Thư ko người nhận!
Gửi lại em những ngày xưa dịu êm
Của quá khứ, của thời gian, của từng chiều êm ả
Thoáng bâng khuâng... anh bỗng thành xa lạ
Còn lại em, thu ấy những con đường
Bão biển 4
Nếu anh thấy trái tim em rướm máu
Nếu anh biết em lặng lẽ với mình,
Nếu anh nghe được tiếng im thinh
Tận tâm hồn em đang náu nương chịu đựng.
Em - vẫn biết sao nhiều mâu thuẫn
Muốn anh vui lại không muốn riêng sầu
Giọt lệ tình em khóc vì đâu?
Tủi phận bạc âu là phần số.
Đừng bới tro tàn bếp lạnh so đo
Anh hãy cứ vui em xin là cái bóng,
Thời gian sẽ chứng minh qua bao biến động,
Chỉ có em là sống..để yêu anh.
10.04.2010
Ngang mộ nhân tình
Đi ngang qua sao không dừng lại thăm nhau?
Em xuyên suốt con đường xưa tiển biệt
Anh lặng lẽ nằm giữa đất trời bất biết
Em ngó lơ chẳng muốn quá khứ hiện về .
Mùa Vu Lan năm này cũng yên ắng lắm
Em không đi chùa không thắp hương cầu nguyện
Giá như tất cả mọi điều có thể tan biến hết
Đi qua mà không để lại vết hằn gì ..
Về đi anh,
về đi em,
chấm lửng hoa hồng
Rải cánh mỏng tung theo chân nhau vậy
Ta chẳng loãng vào nhau
chưa từng quấn lấy .
Lại một mùa trăng chết rừng đau .
Hạt bụi & thời gian
Hạt bụi hòa vào trăm ngàn hạt khác
Thời gian suông chảy một dòng
Gột lấy những lung linh ánh bạc
Phản chiếu từ hạt bụi xa xa ..
HOÀNG HÔN CỦA THẦN TƯỢNG
Nhìn cảnh đổ nát của thềm hoang
Tôi sợ cái gọi là thần tượng
Họ khoác lớp mặt nạ cao thượng
Phía sau lại có thật lắm trò
Chậu vỡ làm sao hoa vẫn tươi?
Gương mặt chắc đâu là đôi mươi
Phía sau làn tóc che thương tổn
Dấu hời trăm mắt của trí người.
Lột trần nhau thế nguyên trinh trắng
Hơn cố đậy che và chuốt trau
Kiếp người chỉ định bằng hơi thở (*)
Vùi dập làm gì những trận đau.
Cứ siết chặt đi một vòng tay
Hãy hôn những chiếc hôn thật dài
Sưởi ấm ánh trăng bằng mực sáp
Phủ màn đã thấy hửng sớm mai.
31.08.2010
(*) Tích Phật hỏi tứ chúng đời người sống dc bao lâu?
Câu trả lời .. Kiếp người sống bằng 1 hơi thở , còn thở ra hít vào là còn sự sống.
Hình như chất thơ trong BN nguyệt không bao giờ khô cạn, nó vẫn hòa vào biển mặn ánh bình mình... có lẽ sau này talk gặp lại BN sẽ nhận ra đó là một biển thơ... hi hi
Đợi đến gặp lại bn chỉ để nhìn xem 1 biển thơ thế nào thôi sao Bee hihihi ..
Sáng mùng một viếng chùa
Cố ngăn nhưng vẫn dậy cơn đau
Linh hồn muốn chết cũng khó sao
Còn cái xác trơ tràn lạnh lẽo
Lạy trời, con có muốn thế đâu.
Ngồi yên nhìn Phật trên cao ngó
Vạn đứa phàm phu cõi tạm sầu,
Cái tình cái nghĩa thôi mà khổ,
Mắt trơ ráo hoãnh những đêm sâu.
Đứt tay một chút còn nghe xót
Huống gì tàng phế cuộc đời nhau,
Kỷ niệm ví chừng là mối mọt,
Đục khoét trí tâm ta hư hao.
Thiền na rõ biết nơi chánh giác
Sao chưa thức ngộ mà quay đầu
Như người còn mong vơi cơn khát
Lắng lòng ta đợi tiếng vó câu..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2010 20:51:02 bởi BĂNG NGUYỆT >
Mùa Thu đến tâm hồn tôi xao xuyến
Lá thu vàng trải rộng khắp lối đi
Cho tình thơ lên tiếng gọi rù rì
Thay lời nói của trái tim bấy lâu im tiếng
Mùa Thu ấy giờ đây đã xuất hiện
Xoá nhoà đi những kỷ niệm đau buồn
Cho tim nàng rơi những chiếc lá đau thương
Và tưới mát cho con tim đà khô héo
Mùa Thu đến cho tình yêu thơ mộng
Không đau buồn , không tiếng khóc bi thương
Hết than van và nức nở đoạn trường
Không tuyệt vọng vì tình yêu phản bội
Mưa thu xuống như nước mưa rửa tội
Cho những con người phản bội với tình yêu
Và những hành trang đau khổ trăm chiều
Sẽ chảy xuống theo dòng sông định mệnh
Ðể mọi người không còn những ý tưởng
Mưa thu rơi là tiếng nói u buồn
Cho tình đời hết những chuyện vấn vương
Và chào đón một tình yêu vừa chợt đến...
Cảm ơn VP ghé chơi thường xuyên với bn nè, chúc vui nhiều nha.
[themMovie]http://static.mp3.zing.vn/skins/gentle/flash/mp3player.swf?xmlURL=http://mp3.zing.vn/play/?pid=IWZDBEEW||4&songID=0&autoplay=false&wmode=transparent[/themMovie]
YÊU-SỰ PHÙ PHIẾM KHÓ RỜI
Đêm giờ vừa tạnh hạt mưa chiều
Những giọt nước chứa bao nhiêu khoắc khoải?
Cứ chảy đi cứ xuôi mình chảy mãi,
Lắng đọng này hớt hải sự cô đơn
Không cầu xin cho một sự ban ơn
Em muốn giữ riêng buồn em một chút
(Tất nhiên là..có bao điều rấm rứt)
Nhưng đời mà, thực vẫn thực thế thôi.
Vùi vào rượu nghe bỏng rát vành môi
Hết nồng nàn như khoảng thời âu yếm
Mắt nhân tình nhìn nhau mà chúm chím,
Tháng chín rồi.. châm biếm..những giọt mưa ,
Lắm thức tỉnh, lắm lần ta đuổi xua
Cái thực tại đã nửa mùa dang dở,
Kề gần Người ta nghe tim khó thở
Người gần ta chắc trăn trở cũng nhiều ,
Thật tội nghiệp cho những kẻ.. biết yêu.
CUỐI MÙA NHAN SẮC
Có con sông trân mình đưa những hạt phù sa
Chảy mãi miết theo thiên hà xa ngút
Bóng, soi bóng đã tàn màu như trút
Vẻ yêu kiều thu hút của ngày nao ,
Sau sắc đẹp phải dang mình trong nắng
Phải đội mưa đằng đẵng suốt xuyên dài,
Cố đi em,, khi búp non trổ lại
Sẽ tươi hồng , hơn đấy..phải không em...?! 13.09.10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2010 08:49:32 bởi BĂNG NGUYỆT >
Khoảnh khắc yêu
Nhìn nhau đau đớn càng nhiều
Càng chia ly lại càng yêu vô cùng.
Khoảnh khắc nào biết khoan dung
Môi cười nào biết lệ chùng phía tôi,
Khóc tôi tôi lại khóc Người
Khóc Người tôi lại muốn thôi yêu này.
Nhưng thế mới là đắng cay
Người của ai đó, tôi hoài nhớ chi.. [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/C42210240CE6484E810F33EF1F4E60C0.jpg[/image]
....
hi hi
BN định gởi đến 1 vạn lá thư tinh mới ngưng hay sao !!!
mỗi lá thư tình là đánh dầu một ngày nhớ nhung, một vạn lá cũng đủ nướng chín người mà BN yêu thương rồi.
mơ tiếp đi hén... biển thơ của tui...
.....
iihiihih Bee, vừa ăn dùm Bee 1 cái bánh trung thu đó nghen, nhớ là nợ bn ròi đó hihi .
Thế mà chẳng ai chín hết Bee à, khổ thía í chứ...
Mà cũng chẳng cần ng ta chín làm j nữa hihi...
cho talk nợ khi nào về trả trừ gấp đôi hén...
Hỏng biét, cái j bn ko nhớ chứ cái này bn nhớ dzai lém đó nhen hihihí""""""""""
BUỒN EM BIẾT NÓI VỚI AI..?! Muốn nói với Người một chút mong, Muốn chia tất cả sầu trong lòng Chẳng biết làm sao mà nín lặng Nhỡ đường đang thẳng sẽ hóa cong, Cố sức ngụy trang sao mà khó Mắt cười thu ý cuộn sầu đông Gỡ cái lớp bao... bọc không kỹ Nét buồn qua mắt đã rõ thông. Điện thoại nhấc lên rồi đặt xuống Gặp nhau thì cứ nói vo vòng, Tóc dài lại cuộn vo thành búi, Dáng người cô phụ dưới sương hong...
Ưu tư
à ơi con gọi mẹ..
mẹ hoài xa hoài xa..
cao nguyên buồn quạnh quẽ
con ơi...mẹ nhớ nhà.
áo cơm nên tất bật
hiềm một nỗi bôn ba
choàng tay ôm nắng hạ
ngỡ ngồi trước thềm nhà
hiên nhà bằng lăng rụng
con gọi mẹ ê a...
24.09.2010
Trăng đã chết
Ngày mai đã khép
Trăng chết bên bờ thềm cổ tự
Dưới cội bồ đề hoa trắng lung linh
Hồn hóa kiếp
ngày mai xin
Đừng mang phải kiếp lụy tình với nhau
Em đau
nỗi đau người tình không phụ
Mà họ tìm yêu thêm..
sự thông cảm rất đàn bà,
của những cô gái yếu lòng nhẹ dạ .
Miệng chung tình
sau lưng đã lân la
Ôi thống khổ bị tình trường man trá
Người tình chung,
giả lả nụ cười xòa
Lặng im..
nhìn hướng gió
Trăng chết
nằm co ro
Giữa ngôi chùa hoang cũ
Yêu là thế đấy ư ?!!!
Giọt lệ tình ủy mỵ
Giấu đằng sau nụ cười
Đêm cuộn vào kỷ niệm
Chôn thôi chôn trăng thôi .
10.07.2010
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: