Quyền trở thành kẻ xấu.
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 4 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 47 bài trong đề mục
clietc 22.03.2009 10:35:43 (permalink)
0
Quyền trở thành kẻ xấu.
 
Cha mẹ xa nhau,
Các con có quyền trở thành kẻ xấu.
Không ai dạy bảo, nên đòi trẻ tốt là sai.
Không cần là một công dân của xã hội.
 
 
Chơi game học yếu, đánh nhau
Cứ vô tư
Ai đâu khuyên bảo làm sao được!
Khi cả hai người đều sai.
 
Biện hộ lý do là quá thừa
Khi xưa chọn nửa, đã kỹ chưa?
Nay trách móc không yêu không hợp
Bỏ con thơ lăn lộn giữa dòng đời.
 
 
Các con có quyền hư đốn.
Nghệ nhân chăm sóc Bon sai "còn" bị cong.
Đòi hỏi con yêu chỉ lòng vòng
Trọng trách cuộc đời sao gánh nổi.
 
Các con có quyền hư đốn
Bởi vì người tốt cũng khi sai
Các con làm sao thành người giỏi
Cuộc đời đã rõ mười mươi.
 
Các con có quyền hư đốn.
Quyền đó ở đâu, đã hiển hiện
Bên cạnh đời con suốt cuộc đời.

Khi cha khi mẹ đã xa nhau.
                                             Nguyễn Công Liệt.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2009 14:04:41 bởi clietc >
#1
    BĂNG NGUYỆT 23.03.2009 02:27:17 (permalink)
    0
    Chào anh, mừng anh đến với vườn thơ nha, mở nhiều topic là "lỗ" ráng chịu á nè.....mọi ng ko chăm sóc fụ hết dc thì bài mình bị đi lạc đó..... vài dòng đồng cảm, chúc nhà văn vui sáng tác đều.


    Biện hộ lý do là quá thừa
    Khi xưa chọn nửa, đã kỹ chưa?
    Nay trách móc không yêu không hợp
    Bỏ con thơ lăn lộn giữa dòng đời.




    Đừng cho mình quyền thành người xấu, nghe con.


    Đôi khi nghĩ cũng tại...chúng mình
    Chớ con thơ có làm gì nên tội
    Lựa chọn nhau vì đời bí lối
    Buộc nắm nhau rồi, buông nhau, thôi!

    Lên hai lên ba, con đã hiểu điều gì
    Khi mẹ bồng con trên tay bỏ nhà lang bạt.
    Sống nương người lạ, hướng đời thoái thoát,
    Ấm lạnh vô chừng, đêm lệ tràn mi.

    Mẹ lau cho con giọt nước mắt tủi hờn
    Mấy tưổi đầu thôi, đã trần ai khổ
    Mẹ lau cho con giọt mồ hôi bệnh đổ,
    Đất khách quê người, tứ cố vô thân.

    Ôm chặt lấy con, liều thuốc an thần,
    Chỉ cần giữ lấy con, mẹ ra sao cũng được.
    Nếu mẹ có sai, mai con đừng bắt chước,
    Chọn lựa kỹ càng, hẳn rước nhau vui.

    Người lớn hồ đồ, để người lớn khổ thôi,
    Những niềm đau của số phần ban bố,
    Mẹ muốn thấy con mẹ cười rạng rỡ
    Dẫu thiếu một phần hơi thở của cha.

    Bây giờ đây trên thân rau cuống rạ,
    Quê hương mình con mặc sức vươn xa,
    Có ngoại có dì, có thương yêu lối xóm,
    Con đừng rơi lệ giữa đêm mà.....

    Vài năm nữa đủ trí khôn nhận định
    Hãy nói mẹ nghe điều ước muốn của con
    Có lỡ cỡ vì thời gian bướng bỉnh,
    Mẹ cũng vì con sửa cho tròn.

    Tội ngưòi lớn làm, đừng để khổ....trẻ con.

    #2
      clietc 23.03.2009 17:30:07 (permalink)
      0
      Băng Nguyệt có cái răng nhỏ nhỏ
      Núp bên môi, có khi cắn hơi đau
      "nghe con": Mình biết là càu nhàu.
      Không khéo là nàng hay chơi chữ.

       
      Lạc vào vườn thơ bị "giựt dây"
      Băng Nguyệt, Bụi Tím "thụi một cây"
      Người có chân tu,"đành niệm Phật"
      Cám ơn "song tẩu" đã dựng xây.


               Mình chỉ hù ai bỏ con thôi! Chứ tự dưng "hứng lên" làm bài thơ cũng kỳ thiệt. Từ hồi nhỏ tới lớn mới làm thơ đó, thấy cũng được thì mình "dô" đây thường. Bị vì mới làm thơ, tìm hoài không thay được "thụi một cây" cho vần, thôi để luôn cho vui. Mong sao kỳ 8, em vẫn khoẻ đẹp như kỳ 7. Tóm lại là mãi mãi không già...Bye.
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2009 19:53:04 bởi clietc >
      #3
        clietc 24.03.2009 14:24:16 (permalink)
        0
        Sống giữa lằn ranh
         
         
        Tôi thích sống giữa lằn ranh
        Giữa yêu đương và phụ tình.
        Tôi viết những điều không nên viết,
        Và cảm thấy hối hận sao mình làm vậy.
         
        Giữa lằn ranh, kéo người ta vào cuộc sống?
        Giữa đạo đức với vài chuyện sex
        Tôi thích ngắm khoảng ngực ai để hở
        Rồi nhận ra mình, không tốt như ai.
         
        Tôi thích ai đó nói yêu tôi
        Để tôi trách móc tình yêu làm gì có.
        Tôi thích nói yêu người đó
        Để nàng chẳng đoái hoài, phụ tôi.
         
        Cuộc sống cứ vậy trôi đi
        Tôi mất mát quá nhiều điều
        Khi nghiên bên này khi bên khác
        Và cuối cùng chẳng biết yêu ai.
         
        Sống giữa lằn ranh, thế mà tôi vẫn thích vậy.
        Đến bây giờ vẫn mãi cô đơn.
         
                                 Nguyễn Công Liệt.
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2009 07:36:36 bởi clietc >
        #4
          BĂNG NGUYỆT 24.03.2009 14:52:42 (permalink)
          0

          Băng Nguyệt có cái răng nhỏ nhỏ
          Núp bên môi, có khi cắn hơi đau
          "nghe con": Mình biết là càu nhàu.
          Không khéo là nàng hay chơi chữ.


           
          Bn vốn thật thà vô tư
          Nào có biết cái gọi là "chơi chữ"
          Mượn cảm xúc từ thơ anh viết thử
          Lên đôi dòng, nhắn nhủ với con thôi
           
           

          Cuộc sống cứ vậy trôi đi
          Tôi mất mát quá nhiều điều
          Khi nghiên bên này khi bên khác
          Và cuối cùng chẳng biết yêu ai.

          Sống giữa lằn ranh, thế mà tôi vẫn thích vậy.
          Đến bây giờ vẫn mãi cô đơn.

          Nguyễn Công Liệt.

           
          Nếu cả hai mà không ai nên được
          Thì buông hết, chứ kì cuộc mà chi,
          Giữa cô đơn mà bình lặng mình đi,
          Hơn yêu đương mà lâm li cãi vã,
           
          Đứng giữa lằn ranh, đôi khi chật dạ,
          Ai hiểu được mình, thì đã thực yêu.(mình)
           
           
          Lần 8 hy vọng là sẽ chu đáo hơn lần 7. lần này bê bết wá
          #5
            clietc 25.03.2009 04:44:57 (permalink)
            0
                              Ở đời đừng quá đưa mình lên cao
                              Chừa đường leo xuống, cổng nào chui vô.
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2009 02:25:00 bởi clietc >
            #6
              clietc 25.03.2009 20:42:23 (permalink)
              0
              Vợ lỡ rồi...lỡ vợ thôi.





              Tôi tiễn em lên đường
              Chiều sân bay, hai hàng nước mắt dài.
              Hàn quốc, sứ Kim Chi em đi.
              Hai con thơ dại đứng nhìn xa xăm
               
              Anh khóc, nước mắt âm thầm
              Mình biết em sẽ một ngày đi luôn.
              Tin em một lúc đủ rồi,
              Thơ về một lúc, rồi thôi không màng
               
              Hôm về mẹ vợ chạy sang
              Dặn rằng đừng có to lời với em.
              Bảy năm trời đằng đẵng chờ nhau.
              Anh nhai đủ thứ, hàm răng đã mòn.
               
              Trách làm chi nữa, thêm hai con.
              Con ai chẳng giống một trời một vực.
              Mình sinh ra có chữ M trên trán
              Mấy con kia sáng láng hơn người.
               
              Con mình đứng vịn khơi khơi
              Ba ơi sao nó không rời mẹ ra.
              Mẹ con đã mới có cha
              Thằng cha đó đã sanh ra hai thằng.
               
              Cuộc đời cha lăn lộn
              Chỉ sợ các con lộn xộn vào đời.
              Thôi thì cứ kệ cuộc chơi
              Trách đời cũng vậy, khơi khơi vào mình.
               
              Mấy lúc có dịp hy sinh,
              Mối tình cũ rít.
              Bây giờ phải tự kiếm ai
              Thù đời phải trả, đêm dài tấn công.
               
              Lại ra thằng nhóc bông lông
              Lại thêm một mối, lòng vòng nuôi quân
              Cũng làm bộ ăn mừng
              Chứ lòng nát bét, không chừng bỏ đi.
               
              Vòng đời nương náu nơi đâu
              Làm sao ta giữ nhịp cầu kết thân.
              Thua…
              Thật sự không biết trách ai.
               
                     Nguyễn Công Liệt.
              Các bạn thân mến ơi! Sau bài thơ này chắc mình không vào trang thơ nữa:
              Làm thơ quá dở, mà còn nhức đầu nữa (tựa như rượu lạ mau say).Việc gì cũng phải đầu tư nhuần nhuyễn, mà đầu tư vào đây phải có thời gian. Mình không còn khoảng nào nữa hết.Thơ thường phải chiêm nghiệm lại, thành ra thấy lòng buồn buồn. Mình hay nhìn tới mà viết, có khi không nhớ hôm qua xảy ra chuyện gì.Đây không phải sân chơi sở trường, nên thỉnh thoảng mình không khéo dễ làm phật lòng người ta. (cụ thể là BN, cho xin lổi nha!).                                          Bày Bay!
               
               
               
               
              #7
                BĂNG NGUYỆT 25.03.2009 23:53:08 (permalink)
                0

                Đây không phải sân chơi sở trường, nên thỉnh thoảng mình không khéo dễ làm phật lòng người ta. (cụ thể là BN, cho xin lổi nha!). Bày Bay!


                Làm eo làm sách gì đây
                BN có giận hay hờn gì đâu
                Vô tư đối đáp cùng nhau
                Thơ thôi, hỏng có nghĩ sâu để buồn...


                Chà chà..... chưa gì "nhõng nhẽo" hay là gieo tiếng oán cho bn vậy ta....thơ thì fải thật thoải mái mới viết dc....đừng câu nệ hình thức giỏi hay dở........quan trọng là mình viết cho chính mình chứ ko fải cho ng khác đánh giá dở hay....

                Thư thả mà viết nè....khi nào có thơ thì wa đây đọc cho bn và mọi ng cùng nghe...ko thì cứ làm văn, viết truyện tiếp đi nè... bé út nhà bn khen truyện hay đó hihihi
                #8
                  Hiền Văn Trần 26.03.2009 12:19:33 (permalink)
                  0

                  Trích đoạn: clietc

                  Sống giữa lằn ranh
                  .....
                   
                  Giữa lằn ranh, kéo người ta vào cuộc sống?
                  Giữa đạo đức với vài chuyện sex
                  Tôi thích ngắm khoảng ngực ai để hở
                  Rồi nhận ra mình, không tốt như ai.
                   
                  Tôi thích ai đó nói yêu tôi
                  Để tôi trách móc tình yêu làm gì có.
                  Tôi thích nói yêu người đó
                  Để nàng chẳng đoái hoài, phụ tôi.

                  .....
                   
                                           Nguyễn Công Liệt.

                   
                   
                  Tôi thích sống giửa những lời dị nghị
                  Để tự xét mình mà biết đúng sai.
                  Tôi thích có những người thương , hại
                  Để nhận ra rằng: mình sẽ cần ai !?
                   
                  Giửa những giới hạn tưởng như không tồn tại
                  Đôi khi tôi chẳng nhận ra mình !
                  Mà cuộc sống đâu giản đơn như phép tính....
                  Tôi thích đến nơi ồn ào và ngồi đó...lặng thinh.
                   
                   
                  Đi ngang qua thấy chú clietc để cái bảng xốc quá nên ghé đọc chơi, ai ngờ đọc xong thấy hay quá chừng...hi hi
                   
                   
                   
                   
                  #9
                    van79_bc 26.03.2009 23:50:38 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: clietc

                    Các bạn thân mến ơi! Sau bài thơ này chắc mình không vào trang thơ nữa:
                    Làm thơ quá dở, mà còn nhức đầu nữa (tựa như rượu lạ mau say).Việc gì cũng phải đầu tư nhuần nhuyễn, mà đầu tư vào đây phải có thời gian. Mình không còn khoảng nào nữa hết.Thơ thường phải chiêm nghiệm lại, thành ra thấy lòng buồn buồn. Mình hay nhìn tới mà viết, có khi không nhớ hôm qua xảy ra chuyện gì.Đây không phải sân chơi sở trường, nên thỉnh thoảng mình không khéo dễ làm phật lòng người ta. (cụ thể là BN, cho xin lổi nha!).

                                                               Bày Bay!
                      chớ nản lòng vội buông tay bút
                      bởi tình thi trải rộng ý chan hòa
                      tất cả đây đều kẻ lạ người xa
                      cùng yêu thơ nên đồng rung động
                      hãy trải lòng để cùng cảm nhận
                      ôi tình thi tha thiết dạt dào
                      để hồn mình cùng thi hữu giao thoa
                      mọi khỏang cách sẽ không còn tồn tại.
                       
                      hi, anh clietc ! sao bi wan dzữ? V thấy thơ anh làm tuyệt mà.Theo sự hiểu biết (nông cạn) của V thì làm thơ hay viết văn cũng đều như nhau, đều phản ánh lên một tâm tư, suy nghĩ hay một điều gì đó mà ta wan tâm, đúng hok nè. Mong anh sẽ vui và có thêm nhiều nhã hứng để tiếp tục làm thơ nha!
                       

                       
                       
                       
                       

                      #10
                        clietc 27.03.2009 08:41:27 (permalink)
                        0
                        Containner thơ!

                         
                        Đổ xịt trước nhà anh.
                        Một chiếc công-ten-nơ thơ.
                        Muốn xuất khẩu sang bên Mỹ và Châu âu,
                        Đích danh là cờ- li- ét- cờ (Clietc).

                        Không phải vì Bê- Anh-Nơ
                        Trách “nhõng nhẽo”,
                        Lớn rồi “nhõng” làm chi, “nhẽo” được gì.
                        Van seven nine khuyên nhũ.

                        Contennơ hối hả,
                        Làm thơ xong chưa cha!
                        Trong khi mình chưa có ai yêu, đang tìm.
                        Cô đơn một góc trời.

                        Có ai thương tình “giúp cho”
                        Thời điểm xuất khẩu, đòi quá.
                        Giúp cũng dễ,
                        “Làm bộ” yêu là được liền.

                        Nhớ cho rằng,
                        Thời buổi kinh tế khó khăn.
                        Công nhân đang thất nghiệp
                        Đơn hàng không phải ai cũng được hợp đồng.

                        Làm bộ yêu thôi nhé em!
                        Thơ cô đơn anh đã có rồi…
                        Pha chút sương mai cây cỏ
                        Vào Thư Quán để tìm ai.

                        Nhưng nếu như có yêu thiệt
                        Thơ càng tràn lang
                        Cũng vì thời buổi khó khăn
                        Xe contennơ đang chờ.

                                    Nguyễn Công Liệt.

                              Cám ơn BN và VAN79, hình như bài này anh viết tặng hai em thì phải. Nếu có muốn “giúp đở” anh thì từ từ thôi, còn có cả xe contennơ đang chờ.
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2009 23:42:49 bởi clietc >
                        #11
                          clietc 29.03.2009 20:11:23 (permalink)
                          0
                          Thời gian phẳng!
                                                  

                           
                          Nhích lại gần nhau: Thế giới phẳng
                          Lần lượt thơ anh cũng ra đời
                          Yêu nhau tay nắm tay, rượu mời.
                          Ghét nhau con người đơn côi.
                                                   
                          Nhìn lại đời ta xưa thật xưa,
                          Xưa, xưa, xưa nữa mới là vừa.
                          Thuở đó ta chưa từng chột dạ
                          Anh luôn ngóng đợi hình bóng ai.

                          Thời gian đó đến nay là phẳng
                          Không tin em hỏi tim đơn côi
                          Lòng anh luôn khao khát yêu bỏng cháy.
                          Gặp được em rồi cũng vậy thôi.

                          Thế giới phẳng rồi, Thời gian phẳng?
                          Phẳng như lòng ta đầy phẳng lặng.
                          Xưa nay vẫn vậy, lòng trống vắng
                          Đến bao giờ, tình yêu ửng hồng.

                          Em đi lấy chồng bao nhiêu lần.
                          Cũng than cũng thở cũng tần ngần.
                          Lạ lẫm con tim người rách nát!
                          Hai ta gặp nhau chẳng cần chi.

                          Lạ thay, đời bất cần thì lại có
                          Đồng tâm đồng ý thì liền cho…
                          Bao lâu ân ái đêm trống vắng.
                          Để lại cho lòng nỗi nhớ thương.

                          Thế giới phẳng, hay thời gian phẳng.
                          Sao hễ ta yêu thì lại xa.

                           
                                               Nguyễn Công Liệt.
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 04:52:20 bởi clietc >
                          #12
                            clietc 29.03.2009 22:25:13 (permalink)
                            0
                            Nam Cát Tiên –cô.
                             

                            Bảy ngàn năm trước, toàn là tiên.
                            Bay qua bay lại trông rất hiền
                            Thuở đó làm gì có vải lụa.
                            Mong gì lập được một điền viên.

                            Ra rừng rình ngắm mẹ nai chơi
                            Bụi cây mình núp nghe thảnh thơi.
                            Gấu, cọp, trăn, voi mình không sợ.
                            Nam Cát Tiên (cô), chẳng mặc đồ.

                            Suy nghĩ vu vơ, bị kiến cắn.
                            Cắn đâu không cắn , cắn vào mông.
                            Cái đầu đau nhức vì phép lạ…
                            Nghĩ bậy sẽ là phạt cặp răng.

                            Nước mắt ràn rụa, như thấy trăng
                            Thấy nàng bay đến muốn lăng nhăng.
                            Thôi xin, anh sợ lần sau nhớ.
                            Vu vơ vớ vẫn, sẽ bằn bằn.

                            Nam cát Tiên, ai đặt khéo quá.
                            Giữa rừng nguyên sinh nghe vắng lạ.
                            Làm ta thêm “cô” cho vui nhà.
                            Lổi này ở trí tưởng tượng ra.

                            Cánh rừng như hát reo cùng suối.
                            Mênh mông thánh thót tiếng chim ca.
                            Ta về thành phố nghe mới lạ
                            Tâm hồn ghi nhớ “kỷ niệm” mà.

                                                                   Nguyễn Công Liệt.
                             
                                  Hôm nay vừa đi rừng nguyên sinh Nam Cát Tiên, rình ngắm nai và voi. Kiến cắn không dám hó hé, nói thật là có chút ít nghĩ đến mấy cô tiên.
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 05:09:32 bởi clietc >
                            #13
                              clietc 29.03.2009 23:59:18 (permalink)
                              0
                              Bởi,
                               

                              Nếu muốn đến với nhau người ta sẽ tìm phương cách,
                              Còn bằng xa nhau, người ta sẽ tìm lý do.
                              Khi em cho bởi do hậu vận
                              Bởi trời bởi đất bởi duyên tơ.

                              Thôi được, anh trở về với chữ “Bởi”
                              Bởi lòng anh nghĩ quá về em
                              Nghĩ rằng hai đứa sẽ nên duyên
                              Nghĩ đến mai sau mình kết tóc.

                              Bởi trong lòng nghe ngóng con tim
                              Bởi mọi thứ quá ư đạm đặc
                              Mà con người không thấy, buồn rầu.
                              Không thấy bình tâm nếu như xa vắng.

                              Bởi cha mẹ em thường la mắng,
                              Bởi mùa này nóng nực, đợi mưa rơi.
                              Lòng em lạnh băng như tuyết trắng,
                              Em lên đường sang Mỹ, Canada.

                              Bởi xa nhau nên càng thêm thắm thiết,
                              Bởi tâm hồn như lắng đọng, lá thu rơi.
                              Anh bao ngày đứng ngắm một khoảng trời
                              Xa xăm ấy, em có hiểu tình anh.

                              Bởi em nói đã quá xa lâu rồi
                              Giới hạn là giới hạn khoảng cách.
                              Bởi em cho rằng, mọi thứ đã hết cách
                              Anh đừng chờ, đừng đợi sẽ hoài mong.

                              Thật trong lòng quá ư phung phí
                              Bao tháng ngày, bởi đợi bởi chờ…

                                                        
                                                     Nguyễn Công Liệt.
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 05:07:07 bởi clietc >
                              #14
                                clietc 31.03.2009 02:20:09 (permalink)
                                0
                                Bỏ thuốc!
                                 
                                Hút thuốc có hại cho sức khoẻ,
                                ghi thẳng vào gối thuốc lá luôn.
                                Còn ta hằng ngày, bập bẹ hút
                                Có ngày bệnh nặng càng nặng hơn.
                                 
                                Đốt một điếu lòng rầu một việc.
                                Đầu đỏ đốm lửa tro tàn tiệc
                                Mai này thân thể như tro cát
                                Bị văng nằm bẹp dưới góc đường.
                                 
                                Cho dù là người nổi tiếng
                                Hút nhiều chỉ tổ hại danh mình.
                                Trên xe bị em nhỏ mời xuống
                                Vào phòng bị nhân viên đuổi ra.
                                 
                                Mai mốt mình sẽ bỏ hút thuốc,
                                Còn bây giờ tìm bạn cùng ta
                                Động viên, xem như đó là quà
                                Bỏ được mời bạn nhậu la cà...
                                 
                                                                    Clietc
                                <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2009 02:33:56 bởi clietc >
                                #15
                                  Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 4 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 47 bài trong đề mục
                                  Chuyển nhanh đến:

                                  Thống kê hiện tại

                                  Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                  Kiểu:
                                  2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9