Lời Người Bắt Rắn - Liễu Tông Nguyên
Liễu Tông Nguyên (773─819): Là một trong “Đường Tống Bát Đại Văn Gia”, (tám nhà văn lớn thời Đường, Tống: Hàn Dũ, Liễu Tông Nguyên, Âu Dương Tu, Tô Tuân, Tô Thức, Tô Triệt, Vương An Thạch, Tăng Củng). Tuổi niên thiếu đã nổi tiếng kỳ tài văn chương. Năm 20 tuổi đỗ tiến sĩ, đồng khoa với Lưu Vũ Tích, được bổ chức Hiệu thư lang. Năm 30 tuổi được tể tướng bấy giờ là Vương Thúc Văn để ý đến văn tài, cho thăng chức Lễ bộ viên ngoại lang. Vương Thúc Văn ý muốn liên kết các nhân tài trong triều như Liễu Tông Nguyên, Lưu Vũ Tích, Lữ Ôn tiến hành cải cách triều đình, trừ khử hoạn quan đang lộng quyền. Chẳng may vua Đức Tông bệnh nặng, nhường ngôi cho em là Hiến Tông; nhân đó hoạn quan khôi phục quyền bính, Vương Thúc Văn cùng đồng bạn bị biếm trích đi xa. Liễu Tông Nguyên bị giáng làm Tư mã ở Vĩnh Châu, tức địa phận tỉnh Hồ Nam hiện nay. Ở đây nhân thấy dân chúng khổ sở vì sưu cao thuế nặng, lại có người liều mình đi bắt rắn độc để được miễn thuế thân, nên ông làm bài “Bổ Xà Giả Thuyết” này. Liễu Tông Nguyên ở Vĩnh Châu được 10 năm; sau đó, năm 815, được bổ làm Thứ sử Liễu Châu. Ông mất ở Liễu Châu vào năm 819. (Theo
www.epochtimes.com).
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: