VỀ VỚI TÂY SƠN TAM KIỆT
c-Tình hình nước Nam từ năm giáp tuất về sau.:
Bắc Kỳ ổn, hổn loạn Trung kỳ
Dân lương, giáo- cao chồn xung khắc…
Đặng Như Mai hay – bàn việc nước
Cùng Trần Tấn lấn sâu quân quốc
Tụ văn thân ân cần chỉ vẽ
Viết nên bài “ Bình Tây Sát Tả”
Tâm huyết cả đại lược thế này:
Dẫu triều đình cùng Tây giao hảo
Lòng sĩ phu ảo não tâm can!
Trước xin giết giáo dân xảo trá
Sau đuổi Tây láo cá, lọc lừa…
Giữ văn hóa có thừa nghìn năm…”
Bọn văn thân hở hăm đốt phá
Non ngàn người hối hả ra tay…
Tôn Thất Triệt- Tổng đốc Nghệ An
Ý dung túng- chúng càng đắc chí…
Triều đình hay bắt ngay bọn quấy
Mạnh ai nấy lẩn vào với giặc
Cùng cả bọn sắp đặt kế mưu
Cướp Hà Tĩnh quyết thu Diễn Châu.
Thanh thế lớn đến đâu nhiễu đó
Năm tháng sau mới bó tay thua.
Dần về sau nên mùa yên ổn
Tướng cờ vàng hao tổn binh nhu.
Năm ất hợi, Thuyết thu sinh mệnh (60)
Hoàng Sùng Anh lệnh khệnh chầu trời
Bọn giặc ấy di dời tản mát
Trả núi rừng bát ngát bình yên.
Sang niên sau, Thuyết kiên dọp dẹp
Làng Cổ Loa đánh bẹp giặc Trận
Mạn Sơn Tây hóa giận nên vui.
Năm kỉ mão đánh lùi giặc Khách (61)
Giải về Tàu đặc cách xử phân….
Đất Bắc Kỳ muôn phần giặc giã
Đặt Tĩnh Biên trông cả các đường.
Năm canh thìn tận tường thấu đáo (62)
Đặt hai đạo Lạng Giang- Đoan Hùng.
Trương Quang Đản cùng Nguyễn Hữu Độ-
Viên Kiểm biên tỉnh lộ của mình.
Hoàng Kế Viêm rõ tình thế sự-
Tĩnh Biên sứ- kiêm cả đôi đàng.
Cuối tân tỵ việc càng tệ hại (63)
Gần Lao Kay quân Khách cản ngăn-
Hai người Pháp tung tăng miệt bắc
Lên Vân Nam ách tắc giữa đường.
Đầu nhâm ngọ, bất tường mọi lẻ (64)
Viên Thống đốc cặn kẽ mọi bề
Chuẩn bị thuyền cận kề chiến sự
Viết thư trao- trách tự quan triều
Đại lược rằng: Bắc Kỳ loạn lạc
Luật nhà vua đều thua quân Khách
Quan Việt Nam nhân cách đáng chê
Luôn thất lễ với bề Khâm sứ.
Vậy nước Pháp phúc đáp rõ ràng
Sẽ tìm đàng bên vực lợi, danh.
Sang tháng sau, đưa nhanh binh thuyền
Ra Hải Phòng chuyển lên Hà Nội
Đóng Đồn Thủy chưa vội đánh ngay.
Tướng Hoàng Diệu được hay đón tiếp
Bụng âu lo ức hiếp chi đây?
Sai sửa soạn sắp bày, phòng giữ.
Sáng mồng tám , chuyện dữ kề bên-
Tối hậu thư nằm kềnh ra đó
Hạn tám giờ phải bỏ giáp binh,
Quan văn, võ nghe rõ thi hành!
Đợi Đồn Thủy an lành- phục lệnh.
Đúng giờ "rê" súng nện lũy thành
Ba tiếng sau tan tành đổ nát
Vị anh hùng- bi đát thương tâm
Trèo lên cây âm thầm tự tận
Các quan nhân nuốt hận trốn đi.
Vua Dực Tông chạnh lòng nghĩa khí
Truyền Chính, Niên lùi đi Mỹ Đức (65)
Cùng Kế Viêm ra sức chống ngăn.
Khâm Sứ Pháp lăng xăng thương thuyết:
Việc Hà Nội- nuối tiếc vô cùng
Xin nhận lấy chẳng dùng thành lũy(…!)
Triều đình tin, định kỉ Khâm Sai-
Trần Đình Túc cùng Nguyễn Hữu Độ
Nhắm Hà Nội thẳng lộ đăng trình
Thu giữ thành- tình hình trớ trêu...!
Quân đội Pháp đóng đều Hành Cung
Đòi bốn khỏan ung dung thách thức (66)
Túc, Độ uất đành gửi về Kinh
Triều đình nghị…ung dung Vĩnh Phúc,
Ngoài có Tàu mọi lúc cứu nguy
Nên bác bỏ Túc đi về Huế.
Độ thay thế Tổng đốc Hà Ninh
Sai Thận, Duật xin binh cứu viện (67)...
Tiện dịp này nhà Thanh muốn cướp
Sai Bưu, Tùng nắm chớp thời cơ
Đóng Bắc Ninh và ở Sơn Tây.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2009 10:29:50 bởi SĨ ĐOAN >
Chính phủ Pháp liền xoay ý định
Lịnh thay người, tiếp thêm binh lực
Đầu quí mùi, nhất mực ra quân (68)
Đánh Gia Định chiếm nhanh thành quách.
Vụ Trọng Bình tìm ngách trốn đi;
Lê Văn Điếm ôm ghì chín suối;
Hồ Bá On lắm chuỗi vết thương;
Bùi Ân Niên và Trương Quang Đản
Đem binh về đóng mảng Giốc Gạch
Vạch thế công tấn sang Hà Nội…
Tướng đại úy đuổi vội quân ta
Buộc quan quân lui ra Bắc Ninh.
Hoàng Kế Viêm vững tin Vĩnh Phúc
Sai tiên phong- Hoài Đức canh phòng.
Tên đại tá dạ hòng bóp nghẹt (69)
Tiến binh lên đánh dẹp quân ta
Mạn cầu Giấy chẳng qua cửa tử
Non trăm người bỏ cử dương gian;
Lưu đại úy thương mang trầm trọng (70)
…Đầu tháng bảy, hy vọng kế thừa...
Thiếu tướng Pháp xông bừa Hải Phòng (71)
Hòng chỉnh đốn Hà Nội, Nam Định
Lịnh ông Kiều mộ lính tiền phong (72)
Quan quân ta xông pha trận mạc
Mọi chiến trường chẳng đạt vẻ vang
Ôi đất nước đã đang giày xéo
Dân tình đau khó kéo thanh bình.
Tình hình sôi Dực Tông khuất núi
Mối tang thương nên chuỗi chất chồng.
......................................................
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2009 10:30:34 bởi SĨ ĐOAN >
5-HIỆP HÒA ( 1883- 4 THÁNG) Vận nước nghiêng ví dòng nước xiết
Thêm đại thần chỉ biết lợi danh
Theo di chiếu bỏ anh- Dục Đức (1)
Lập Dưỡng Thiện- tạo phúc muôn dân
Thành, Tường, Thuyết xả thân Phụ Chính (2)
Ba ngày sau suy tính đổi thay
Bỏ chiếu chỉ đưa ngay Quốc Công (3)-
Em Dục Tông- niện hiệu Hiệp Hòa.
Cả đình thần tỏ ra ngơ ngác
Chẳng một ai biện bác Tự Quân
Chỉ Đình Phùng bất tuân kháng lệnh
Bị bắt giam cách chức đuổi về.
Tình hình sôi tư bề Pháp lấn
Các tỉnh thành giặc tấn công nhanh
Mất Thuận An- Hải Dương đe dọa
Ba ngày sau chúng tọa thành cao.
Quan Sĩ, Chuẩn như bao binh lính (4)
Ngụ suối vàng hết tính trần gian.
Quan Hoành, Nhẩn thở than vận nước
Nhảy xuống sông tự tước mạng mình.
Triều đình tin sai đình nghị sự
Viên toàn quyền bắt tự giãi binh (6)...
Vì sinh linh đành chìu ý chúng
Quan Túc, Hợp thuận đúng yêu cầu
Kí hòa ước- ưu sầu khôn tả! (7)
Dẫu mặc cã khó lòng thay đổi
Kết quả này thuộc lỗi phần ai?
Kể từ nay mất quyền tự chủ…
Vua tuân thủ truyền bãi quân thứ
Lùi về Kinh quá khứ sang trang.
Nhưng bách quan cậy Tàu lớn mạnh
Kình chống Pháp ngang ngạnh bất tuân.
Vua Hiệp Hòa xoay lưng lịch sử
Nương bảo hộ gìn giữ ngôi cao
Thấy Thuyết, Tường trước sau chuyên chế
Muốn trừ đi lập kế chuyển quan
Giảm quyền hành kẻo mang họa lớn.
Ông Thuyết, Tường lạnh ớn vạ bay
Bèn bàn ngay Từ Dụ Thái Hậu
Lập Dưỡng Thiện bắt vua Hiệp Hòa
Uống thuốc độc cho ra thiên cổ.
Hơn bốn tháng – rời chỗ ngôi cao
Gọi Phế đế với bao nỗi niềm…
Trần Tiễn Thành khó kềm uất ức…
Bị thác oan tức tưởi khôn cùng!
.................................................
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2009 10:31:39 bởi SĨ ĐOAN >
6. KIẾN PHÚC Dọn sạch đường Dưỡng Thiện lên ngôi
Quyền chính trị bề tôi giữ lấy.
Quan biên thùy muốn dấy can qua
Trả ấn tín bôn ba chiêu mộ...
Như Thiện Thuật tìm lộ Hải Dương
Tụ nghĩa sĩ vạch phương chống Pháp;
Một số quan tìm đáp bên Tàu
Nhận chức tước dựng trào kháng giặc
Như Tạ Hiện, Văn Hòe, Vụ Mẫn
Chí hiên ngang dẫn dắt dân tình.
Viên toàn quyền nhận nhìn cục diện
E ngày sau khó tiện hoành hành
Liền đánh chiếm tỉnh thành Ninh Bình
Rồi thình lình chiếm lấy Sơn Tây.
Năm giáp thân vạch bày kế sách (1)
Vượt ngõ ngách tiến đánh Bắc Ninh
Binh quan Pháp làm chủ tình hình
Lấy Thái Nguyên triều đình bế tắc.
Chúng tâm đắc đánh đâu thắng đó
Thành Hưng Hóa cũng bó tay thua,
Thành Tuyên Quang chỉ hùa một tiếng
Quân cờ đen bay biến tinh thần
Trong mấy tháng xoay vần vũ trụ
Nước mây ngàn như vụ bán buôn
Tàu thuận Pháp lập nguồn bảo hộ
Hứa lui binh trả lộ phố phường.
Triều đình Huế nhúng nhường mọi lẻ
Ấn Tàu ban bao lẻ vua Nam
Buộc thiêu hủy lấy làm nuối tiếc
Xóa thời gian chịu xiết cho chăng(?)
Một dân tộc tài năng lỗi lạc
Chí kiên cường in tạc thiên thu
Lưu Sử xanh phí phách hào hùng
Bước đường cùng để Pháp cưỡi lưng.
Khốn khổ thay anh hùng khan hiếm
Bậc trung thần tìm kiếm đâu ra?
Tình thế động dân ta khốn khó
Có điều hay- Thuyết, Tường kìm hãm
Thử hỏi sao – lược đảm non sông?
Lòng ích kỉ chỉ mong vun vén
Dạ bạo tàn chẳng kén một ai
Bởi vua ngay, ít tuổi dại khờ
Bọn gian thần đợi chờ chỉ thế.
Hơn sáu tháng tựa ghế vàng son
Về chín suối nước non rỉ máu
Bỏ dân mình nương náo ngoại bang.
………………………………
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2009 10:32:30 bởi SĨ ĐOAN >
7. VUA HÀM NGHI Để bình an uy quyền danh lợi
Bọn Thuyết, Tường đâu đợi điều chi
Lập Ưng Lịch- Hàm Nghi niên hiệu (1)
Tuổi mười hai- nghĩ chịu vâng lời!
Chúng tự tiện đổi dời Tự Quân
Gạt tất cả bất tuân lệnh Pháp
Củng cố quyền hiếm đáp bá quan
Vì giang san nặng lòng trắc ẩn(!)
Khâm Sứ hay sai quân vào Huế
Kèm pháo binh khống chế tình hình
Buộc xin phép- nhận nhìn vua mới
Còn như không- cày xới Kinh Thành.
Sự rành rành Thuyết, Tường đâu dám
Bám víu theo cho thuyền lướt vội
Cuối tháng sáu Thành nội rộn ràng
Chư tướng Pháp nhẹ nhàng lên điện
Lễ phong Vương- niên hiệu Hàm Nghi
Về Hà Nội những khi xong lễ.
Hai tháng sau bất kể thế nào
Bắt Dục Đức giam vào ngục tối
Chận bít lối sống còn nhân thế
Đổ thông gian- mưu kế tày đình!
Mộ tập lính giữ mình yên vị
Xây Tây Sơn chuẩn bị giấu vàng
Phòng hữu sự dễ dàng kháng Pháp.
Chúng hiểu ý hiếp đáp triều đình
Chiếm Mang Cá bắt nhả súng thành
Diện kiến vua giật giành cửa chính.
Quan đại thần bàn tính sang dinh
Nhưng Thống tướng bất bình chẳng tiếp…
Tôn Thất Thuyết chẳng khiếp quân thù
Trút hờn căm cho dù thất bại
Đợi nửa đêm khai đại công đồn
Sáng hai ba, ồn ào náo loạn
Quan binh thua cả bọn tháo lui
Nguyễn Văn Tường vạch phương tiến thoái
Đoái xin vua, quí bà Thái Hậu
Lánh Kiêm Lăng tạm ngự vài ngày…
Khi xa giá đến gần cửa hữu
Quan Văn Tường chực sẳn từ lâu
Nhưng lệnh truyền mau mau trở lại
Xem trong ngoài nhẩn nại tiếp thu…
Qua Kim Lăng lên chùa Thiên Mụ
Gặp Thất Thuyết qui tụ tướng binh
Chận xa giá bắn tin trở lại
Ngụ Trường Thi- giục đi Quảng Trị.
Nơi Kinh Thành Tường vị tình ai?
Tự bán mình tai sai cho giặc
Nào tự do, áp đặt đủ điều
Trong hai tháng, nuông chìu ý chúng
Việc nước non theo đúng yêu cầu…
Ông viết thư trút bầu tâm sự(!)
Rước xa giá tọa ngự Kinh Thành
Yên lòng dân, an lành ngọc thể!
Tôn Thất Thuyến nào dễ lầm mưu
Giấu Hàm Nghi chẳng lưu mật sớ.
Tin giặc Pháp đưa Tàu đuổi đánh
Ngài rước vua lánh lên Tân Sở
Để tam cung tạm ở trong thành
Một giờ sau rành rành sự việc
Nội giám về tỏ thiệt- Thuyết xua
Sang ngày sau, tam cung đặng rõ-
Tường đưa thư vạch ngõ về Kinh…
Thu xếp xong đinh ninh tốt đẹp
Bà Từ Dụ bó hẹp âu lo
Cho người rước Hàm Nghi trở lại.
Tìm nơi đâu, ai dại, ai khôn?
Không gặp vua chỉ tồn thư Thuyết
Nói Văn Tường chẳng thiết sĩ liêm
Xin đừng nghe chỉ thêm phiền toái
Mọi người bàn tiến thoái lưỡng nan.
Ngày ba mươi, sớ Tường giục giã
Đức Từ Dụ hối hả về Kinh.
Tường thỉnh an kể tường quốc sự… Nơi Quảng Bình tự Thuyết chủ trương
Hịch cần vương truyền đi khắp ngả
Trừ Kinh Thành, giục giã tòng quân
Giết phá đạo- tay chân giặc Pháp…
Xoay càn khôn bão táp mưa sa…
Nguyễn Văn Tường bới ra hết hạn
Lụy thân sinh , bao bạn đồng liêu
Đáy Côn Lôn mọi điều bế tắc.
Phạm Văn Duật chết mất giữa khơi
Ném vào bể xem nơi yên nghỉ.
……………………………….
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2009 16:24:21 bởi SĨ ĐOAN >
8. ĐỒNG KHÁNH
Viên Thống tướng định kỉ lợi quyền (1)
Xin Từ Dụ cho chuyền ngôi vua
Lập Chánh Mông thất thua thuở trước!
Đầu tháng tám, bước sang Khâm Sứ
Nhận thụ phong niên hiệu Đồng Khánh.
Ngài thông minh tâm tánh hiền lành
Muốn duy tân đọan đành quá khứ
Quan đương triều cũng chìu theo sau
Bao sự việc bình yên suông sẻ
Pháp bằng lòng mọi lẻ trôi xuôi.
Trong khi ấy Quảng Bình kháng Pháp
Vua Hàm Nghi phúc đáp non sông
Xả thân rồng ước mong khôi phục
Khắp mọi miền hừng hực trỗi lên:
Nơi Quảng Nam lập nên Nghĩa Hội
Tụ thân hào tắm gội gió sương;
Rồi Phú Yên, Bình Định, Bình Thuận
Cùng noi gương bất luận hy sinh;
Nơi Quảng Trị- Đình Hội, Tự Như
Còn Quảng Bình – tri phủ Phạm Tuân;
Thêm Hà Tĩnh- cậu ấm Lê Ninh;
Hay Nghệ An- ông nghè Xuân Ôn;
Và Thanh Hóa có Hà Văn Mao
Xướng cần vương kể sao hào khí!!!
Nơi Bắc Kỳ chí khí Ta Hiện
Quan Tán Tương, Thiện Thuận khởi binh
Đánh trung châu niềm tin vững chắc
Nhưng sóng trào nuốt chửng thuyền nan.
Pháp hoảng sợ- Nghệ An trấn giữ
Cử chiến tàu tuần tiễu nơi nơi…
Tôn Thất Thuyết ra khơi sợ nước
Bỏ Hàm Nghi cất bước bôn đào
Lên Lai Châu tựa vào họ Điêu
Giết thuộc hạ thỏa điều cuồng dại
Lộ nhát gan- tai hại nước nhà
Nghe Pháp đến chạy sà sang Thanh.
Trong khi ấy em, anh Đạm- Thiệp (2)
Cùng Trực- Tuân nghĩa hiệp ngút trời (3)
Bảo vệ vua chuyển dời tình thế
Giữ Tuyên Hóa vạch kế lâu dài.
Năm bính Tuất, hình hài thay đổi (4)
Pháp quyết truy nên nỗi bi thương
Lắm anh hào đều vương cửa tử
Như Xuân Thưởng, Bùi Điền, Đức Nhuận.
Giữa đinh hợi, Pháp thuận thế thời (5)
Góc trời Nam đất trời yên ổn.
Nơi Trung Kỳ hao tổn binh đao
Vua Đồng Kánh với bao ước vọng
Dụ Hàm Nghi bỏ mộng cần vương
Dụ đại thần khẩn trương trở lại…
Ngài đến đâu thành bại rõ ràng
Quân cần vương dàn ngang chống cự…
Chẳng thu gì phải tự về thôi.
… Phục nguyên hàm bề tôi- Kế Viêm
Phong chức tước oai nghiêm hành sự
Ra Quảng Bình chiêu dụ Hàm Nghi-
Thuận triều đình- khắc ghi dòng tộc
Phong Tổng trấn phúc lộc đủ đầy;
Quan cận thần rõ ngay đầu thú
Phục chức cũ đổi đi các tỉnh
Còn Xuân Soạn, Phạm Tuân, Đình Phùng
Bỏ lỗi xưa tin dùng thuở trước
Phong chức hàm- sánh bước kề vai.
Tờ dụ ra chẳng ai qui thuận
Hoàng Kế Viêm tìm ngay Lê Trực-
Tướng trung thành một mực bác ra
Chỉ vài người bôn ba đầu thú.
Đầu đinh hợi, Pháp trú Cầm Minh
Chúng đinh ninh chiêu dụ đề đốc-
Phải anh hùng dốc sức giang san!
Ông phúc rằng- nguy nan xã tắc
Vì ơn vua giá đắt vẫn kề
Vì nợ nước dẫu về chín suối
Phận bề tôi tròn đầu đến cuối
Nghĩa tình phai tiếc nuối muôn đời!
Rồi chuyển dời đóng miền Hà Tĩnh.
Nguyễn Phạm Tuân chiếm lĩnh Yên Lộc.
Bị kẻ gian chọc mạch đồn binh
Trong ba tháng loan tin thất thủ
Tuân bị thương ủ rũ tinh thần
Vài ngày sau hơi dần đứt đoạn
Bao đồng bọn bị Pháp bắt về.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 15:28:41 bởi SĨ ĐOAN >
Tuy diệt Tuân nhưng Trực vẫn tồn
Và Hàm Nghi- linh hồn dân tộc
Chưa tìm ra đóng dọc nơi nào.
Sau kẻ thú mách vào Quang Ngọc
Chỉ tên này hầu Ngài thường xuyên
Biết chỗ vua cứ mua dụ dỗ(!)
Đúng là người hết chỗ nào ưa
Chút lợi lộc thốt thưa vâng dạ
Sanh nhị tâm gây họa cần vương.
May, Thất Thiếp trăm phương nghìn kế
Nghiêm giữ gìn khống chế mưu mô
Thề sống chết đẫy xô sóng dữ
Bảo vệ vua gìn giữ an toàn.
Nơi bên ngoài vẫn còn Trực, Đạm
Chạm thân rồng nào phải dễ xơi!
Đầu mậu tý, nơi nơi truy quét (6)
Chúng thi nhau hò hét hắt hơi
Quá mệt mỏi muốn lơi tịnh dưỡng
Toan rút về những tưởng bình yên
Nào hay đâu – chó điên cắn chủ
Nguyễn Đình Tình thuộc lũ bất nhân
Ra đầu thú ân cần chỉ điểm
Từng hóc hiểm nơi ở Hàm Nghi….
Pháp lệnh đi tìm Ngọc trở về
Cùng đề huề- chó săn tao ngộ
Nguyện xung lộ bắt sống lấy vua.
Cuối tháng chín, chúng xua rắn độc
Ngọc cầm đầu bọc vây Tả Bảo
Độ nửa đêm bất hảo xông vào
Tôn Thất Thiệp bổ nhào cứu nguy
Bị đâm chết, Hàm Nghi tức giận
Đưa gươm Ngọc uất hận nói rằng-
Mày giết đi còn hơn dâng nộp…
Chộp cơ hội chúng ùa nhau bắt…
Vua im hơi chẳng nấc nên lời.
Ngài mười tám, tuổi đời phơi phới
Gặp tiểu nhân khó giới tầm cao
Vùi vận nước trước bao hy vọng
Đọng thiên thu chí khí anh hùng!...
Pháp đày vua sang vùng thuộc địa
Phi - Li - Gia thật xa đất nước (7)
Tước niềm tin khôi phục giang san
Chìm quá khứ- chống an bảo hộ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 15:28:08 bởi SĨ ĐOAN >
Tôn Thất Đạm bộc lộ chính nhân
Hội tướng sĩ tình thân khuyên nhủ
Cho ra thú tự chủ làm ăn;
Ông viết thư phân ngăn hai bức:
Xin vua tha- bất lực cứu nguy;
Xin tướng Pháp xóa đi hiềm cũ
Thủ hạ thú nhận nhìn giúp đỡ…
Ông nguyên sinh nhẹ tựa lông hồng.
Quan Lê Trực xuôi dòng bến đỗ
Mang trăm quân thú ở Thuận Bài.
Triều đình Huế muốn nài ép tội
Bởi lời văn hàm tăng khẳng khái…!
Nhưng người Pháp- đặng hái vụ mùa
Yêu trung nghĩa chẳng hùa a dua
Thêm kính trọng xoay tua yên phận.
Vận số vắn Đồng Khánh băng hà
Tuổi hai lăm đang đà xuân sắc
Con ấu thơ khó nhấc lên vua.
Nghĩ tình xưa Dục Tông tại vị
Thường qua lại chẳng tỵ hiềm nhau
Pháp đổi trao- Bửu Lân nối nghiệp.
……………………………………
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 15:27:35 bởi SĨ ĐOAN >
9- THÀNH THÁI Tuổi lên mười chưa kịp hiểu ra
Đang cùng mẹ lân la ngục lạnh
Bạn bức tường hiu quạnh sớm hôm
Thời gian trôi canh cơm đạm bạc
Triều đình rước vận mac đổi thay
Tôn lên vua đặt ngay Thành Thái
Phái Phụ Chính- Trọng Hợp, Quang Đản
Đưa nước nhà theo mảng canh tân.
Quân cần vương dần dần tiêu diệt
Nguyễn Thiện Thuật tuấn kiệt đương thời
Chạy sang Tàu lánh đời, loại nghiệp,
Kẻ ra hàng đặng dịp an cư,
Kẻ bị đày xem như mất xác.
Hoàng Hoa Thám chưa gát phục thù
Trụ kháng chiến mặc dù thế cô.
Phan Đình Phùng khoát tô sắc mới
Lập đồn điền nghĩ tới giang san
Cử anh tài tìm sang Tiêm, Tàu
Học đúc súng dựng trào kháng Pháp.
Cuối quí tỵ bão táp mưa ngâu(1)
Vây nhà Ngọc lấy đầu báo chủ
Đảng văn thân lủ khủ theo về
Mạn Hương Khê tư bề vùng vẫy.
Hai năm trời Pháp nẩy sợ run
Quan quân dẹp đều đun chỗ chết
Đòi khải dụ…chẳng hết chiến chinh
Sai Nguyễn Thân đưa binh tuần tiểu…
Phan Đình Phùng thông hiểu luật trời
Tuổi già nua trọn đời trung liệt…
Kiếu dương gian vĩnh biệt ngàn thu
Lưu Sử xanh bất diệt anh hùng!
Bọn nghĩa binh cuối cùng tan rã
Nguyễn Thân thăng Phụ Chính đương triều.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 15:26:51 bởi SĨ ĐOAN >
Tuy đất nước chịu nhiều biến động
Nhưng lòng người hy vọng sáng tươi
Rèn khí tiết quyết tâm hun đúc
Chí quật cường mỗi lúc mỗi tăng
Dạ trung kiên siêng năng chiêu mộ
Đợi thời cơ biểu lộ anh hùng
Xông pha trận vẫy vùng non nước
Xoay càn khôn tiếp bước ông cha
Mở thái bình đơm hoa sắc thắm
Đưa nhân gian xông tắm mặt trời!!!
Nên đôi năm đổi dời thế sự
Tự đứng lên lật đỗ cường quyền:
Đời Duy Tân- Đông Kinh Nghĩa Thục-
Phan Bội Châu thúc giục thanh niên
Ra hải ngoại- tình riêng tạm gát
Học canh tân phát triển nước nhà…
Phan Chu Trinh cũng là chí sĩ
Yêu non sông ý nghĩ sâu xa…!
Khắp Bắc Nam dân ta quật khởi
Cưỡi ba đào tháo gỡ xiềng gông…
Các vị vua ước mong độc lập
Cùng kề vai nên gặp hiểm nguy
Như Hàm Nghi, Thành Thái, Duy Tân
Đày xa xứ một thân trơ trọi.
Lính khố xanh kêu gọi nổi lên
Đánh Thái Nguyên- Cấn, Quyến cầm đầu…
Năm ba mươi bắc cầu giai điệu (2)
Nguyễn Thái Học hiệu triệu thanh niên
Quốc Dân Đảng trung kiên đoàn kết
Lật bảo hộ lột hết ưu phiền…
Năm bốn lăm mọi miền hưởng ứng (3)
Bứng ngoại bang loại khỏi nước nhà
Hồ Chí Minh mở ra độc lập
Nơi Ba Đình hòa nhập núi sông
Rừng cờ người ngước trông rơi lệ
Muôn cánh tay bảo vệ sơn hà!!!
Đây chỉ là sơ lược một thời
Đề ngày sau người đời viết tiếp.
…………………………….
PHẦN V
SƠ LƯỢC NHỊP ĐỘ THỜI HIỆN ĐẠI Mùa thu ấy ta ra chiến tuyến (1)
Biến quân thù thành những hồn ma.
Bọn Thực dân xấu xa hiểm ác
Cướp tự do giẫm nát sơn hà.
Toàn dân vươn thế là bình địa
Chấn địa cầu- chiến dịch Điện Biên (2)
Hoan hô đất nở hoa thanh bình
Máu xương tan, thịt sình trôi qua
Toàn dân dựng nước non nhà
Thắm tình nghĩa đậm đà yêu thương!
Đế quốc Mĩ tìm đường xâm lấn
Nhấn xóm làng bao lớp đạn bom
Gom lê dân lập "Ấp chiến lược"
Vào ra vùng phải được chuẩn phê
Ru u mê, gieo trồng tư tưởng,
Hưởng tài nguyên, giết người vứt xác
Moi tim gan- tội ác tày trời.
Lời ai oán thấu tận cao xanh!
Lớp lớp trẻ nối nhanh tiền tuyến
Hiến thanh xuân đưa thuyền vượt bể
Để hồi sinh đất nước anh hùng!!!
Mùa Xuân ấy trùng trùng sóng dội(3)
Sóng trong lòng dâng đội non xanh
Bao thế hệ lao nhanh tiền tuyến
Từ Bắc Nam nên chuyến chuyển mình
Dồn giặc Mĩ tâm linh bấm loạn
Cuốn chạy dài vứt bọn nguỵ quân
Chuồn về nước bất tuân thượng lệnh.
Quân dân ta quyết nện thêm đòn
Lòn vào sâu phủ đầu giặc nguỵ
Mở thanh bình- tận tuỵ yên dân...
Bao người thân tắm rừng cờ đỏ
Hò reo vui- xoá bỏ tội đòi
Xứng giống nòi con cháu Rồng tiên!
Khắp mọi miền nối liền Nam Bắc
Xiết tay nhau xây đắp cuộc đời!!!
Hoa chớm nở đất trời giông bão
Đất Tây nam "thảo khấu cướp mùa"(4)
Chiếm sáu tỉnh bắt hùa giết loạn
Ai sau lưng đốc bọn bừa càn???
Lũ Pon-Pot vô vàn tội lỗi(5):
Xé trẻ con nên nổi thây đồi
Chặc đầu dân huyết trồi nên suối
Gây bi thương kết chuỗi ưu sầu!!!
Quân Việt Nam bắt đầu xuất phát
Giáng quân thù từng nhát hờn căm.
Dạ đồng tâm đánh đuổi tận cùng
Xứng con cháu anh hùng Đất Việt!!!
Đấy cũng thời oanh liệt vẻ vang
Thế hệ sau tô trang sử sáng
Rạng non sông thoả đáng giống nòi
Lưu bất diệt- nhân loài kính mến!!!
SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 15:35:13 bởi SĨ ĐOAN >
TẬP SỬ THI ĐẾN ĐÂY LÀ HẾT
Chỉ còn phần chú thích nhưng chắc là không đưa vào.Xin quí vị thông cảm.
-sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2009 21:28:47 bởi SĨ ĐOAN >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: