Xa_xăm
-
Số bài
:
221
- Điểm: 24
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.04.2010
|
RE: Khung cửa sổ ước mơ
-
21.07.2010 23:29:16
Cảm ơn các bạn đã P.M.T và Galaxiesghé thăm trang thơ và cùng đối thơ với chủ đề mùa thu, mình rất vui.Bạn viết tắt chữ KTS là gì thế?Có phải là nghề kiến trúc sư không?Nếu không đúng bạn viết rõ dùm mình chữ viết tắt nhé, cho MT hỏi, đó có phải là nghề nghiệp của bạn không?Nếu quả đúng thì mình sẽ viết bài thơ đáp sau nhé ! Ngày mai mình báo cáo trước hội đồng một số việc, nên hơi bận rộn vào tuần này, hy vọng những tuần kế tiếp mình có thời gian nhiều hơn, MT sẽ viết thơ cùng các bạn. Chúc các bạn vui và hạnh phúc với những ước mơ của mình, biến những ước mơ thành sự thật. Mùa Thu MT chắc là hiền lắm, mến tặng MT bài thơ dưới đây, và cũng là nghề nghiệp của tôi hiện tại. Nghề thiết kế của tôi chủ yếu về đêm, còn ban ngày có khi phải ngủ gục, do vậy tôi thường hay mơ giữa ban ngày !. Chúc MT vui. P.M.T --------------------- Chiều thứ bảy P.M.T Chiều thứ bảy trường tan Đường quen lá me vàng Ngõ về quen gác vắng Chiều Sài Gòn thênh thang... Chiều thứ bảy trường tan Hàng bông Sứ buông tàn Đỗ dài sân trường lặng Giảng đường buồn giăng ngang. Mùa thu về chưa em, Cho hoàng hôn còn sót lại trên thềm Để đồ án thâu đêm còn dang dở Trên áo em, màu giấy thuở tương tư. Má em hồng giảng đường thơm bông Sứ Tóc cài trâm anh vẽ tự hôm nào Son để dành trên áo lúc bên nhau Giờ Họa thất anh pha màu nắng rụng. Đường chiều nhung Trong mắt xa. Chiếc xe cũ theo tôi sống xa nhà Ba lô bạc cùng dăm ba quyển sách Biết tôi nghèo, em đâu trách lẽ cao sang. Chiều thứ bảy trường tan Đường xưa nắng hoen vàng Chân đê diềm lụa trắng Em ơi, mùa thu sang. Chiều nay tôi về, Cho kịp mùa thu... P.M.T Bạn rất hài hước khi nói về nghề nghiệp của mình, bạn thường mơ giữa ban ngày ư ? Thế ban ngày bạn cũng thiết kế công trình mà? Sao lại phải ban đêm? Mình cũng chưa thật rõ về công việc của bạn, bạn có thể kể mình biết nhiều hơn về công việc KTS của bạn được chứ ? Theo bài thơ bạn viết, hình như bạn đang là sinh viên, bạn thường phải làm đồ án môn học, nếu vậy thì ban ngày bạn đi học, ban đêm bạn làm đồ án . Mơ mộng và viết thơ khi mặt trời tỏa nắng.Nếu vậy hy vọng trong tương lai gần, bạn sẽ mơ vào ban đêm và cống hiến tài năng của mình cho xã hội vào ban ngày ! Cảm ơn bạn đã tặng thơ. Mùa Thu Vườn xưa P.M.T Sài Gòn cũ theo mưa mùa, nắng đổ Anh vẫn thương từng góc phố không tên. Em tôi đi, Đèn khuya phố tối. Anh em mình chưa biết nói chia tay Cây Ngọc Lan buồn cho bóng đỗ dài Em qua đó, anh bên nầy xa lắm... *** Anh ở lại đây, Em nơi ngàn dặm, Xứ không thân cút côi em ở tạm Trời Cali chắc hẳn còn lạ lắm Giử hộ anh người em gái Việt Nam. Em tôi hay hát Một mình. Hát vậy thôi, chớ chẳng nhớ lời ca Chạy lanh quanh với hai mớ đuôi gà Em hư quá, để qua giờ đi học. Anh ở lại đây, Còn quê hương này, Còn tuổi bạc qua từng ngày kham khổ Sài Gòn cũ theo mưa mùa, nắng đổ Anh vẫn thương từng góc phố không tên. *** Ghế đá chông chênh, Vườn lên man mác. Lá Mận vàng theo chân kêu xào xạc Trước sân nhà rơi lạc búp hoa Lan Thương giấy trắng, em mang vào trang vở. Trưa nay, cây Lan già vẫn nở Vẫn rụng đầy, chờ em gái ở tha hương. Xin cảm ơn người lữ khách bên đường Giử lại đây, cho tình thương gần lại. Cảm ơn em, mảng màu tranh vụng dại Gởi về anh đang còn lại quê nhà. *** Tuổi thơ buồn như vừa mới bước qua Tiếng gà bên sao nghe xa biền biệt Gánh hàng rong rao gì tôi không biết Sài Gòn trưa, ai đã viết thành thơ. Buổi thiên thai theo ký ức xa mờ Đồng dao Việt lúc ấu thơ ta đã đọc Tay dấu sau lưng, úp mở tuổi học trò Tập tầm vông, tay không tay có Tập tầm vó, tay có tay không... Gói ly tan, anh ôm lấy trong lòng Thương em gái xứ người thân đơn độc Mới ngày nào mẹ đánh đòn em khóc Nhỏ đuôi gà, đi học bắt anh đưa. *** Nắng Sài Gòn lưa thưa màu bàn bạc Cây Mận gù xơ xác đứng ngó quanh Ký ức xưa còn đọng lại trên cành Ngõ nhà mình như chẳng nhận ra anh. Phố cũ thay trưa, Vườn xưa thay lá. Sài Gòn 1984. CON ĐƯỜNG DÀI PHỐ NẮNG Nắng Sài Gòn hôm nay có vàng hanh Có đợi em qua con phố chạy quanh Hai đuôi tóc gà con giỡn nắng Ngày ấy em đi mưa rây hạt nặng Mắt nai buồn ngơ ngát nhìn xa xăm Dõi mắt anh bóng em từ xa thẵm... Bước vô hồn anh lặng ngắm hoàn hôn... Rồi từ đó mấy mùa thay lá rộn Bước chân còn bề bộn nhịp thời gian Hạ năm nay phượng nở sắc huy hoàng Phương trời ấy em có buồn mắt nhớ Và có nghe tiếng lòng mình trăn trở Vọng quê hương một thuở - ngày thơ xanh Cổng trường xưa mở rộng với tình lành Chờ đợi mãi tiếng chim oanh về reo hót Chiều Hạ buồn...nhìn sóng biển sỏi bọt Quê hương mình vẫn lãnh lót tiếng chim khuyên Từng hồi buồn gọi mãi bạn thân thương Ngày thơ ấy vấn vương ...giờ rất nhớ Hạ nay về tiếng ve sầu than thở Bóng thư sinh ngày ấy không về thăm Đàn ngân vang trổi điệu nhạc bổng trầm Lời rưng rức ngày chờ xa thăm thẵm Mình anh bước con đường xưa lẳng lặng Phố Sài Gòn... Bóng em mãi xa xăm...! Hàng me xanh sót lại vài vệt nắng Chạm mắt buồn mi nặng đắng bờ môi ! HRPT Ồ! Thơ bác làm năm 1984 Năm đó rồi những năm sau cháu chưa ra đời Bác ơi ! Thơ bác tuyệt vời 1985 bác viết _ Cháu chưa ra đời tiếc ghê ! Thơ bác, giờ cháu được đọc say mê Bác ơi ! Cháu ra đời muộn Tiếc ghê ! Bác à ! X _ X Rất vui được làm quen với bạn Xa_xăm. Chào bạn nhỏ Xa_xăm. Nếu chú đoán không lầm, Xa học nghề "chú sĩ" (Doctor). Chúc mừng đốc-tơ Xăm. Mần thơ hồi tám lăm (1984), Lãng mạn dư trăng rằm ! Chú đâu chừng hăm mốt, Nghề chú học sáu năm (1982-1988). Nè thi sĩ Xa_xăm, Coi vậy mà gần lắm. Do tẹc-nét (internet) hơi chậm, Chút nữa phải đi làm, Hôm nào chú ghé thăm. Nói nhỏ: Đừng kêu chú bằng... bác!, và phải ráng học. P.M.T He...he...he... Vậy là "chú" 47 Bố con mới 45 "Chú" hơn bố 2 tuổi Cháu gọi "bác" không lầm Cháu là Nhóc Xa Xăm Học cùng trường HRPT Đúng là Nhóc "đóc-tơ" Nhưng lại thích vần thơ Và đọc đến ngẩn ngơ Thơ bác Triết tuyệt giờ Ngày xưa đến ngày mai... ... Đọc vẫn nghe hay mãi Bây giờ cháu học ngay Khi rỗi vào đọc lại Đọc mãi vẫn thích hoài Hay ! hay ! hay! Thơ "chú" quá hay đấy! X _ X $ Cháu xin hỏi nhỏ: Sao không được gọi "chú bằng bác" vậy? Bác hơn tuổi bố cháu mà-Nghĩa là bác vai vế anh của bố, anh của bố thì cháu gọi là "bác" đúng rồi ! @ Cô Mùa Thu ơi ! Bác P.M.T === tôn kính của cháu đã 47 tuổi rồi đó ! Bác P.M.T của cháu làm KTS lâu năm lắm rồi ! Hổng chừng ngang bằng tuổi của cô Mùa Thu đấy ! He he heh... Cô Thu ...rất là hiền Miệng cười rất có duyên Dáng hình như cô tiên Đọc truyện tranh cháu ghiền Vì cô tiên rất hiền Hay làm việc thánh thiện Bác Triết bận liên miên Ngày làm việc liền liền Đêm về còn đồ hoạ Để sáng mai trình diện Bác là thầy lâu năm Trên giảng đường rất chăm ... ( He he he... Bác P.M.T tôn kính của cháu ơi ! Bác vào viết tiếp giúp cháu nhé ! Cháu chạy ra việc gấp ạ ! ) X _ X
|