TIẾNG CHIM HÓT TRONG BỤI MẬN GAI
BÉ VÀ CƠN MƯA
Mưa giăng giăng trắng cả phố phường
Gió se lạnh từng cơn rét buốt.
Ngồi bên con, hôn lên làn tóc mướt
Mẹ nhẹ nhàng thổi gió buốt ra xa.
Bàn tay con bé bỏng ngón kiêu xa
Con đánh bản nhạc vui mì son lá.
Con tung tăng nụ hôn thương tặng má
Cả bầu trời quần vũ bỗng tan mau.
Mưa ngưng đọng ,gió ngừng thổi cùng nhau
Để tình yêu, hoà bản tình con trẻ.
Cả gia đình hạnh phúc luôn vui vẻ
Ba mỉm cười, tràn ánh mắt thương yêu.
Mùa Thu
KHI CON ỐM
Nhiều lần choàng tỉnh giấc
Xem bé còn sốt không?
Bé giấc nồng ngủ ngon
Mẹ yên tâm chút chút
Rồi bé kêu đói bụng
Mẹ nấu bát cháo hành
Bé ăn rất ngon lành
Nói con yêu mẹ lắm!
Ba hôn con má thắm
Bảo bé sốt ra sao ?
Bé của bố còn đau?
Hay bé làm nũng đấy?
Sáng ba trở đi khám
Ba nghỉ làm một hôm
Mẹ đi làm nôn nao
Mong con mau khỏi bệnh
Một ngày con mỏi mệt
Ba mẹ nhiều âu lo
Thấy bé sốt và ho
Phập phồng bao suy nghĩ
Bệnh cúm dịch thế kỷ
Đang hoành hành khắp nơi
Hãy mạnh khoẻ bé ơi!
Cả nhà mình vui vẻ.
Mùa Thu
CON -TÌNH YÊU BA MẸ
Hôm nay bé vẫn sốt
Mẹ ở nhà chăm con.
Uống thuốc chẳng hạ cơn
Con lạnh run vì sốt.
Ba chạy vội tức tốc
Tạt về nhà thật nhanh.
Chạm ánh nhìn thất thanh
Sao con lâu hạ sốt ?
Chườm khăn ấm khắp lượt
Nhiệt độ gần bốn mươi.
Đổi thuốc khác hạ cơn
Mồ hôi ra như tắm.
Lau khô thay quần áo
Bé mệ ngủ gần bên
Mẹ quan sát lặng yên
Theo dõi từng nhịp thở
Chỉ có vài hôm sốt
Mà sắc mặt bé xanh.
Hạ sốt đột ngột nhanh
Mẹ- nỗi lo quầng mắt.
Sờ bàn chân con ấm
Mẹ bảo lòng an tâm.
Con- báu vật của ba
Hạnh phúc chung ba mẹ.
Mẹ ngồi canh con ngủ
Tranh thủ viết vần thơ.
Nắn bàn chân trẻ thơ
Con- tình yêu ba mẹ.
Mùa Thu
NGÀY MƯA
( Cảm xúc từ bài thơ Đêm mưa - Tác giả :Phạm Ngọc San)
Trời đang nắng bỗng mưa ào xối xả
Những khuôn mặt vội vã lướt qua nhau.
Hạt mưa tuôn nhè nhẹ sượt rất mau
Mưa chợt tạnh, bầu trời không tiếng sấm.
Chỉ hạt mưa ấm nồng bao vương vấn
Vị mặn mòi, chút mưa nắng ấm môi.
Mưa ngọt ngào nơi vùng miền xa xôi
Thi vị thơ, cung bậc nhiều cảm xúc !
Mùa Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2009 08:00:07 bởi Mùa Thu >
MƯA BÃO MIỀN TRUNG Gío dập từng cơn, gió gầm rít Bão hoà nước mắt trong tang thương. Mẹ trẻ chết bỏ lại con bơ vơ Cây ngã đổ, bão cuốn trôi tất cả. Một dải đất eo thắt dần đói lả Giữa biển trời nhà của sập tan hoang. Dải miền Trung gánh chịu nhiều tai ương Cả đất nước hoà chung tay cứu trợ. Mẹ lọm khọm mót lần tìm hạt thóc Mắt mẹ mờ, bàn tay lạnh nhăn nheo. Mẹ chờ hàng cứu trợ sắp nhổ neo Qua cơn bão, mẹ dựng chòi tạm ở. Sao thương quá, cảnh mẹ già lọm khọm Cảnh bé thơ chẳng áo ấm đêm mưa. Cảnh chết trôi giữa bão nổi miền Trung Thùng mì gói cứu nguy cơn bĩ cực. Người miền Trung, can cường trong gian khổ Bão qua rồi họ lại xây dựng ngay. Chờ hết ngập, bão gió thời hết lay Họ cấy cày, dựng xây lại cuộc sống. Mùa Thu
TRUNG THU
Ánh mắt em như ngàn sao lấp lánh
Nụ cười giòn, khuôn mặt rộn niềm vui.
Đêm trung thu trăng toả sáng nơi nơi
Các em đợi, nhịp tim ngời hạnh phúc.
Người già nói tám mươi năm có một
Vui trung thu cho vùng đất thêm tươi.
Một chuyến tàu từ thành phố xa xôi
Mang tình thương chan hoà vùng nước nổi.
Trời mưa nhẹ hiểu lòng người bổi hổi
Tiếng nhạc vang, hoà tiếng hát xa bay.
Các em nhỏ, mẹ bế bồng trên tay
Lồng đèn sáng, thắp niềm tin hy vọng.
Thầy Gíac Ân trụ trì chùa tiễn biệt
Hẹn một ngày thành phố lại về đây.
Các em nhỏ trờ đợi những phút giây
Niềm vui nhỏ , biển tình người rộng lớn.
Mùa Thu
HƯƠNG DỊU NGỌT
Anh gửi chút hương cốm hiền dịu vợi
Vào miền Nam để em đỡ nhớ thương
Anh sẽ gửi một chút nắng vấn vương.
Một chút lá chút heo may tĩnh lặng.
Và mùa thu đã đến rồi rất lạ
Ở Sài Gòn em có nhớ thu chăng?
Nhìn mây bay, mặt hồ tím bằng lăng
Anh lặng thầm nhớ tình em da diết.
Gửi tặng em bức thơ tình tha thiết
Đoá cúc vàng, anh ép giữa trang thơ.
Nhớ về em, một nỗi nhớ bâng quơ
Hương hoa sữa gửi tình em dịu ngọt.
Mùa Thu
MƯA
Chiều êm ả gieo cơn mưa hạnh phúc
Nước chảy tràn lai láng cả lòng em.
Chuông điện thoại,tiếng chuông reo điệp khúc
Mở khung trời rơi nước mắt dịu êm.
Rồi nhung nhớ cứ ùa về hối hả
Tuổi hồng hoa đi học lội qua sông.
Đội lá sen mơ mặc áo sen hồng,
Mơ ấm lòng mong mùa thơm nếp mới.
Quê mẹ chúng mình ngày xưa nghèo đói
Đồi trọc chang chang, se sắng, khô khan.
Cây thông nhỏ xù xì trơ trụi lá
Đêm cháy rừng mùa hạn đợi mưa chan...
Sao tình yêu ngày ấy quá nồng nàn
Chưa một lần cầm tay nhau ngượng ngập
Đâu dám trao nụ hôn đầu e ấp.
Trái tim hồng vẫn thổn thức vô biên!
Sáng trong ơi! Như giữa chốn thần tiên
Em nói lời em bên anh mãi mãi
Thời gian ơi! Có bao giờ trở lại
Để về tìm xuân lạc mấy vần thơ?
Lúa đồng chiêm gắng gỏi đợi cơn mưa
Một hạt cơm cõng hai ba lát sắn,
Da em trắng má vẫn hồng mận chín
Mắt anh cười vẫn lấp lánh sao khuya.
Tìm mắt nhau trong lớp thuở mộng mơ,
Bạn bè hỏi nhìn ai say đắm thế?
Nhìn thế giới mình - Trời xuân diễm lệ!
Thả hồn bay ngây ngất chất men say.
Tiếng hát em vang vọng tới hôm nay
Cánh đu bay nghiêng lòng anh chao động
Chiều xa xăm giữa đôi bờ dậy sóng...
Em đợi chờ, giờ anh ở nơi đâu?
Có nhớ không, có gọi mối tình đầu
Có hát câu đồi thông ru gió mát?
Dẫu em biết đã bao lời anh hát
Vẫn trở về khao khát khúc tình xưa
Để cung đàn lại thánh thót rơi mưa...
DH
Tặng chị Linh Lan, Mùa Thu và các bạn yêu mến bài thơ mang nặng tình hoài niệm. Mình cùng lãng du khoảng trời tuổi hoa xưa, để tìm lại kỷ niệm đánh rơi trong cuộc hành trình đã qua nhé.
Chúc mọi người vui vẻ, thân ái cùng nhau.
DH
Thật tuyệt vời,bài thơ Mưa đã đưa ta về những hoài niệm của một thời xa ngái.Thơ của nhà thơ Diễm Hà luôn dạt dào tình cảm, làm say đắm biết bao nhiêu độc giả, không chỉ bởi nghệ thuật thơ mà còn bởi cảm xúc rất chân thành.
Em tặng hai chị Linh Lan, Diễn Hà và các bác các cô các chú ..và các bạn thơ một bài thơ mới, bài "Tâm sự mưa", Cảm xúc từ bài thơ Mưa của nhà thơ Diễm Hà.
TÂM SỰ MƯA
Em chẳng có cơn mưa mùa kỷ niệm
Chỉ xa vời những hình ảnh đan xen.
Một góc nhớ, mưa tuôn nhoà lãng quên
Một cung đàn, gợi niềm thương nỗi nhớ.
Chị có cả, cơn mưa chiều êm ả
Có khoảng trời mưa lai láng men say.
Mối tình đầu chẳng dám nắm bàn tay
Người ngại ngùng chẳng nụ hôn e ấp.
Tình yêu đẹp không phân biệt cao thấp
Lúc vụng về trong câu hát ngây ngô
Vậy mà lòng, cuộn sóng tình nhấp nhô
Tim nghiêng ngả, bản nhạc mưa thánh thót.
Mùa Thu
linh lan đã viết:
Mùa thu ơi dạo này có khoẻ không, chị tìm mãi không thấy chiếc lá vàng ngày xưa buồn lắm! Ta nhặt mãnh trăng côi, vá lại đêm trăng khuyết, để ai còn đơn chiếc, thấy đời tràn niềm vui.
Chị Linh Lan ơi! Hãy lắng nghe lời thì thầm của mùa thu nhé,chị mãi là tấm gương mẫu mực về cách sống, một tâm hồn luôn chan chứa tình yêu thương.Em thật hạnh phúc khi trong thơ, em luôn được cảm nhận những tình bạn thơ mà em hằng ngưỡng mộ.Một vầng trăng sáng trong dịu dàng như chị Nguyệt Thu, một tình yêu nồng thắm và ngọt ngào của chị Diễm Hà, một cách sống giản dị chân thật như bác Phạm Thôn Nhân, tình yêu thiên nhiên yêu cuộc sống vô bờ như trong thơ bác Nguyễn Trọng, những bản tình ca bất hủ trong thơ bác MMHNT .....và còn nhiều nhiều nữa, những tình bạn thơ tuyệt đẹp.
CHIỀU VÀNG THU
Em xin kể, chuyện về người con gái
Hạnh phúc tình, đậu bến đỗ bình yên
Chiếc lá vàng, giấu khoảng lặng thiêng liêng
Lúc khắc khoải nhớ tình thơ bè bạn.
Chuyện về người, chuyện tình thơ chân thật
Chút xao lòng, cuộn sóng biển triều dâng.
Và đa cảm, khúc hát chiều bâng khuâng ?
Giọt nước mắt lặng thầm bao xúc động
Và ngọn nến lập loè tình xao động
Chẳng biết người có hiểu rõ lòng em.
Chiếc lá vàng, khẽ lướt nhẹ gót sen
Vội rảo bước lá mùa thu xào xạc.
Bởi người đi chẳng phút lời từ biệt
Và người về thoắt ẩn hiện xa xăm.
Một câu nói, gửi nỗi niềm đa mang
Thu thầm khóc hoá sương tan màu nhiệm.
Hãy cùng em trải vần thơ hoài niệm
Nguyện tình bạn luôn bền vững tháng năm.
Dù thời gian, khoảng cách dặm xa xăm
Ta đồng cảm, chút tình thơ gửi gắm.
Mùa Thu
TRÁCH THU Xin người hiểu, chút lá vàng mùa thu
Chỉ gió nhẹ cũng xao lòng thổn thức.
Mưa dào dạt, cũng nao lòng sướt mướt
Nên thu buồn, sợ lá mỏng mong manh.
Và mùa thu, nhẹ lướt phía không anh
Xin góp nhặt vần thơ làm kỷ niệm
Nếu người hiểu, trái tim nàng hoài niệm
Xin đừng giận, hờn trách cả mùa thu. Mùa Thu
GIAO MÙA
Có bốn mùa, suy tư miền cảm xúc
Khi mùa sang, trời đất chuyển giao thời.
Khi xuân đến, hoa tươi cười khoe sắc
Và hè sang, phượng vĩ đỏ rợp trời.
Mùa đông tới, ru hời miền tưởng tượng
Một vòng tay , một hơi ấm đã xa.
Và nỗi nhớ, thu biển tình bao la
Dẫu nhủ lòng, đừng bao giờ lưu luyến.
Mùa Thu
TƯỞNG
Em tưởng rằng thời gian sẽ xoá tan
Hình bóng em trở về miền xa miết
Nhưng không ngờ , tình anh còn da diết
Nên nỗi sầu anh chất chứa trong tim
Em tưởng rằng sóng lòng sẽ lặng im
Hình bóng em phiêu bồng miền tưởng tượng
Không phải vậy? sóng xô bờ nổi giận
Cuộn sóng ngầm, sâu thẳm trái tim côi.
Em tưởng rằng tình sẽ bạc như vôi
Nhưng trầu cau gợi bao niềm cảm xúc
Thấy bóng ai, ngỡ dáng em hoa cúc
Lúc chợt buồn, anh thơ thẩn vần thơ
Chút tưởng tượng muộn màng là giấc mơ
Chuyện ngày xưa chôn vùi vào dĩ vãng
Vui duyên mới bên gia đình hạnh phúc
Người hết buồn chỉ chút lòng vu vơ.
Mùa Thu _____________
SẮC NẮNG
Cảnh sắc ngày thu vẫn thế thôi
Vẫn là vàng lá chiều buông rơi
Vẫn gió heo may, mùa tĩnh lặng
Vẫn là nắng dệt má hây hây
Chỉ khác tình người trái tim say
Say nắng say hương, say trời đất
Để tim nôn nao lòng chất ngất
Để người thầm lặng giấc mơ hoa
Có người ngẫm nhớ, đoá hoa xưa
Thoảng hương hoa sữa buổi chiều thu.
Nắng vàng dần tắt, hoàng hôn tím
Ngậm ngùi dần khuất, bóng mờ xa.
Mùa Thu
MƯỜI THƯƠNG
(Viết tặng chị em của diễn đàn ĐTHL )
Cháu thương các chị các em Rất giỏi việc nước, đảm đang việc nhà. Một thương các chị thật thà Hai thương các chị thật là vô tư. Ba thương các chị công tư Bốn thương các chị tầm sư học hành . Năm thương các chị thật sành Điều gì cũng biết, tỏ tường trắng đen. Sáu thương các chị biết ghen Yêu chồng con cái cháu khen thiệt lòng. Bảy thương các chị một lòng Thấy người cảnh khổ chung tay góp đùm. Tám thương các chị oai hùng Con đàn cháu đống, giỏi ngoan trưởng thành. Chín thương các chị chung tình. Mười thương các chị dịu hiền như tiên. Khi nào họp hành liên miên Đầu óc căng thẳng như điên cả ngày . Tối về vào diễn đàn này Nói cười vui vẻ, sẻ chia chuyện buồn. Mong cầu chứng khoán tăng trần Cả nhà vui vẻ ân cần chẳng than. Biết là bia miệng thế gian Người thương kẻ ghét chuyện đời bể dâu. Thế nên ta cứ nguyện cầu Mọi người mạnh khoẻ làm ăn phát tài. Thơ viết vẫn hãy còn dài Thời gian hạn hẹp xin dừng vần thơ. Chúc cả nhà nhiều ước mơ An lành, hạnh phúc nên thơ cuộc đời.
Mùa Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2009 19:23:19 bởi Mùa Thu >