Tình Yêu Của Họ
Jinny Tử Quỳnh 03.04.2009 10:50:26 (permalink)
Tình yêu của họ
 
Tôi, mọi người thường gọi tôi là một cô bé vì cái tuổi của tôi xứng với cái tên ấy – năm nay tôi vừa tròn 16. Tôi rời trường cấp 3 sau 1.5 tháng theo học, không phải do tôi không theo kịp mọi người, chỉ vì tôi có một mục tiêu riêng cho chính mình.
 
Tôi bước vào giảng đường Đại học của một trường dân lập có tiếng trong thành phố. Nơi ấy xa lạ với tôi - với cái tuổi của tôi. Nó làm tôi ngạt thở vì những cái nhìn, những nụ cười chứa đầy ẩn ý. Nhưng tôi không hối hận và chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ “bỏ trốn” của ngôi trường ấy – ngôi trường đưa tôi đến với hòai bão của mình.
Và vào cái ngày thứ hai trong kì học đầu tiên của tôi, tôi đã gặp cô ấy. Cô ấy lớn hơn tôi hai tuổi, với mọt vẻ ngòai thực sự mà nói với cánh con trai cũng như tụi con gái 9x như tôi thì cô ấy quả thực không khá bắt mắt, ấn tượng hay làm cho người khác nhìn một lần rồi chẳng thể quên. Cô ấy khá thấp người, không xinh nhưng đó là người bạn đầu tiên của tôi. Dần dần tôi thích đi chơi chung với cô ấy vì tôi nhận ra cô ấy là một người tốt, cô khá nhiệt tình với mọi người, hay hay giúp đỡ cũng như chia sẻ và đặc biệt cô rất quan tâm tới những đứa “em” như tôi. Tôi không có chị gái, chỉ có một anh trai nên rồi bằng một cách nào đó cô ấy đã trở thành một người chị trong tâm trí tôi.
 
16 tuổi, tôi khá tò mò với những mối quan hệ giữa người với người. Ngày còn học ở trường cơ sở bạn bè tôi đều đã một lần yêu, nhưng tôi cảm thấy tình yêu của chúng nó một cách nào đó quá thực dụng “yêu nhau rất nhanh, chia tay cũng rất lẹ” hầu như chỉ yêu nhau trong một khỏang thời gian, tình yêu đi tụi nó chẳng day dứt hay chỉ một lần nhớ đến “ tình đầu”. Tôi thấy cảnh tình yêu ấy quá nhiều, nhiều hơn cả cái thế giới tôi đang có. Có lúc tôi tự hỏi :” Mọi người yêu nhau bằng cái gì? - Bằng một vẻ hút hồn nơi người khác giới, một ánh mắt, một nụ cười hay một lời trêu chọc.” Những điều đó làm tôi chưa bao giờ dám nghĩ mình sẽ yêu một ai đó. Ai cũng thích một tình yêu đẹp, nhưng nó đẹp theo suy nghĩ của từng người, có người xa nhau nhưng vẫn thấy tình yêu đẹp, có người mất nhau mãi mãi vẫn thấy tình yêu đẹp [ như một câu chuyện tôi đọc đượctrong quyển “ gõ 3 lần anh yêu em - Quỳnh Dao” ] có người chỉ bên nhau mới thấy tình yêu đẹp. Đôi lúc tôi muốn hỏi “chị“ tôi đã có bạn trai chưa !? nhưng lại cảm thấy ngại miệng. Rồi một ngày chị ấy nói chị có bạn trai rồi, tôi mừng cho chị và rất muốn gặp người con trai đó xem người ấy như thế nào mà lại đem đến được cả một niềm hạnh phúc cho chị ấy. Tôi cố nài nỉ chị cho xem hình anh ấy, một hồi chị cũng chẳng chịu nỗi những lời năn nỉ của đứa em gái. Chị lấy điện thọai ra và thực sự tôi rất bất ngờ khi xem tấm ảnh đó, tôi nhìn chị với cái ánh mắt tò mò, thắc mắc “Tại sao !?”
 
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
 
Chị ấy nhìn tôi và cười … em quen anh ấy à ? – không, mà sao …. – À, chị hiểu. Bạn chị là con gái. Cái sự thắc mắc ấy cứ bám riết lấy tôi, chị ấy yêu một dân “led” [đồng tính nữ], một người con gái như chị ấy không thiếu gì con trai xung quanh, thế giới này đàn ông tốt vẫn còn rất nhiều tại sao chị ấy lại yêu một người như vậy!? Chị chụp rất nhiều hình với “anh ấy” tấm nào cũng khoe với tôi, tôi chẳng nói gì mà sự thắc mắc chỉ ngày một tăng. Tôi tự hỏi : “ Liệu chị ấy có hạnh phúc ?!? “
 
Một buổi trưa, tôi đạp xe về nhà sau buổi học. Nắng gay gắt trên đầu, chói lòa đôi mắt. Tôi ghét đi dưới cái nắng oi ả của buổi trưa hè, người ta thường nói là “ Nóng nực- bực bội “ mà ^-^ . EM…MM !!  dứt tiếng gọi tôi nhận ra đó là tiếng gọi mình, có 2 người đi trước tôi quay lại nhìn tôi, cô gái ngồi sau cởi khẩu trang ra thì tôi biết ngay đó là chị ấy - người chị trong tâm trí tôi. Chị ấy nhìn tôi nở một nụ cười rất tươi dưới cái nắng đó. Chị ngồi sau “anh ấy”. Bỗng có gì đó bừng dậy trong tôi, “ Dường như chị ấy rất hạnh phúc”.
Đối với chị ấy, “người đó” đã mang đến niềm hạnh phúc rất lớn thì phải, bên “anh” chị cảm giác an tòan và như chẳng có gì có thể kéo chị rời xa “anh” ngay cả những cái nhìn, những lời nói hay những suy nghĩ định kiến như tôi. Tôi nhận ra “ Họ yêu nhau”.
Tình yêu của họ có vẻ khác những người tôi từng gặp. Họ yêu nhau không vì những vẻ hút hồn của người khác phái, không vì một tính chất lợi dụng mang sự xâu xa nào. Họ yêu nhau vì tâm hồn của mỗi người. Họ đến với nhau vì sự đồng cảm hay sự lắng nghe nào đó từ nhau. Họ yêu nhau vì họ cảm thấy bên cạnh nhau họ an tòan và hạnh phúc. Tình yêu của họ đẹp hơn bất cứ tình yêu nào tôi từng thấy.
            Những người đồng tính không phải là lí do để họ không có được hạnh phúc trong tình yêu. Nếu một lần cho họ cơ hội, họ sẽ yêu và yêu hết mình, không tính tóan và không cần lí do.
 
Tôi sẽ chúc phúc cho tình yêu của họ mãi luôn xanh tươi, tràn ngập tiếng cười và hạnh phúc. Và tôi chỉ muốn nói với mọi người một câu :” tình yêu không cần lí do, nếu có lí do thì đó không còn là tình yêu nữa".
                                          
 
                                                                                     Tử Quỳnh
                                                                     [ Cảm  xúc là vị của cuộc sống ]
 
#1
    Jinny Tử Quỳnh 05.04.2009 21:25:42 (permalink)
    Mình là jinny Tử Quỳnh. Đây là lần đầu mình sáng tác, mình hy vọng được các bạn ủng hộ. Chỉ cần các bạn cho mình vài dòng nhận xét về bài viết này là được. Có j xin chỉ bảo. Cám ơn!!
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9