Ừ cái lạnh càng lúc càng tăng , Nhỏ lại đi tìm điều để quên trong men rượu ư ?...Quên trong giây phút nhớ nhau muôn đời...
Có một điều lạ lắm Nhỏ ạ...Khi trời vào cuối thu , thì hầu hết tất cả cây cối đều rơi sạch hết lá , chỉ còn những cành cây trơ trọi đón gió đông , khi tuyết rơi xuống thì cảnh vật đột nhiên thay đổi , những hàng cây trắng bên đường , cả một vùng trắng xóa , bầu trời dường như sáng lên , một điều gì đó tinh khiết của thiên nhiên lại trở về trong ta...Thật là...
Trăng mùa nào cũng vậy , Nhỏ ạ...Khi người ta nhìn vầng trăng sáng , không phải để tìm một sự an ủi mà chỉ cảm nhận một sự êm dịu , tươi mát trong tâm hồn...Lẩm bẩm và lững thững đi lượm những bông hoa tuyết để xếp lại cho tròn một mùa đông...
Bên này tuyết đã rơi nhiều
Nhuộm hàng cây trắng mỗi chiều đứng trông
Cũng như nỗi nhớ niềm mong
Buông rơi nhè nhẹ , mùa đông lạnh đầy
Ai ngồi nâng chén rượu cay
Rưng rưng giọt lệ tình say chưa mềm
Đắng môi lời nói ngọt thêm
Vẫn mùa băng giá vẫn đêm sao dài...