RE: Trò chơi Thiện Ác
-
30.03.2009 17:17:35
Cho đến tận bây giờ Bác Kình vẫn còn nhớ rõ buổi chiều ngày hôm đó, bởi vì lâu lâu y vẫn còn kể lại câu chuyện này…
Chiều hôm đó thật là kỳ lạ, ráng chiều không vàng mà lại đỏ au, có con chim đậu trên ngọn cây hót líu lo, líu lo. Bác Kình đang ngồi sửa nốt chiếc cân cuối cùng để chuẩn bị dọn hàng, ông Mười Cân thì đã đi dự đám giỗ từ trưa, phía đằng sau cô con gái đang nấu bếp.
Đang chăm chú sửa cân thì Bác Kình cảm thấy có một đôi mắt đang nhìn y chằm chằm, ngẩng lên thì thấy đó là một ông già mặc một bộ đồ bèo nhèo, cũ kỹ, đeo một cái túi nhỏ, đôi mắt đen đen, buồn buồn, ảm đạm. Là người đã từng vất vả làm thuê làm mướn nên chỉ nhìn sơ là họ Kình đã biết ông già này chắc là đang đói, có lẽ từ sáng đến giờ, cũng có khi là từ tận hôm qua, ông ta chưa có cái gì “bỏ vào bụng”. Thời đó cuộc sống rất khó khăn, nhiều người bị đi kinh tế mới chịu cực chịu khổ không nổi, phải lần mò chui nhủi, đi bộ hàng trăm ki lô mét về lại SG, ông già này chắc không là ngoại lệ.
Lúc đó chắc lòng tốt của chàng trai họ Kình cũng còn to lắm chứ chưa teo tóp như bây giờ nên y đã làm một việc mà sau này y cảm thấy là “hên kinh khủng”, đó là mời ông già ăn vài chén cơm… cũng may là hôm đó không có ông Mười Cân, đúng là cái điềm trời sắp đặt.
Bữa cơm chỉ có Bác Kình, con gái ông Mười và ông già, ông ta quả là quá đói nên không hề khách khí, ăn uống tận tình… ở đời “miếng ăn là miếng tồi tàn”, nhất là cái thời đó - cả hàng triệu con người phải chạy ăn từng bữa - có nhiều người cảm thấy ăn một miếng của người khác là đau khổ lắm - Ông già này cũng thế, chắc lúc trước ông ta cũng không phải là kẻ tầm thường, vì thời thế thay đổi, bể dâu xào xáo nên mới sa cơ lỡ vận mà phải đi ăn mày, ăn chực… những con người như thế khi ăn một của ai thì họ muốn trả mười “ăn quả khế, trả cục vàng”, đó là cái Tâm của những Đại Nhân sống ở trên đời, mà ai may mắn gặp được họ thì có khi thay đổi được cả một kiếp vận.
Ăn uống xong, khi cô con gái mang đồ xuống bếp dọn dẹp, trước khi từ giã, ông già uống miếng nước rồi nói “tôi năm nay đã trên ngũ tuần, qua cái tuổi “tri thiên mệnh” rồi, sắp đến cái tuổi “lục thập nhi nhĩ thuận” mà lại sa cơ nghèo khó, nay được cậu đãi cho một bữa cơm, có được sức đi tiếp mà tìm về mái nhà xưa để có chết cũng cam lòng, thôi thì chẳng có cái gì, tôi chỉ đáp lại bằng một lời khuyên của người đi trước, theo hay không là tùy ở cậu…”
- Ở đời người đàn ông khi trưởng thành lấy vợ là việc tối quan trọng, nếu lấy một người vợ tốt thì có thể được cả sự nghiệp, còn nếu lấy nhằm một người không ra gì thì có thể mất tất cả, vua thì có thể mất nước, tướng thì có thể mất mạng… Nếu tìm được một người con gái có quý tướng mà lấy làm vợ thì không có gì bằng – Nay tôi thấy cô gái vừa rồi tuy xấu xí nhưng lại có cốt cách, tướng mạo của Rùa Vàng, nếu cậu lấy được làm vợ thì tất sau này đại phú đại quý…
Cô con gái của Mười Cân quả là xấu thật, hai mắt hum húp y như mắt rùa, lỗ tai thì nhỏ, tóc thưa mà cằm lẹm, cái mũi thì hin hỉn, miệng thì rộng mà môi trên lại quặp xuống môi dưới, nom gương mặt cô ta giống hệt con rùa. Cái tướng của cô ta mới là xấu tệ, vừa lùn, vừa mập mà lại khum khum… đi đứng thì chậm chà chậm chạp, đúng là tướng của con rùa. Thảo nào mà tuy cô ta con nhà khá giả, quá tuổi cập kê mà chưa thấy có đám nào đến dạm hỏi. Lão Mười Cân lâu lâu còn tặc lưỡi “nhìn nó giống y hệch con gùa… bố thằng nào nó mà thèm lấy”.
Ấy thế mà ông già lại nói cô ta có cái cốt của Rùa Vàng mới lạ chứ ? Cô ta chỉ có nước da là sáng hồng và đôi bàn tay, bàn chân thon thả rất đẹp.
Người mà có tướng rùa thì từ mặt mũi đến vóc dáng, cách đi đứng… phải giống hệt con rùa, nhưng nếu nước da mà đen nhẻm, chân tay thô kệch thì là tướng con “Rùa Đen” cực khổ, hạ tiện cả đời. Còn nêu da trắng sáng, tai nhỏ nhưng dái tai lại dày, bàn chân bàn tay thanh quý thì lại là tướng “Rùa Vàng”, vượng phu ích tử. Tướng “Rùa Vàng” khi mới đẻ thì đầu trọc lóc, láng bóng, được ba tháng tuổi nhìn đưa bé nom giống như ông phật con, không khóc, không cười, đặt đâu nằm im đó. Gia đình nào mà đẻ con gái có tướng Rùa Vàng thì đang nghèo sẽ hóa giàu, đang giàu thì sẽ thành đại phú, đại gia… Cha đang làm công chức chính quyền thì tất sẽ được thăng chức, vinh hiển làm quan to… Còn đàn ông mà lấy được họ làm vợ thì sẽ công thành danh toại, phú quý tột bực.
Cô con gái của Mười Cân tuy xấu xí nhưng từ bé lại ở trong nhà, chỉ nấu nướng làm việc vặt chứ đâu có cực khổ chịu mưa nắng gì nên da trắng hồng, chân tay thon nhỏ đẹp đẽ, tai nhỏ mà dái tai dày và có khuyên tròn, đúng là có quý tướng “Rùa Vàng”, thảo nào mà từ khi đẻ con gái lão Mười Cân khá lên thấy rõ, nhưng cái đầu ngu si của lão đâu có biết cái chuyện đó.
Từ lúc nghe ông già nói thì Bác Kình nhìn cô con gái của Mười Cân bằng con mắt khác, lâu lâu y lại giúp cô bưng bê này nọ, hót vào tai cô ta vài câu ong bướm. Cô con gái xấu xí của lão Mười từ lúc dậy thì đến giờ vẫn chưa có mảnh tình vắt vai nào nên con tim thổn thức lắm, nhất là chàng trai họ Kình nom bề ngoài cũng đâu đến nỗi…
Từ khi lấy được cô gái có cái tướng “Rùa Vàng” con của ông chủ Mười Cân, cuộc đời của chàng trai Kình Khá lên hương trông thấy. Vì thế sau này khi nằm ôm mấy cô vợ trẻ đẹp trong vòng tay, mây mưa cho thỏa cái chí của thằng đàn ông lắm tiền nhiều của, Bác Kình vẫn không dám bỏ bà vợ lớn nay đã già nua còm cõi vì sợ sẽ mất đi cái hên ngày nào.