Thư ko người nhận!
Chắc là BN đói cho nên...bụng kêu...
. Ko biết gởi thơ nên gởi cái này cho...đỡ đói lòng...[sm=icecream.gif] gọi là một chút...hương vị nơi xa lạ.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/8009/D19317F135244CCA836287CC6DDC7F69.jpg[/image]
- "Con người ta chỉ xuất hiện trong đời một lần, và cũng chỉ một lần ra đi vĩnh viễn vào cõi vĩnh hằng" Nhưng những gì trong sâu thẳm trái tim thì sẽ mãi còn cho đến khi trái tim mình ngừng đập mới thôi. Có thể lúc nào đó trong cuộc đời bận rộn khiến ta lãng quên sẽ có những lúc khắc khoải lặng im, ta tĩnh lặng để rồi từ trong sâu nhất của cõi lòng sẽ bật lên những tiếng lòng thánh thót, khiến ta nhớ, đến một nơi nào đó, một ai đó, ko tồn tại nữa bởi thời gian đã quấn trôi. Ta lại âm thầm lặng lẽ nhớ, âm thầm viết, âm thầm để mình đến một miền xa trong vô thức. Ta vui vẻ ta hạnh phúc, rồi cả những buồn vui lẫn lộn trong đó. Ta thấy yên bình chẳng muốn nữa trở về với cuộc sống hiện tại dối gian lọc lừa, chẳng muốn nữa thấy cái cảnh vật lộn với miếng cơm manh áo, với gia đình, Ta chỉ muốn một mình thôi với kỷ niệm, với một thời đã xa. Yên bình dù chút thôi. Nhưng sẽ là một liều thuốc giúp ta tiếp tục cuộc sống một kiếp người trong những tháng ngày còn rất dài dài lắm nữa đang ở phía trước của ta.
"Mùa Phật Đản 2553.
Ngày Quy y. " - Là sao vậy U tui không hiểu. ngày 24-5-2009 ngày cuối cùng thấy U online và post bài ở đây. 10 tháng rồi chắc U ko vào đây nữa rồi a. Gần 10 năm quen biết, vậy mà thời, không gian với khoảng cách ........Trời ơi cuộc đời càng ngày càng làm tôi chai sạn, lạnh lùng và vô tâm nhiều quá mất rồi phải vậy ko Tri Kỷ của tôi ơi.
+ Thời gian ơi lạnh lùng vô tâm như gió thoảng qua quấn mây bay, đưa mây đi, đẩy Lục Bình giờ về tận nơi đâu, ngày tháng dài, chuyến đò cuộc đời tôi đi cũng vô định quá rồi chẳng biết sẽ về đâu đây. Cõi hư vô nào tôi tìm được bình yên cho mình, bến đỗ nào đây? Hay cũng chỉ như Lục Bình mà thôi, 2 thân kiếp bọt bèo về đâu ko biết nữa. Lặng im, âm thầm ta vô nghĩa bên đời. Ta vô tình với cả những gì đã qua, Ta ......................???????
hom nay ngoi doc nhung dong Bang nguyet viet, ko biet nen vui hay bươn, ai song tren doi ko phai trai qua bao cay dang nhoc nhan, ko biet roi loi thu co con den voi Bang nguye? nhu da thay o day BN hay nhieu ngươi dang ap u nhung noi long, nhung dieu kho noi cua tinh yeu doi lua, hay su chia lia mat mat do su tro treu cua cươc doi, hay nhung loi re ma chung ta ko cung nhau. du loi thu hom nay anh viet chang de cho ai nhung cung mươn viet vai dong: cươc doi ta ngan lam dươc may lan 20 dau, 20 tươi dau la lon len la hoc cach cam thu cươc song. 20 nam tiep la hoa nhap vao cươc song la truy tim hanh phuc va gay dunghanh phuc, 20 nam nua la lo lang la cham soc la gieo nhung hat mam cua cươc doi ta vao dong doi ke tiep la chuan bi cho con cai, roi khuat nui.
Vay day Bang nguyet ah,dong doi van troi va thoi gian van qua di va viec trươc het voi em la gi? la nhung gi? ai di cung em den het cươc doi va em vi ai de di het nhung cai 20? dung ko em? ai cung vay?mot lan dươc sinh ra mot lan dươc song? mot lan dươc cam nhan? va mot lan dươc chia se? mot lan dươc ươm mam? va mot lan de yeu............. hay cu noi het noi long co le se nhe hon co le se de chiu hon tren dong doi day soi da sac nhon cua vao chan em den toac mau hong.
Trích đoạn: CuuLong
Chắc là BN đói cho nên...bụng kêu.... Ko biết gởi thơ nên gởi cái này cho...đỡ đói lòng...[sm=icecream.gif] gọi là một chút...hương vị nơi xa lạ.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/8009/D19317F135244CCA836287CC6DDC7F69.jpg[/image]
Hihi cảm ơn Huynh CL nè ... mí cái trái trông nõn nà wá hihi ko nỡ cén mô hihi
- "Con người ta chỉ xuất hiện trong đời một lần, và cũng chỉ một lần ra đi vĩnh viễn vào cõi vĩnh hằng" Nhưng những gì trong sâu thẳm trái tim thì sẽ mãi còn cho đến khi trái tim mình ngừng đập mới thôi. Có thể lúc nào đó trong cuộc đời bận rộn khiến ta lãng quên sẽ có những lúc khắc khoải lặng im, ta tĩnh lặng để rồi từ trong sâu nhất của cõi lòng sẽ bật lên những tiếng lòng thánh thót, khiến ta nhớ, đến một nơi nào đó, một ai đó, ko tồn tại nữa bởi thời gian đã quấn trôi. Ta lại âm thầm lặng lẽ nhớ, âm thầm viết, âm thầm để mình đến một miền xa trong vô thức. Ta vui vẻ ta hạnh phúc, rồi cả những buồn vui lẫn lộn trong đó. Ta thấy yên bình chẳng muốn nữa trở về với cuộc sống hiện tại dối gian lọc lừa, chẳng muốn nữa thấy cái cảnh vật lộn với miếng cơm manh áo, với gia đình, Ta chỉ muốn một mình thôi với kỷ niệm, với một thời đã xa. Yên bình dù chút thôi. Nhưng sẽ là một liều thuốc giúp ta tiếp tục cuộc sống một kiếp người trong những tháng ngày còn rất dài dài lắm nữa đang ở phía trước của ta.
Đúng rồi U à, những gì mình đi qua, mình bắt gặp, hộc tim chất cao nhiều tầng nhiều ngăn cho kỷ niệm, cái mới và cái cũ chất chồng lên nhau, duy tình yêu vẫn 1 màu đã cũ, người yêu cũng là người cũ, mà tay níu ngàn trùng chẳng muốn đến tìm nhau, cứ im lặng và nhìn nhau nghe đọa đày khánh kiệt. MÌnh sống vì gia đình thế nên mình ko có sự lựa chọn riêng nào, gia đình nhỏ ko có, gia đình lớn cũng ko,hụt hẫng, con thuyền chòng chành muốn đổ. Không lọc lừa, không giả dối, chỉ hờn dỗi mà xa. MƯời năm, tôi vẫn còn như cánh lục bình ngày trước, trưởng thành thêm 1 chút, câu thơ xót nhiều hơn. Gia đình U sao rổi mấy cháu rồi?.. chúc cho U cũng luôn tin và giữ dc hp của mình nhé.
Trích đoạn: chankiet
hom nay ngoi doc nhung dong Bang nguyet viet, ko biet nen vui hay bươn, ai song tren doi ko phai trai qua bao cay dang nhoc nhan, ko biet roi loi thu co con den voi Bang nguye? nhu da thay o day BN hay nhieu ngươi dang ap u nhung noi long, nhung dieu kho noi cua tinh yeu doi lua, hay su chia lia mat mat do su tro treu cua cươc doi, hay nhung loi re ma chung ta ko cung nhau. du loi thu hom nay anh viet chang de cho ai nhung cung mươn viet vai dong: cươc doi ta ngan lam dươc may lan 20 dau, 20 tươi dau la lon len la hoc cach cam thu cươc song. 20 nam tiep la hoa nhap vao cươc song la truy tim hanh phuc va gay dunghanh phuc, 20 nam nua la lo lang la cham soc la gieo nhung hat mam cua cươc doi ta vao dong doi ke tiep la chuan bi cho con cai, roi khuat nui.
Vay day Bang nguyet ah,dong doi van troi va thoi gian van qua di va viec trươc het voi em la gi? la nhung gi? ai di cung em den het cươc doi va em vi ai de di het nhung cai 20? dung ko em? ai cung vay?mot lan dươc sinh ra mot lan dươc song? mot lan dươc cam nhan? va mot lan dươc chia se? mot lan dươc ươm mam? va mot lan de yeu............. hay cu noi het noi long co le se nhe hon co le se de chiu hon tren dong doi day soi da sac nhon cua vao chan em den toac mau hong.
Cảm ơn bạn đã ghé động viên bn nhưng sao viết ko có dấu khó hiểu hết được ý bạn muốn nói nà, dẫu sao cũng chúc bạn vui và nhớ ghé lại dd 1 ngày đẹp trời nào đó nha ...
Giữ biển bằng yên nhé. Biển hoang sơ lồi lõm Người nghệ sĩ trông ra Bạt ngàn con sóng dọm, Sửa soạn hóa hằng hà. Tiển người về mưa rớt Bỏ lại bóng trưa tà Vai nặng niềm bất chợt, Đánh rớt hạ buồn xa. Biển có còn êm ả, Hay bão nỗi phong ba Người đi bình thường lạ Như một ngày bước qua. 26.07.2010
27.07.2010
Happy birthday to YOU.
Đặt vòng hoa trắng vô thường chong chênh...
Sis o*i, lie^n la.c vo*'i em, nho*' sis qua'. DTTS_TinhTho
Lữ khách ơi!!!
Em viết bài thơ mới
Nghe nhớ ngừơi nhiều hơn
Ly rượu nồng khấp khởi
Vô duyên sự giận hờn
Cơn buồn không ve vuốt
Người giờ còn giận không ?
Tình như sương trong suốt
Dễ tan dưới nắng hồng
Hết buồn thì trêu nhỏ
Còn buồn hãy cứ im,
Lữ khách ơi thấu rõ
Vườn trăng anh nhớ tìm .
Em viết bài thơ mới
Bóng người tràn buồng tim.!
Bóng người tràn buồng tim!
Bóng người tràn buồng tim!
1.08.2010
Lãng đãng cơn mất ngủ chập chờn.
Đong đưa giấc mơ xám trắng nhập nhoạng.
Cũng chẳng hiểu nguồn cơn.
Chỉ mơ hồ nhói đau quá khứ…
Có bao giờ em cảm thấy xót xa ân hận?
Có bao giờ đôi vai em nặng lòng vương vấn?
Có bao giờ em ngập trong nỗi nhớ thương về anh?
Hay là đã quên…?
Nhẹ nhàng như “Mây trắng bay theo cùng với gió”…
Có thể là đã quên…
Lãng đãng cơn mất ngủ chập chờn.
Đong đưa giấc mơ xám trắng nhập nhoạng.
Cũng chẳng hiểu nguồn cơn.
Chỉ mơ hồ nhói đau quá khứ…
Có bao giờ em cảm thấy xót xa ân hận?
Có bao giờ đôi vai em nặng lòng vương vấn?
Có bao giờ em ngập trong nỗi nhớ thương về anh?
Hay là đã quên…?
Nhẹ nhàng như “Mây trắng bay theo cùng với gió”…
Có thể là đã quên…
Còn YÊU thì nhớ tìm nhau.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/85CB90CF6DA441769F2B85105620DC85.jpg[/image]
Mỗi ngày vẫn nhìn nhau trong thầm lặng.... quên sao?
Những gì có nhau tuy đã nhạt nhoà trong quá khứ... nhưng vẫn rất rõ khi mình nghĩ đến Người...Quên sao??
Có thể anh nghĩ em là nỗi đau của anh nhưng biết đâu rằng.. em mới là người đau khổ nhất.
Không có sự hối hận trong tình yêu....... vì khi yêu nhau em đã sống hết lòng cho tình yêu đó. Không tồn tại được... lỗi không phải từ phía người nào cả... vì chúng ta không hiểu hết dc nhau hoặc là không có hổ trợ của sự may mắn... chúng ta với đến nhau nhưng đường truyền tín hiệu thì không , chắc vì thế mà mọi sự xấu đi từng ngày khi niềm tin trong nhau cạn kiệt.
Xuất hiện người thứ ba xoa dịu niềm cô đơn, nếu vì một lý do nào đó mà họ chấp nhận nhau, chắc gì họ đã hiểu nhau nhưng họ có thể chấp nhận nhau để khoả lấp cái gì đó, qua quá trình này biết đâu họ mới có nghĩ đến nhau nhiều như người tình cũ, lúc này bóng người cũ tạm thời bị vùi lấp trong hiện tại , nhưng họ lại rõ ràng làm trái tim người ấy đau bưốt mỗi khi đến ngày lễ, ngày kỷ niệm hay là những móc ngoặc đã cùng nhau trải qua. Thế thì có là quên?
Khi mình đã hết lòng giữ tình yêu đó, mà nó vẫn ra đi, vì cái tôi của mỗi người nhiều hơn cái gọi là tình yêu họ dành cho đối phương...sự hằn sẵn, sự cãi cọ, sự căm lặng, sự thách đố nhau v.v.... những lúc như vậy, có thể họ âm thầm mong nhớ nhau, nhưng tại sao chỉ một câu chào và một lời ngọt ngào là đã níu nhau về lại.... không ai làm được khi vẫn nghe tình yêu sôi sục trong lòng mỗi ngày??
Đến một ngày họ cảm thấy thật sự mệt mỏi với chữ tình đó và.... họ thật sự buông tay... không nhìn lại quá khứ, không nắm bắt hiện tại, tương lai họ nghĩ đến là sự mù mịt, sự ảm đạm và muốn nhận chìm chính mình... họ có thể tìm cái chết nhưng vẫn không bắt đầu một câu xin lỗi dù lỗi chẳng ở người nào....chỉ để xoa dịu cảm nghĩ của đối phương thôi... họ không bước qua được cái tôi (lúc này thôi) mà họ chỉ có với người họ yêu thương nhất. Nghĩ nhiều nhất. Mong nhiều nhất. Để trong lòng mà ước mong Người hiểu. Bình thường không??
Một năm chỉ có bốn mùa, tại sao không có nhiều hơn nữa để chúng ta không phải gặp lại vết xe kỷ niệm... càng cố đi tìm sự lãng quên thì chúng ta lại càng về gần kỷ niệm. Nơi nào cũng có bóng dáng nhau. Cứ đi tìm nhau trong thầm lặng để rồi đau khổ với sự không thể quên nhau. Con người thật là mâu thuẫn.
Em và anh.... có thể nào bắt tay nhau và cười một cái không nhỉ.... Để nghe cái tôi trong chúng ta lớn hay tình yêu của chúng ta lớn hơn.
Người tôi yêu...tôi vẫn yêu anh rất nhiều.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2010 13:31:17 bởi BĂNG NGUYỆT >
mây anh chj làm thơ hay wa
Một năm chỉ có bốn mùa, tại sao không có nhiều hơn nữa để chúng ta không phải gặp lại vết xe kỷ niệm... càng cố đi tìm sự lãng quên thì chúng ta lại càng về gần kỷ niệm. Nơi nào cũng có bóng dáng nhau. Cứ đi tìm nhau trong thầm lặng để rồi đau khổ với sự không thể quên nhau. Con người thật là mâu thuẫn.
Gửi lại em chút ký ức trong đêm
Qua làn gió vào hư không tĩnh lặng
Giọt thời gian lăn dài trên mái tóc
Anh xa em, xa lắm những con đường
Gửi lại em chút ký ức mình bên nhau
Của thế giới mộng mơ, ta không bao giờ quay lại được
Của những gì thuộc về em, những gì chẳng thể là hiện tại
Thầm gọi tên hoài niệm của ngày xưa
Gửi lại em những buổi chiều dưới cơn mưa
Mưa tí tách chân trần ai lối vắng
Mưa vội vã, bình yên và tĩnh lặng
Bước chân em bên phố nhỏ đã lên đèn
Gửi lại em những ngày xưa dịu êm
Của quá khứ, của thời gian, của từng chiều êm ả
Thoáng bâng khuâng... anh bỗng thành xa lạ
Còn lại em, thu ấy những con đường
Gửi lại em hạ sớm những giọt sương
Khi nỗi nhớ đuổi nhau hồ gợn sóng
Khi mình em chênh vênh con đường vắng
Chiều hoàng hôn xa khuất bóng một người
Và gửi em cả những niềm vui, những nụ cười
Cả ánh mắt, nụ hôn xưa vội vã
Gửi lại em và gửi lại tất cả
Còn đêm vắng một mình anh gửi lại hư không.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: