Thư ko người nhận!
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 19 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 283 bài trong đề mục
ms.witch 30.09.2010 12:05:24 (permalink)
Chị, em mới đọc tin off. Em sẽ làm việc trên máy cho tới 5h chiều mai, có gì cần thiết thì vào yahoo gọi nhá (đừng kiu em nói nhảm là được)
BĂNG NGUYỆT 24.10.2010 18:20:44 (permalink)
Đi giữa nỗi buồn riêng ta thôi...
Dấu niềm đau lại bên góc đời
Vàng lá thu đi đưa đông đến
Tập lạnh lùng nhưng..lệ vẫn rơi.
 
...
..... 
BĂNG NGUYỆT 03.11.2010 12:09:06 (permalink)
NHƯ LÀ ..EM VỚI ANH


Mưa đổ vào lòng đất
Đất nhận hết hay không ?
Trắng một màu rất thật
Ngay chẳng biết vo vòng,

Dẫu đất không nhận hết
Thì mưa vẫn dạt dào
Đôi khi thấm chút mệt
Ngừng nghỉ có hơi lâu,

Rồi mưa lại dồn mau
Từng cơn từng cơn đổ
Đất nằm yên nín thở
Cùng mưa nồng nàn hôn .

3.11.2010
BĂNG NGUYỆT 25.03.2011 13:32:56 (permalink)
CƠN NẮNG MUỘN NGÀY ĐÔNG

Trĩu nhành đông rung oằn cơn nắng muộn
Lỡ bất thành một lời hứa xa xôi
Người lưu vong mãi miết đi để rồi
Hoa vườn cũ chôn vùi trong gió tuyết..

Lời tâm sự.. vạn lần người chưa biết
Dấu môi hôn con` in khuyết trăng ngà
Tình hoài thai đang trông ngày chuyển dạ
Nắng bên trời.. úa lã một mùa đông.

Trăng treo cao..
dần rõ những đường cong..
Người úp mặt
hôn hương nồng lưu luyến
Vẫn vời vợi..
trên một đường vỹ tuyến...
Lúng liếng..
trăng cười..
hư huyễn
nhàu không!

BĂNG NGUYỆT 02.05.2011 04:46:26 (permalink)
BIỂN...GỌI...
 
yan

 
Biển gọi em về hay anh gọi em
Mà thiết tha reo từng ngày râm rả
Sóng vồ vập mệt lưng sóng ngã
Anh có mệt nhoài sao ngã vào em?!
 
Em về biển hay em về với anh?!
Mà vòng tay ôm siết người xa lạ
Sóng lòng mình nhiều hơn sóng cả
Nhận chìm hai đứa bất chợt thiết tha
 
Biển gọi em và biển gọi anh ra,
Đặt vào tay nhau dấu chấm than định mệnh
Hay tại gió đưa thuyền về cập bến
Mà chiều yên..yên ả đến vô vàng
 
Biển gọi em về hay biển đưa anh sang..?!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2011 04:59:27 bởi BĂNG NGUYỆT >
BĂNG NGUYỆT 15.05.2011 13:33:20 (permalink)
Lấn biển lúc hoàng hôn

yan


Nhìn nhau rồi cùng nhìn biển
Sóng lòng đầy như triều khơi
Tình yêu đã vang thành tiếng
Không nói mà hiểu hết rồi.

Kiên Giang ai đề lấn biển
Cho mình lấn bước tình yêu
Mắt nhìn mà say hoà quyện
Chưa xa đã nhớ rất nhiều.

Dương xanh đón gió chao mình
Ta đón đời nhau phía trước
Có điều gì chưa nói được
Bao giờ nói hết cùng em?

Mây trời ai bện hình tim
Em anh giữa chiều Rạch Giá
Hoàng hôn dần dần thấp hạ
Tình đầy như biển bao la.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2011 17:26:59 bởi BĂNG NGUYỆT >
BĂNG NGUYỆT 16.05.2011 17:08:11 (permalink)

Mùa xuân của em là anh

yan

Ai rung cây mà lá rụng
Trời thu sao phải úa vàng
Yêu sao phải là chịu đựng
Thương tàn những vết đời hoang.

Em chờ mùa xuân phía trước
Như anh đã đến nhẹ nhàng
Rượu đã mềm môi say chuốt
Ấm lòng sóng sánh mênh mang.

Mai lại đưa nhau thăm biển
Xem từng đợt sóng nhẹ nhàng
Quanh mình tình vang thành tiếng
Hoàng hôn vẻ đẹp dịu dàng..

Hải âu ríu rít gọi đàn...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2011 17:27:32 bởi BĂNG NGUYỆT >
BĂNG NGUYỆT 25.09.2011 17:44:57 (permalink)
Suy ngẫm: Nghe Đức Phật dạy về tình yêu

Muốn thương phải hiểu





Trong đạo Phật, từ bi gắn liền với trí tuệ. Không hiểu, không thể thương yêu sâu sắc. Không hiểu, không thể thương yêu đích thực. Hiểu chính là nền tảng của tình thương yêu.

Mỗi người có những nỗi niềm, những khổ đau, bức xúc riêng, nếu không hiểu, sẽ không thương mà giận hờn, trách móc. Không hiểu, tình thương của mình sẽ làm người khác ngột ngạt, khổ đau. Không hiểu, sẽ làm người mình thương đau khổ suốt đời.

Nhân danh tình thương, người ta làm khổ nhau. Chuyện đó vẫn thưòng xảy ra.

Được hiểu và được thương vốn là một nhu cầu muôn đời của con người. Nhiều người thường cảm thấy không ai hiểu mình. Họ “đói” thương, “đói” hiểu. Họ thơ thẩn, lang thang trong cuộc đời tìm người hiểu mình, thương mình. Gặp được người hiểu mình, thương mình là may mắn lớn của cuộc đời. Tình yêu nảy nở, lớn lên từ đó.

Vậy nên, “có hiểu mới có thương” là nguyên tắc chọn người yêu, chọn chồng/vợ theo quan điểm Phật giáo. Dù người ta có đẹp, có giàu đến đâu nhưng không hiểu mình sẽ làm mình khổ suốt đời. Hôn nhân có thể mở ra những con đường hoa hồng, có thể mở ra cánh cửa tù ngục. Chọn vợ, chọn chồng là một sự mạo hiểm lớn. Hãy cẩn thận, nếu không muốn chọn án tù chung thân cho cuộc đời mình.

Chọn người hiểu và thương mình - hãy nhớ - đó là nguyên tắc tìm người tri kỷ trong cuộc đời.


Bốn yếu tố của tình yêu: Từ - bi - hỉ - xả

Phật dạy về tình yêu rất sâu sắc. Tình yêu phải hội tụ đủ bốn yếu tố: từ, bi, hỉ, xả.

“Từ” là khả năng hiến tặng hạnh phúc cho người mình yêu. Yêu thương không phải là vấn đề hưởng thụ, yêu thương là hiến tặng. Tình thương mà không đem đến hạnh phúc cho người yêu không phải là tình thương đích thực. Yêu mà làm khổ nhau không phải tình yêu. Có những người yêu nhau, ngày nào cũng khổ, đó là tình yêu hệ luỵ, chỉ mang tới sự khổ đau. Yêu thương ai đó thực sự, nghĩa là làm cho người ta hạnh phúc, mỗi ngày.

“Bi” là khả năng người ta lấy cái khổ ra khỏi mình. Mình đã khổ, người ta làm cho thêm khổ, đó không thể là tình yêu đích thực. Còn gì cho nhau nếu chỉ có khổ đau tuyệt vọng. Người yêu mình phải là người biết sẻ chia, biết xoa dịu, làm vơi bớt nỗi khổ của mình trong cuộc đời.

Như vậy, “từ bi” theo Phật dạy là khả năng đem lại hạnh phúc cho nhau. Yêu thương ai là phải làm cho người ta bớt khổ. Nếu không, chỉ là đam mê, say đắm nhất thời, không phải là tình yêu thương đích thực. “Từ bi” trong tình yêu không phải tự dưng mà có. Phải học, phải “tu tập”. Cần nhiều thời gian, để quan sát, để lắng nghe, để thấu hiểu những nỗi khổ niềm đau của người yêu, để giúp người ta vượt qua, tháo gỡ, bớt khổ đau, thêm hạnh phúc.

“Hỉ” là niềm vui, tình yêu chân thật phải làm cho cả hai đều vui. Dấu ấn của tình yêu đích thực là niềm vui. Càng yêu, càng vui, niềm vui lớn, cả gia đình cùng hạnh phúc. Cuộc nhân duyên như thế là thành công.

“Xả” là không phân biệt, kì thị trong tình yêu. Mình yêu ai, hạnh phúc của người ta là của mình, khó khăn của người ta là của mình, khổ đau của người ta là của mình. Không thể nói đây là vấn đề của em/ anh, em/ anh ráng chịu. Khi yêu, hai người không phải là hai thực thể riêng biệt nữa, hạnh phúc khổ đau không còn là vấn đề cá nhân. Tất cả những gì mình phải làm coi đó là vấn đề của hai người, chuyển hoá nỗi khổ đau, làm lớn thêm hạnh phúc.

Hãy can đảm tự hỏi mình rằng “Người yêu ta có hiểu niềm vui nỗi khổ của ta không? Có quan tâm đến an vui hàng ngày của ta không? Người ấy có nâng đỡ ta trên con đường sự nghiệp không?...” Và tự hỏi lại mình, liệu ta có đang thành thực với tình yêu của mình?! Liệu tình yêu của mình đã đủ “từ bi hỉ xả”?!

Tình dục và tình yêu


Phật giáo quan niệm như thế nào về tình dục trong tình yêu?

Trong truyền thống văn hoá ta, thân với tâm là “nhất như”, tức là nếu ta không tôn kính thân thể người yêu thì cũng không tôn kính được tâm hồn người ấy. Yêu nhau là giữ gìn cho nhau, kính trọng nhau. Khi sự rẻ rúng xem thường xảy ra thì tình yêu đích thực không còn.
Thân thể ta cũng như tâm hồn ta. Có những nỗi niềm sâu kín trong tâm hồn, chúng ta chỉ chia sẻ với người tri kỉ. Thân thể ta cũng vậy, có những vùng thiêng liêng và riêng tư, ta không muốn ai chạm tới, ngoài người ta yêu, ta tin, ta muốn sống trọn đời, trọn kiếp.

Trong tình yêu lớn và cao quý, bất cứ lời nói và cử chỉ nào cũng phải biểu lộ sự tương kính. Người con trai phải tôn trọng người con gái mình yêu, cả thân thể lẫn tâm hồn. Người con gái biết giữ gìn, cũng là biết làm người yêu thêm tương kính, nuôi dưỡng hạnh phúc lâu dài về sau.

Bạn muốn thương yêu theo phương pháp Phật dạy chăng? Hãy hiểu, thương và tương kính người yêu của mình, cũng chính là đem hạnh phúc đến cho người và cho mình vậy!

(sưu tầm)
BĂNG NGUYỆT 09.12.2012 23:08:30 (permalink)

VỜN ĐÔNG

Đêm khai nhụy cho câu thơ trinh trắng
Bút ghì chặt giấy trốn cái lạnh đông
Đâu phải đầu tiên của phút xao lòng
Mà lại run với đôi dòng cảm xúc

Người đời bảo rằng sông có khúc,
Trời có mùa nên đặng hụt cũng khác nhau
Có gì đau khi đã yêu hết mực,
Rồi lạnh lùng như lúc chẳng biết nhau .

Núp vào thơ cho khuây khỏa cơn sầu
Run là run của dòng châu uất ức,
Đêm khai nhụy cho câu thơ trở thức
Ta lại chìm vào hố ngục ..hồn ta .


BĂNG NGUYỆT 05.03.2013 23:59:22 (permalink)
Góc đời - thơ!

Rực vàng một sắc đặc trưng
Đôi nhành mai thắm rung rung lay mình
Thực hư mắt ảo sao nhìn,
Từ tâm tĩnh lặng ..để mình mơ đi .

Vần thơ vẫn rất như mì
Chờ ta tìm lại .. chút gì đó xưa.

BĂNG NGUYỆT 21.03.2014 18:01:21 (permalink)
20-03 đi qua chậm rãi .. có ai nhó, co ai quên ..
Trời bắt đầu mưa ..
những cơn mưa ..
khách xưa đang bình lặng... hay cũng là bão giông lắm?
 


BĂNG NGUYỆT 14.09.2015 19:50:59 (permalink)
LỖI LỜI HỨA CŨ 

Cho người từng yêu hết mực 
Mây trời sáng tối khác nhau 
Đôi khi có lần thao thức
Nhưng vờ  mình đã quên mau 
 
Làm sao mời nhau ly rượu 
Như xưa em hứa -nhưng rồi 
Phía sáng quay lưng phía tối 
Nhật - Nguyệt nên khó - mình ơi !
 
Đi qua quãng đời tuổi trẻ 
Vẫn nhớ - nhưng thế là thôi . 
Mỗi người một trời đơn lẻ 
Song hành bên bóng riêng - Người .
 
Ta đi bên lề số phận 
Mĩm cười quên nhớ - nhớ quên 
Dĩ vãng vàng chiều cố quận ,
Ta ru tình ngủ yên rồi .
 
140915
BĂNG NGUYỆT 22.10.2015 21:16:55 (permalink)
CỨ GIẢ SAY TA NHÌN THA NHÂN TỈNH

Ta đi về ngang vườn mùa thu cũ
Thấy rất vàng những dấu bước hoang vu,
Trái tim đầy bao tình yêu nếm thử,
Không vị ngọt nào giống vị ngọt nào đâu!

Và vị đắng cũng có giống nhau đâu,
Chỉ đàn ông trăm người như nhau cả,
Muốn vơ thêm cho hê hả phục chinh.
(Nên ) ta cũng đi trên con đường ngược lại,

Nói rằng yêu, ôi, hình như vẫn dại,
Vẫn khóc cười với từng trải.. nỗi đau,
Giữ ba phần cho nhịp bước ngày sau
Bảy phần chia cho người sau kẻ trước,

Giá như mà ta nhìn ra nhau được,
Sự chân thành là mực thước hôm nay,
Ta cho người, người dành tặng cho ai?
Kệ, cứ giả say nhìn tha nhân tỉnh.

Xanh cỏ đêm đang nghe lời thầm kín,
Cảm ơn Người.. bướng bỉnh với.. tình yêu.
Cảm ơn Người... bướng bỉnh... để ta yêu.
Cảm ơn đời... cuộc sống... Có bao nhiêu???
20151019
BĂNG NGUYỆT 21.09.2016 02:39:10 (permalink)
Đầy sông Thương nhớ tình dành cho Anh.


Sáng ra thức giấc gửi lời chào
Đêm về đánh bạo tạm biệt nhau
Bên kia có rối lòng thao thức
Như nhỏ bao lần vẫn thức thao...

Nhớ lúc gian nan tình nồng ấm
Trải mấy mùa đông vượt dặm ngàn
Bởi cây duyên nợ chưa đặng trái
Nên phận chúng mình còn dỡ dang

Gọi người yêu ơi lòng thèn thẹn,
Nhưng vẫn luyến lưu khúc tương cầu
Chỉ mình nhỏ biết chưa quên béng,
Ơn tình thuở ấy khắc tâm sâu.

Nhỏ nợ người ta một tiếng yêu
Nên nhớ nên mong như thủy triều
Vừa cạn đã đầy sông thương nhớ
Chỉ mình mình biết - yêu- rất yêu.
BĂNG NGUYỆT 26.10.2017 21:26:31 (permalink)
LỠ NHỮNG NIỀM YÊU


Phố đã khác như lòng người cũng khác,
Nén lệ cô tình thoai thoát ta đi
Trong đêm phố thị vô vì
.. Ôm chân kỷ niệm, còn gì với ta...

Lạ xa.. Đã rất.. Là xa,
Chỉ mình ta với ta hòa... Bóng đêm.
Một lần đánh mất trái tim,
Nên giờ cứ lỡ.. Những niềm yêu thương.

Mình ta.. Với phố đầy sương...
Sương hay là lệ vô thường chạnh rơi.

Băng Nguyệt
Lấn biển 26102017
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 19 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 283 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9