CỨ GIẢ SAY TA NHÌN THA NHÂN TỈNH
Ta đi về ngang vườn mùa thu cũ
Thấy rất vàng những dấu bước hoang vu,
Trái tim đầy bao tình yêu nếm thử,
Không vị ngọt nào giống vị ngọt nào đâu!
Và vị đắng cũng có giống nhau đâu,
Chỉ đàn ông trăm người như nhau cả,
Muốn vơ thêm cho hê hả phục chinh.
(Nên ) ta cũng đi trên con đường ngược lại,
Nói rằng yêu, ôi, hình như vẫn dại,
Vẫn khóc cười với từng trải.. nỗi đau,
Giữ ba phần cho nhịp bước ngày sau
Bảy phần chia cho người sau kẻ trước,
Giá như mà ta nhìn ra nhau được,
Sự chân thành là mực thước hôm nay,
Ta cho người, người dành tặng cho ai?
Kệ, cứ giả say nhìn tha nhân tỉnh.
Xanh cỏ đêm đang nghe lời thầm kín,
Cảm ơn Người.. bướng bỉnh với.. tình yêu.
Cảm ơn Người... bướng bỉnh... để ta yêu.
Cảm ơn đời... cuộc sống... Có bao nhiêu???
20151019