TIẾNG CHIM HÓT TRONG BỤI MẬN GAI
YÊU
“Bởi anh còn một Hà Nội yêu anh” Nên cuộc sống luôn một màu tươi đẹp Biết anh giấu trái tim yêu ngây dại Thầm bảo lòng anh chẳng nhớ em đâu ! Và thế là mùa đông đến rất mau Trời se lạnh nhớ môi em nồng thắm? Vòng tay ấm trái tim đành xa vắng Khi mưa buồn em biết đó là anh. Trái tim anh mang nỗi nhớ mông lung Đem giấu kín trong tâm hồn sâu thẳm Và ngầm biết trái tim anh đa cảm Yêu rất nhiều nhưng vẫn thấy cô đơn. Mùa Thu
VẮNG Những cơn mưa hối hả Dội xuống lòng mênh mang Có phải mùa đã sang Nên mưa tràn thác đổ. Cuối cơn mưa mùa hạ Thấm ướt bàn chân ai. Trời buồn màu thiên thai Nụ hôn người gửi lại. Chỉ vài ngày xa cách Mà mưa buồn mênh mang. Khoảng trời rộng thênh thang Vắng anh trời u ám. Ngoài trời mây mưa xám Phố phường ngập mênh mang. Nhẹ nhàng nỗi đa mang Chỉ tình anh sưởi ấm. Chỉ vài ngày xa vắng Bầu trời cứ âm u. Sắc lá buồn mùa thu Đó tình em nhung nhớ! Mùa Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2009 17:02:10 bởi Mùa Thu >
PHỤ NỮ VÀ NGÀY SINH NHẬT (Tặng sinh nhật phụ nữ) Một ngày vui với bao lời chúc tụng Bánh sinh nhật cùng nến và hoa tươi. Bạn bè chúc như thưở còn đôi mươi Mắt rạng rỡ, trái tim tràn hạnh phúc. Món quà bạn là những lời chúc tụng Món quà cha sự trưởng thành của con. Món quà mẹ ánh mắt tình yêu thương Quà gia đình là nụ cười con trẻ. Và ngày nào cũng là sinh nhật cả Bởi tình yêu mà đôi lứa tặng nhau. Dù cuộc sống nhiều biến đổi rất mau Nhưng tình yêu chẳng bao giờ thay đổi. Ngày sinh nhật, thời gian nhanh gió thổi Chẳng mấy chốc tóc đã ngả pha sương. Quà sinh nhật anh dành tặng yêu thương Trái tim anh trao em tình say đắm. Và cuộc sống sẽ một màu tươi thắm Khi gia đình là bến đỗ bình yên. Dù bôn ba khắp nẻo đường tha phương Vẫn nhớ ngày mẹ sinh em xuất hiện. Phụ nữ là tiên giáng trần thánh thiện Dành tặng anh trong cuộc sống hôm nay. Anh trân trọng chẳng bao giờ đổi thay Quà tặng em tuyệt vời tình chung thuỷ. Mùa Thu
ĐÀN ÔNG VÀ ĐÀN BÀ Đàn ông không bí ẩn Bởi họ thật dễ thương Biết yêu và thích yêu Yêu gia đình vui vẻ Đàn ông luôn trí tuệ Biết vượt những chông gai Tính toán một với hai Chẳng bao giờ lầm lẫn Đàn ông luôn rất trẻ Chẳng vất vả lo toan Thái độ luôn khoan dung Với tâm hồn cao thượng Số luôn được tài vượng Luôn hoạch định tương lai Lối tư duy ngày mai Bằng tâm hồn hướng thiện Đàn ông hay giấu kín Một góc khuất tim mình Chẳng một ai thấu tình Chỉ tâm hồn cảm nhận Đàn ông luôn rất giỏi Trí tuệ và tài hoa Cuộc sống dẫu vinh hoa Vẫn là con của mẹ Phụ nữ ngàn bí ẩn Chẳng có thể hiểu ngay Đã yêu thì mê say Ghen thì cay hơn ớt Phụ nữ hay nói bớt Yêu lại nói chút thôi Miệng thì nói thế thôi Tình sục sôi cháy bỏng Phụ nữ luôn khó hiểu Lúc thì mặt lạnh tanh Lúc cười tươi bên anh Chẳng để ai kịp hiểu Lúc mà em nói nhớ Thì chẳng thấy em đâu Lúc mà em nói yêu Sao em luôn trốn tránh Giá anh là ông thánh Anh sẽ hiểu tình yêu Nhưng anh mãi là anh Nên trái tim thầm nhắc “ Chỉ trái tim anh biết Phụ nữ thật đáng yêu Chỉ trái tim khi yêu Hiểu tâm hồn phụ nữ” Tình yêu là muôn thưở Gia đình hạnh phúc vui Phụ nữ là trái tim Đã yêu luôn chung thuỷ Vậy chẳng nên tìm hiểu Em bí ẩn mong manh? Anh vẫn cứ là anh Em trái tim phụ nữ. Mùa Thu
CHIỀU TRÊN PHỐ
Chiều trên phố tình cờ gặp người xưa
Ánh mắt nhau chạm cõi lòng xa thẳm.
Và điều gì, thì thầm trong tâm khảm
Chút ngượng ngùng, hình ảnh lướt qua nhau.
Thầm mong anh của những ngày tháng sau
Luôn hạnh phúc với một tình yêu mới
Tim ngập tràn một tình yêu phơi phới...
Thật ngỡ ngàng, biết anh sống khổ đau.
Hai đời vợ, một trước và một sau
Trái tim anh luôn mang hình bóng cũ.
Tâm hồn anh trạng thái buồn ủ rũ
Nốt nhạc sầu vương trong trái tim anh.
Đừng u buồn đừng nhịp tim mong manh
Để chuyện xưa, tình người vào dĩ vãng.
Giờ em đã hạnh phúc tình duy nhất
Đừng đánh đổ hạnh phúc chỉ vì em.
Biết tình yêu mà anh dành tặng em
Bản tình ca không có hồi kết thúc.
Nhưng anh hãy:" Xem như giờ đến lúc"
Nhìn lại mình, sống nghị lực vươn lên.
Là đàn ông, sống như một mũi tên
Lao tới đích, với mục tiêu sống tốt.
Đừng ủ dột với tình yêu xa khuất
Vợ con là bến đỗ miền bình yên.
Mùa Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2009 10:25:19 bởi Mùa Thu >
CUỘC SỐNG MẾN YÊU
Ơi cuộc sống mến yêu!
Ta giác ngộ đức Phật.
Lý tưởng là sự thật
Phật pháp truyền niềm tin.
Mẹ tặng con trái tim
Biết yêu thương đồng loại.
Cha tặng con sức mạnh
Nghị lực sống vươn lên.
Tâm Phật tặng chúng sinh
Con đường lành chánh pháp.
Con không lầm lạc lối
Xả bỏ tham sân si.
Mùa Thu
SÓNG TÌNH THƠ
Dù thế nào biển vẫn biết tình anh
Yêu nàng thơ nên suốt đời cô độc.
Trái tim người như con thuyền độc mộc
Vượt sóng cồn vượt bão tố phong ba.
Bản tình ca người thưởng thức từ xa
Chẳng dám thốt, ca từ tình chung thuỷ.
Bức tường thành, trái tim bị phá huỷ
Áng thơ tình tràn khắp Hà Nội thơ.
Trái tim người chỉ biết mộng với mơ
Nhớ nàng thơ nên trao lời đường mật.
Trái tim người giấu sóng lòng chân thật
Nên suốt đời tìm một nửa yêu thương.
Trái tim người vượt bão tố được không?
Chỉ có biển biết thuyền đang vượt sóng.
Dũng cảm thuyền lướt bão tình dậy sóng
Vượt sóng ngầm, buồm căng gió ra khơi.
Chỉ khi về, bình yên trái tim thơ
Người vui sống, vùi khát khao mơ mộng.
Chẳng điều gì ngăn cản tình thơ mộng
Yêu Hà Nội nên người mãi yêu thơ.
Mùa Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2009 14:51:57 bởi Mùa Thu >
quote:
Trích đoạn: Mùa Thu
MT tặng bác Phạm Ngọc San bài thơ Trăng thu.Bác đọc vui nha.
Bác chỉnh dùm thơ của MT nhé.MT cảm ơn bác.
TRĂNG THU
Trăng soi
một thoáng mơ màng.
Mùa đi mùa ở
thu vàng lá rơi.
Ngày là
thu nắng thảnh thơi.
Đêm về
trăng toả
mù khơi nghìn trùng.
Trăng thu
hoà nhịp tương phùng
Thu vàng sóng sánh
hoà cùng
ánh trăng.
Mùa Thu
MÙA THU ƠI ! CẢM ƠN BẠN NHIỀU.
Gửi Mùa Thu một bài gọi trăng thu nha : TRĂNG ƠI ! VỀ ĐI Thiên hà rộng lờn, Ngân hà lẻ loi Lối trăng mòn Gió vật vã mưa mặn mòi Trăng có lạc giữa mây ngàn muôn sắc? Sao mai đông, sao hôm tây hải đăng giăng mắc Cứ bập bùng một ngọn lửa trái tim. Vạch cỏ đạp gai một lối lần tìm Chẳng có lẽ lối mòn kia mòn thật ! Không, Mưa chỉ bùng lên, mưa không dập tắt Ngọn lửa lung linh sáng tự tim ta Giữa mênh mông vô đinh thiên hà Chẳng cần hải đăng, Hãy theo ánh lửa. Về đi! Trăng ơi !còn chi nữa Giữa nhân gian Một ngọn lửa chờ em. Phạm Ngọc San
TRĂNG VỀ Một thiên hà rộng lớn Có trăng và có sao. Có đất trời thanh cao Lung linh ngời toả sáng. Giữa mây ngàn muôn sắc Trăng chẳng thể lạc đâu! Dẫu lối mòn đêm thâu Vén mây trời toả sáng. Trăng đi về buôn sóc Toả ánh lửa đêm đêm. Bập bùng tiếng cồng chiêng Hoà vui cùng ngày hội. Trăng theo về nguồn cội Nơi có tán cây đa. Mỗi tối đợi hằng nga Say ánh vàng sóng sánh. Trăng sẽ ngời toả ánh Mãi giữa chốn nhân gian. Bởi tâm tình miên man Ngọn lửa tim chờ đợi. Mùa Thu
..... NẮNG HÀ NỘI
Hà Nội một sớm thanh bình thơ
Nắng vàng trải toả một giấc mơ
Nhẹ nhàng thanh thoát vương màu áo
Sáng bừng khuôn mặt nét thanh cao.
Hà Nội cổ kính một ngàn năm
Rêu phong phố cổ từ xa xăm.
Hiện về tâm trí bao lưu luyến
Nắng rọi tâm hồn ngàn xuyến sao!
Mùa Thu
Nhà thơ PBC chỉnh dùm thơ của MT ....Nếu chỉnh thì chỉ có thể chỉnh vần điệu lại chút thôi.....
MMHNT xin đưa phương án nhỏ nhé.
NẮNG HÀ NỘI
Hà Nội bình minh tỉnh giấc mơ
Ánh vàng nắng tỏa những vần thơ
Nhẹ nhàng thanh thoát vương màu áo
Khuôn mặt sáng bừng, ai ngẩn ngơ?
Cổ xưa Hà Nội nhuốm rêu phong
Dấu tích hằn lên những mái cong
Hiện về tâm trí bao lưu luyến
Trào dậy lòng em, anh biết không?
... MMHNT
HÀ NỘI TUỔI THƠ Hãy kể em nghe Hà Nội ngàn năm Nơi người đã một thời thơ bé. Khoảng trời nhỏ nụ cười hiền thỏ thẻ Giọng ru hời bên cánh võng tao nôi. Thưở mà mẹ hát giọng hò xa xôi Nghe âm hưởng dịu dàng vào giấc ngủ. Nghe thì thầm lá tre xào xạc rủ Người nhớ gì kỷ niệm thưở xa xưa? Hãy kể mùa thu Hà Nội tuổi thơ Không chỉ có Hồ Gươm và liễu rủ. Không chỉ có rêu phong vòm mái cổ Hà Nội giờ còn nỗi nhớ mong manh? Mùa Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2009 16:04:01 bởi Mùa Thu >
HÀ NỘI XA Xa Hà Nội sao ta mãi vấn vương
Góc phố nhỏ rộn vang hoà nhịp sống.
Tiếng rao gánh gữa tiết trời oi nóng
Vẳng xa dần một tiếng nói thân quen. Hà Nội giờ còn hàng quán đan xen?
Còn bóng dáng những thiên thần trong sáng?
Mắt nai tròn, áo hoa cười sáng láng
Hà Nội thầm, lắng đọng trái tim thơ. Có phải người là Hà Nội giấc mơ
Là âm hưởng gió Hồ Tây gợn sóng.
Ta lóng ngóng đợi thu về xa vắng
Man mát lòng một tếng gọi " Thu xa". Mùa Thu
LƯỠNG QUỐC TƯỚNG QUÂN Tôi viết bài thơ về tướng Nguyễn Sơn Một lưỡng quốc tài ba và dung dị. Một vị tướng oai hùng hai dân tộc Một tấm lòng yêu đất nước quê hương. Một bài thơ không kể hết chiến công Một con người hào hoa và cương nghị. Một giọng nói sang sảng đầy uy lực Một tâm hồn nghệ sĩ trong lòng quân. Nghệ thuật chỉ huy nghệ thuật trái tim Yêu đất nước với tình yêu hào hiệp. Bao chiến công tạo dựng nên sự nghiệp Khắc khoải trong đời một phụ nữ Trung Hoa. Cuộc đời người hoà cả máu và hoa Hoà hạnh phúc hoà tình ca bất hủ. Giọt nước mắt tràn mi trong giấc ngủ Đã là người ai chẳng lúc khổ đau! Và chiến tranh đẩy số phận lênh đênh Một lưỡng quốc tâm hồn hai dân tộc. Cuộc đời người bài ca không đơn độc Hình ảnh người sống mãi giữa lòng dân! Mùa Thu
HÀ NỘI GIẤC MƠ MƯA
Mưa Hà Nội dưới chân gạch sắc rêu
Bước liêu xiêu ngỡ ngàng nhiều kỷ niệm.
Hồ Hoàn Kiếm sương giăng mờ màu nhiệm
Ghế đá buồn thoảng nỗi niềm nhớ nhung!
Chiều mưa tuôn lặng lẽ nỗi tơ vương
Xòa mái tóc hòa dáng hình liễi rủ
Có phải em mang dáng hình quyến rũ
Để tâm hồn ngây ngất một giấc mơ.
Ôi Hà Nội! ngàn năm tràn ý thơ
Dáng e ấp, ẩn bóng hình thiếu nữ.
Nét dịu dàng, yêu kiều nhiều ẩn ngữ
Đẹp tâm hồn, đẹp cả những giấc mơ.
Mùa Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2009 20:03:50 bởi Mùa Thu >
TRĂNG GIA ĐÌNH
Tình bạn đẹp nên trăng luôn tồn tại
Cuộc sống vui lúc trăng rạng sáng trong.
Lúc mưa giông trăng chẳng lạnh đêm đông
Bởi tim anh ngọn lửa tình sưởi ấm
Mỗi gia đình là vầng trăng tỏa ấm
Lúc mây mờ, che khuất trăng đêm giông
Thì gió thổi tan mây có được không?
Để tình yêu gia đình luôn tỏa sáng.
Dù thế nào ngàn năm trăng vẫn sáng
Dẫu trăng tròn hay khuyết chẳng nề chi.
Đã là trăng trái tim sáng khắc ghi
Trăng gia đình đó tình yêu hạnh phúc.
Mùa Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2009 13:13:29 bởi Mùa Thu >