NGƯỜI ĐÀN BÀ XA LẠ
tqh1976 24.03.2005 17:12:48 (permalink)
0
Có những người đàn bà bất chợt
Hỏi Tôi: Anh còn nhớ em không?
Ngỡ ngàng, hình như mình chưa khi nào gặp
Họ hỏi lại: Anh thử cố nhớ xem...


Làm sao tôi nhớ được kia em
Một thoáng bất chợt gặp nhau
Một nụ cười thoảng qua như gió
Em chẳng để lại gì trong tôi
Nhan sắc không, cá tính không
Và cả nụ cười cũng không chút gì đọng lại


Hoặc cũng có thể
Ngày ấy em kiêu kỳ
Chẳng thèm để ý đến anh
Đến khi chợt nhận ra
Người đàn ông như Anh, cũng là của hiếm...


Thì em ơi, anh cũng không nhớ làm gì
Vì người đàn ông kiêu ngạo trong anh
Không thể nhớ điều mình không thể có


Trò chơi cút bắt, thật buồn hỡi em
Thế gian bao sự, ngày qua lại ngày
Mình lại thành người xa lạ
Anh lại thành kẻ cô đơn


Đến một khi nào
Người đàn bà trong mơ của Anh
Bất chợt gặp
Và nàng sẽ lại hỏi:
"Anh có còn nhớ đến Em không...?"


Hà nội, 1 đêm buồn.
#1
    XuanVy 24.03.2005 20:46:50 (permalink)
    0
    Đọc bài thơ của tqh XVy thích ghê đó... có những lúc tự cao, và tự phụ như thế mới có bài thơ như chuyện kể hôm này tqh nhỉ?

    Anh Hay Em?

    Trong hai đứa chúng mình phải có kẻ bước đầu tiên
    Để mở lối cho con đường tình phía trước
    Sẽ là ai đây ?
    Em hay anh ?
    Hay nhìn con đường nằm đấy
    Chẳng ai chịu bước đầu...

    Em tự cao
    Còn anh thì tự phụ
    Nên cứ mãi lừa nhau
    Mà chối một bắt đầu


    Có lẽ vậy mà hay
    Giữ mãi thế để em còn chuyện kể
    Cho cổ tích mai sau

    NHHL,
    #2
      tqh1976 24.03.2005 22:39:46 (permalink)
      0
      hi, cảm ơn bạn nhiều nhé!
      Chẳng là có 1 cô gái viết mail cho mình hỏi: "Anh có nhớ em không?", mình đáp: "Xin lỗi anh không nhớ", nhân 1 đêm buồn, nhớ lại chuyện này, mình viết bài thơ trên.
      1 chút kiêu ngạo ai cũng có trong lòng, mặc dù nó làm người ta khó gần nhau hơn vì cơ hội dành cho mỗi người không thể là vô hạn được, nhưng " Biết mình, biết người" mà thực hiện được cũng không phải là chuyện dễ, phải không Xvy?
      #3
        XuanVy 24.03.2005 23:09:01 (permalink)
        0
        Vâng tqh, những cái tự cao không chỉ dành riêng cho phe phái đàn ông, phụ nữ cũng là chúa kiêu kỳ đấy chứ...dù biết rằng ai cũng có nhưng đôi khi những cái đó lại chính là thủ phạm giết chết tình yêu, hay ngược lại...tình yêu cũng có thể giết chết kiêu kỳ...tqh nghĩ thế không?...

        Mặt Trời Và Những Ánh Sao...

        Anh cao như những ánh mặt trời
        Em với đôi bàn tay để rồi hụt hẩng
        Cũng có lúc em rướn mình dỗi giận
        Để vô tình hai đứa lướt qua nhau

        Em kiêu kỳ như những vì sao
        Sáng lung linh trên vòm trời xa ấy
        Anh quay đi chưa bao giờ tìm hái
        Chòm sao cô đơn vụng dại một thời

        Tình yêu diệu kỳ làm tự ái đánh rơi
        Em bắt gặp anh giữa muôn người xa lạ
        Chòm sao cúi đầu cho mặt trời té ngã
        Xuống dương trần hai tiếng gọi yêu thương...

        Xuân Vy,


        Đã mang vào trang thơ
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2005 05:57:54 bởi ct.ly >
        #4
          camkhue 28.03.2005 17:33:43 (permalink)
          0
          Ngày xưa ấy Em vẫn thường hay nói
          Góc trời này Em dành tặng riêng Anh
          Khi đêm về những vì sao lung linh huyền ảo
          Sao Anh ,sao Em lấp lánh chung vui
          Bây giờ đây góc trời kia xa vắng....
          Sao Em buồn tha thiết gọi sao Anh...
          #5
            BĂNG NGUYỆT 15.01.2007 21:02:46 (permalink)
            0
            Hồng Mơ

            Dịu dàng gió, dịu dàng mưa
            Mùa xuân gõ cửa
            Trong veo, mắt nhìn

            Này là hồng thắm, này là hồng môi
            Hương thơm mười sáu, trinh nguyên nồng nàn
            Cứ chớp mắt, cứ mộng mơ, mai của em
            là ngày tươi sáng


            Rót cho đầy, uống cho vơi
            Tình anh còn mãi thơ ngây-như hôm nào
            Em cứ vui, em cứ cười
            Một ngày mùa xuân bằng mấy năm cuộc đời


            Khép lại nhé, nỗi buồn sẽ qua
            Cho em ngày Hồng Mơ
            Cho em, một chút long lanh trên khoé mắt
            Mùa xuân rất ân tình


            Mười sáu mộng mơ, mắt tròn ngây ngô
            Đường còn dài lắm, nào ai biết ngày mai thế nào?
            Em cứ vui, em cứ xinh
            Anh tạc vội thành bức hoạ ngày xuân...



            Một ngày mùa xuân-Bính Tuất 2006.

            By  tqh1976
             

            Ngày ko em
             

            Chiều qua đây, chiều qua đây
            Nụ hôn sao quá vội vàng
            Nắng thẫn thờ ngoài hiên
            Gió thẫn thờ ngoài hiên

            Em cứ hỏi vì sao
            Anh không còn như xưa nữa?
            Ừ nhỉ, đã lâu rồi trái tim anh không còn rung động
            Cũng không biết rằng:
            "Có lẽ nào, mình đã từng làm thơ
            Đã từng yêu và đã từng đợi chờ?"

            Ngày hôm qua, ngày hôm qua còn vương kỷ niệm
            Chiều qua đi, chiều qua đi, nụ hôn hững hờ
            Vì sao em, vì sao em không nói một lời
            "Biển là của anh, tình yêu của em mãi...đợi chờ"

            Đừng hỏi vì sao, đừng trách vì sao?
            Mình xa nhau, ngày qua mau đừng buồn em nhé.
            Yêu dấu ơi, xa rồi còn đâu......hỡi Em....

            Và anh muốn hát lời của biển
            Và anh muốn thét gào trước biển
            Rằng:
            "Anh yêu em...thật lòng
            Anh yêu em...thật lòng..."

            By  tqh1976

            Mùa Xanh Hai Mươi

            Khi mùa xuân đi qua nơi đây
            Thảm cỏ non bừng sáng, hây hây
            Vạt nắng vàng đọng trên bãi lá
            Em sang ngang rồi, ngày vui ơi...

            Sáng vẫn trong và chim vẫn ca
            Người vẫn ngập tràn trên phố cũ
            Em nơi nào, phương trời cách biệt
            Mùa xuân, còn đọng lại gì, trong mắt em...?

            Tôi vẫn hát bài ca cho em
            Tiếng ghi ta nghẹn ngào oà vỡ
            Đêm buông rồi mà lời còn đọng
            Em mãi là... Mùa xanh hai mươi
            Em mãi là... Mùa xanh hai mươi

            Dẫu chia ly, ngày buồn xa cách
            Dẫu mùa xuân đến rồi lại đi
            Hãy cười lên em... đêm rồi sẽ hết
            Mùa xuân...sẽ lại về...bên em...bên Tôi./.



            "Tặng Thu yêu dấu".

            Xa

            Nghe mưa rơi có gì là lạ
            Sao nghe bao giờ cũng cứ xa
            Xa vắng trong tâm hồn sâu thẳm
            Mưa ngoài kia, xao xác cả phương trời

            Tiếng sấm từ đâu vọng lại
            Rền rĩ trong mưa rơi
            ánh chớp từ đâu loé tới
            Loé một chút rồi lùi xa mãi mãi

            Nghe mưa rơi có gì là lạ
            Sao nghe bao giờ cũng cứ xa
            Như tai nào nghe hộ
            Như mặt nàng phai mất nét hôm qua
            Như chính mình đang chìm vào Xa...

            Ngày xa em, phố vắng lên đèn
            Cây trút lá, nói lời đưa tiễn
            Người nghệ sỹ dập dìu nốt nhạc
            Có lẽ nào, Tôi đã mất em?


            Ngày biệt ly

            Ngày chia tay, em buồn không nói
            Ô cửa sắt nhạt nhoà hương yêu
            Em đứng đó, bờ vai rung nhẹ
            Ánh mắt nhìn, xa thẳm mênh mang


            Tôi cất bước, như là không bước
            Biết đi đâu, về đâu đêm ơi...
            Hạnh phúc như một tà áo hẹp
            Mà cuộc đời nhiều gió, phong ba


            Ngày xa em, hoa cúc đang tàn
            Rạn vỡ cả lời yêu, lời nhớ
            Em đã biết hay là không biết
            Mạch thời gian, chết tự bao giờ


            Tôi ra đi, như là em muốn
            Trả cho em khoảng trời bình yên
            Trả cho em những điều em chọn
            Cứa trong tim, vết xước mỏi mòn


            Em chỉ là một cơn gió thoảng
            Mà thắp lên ngọn lửa trong Tôi
            Hỡi em yêu, bây giờ xa cách
            Trách nhau làm gì, khi đã...
            Biệt Ly...


            Tặng Thu!

            _____________________________

            TQhuy
            By  tqh1976
             
            Mưa ngâu
             
            Mưa rơi suốt cả ngày
            Chiều nay em không tới
            Nỗi buồn nào thấm vai
            Thực hay là ảo tưởng

            Mưa tạnh rồi mưa nữa
            Sao mưa cứ rơi hoài
            Lá vàng rơi trên nước
            Hay là đời phiêu diêu

            Ngoài kia đôi tình nhân
            Ẩn mình sau tán lá
            Tình yêu không có lời
            Cớ sao không người gọi

            Chắc là em cũng biết
            Chức Nữ và Ngưu Lang
            Sợi dây tình đứt đoạn
            Khóc thành chiều mưa ngâu

            Anh nào có cần đâu
            Trận mưa buồn lần nữa
            Chỉ xin em giọt lệ
            Khóc cho tình hai Ta...

            _____________________________

            TQhuy
            Một lần và mãi mãi
             
             
            Có một lần, mùa xuân đến bên thềm
            như lần đầu Anh biết em
            Có một lần, tình yêu chúng mình, làm xôn xao chiếc lá trên cành
            Như một giấc mơ.

            Rồi một ngày em sẽ nhớ đến
            cuộc tình đầu tiên
            Rồi một ngày em sẽ tiếc nuối
            cuộc tình đã xa
            Còn lại nơi đây, hơi ấm nồng nàn, bài thơ anh viết cho Em
            Bằng trái tim nồng say...

            Xin em hãy hát, bài hát khi xưa anh viết tặng em
            Chưa một lần, em được nghe
            Xin em hãy khóc, vì đã trót chia xa tấm tình của Anh

            Rồi mùa xuân cũng sẽ đi qua
            Rồi một tình yêu mới cũng sẽ đến với em

            Mong em hãy sống, bằng trái tim như ngày xưa
            say đắm bên Anh
            Hạnh phúc sẽ tới, mỉm cười và chìa bàn tay
            thương mến với em.

            Những lời yêu còn đọng lại
            Những ngày yêu còn đọng lại
            Tình yêu mãi mãi lưu dấu
            nơi trái tim Anh.../.
             


            _____________________________

            TQhuy
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2007 14:46:07 bởi BĂNG NGUYỆT >
            #6
              BĂNG NGUYỆT 13.05.2008 06:13:53 (permalink)
              0

               
              Chúc mừng sn thi sĩ, chúc thi sĩ ngày sn vui vẻ và hạnh phúc như ý...
              #7
                tqh1976 12.01.2009 23:04:25 (permalink)
                0
                cảm ơn BN, lâu quá mình ko quay lai thuquan. Mọi người vẫn khoẻ chứ. Mình sẽ tiếp tục viết và mong dc các Bạn ủng hộ nhé. Chúc mừng năm mới 2009
                #8
                  tqh1976 02.03.2010 22:01:42 (permalink)
                  0
                  Nỗi buồn
                   
                  Em hỏi anh nỗi buồn có màu gì?
                  Anh trả lời đấy là màu của thời gian
                  Màu của hơi nước nhòe lên mắt kính
                  Màu xám ngắt của chân trời trong cơn mưa
                  ngày đông
                  trái mùa,
                  rả rích
                  Là một ngày, anh biết
                  em không còn ở bên anh.
                   
                   
                  Làm sao để vơi đi nỗi buồn
                  Để những nụ cười không còn gượng gạo
                  Để tay nắm lấy bàn tay trong mùa đông lạnh giá
                  Có lẽ là, lại phải cậy nhờ đến thời gian
                   
                   
                  Anh mất em nên ghét cả con đường
                  Cả quán trà ngày xưa mình thường đến
                  Cái cách anh cười khi từ xa thấy em chạy lại
                  Có lẽ là, nỗi buồn cũng thật đáng thương
                   
                   
                  Qua đi một mùa đông
                  Qua đi một sớm mai
                  Qua đi một mối tình
                  Và sẽ mang đi một nỗi buồn như thể
                  Màu của nỗi buồn lại là màu mắt em…
                  Long lanh, long lanh…


                  01/03/2010-Tặng V.

                   
                   
                   
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2010 15:43:18 bởi tqh1976 >
                  #9
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9