HẸN KIẾP SAU
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 6 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 88 bài trong đề mục
dongthanhtruc 17.04.2009 22:11:02 (permalink)
0
Chào Lê Sơn Vũ!Những vần thơ của bạn như xé lòng người vậy.Mình mong là một người bạn để chia sẻ.Thân mến!
#16
    LÊ SƠN VŨ 27.05.2009 14:44:19 (permalink)
    0
    GỞI ANH CHÂN LÝ.
     
    Em nắn nót viết đôi dòng tâm sự.
    Gởi đến anh người yêu ở phương xa
    Huế chiều ni mưa lạnh lắm anh à!
    Em mòn mõi đau sầu vì chờ đợi!
     
    Anh phương ấy sống ra sao anh hỡi?!!
    Em nơi đây nỗi nhớ mãi giăng đầy!
    Nỗi niềm riêng em chẳng biết sao khuây!
    Ngày đêm đợi anh gởi lời thương nhớ!
     
    Bao đêm trắng em oằn mình trăn trở
    Trời đỗ mưa dài mấy cũng phải ngừng!
    Sao lòng em mưa chẳng phút nào ngưng!
    Em khắc khoải nhớ đến anh da diết!
     
    Nơi xa ấy có bao giờ anh biết?
    Có một người tựa cửa ngóng tin anh?
    Anh chỉ lo cho sự nghiệp công danh!
    Anh nào biết em mõi mòn thương nhớ??!
     
    Mình xa cách em vô cùng lo sợ!
    Sợ đôi mình sẽ có nợ không duyên
    Em nơi này không một phút bình yên!
    Vì chẳng biết anh ra sao phương ấy!
     
    Nơi phố thị vốn rất nhiều cạm bẩy!
    Biết anh còn chung thuỷ với em không??!
    Hay là anh sẽ sớm đổi thay lòng
    Tìm hạnh phúc bên người con gái khác!
     
    Bởi nhân thế Cổ_Kim thường đen bạc!
    Nên lòng em cứ nghĩ ngợi mênh mông
    Một ngày kia nhớ anh quặn thắt lòng
    Em xin Mẹ theo lên Chùa lễ Phật!
     
    Em bắt gặp được điều tâm niệnm nhất!
    Nhờ Sư Ông giảng Phật_Pháp thậm thâm!
    Đã giúp em sớm mở trí khai tâm!
    Thật hạnh phúc khi tìm ra chân lý!!!
     
    Nghe mưa Pháp em vô cùng hoan hỷ!
    Đã giúp em buông xã những ưu phiền!
    Trọn tháng nay em thật sự bình yên
    Vì đã trọn niềm tin vào Tam Bảo!
     
    Em đã thấy vạn pháp đểu giả tạo
    Kiếp vô thường thay đổi lẽ tự nhiên!
    Hợp hay tan âu cũng bởi nhân duyên
    Còn hay mất hãy chờ xem Nhân Quả
     
    Nên em chẳng còn đau sầu chi cả!
    Chỉ mong anh phương ấy sống bình yên!
    Tình chúng mình còn mất cũng tùy duyên
    Anh hãy sống như tâm anh phát khởi!
     
    Đừng thắc mắc vì sao em thay đổi.
    Đừng nghĩ rằng em đã hết yêu anh.
    Bởi lòng em sau trước vẫn chân thành!
    Thì đâu dễ gì thay lòng đổim dạ!!!
     
    Nhờ Phật_Pháp em không còn chấp ngã
    Vì yêu anh nên em nguyện với lòng
    Gởi tặng anh bộ Phật Học Phổ Thông
    Với tâm nguyện mình sẽ cùng tâm thức!!!
     
    Phần quà ấy giá trị vô cùng cực!!!
    Nếu như anh muốn hiểu rõ về em
    Hãy một lần mở quà tặng ra xem!
    Anh sẽ hiểu vì sao em thay đổi!!!

    Lê Sơn Vũ
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2020 09:01:32 bởi LÊ SƠN VŨ >
    #17
      LÊ SƠN VŨ 27.05.2009 14:59:22 (permalink)
      #18
        Ha Ngan Ha 27.05.2009 23:19:16 (permalink)
        0
        Trích đoạn: LÊ SƠN VŨ

        CẬY GIÓ
        Nõn nà như một đòa hồng tươi!
        Ta bệnh tương tư bởi nụ cười
        Gió hỡi lời yêu xin cậy gió!!!
        Giúp Ta truyền tải đến tai người




        MÂY TÍM

        Mây tím tương tư vờn chơi vơi
        Tìm ai khắp chốn cuối chân trời
        Gửi gió đến trăng lời người nhắn
        Khoảnh khắc bâng khuâng chiếc lá rơi !!!

        Hà Ngân Hà

        #19
          Ha Ngan Ha 28.05.2009 00:01:11 (permalink)
          0


          TRÁCH NGƯỜI CHUNG VÁCH!
           

          Mỗi sớm mỗi chiều mỗi thấy nhau!!!
          Đêm về ngực trái mãi nao nao!
          Hữu duyên phòng trọ cùng chung vách!
          Thao thức mỗi đêm bởi má đào!
           
          Hai tháng sớm chiều mỗi gặp nhau!
          Hai bên chỉ được mỗi câu chào!
          Trách Người chung vách vô tâm quá!
          Tiếng sáo đưa tình chẳng hiểu sao??!
           
          LÊ SƠN VŨ




          CHUNG ĐƯỜNG

          Chung đường gặp gỡ ta thường chào
          Rồi theo người trước kẻ bước sau
          Mỗi ngày hai lượt ròng bao tháng
          Chỉ chào không nói tim xôn xao.

          Sáng qua ta còn gặp gỡ nhau
          Chiều nay không thấy ánh mắt chào
          Rưng rưng bờ ngực tim đau nhói
          Chiếc lá cũng buồn nghiêng cánh chao.

          Hà Ngân Hà




          #20
            Ha Ngan Ha 28.05.2009 00:47:02 (permalink)
            0

            LÒNG NGỰC LÀM Ô
             
            Tôi chờ cô bé dưới song thưa
            Thầm trách trời sao chẳng ngớt mưa!
            Lòng ngực làm ô che chiếc cặp!
            Cô về mưa lạnh chẳng ai đưa!!!
             
            Lê Sơn Vũ




            MẮT ƯỚT TIỄN ĐƯA

            Anh chở em về dưới cơn mưa
            Gió lùa hạt trắng buồn lưa thưa
            Chiếc dù bằng ngực anh che cặp
            Em về... mắt ướt tiễn dáng mưa.

            Hà Ngân Hà

            #21
              LÊ SƠN VŨ 02.06.2009 10:07:52 (permalink)
              0
              Sơn Vũ chân thành cảm ơn Bạn Ha Ngan Ha đã vào thăm vườn thơ của  mình và họa  lại bài thơ thật hay!Vườn thơ nhà mình vốn nhiều cỏ dại hơn hoa đẹp.Nhờ sự đóng góp một số hoa đẹp của Bạn đã cứu rỗi  vườn thơ nhà mình.Chân thành cảm ơn Bạn vì điều đó!!!
              Mình thầm mong một ngày nào đấy Bạn ghé lại thăm vườn thơ nhà mình và dành thời gian họa vài bài thơ cho vườn thơ nhà mình thêm nhiều hương hoa lạ 
              #22
                LÊ SƠN VŨ 02.06.2009 10:52:43 (permalink)
                0
                KẺ VAY TÌNH

                Em luôn khẳng định chẳng yêu tôi
                Ngày ấy đời tôi quá thiệt thòi
                Vẫn lắm người yêu tôi thắm thiết
                Nhưng tôi yêu chỉ mỗi em thôi!!!
                 
                Tôi quyết tâm chinh phục ái tình!
                Đêm ngày tập trận quyết thân chinh!
                Quyết tâm chiếm hữu cành trinh nữ!!!
                Quyết đoạt trái tim cô nữ sinh!
                 
                Vương Nữ quả nhiên một tướng tài!
                Thế cờ phòng thủ thật cao tay!
                Dẫu tôi thay đổi ngàn chiêu thức!`
                Vẫn bị Nữ Vương hóa giải ngay!!!
                 
                Nửa năm chinh chiến chốn quan sang
                Trăm trận trăm thua thật bẽ bàng!
                Thành lũy Nũ Vương kiên cố quá!!!
                Không sao đoạt được trái tim vàng!
                 
                Não lòng dũng tướng phải lui binh!
                Từ giả trò chinh phục ái tình!
                Dầm trận mưa ngâu tâm chợt sáng!
                Bỗng tìm ra chiến thuật cho mình!
                 
                Tinh thần chiến đấu được hồi sinh!
                Chiến thuật mưa ngâu quyết tiến binh
                Dốc hết niềm tin cho trận cuối
                Hoặc là cay đắng hoặc quang vinh?!?
                 
                Chiến thuật mưa ngâu hiệu quả ngay!
                Thành trì Vương Nữ đã lung lay!
                Bất ngờ bị tấn công dồn dập!
                Vương Nữ làm sao kịp trở tay!!!
                 
                Nữ Vương thất trận phải quy hàng
                Trận đại thắng này thật vẻ vang!
                Vương Nữ quy hàng trong tâm phục!
                Thành tâm ký thác phận hồng nhan!
                 
                Từ khi sở hữu trái tim vàng
                Tôi thấy tinh thần rất lạc quan
                Kiêu hãnh tự hào vì báo vật!!!
                Như người hạnh phúc nhất trần gian!
                 
                Những tưởng Phượng Loan mãi đẹp đôi
                Mưa ngâu sẽ giúp lộc đâm chồi
                Nhưng mưa ngâu hại chồi tàn lụng!
                Vương Nữ thản nhiên quên bỏ tôi!!!
                 
                Tôi đã chủ quan trước Nữ Vương!
                Nhận ngay một bài học đau thương!!!
                Binh thư nghiên cứu từng chi tiết!
                Vẫn bị trúng đòn hồi mã thương!!!
                 
                Ngực trái quặn đau bởi ái tình!
                Đi tìm mê mãi ánh bình minh
                Nào hay tình ái như mây khói
                Đuỗi bắt được đâu một bóng hình?!?
                 
                Em không dâng hiến ánh bình minh
                Em chỉ cho vay cái ái tình!
                Nay mãn hợp đồng em lấy lại
                Tôi đành bước xuống đỉnh quang vinh!
                 
                Gom hết quang vinh trả nợ tình!
                Đâu còn oai vệ lúc thân chinh!
                Thành tên chiến bại đầy thương tích!
                Cay đắng ngập lòng kẻ phế binh!!!
                 
                Tình em xin chỉ một lần vay!
                Nay trả cho em khối nợ này!
                Trả "đủ" cho em "lời lẫn vốn!!!"
                "Tôi không muốn mãi nợ nần ai!!!"
                 
                Lê Sơn Vũ.(lesonvu37@gmail.com) (0967838729)
                Thành kính tặng Bác Sỹ Nguyễn Thị phương Trang
                 (Bệnh Viện Gò Công Tây)
                Con nguyện ghi dạ công ơn Cô đã tận tâm trị bệnh và dành cho con những lời khuyên rất sâu sắc!
                Nhờ Cô mà con giữ được sức khỏe đến hôm nay.
                Bài thơ này là bài thơ con đang viết nữa đường thì cơn đau tim hành hạ! Ngỡ rằng con sẽ mãi mãi không hoàn thành bài thơ này!Nhưng nhờ Cô mà điều kỳ diệu đã  đến và bài thơ được hoàn thành.Tuy nội dung không thể hiện sự tri ơn của con dành cho Cô một cách trực tiếp nhưng bài thơ hoàn thành là nhờ công của Cô nên con dành bài thơ này riêng tặng cho Cô thay cho lòng biết ơn chân thành nhất!!!.Mong rằng Cô sẽ hiểu và thông cảm cho con 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2021 13:46:50 bởi LÊ SƠN VŨ >
                #23
                  LÊ SƠN VŨ 02.06.2009 11:16:30 (permalink)
                  0
                  GIÃ TỪ CÁT BỤI.
                   
                  Đời tôi là cát bụi giang hồ
                  Một cõi sơn hà chốn ngoại ô
                  Thiên hạ bốn phương đều khiếp nễ!
                  Tung hoành ngang dọc khắp thành đô!
                   
                  Vượt ra cái thế thái nhân tình!
                  Hảo hán xem thường chuyện tử sinh!
                  Ngán ngẫm cái trò đời giả tạo!
                  Trắng đen_Ngụy biện...chẳng phân minh!
                   
                  Đôi lúc Hùm Thiêng cũng sãy chân!
                  Vào tù ra khám biết bao lần!!!
                  Máu giang hồ ngấm vào tim óc
                  Nên vẫn thủy chung với bụi trần!!!
                   
