Thư ko người nhận!
Thấy Fly Mye phải hỡi ơi
Tình fly dành đó mye đứng giữa trời khóc than
Sao Fly nỡ lại phụ phàng
Sao Fly lỡ bỏ sang ngang cuộc tình
Trích đoạn: maiyeuem
Thấy Fly Mye phải hỡi ơi
Tình fly dành đó mye đứng giữa trời khóc than
Sao Fly nỡ lại phụ phàng
Sao Fly lỡ bỏ sang ngang cuộc tình
ĐỪNG TRÁCH...
Một giây phút muộn màng
Sao lại nói sang ngang
Cuộc tình ai chưa đến
Sao lại nói phủ phàng
Chỉ đôi lần trao đổi
Tâm hồn còn hoang mang
Mong một lần gặp gỡ
Nên còn bước lang thang...
Chớm đông
Se sẽ hơi lạnh sang
Mang đông về ảm đạm
Đâu còn trời tháng tám
Cho em đón mùa thu
Áng mây buồn ủ rũ
Cho thi sĩ vẽ sầu
Người ta về bên đó
Bài thơ còn chưa trao
Đông đau cánh thạch thảo
Đông rát nhành lưu ly
Đông buồn hương dạ lý
Đông não nhành quỳnh hoa
Có góc nào cho ta
Vun chồi non xuân mới
Ánh nắng hồng ngày tới
Dịu dàng em với thơ..!! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/A5715EA5852741BAA848C4885DC460CF.jpg[/image]
Dịu dàng em với thơ
Bước nhẹ giữa trời mơ
Nói lên lời nồng ấm
Băng giá sẽ xa mờ...
Một mình
Chiều về chầm chậm khoan thai
Nhỏ ngồi dõi bóng dáng ai thế này
Biết là sẽ chẳng sum vầy
Sao mà mong đợi tình đầy đầy thêm
Biết là ko có trái tim
Sao còn khắc khoải đi tìm vần thơ
Vút wa là chữ tình cờ
Tại buồn nên viết hững hờ...vậy thôi..!
TÌNH CỜ...
Hững hờ một ánh trăng non
Lung linh chút sáng cho còn thấy nhau
Vườn khuya cây lá xôn xao
Nụ cười nhè nhẹ đỗi trao tâm tình
Người xa ôm một bóng hình
Chờ đêm lạnh giá một mình thả rong
Đi tìm đến một dòng sông
Nhìn con nước chảy trong lòng ngẫn ngơ...
Tình cờ...Ôi những vần thơ...
Nếu cắt đếm đong đo để tìm ra lẽ phải , sự sống mà ko có sự áp chế nào hoặc đè bẹp ức hiếp, đâu có gì có thể hoàn toàn theo ý ta được, đúng ko?....cây muốn lặng mà gió cứ thổi hoài thì làm sao mà lặng được, lặt ngửa ván cờ, dù mình ở thế cao, nhưng vẫn thua...là sao.......đừng khuấy động vào tôi như thế, tôi yếu lòng lắm, đừng nói nữa những lời ngọt ngào bôi mỡ ấy....tôi tin ở cảm nhận của mình, người yêu ạ.........đừng đổ thế này thế nọ....yêu anh.......đó là lời nói dối, con tim đau rát là có thật....vậy là sao.........
Mèo hoang, vết đau trầm tích
Em yếu mềm nép cạnh những niềm đau
Khoảng ko vắng lặng ạt ào bao ý nghĩ
Nói gì nữa những lời chung tiếng thủy
Em bây giờ cợt phỉ với thanh xuân
Vén màn đêm là nhịp sống không ngừng
Mời anh mời chú chén mừng chén cay
Nghiêng bờ vai, đón vòng tay
Môi son má phấn lấy ngày làm đêm
Ánh đèn màu rực rỡ những xiêm y
Con mèo hoang khoác lụa là ti mỉ
Bước cùng em những xa xỉ xung quanh
Là trống trơ một linh hồn hoang lạnh
Biết trách ai khi mưa trời ko tạnh
Nghiệt ngã nào làm lạc những lối đi
Biết ngày mai em còn lại những gì
Ngoài đau rát vết thương trần trầm tích
Mai : 3/10/05......thắp nén hương lòng gửi đến anh.......!!vẫn mãi nhớ anh..VHP!!!
Đi về phía có em!
Tìm chi nữa , đâu ánh mắt thân quen
Của ngày xưa từng khơi đèn ngồi đợi
Một đường tàu đâu chỉ về một lối
Lỡ hẹn rồi, người hỡi ...xót làm chi
Đừng nhặt nữa cánh hoa quỳ đã úa
Đêm nhá nhem ràn rụa những dấu hài
Đốt làm chi ngọn đuốc sáng tương lai
Để người qua và vô tình thổi tắt
Một câu nói làm sao mà đủ chắc
Móc thời gian ngoai ngoắc ..động...không ngừng
Ta lấp lửng giữa nhịp đập vô chừng
Ngọn nến nhỏ thắp sắng trưng ..phòng tối
Ta chỉ là một đông vật nhỏ nhoi
Đủ tri thức để phân đời đen, trắng
Em và ta đều muốn tìm bình lặng
Cửa thiên đường bằng phẳng......phía em tôi!
--------------------
Tình thơ dệt duới bóng trăng
Bao nhiêu ý mộng còn hằng trong tim
Ánh trăng tàn mộng tan êm
Còn dòng kí ức vẫn tìm--lời thơ .......!!!!
Ai khóc buồn giọt lệ nhỏ đến bên tôi
Ai có hỏi tôi xin ngừoi có tội
Đã lỡ thắp lên cõi lòng vô lối
khơi ngọn nến lòng có tội hay không??
Tôi vẫn nhặt dù hoa không hồng nữa
Hoa úa tàn là chọn lựa đau thương
Hỏi ai đến cửa thiên đường
Xin em dừng bước hãy nhường cho anh
"...Đừng nhặt nữa cánh hoa quỳ đã úa..." giờ nắng vẫn mềm đường áo tím
mà lòng tôi biết còn ai hay
về thăm mà Dã-Quỳ chưa nở
Bảo-Lộc đầu thu đầy sương mây
ĐÔNG DÃ-QUỲ
Tâm sự chi mà hoa vàng tháng chạp
mà mùa đông xanh ngắy dã-quỳ ơi
ta còn lỡ-dỡ trăm năm cũ
hoa cũng mình riêng một góc trời...
Nhớ về một cõi hư vô
Đem tình xây lại nấm mồ cho ai
Đoạn đường sao lại phân hai
Cắt chia đôi ngã cho dài nhớ nhung...
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Nếu cắt đếm đong đo để tìm ra lẽ phải , sự sống mà ko có sự áp chế nào hoặc đè bẹp ức hiếp, đâu có gì có thể hoàn toàn theo ý ta được, đúng ko?....cây muốn lặng mà gió cứ thổi hoài thì làm sao mà lặng được, lặt ngửa ván cờ, dù mình ở thế cao, nhưng vẫn thua...là sao.......đừng khuấy động vào tôi như thế, tôi yếu lòng lắm, đừng nói nữa những lời ngọt ngào bôi mỡ ấy....tôi tin ở cảm nhận của mình, người yêu ạ.........đừng đổ thế này thế nọ....yêu anh.......đó là lời nói dối, con tim đau rát là có thật....vậy là sao.........
Lại những lời thì thầm...Đi tìm một định luật cho hai chữ tình yêu...Có đôi lúc mọi điều không còn qui luật nào cả nhỏ ạ...Nhỏ đã sợ rồi , những lời nói ngọt ngào...Nhỏ chỉ cần một giấc ngủ thật êm đềm mà thôi...Để cho cơn mộng thoáng mau về khung trời hư ảo...Lẩm bẩm tiếp...
Nhỏ chỉ cần một giấc ngủ thật êm đềm mà thôi...Để cho cơn mộng thoáng mau về khung trời hư ảo.
Vâng anh ạ, giá bây giờ được ngủ giấc ngủ êm đềm ngàn thu, bỏ lại tất cả những lo toan, sầu khổ của thế nhân, để bình yên ngơi nghỉ,em rất sợ những phút mình yếu lòng, tại sao, tại sao lại đến làm gì, để bây giờ............em chẳng biết mình là gì nữa.........muốn lại là chính mình, như ngày nào.......chưa gặp anh,.......nhưng đã chậm rồi....... giá đừng có những cái vô tình như thế.......em giận chính mình..........đừng yếu lòng như thế, cô bé ngốc ạ..Anh đừng buồn.......là em chẳng biết nói gì với anh nữa thôi mà......ko có gì đâu [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/66E4F92847E7488EA8696DF3C272E75E.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2005 11:37:11 bởi BĂNG NGUYỆT >
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Nhỏ chỉ cần một giấc ngủ thật êm đềm mà thôi...Để cho cơn mộng thoáng mau về khung trời hư ảo.
Vâng anh ạ, giá bây giờ được ngủ giấc ngủ êm đềm ngàn thu, bỏ lại tất cả những lo toan, sầu khổ của thế nhân, để bình yên ngơi nghỉ,em rất sợ những phút mình yếu lòng, tại sao, tại sao lại đến làm gì, để bây giờ............em chẳng biết mình là gì nữa.........muốn lại là chính mình, như ngày nào.......chưa gặp anh,.......nhưng đã chậm rồi....... giá đừng có những cái vô tình như thế.......em giận chính mình..........đừng yếu lòng như thế, cô bé ngốc ạ..Anh đừng buồn.......là em chẳng biết nói gì với anh nữa thôi mà......ko có gì đâu
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/66E4F92847E7488EA8696DF3C272E75E.gif[/image]
Ừ hử...Sẽ không có gì đâu nhỏ ạ...Chậm hay muộn...Hoặc giã là sao quá nhanh?...Vô tình hay hữu tình?...Sự cách biệt chỉ nằm trong gang tấc mà thôi...Dù sao thì nhỏ hãy để cho tâm hồn thật là yên bình trong cơn lốc xoáy của cuộc đời...Hãy nhắm khẽ đôi mắt lại , mĩm một nụ cười nhẹ nhàng...Nhỏ sẽ thôi đi giận hờn...Lẩm bẩm tiếp...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: