Hậu cóc kiên trời.
Đặng Anh Chiến 28.03.2009 08:14:49 (permalink)
HẬU CÓC KIỆN TRỜI
HỒI 1.
Gặp mặt lúc khó khăn – cùng chung tay ra kế.
Tiền đi trước vị nể, tất cả đều bán mua.
Mấy bữa nay nắng quá, Cóc nghiến răng ra lệnh cho trời mưa xuống, thế mà đứa cháu vẫn giả làm ngơ. Quạ  thấy thế cười khẩy. Rõ chán cho lão cóc già bảo thủ, ai đời thời buổi này mà còn kiểu ra lệnh không không thế kia chứ. Cóc già lườm lại lầm bầm. đồ Qụa thối. Quạ  lại cười khẩy. Ai thối biết ngay ấy mà, cóc già.
Cóc lủi thủi lê đôi chân sần sùi của mình về hang, cửa hang khô, chui vào cũng khó, xước da chảy mủ. Nó ngồi dậy lấy mấy con giun khô khó khăn lắm mới kiếm được, tính bỏ miệng chóp chép nhưng lại thả xuống thở dài. Thằng trời láo thật, chả nể nang gì mình, mà mình xin mưa có phải cho riêng bản thân mình đâu cơ chứ, cho cả thiên hạ. Thằng nhãi Quạ  cũng thèm mưa lắm, vậy mà hắn lại đi cạnh khóe mình. Cóc mệt quá chả thèm ăn uống gì, lăn cái thân già xuống dưới là khoai đồng mà ngủ.
Trở qua trở lại mãi, Cóc đành đi gặp bạn ong và bạn Hổ. Tới nhà Hổ gõ cửa, Hổ đi vắng, chán thật, đành chờ vậy. Lúc sau Hổ về. Nhìn Hổ cũng già đi nhiều, râu lông bạc nhiều. Hổ nặng nhọc khiêng con heo bị lở mồm long móng người ta quăng ra đồng về ăn. Thấy Cóc, hiểu ý. Chậc, chào bác, thời buổi khó khăn, dùng tạm, bác ạ. Rừng người ta đốn, thú cỏn con người ta làm đồ nhắm hết, con gà chuẩn bị đi thiêu còn bị người ta cướp nữa là. Bác có chuyện gì thế?
Cóc thấy cảnh, ngán ngẩm lắc đầu, hai con mắt lồi ra cũng lắc qua lắc lại. Buồn quá, tính đến chơi nhà chú cho khuây khỏa chút.
Ừ đấy, cứ buồn thì đi chơi cho ó khuây. ở nhà mãi, tổ chán. Chờ em làm cái đùi heo, nó còn tươi, có lẽ mới chết hôm qua, bỏ lên lò nướng vi sóng là xài tuốt bác ạ.
Mồi vừa chín thì Hổ nhớ tới Ong và Cáo, lấy nokia gọi. Lúc sau cả ong và cáo chạy yamaha tới. Chà hai cái thằng này trẻ lâu thật, đến bay giờ mà còn phóng xe như tay đua thứ thiệt. Quẳng cái nồi cơm điện xuống bên góc hang. Mẹ khỉ, cái nồi cơm điện làm quăn hết cả mớ lông mới xịt keo. Cóc già lại lắc đầu, thì chúa rừng ra lệnh phải đội, chú mày không đội là không gương mẫu, người như mình bây giờ phải gương mẫu cho bọn trẻ nó theo chứ.
Chào bác Cóc, lâu rồi không gặp, nói thì nói thế thôi chứ không theo có mà teo! Mà nói với  bác, gương mẫu như cái thằng Khỉ là cùng. Hắn có bao giờ đội nồi cơm đâu, suốt ngày nhảy lóc choc, có ngày rớt xuống vỡ đầu không nên.
Vẽ, chuyện của nó kệ nó, anh em mình nâng li đi – Ong đã rót rượu ra chờ nãy giờ.
Một .. hai… ba… zô!
Mà cái thằng Khỉ, nó khỉ thật. Hôm qua nó nó dám cà khịa với em bác Cóc ạ. Em đang trên bông hoa thông, cứ thấy thơm, tưởng có mật, lao vào chích cong vòi mà chả có ma gì lại còn bị nhựa thông làm dính luôn cả râu với vòi lại thì thằng Khỉ nó rung cây nhạo báng anh  em mình.
Hổ nóng bừng, nó dám nhạo à, nhạo gì?
Thì nó bảo các cậu nhà giời nay hết thời lại đi hút mật hoa thông với ăn heo chết, giun khô. Hạn hán thế này sao không họp nhau lên trời một chuyến xem thế nào?
Hừm láo thật. phải cho nó một bài học mới được. Cáo nhảy ra cửa dò xét tính đi luôn.
Từ từ đã nào. Bác Cóc thì lúc nào cũng thế. Khụ khụ, hức lại còn ho nữa.
Hắn nói có lí, có lẽ an hem mình lại phải đi một chuyến, nhưng phải để nửa tháng sau mới đi được.
Sao lại phải thế?
Đi trễ nhưng nhanh đến nơi, bây giờ phải có cách chứ như ngày xưa chen xe bus có mà đến sang năm mới lên tới nơi mà có khi tụi nó còn chạy vòng vèo, thả không đúng nơi đúng bến, cho tụi xe cóc xe dù nó chém à?
Thế bác có cao kiến gì?
Chả cao kiến gì, bốn anh em trồng lấy bốn cây cải khi nó tốt là hành quân.
À phải, phải. trồng cải. Gió đưa cây cải về trời. Bác đúng là cao thủ.
Nửa tháng sau Cóc, Hổ, Cáo, Ong mỗi người ngồi lên gốc một cây cải bay lên trời, trông như bốn thầy phù thủy cưỡi chổi. Loáng một cái, cả bốn đã đến công trời. Thiên lôi nhận ra ngay là bốn cậu của thủ trưởng nhưng giả tảng lờ.
E hèm. Các ngươi lên đây có việc gì? Giấy tờ tùy thân đâu?
Cóc già đứng lên trước, dù là cậu nhưng giữ phép nhà trời. Bẩm ngài Thiên Lôi, chúng tôi là Cóc, Hổ, Cáo và Ong năm xưa đây. Chúng tôi muốn gặp thủ trưởng của ngài để xin mưa xuống.
Cóc, Hổ… là những đứa nào tôi làm sao biết được, mà bây giờ kẻ giả danh nhiều, chỉ có xuất trình giấy tờ mới được vào.
Cóc đành phải mở ví lấy giấy tờ đưa cho Thiên Lôi. Đây ạ.
Sao lại giấy này, photo thì phải có công chứng chứ, như thế này thì ai gọi là giấy tờ?
Không được, về nhà, lên Huyện phto công chứng lại đi. Gồm có Hộ khẩu, chứng minh nhân dân, bằng lái xe, chứng chỉ tin học, chứng chỉ ngoại ngữ, giấy tạm vắng và giấy giới thiệu. thì mới được.
Trời! Cả bốn đồng loạt ngoác miệng kêu. Sao giống đi xin việc vậy trời!
Nói đi nói lại mãi không được, tất cả đều phải về làm giấy.
Giấy tạm vắng, hộ khẩu, chứng minh nhân dân thì có cả; chỉ còn mấy cái chứng chỉ tin học và ngoại ngữ là không ai có.
Cả bốn đang buồn thiu thì thằng Khỉ nhảy qua. Tôi biết tỏng các bác cần có chứng chỉ tin học và ngoại ngữ rồi, mà mấy thứ đó giờ này học có mà đến hạn đất khô thành đá cũng chưa xong. Tôi chỉ các bác một chỗ có thể…
Cóc vội vàng. Sao sao..
Thì mua chứ sao, bây giờ cái gì chả mua được. Tiên trên trời còn mua được nữa là.
Hừm, cái đồ khỉ láo.
Các bác không cần thì thôi, tôi đi vậy.
Không cần. Chúng tôi không cần cái thứ mua bán đó, biến đi không ta tát một phát có mà nhăn răng. Hổ hầm hừ.
Nhưng bây giờ biết làm sao? Ong cứ rối tung bay qua bay lại chóng cả mặt.
Thôi, để mấy đứa nhóc đi thay vậy. Chúng mình già rồi, không làm nổi việc này nữa.
Thế rồi 4 đứa nhóc con đi thay các cha của mình lên trời xin mưa.
 
Hết hồi 1 ( Muốn biết câu chuyện tiếp diễn thế nào, mời các bạn theo dõi hồi sau sẽ rõ)
#1
    Đặng Anh Chiến 28.03.2009 08:16:25 (permalink)
    Hồi 2
    Kiện trời đòi mưa xuống, gặp Nam Tào gian manh
    Cuộc sống muốn yên lành, không bịt tai nhắm mắt.
     
    Đến nơi. Thiên Lôi lại đòi giấy tờ, nhưng lần này do các ông bố chuẩn bị đầy đủ nên Thiên Lôi cho qua. Vào cửa thứ hai, gặp Nam Tào và Bắc Đẩu. Nam Tào Bắc Đẩu lại đòi xét giấy tờ. họ trình ra các loại giấy tờ như trước nhưng lần này lại thiếu. Thiếu giấy khai sinh, học bạ và lí lịch. Khỉ thật, làm gì mà phải những giấy tờ vô lí thế. Cả bốn tính quay về nhưng Cáo con đến thủ thỉ vào tai Nam Tào và lấy mấy tờ năm trăm ngàn dúi vào túi áo Nam Tào, Nam Tào giả như không biết vừa lẩm bẩm “có phần cho thằng Bắc đẩu nữa đấy nhé” vừa  bảo, lần này cho qua, lần sau nhớ mang đầy đủ giấy tờ hợp lệ đấy.
    Cả bốn đi vào gặp thủ trưởng Ngọc Hoàng.
    Ngọc Hoàng biết đó là các em của mình, không từ chối được nên đành phân bua. Mấy tháng nay giá cả tăng cao, chúng tôi lại còn phải tiết kiệm điện nên không cho sấm chớp kẻo lãng phí, Công nhân làm mưa cũng cắt bớt vì không có lương trả cho họ. Kể cả mấy cô tiên bên động hoa đào cũng xuống trần làm cave mat xa kiếm sống. Thật đúng là hổ thẹn, hổ thẹn.
    Phân bua một lúc, Ngọc Hoàng bảo các em về, sai Thiên lôi giáng búa, gọi hết công nhân tổng lực làm tăng ca để có mưa cho trần.
    Về tới nhà nước mưa đã ngập ruộng đồng. tất cả bà con đang nhảy nhót hát ca.
    Bốn anh em được thưởng bằng cách cộng điểm thi đại học. Nhờ thế mà cả bốn đều đậu vào bốn trường đại học khác nhau.
    Cóc con thì đậu trường kỹ thuật, hổ con vào trường mỏ, địa chất; Ong thì vào trường sư phạm, Cáo thi đậu trường xây dựng. Cả bốn cùng dùi mài học tập. không ham ăn chơi nhậu nhẹt như mấy thằng con nhà Khỉ, Quạ. Tụi nó đứa thì cờ bạc, đứa thì rượu chè, đứa ma túy chẳng lo học hành gì.
    Ấy vậy mà cuối khóa, tụi nó vẫn có đầy đủ điểm, có đầy đủ các chứng chỉ.
    Các ông bố biết vậy, thở dài. Hừm, thời cuộc đổi thay. Mọi thứ đều là tiền. Thế đấy. Nhà thằng Khỉ, bố nó đi buôn lậu trái cây; nhà thằng Quạ  thì đi mua  gà chết về nhà vặt lông, rửa sạch, quét vecni lên chiên vàng giòn đem ra đầu rừng bán,. Ấy thế thì tụi thằng Quạ  và Khỉ con không hư hỏng sao được.
    Thằng Khỉ được nhận về làm cùng cơ quan với Cóc, còn Quạ  thì làm cùng cơ quan với Cáo. Lúc còn hợp đồng thì tất cả làm việc đều trôi chảy, dù năng lực của Khỉ và Quạ  có phần kém hơn. Đến lúc xét tuyển công chức, Cóc và các bạn có điểm ưu tiên vì là gia đình có công với chúa rừng trong việc chống thiên tai. Để có điểm ưu tiên, Khỉ và Quạ  liền về bảo bố đi mua cái bằng có công với chúa tể. Chạy đôn chạy đáo, cuối cùng bọn chúng cũng được cái bằng để được xét ưu tiên. Rồi thì tất cả đều trúng tuyển công chức.
    Vào được công chức rồi, dương dương tự đắc, Khỉ và Quạ  tỏ ra bê trễ công việc, không lo sáng tạo, không lo học hỏi. Đến cái máy đào giun, máy hái trái cây mà chúng không biết làm để mấy tay mù chữ dưới xóm tự mày mò làm ra rồi đến hạch họe không cấp bản quyền lại còn đòi tịch thu đem về… nghiên cứu tiếp.
    Chúa sơn lâm thực hiện chỉ thị cấp trên muốn phát triển tổ chức “cánh tay xây dựng” ngày càng vững mạnh để lãnh đạo muông thú làm ăn, xây dựng xã tắc bèn ban chiếu thư tuyển chọn thêm nhân tài. Phát triển nhân tài trong mọi lĩnh vực từ công – nông- thương… Các điều kiện là gia đình không vi phạm sơn lâm luật, gương mẫu, có công, có ý chí, có năng lực thì được kết nạp. Quạ  đăng ký đầu tiên. Qua thời gian thử thách, hắn cố tỏ vẻ là kẻ kêu to, cùng với sự trợ giúp của Quạ  cha, và sau một mùa mưa, hắn được kết nạp vào tổ chức “cánh tay xây dựng”. Vậy là một nhân tài được đưa lên giúp việc cho chúa rừng. Mỗi lần Sư tử ăn xong thì hắn nhảy vào lấy cành cây chống mõm  lên rồi rúc đầu mình vào, lấy mỏ làm tăm xỉa răng cho chúa rừng, hắn làm việc một cách cần mẫn. rỉa được miếng nào, hắn nhai và nuốt tọt luôn ngay vào miệng rồi chép chép khen ngon. Xong đâu đấy mới dọn tới bàn, bát đĩa. Đúng là có “cánh tay xây dựng” như hắn thì đỡ nước rửa chén rất nhiều, đó cũng là một cách tiết kiệm trong chi tiêu. Hưởng thụ một mình thì được, nhưng những lúc rãnh rỗi chả ai bè bạn, vả lại cũng cần có them nhiều kẻ cùng cánh thì mới vững, chả thế mà lão triết gia Vượn cứ bảo kiềng phải ba chân mới vững đó sao. Vậy là để có thêm anh em đồng môn đồng khoai,  Quạ  đề bạt  cho Sư Tử kết nạp thêm Diều Hâu, Kền Kền vào tổ chức. Thế rồi Kền Kền và Diều Hâu cũng được là thành viên “cánh tay xây dựng” của Sơn Lâm. Vậy là trong cái cánh rừng nhỏ tí sắp bị mấy tay kiểm lâm chặt trụi này bây giờ tụi Quạ, Kền Kền, Diều Hâu làm tổng cánh, phó cánh và ủy  cánh. Để đảm bảo chức tổng cánh của mình, Quạ vừa cố gắng làm cái tăm cho Sư Tử một cách nhiệt thành vừa phối hợp với phó cánh, ủy cánh một cách nhuần nhuyễn ăn rơ, tung hứng hợp lí, thường xuyên họp hội một mùa mưa một lần ngoài ra còn họp kín bằng di động hoặc tại quán gà thối ngoài bìa rừng cho bí mật nội bộ!
     
    (Muốn biết câu chuyện tiếp diễn thế nào, mời các bạn theo dõi hồi sau sẽ rõ)
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9