NHẬT KÝ BẠN VÀ TÔI .
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 18 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 257 bài trong đề mục
Mùa Thu 06.04.2010 22:18:01 (permalink)
Hôm nay mình thật sự thư thái, tâm hồn tự dưng nhẹ nhàng đến lạ, chắc do sáng nay phòng mình vừa hoàn tất mời báo cáo viên.Quả là bắt tay vào việc, mới thấy nhiều việc liên quan, nào nhé: sếp mình liên hệ ngoại giao trước cả tháng, còn mình liên hệ xin nước gửi phòng tổ chức, rồi liên hệ khâu phục vụ, khăn trải bàn, rồi xin xe đưa rước báo cáo, rồi xin kinh phí , rồi đăng ký phông chữ .. văn bản, rồi trình ký, vậy mà cái micro cũng gây trục trặc, rè rè lúc được lúc không cũng phải mất nửa tiếng, micro mới chỉnh xong .
Thế đấy, tưởng chừng đơn giản mời báo cáo viên, vậy mà phòng chuẩn bị cũng cả tháng.Chiều nay mình và sếp thảo luận tên đề tài, và đề cương chi tiết , bắt tay khởi động vào quá trình nghiên cứu.
Công việc cũng có nhiều điều thú vị, nhưng quả là vất vả hơn trước nhiều.
MT

Mùa Thu 07.04.2010 22:29:08 (permalink)
Hôm nay quả là ngày có nhiều điều suy nghĩ, chuyện em gái tôi, chuyện cơ quan và chuyện gia đình.Bố tôi gọi điện báo tình hình của em, làm tôi suy nghĩ, sau đó tôi gọi điện hai lần, em không bắt máy.Lúc sau em gọi lại nói bao điều.Dù sao tôi cũng từng trải hơn, hiểu cá tính của em tôi và tôi đã khuyên em một cách hết sức tình cảm, nhưng rất tỉnh táo trên phương diện phụ nữ, và cương quyết như mệnh lệnh trên phương diện một người chị, và thay mẹ phân tích để em hiểu rõ vấn đề.Em tôi là một người phụ nữ có cá tính, cương trực , thẳng tính, ương bướng, thông minh, lanh lợi , sống rất tình cảm, đôi chút nhẹ dạ và chưa được khéo léo xã giao trong một số trường hợp......
Và mình thật buồn khi biết một diễn đàn rất thân quen, có bạn lấy tên gần giống mình để xử sự thật không hay chút nào, người đó lấy tên là Mua Thu.
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2010 23:19:45 bởi Mùa Thu >
Mùa Thu 08.04.2010 23:03:49 (permalink)
Nhật ký

TP HCM, chiều không mưa nhiều nắng!

Chiều hôm nay biết kết quả đợt thi thử vừa rồi, tôi bắt đầu suy nghĩ và lên kế hoạch cho thời gian sắp tới, có lẽ sẽ là những tháng ngày tích cực cho việc học nâng cao trình độ.Không biết mình có đủ sức không? Sẽ cố gắng xem thế nào vậy, có lẽ mình sẽ tạm dừng vào các diễn đàn và ngừng viết thơ một thời gian.
Trong thời gian vừa qua, mình thật sự chỉ đi ôn thôi, còn thật ra chẳng học một chút gì cả, công nhận thi khó thật.
Mình đang nghĩ đến công việc cơ quan, đang bắt tay làm đề tài nghiên cứu khoa học, không biết còn thời gian và còn sức để học thêm ba môn nữa không? Phải cố gắng và quyết tâm thôi, học ra học mới được, khi nào mình thi đậu mình sẽ trở lại bên thơ, trở lại bên những người bạn tuyệt vời, mình yêu thơ và yêu quí các bạn lắm, hẹn gặp sau , mà không biết đến bao giờ mình mới thi đậu đây ?Cả ba môn đều khó đối với mình, mình quên hết kiến thức cũ rồi, giờ phải học lại từ đầu, nào ngoại ngữ, nào là môn cơ sở, môn cơ bản.
Trong 115 người thi thì đậu khoảng 20 người và về độ tuổi thì mình chỉ thua có hai người,thế nên mình e ngại về khả năng nhớ của mình.Nhưng mình sẽ cố gắng hết sức xem sao.
Việc đầu tiên là mình sẽ cố gắng hạn chế vào các diễn đàn và blog, để tập trung vào việc học.
Thỉnh thoảng mình sẽ vẫn viết nhật ký,,, hì, không viết gì chắc mình khó mà thở nổi, sao mình thấy giống như anh xã mình cai thuốc lá thế cơ chứ.

Ngày 8 tháng 4 năm 2010.
Mùa Thu
Mùa Thu 11.04.2010 23:20:58 (permalink)
Tp HCM
Hôm nay là ngày chủ nhật của tháng 4, không khí vẫn nắng nóng, đường phố vẫn tấp nập như mọi khi. Gia đình chúng tôi đi dạo quanh đường phố.Những ánh đèn, những quán xá đông đúc, những tiếng ồn ào của âm thanh được phát ra từ những quán cà phê đèn mờ huyền ảo.
Chúng tôi tranh luận về đạo về đời, về những quan điểm của triết lý. Từ "cúng dường" là điều mà tôi thắc mắc và anh đã giải nghĩa cho tôi hiểu về ý nghĩa của sự cúng dường, của niềm tin và cách hiểu như thế nào là đúng đắn nhất.
Còn việc học của tôi đang được triển khai, nhưng thú thật học chữ này lại quên chữ khác, mà lý luận đòi hỏi phải chặt chẽ.Nếu học dàn ý và viết theo cách văn chương thì không đủ vốn từ chuyên môn để lột tả hết bản chất của sự việc.
Do vậy, việc đầu tiên là phải hiểu, nhớ dàn ý là một chuyện, còn phải học thuộc nữa, quả là khó so với tuổi của mình.
Các bạn trẻ giờ thật thông minh, sắc sảo và có trí nhớ thật tuyệt vời, thời gian đã làm sức ỳ  riêng bản thân tôi trở nên nặng nề, phá bỏ nó quả là một ý nghĩ đáng để thử sức, tôi yêu sự học và tôi muốn đạt được mơ ước đó.Được trở lại với lớp học, được tư duy, được nghiên cứu trong một môi trường học tập.
Thật ra trong môi trường làm việc, tôi cũng đang thực hiện nghiên cứu, nhưng với cách thức chưa được đào tạo ở mức độ cao hơn, tôi muốn học cao hơn để tường tận hơn, để khám phá và tiếp cận tri thức một cách khoa học, bài bản và đầy sáng tạo hơn..., đó có phải là mơ ước xa vời hay quá mức đối với mình không?Tôi tự bảo với mình, hãy cố gắng đi, thử sức trên đường đua mới.Không phải vấn đề tôi về trước hay sau, mà quan trọng là tôi về tới đích, đó chính là mục tiêu mới mà tôi mơ ước , mà tôi hướng đến.
Có bao giờ tôi nản không nhỉ? Trong sự học không nên nản chí phải không bạn? Tôi sẽ học mãi chứ? Vâng, tôi sẽ học mãi.Thật sự từ trước tới giờ, tôi chẳng có mục tiêu nào cả, tự nhiên học, tự nhiên là phải đậu đại học thôi, tự nhiên rồi đi làm, đối với tôi thật dễ dàng, chẳng có những trăn trở......nó giống như là một con đường đã định sẵn, giống như thần may mắn luôn mỉm cười với tôi, tôi không phải nhọc lòng với tất cả, ngay cả trong tình yêu cũng thế, đến lúc yêu thì cứ yêu, thế rồi lấy nhau , bình lặng và không nhiều sóng gió.
Cuộc sống thì không như tôi mong đợi, những mất mát là quá lớn đối với tôi, và khoảng thời gian đó là thời gian đau khổ nhất, tôi đã buông xuôi tất cả trong sự nuối tiếc, trong sự đau đớn và xen lẫn sự ân hận, và chính nỗi đau đó đã gặm nhấm tâm hồn và trái tim tôi cho đến tận bây giờ.
Thời gian có xóa nhoà dùm tôi ký ức không? có lẽ là không? bởi tôi biết tâm hồn tôi luôn lưu giữ ký ức, nhất là ký ức đau buồn.Có lẽ tôi giải bày được với bạn, tâm hồn tôi sẽ nhẹ nhàng hơn chăng? Hy vọng là thế.
Tôi biết, giờ trời đã khuya, màn đêm đang bao phủ cả không gian. Thật tĩnh lặng, tôi nghe được cả trái tim mình đang nói.
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2010 23:06:26 bởi Mùa Thu >
Mùa Thu 12.04.2010 23:46:27 (permalink)
TP HCM
Ngày đầu tuần quá tải, sáng chiều nhiều việc và mình vắng mặt tại phòng làm việc, chiều 4 giờ có mặt tại phòng kiêm nhiệm.
Thời tiết hôm nay nóng kinh khủng, mình thật sự khó chịu bởi thời tiết.
Vào phòng, mình nở nụ cười thật tươi chào sếp.Bất chợt nghe vị đồng nghiệp lớn tuổi hỏi thăm, hôm nay vắng hả, chả trách mà phòng yên ắng và buồn quá, mình cười và úi trời ngạc nhiên.Biết là đùa nhưng vẫn cứ tủm tỉm cười.
Sếp mình chuẩn bị đi Huế, dự đại hội gì đóa.Thể nào sếp cũng ưu ái, nhắc nhở công việc cho xem, tính chị ấy cũng cẩn thận phết, mình học hỏi được nhiều điều.Mình thì cứ xuề xòa cho xong, không tỉ mỉ, cẩn thận, nên nhiều khi cũng hay mắc sai lầm.Kiểu như người ta thường nắm đường chuôi chứ không ai lại nắm đằng lưỡi.Vậy mà cũng vài lần mình bị đứt tay đến nỗi phải khóc đó.Vậy mà vẫn cứ chưa tỉnh đâu, hy vọng trong môi trường mới, đào tạo mình thành người ít khóc hơn, can trường hơn và mạnh mẽ hơn.Không biết lúc đó cảm xúc có mất không nhỉ?Nếu mất đi cảm xúc và sự nhạy cảm, thì theo suy nghĩ của riêng mình thật sẽ khó để có cảm hứng sáng tác thơ.
Chiều nay mẹ chồng mình mới từ ĐL về, mẹ gọi điện thoại bảo ra đón, do anh xã mình đi làm đêm.Nhưng khổ nỗi mình lại giở khoản đường xá, đi vòng vòng một hồi, chưa đón được mẹ, thì tôi lại bị lạc...hú hồn..giữa trời nhá nhem tối.
May mà cậu cháu bên chồng ra đón kịp, nói là cháu chứ lớn hơn mình một tuổi.
Hai cậu cháu có vẻ thân lắm(anh xã tớ với cậu cháu ý) rủ nhau đi thể thao, có công có chuyện là cậu cháu lại rù rì rủ rỉ, nhớ hồi còn đang theo đuổi mình, đi đâu cũng hai cậu cháu và nhóm bạn cùng kéo đến nhà mình, bày tiệc này tiệc nọ, một khoảng thời gian thật nhiều kỷ niệm....
MT

Mùa Thu 13.04.2010 20:06:59 (permalink)
Hôm nay phòng mình họp, để viết đề cương nghiên cứu, hoàn tất xong nhẹ được một phần, còn đợi duyệt và bắt tay vào làm đề tài.
Chiều hoàn tất công việc theo đúng kế hoạch.Ngày mai là sinh nhật một vị đồng nghiệp lớn tuổi khác, ngày mốt là sinh nhật sếp...buổi trưa là sếp bay ra Huế, không biết Huế dạo này thế nào?Thời tiết có quá nóng không? Mình chưa du lịch Huế lần nào, có đợt đi từ thiện một tuần là mình có ghé qua chút, không phải là đi du lịch.
Không biết hè này đơn vị mình có tổ chức đi chơi đâu không?Cũng phải mấy năm rồi, đơn vị mình chưa đi du lịch toàn đơn vị. Suốt ngày chỉ công việc và công việc, vậy mà sao đơn vị mình mãi chẳng tiến xa hơn, chẳng thay đổi gì nhiều, trong khi đó, các đơn vị bạn thay đổi đến chóng mặt, nhiều khi nhận không ra ấy chứ.
Mình nghi ngờ hiệu quả công việc quá, có một số đơn vị thì làm ra làm, và một số đơn vị khác thì không như thế, có lẽ vì thế mà đơn vị chưa thể phát triển chăng?Hay là cách tái tạo sức lao động không có, hay do không có vốn đầu tư, hay chưa có sự cạnh tranh khốc liệt để tồn tại....vô vàn nguyên nhân, lý do thì vô chừng.
Thời tiết thì vẫn khủng khiếp như ngày hôm qua, oi nồng và nóng bức.Hệ thống nước toàn thành phố hoạt động quá tải, nên giờ mình mới có thời gian viết đôi dòng cảm nhận.
Tình cờ hôm qua, anh đọc được dòng nhật ký của mình, anh cười hì hì , gõ yêu mà bảo, thế anh cai thuốc lá, em cai internet nha.Được thôi, thế thì quá tuyệt, nhưng mình biết chắc anh nói vui, bởi hơn 10 lần anh nói thế, có lần thực hiện cai thuốc lá nhìn đến khổ, anh vật vã chẳng thể tập trung trong công việc, mình quan sát, thấy anh bứt rứt lắm....rồi cuối cùng cũng đầu hàng vô điều kiện.
Giờ thì mình chẳng biết sao cả, chỉ biết phục những ai cai được thuốc lá thôi, sao họ giỏi thế nhỉ, nghị lực thế, hay do họ chưa nghiện thuốc lá nhỉ?
Thôi, mình tạm dừng bút nha.Mình hoàn tất công việc gia đình đây.
MT

Mùa Thu 15.04.2010 19:03:17 (permalink)
Tối hôm qua bé đố mẹ, hôm qua con mua gì ?Tôi đoán lần thứ ba mới đúng, thế là bé cười khanh khách.Tiện thể bé hỏi mẹ những câu đố tự nghĩ, đố mẹ cái gì không tay không chân, không mắt, không miệng mà có mặt, tôi ngẫm nghĩ chút rồi nói: Mặt trời, hi hi , bé nói không phải , tôi hỏi thế là gì ? bé nói đó là mặt gương.Tôi mới hỏi lại bé, thế mặt trời có tay có chân không ? bé trả lời không , tôi hỏi tiếp, thế mặt trời có mắt có miệng không ? bé trả lời không .Thế thì mẹ cho đáp án đúng rồi còn gì ?Bé cười hì hì ....nhưng có lẽ mình đoán ra ý ban đầu của bé, là do bé vẽ ông mặt trời và mặt trăng có mắt, mũi, miệng thế nên bé mới bảo mình trả lời chưa đúng ý của bé.
Bé hỏi tiếp cái gì to? úi trời thiếu gì cái gọi là to, tùy theo góc độ, cảm nhận và sự hiểu biết, nhưng mình luôn muốn trả lời đế đoán xem bé nghĩ gì, và quan trọng là hiểu đúng ý của bé...mình đoán bé sẽ cho đáp án là trái đất, nhưng bé bảo là chưa đúng......mình đoán lại là cái nhà..úi trời bé cười khanh khách, bảo đúng rồi....
Trở lại với câu hỏi đầu tiên mà bé đố mẹ, hôm nay con mua gì? Sau khi tôi đoán ra được, tôi vui và thích lắm, tôi bảo bé nhớ đố cả nhà nhé, đố ba và ông bà nội nghen.
Tối bé líu lo đố ba và ông bà nội, bé bảo cho đoán 10 lần.....anh xã mình đoán thử 5 -6 lần không trúng, rồi đành chịu, con gợi ý tiếp...mẹ cho con có 1500 đ thôi, con đã mua gì mà vẫn còn thừa tiền....hi hi....ba đoán là kem, sữa chân trâu, đồ chơi....hoàn toàn không chính xác.
Đáp án cuối cùng là cây đậu hũ chiên, người ta bán 1 cây có mấy miếng đậu hũ nho nhỏ vuông vuông, có 1000 đ. Bé còn dư 500 đ.

Bé cười oh yeah chiến thắng.
MT

Mùa Thu 17.04.2010 10:05:50 (permalink)
Hôm 14 và 16 là sinh nhật của hai vị đồng nghiệp lớn tuổi đáng kính.Có lẽ lần đầu tiên vị đồng nghiệp nam sau bao nhiêu năm công tác, lần đầu tiên được tặng hoa.Nét mặt rạng ngời bởi niềm vui .
Công đoàn trường dĩ nhiên luôn quan tâm tới sinh nhật của các đoàn viên, nhưng hình thức luôn là tiền, với số tiền là 100.000 đ. Động viên đoàn viên công đoàn là chính.Nhưng so ra, hoa cũng có ý nghĩa riêng của nó, mình cảm nhận được sự vui mừng khi được nhận hoa, giá trị tinh thần vẫn còn tồn tại.Đó là niềm vui không chỉ một mình tôi.
Ngay bản thân tôi, tôi thích được người khác tặng hoa hơn là những món quà có giá trị về vật chất. Đơn giản vì tặng hoa thì người tặng và người nhận luôn vui vẻ và không bao giờ phải áy náy và suy nghĩ về mức độ hài lòng.
Tuy nhiên khi tặng hoa cũng cần quan tâm tới ý nghĩa của các loài hoa kẻo bị hiểu lầm thì cũng khổ.
Sài Gòn mấy hôm nay nắng nóng, chiều hôm qua, cơn mưa đầu mùa chợt ập đến, mang không khí dìu dịu chút hơi nước ẩm ướt rải xuống những con đường thân quen.
Thành phố vẫn cứ đông đúc đua chen, và 7h tối vẫn tình trạng kẹt xe.
Tôi trở về nhà sau một ngày làm việc, định hát vài bản karaoke thì mở mãi chẳng lên hình và chữ, bực mình chút và quay sang xem phim.
Sáng anh loay hoay chỉnh nhưng cũng không được, mình bảo "Thôi anh đi làm đi kẻo trễ " sáng thứ bảy anh cũng đi làm, dạo này công việc anh theo ca nên cũng thất thường.Bé con mình thì háo hức xem ba đeo kính đen thế nào? Anh đeo kính vào và nhìn tôi tỏ vẻ hỏi xem thế nào đấy, tôi cười và gật đầu như ngầm báo rằng rất tuyệt.
Ngày mai chị chồng tôi bảo, sẽ mời bạn bè tới tổ chức vui chơi , liên hoan.Mượn địa bàn rộng của ba mẹ chồng mình để tổ chức, nghe nói gần hai mươi người bạn.
Để xem thế nào? Ngày mai chắc có nhiều điều thú vị đây, mình tha hồ mà quan sát và học hỏi có chọn lọc.Xem những người bạn của chị và chị chồng mình trổ tài nấu nướng và những câu chuyện và chủ đề gì mà họ sẽ nói? cũng thật lâu lắm rồi, mình mới tham gia một bữa tiệc nhiều chú bác anh chị như thế.
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2010 10:08:04 bởi Mùa Thu >
Mùa Thu 17.04.2010 15:35:06 (permalink)
Khi ta chưa hai mươi, ta quan niệm về tình yêu là tuyệt đối , khi ta hơn ba mươi tình yêu đối với ta cũng vẫn sâu sắc như thưở ban đầu, chỉ khác là sự nhìn nhận có khác hơn .
Nếu tình yêu làm bạn phải đau khổ, với độ tuổi chưa từng trải, bạn sẽ rất dễ suy nghĩ theo chiều hướng tiêu cực, tôi hiểu cảm giác đó....tất cả sẽ sụp đổ dưới chân bạn, bạn sẽ không còn thiết tha với cuộc sống...những đêm dài trộn lẫn những dằn vặt và đớn đau, những giọt nước mắt chảy tràn trong tâm khảm.
Nhưng khi tôi hơn ba mươi, tôi nhìn lại các góc độ của tình yêu. Và nhận ra rằng, nên biết vượt qua. Những điều tốt đẹp luôn đang đón đợi bạn phía trước, biết đâu đó là cơ hội và may mắn để bạn rẽ sang một bước ngoặt mới của tình yêu.
Tình yêu đối với tôi tuyệt đối không là một trò chơi, mà luôn là sự thử thách. Tình yêu luôn được trân trọng và giữ gìn, luôn được tôi để ý và vun đắp và trên hết là sự tin tưởng lẫn nhau. Đã là con người đôi khi tôi cũng không tránh khỏi những suy nghĩ trái chiều, giữa lý thuyết và thực tế.Nhưng quan trọng đó là sự lạc quan, tin tưởng vào những điều tốt đẹp.Cuộc sống đôi khi không như mình nghĩ, cuộc sống cũng không hẳn đẹp như thơ ,và cuộc sống đâu có để ai chỉ suốt ngày biết mơ và biết mộng.
Nhưng bạn thấy đấy, tôi vẫn cứ mơ ước, cứ lạc quan, tin yêu vào cuộc sống, tôi tin yêu con người , dẫu bạn có nghĩ và nói không đúng về tôi, về con người, về tất cả, tôi vẫn biết trong sâu thẳm trái tim bạn luôn có những góc khuất tuyệt vời mà ngay ngay chính bản thân bạn có thể không nhận ra.
Sự chân thành luôn được tôi quan tâm, và tôi luôn tuân thủ, đó như là một nguyên tắc sống mà cha mẹ đã giáo dục tôi từ khi còn thơ bé.
Nền tảng giáo dục gia đình theo tôi là hết sức quan trọng, dù xã hội có thế nào thì cha mẹ cũng có thể hướng cho con những cách cư sử, điều chỉnh tính cách theo hướng tích cực mà ba mẹ hằng mong ước.
Con cái chịu ảnh hưởng rất nhiều từ sự giáo dục của ba mẹ, nhưng đôi khi cũng có trường hợp, "cha mẹ sinh con, trời sinh tính"đó là cách lý giải dân gian khi mà người ta không thể lý giải được, cùng một cha mẹ mà anh chị em hoàn toàn khác nhau về tích cách, về quan điểm sống, về nguyên tắc đạo đức vv....
Trở lại với chủ đề tình yêu, cách nhìn nhận về tình yêu khi ta hơn 30 tuổi.Tình yêu khi ở độ tuổi này cũng sâu sắc không kém, nhưng chín chắn, sâu sắc và trầm tĩnh hơn, nếu ở độ tuổi hai mươi tình yêu như pháo hoa rực sáng cả bầu trời thì tình yêu ở độ tuổi lớn hơn thì tình yêu như những vì tinh tú lan tỏa cả bầu trời và ánh sáng đó đẹp như những pháo hoa chỉ khác là bạn phải nhìn bằng kính thiên văn bằng cả trái tim mình.
MT

Mùa Thu 18.04.2010 18:54:18 (permalink)
2h30 phút chiều nay, bất chợt tiếng chuông cửa vang lên, giật mình chúng tôi mơ màng thức .Mẹ đi xuống mở cửa, chị chồng mình đã tới .Khoảng 3 giờ thì tôi cũng xuống phụ chị làm tiệc, chị em cũng lâu lắm rồi ít có thời gian tâm sự và chuyện trò.Khoảng 4 giờ thì hai chị bạn tới .Bây giờ thì ổn rồi, mọi việc gần như xong.
Tháng 6 này chị đã lên kế hoạch cho chuyến đi chơi, năm nào cơ quan chị cũng tổ chức, gia đình tôi thường đăng ký đi cùng.
Và tháng 10 này thì hai chị em tôi có kế hoạch đi chơi riêng với nhóm bạn của chị. Anh xã tôi đã đồng ý rồi, chúng tôi nôn nao lắm, vì chuyến đi này là chuyến đi đầu tiên mà hai chị em đi xa mà không cùng đi với gia đình.Cảm giác vừa hồi hộp, vừa mừng vừa lo, nếu đi một mình chắc tôi e ngại lắm, nhưng rất vui là có chị chồng cùng đi.
Hà Nội sau bao năm thì như thế nào nhỉ? Chúng tôi đã mua vé từ những tháng trước Tết rồi, năm nay thật đặc biệt với thủ đô Hà Nội, bởi ngàn năm chỉ có một lần.Hy vọng chuyến đi này không có gì trục trặc và thay đổi.Mình mong là thế.
Dưới nhà mọi người đang nhộn nhịp, chút nữa nhóm bạn của chị còn rủ đi hát karaoke , mình ngại quá, nói chung mình hát không hay, nhưng mà hay hát...hì..thì đi cổ vũ cũng được mà phải không bạn, chị chồng bảo ,trở cả bé con nhà mình đi nữa.Không biết thế nào ?
Bé con nhà mình háo hức lắm, xúng xính đầm trắng thêu hoa thật đẹp.Ba mẹ chồng mình cũng mặc áo đẹp nữa.Cứ như là ngày hội ấy.Tớ xuống phụ chị tớ chút đây.
MT

Mùa Thu 22.04.2010 23:56:54 (permalink)
Chiều tối hôm nay, ngày 22 tháng 4 năm 2010 là sinh nhật cháu của mình, bé TH tròn 1 tuổi, bé thật dễ thương , ngoan và biết nghe lời.Bé biết cúi đầu chào các bà , các cô các bác các chú...,bé biết vỗ tay và không hề lạ người lạ.Sinh nhật của bé được tổ chức tại nhà hàng NS, khi ban nhạc hát bản sinh nhật, có bánh , có nến và những dải ngũ sắc được bung lên, thật ấm áp, vui vẻ và hạnh phúc.Rất trái ngược với không khí căng thẳng tại phòng làm việc hôm nay.Gọi điện thoại liên tục đến các bộ phận, đi in và pho to tài liệu, chuẩn bị cho hội thảo, mình nhức hết cả đầu.Nói chung công việc va chạm nhiều, thật khác xa với công việc trước đây của mình, bình lặng nhẹ nhàng và êm dịu.
Ngày mai là giỗ tổ Hùng Vương rồi, sếp nhắn, ngày mai có rảnh không? Hì , tớ vò đầu bối rối, sếp bảo lên nhà sếp soạn văn bản báo cáo.Ôi sếp của em, chị làm khó em rồi, ngày mai em về Bình Dương thăm bố, để xem tình hình thế nào đã, có thể em sẽ viết vào ngày thứ bảy , rồi chị bổ sung thêm nội dung vào ngày thứ hai ,và thứ ba báo cáo là ổn.
Thật ra hội thảo này rất quan trọng, rất hay và hữu ích cho đơn vị mình, triển khai thực hiện theo chỉ thị 296 của Thủ tướng chính phủ .Mình có cảm giác các phòng, khoa , trung tâm chưa thật hiểu tầm quan trọng của hội thảo nay.Đóng góp ý kiến, kiến nghị và giải pháp hình như các phòng khoa trung tâm luôn sợ đụng chạm ....không biết nếu có kiến nghị thì có thực thi không?hay lại ngâm cứu để đó.
MT

Mùa Thu 23.04.2010 10:13:32 (permalink)
Chút nữa mình mới đi Bình Dương thăm bố, đợi anh xã về rồi cả nhà cùng đi .Tự dưng mình muốn viết gì đó, vào đọc trang truyện tự sáng tác, chút lòng cảm thấy nao nao ...có người bảo sẽ nghèo đi vì đam mê câu chữ .....nghèo tiền bạc ư...chưa chắc bạn nhỉ ?Còn điều được nhất đó chính là sự giàu có của tâm hồn, vậy thì ngại gì mà bạn không viết nhỉ, hãy viết thật nhiều những cảm xúc chân thành nhất, hãy làm phong phú thêm cho tâm hồn mình....
Anh xã tớ đang gọi ý ới, anh vừa về, tớ tạm biệt bạn nhé, tớ đi đây.

MT
Mùa Thu 23.04.2010 18:38:14 (permalink)
Thành phố chiều nay oi bức lạ thường, máy lạnh trong phòng cũng không giấu nổi cái nóng đến hanh hao, còn lịch cúp nước cứ liên miên làm không khí trở nên khó chịu .
Chúng tôi trở về nhà khoảng 1 giờ chiều nay, mọi người vẫn khoẻ và bố vẫn thế, nụ cười hiền hậu và dáng người trắc nịch.Em tôi cao hơn, nghịch hơn và nói nhiều hơn trước.
Tôi thường thắp nén nhang bên bàn thờ mẹ trước khi ngồi nói chuyện hỏi thăm cuộc sống của bố.Nét mặt mẹ nhân hậu hiền từ và nụ cười vẫn thế.Khuôn mặt tròn thanh tú, nét dung dị của mẹ , sự hồn nhiên trong tâm hồn luôn trẻ trung của mẹ luôn làm tôi ngưỡng mộ.
Thành phố lại lắc rắc những hạt mưa, vậy mà khí trời vẫn oi bức, phải chăng mùa hạ đang đến rất gần.
MT

Mùa Thu 26.04.2010 23:04:30 (permalink)
Mấy ngày hôm nay, vất vả lo chuẩn bị cho ngày mai hội thảo, thật bở cả hơi tai. Sếp lại vừa gọi, bị mất bản PP hồi sáng em save cho chị rồi , mình vừa gửi lại qua mail cho sếp .
Hôm nay sinh nhật cháu gái,là con của chị chồng. Nhanh quá, mới đó mà bé đã 9 tuổi rồi.
Mấy hôm nay mình nói với sếp, để em chụp hình và chạy vòng ngoài nha.Chị nhờ ai làm thư ký hội nghị đi nha, chị cười và bảo, ừ chị sẽ nhờ.Cuối cùng nhờ không thành, do nhiệm vụ của phòng, thế nên mình lại phải nhận vai trò bất đắc dĩ, mình nói thế bởi đơn giản là mình thích chụp hình hơn là ngồi yên ghi báo cáo.
Sài Gòn giờ vẫn nắng nóng như mọi khi,chưa mát dịu được chút nào , mong rằng mấy ngày nữa sẽ mát mẻ hơn, khi công việc trở lại bình thường.
Mình ngại nhất là gọi điện thoại, chỉ đạo cứ thay đổi liên tục, nên ngại thiệt đó, nói sao cho tế nhị đây, mỗi lần gọi điện thoại là mình căng cả đầu.

MT

<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2010 00:27:37 bởi Mùa Thu >
Mùa Thu 27.04.2010 19:22:10 (permalink)
Hôm nay mình thở phào nhẹ nhõm, hội thảo đã thành công tốt đẹp.Mọi chuyện rồi cũng ổn thôi.
Mình thì hay lo lắng quá, nên đôi khi cũng không phải là hay, hôm qua chẳng biết sao khó ngủ, 1 giờ khuya mình mới ngủ được.Mình xoay bên này, xoay bên kia, đến nỗi anh bảo , sao em giống bạn anh thế? Thế anh với bạn anh hay ngủ chung à? uh, hồi còn học cấp ba, bọn anh hay ngủ chung.Mình biết nhóm của anh gồm những người bạn trai chơi rất thân,đến giờ vẫn thân và vẫn thường hay liên lạc khi có công có chuyện.
Phụ nữ khi có gia đình, thường hay thu mình và ngại giao tiếp, có lẽ thời gian dành cho gia đình đã chiếm hết quĩ thời gian. Còn đàn ông thì vẫn giữ được ngọn lửa của tình bè bạn .
Đàn ông thường có những mối quan hệ rộng hơn và cũng chẳng ai cấm phụ nữ không được kết bạn, nhưng có lẽ gia đình đó chính là mối quan tâm nhiều nhất, nên thường họ bỏ qua các mối quan hệ bạn bè
  .
MT

Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 18 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 257 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9