Mùa Thu
-
Số bài
:
914
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 18.03.2009
|
RE: NHẬT KÝ BẠN VÀ TÔI .
-
11.04.2010 23:20:58
Tp HCM Hôm nay là ngày chủ nhật của tháng 4, không khí vẫn nắng nóng, đường phố vẫn tấp nập như mọi khi. Gia đình chúng tôi đi dạo quanh đường phố.Những ánh đèn, những quán xá đông đúc, những tiếng ồn ào của âm thanh được phát ra từ những quán cà phê đèn mờ huyền ảo. Chúng tôi tranh luận về đạo về đời, về những quan điểm của triết lý. Từ "cúng dường" là điều mà tôi thắc mắc và anh đã giải nghĩa cho tôi hiểu về ý nghĩa của sự cúng dường, của niềm tin và cách hiểu như thế nào là đúng đắn nhất. Còn việc học của tôi đang được triển khai, nhưng thú thật học chữ này lại quên chữ khác, mà lý luận đòi hỏi phải chặt chẽ.Nếu học dàn ý và viết theo cách văn chương thì không đủ vốn từ chuyên môn để lột tả hết bản chất của sự việc. Do vậy, việc đầu tiên là phải hiểu, nhớ dàn ý là một chuyện, còn phải học thuộc nữa, quả là khó so với tuổi của mình. Các bạn trẻ giờ thật thông minh, sắc sảo và có trí nhớ thật tuyệt vời, thời gian đã làm sức ỳ riêng bản thân tôi trở nên nặng nề, phá bỏ nó quả là một ý nghĩ đáng để thử sức, tôi yêu sự học và tôi muốn đạt được mơ ước đó.Được trở lại với lớp học, được tư duy, được nghiên cứu trong một môi trường học tập. Thật ra trong môi trường làm việc, tôi cũng đang thực hiện nghiên cứu, nhưng với cách thức chưa được đào tạo ở mức độ cao hơn, tôi muốn học cao hơn để tường tận hơn, để khám phá và tiếp cận tri thức một cách khoa học, bài bản và đầy sáng tạo hơn..., đó có phải là mơ ước xa vời hay quá mức đối với mình không?Tôi tự bảo với mình, hãy cố gắng đi, thử sức trên đường đua mới.Không phải vấn đề tôi về trước hay sau, mà quan trọng là tôi về tới đích, đó chính là mục tiêu mới mà tôi mơ ước , mà tôi hướng đến. Có bao giờ tôi nản không nhỉ? Trong sự học không nên nản chí phải không bạn? Tôi sẽ học mãi chứ? Vâng, tôi sẽ học mãi.Thật sự từ trước tới giờ, tôi chẳng có mục tiêu nào cả, tự nhiên học, tự nhiên là phải đậu đại học thôi, tự nhiên rồi đi làm, đối với tôi thật dễ dàng, chẳng có những trăn trở......nó giống như là một con đường đã định sẵn, giống như thần may mắn luôn mỉm cười với tôi, tôi không phải nhọc lòng với tất cả, ngay cả trong tình yêu cũng thế, đến lúc yêu thì cứ yêu, thế rồi lấy nhau , bình lặng và không nhiều sóng gió. Cuộc sống thì không như tôi mong đợi, những mất mát là quá lớn đối với tôi, và khoảng thời gian đó là thời gian đau khổ nhất, tôi đã buông xuôi tất cả trong sự nuối tiếc, trong sự đau đớn và xen lẫn sự ân hận, và chính nỗi đau đó đã gặm nhấm tâm hồn và trái tim tôi cho đến tận bây giờ. Thời gian có xóa nhoà dùm tôi ký ức không? có lẽ là không? bởi tôi biết tâm hồn tôi luôn lưu giữ ký ức, nhất là ký ức đau buồn.Có lẽ tôi giải bày được với bạn, tâm hồn tôi sẽ nhẹ nhàng hơn chăng? Hy vọng là thế. Tôi biết, giờ trời đã khuya, màn đêm đang bao phủ cả không gian. Thật tĩnh lặng, tôi nghe được cả trái tim mình đang nói. MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2010 23:06:26 bởi Mùa Thu >
Nếu bạn nghĩ mình hạnh phúc, bạn sẽ là người hạnh phúc.
|