DẶN LÒNG Đã bảo đừng thương đừng nhớ ai Người ta đã viện cớ chia tay Cớ sao ngực trái còn đau mãi!!! Đêm trắng tương tư lệ ngắn dài Đã bảo lòng quên người ấy đi! Người ta đã mặc áo vu quy Còn gì đâu nữa mà lưu luyến Người nỡ sang sang khóc ích gi??! Lòng phải cố quên người ấy thôi Không còn cơ hội được chung đôi Người ta đã nỡ quên thề hẹn Đừng để lệ sầu mãi đắng môi! Lòng ơi xin hãy sống bình yên Ai bảo mình không lắm bạc tiền Lòng ạ lòng ơi an phận nhé!!! Đau thương...hạnh phúc... hãy tùy duyên. Lê Sơn Vũ NHỦ LÒNG
Nhủ lòng đừng có nhớ thương ai
Sao cứ bâng khuâng nghĩ đến hoài
Tình mới vào đời cao chất ngất
Rồi xa...đứng ngó lệ tuôn dài!
Đã dở dang rồi quên hẵn đi
Quên người yêu khoát áo vu quy
Quên đi hình bóng theo đăng đẳng
Mang nặng thêm đau có nghĩa gì
Nghĩ vậy nhưng lòng lại chẳng thôi
Đắm yêu dầu chẳng được chung đôi
Ngây thơ ngày đó đời vui lắm
Giờ khổ u buồn lệ đắng môi!
Thôi vui lòng sống giữa bình yên
Giữa cảnh đơn sơ thiếu bạc tiền
Tình gói bằng tim rung đúng nhịp
Thương người đồng cảnh dựng gầy duyên
Thanh Huy
Lâu quá mới gặp, chào và chúc Lê Sơn Vũ mạnh. Thấy bài thơ hay, xin viết cho vui. TTH.