                  Đã quen kiếp sống bất cần đời
                  Lên bảy bị Cha Mẹ bỏ rơi
                  Thầm lặng sống trong niềm tủi hận!
                  Quen rồi cát bụi ở muôn nơi!
                   
                  Bao hạnh phúc tìm đến tự nhiên!
                  Em như Cô Tấm thật ngoan hiền!
                  Với bao phép lạ em ban tặng!
                  Kỳ diệu như là ở cảnh Tiên!!!
                   
                  Tôi đã có` em sáng cuộc đời
                  Chẳng còn vui thú chuyện ăn chơi!
                  Giang hồ lãng tử không màng nữa!
                  Vùng vẫy mệt rồi phải nghỉ ngơi!!!
                   
                  Gĩa từ cát bụi chốn thành đô
                  Giũ áo phong sương kiếp tội đồ
                  Gát kiềm_Nguyện vì em Sám Hối!!!
                  Thanh nhàn bên ruộng lúa nương ngô!
                   
                  Lê Sơn Vũ.(lesonvu37@gmail.com) (0967838729)Thành kính tặng Cô Phạm Thị Lệ Thủy(Y Tế ấp Bãi Bùn. Phú Thạnh. Tân Phú Đông.)vời lòng tri ơn thành tâm nhất!!!

                   
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2017 10:52:31 bởi LÊ SƠN VŨ >
                  #24
                    LÊ SƠN VŨ 02.08.2009 14:42:40 (permalink)
                    0
                    NGẪM CHỮ TÌNH
                     
                    Mãi đuỗi bắt tình có được đâu!
                    Tâm tư chồng chất chuỗi đau sầu
                    Tình yêu ngẫm tựa như mây nước!
                    Mây vẫn bay hoài nước xoáy sâu
                     
                    Lê Sơn Vũ
                    #25
                      LÊ SƠN VŨ 02.08.2009 14:46:32 (permalink)
                      0
                      TẠI AI..
                       
                      Ngày trước Tôi đâu khổ thế này!
                      Biết ai làm khổ cuộc đời ai?!?
                      Tại Em hay tại Anh nông nỗi...
                      Có lẽ lỗi lầm ở cả hai!
                       
                      Lê Sơn Vũ
                       
                      #26
                        LÊ SƠN VŨ 02.08.2009 15:27:29 (permalink)
                        0
                        NỖI LÒNG THIẾU NỮ

                        Đêm tháng bảy mưa ngâu dài bất tận
                        Em suy tư thao thức đếm canh dài
                        Nỗi niềnm riêng dằng dặc mấy tháng nay
                        Đành cậy bút trút cạn niềm tâm sự!!!


                        Để bày tỏ nỗi lòng người thiếu nữ
                        Em tin anh sẽ thấu hiểu nỗi lòng
                        Từng giây em mòn mõi đợi chờ trông
                        Em cố giấu vào tim từng ngấn lệ!!!

                        Lòng giá buốt mưa chi mà lạnh thế!!!
                        Em phải quen tiếng dế suốt năm canh
                        Quen từng đêm trở giấc nghĩ về anh
                        Quen chóng chọi trước môn ngàn thương nhớ!!!

                        Chóng chọi cả những khổ đau lo sợ!
                        Bởi vì em hết sát cánh cùng anh
                        Anh vào nam lập sự nghiệp công danh
                        Em buộc phải đánh liều cùng "Định Mệnh!!!"

                        Em đã phải khổ đau vì tâm bệnh!
                        Khi tay em vẫn còn nắm chặc anh
                        Dẫu cho em đã đắp lũy xây thành!
                        "Vẫn mệt lã vì quá nhiều đối thủ!!!"

                        Có không ít nữ anh hùng thực thụ!
                        Nhắm vào em khiêu chiến quyết chiếm ngôi!
                        Họ chỉ mong sớm thay thế em thôi!
                        Vì họ biết em giữ gìn Bảo Vật!!!

                        Lo phòng thủ chẳng đêm nào an giấc!
                        Anh vô tư anh nào có biết đâu
                        Để anh vui em phải giấu đau sầu!
                        Nào thanh thảng như lòng anh đã nghĩ!!!

                        Sống giả tạo để cho anh vừa ý!
                        Em nào đâu có được phút yên bình
                        Bởi quanh em mọi đối thủ động binh
                        "Em thầm lặng dốc hơi tàn chinh chiến!!!"

                        Em kiệt sức vì nhiều lần thọ tiển!!!!!!!(trúng mũi tên)
                        Nguyện xã thân để bảo vệ tình yêu!

                        Dẫu cho em phải trả giá thật nhiều!
                        Miễn hạnh phúc khi bảo toàn Bảo Vật!!!

                        Nay em sợ bảo vật rồi sẽ mất!
                        Bởi vì em không còn nắm trong tay
                        "Khi em không biết đối thủ là ai?!!
                        Đành phó thác gởi anh cho Số Phận!!!"

                        Thế bị động em vào ngơ ra ngẩn!
                        Em không còn đuợc trực tiếp thân chinh
                        Thà em tin vào năng lực của mình

                        "Hơn là đặt niềm tin cho Số Phận!!!"

                        Nên cứ mãi sợ nghe tin thất trận!
                        Nhiều lý do khiến em sợ mất anh!
                        Dẫu em tin anh rất đỗi chân thành

                        Song lại sợ đôi mình không duyên nợ!!!

                        Em nào phải người hay buồn vô cớ!
                        Tự âu lo tự gây khỗ cho mình
                        Bởi anh chưa cho em ánh bình minh
                        Để khỏa lấp phần nào khi trống vắng!!!

                        Tại anh đấy em mới nhiều mưa nắng!
                        Tâm bất an mãi nghĩ ngợi mong lung
                        Em hiểu anh không hữu thủy vô chung!
                        "Mà hiểm họa từ những người con gái!!!"

                        Càng suy nghĩ em càng thêm sợ hãi!
                        Không loại trừ những đối thủ cao tay
                        Anh làm sao thấu được nỗi đau này!
                        Anh nào biết em héo mòn thân xác!!!

                         
                        Anh thanh thảng đi vào nam công tác!
                        Nào biết mình quá vô ý vô tâm!!!
                        Ba tháng dài duy nhất một hồi âm!
                        "Lời thương nhớ viết chưa đầy trang giấy!!!"
                         
                        Em sầu khổ là tại anh cả đấy!!!
                        Phone cho em chỉ ngắn ngũi đôi câu!
                        Chẳng chờ nghe em phân giải lo âu
                        Em phone lại thì anh luôn khóa máy!!!
                         
                        Cứ như vậy cõi lòng em tê tái!
                        Chẳng biết anh phương ấy sống ra sao?!!
                        Anh vô tình buộc em gánh khổ đau!
                        Dẫu vẫn biết anh trăm công ngàn việc!
                         
                        Em vốn sợ nỗi nhớ nhung da diết!
                        Càng sợ hơn nếu có kẻ thứ ba!!!
                        Anh "thập toàn" em buộc phải lo xa!!!
                        Ai cũng biết anh chính hân Quân Tử!!!
                         
                        Niềm mơ ước của biết bao Thiếu Nữ!
                        Chỉ tại anh:"Tài đức vẹn đủ mười!"
                        Em làm sao nở được nụ cười tươi!!!
                        "Khi chưa biết cách giữ gìn bảo vật!!!"
                         

                        Em lo sợ Bảo Vật vật rồi sẽ mất!!!
                        Em vụng về sợ chẳng giữ nỗi anh
                        Em sợ thua những cô gái hiền lành!
                        Anh khuôn mẫu hướng lòng theo đạo lý!
                         
                        Luôn chuẩn mực tôn thờ Chân_Thiện_Mỹ!
                        Nếu có người con gái nhất thế gian?.?.?!
                        Muốn cùng anh xây gác ngọc lầu vàng???!
                        Em rất sợ anh đưa ra so sánh!!!
                         
                        Anh vốn thích kết giao người đức hạnh!
                        Em vẫn chưa chuẩn mực nhất thế gian!
                        Với anh thì em chẳng thấy bất an!
                        Nhưng sợ nhất là:"Người con gái ấy!!!"
                         
                        Tại anh đấy em mới đau đến vậy!!!
                        Em đã xin anh tặng chiếc áo hồng
                        Anh phân trần đợi sự nghiệp lập xong
                        "Chưa danh phận làm sao em yên dạ??!"
                         
                        Em cồ gắng vì anh làm tất cả!
                        Nguyện sống theo khuôn mẫu của Thánh Hiền!
                        Quyết trở thành người Thiếu Nữ chính chuyên!
                        "Mong thỏa nguyện giữ được chân Quân Tử!!!"
                         
                        Bình minh đến thư kín dòng tâm sự!
                        Thầm mong anh thấu hiểu nỗi đau sầu!
                        Hãy giúp em giải tỏa những lo âu!!!
                        Xin đều đặng gởi đôi lời thương nhớ!!!
                         
                        Có như vậy em mới thôi lo sợ!
                        Xin cho em một góc nhỏ thời gian!
                        Để "Tâm" em sớm trở lại bình an!
                        "Thôi khắc khoải sợ mất đi Bảo Vật!!!"
                         
                        Điếu lo sợ của em là có thật!!!
                        Không chỉ em ví anh thự Kim Cương
                        "Gía như anh là nam tử bình thường!
                        Em đâu phải âu lo nhiều đến thế!!!"
                         
                        Mất Bảo Vật là hoàn toàn có thể!
                        Nếu hiểu em xin dành tí quan tâm!!!
                        Thì xin anh hãy nhanh chóng hồi âm!
                        "Xin trợ giúp cách giữ gìn Bảo Vật!!!" 
                         
                        Lê Sơn Vũ (lesonvu37@gmail.com))

                        Hơn mười năm rồi VŨ nhớ viết xong bài này cũng gần tuần vì mạch cảm xúc của Cô gái (không tả được...!!!)giờ đọc lại Vũ còn nghe xúc động thay cho tâm tư người con gái có người yêu chuẩn mực lại không được ở cạnh bên khi chưa chính thức là vợ chồng thì dù cho cô gái tin anh không hữu thủy vô chung nhưng nguy cơ bị những cô thục nữ đức hạnh sở hữu là rất cao khi cô gái này cũng tự nhận mình chưa chuẩn mực...Những cảm xúc tiếp theo ( nếu có...) xin nhường lại cho Bạn Đọc (cùng hoàn cảnh như Cô Thiếu Nữ này?!!)

                         
                        THÀNH KÍNH TẶNG CHỊ (Đồng Hương Tân Phú Đông Tiền Giang) ĐẶNG LÊ DIỆU DIỆU(Y SỸ VIỆN TIM 115)VỚI LÒNG BIẾT ƠN CHÂN THÀNH NHẤT!!!
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2020 09:32:55 bởi LÊ SƠN VŨ >
                        #27
                          Tuyệt Tình Khách 02.08.2009 19:56:09 (permalink)
                          0

                          Trích đoạn: LÊ SƠN VŨ

                          HẸN KIẾP SAU !!!
                           
                           Sẽ từ giã cõi Ta Bà uế trược!
                          Nguyện cùng nhau tu tập hạnh vãng sanh
                          Khi chúng ta nguyện ước đã viên thành
                          Thì hai đứa cùng nắm tay giải thoát!!!
                           
                          LÊ SƠN VŨ (sackhongkhongsac_37@yahoo.com.vn)
                           
                            :: Bài thơ đưa vào TV :


                          Phảng phất chút nét uyên thâm của phật học
                          Hay thật.

                          #28
                            LÊ SƠN VŨ 03.08.2009 09:58:06 (permalink)
                            0
                            TIỄN ANH ĐI
                             
                            Quặn lòng đẫm lệ tiễn anh đi!
                            Nghịch cảnh buộc mình phải biệt li!!!
                            Đất Bắc Trời Nam sầu diệu vợi!
                            Tim đau không nói được câu gì!!!
                             
                            Lê Sơn Vũ
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2020 09:34:17 bởi LÊ SƠN VŨ >
                            #29
                              Cúc Hương 04.08.2009 10:07:54 (permalink)
                              0

                              Trích đoạn: LÊ SƠN VŨ

                              NGẪM CHỮ TÌNH
                               
                              Mãi đuỗi bắt tình có được đâu!
                              Tâm tư chồng chất chuỗi đau sầu
                              Tình yêu ngẫm tựa như mây nước!
                              Mây vẫn bay hoài nước xoáy sâu
                               
                              Lê Sơn Vũ

                               
                              DẶN LÒNG
                               
                              Tình yêu ai đuổi bắt được đâu
                              Níu kéo làm chi dạ thêm sầu
                              Nhấp ly rượu đắng … càng thêm đắng
                              Dặn lòng thôi đừng khổ đừng đau!
                               
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 6 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 88 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9