bên tôi còn có anh yêu có con và gia đình nhỏ bé.Cuộc sống bên gia đình đó mới chính là hiện thực, nơi tôi có thể hãnh diện ngẩng cao đầu để yêu và biết rằng anh cũng yêu tôi, bởi đơn giản tôi là vừa là người yêu vừa là người tình và cũng là người vợ.
                        Chúc em luôn hạnh phúc bên một tình yêu chân chính.
                        Người không quen biết.

                        MT
                        #42
                          Mùa Thu 08.01.2010 23:31:40 (permalink)
                          Hôm nay là ngày giỗ bà, 24 tháng 11 âm.Bà ngoại của bố, khi bố 4 tuổi đã mồ côi mẹ, bố không sống được với mẹ ghẻ, nên được bà ngoại mang về nuôi.Mình nghe kể lại là bà hai đổ cá cháo nóng lên đầu bố, thế là bà ngoại sót cháu mang về nuôi.Ông nội mình chu cấp thêm tiền bạc, để bố đi học và khi lớn thoát ly gia đình đi làm.
                          Ngày 3 tháng 12 âm lịch, là ngày giỗ mẹ của tôi, năm nay đúng vào ngày chủ nhật.Hầu như đêm nào tôi cũng nghĩ về mẹ, nhớ mẹ lắm.Cũng 6 năm rồi, kể từ ngày mẹ mất, chị em chúng tôi sống khổ tâm, bởi mẹ là chỗ dựa tinh thần tuyệt vời nhất, nơi chúng tôi có thể thủ thỉ bao điều, mà với bố chúng tôi không thể tâm sự.
                          Bố cũng đã có gia đình mới, sau khi mẹ mất ít lâu sau.Thời gian như mới còn đây, ngày mẹ mất, ba cha con chúng tôi ôm nhau khóc, bởi thương mẹ nhiều quá...mẹ mất đột ngột sau một cơn đau tim, khi giữa đêm khuya tĩnh mịch.
                          Tôi luôn tự trách mình, tại sao lại thế...
                          có phải vì tôi chăng?

                          Mẹ yêu tôi lắm, đó là điều hiển nhiên , còn tôi khi đó, chỉ cần có mẹ thôi, mẹ cứ đi đi về về bao nhiêu cây số..lên bệnh viện...rồi ở lại bệnh viện chăm tôi.Chiều anh xã lên thăm và về, còn nghỉ ngơi để ngày đi làm kiếm tiền chăm mấy mẹ con trong bệnh viện....
                          MT
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 22:19:11 bởi Mùa Thu >
                          #43
                            Mùa Thu 09.01.2010 22:18:31 (permalink)
                            Sáng Sài Gòn nắng nhè nhẹ.Tiết trời thật dễ chịu cho một ngày mới, thứ bảy.
                            Tôi vội vàng lên trường, khi ra ngoài cổng, con gọi với "Mẹ, bai mẹ" uh, "Mẹ bai con nghen".Sáng hôm nay bé được ngủ nướng, nên dậy trễ đó mà.
                            Giờ con đang ngủ bên tôi, dịu hiền và ngây thơ.
                            Hôm nay tôi mở trang blog và cho con đọc thơ về ngoại của con, một số từ ngữ trong thơ con chưa hiểu, mẹ phải giải thích cho con nghe.Con đọc được một câu con hiểu, con bảo với mẹ "câu này con muốn khóc quá".Ở lứa tuổi của con, con chưa hiểu nhiều, nhưng con cảm được những điều mẹ kể, và qua thơ con cũng chỉ cảm được một phần nào đó của ngôn từ...mong rằng khi con lớn, con sẽ hiểu nhiều hơn...và yêu ngoại nhiều hơn con nhé!
                            MT
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 22:20:17 bởi Mùa Thu >
                            #44
                              Mùa Thu 09.01.2010 22:40:00 (permalink)
                              Gần tới ngày kỷ niệm ngày cưới của chúng tôi, dự định ngày đó sẽ có cả bánh kem, đơn giản vì bé nhà mình và các bé của các gia đình bên chồng đều thích ăn bánh kem.Đó là niềm vui của con trẻ mà, thế thì tại sao lại không có bánh kem nhỉ? Dự định nữa là ra một quán nào đó gần nhà, gia đình anh chị em và ba mẹ chồng cùng vui vầy, gọi là ngày kỷ niệm đặc biệt vì năm nay là năm kỷ niệm 10 năm ngày cưới.Bố chắc sẽ không tới được, vì ở quá xa, em trai mình còn nhỏ, bố cũng già yếu rồi, đêm hôm mình cũng lo...Còn em mình ư, điều kiện còn khó khăn hơn, do các bé còn nhỏ quá...
                              Dự định viết bài thơ kỷ niệm, gởi vào trang thơ và blog, ghi nhớ ngày đặc biệt...để 10 năm, 20 năm hay hơn thế nữa, ta đọc lại và con cháu mỉm cười vì những gì mà mẹ và bà của chúng viết...hì..lại nghĩ xa vời thế, chỉ mong sao sức khoẻ thật tốt, rồi gia đình mãi như bây giờ...thời gian...cũng lo lắm chứ...cũng sợ lắm chứ..nhưng cứ để nó tự nhiên trôi...ta chỉ có thể để con thuyền hạnh phúc neo bến đậu, còn điều gì nữa thì khó mà nói trước được phải không bạn ?
                              MT

                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 18 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 257 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9