Ăn ngon!
haido 21.03.2009 14:29:29 (permalink)
Ăn ngon!
Đây là điều được rút ra từ những trải nghiệm của bản thân. Và tôi nghĩ nó cũng đúng với tất cả mọi người
Thế nào là ăn ngon? Để tôi kể một vài ví dụ đã nhé!
      Tôi từng vào ăn ở Daewo, một nhà hàng Trung Quốc rất sang trọng. Hôm đó tôi đi cùng bố và một vài người bạn làm ăn của bố. Thức ăn được bày biện rất đẹp, toàn những món lạ mà tôi chưa ăn bao giờ nhưng không hiểu sao tôi chẳng thấy chúng ngon lành. Chỉ có một cảm giác gò bó, khó chịu. Tôi ghét cái không khí lịch sự quá đáng và sự giả tạo của những người ngồi cùng bàn ăn với mình. Dù họ có nói điều gì có vẻ là tốt đẹp thì tôt cũng không thể tin tưởng được. Họ đều là những người đang "dùng kế sách" với nhau!
      Mẹ tôi là một người rất lạ. Chắc không có nhiều bà mẹ rủ con gái đi ăn vặt ở vỉa hè như mẹ tôi. Nhưng tôi rất thích đi với mẹ, dù là ăn bún ốc ven đường, ăn nem chua rán hay sữa chua nếp cẩm. Tôi rất mong có những buổi hai mẹ con ngồi với nhau như thế, nói cười như thế. Ở bên mẹ, mọi stress của tôi được giải toả. Những món bình dân thôi nhưng hai mẹ con ăn sao mà ngon đến thế!
     Gần Noel, tôi đi chơi với một người bạn. Bọn tôi học với nhau gần 4 năm, nhưng thời gian mà 2 người trở nên thân thiết hơn cũng chỉ mới hơn 1 năm thôi! Chúng tôi đi xem film rồi đi ăn. Người bạn mời tôi ăn ở một quán bánh mì bít-tết. Quán rất đông khách và khá lịch sự. Chỉ mới đứng ở ngoài cửa thôi đã ngửi thấy mùi bít-tết thơm lừng. Món bít-tết chắc là ngon. Tôi đoán thế dựa vào số khách đông đúc trong quán và cái cách người bạn của tôi “xơi tái” hết phần bít-tết của mình. Còn cảm giác của tôi? Tôi chẳng thấy có ấn tượng gì cả. Có lẽ bởi tôi đang mải thắc mắc: tại sao giữa tôi và người bạn ấy vẫn có khoảng cách khiến hai người không thể trở thành bạn thân? Tôi muốn, rất muốn có thể thoải mái với bạn, nhưng có lẽ nỗ lực của một người là không đủ!
       Tôi có một cô bạn gái rất thân. Chúng tôi đã chơi với nhau hơn 10 năm rồi. 10 năm trôi qua mà cảm giác hai đứa vẫn nhí nhố như xưa, chẳng chịu lớn lên gì cả. 22 tuổi, chưa từng “say nắng” ai đó, chứ đừng nói đến có người yêu. Có lẽ chúng tôi nên lập hội “độc thân”. Lâu rồi chúng tôi mới đi chơi riêng với nhau. Vào một quán bánh đa cua trộn ở Trung Liệt. Phải nói rằng tôi không thích món này và rất ít ăn. Vậy mà hôm đó tôi đã “chiến” hết một phần lớn bánh đa cua một cách ngon lành. Lạ thật đấy!
        Vậy đấy, để ăn ngon cần hai điều kiện: thức ăn ngon rồi nhưng điều quan trọng hơn là ăn với ai. Ngồi ăn cùng những người mình yêu qúi thì dù thức ăn bình thường nhưng mình vẫn cảm thấy ngon miệng. Ngược lại, thức ăn ngon đến mấy nhưng phải ăn với cảm giác khó chịu thì thật là tệ!
    Có những người nói với tôi rằng: thế nào là ăn ngon? Và họ chưa bao giờ thấy ăn ngon cả?
   Tôi chỉ mỉm cười và thầm nghĩ: có lẽ họ chưa bao giờ có được điều thứ 2
P/S: Chúc các bạn “Ăn ngon!”
       
         
 
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9