Viet duong nhan
-
Số bài
:
6666
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 25.10.2004
- Nơi: Suối Yêu Thương
|
MẸ - Vĩnh Liêm
-
16.05.2009 17:32:05
Luận về Tam-nghiệp (3 nghiệp chướng) Tóm lược các ý chánh của Ðức Huỳnh Giáo Chủ PGHH: 1. Thân-nghiệp - tội lỗi do thân xác gây ra. Thân-nghiệp sanh 3 điều ác: (1) Sát-sanh (giết người, giết thú vật) a. Người đối với người: giết nhau vì tiền bạc, vì sắc đẹp, vì lợi danh, vì quyền thế, vì thù hiềm, vì háo thắng… b. Người đối với thú cầm sinh vật: giết thú vật vì miếng ăn, vì sự dị đoan mê tín, vì sự vui thích. (2) Ðạo-tặc (bất lương vô đạo): - không làm muốn có ăn, không lo muốn có mặc. - khoét vách đào tường, cướp giựt (cướp của và đoạt giựt tài sản của lương dân) - sống ngoài vòng pháp luật, trốn chui trốn nhủi (3) Tà-dâm (hiếp dâm, cưỡng dâm, gian dâm) - giàu ỷ của hiếp dâm kẻ khó - quan ỷ quyền cưỡng bức dân hèn - gian phu dâm phụ 2. Khẩu-nghiệp - tội lỗi do miệng lưỡi gây ra. Khẩu-nghiệp sanh 4 điều ác: (1) Lưỡng-thiệt (do miệng lưỡi gây ra) - gây ra sự hiểu lầm nhau, bất hòa, hiềm khích - gây ra những sự cãi vã, gây gổ sinh oán thù - tạo ra những sự chia rẽ, những cuộc phân tranh - phá tan sự đoàn kết và tình thân yêu giữa nhân loại (2) Ỷ-ngôn (ỷ quyền, ỷ thế, ỷ tiền, ỷ khôn) - chủ ỷ quyền mắng nhiếc tôi tớ - quan ỷ thế mắng chửi dân ngu - kẻ giàu có ỷ tiền xài xể người nghèo - kẻ xảo quyệt ỷ sự khôn lanh nói những điều thất thiệt - kẻ học thức ỷ sự khôn ngoan dùng lời nói hạ nhục người dốt nát (3) Ác-khẩu (thề thốt, lỗ mãng, hăm he, chửi mắng tực tằn, trù rủa, kêu réo Phật Trời) - Dùng những tiếng thề thốt, lỗ mãng, chửi mắng tục tằn - Con chửi mẹ mắng cha, không kể luân thường hiếu thảo - Mạnh bạo hăm he đánh giết những kẻ yếu hèn - Hiếp đáp xóm chòm cô bác - Chửi gió mắng mây, trù rủa gia đình, không kiêng Thần Thánh, kêu réo Phật Trời (4) Vọng-ngữ (thêm thừa huyễn hoặc, có nói không, không nói có) - gây ra những sự bất công - giấu giếm sự quấy, thêu thùa sự tốt - đặt điều nói xấu, che đậy cái điều phải của người khác - khoe khoang tự đắc, xảo trá đa ngôn 3. Ý-nghiệp- tội lỗi do ý tưởng gây ra. Ý-nghiệp sanh 3 điều ác: (1) Tham-lam (tham danh, tham lợi, tham sắc, tham tài, tham quyền, tham thế) - gây nên những thảm họa tầy trời: chiến tranh, cướp của giết người, hối lộ… - làm cho nhân loại điêu linh - làm cho con người đau buồn hận khổ - cấu xé lẫn nhau, nồi da xáo thịt, tương sát tương tàn (2) Sân-nộ (tánh nóng nảy) - làm những chuyện bất công sái phép, chém giết oán thù nhau - cuồng trí, mất tự chủ, dữ dằn bạo tợn - chẳng còn nghĩ đến việc công bình, lẽ phải trái (3) Mê-si (do sự thiếu óc phán đoán, thiếu sự suy nghĩ mà ra) - không phân biệt được lẽ phải trái - bo bo giữ thiển kiến sai lầm - chẳng chịu nhìn nhận chân lý - cả đời ngu muội - chỉ biết tin bướng làm càn Thơ (Tóm lược các ý chánh) Tam-nghiệp Thân-nghiệp Thân ta chính nó hại ta, Nghiệp mang vì nó gây ra ba điều: Sát-sanh tội lỗi quá nhiều. Lại còn Ðạo-tặc sanh điều bất lương. Tà-dâm phá chuyện luân thường, Hỡi ơi! Thân-nghiệp khó lường vậy sao?! Khẩu-nghiệp Lại thêm Khẩu-nghiệp sa vào, Cũng do miệng lưỡi! Làm sao không phiền? Bốn điều độc ác luân phiên, Là do Lưỡng-thiệt đầu tiên tạo thành. Ỷ-ngôn làm chuyện chẳng lành, Còn thêm Ác-khẩu, thanh danh chẳng còn. Thế rồi Vọng-ngữ tô son, Nói lời huyễn hoặc, soi mòn người ta. Ý-nghiệp Tội do Ý-nghiệp mà ra, Ba điều nên tránh để mà giữ thân. Tham-lam là tội rất gần, Tham quyền, tham thế… khiến thân mệt nhừ. Lại thêm Sân-nộ tính hư, Dữ dằn, mất trí, từ từ giết nhau… Mê-si thiếu óc tự hào, Chẳng phân biệt được lẽ nào đúng sai! (Ðức Phố, 28-01-2005) Vĩnh Liêm Thân-Nghiệp Thân gây tội lỗi cho ta, Nếu không tu sửa, tới già còn mang. Sát-sanh là tội giết càn, Mạng người, cầm thú.. vô vàn khổ đau! Giết nhau vì lợi, tham giàu, Tị hiềm, háo thắng, thù nhau, vì tiền… Bất lương Ðạo-tặc rất phiền, Không làm mà muốn có tiền xài chơi. Ðào tường, cướp giựt của người, Ngoài vòng pháp luật, cả đời trốn chui… Tà-dâm mới thật hổ ngươi, Cậy quyền, ỷ thế, hiếp người, cưỡng dâm. Gian phu dâm phụ ăn nằm, Mặc ai đau khổ, tà-dâm chẳng chừa… Ðó là Thân-nghiệp có thừa, Hãy nên bắt chước gương xưa mà từ. (Ðức Phố, 28-01-2005) Vĩnh Liêm Khẩu-nghiệp Lưỡi ta gây khổ cho ta, Miệng càng nói xấu sanh ra hiểu lầm. Ác do Lưỡng-thiệt nhiều năm, Gây ra hiềm khích, tình thâm chia lìa. Oán thù, cãi vã, rẽ chia, Phá tan đoàn kết, mai kia bất hòa… Ỷ-ngôn - lời nói điêu ngoa, Cậy quyền, ỷ thế nói xa nói gần. Ỷ khôn chửi mắng người dân, Ỷ giàu xài xể người bần cố nông… Lại thêm Ác-khẩu nằm lòng, Chửi cha mắng mẹ, cũng không nể Trời. Thánh Thần kêu réo đả đời, Tục tằn, lỗ mãng, dùng lời hăm he… Lại thêm Vọng-ngữ đậy che, Ðặt điều nói xấu, tự khoe khoang mình. Gây ra những sự bất bình, Thêm thừa, huyễn hoặc, trá hình, đa ngôn… Tạo chi Khẩu-nghiệp xảo ngôn! Dùng lời chơn thật để còn sống lâu. (Ðức Phố, 28-01-2005) Vĩnh Liêm Ý-nghiệp Nghiệp do ý tưởng mà ra, Nó gây tội lỗi, thân ta mang vào. Tham-lam gây cảnh buồn đau, Làm cho cấu xé lẫn nhau, tương tàn… Chiến tranh, khổ hận, lầm than, Nồi da xáo thịt, vô vàn điêu linh… Sân-nộ tánh nóng của mình, Nếu không tu sửa tính tình cuồng say. Gây ra thù oán hàng ngày, Bất công, sái phép, đọa đày thân ta… Mê-si do óc mà ra, Không phân biệt được điều tà, lẽ ngay. Cả đời ngu muội, đắng cay, Bo bo thiển cận, ai ai cũng phiền… Ðó là Ý-nghiệp triền miên, Phải nên xa lánh, tu hiền sửa thân, (Ðức Phố, 28-01-2005) Vĩnh Liêm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2009 17:33:24 bởi Viet duong nhan >
|