TIẾNG CHIM HÓT TRONG BỤI MẬN GAI
NHÀNH HOA TIẾC NUỐI Một nhành hoa tiếc nuối …….. Một nhành hoa khờ khạo, thơ ngây Một nhành hoa ngạo nghễ lất lây Đã xa rồi dĩ vãng Nhành hoa trong quên lãng Nức nở buồn..nhớ bạn hiền thiết tha Bạn ở đâu ? ám ảnh nỗi xót xa Trái tim đầy ân hận Giọt nước mắt muộn màng Có mang người trở lại ? Hai mươi năm năm Không ngờ nhớ lại Nụ cười hiền phảng nỗi buồn cô liêu Dáng liêu xiêu Đi về phía hoàng hôn mờ khuất Thời gian đà hóa phép Cho bạn lại gặp tôi Tôi sẽ chẳng bĩu môi cười cợt Tôi sẽ đặt vào tay bạn, bàn tay nắm chặt Tiếp cho bạn ngọn lửa của niềm tin Bạn sẽ chẳng biết đến những thước phim có hai từ “đau khổ “…… Mùa Thu
Đừng yêu người suốt ngày cứ mộng mơ
Suốt ngày thơ mường tượng điều không tưởng
Bởi vì tôi mang âm nhịp vô thưởng
Biến tâm hồn thành làn khói hư vô
Thơ dẫu đẹp, cũng chỉ là vần thơ
Hồn mãi đẹp cũng chỉ trên trang giấy
Tâm trong sáng đâu cần ai nhận thấy
Bởi vô hình, nào đừng trách hờn em
mùa thu ak, hk xin trích mấy câu thơ của mùa thu để tạo nhịp cho tâm trạng hk nhé
tâm hồn thi sĩ
Tiếc làm gì tâm hồn người thi sĩ Lấy thơ văn để lẩn chánh cuộc đời Mượn cỏ cây làm thoả mãn niềm vui Chẳng màng chi tương lai danh vọng Cả cuộc đời chạy theo những ảo vọng Tìm lạc thú trong hư ảo trần gian Thả niềm thơ bay giữa đại ngàn Khinh thực tại trò chơi tạo hoá Luyến lưu chi hãy xem như xa lạ Thi sĩ tình gửi trọn khắp muôn phương Hãy ném bỏ xin đừng chút vấn vương Đời thi sĩ huy hoàng lớp vỏ bọc Mang thơ văn cái gọi là huyền mặc Đốt lụi tàn nguyện ước dưới trăng khuya Thế gian ơi đời chỉ là giấc mơ Mà ai sống khi chỉ mơ và mộng
mùa thu đang có tâm trạng gì ak, bài thơ "nhành hoa tiếc nuối" nghe buồn buồn sao ý...mà không ai ngẫu nhiên viết thơ kiểu đó đúng không? vậy mùa thu nhận giấy báo nhập học chưa ta...
hì, thấy nhà bè tâm sự ngọc anh nhiều ghê nên nhờ nhà bè, mùa thu, ngọc anh ghé lại ít phút để cho ý kiến về mấy câu mình viết dưới đây Tròn một tuổi
Tròn một tuổi mẹ để bé ở nhà Trong vòng tay ông bà chăm sóc Những đêm khuya khát sữa mẹ tỉnh giấc Bé khóc hoài tìm hơi mẹ thân yêu
Tròn một tuổi trong căn nhà liêu xiêu Ông thay cha chăm bé từng giấc ngủ Mẹ kiếm tiền chắt bóp mà không đủ Mấy hộp sữa ngọt mong bé lớn êm vui Tròn một tuổi bé chưa nói thành lời Mà đã thiếu tình yêu cha che chở Chập chững bi bô một vài từ không rõ Nhưng chắc là không hỏi mẹ “cha đâu” Tròn một tuổi nào đã hiểu gì đâu Cũng chưa biết đòi những gì đã mất Chỉ hờn dỗi hay có thể bé khóc Khi tủi thân mình không người chở che Ngày mai đây trời đổ nắng vàng hoe Như bao bạn bé cắp sách tới lớp Đợi ai đây khi thấy các bạn khác Đang hớn hở trên xe lúc tan trường
hk 16/09/2010
con người ta rất khó để đạt được hết những gì đặt ra, ngọc anh không phải trách mình vì đã lãng phí thời gian nếu em đã cố gắng hết mình rùi con đường học tập còn dài và mong em hãy tự tin vững bứơc cứ như nhà bè đó...dù công việc rất bận nhưng luôn tìm ra những giải pháp hữu hiệu. 1 trong những giải pháp mà chúng ta cần học là"kết hợp nhiều việc cùng một lúc
Trích đoạn: haikhang
hì, thấy nhà bè tâm sự ngọc anh nhiều ghê nên nhờ nhà bè, mùa thu, ngọc anh ghé lại ít phút để cho ý kiến về mấy câu mình viết dưới đây
heheh nhờ Ngọc Anh gợi ý nb mới có ý để tâm sự...câu "nghỉ trước khi mệt"...nên dán ở khắp mọi nơi...ở trường để học sinh khỏi phải học...ở sở thì công nhân đỡ phải làm...
Tròn một tuổi
Tròn một tuổi mẹ để bé ở nhà
Trong vòng tay ông bà chăm sóc
Những đêm khuya khát sữa mẹ tỉnh giấc
Bé khóc hoài tìm hơi mẹ thân yêu
Tròn một tuổi trong căn nhà liêu xiêu
Ông thay cha chăm bé từng giấc ngủ
Mẹ kiếm tiền chắt bóp mà không đủ
Mấy hộp sữa ngọt mong bé lớn êm vui
Tròn một tuổi bé chưa nói thành lời
Mà đã thiếu tình yêu cha che chở
Chập chững bi bô một vài từ không rõ
Nhưng chắc là không hỏi mẹ “cha đâu”
Tròn một tuổi nào đã hiểu gì đâu
Cũng chưa biết đòi những gì đã mất
Chỉ hờn dỗi hay có thể bé khóc
Khi tủi thân mình không người chở che
Ngày mai đây trời đổ nắng vàng hoe
Như bao bạn bé cắp sách tới lớp
Đợi ai đây khi thấy các bạn khác
Đang hớn hở trên xe lúc tan trường
hk 16/09/2010
con người ta rất khó để đạt được hết những gì đặt ra, ngọc anh không phải trách mình vì đã lãng phí thời gian nếu em đã cố gắng hết mình rùi
con đường học tập còn dài và mong em hãy tự tin vững bứơc
cứ như nhà bè đó...dù công việc rất bận nhưng luôn tìm ra những giải pháp hữu hiệu. 1 trong những giải pháp mà chúng ta cần học là"kết hợp nhiều việc cùng một lúc
HK à ...giải pháp hữu hiệu đó không phải nb tìm ra...mà là mấy người làm "parallel processing" làm ra...nb chỉ áp dụng thôi
...
bài thơ "tròn một tuổi" nói về một em bé không có cha...cha mất hay cha vắng nhà?...xin lỗi qua lời thơ nb không đoán được...
anh à, theo môt cách nghĩ nào đó, có lẽ cháu là môt đứa trẻ thiếu thốn tình thương của cha. nhưng nhìn nhận theo thực tế, em nghĩ sau này cháu sẽ không buồn tủi nếu biết những gì đã xảy ra. mẹ cháu, 2 cậu và ông bà đều dành cho cháu những gì tốt đep nhất. con người ta sống không vì vật chất mà còn vì tình thần, vật chất tuy thiếu thốn nhưng thoải mái về tinh thần thì con người ta sẽ thanh thản hơn rât rất nhiều. đừng cố đòi hỏi những gì mà bản thân nó không tồn tại cũng như đừng bao giờ trông chờ môt người cha nếu người đó không thể làm cha. Người cần được thông cảm nhiều hơn có lẽ là chị, chị đã phải chịu thiêt thòi rất nhiêu, âu cứ cho là đó là môt bài học của chị thì bài học này đã phải trả bằng môt cái giá quá đắt.
câu "nghỉ trước khi mêt" mang ý nghĩa là "phòng hơn chống". cũng như 1 chiếc xe gắn máy, cần phải đổ xăng khi gần cạn chứ không phải chạy cạn xăng rồi mới dẫn bộ đến trạm xăng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2010 03:21:16 bởi ngocanh.pham1704 >
Trích đoạn: ngocanh.pham1704
anh à, theo môt cách nghĩ nào đó, có lẽ cháu là môt đứa trẻ thiếu thốn tình thương của cha. nhưng nhìn nhận theo thực tế, em nghĩ sau này cháu sẽ không buồn tủi nếu biết những gì đã xảy ra. mẹ cháu, 2 cậu và ông bà đều dành cho cháu những gì tốt đep nhất. con người ta sống không vì vật chất mà còn vì tình thần, vật chất tuy thiếu thốn nhưng thoải mái về tinh thần thì con người ta sẽ thanh thản hơn rât rất nhiều. đừng cố đòi hỏi những gì mà bản thân nó không tồn tại cũng như đừng bao giờ trông chờ môt người cha nếu người đó không thể làm cha. Người cần được thông cảm nhiều hơn có lẽ là chị, chị đã phải chịu thiêt thòi rất nhiêu, âu cứ cho là đó là môt bài học của chị thì bài học này đã phải trả bằng môt cái giá quá đắt.
câu "nghỉ trước khi mêt" mang ý nghĩa là "phòng hơn chống". cũng như 1 chiếc xe gắn máy, cần phải đổ xăng khi gần cạn chứ không phải chạy cạn xăng rồi mới dẫn bộ đến trạm xăng.
chào NA, heheh nb nghĩ nếu mang nghĩa "phòng hơn chống" thì có lẽ "nghỉ trước khi xỉu" đúng hơn
...vì nghỉ trước khi mệt nghe như lúc nào cũng nghỉ được ...vì lúc nào cũng "trước khi mệt"
Trích đoạn: haikhang
Đừng yêu người suốt ngày cứ mộng mơ
Suốt ngày thơ mường tượng điều không tưởng
Bởi vì tôi mang âm nhịp vô thưởng
Biến tâm hồn thành làn khói hư vô
Thơ dẫu đẹp, cũng chỉ là vần thơ
Hồn mãi đẹp cũng chỉ trên trang giấy
Tâm trong sáng đâu cần ai nhận thấy
Bởi vô hình, nào đừng trách hờn em
mùa thu ak, hk xin trích mấy câu thơ của mùa thu để tạo nhịp cho tâm trạng hk nhé
tâm hồn thi sĩ
Tiếc làm gì tâm hồn người thi sĩ
Lấy thơ văn để lẩn chánh cuộc đời
Mượn cỏ cây làm thoả mãn niềm vui
Chẳng màng chi tương lai danh vọng
Cả cuộc đời chạy theo những ảo vọng
Tìm lạc thú trong hư ảo trần gian
Thả niềm thơ bay giữa đại ngàn
Khinh thực tại trò chơi tạo hoá
Luyến lưu chi hãy xem như xa lạ
Thi sĩ tình gửi trọn khắp muôn phương
Hãy ném bỏ xin đừng chút vấn vương
Đời thi sĩ huy hoàng lớp vỏ bọc
Mang thơ văn cái gọi là huyền mặc
Đốt lụi tàn nguyện ước dưới trăng khuya
Thế gian ơi đời chỉ là giấc mơ
Mà ai sống khi chỉ mơ và mộng
mùa thu đang có tâm trạng gì ak, bài thơ "nhành hoa tiếc nuối" nghe buồn buồn sao ý...mà không ai ngẫu nhiên viết thơ kiểu đó đúng không?
vậy mùa thu nhận giấy báo nhập học chưa ta...
Đúng là MT có tâm trạng, vừa viết vừa nhỏ lệ, đúng là mắt ướt ghê. Do viết chạy theo mạch cảm xúc nên chưa kịp chỉnh chu về vần điệu, ngôn từ. Hy vọng khi có thời gian MT sẽ viết lại bài thơ khác, với những ý tứ theo mạch cảm xúc của bài "Nhành hoa tiếc nuối ".Hải Khang nói đúng rồi, ai lại viết thơ gì mà lạ thế, thơ chẳng ra thơ gì cả
Đọc những dòng trải lòng của Ngọc Anh về bài thơ "Tròn một tuổi" do Haikhang viết.
Mình đồng cảm với cách mà Ngọc Anh phân tích, con cần có người cha tốt còn hơn là phải sống với người cha không xứng đáng làm cha. Vật chất không phải là yếu tố quyết định để tồn tại một gia đình hạnh phúc. Yếu tố tinh thần mới là quyết định.Hạnh phúc nằm trong suy nghĩ, cách sống, cách cư sử.....đầy đủ vật chất không phải luôn luôn lúc nào cũng bao trùm phạm trù hạnh phúc. Một gia đình nếu hạnh phúc thì con cái thường sống lạc quan, tin tưởng vào cuộc sống nhiều hơn.
Những người con trong gia đình hạnh phúc luôn tìm thấy niềm vui, sự may mắn trong cuộc sống , chủ yếu là do cách nhìn thế giới quan luôn lạc quan yêu đời .
Do vậy ba mẹ phải là một tấm gương tốt cho con cái noi theo, nếu người cha không thể là một tấm gương tốt thì điều tất yếu là phải rời xa. Con sống cần có cha, nhưng cha phải là người cha đúng nghĩa mới đem lại hạnh phúc cho cả mẹ và con.
Khi nào bé lớn bé sẽ hiểu thôi mà.
Nhabe và Ngọcanh đang đứng ở hai khía cạnh khác nhau của một vấn đề, nếu theo góc độ này thì là cảm nhận của Ngọc Anh, nếu theo góc độ khác thì là cách diễn giải của Nhabe .Theo mình hiểu thì các bạn diễn giải như thế nào cũng hợp lý cả.
@Haikhang : Mình chưa nhận được giấy báo nhập học, chắc khoảng tháng 10 vì thời gian này trường đang nhận đơn phúc khảo.
@Ngocanh :Cho mình hỏi tò mò chút xíu là nhân vật chị mà bạn nhắc đến là ai?
@Nhabe ơi! Dạo này cậu ít viết thơ đấy nhé !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2010 23:09:49 bởi Mùa Thu >
Trích đoạn: Mùa Thu
Trích đoạn: haikhang
Đừng yêu người suốt ngày cứ mộng mơ
Suốt ngày thơ mường tượng điều không tưởng
Bởi vì tôi mang âm nhịp vô thưởng
Biến tâm hồn thành làn khói hư vô
Thơ dẫu đẹp, cũng chỉ là vần thơ
Hồn mãi đẹp cũng chỉ trên trang giấy
Tâm trong sáng đâu cần ai nhận thấy
Bởi vô hình, nào đừng trách hờn em
mùa thu ak, hk xin trích mấy câu thơ của mùa thu để tạo nhịp cho tâm trạng hk nhé
tâm hồn thi sĩ
Tiếc làm gì tâm hồn người thi sĩ
Lấy thơ văn để lẩn chánh cuộc đời
Mượn cỏ cây làm thoả mãn niềm vui
Chẳng màng chi tương lai danh vọng
Cả cuộc đời chạy theo những ảo vọng
Tìm lạc thú trong hư ảo trần gian
Thả niềm thơ bay giữa đại ngàn
Khinh thực tại trò chơi tạo hoá
Luyến lưu chi hãy xem như xa lạ
Thi sĩ tình gửi trọn khắp muôn phương
Hãy ném bỏ xin đừng chút vấn vương
Đời thi sĩ huy hoàng lớp vỏ bọc
Mang thơ văn cái gọi là huyền mặc
Đốt lụi tàn nguyện ước dưới trăng khuya
Thế gian ơi đời chỉ là giấc mơ
Mà ai sống khi chỉ mơ và mộng
mùa thu đang có tâm trạng gì ak, bài thơ "nhành hoa tiếc nuối" nghe buồn buồn sao ý...mà không ai ngẫu nhiên viết thơ kiểu đó đúng không?
vậy mùa thu nhận giấy báo nhập học chưa ta...
Đúng là MT có tâm trạng, vừa viết vừa nhỏ lệ, đúng là mắt ướt ghê. Do viết chạy theo mạch cảm xúc nên chưa kịp chỉnh chu về vần điệu, ngôn từ. Hy vọng khi có thời gian MT sẽ viết lại bài thơ khác, với những ý tứ theo mạch cảm xúc của bài "Nhành hoa tiếc nuối ".Hải Khang nói đúng rồi, ai lại viết thơ gì mà lạ thế, thơ chẳng ra thơ gì cả
Đọc những dòng trải lòng của Ngọc Anh về bài thơ "Tròn một tuổi" do Haikhang viết.
Mình đồng cảm với cách mà Ngọc Anh phân tích, con cần có người cha tốt còn hơn là phải sống với người cha không xứng đáng làm cha. Vật chất không phải là yếu tố quyết định để tồn tại một gia đình hạnh phúc. Yếu tố tinh thần mới là quyết định.Hạnh phúc nằm trong suy nghĩ, cách sống, cách cư sử.....đầy đủ vật chất không phải luôn luôn lúc nào cũng bao trùm phạm trù hạnh phúc. Một gia đình nếu hạnh phúc thì con cái thường sống lạc quan, tin tưởng vào cuộc sống nhiều hơn.
Những người con trong gia đình hạnh phúc luôn tìm thấy niềm vui, sự may mắn trong cuộc sống , chủ yếu là do cách nhìn thế giới quan luôn lạc quan yêu đời .
Do vậy ba mẹ phải là một tấm gương tốt cho con cái noi theo, nếu người cha không thể là một tấm gương tốt thì điều tất yếu là phải rời xa. Con sống cần có cha, nhưng cha phải là người cha đúng nghĩa mới đem lại hạnh phúc cho cả mẹ và con.
Khi nào bé lớn bé sẽ hiểu thôi mà.
Nhabe và Ngọcanh đang đứng ở hai khía cạnh khác nhau của một vấn đề, nếu theo góc độ này thì là cảm nhận của Ngọc Anh, nếu theo góc độ khác thì là cách diễn giải của Nhabe .Theo mình hiểu thì các bạn diễn giải như thế nào cũng hợp lý cả.
@Haikhang : Mình chưa nhận được giấy báo nhập học, chắc khoảng tháng 10 vì thời gian này trường đang nhận đơn phúc khảo.
chào Mùa Thu, heheh nb thấy sao nói vậy...ai muốn hiểu sao cũng được
hk quan niệm làm thơ theo hứng, hk ko nói là thơ gì mà không ra thơ mùa thu hiểu sai rùi. ý khang là mùa thu luôn cảm thấy cs an bình, và theo cách cảm của hk thì những câu thơ mang tính yêu cuộc sống, yêu sự tĩnh lặng là rất rõ trong thơ mùa thu. vậy mà đột nhiên mùa thu lại viết tâm trạng vậy. chúng ta đang chung trong 1 thế giới ảo chứ không phải
Ta cứ ngỡ trần gian là cõi thật Nên thân ta tất bận đến bây giờ vì vậy nếu không phiền mùa thu có thể tâm sự cho chúng mình biết được không, vì mình tin là ngọc anh và nhà bè đều có thể sẻ chia cùng mùa thu
bài thơ " tròn một tuổi " mình viết về cháu mình , hôm trước mình về quê và thương cháu quá bỗng viết bài này khi trên xe thôi. người cha nó xem như đã không còn nữa nhà bè ak...
nhà bè và mùa thu vẫn chanh luận vấn đề đó ak, có vẻ hay đấy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2010 00:16:48 bởi haikhang >
À, quả là Haikhang nhạy cảm quá đó, MT có nói trách gì đâu .
Vậy là cháu của Hảikhang mới vừa tròn một tuổi, thương cháu cậu viết bài thơ trải lòng. Vâng, qua bài thơ và hoàn cảnh sáng tác bài thơ thì những người làm cha mẹ luôn thấy trách nhiệm của mình trước con cái.
Mùa Thu trải lòng với Hảikhang, Nhàbe , Ngọcanh và các bạn bài thơ kể về một kỷ niệm buồn mà có lần MT nghĩ về một người bạn tuổi thơ và MT đã không kìm nổi nước mắt. Bởi người bạn đó không biết giờ ra sao?Còn sống hay đã chết, bởi khi đi học, bạn rất ốm yếu xanh xao, kèm theo một căn bệnh vào thời điểm đó là ghê gớm gắm.Bạn bè đều xa lánh sợ bị lây.
Hình ảnh bạn làm quen với mình khi mình mới chuyển trường tới, mình được cô giáo xắp chỗ ngồi chung bàn học với bạn.Tội nhất là khi ra về, bạn ôm chiếc cặp táp đứng một mình lủi thủi giữa sân trường chờ mẹ tới đón, chẳng bao giờ thấy ba bạn đón cả .....Thế đấy, rồi bạn chuyển trường và mang theo cả nỗi buồn, nhất là mình, mình tệ lắm, thể hiện cho bạn biết là mình ghét bạn, xa lánh bạn.Mình để ý thấy bạn buồn lắm....ánh mắt bạn ám ảnh mình đến tận bây giờ. Mình ân hận và sau đó hứa với lòng mình không làm ai phải buồn khổ vì mình nữa, nhưng cuộc sống luôn thử thách mình.
Mình nghĩ sao lúc đó mình thật trẻ con quá, tại sao khi bạn cô đơn, bạn buồn, bạn cần có mình mà mình lại làm bạn bị tổn thương.Thế rồi mình đã khóc thật nhiều, bạn nhận ở mình một lời xin lỗi nhé, dẫu có muộn màng.
Người bạn đó tên là Tường và giờ thì MT không biết bạn nơi nào, ngôi trường đó nằm gần cầu Công Lý.
KỶ NIỆM BUỒN
(Viết như một lời xin lỗi...)
Mái trường ơi! yêu dấu tự ngày xưa
Đã xa rồi những buổi chiều tan lớp.
Bạn lủi thủi giữa trời mưa lất phất
Giọt mưa buồn thấm ướt trái tim côi.
Đừng trách hờn cô bé chính là tôi
Từng là bạn cùng học chung thưở trước.
Những kỷ niệm một thời khi đến lớp
Mãi vẫn còn ghi dấu ấn trái tim.
Tôi xin kể hình ảnh những cảnh phim
Bạn làm quen giả đò mượn cây thước.
Tôi thấy ghét nên hậm hực từ khước
Bạn chẳng buồn, nhoẻn miệng cười chêu tôi.
Khi ra về bạn chạy vội sánh đôi
Nói cười cười mặc kệ tôi cứ bước.
Bởi bên bạn ai ai cũng từ khước
Không dám gần sợ lây bệnh suyễn hen.
Xa lánh bạn, bạn buồn nỗi hờn ghen
“Cũng là người sao tôi bị xa lánh?”
Bạn ngậm ngùi , cô đơn mình một bóng
Cổng trường giờ nỗi ám ảnh sầu đông.
Rồi một ngày tôi chẳng thấy bạn đâu
Nỗi ân hân ùa tràn về thác đổ.
Bạn đã buồn mang nỗi niềm đau khổ
Bến bờ nào xin tạ lỗi thời gian.
Ánh mắt bạn vời vợi lời thở than
Để bây giờ tạc nên hình giọt lệ.
Để khi buồn người đời không câu nệ
Trải nỗi niềm, trôi nỗi sầu trái tim .
Mùa Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2010 16:22:45 bởi Mùa Thu >
SƯƠNG THU
(Hoạ theo tranh của hoạ sĩ Lâm Chiêu Đồng )
Sương thu mùa đã đến
Cành lá nhuốm vàng cây
Rải nắng vàng ngất ngây
Tiết trời màu dịu vợi
Gợi bao điều nghĩ ngợi
Dịu dàng lá chen sương
Vương sắc buồn nhớ thương
Gởi mây trời hanh nắng
Khoảng thời gian rất ngắn
Mùa kịp về sáng nay
Sương đọng cành lung lay
In đất vàng màu mỡ
Mắt lá cười rạng rỡ
Duyên dáng hoa cỏ may
Sương đọng ngọt trên tay
Long lanh sương thu đến .
Mùa Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2010 08:36:14 bởi Mùa Thu >
BIỂN SỚM (Hoạ theo tranh sơn dầu của hoạ sĩ Vũ kim Thanh )
Biển sớm nay lặng sóng Thuyền đỗ bến bình yên Cánh hải âu chao nghiêng Rợp vang chào ngày mới.
Bầu trời xanh chấp chới Khoảng nắng gọi bình minh rọi bóng thuyền lặng im Soi sóng tình lóng lánh.
Dáng thuyền em nhỏ nhắn Khiêm nhường nép phương anh Đêm ngắm ánh trăng thanh Ngày biển xanh sóng hát. Núi ngàn xa tít tắp Hùng vĩ bảo bọc che Vượt thác ghềnh suối khe Đến bến bờ hạnh phúc . Mùa Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2010 08:29:30 bởi Mùa Thu >
chị Mùa Thu thân mến!!!!
về người chị mà em nhắc, em không dám chia sẻ nhiều, nếu được thì em mong Khang nói chuyện nhiều hơn với mọi người.
chuyện của chị MuaThu đã kể, em cũng từng là người bị các bạn tẩy chay lúc còn học tiểu học vì em là người Bắc, sống trong cộng đồng dân Nam cũng có những điều không thể hòa nhập.
mùa thu ak
đọc những vần thơ mùa thu viết thật êm, còn đọc những vần thơ hk viết không xuôi 1 chút nào
có lẽ mình chỉ biết viết về những gì thực tế xảy ra không bay bổng lắm
từ khi mùa thu đưa những bức tranh lên và bình về bức tranh đó hk thấy thú lắm, nhưng trước một bức tranh đẹp không dám viết những câu thơ dở nên xin gác bút học tập theo mùa thu 1 thời gian rùi sẽ hạ bút viết
những chuyện cũa đã qua rồi thì xin hãy cho qua đi nhé
ngày hôm qua đã là lịch sử, ngày nay mới là hiện tại
hì mình mượn lời của nhân vật Tường để viết 4 câu thơ nhé
Em ơi trách chi ngày thu ấy Đã quá xa rồi thủa thơ ngây Em còn nhớ đến anh thêm tội Đã làm em buồn bấy lâu nay
khi nào có giấy báo nhớ cho hk, na, nhà bè biết nhé
tặng ngọc anh và các bạn bài thơ
Ở lại thôi
Ở lại thôi Sài Gòn gác vào đêm Tiếng chổi tre đã không còn quét rác Đèo Hải Vân chia hai bở Nam Bắc Trời lạnh dần cây cỏ_đậu nhành sương Ở lại thôi những góc phố con đường Tiếng bước chân vẫn còn vương bụi đất Nụ cười em hạnh phúc ùa trong mắt Khi thấy quê mình đổi khác phải không em? Ở lại thôi một giấc ngủ êm đềm Sáng dậy trễ vì mẹ quên báo thức Bát canh ngọt nồi cơm còn thơm phức Tý nhồm nhoàm kể chuyện ngày xưa Ở lại thôi những buổi tối trời mưa Chiếc dù nhỏ họ cùng em dạo phố Đếm mưa rơi em thấy mình bé nhỏ Ở lại nơi này! Em ở lại thôi hk 19/09/2010
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: