từ Thăng Long đến HN nay đã gần bước sang tuổi 1000. em không được ra tận mắt để xem HN trong những ngày "đại lễ" này như thế nào. xem qua các phương tiện truyền thông và mấy người bạn ở HN kể lại thì HN những ngày này đông lắm, vui lắm, thế nhưng sao em không cảm thây buồn vì mình không được ra HN mà lại cảm thấy buồn vì HN trang hoàng lộng lẫy quá, xa hoa quá.
vẫn biết cái mốc 1000 năm là 1 con số mà khó có thủ đô của quốc gia nào đạt được, nhưng nếu quay ngược thời gian, 1000 năm trước Hn làm gì có đèn điện với đủ màu xanh đỏ tím vàng như vậy? Hồ Gươm không hề đep về kiến trúc nhưng lại đẹp bởi khung cảnh yên bình với 1 tháp rùa đạt sự hoàn hảo về tỉ lệ. Đại lễ này, hồ Gươm giăng mắc hàng hàng đèn điện đủ màu lập loè xanh xanh đỏ đỏ làm mất đi điểm nhấn ở tháp rùa. HN làm đại lễ để vinh danh thời gian thế nhưng sao lại khoác trên mình những trang sức không hề đồng điệu với tuổi tác?
HN những ngày này chỉ toàn người với người, tìm đâu ra một góc HN xưa với những con đường văng, môt khung cảnh bờ hồ êm ả hay môt góc hồ gươm rôg rãi nghỉ trưa? Giờ ngay cả "người Hà Nội" cũng chăg thể nào sống được giữa môt đô thị Hà Nội xô bồ vật chất vậy thì tìm đâu ra Thăng Long - Kẻ Chợ với người Tràng An thanh lịch một thời đây?
xin lỗi nếu em làm mọi người mất hứng. có lẽ em "cổ" mất rồi.