Thơ Tình
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 8 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 115 bài trong đề mục
LIKEMUSIC55 20.08.2003 16:59:20 (permalink)
        KHI NGƯỜI TA KHÔNG CÒN YÊU NHAU

        Mọi lời giải thích
        nào có cần đâu
        khi người ta không còn yêu nhau
        có lẽ tốt nhất là nên im lặng

        Vườn hoa đỏ trút màu thành hoa trắng
        nhưng không là hoa trắng thuở ban đầu
        khi người ta không còn yêu nhau
        đêm nào trăng cũng lặn

        Thế giới đông người ư
        nhưng thiếu vắng
        khi người ta không còn nữa yêu nhau
        giá như quên được nỗi đau
        có lẽ đó là điều tốt hơn điều tốt nhất...

        PHI TUYẾT BA
        <Edited by: LIKEMUSIC55 -- 10/14/2003 5:00:22 AM >
#1
    LIKEMUSIC55 20.08.2003 17:01:50 (permalink)
          CUỘC CHƠI CỦA NHỮNG NGƯỜI ĐANG YÊU

          Cuộc chơi của những người đang yêu
          Tổng số chẵn
          Mà chia hai vẫn lẻ
          Cuộc chơi của những người đang yêu
          Có thần chết
          Cưu mang trong khoảnh khắc
          Cuộc chơi của những người đang yêu
          Quá lượt mãi
          Em chưa dám nhảy vào thử sức

          TRẦN MAI ANH
          <Edited by: LIKEMUSIC55 -- 10/14/2003 5:04:06 AM >
    #2
      LIKEMUSIC55 20.08.2003 17:04:09 (permalink)
            TƯƠNG TƯ

            Tôi đã gặp em từ bao giờ
            Kể từ nguyệt bạch xuống đêm khuya
            Kể từ gió thổi trong vùng tóc
            Hay lúc thu về cánh nhạn kia?

            Có phải em mang trên áo bay
            Hai phần gió thổi, một phần mây
            Hay là em gói mây trong áo
            Rồi thở cho làn áo trắng bay?

            Có phải mùa xuân sắp sửa về
            Hay là gió lạnh lúc đêm khuya
            Hay là em chọn sai màu áo
            Để nắng thu vàng giữa lối đi?

            Có phải rằng tôi chưa được quên
            Làm sao buổi sáng đợi chờ em
            Hay từng hơi thở là âm nhạc
            Đàn xuống cung trầm, mắt nhớ thương.

            Buổi tối tôi ngồi nghe sao khuya
            Đi vể bằng những ngón chân thưa
            Và nghe em ghé vào giấc mộng
            Vành nón nghiêng buồn trnog gió đưa
            Cho nên cặp mắt mờ hư ảo
            Cả bốn chân trời chỉ có em.

            Nguyên Sa
            <Edited by: LIKEMUSIC55 -- 10/14/2003 5:06:21 AM >
      #3
        LIKEMUSIC55 20.08.2003 17:06:52 (permalink)
              CÓ MỘT BUỔI CHIỀU NÀO

              Rồi ngày mai trong một giấc mơ
              Em có gặp lại những gì đã mất
              Trường lớp lạ ngày nào ta biết mặt
              Bạn bè đông tan học rủ nhau về
              Những tên người vô cớ gọi trong mê
              Sáng thức dậy thấy lòng vui rộn rã
              Những bài thơ chuyền tay nhau vội vã

              Bỗng ngày nào anh chợt nhận ra em
              Một tên người xa lạ tự nhiên quen
              Từ lúc ấy lòng anh như trẻ mãi
              Và lòng em cũng vô cùng thơ dại
              Ta yêu nhau không có một lí do nào
              Khắp đất trời mới mẻ lạ lùng sao
              Thế giới đẹp như trang hoàng trở lại
              Những chiếc lá rụng trong chiều lộng lẫy
              Cũng nghiêng mình thủ thí lúc ta qua
              Và một điều huyền bí được sinh ra

              Như tất cả, hẳn là em cũng có
              Những ngăn kép của lòng mình nho nhỏ
              Ngăn giấu ô mai, ngăn giấu vui buồn
              Và ngăn nào cất giữ những nụ hôn
              Ngăn nào nữa cất những lời hứa hẹn
              Dẫu lời hứa không bao giờ đúng hẹn
              Những chuyến tàu lỡ bến đã từ lâu
              Giữa những mặt người thấp thoáng qua mau
              Em có thấy bóng ai đang sững lại
              Ấy là anh của một thời trẻ dại

              Rồi ngày mai trong một giấc mơ nào
              Em có gặp lại những gì đã mất
              Những thanh kẹo nguyên màu trong kí ức

              Vẫn chưa bong lớp giấy cuối cùng
              Một bầu trời lặng lẽ đến bao dung
              Tiếng chân bước nôn nao ngoài cửa lớp
              Trong ánh mắt bao niềm vui choáng ngợp
              Mỗi ngày qua như một chuyến đi dài
              Tiếng cuộc đời giục giã ở bên tai

              Kỉ niệm cũ xếp đầy trong trí nhớ
              Như nét mực thấm qua từng trang vở
              Bàn tay em hờ hững lật qua dần
              Có lúc nào em dừng lại, bâng khuâng
              Như bóng nắng ngoài kia chưa nỡ tắt
              Mặt trời xuống sợ ngày vui sẽ hết.

              Rồi ngày mai trong một buổi chiều nào
              Trên con đường bóng tối phủ từ lâu
              Em mệt mỏi giữa dòng đời khắc nghiệt
              Những lúc ấy có bao giờ em biết
              Những tháng ngày tươi đẹp đã trôi qua
              Có một phần lầm lỗi của đôi ta?

              Nguyễn Nhật Ánh
              <Edited by: LIKEMUSIC55 -- 10/14/2003 5:11:19 AM >
        #4
          LIKEMUSIC55 20.08.2003 17:08:30 (permalink)
                EM VỀ BÊN ẤY

                Buồn rã rượi em về bên ấy
                Ai cướp hàng mi lên sáu tựu trường?
                Ai đã yêu em như em biết vậy?
                Để mấy lần em tắm cạn giữa dòng thương?

                Thu đến muộn em cứ về bên ấy
                Gió hẹn mưa chờ xao xác bên thềm rêu!
                Em muốn đậu bến nào sao thế vậy?
                Đỡ em nằm đâu thật cánh tay yêu?

                Dẫu sang xuân em cứ về bên ấy
                Tiểu hùng tinh bám chặt váy Ngân hà
                Ở bên này thôi anh đành ở vậy
                Nghẹn mùa xuân chồi tóc lại đơm hoa.

                Hoàng Cầm
                <Edited by: LIKEMUSIC55 -- 10/14/2003 5:16:43 AM >
          #5
            LIKEMUSIC55 20.08.2003 17:11:36 (permalink)
                  BƠ VƠ

                  Mòn con mắt đợi cổng trường
                  Người ta về.... các ngả đường xôn xao
                  Bóng ai nào thấy đâu nào?
                  Mây càng thấp, gió càng cao... Một mình
                  Không gian ngoảnh mặt làm thinh
                  Giọt mưa xuân cũng vô tình trêu ai
                  Mưa đầy tóc, gió đầy tai
                  Sầu theo bốn hướng trôi dài tâm tư.

                  Mong càng thêm... nhớ càng như...
                  Lẽ đâu tới phút này ư chưa về
                  Một mình gieo bước nặng nề
                  Gió tung xác lá bên hè tả tơi
                  Hồn chênh vênh bóng chơi vơi
                  Đất cong mặt giận, chân trời lảng xa.

                  Vũ Hoàng Chương
                  <Edited by: LIKEMUSIC55 -- 10/14/2003 5:22:31 AM >
            #6
              LIKEMUSIC55 24.08.2003 08:20:56 (permalink)
                    EM ĐI

                    Em đi mùa hạ đi theo
                    Để quên những tiếng ve kêu dọc đàng
                    Lân theo cung bậc lỡ làng
                    Em đâu chẳng thấy, thấy vàng thu rơi....


                    Nguyễn Nhật Ánh
                    <Edited by: LIKEMUSIC55 -- 10/26/2003 3:45:47 AM >
              #7
                LIKEMUSIC55 24.08.2003 08:23:40 (permalink)
                      ÁO LỤA HÀ ĐÔNG

                      Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát
                      Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
                      Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
                      Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng.

                      Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
                      Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
                      Linh hồn anh vội vã v ẽ chân dung
                      Bày vội vã vào trong hồn mở cửa

                      Gặp một bữa anh đã mừng một bữa
                      Gặp hai hôm thành nhị hỉ của tâm hồn
                      Thơ học trò anh chất lại thành non
                      Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu.

                      Em không nói đã nghe lừng giai điệu
                      Em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh
                      Anh đã trông lên bằng đôi mắt chung tình
                      Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt

                      Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
                      Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu
                      Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau
                      Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại.

                      Để anh giận mắt anh nhìn vụng dại
                      Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời
                      Em đi rồi, sám hối chạy trên môi
                      Những ngày thắng trên vai buồn bỗng nặng.

                      Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn
                      Giữa hộ anh màu áo lụa Hà Đông
                      Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
                      Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng.

                      Nguyên Sa
                      <Edited by: LIKEMUSIC55 -- 10/26/2003 3:48:26 AM >
                #8
                  LIKEMUSIC55 24.08.2003 08:26:49 (permalink)
                        TAY NGÀ

                        Đêm nay chờ giăng mọc
                        Ngồi thẩn thơ trong vườn
                        Quanh lá hoa róc rách
                        Như đua bắt làn hương

                        Ta ngồi bên tảng đá
                        Mơ lều chiếu ngày xưa
                        Mơ quan Nghè, quan Thám
                        Đi có cờ lọng đưa

                        Rồi bao nàng yểu điệu
                        Ngấp nghé bay trên lầu
                        Vừa leng keng tiếng ngựa
                        Lẹ gót tiên gieo cầu

                        Tay vơ cầu ngũ sắc
                        Má quan Nghè hây hây
                        Quân hầu reo chuyển đất
                        Tung cán lọng vừa quay

                        Trên lầu mấy thị nữ
                        Cùng nhau rúc rích cười:
                        " Thưa cô đừng thẹn nữa
                        Quan Nghè trông lên rồi"

                        Cúi đầu nàng tha thướt
                        Yêu kiều như mây qua
                        Mắt xanh nhìn man mát
                        Mỉm cười vê cành hoa

                        Ta còn đang luyến mộng
                        Yêu bóng người vẩn vơ
                        Tay ngà ai phủ trán?
                        Hiu hắt ánh trăng mờ

                        Nguyễn Nhược Pháp
                  #9
                    LIKEMUSIC55 24.08.2003 08:31:41 (permalink)
                          TƯỞNG TƯỢNG BUỒN

                          Tôi đợi em từ sáng đến trưa
                          Đợi từ trời nắng đến trời mưa
                          Từ khi trái đất chưa thành... đất
                          Đến lúc trần gian đủ bốn mùa.

                          Thấy bóng ai qua cũng giật mình
                          Nhiều người cắc cớ giống y em
                          Tóc ai cũng ngắn ngang lưng cả
                          Cứ thể như là em tái sinh

                          Cứ thể như là em nhớ ra
                          Hôm nay có hẹn với tôi, và
                          Khi em sực nhớ thì em đã
                          Cuống quít bàn chân bước khỏi nhà....

                          Nguyễn Nhật Ánh
                    #10
                      LIKEMUSIC55 04.09.2003 10:55:55 (permalink)
                            LẶNG LẼ
                            Tác giả: Hồ Dzếnh

                            Tôi không chọn nắng, cầu mưa,
                            Nhớ người không cứ về trưa hay chiều .
                            Tôi yêu vì nắng cây reo,
                            Bướm bay vô cớ, gió vèo tự nhiên.

                            Đời tình: hoa thắm thêu duyên,
                            Tóc mây vắt mộng, mắt huyền gợi mơ .

                            Em là " người ấy" hay cô
                            Sầu chung duyên kiếp làm thơ, đủ rồi .

                            Tôi tin người để tin tôi,
                            Để tin tưởng mãi rằng đời dễ tin.

                            Tôi vui lòng sống trong im,
                            Hồn nương bóng gió, lời chim đến người .

                            Yêu là khó nói cho xuôi,
                            Bởi ai hiểu được sao trời lại xanh ?
                      #11
                        LIKEMUSIC55 04.09.2003 10:59:35 (permalink)
                              ÁO TÍM NGÀY XƯA
                              Tác giả: Đào Tiến Luyện

                              Nhớ cùng em dự hội làng Lim,
                              Kiều diễm ai ai cũng phải nhìn,
                              Lộng lẫy, tươi cười trong áo tím,
                              Người em hay chính đóa hoa sim.

                              Cờ phướn tung bay rợp ngả đường,
                              Đền chùa tấp nập khách hành hương.
                              Nơi nơi văng vẳng hò quan họ
                              Chất chứa tâm tình của luyến thương.

                              Kiệu hoa mở lối rước cầu kiều,
                              Nam nữ nhịp nhàng nhẹ bước theo
                              Điệu nhạc bát âm xen pháo nổ
                              Vẳng lại, đình xa tiếng trống chèo.

                              Cảnh chùa nhộn nhịp tự tinh mơ,
                              Thập điện lung linh khói tỏa mờ.
                              Thành khẩn thắp hương em khấn nguyện:
                              Xin cho trọn kiếp đẹp trông chờ.

                              Mừng vui, nhí nhảnh bước chim non,
                              Cô bé ngây thơ mắt thoáng buồn:
                              Em bắt đền anh mê nói chuyện,
                              Làm sao về kịp trước hoàng hôn ?

                              Anh tiễn tận nhà xin lỗi mẹ
                              Để người cả buổi phải chờ trông.
                              Quá vui, thưa bác, nên về trễ
                              Bác biết mà con, đường chắc đông.

                              Tin tưởng là em bị mắng rồi
                              Làm anh ân hận mãi không thôi.
                              Này anh, đừng có làm cao nhé,
                              Mẹ bảo sao con khéo chọn người.

                              Ngày tháng anh vui với sách đèn,
                              Mơ ngày nào đó nói yêu em.
                              Bao giờ hạnh phúc trong tầm với,
                              Anh chắc đời mình sẽ ấm êm.

                              Nhớ tới người em với nụ cười
                              Mỗi lần hoa tím nhuộm nơi nơi,
                              Yêu thương anh gọi thầm trong gió :
                              Áo tím ngày xưa, áo tím ơi !
                        #12
                          LIKEMUSIC55 04.09.2003 11:02:13 (permalink)
                                MỐI TÌNH ĐẦU
                                Tác giả: Bình Nguyên Trang

                                Ngày quay quắt nỗi nhớ
                                Đêm dằng dặc niềm mong
                                Trăng mười lăm đang vỡ
                                Tan vào ta âm thầm

                                Cuối con đường mùa đông
                                Những cột đèn không ngủ
                                Như mắt người năm cũ
                                Còn dư âm đến giờ

                                Người đi như chuyện xưa
                                Không một lần ngoái lại
                                Tháng năm lùi xa mãi
                                Ngỡ chìm vào bình yên

                                Ta ngỡ lòng đã quên
                                Chút tình xưa khờ dại
                                Thế mà dằng dặc đêm
                                Thế mà ngày tê tái

                                Thế mà chân đi mãi
                                Không qua mối tình đầu…
                          #13
                            LIKEMUSIC55 04.09.2003 11:04:59 (permalink)
                                  THƠ CHO NHỎ
                                  Tác giả: Du Tử Lê

                                  Thân ngựa chạy một đêm sầu gío núi
                                  Đứng chìm theo ngọn suối đứng riêng trời
                                  Hơi thở ngọt em một thời phong kín
                                  Nhớ nhung gì em buộc tóc chia đôi

                                  Con sóc nhỏ mang hồn lên núi lạ
                                  Ta chim rừng đã mỏi cánh thương đau
                                  Hương cỏ dại bước chân người ngà ngọc
                                  Em bảng đen vôi trắng giết đời nhau

                                  Trăm con bướm bay về chung một ngõ
                                  Suối xôn xao suối phải tự xuống nguồn
                                  Em áo lụa bóng gầy hơn bóng núi
                                  Rừng ơi rừng cây đã đợi bao năm

                                  Em tinh khiết giữa đời ta bụi bặm
                                  Gọi ta về trong bóng nắng thơ ngây
                                  Em mới lớn nên tình như thác gọi
                                  Thương giùm ta thân ngựa đã xa bầy
                            #14
                              LIKEMUSIC55 04.09.2003 11:08:02 (permalink)
                              ĐÔI MẮT ANH
                              Tác giả: Vi Thuỳ Linh

                              Khi em hòa trong toàn vẹn anh
                              Em đã vén được bức màn bí ẩn về sự sống…
                              Đắm đuối em
                              Đôi mắt anh
                              Mang bình minh và bóng tối
                              Em đã nhìn thấy quá khứ nặng nề náu trong đó những nỗi buồn, dẫu anh luôn cười
                              Tiếng cười vang như gió đại dương thổi qua núi đá
                              Vũ trụ có lỗ đen bí ẩ n
                              Đôi mắt là lỗ đen của Vũ trụ - Ngườ i
                              Khi hôn mắt anh, mắt trong mắt anh
                              Em nhìn thấy sự vận động của thế giới từ những hạt mầm còn nằm trong ngấn nước.
                              Khi nằm nơi anh,
                              Em như ở trên hòn đảo bình yên của cuộc đời mình.
                              Khi áp vào tai anh,
                              Em nghe thấy muôn tiếng sóng vỗ về miên man, như áp con ốc biển
                              Khi em hòa trong toàn vẹn anh,
                              Em đã vén được bức màn bí ẩn về sự sống…
                              Và em biết
                              Với tình yêu của em
                              Anh có thể ngẩng cao, trở thành chính anh
                              Mặt trời - cuộn lên màu lửa đang xổ tung triệu sợi
                              Gió thổi rối những sợi len nắng đan nhau đan chúng ta.
                              Giữa những trật tự và rối loạn sinh động,
                              Nỗi buồn lại bùng lên
                              Ngày mai là một huyền viễn
                              Trái đất vẫn xoay quanh những chiếc giường
                              Hãy tin ngày mai trong sự ngây ngất
                              Phản chiếu chúng ta, đám cỏ mọc từ dậy thì tới lúc chết
                              Hãy cứ tin ở huyề n viễ n, dẫu trí óc ta lẫn lộn những vô đị nh, mô phỏng
                              Trong cả cơn thịnh nộ khiế n ánh sáng rớm tím hóa sứ thành những cánh hoa
                              Em tin ở ngày mai của đôi ta
                              Khi đôi mắt anh nhìn thấy trong mắt em những đứa bé chưa được sinh ra và hoan hỉ gọi
                              Không còn biết một chấn động nào hơn
                              Anh xoáy vào em
                              Cơn lốc.
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 8 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 115 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9