TIẾNG CHIM HÓT TRONG BỤI MẬN GAI
Trích đoạn: haikhang
xin chào mùa thu
đúng rồi, chúng ta hãy gọi nhau là những người bạn dù không biết nhau về tuổi tác, đơn giản chúng ta là bạn thơ phải không?
lâu không gặp mùa thu vẫn khoẻ chứ, mình bận quá không có thời gian cho cuộc sống riêng tư
cuộc sống bon chen làm con người thay đổi
em sài gòn
Em laị đi một Sài Gòn xa xăm
Để lại anh cả Hà Nội thương nhớ
Không gian kia sao giờ là quá khứ…
Cái gục đầu…để ai gọi tên ai...
ht 27/07/2010
MT vẫn khoẻ, nhưng việc học hành và việc cơ quan chiếm nhiều thời gian mất rồi, thời gian dành cho thơ thật là ít, dẫu biết rằng thơ luôn trong tâm hồn của MT.
Cuộc sống bon chen làm người ta thay đổi ư ? Có lẽ theo MT thì không hẳn là vậy, mà bản chất có thể do cá nhân mỗi người thay đổi. Cuộc sống càng bon chen càng khó khăn vất vả, con người càng phải cố gắng giữ gìn trân trọng những gì mình đang có. Hai khang biết không?Sợ nhất khi người ta dư giả, đầy đủ về mọi mặt, cám dỗ luôn đầy rẫy...nếu mỗi cá nhân không biết....thì mọi việc còn tệ hơn gấp nhiều lần .....
Thôi thì hãy cố gắng vượt qua những trở ngại, sống thật tốt, sống ý nghĩa hết mình , thì mọi điều tốt đẹp sẽ luôn đến bên ta.Luôn mong Haikhang và các bạn hạnh phúc.
Tặng Haikhang và kỷ niệm của Haikhang bài thơ "Mùa nhung nhớ " để mỗi khi có tâm trạng, Haikhang biết phải làm gì để vượt qua.....
MÙA NHUNG NHỚ Em đi rồi để nỗi nhớ không tên Trong xâu thẳm biết đâu là bến đỗ Sóng dào dạt thiết tha xô mạn gỗ Sóng tròng trành xô nỗi nhớ về em. Tình yêu đầu phải nỗi nhớ dịu êm ? Niềm nhung nhớ phác họa màu huyền mặc Mắt mơ màng vẽ voan tình êm mượt Tuyệt tác đời trở gánh nặng niềm riêng. Em xa rồi, khắc nỗi nhớ vào tim Lời thì thầm nói ngàn câu da diết Cuộc sống dù bộn bề cuộn chảy xiết Có thể nào xóa nhòa bóng hình em ? Hà Nội chừ giữ nỗi nhớ niềm riêng Xao xác lá, mưa mùa về ngập phố Mái ngói đổ phong rêu xanh phố cổ Để Sài Gòn khắc khoải gió mong manh. Mùa Thu
mùa thu nói đúng đó, sợ nhất là của cải vật chất đầy đủ rồi con người thay đổi
ak mà lâu nay mùa thu còn làm thơ nữa không, mình bận quá mà cũng không có hứng
lâu lắm rồi mình mới viết bài thơ, mùa thu đọc và góp ý cùng mình nhé
những tháng ngày sống ở sài gòn khiến mình nhớ Hà Nội da diết, những con đường góc phố, nhớ quá mà không sao về được...
đến ngày hôm nay khi đang sống giữa đất Hà Thành nhớ lại ngày đó...nên viết bài thơ "Còn mãi mùa thu Hà Nội"
còn mãi mùa thu Hà Nội
Ai đã sẻ Hà Nội làm muôn mảnh Để mỗi người đem cất ở trong tim Tôi đã đi khắp nẻo đường góc phố Trên phím đàn gợi nhớ ngày xa xăm Hà Nội mùa thu…suối vắng âm thầm Chảy trong tôi những nỗi nhiềm nung nấu ………………………………………. Vẫn thế thôi những chiếc lá từ đâu Phủ tự nhiên thành con đường góc phố Hà Nội đó phím đàn trong ngõ cổ Mưa đi về thao thức gọi mùa thu Vẫn thế thôi! Thu vẫn mãi là thu Cây cơm nguội gội đầu trong chiều sớm Bước chân ai lững thững niềm nhung nhớ Tưởng đâu đây Hà Nội quê mình… Vẫn thế thôi thu vẫn gọi tên thu Mộc mạc lắm! Ôi con người Hà Nội Hà Nội ơi! Bao mùa thu chờ đợi Xanh vời vợi bước chân Hồ Gươm xưa Vẫn thế thôi Hà Nội gọi mùa thu Hay có lẽ mùa thu gọi Hà Nội Tiếng hát ai nghe sao thật gần gụi Có lẽ nào ? Hà Nội của tôi ơi… Ht 01/08/2010
chào Mùa Thu, Haikhang...nghe hai bạn nhớ Hà Nội nhabe hiểu lắm...chúng ta thương quê của mình...khi phải xa thì nhớ như nhớ người yêu
...nb thì nhớ Saigon
...
Saigon ơiiiii
nhớ em nhiều lắm
nhớ con đường lá me bay
nhớ đu đủ khô bò cay...chua...ngọt
nhớ đường đến trường có chè đậu đỏ
nhớ cô thầy của một thời cặp sách
nhớ lũ bạn như quỷ sứ một thời
đã cho ta những trận cười nghiêng ngả
nhớ vương cung thánh đường một cõi riêng
nhớ Saigon chiều thứ bẩy...
nhộn nhịp người qua...
ôi...sao mà nhớ quá...
nhabe
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2010 18:12:42 bởi nhabe >
Trích đoạn: haikhang
mùa thu nói đúng đó, sợ nhất là của cải vật chất đầy đủ rồi con người thay đổi
ak mà lâu nay mùa thu còn làm thơ nữa không, mình bận quá mà cũng không có hứng
lâu lắm rồi mình mới viết bài thơ, mùa thu đọc và góp ý cùng mình nhé
những tháng ngày sống ở sài gòn khiến mình nhớ Hà Nội da diết, những con đường góc phố, nhớ quá mà không sao về được...
đến ngày hôm nay khi đang sống giữa đất Hà Thành nhớ lại ngày đó...nên viết bài thơ "Còn mãi mùa thu Hà Nội"
còn mãi mùa thu Hà Nội
Ai đã sẻ Hà Nội làm muôn mảnh
Để mỗi người đem cất ở trong tim
Tôi đã đi khắp nẻo đường góc phố
Trên phím đàn gợi nhớ ngày xa xăm
Hà Nội mùa thu…suối vắng âm thầm
Chảy trong tôi những nỗi nhiềm nung nấu
……………………………………….
Vẫn thế thôi những chiếc lá từ đâu
Phủ tự nhiên thành con đường góc phố
Hà Nội đó phím đàn trong ngõ cổ
Mưa đi về thao thức gọi mùa thu
Vẫn thế thôi! Thu vẫn mãi là thu
Cây cơm nguội gội đầu trong chiều sớm
Bước chân ai lững thững niềm nhung nhớ
Tưởng đâu đây Hà Nội quê mình…
Vẫn thế thôi thu vẫn gọi tên thu
Mộc mạc lắm! Ôi con người Hà Nội
Hà Nội ơi! Bao mùa thu chờ đợi
Xanh vời vợi bước chân Hồ Gươm xưa
Vẫn thế thôi Hà Nội gọi mùa thu
Hay có lẽ mùa thu gọi Hà Nội
Tiếng hát ai nghe sao thật gần gụi
Có lẽ nào ? Hà Nội của tôi ơi…
Ht 01/08/2010
Cảm ơn Haikhang đã hỏi thăm, bài thơ Haikhang viết hay lắm, giàu cảm xúc chân thành.
MT dạo gần đây ít viết thơ, hy vọng qua tháng 9 có nhiều thời gian hơn để viết thơ.
Haikhang đọc bài thơ "Góc phố dịu dàng " khi MT viết về Hà Nội nhé!
GÓC PHỐ DỊU DÀNG Gió cuốn tràn nghiêng nỗi nhớ về bên Hà Nội phố sắc mùa về dịu ngọt Những hoài niệm phủ dáng chùa Một cột Gió êm đềm gởi góc phố lao xao . Mây phiêu bồng lơ lửng những tầng cao Ta nhắn gửi những mộng mơ ngày mới Hạ đã về, phượng tươi màu phơi phới Kem “Cốc “ bờ Hồ mát ngọt lịm bờ môi . Đã qua rồi những thập kỷ tám mươi Tuổi hồn nhiên vui đùa bên dáng mẹ Tay trong tay hát ca mừng mùa hạ Xúng xính váy hồng đẹp mãi tuổi thần tiên. Nhớ Hà Nội là nỗi nhớ không tên Mang hình tượng góc phố chiều dịu vợi Mưa Sài Gòn suy tư miền nghĩ ngợi Mong ngóng ngày về …… Hà Nội tuổi ngàn năm !!!! MT
3/8/2010
Trích đoạn: nhabe
chào Mùa Thu, Haikhang...nghe hai bạn nhớ Hà Nội nhabe hiểu lắm...chúng ta thương quê của mình...khi phải xa thì nhớ như nhớ người yêu...nb thì nhớ Saigon...
Saigon ơiiiii
nhớ em nhiều lắm
nhớ con đường lá me bay
nhớ đu đủ khô bò cay...chua...ngọt
nhớ đường đến trường có chè đậu đỏ
nhớ cô thầy của một thời cặp sách
nhớ lũ bạn như quỷ sứ một thời
đã cho ta những trận cười nghiêng ngả
nhớ vương cung thánh đường một cõi riêng
nhớ Saigon chiều thứ bẩy...
nhộn nhịp người qua...
ôi...sao mà nhớ quá...
nhabe
Vâng, ai xa quê cũng nhớ về nơi xa đó, nơi mà kỷ niệm tuổi thơ in dấu bước ta qua.
Nhabe ơi !Thành phố Hồ Chí Minh giờ cũng vẫn năng động và nhộn nhịp như vậy. Thành phố đẹp theo cách riêng phải không bạn !Tôi yêu Hà Nội và tôi cũng yêu Sài Gòn , bởi Hà Nội cho tôi những kỷ niệm đẹp tuổi thơ, Sài Gòn cho tôi những chiều lãng mạn, nơi mà tôi thả hồn với tình yêu thuở còn là sinh viên Mỗi nơi là một kỷ niệm lưu dấu, sẽ chẳng bao giờ mất đi phải không bạn, bởi tình yêu mảnh đất Việt là niềm tự hào trong mỗi chúng ta .
Tâm sự cùng Nhabe về kỷ niệm của MT về Thành phố của chúng ta nhé !
KỶ NIỆM Sài Gòn chừ nhộn nhịp rộn tàu xe Phố biệt thự nguy nga đèn tráng lệ Hàng dừa xanh áo bà ba dáng mẹ Cà phê chiều , góc phố nhạc dịu êm Đèn giăng giăng như những ánh sao đêm Biển vui đùa, sóng chạy nô bờ cát Anh và em phóng tầm nhìn bát ngát Biển, sao trời hòa khúc hát yêu thương . MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2010 11:00:35 bởi Mùa Thu >
mùa thu yêu Hà Nội và yêu cả Sài gòn, hai khang cũng vậy
mình yêu Sài Gòn vì đó là nơi đã cho mình biết thế nào là tình yêu, là hạnh phúc. mình yêu Sài Gòn với mỗi buổi chiều ngồi nhâm nhi ly cà phê đen đá ngắm thành phố, hay ngồi ăn bát hủ tíu ngon lành...
mình yêu Hà Nội vì nơi đó cho mình cảm giác bình yên thư giãn, có cái gì đó lãng mạn lắm, thân quen lắm, mình cảm thấy Hà Nội như người bạn thân thiết của mình. Mỗi khi nghe bài hát "Hà Nội mùa vắng những cơn mưa" mình lại thấy gần gũi quá Đã qua rồi những thập kỷ tám mươi Tuổi hồn nhiên vui đùa bên dáng mẹ đã qua rồi, và thực tại bon chen quá, cuộc sống vô tình làm người ta quên đi cái cảm giác thanh bình của nơi mình đang sống...họ đâu biết rằng mỗi tối đi dạo khắp thành phố Hà Nội sẽ thấy Hà Nội thật đẹp
mà mùa thu ở Sài Gòn sao viết về Hà Nội hay quá
goc phố dịu dàng, phải rồi... kem bờ hồ hay chùa một cột...và nỗi nhớ Hà Nội là nỗi nhớ không tên nhưng gần gũi quá
bài thơ này thật ấn tượng, nó nói lên hết những cảm xúc sâu lắng trong lòng mình và có thể là những con người Hà Thành
cảm ơn mùa thu nhé
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2010 22:31:26 bởi haikhang >
Saigon ơiiiii
nhớ em nhiều lắm
nhớ con đường lá me bay
nhớ đu đủ khô bò cay...chua...ngọt
nhớ đường đến trường có chè đậu đỏ
nhớ cô thầy của một thời cặp sách
nhớ lũ bạn như quỷ sứ một thời
đã cho ta những trận cười nghiêng ngả
nhớ vương cung thánh đường một cõi riêng
nhớ Saigon chiều thứ bẩy...
nhộn nhịp người qua...
ôi...sao mà nhớ quá...
nhà bè lâu ko gặp,xin chào
bài thơ nhà bè viết làm mình lại thấy nhớ thời còn đạp xe đi học và ăn ly chè thập cẩm mỗi khi tan trường
ôi cái kỷ niệm ngày ấy, đã qua rồi vậy mà sao nhắc lại tự nhiên thấy thèm quá ak
Sài Gòn thật đẹp
hãy thử đứng trên "cầu vượt Suối Tiên" ngắm Sài Gòn mỗi buổi tối... thật thú vị phải không?
mình hi vọng sẽ có 1 dịp nào đó thật gần để vô thăm lại Sài Gòn, ôn lại kỷ niệm 1 thời ở đó
Trích đoạn: Mùa Thu
Trích đoạn: nhabe
chào Mùa Thu, Haikhang...nghe hai bạn nhớ Hà Nội nhabe hiểu lắm...chúng ta thương quê của mình...khi phải xa thì nhớ như nhớ người yêu...nb thì nhớ Saigon...
Saigon ơiiiii
nhớ em nhiều lắm
nhớ con đường lá me bay
nhớ đu đủ khô bò cay...chua...ngọt
nhớ đường đến trường có chè đậu đỏ
nhớ cô thầy của một thời cặp sách
nhớ lũ bạn như quỷ sứ một thời
đã cho ta những trận cười nghiêng ngả
nhớ vương cung thánh đường một cõi riêng
nhớ Saigon chiều thứ bẩy...
nhộn nhịp người qua...
ôi...sao mà nhớ quá...
nhabe
Vâng, ai xa quê cũng nhớ về nơi xa đó, nơi mà kỷ niệm tuổi thơ in dấu bước ta qua.
Nhabe ơi !Thành phố Hồ Chí Minh giờ cũng vẫn năng động và nhộn nhịp như vậy. Thành phố đẹp theo cách riêng phải không bạn !Tôi yêu Hà Nội và tôi cũng yêu Sài Gòn , bởi Hà Nội cho tôi những kỷ niệm đẹp tuổi thơ, Sài Gòn cho tôi những chiều lãng mạn, nơi mà tôi thả hồn với tình yêu thuở còn là sinh viên Mỗi nơi là một kỷ niệm lưu dấu, sẽ chẳng bao giờ mất đi phải không bạn, bởi tình yêu mảnh đất Việt là niềm tự hào trong mỗi chúng ta .
Tâm sự cùng Nhabe về kỷ niệm của MT về Thành phố của chúng ta nhé !
KỶ NIỆM
Sài Gòn chừ nhộn nhịp rộn tàu xe
Phố biệt thự nguy nga đèn tráng lệ
Hàng dừa xanh áo bà ba dáng mẹ
Cà phê chiều , góc phố nhạc dịu êm
Đèn giăng giăng như những ánh sao đêm
Biển vui đùa, sóng chạy nô bờ cát
Anh và em phóng tầm nhìn bát ngát
Biển, sao trời hòa khúc hát yêu thương .
MT
chào Mùa Thu, đối với người khác có thể Saigon không đẹp bằng Huế hay Hà Nội...nhưng với nb nó đẹp nhất...vì nb lớn lên ở đó...nó đẹp vì những kỷ niệm thơ ấu của nb ở đó... ngoài ra có nhiều đồ ăn ngon bán từ sáng đến tối
Trích đoạn: haikhang
Saigon ơiiiii
nhớ em nhiều lắm
nhớ con đường lá me bay
nhớ đu đủ khô bò cay...chua...ngọt
nhớ đường đến trường có chè đậu đỏ
nhớ cô thầy của một thời cặp sách
nhớ lũ bạn như quỷ sứ một thời
đã cho ta những trận cười nghiêng ngả
nhớ vương cung thánh đường một cõi riêng
nhớ Saigon chiều thứ bẩy...
nhộn nhịp người qua...
ôi...sao mà nhớ quá...
nhà bè lâu ko gặp,xin chào
bài thơ nhà bè viết làm mình lại thấy nhớ thời còn đạp xe đi học và ăn ly chè thập cẩm mỗi khi tan trường
ôi cái kỷ niệm ngày ấy, đã qua rồi vậy mà sao nhắc lại tự nhiên thấy thèm quá ak
Sài Gòn thật đẹp
hãy thử đứng trên "cầu vượt Suối Tiên" ngắm Sài Gòn mỗi buổi tối... thật thú vị phải không?
mình hi vọng sẽ có 1 dịp nào đó thật gần để vô thăm lại Sài Gòn, ôn lại kỷ niệm 1 thời ở đó
chào Haikhang, đó là những kỷ niệm khó quên...đôi khi muốn tìm lại cảm giác cũ mà không được...nb đã về trường cũ...ăn lại món ăn cũ...nhưng không có cảm giác ngày xưa...dù sao về thăm lại cũng làm mình xao xuyến...và làm mình................................................... bớt nhớ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2010 08:17:21 bởi nhabe >
Thành Phố Hồ Chí Minh mùa này thường có những cơn mưa chiều, cơn mưa thường đến khoảng tầm 5 , 6 giờ chiều .Sáu tháng mưa để đôi khi kỷ niệm về những cơn mưa Hà Nội lại lắng đọng trong tâm hồn tôi. Viết những vần thơ, lạ thật lại chẳng thấy giống thơ...nhưng lại là những trải lòng của cảm xúc .Mời các bạn lắng nghe những cảm xúc của tâm hồn một người xa quê nhé !
MƯA Có những hạt mưa bay trong chiều xưa lộng gió Có những đôi bạn trẻ sánh ô dù trong tay . Có những sợi tóc ai, vương xòa lên đôi má Có ánh nhìn thương quá …lướt vội miền thiên thai . Hình ảnh vụt qua mau, khỏanh khắc chừng dừng lại Những ý tứ e ngại như vừa lạ vừa quen Trao tặng nhau lời khen Đời trở nên hào nhóang Những hạt mưa ……. Phóng khóang Rơi …rơi Nhẹ phớt trên những phiến gạch Tráng một màu đỏ quạch in bóng hòai niệm xưa Thành phố sáu tháng mưa . Sáu tháng để nhớ về một mùa mưa Hà Nội Những cơn mưa dai dẳng Lạnh thấu, gió quất miền suy tư Bản nhạc mưa phùn xiên xiên, nghiêng nỗi nhớ ! Hãy cứ là mưa xuân, xin đừng mưa gió bão Mãi mãi hình ảnh đẹp trong kỷ niệm ngày xa Lãng quên những ngày qua ? …..xin đừng ….mưa …mưa nhé ! Cơn mưa chiều bay khẽ ……vương giọt lệ bờ mi . MT
nhà bè! mình thấy cậu thích thơ haiku, đây là một thể thơ nổi tiếng của Nhật Bản mấy năm gần đây, ở VN cũng đã có khá nhiều tác phẩm viết theo thể thơ này nó không khó, rất tự nhiên nhưng bao hàm thật nhiều cảm xúc... mình mong được đọc thơ haiku của nhà bè mình thử viết thể thơ này và mong nhà bè cùng độc giả đọc và góp ý nhé Phố Mưa
Đường phố mưa bay Cây ướt lá Chim mỏi cánh bay Giữa hai hàng cây Tiếng lẹp kẹp Về đâu chiều nay Dừng chân Bốn phương trời mây nhà tôi…nơi đây? hk 04/08/2010
khi công việc trở nên bộn bề quá, khi cuộc sống trở nên nhanh quá, và khi mục đích chỉ lờ mờ trước mặt tôi đã lao theo công việc...và lúc này đồng nghĩa với việc thơ văn ko còn nữa, đêm qua khi đọc những bài thơ mà mùa thu viết về SG làm HK thấy nhớ SG quá, nghhĩ ra thật nhiều câu thơ nhưng sáng nay thì ko kịp ghi lại...công việc đang bắt mình phải căng sức ra làm
mình rất yêu sách vậy mà không có thời gian đọc nữa
lâu nay mùa thu cũng bận lắm phải không?
mình rất vui vì mỗi lần nhận được hồi âm của mùa thu ;là luôn hoạ theo 1 bài thơ dù mình biết mùa thu rất bận...mình không làm được điều đó
ak, bé nhà mùa thu vẫn khoẻ phải không? và có năng khiếu như mẹ bé không ta?
hk 04/08 2010
Trích đoạn: haikhang
nhà bè! mình thấy cậu thích thơ haiku, đây là một thể thơ nổi tiếng của Nhật Bản mấy năm gần đây, ở VN cũng đã có khá nhiều tác phẩm viết theo thể thơ này
nó không khó, rất tự nhiên nhưng bao hàm thật nhiều cảm xúc... mình mong được đọc thơ haiku của nhà bè
mình thử viết thể thơ này và mong nhà bè cùng độc giả đọc và góp ý nhé
Phố Mưa
Đường phố mưa bay
Cây ướt lá
Chim mỏi cánh bay
Giữa hai hàng cây
Tiếng lẹp kẹp
Về đâu chiều nay
Dừng chân
Bốn phương trời mây
nhà tôi…nơi đây?
hk 04/08/2010
Haikhang, thật ra thơ nào hay nb cũng thích hết...đọc bài thơ trên nb thấy tác giả đang lang thang...buồn...mệt mỏi...ngơ ngác...nếu đúng là tâm trạng của HK thì
thơ của HK đã truyền được cảm xúc cho người đọc...chỉ là nhận xét của nb
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2010 23:24:14 bởi nhabe >
Trích đoạn: Mùa Thu
Vâng, ai xa quê cũng nhớ về nơi xa đó, nơi mà kỷ niệm tuổi thơ in dấu bước ta qua.
Nhabe ơi !Thành phố Hồ Chí Minh giờ cũng vẫn năng động và nhộn nhịp như vậy. Thành phố đẹp theo cách riêng phải không bạn !Tôi yêu Hà Nội và tôi cũng yêu Sài Gòn , bởi Hà Nội cho tôi những kỷ niệm đẹp tuổi thơ, Sài Gòn cho tôi những chiều lãng mạn, nơi mà tôi thả hồn với tình yêu thuở còn là sinh viên Mỗi nơi là một kỷ niệm lưu dấu, sẽ chẳng bao giờ mất đi phải không bạn, bởi tình yêu mảnh đất Việt là niềm tự hào trong mỗi chúng ta .
Tâm sự cùng Nhabe về kỷ niệm của MT về Thành phố của chúng ta nhé !
đúng vậy đó MT, người ta nói là hễ mình yêu ai hay yêu cái gì thì mình thấy cái đó đẹp(beauty is in the eyes of the beholder)...mỗi người có cái nhìn khác nhau về cái đẹp MT à...nhìn hình nb cũng thấy Hà Nội đẹp...nhưng yêu HN thì không vì nb không có nhớ HN(có ở bao giờ đâu mà nhớ)...hồi nb 12 tuổi có xa Saigon một thời gian...ở Nha Trang...thành phố biển...nb mê biển lắm...vậy mà lúc hoàng hôn đứng ngắm biển nhớ Saigon khóc ngon lành...hồi ở Saigon thì thèm ra NT mới kỳ...nb họa nha
KỶ NIỆM
Sài Gòn chừ nhộn nhịp rộn tàu xe
Phố biệt thự nguy nga đèn tráng lệ
Hàng dừa xanh áo bà ba dáng mẹ
Cà phê chiều , góc phố nhạc dịu êm
Đèn giăng giăng như những ánh sao đêm
Biển vui đùa, sóng chạy nô bờ cát
Anh và em phóng tầm nhìn bát ngát
Biển, sao trời hòa khúc hát yêu thương .
MT
Saigon
lúc bên em... ta chẳng thấy cần
xa em rồi chợt nghe hồn mất mát...
em vào trong ta tự bao giờ
để đôi lúc nhớ thương quay quắt
nhabe
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2010 09:56:00 bởi nhabe >
nhà bè nhận xét ko sai, đó là những lúc mình cảm thấy cuộc sống thật bí bách, có thật nhiều tâm sự mà không muốn nói cho ai, chỉ biết đi lang thang mà không biết rồi cuộc sống của mình sẽ đi về đâu nữa...
lúc bên em... ta chẳng thấy cần
xa em rồi chợt nghe hồn mất mát...
em vào trong ta tự bao giờ
để đôi lúc nhớ thương quay quắt
tình yêu chợt đến rồi đi, mang lại cho con người thật nhiều cảm xúc...nhưng có lẽ khi ty rời xa ta cảm thấy hụt hẫng và...1 nỗi buồn vô tận
HK xin hoạ bài thơ "xin gọi nhau là người dưng" nhà bè, mùa thu cùng mọi người cho ý kiến nhé xin gọi nhau là người dưng
Ai đốt cháy cho lòng thêm thao thức Những đêm về trằn trọc gọi mùa thu Tháng tám ơi vô tình tự bao giờ… Để đánh mất một khung trời kỷ niệm Mùa thu trước bất chợt hiển hiện Bên ly trà _1 góc phố thành Nam Em Sài Gòn cùng mùa thu xênh xang Hà Nội tôi thêm một mùa lá rụng Tháng ngày qua tôi không ngừng chờ đợi Dù tin em chẳng tiếc chốn Hà thành Cuộc sống trôi đi…góp nỗi mong manh Trả lời tôi là cơn mưa chiều vội… Tình đã đi sẽ không ngược trở lại Người đi rồi… giờ xin gọi người dưng Ngày mai gặp giữa lưng chừng Xin đừng gọi lại xin đừng “ngẩn ngơ” HK 06/08/2010
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: