VỀ VỚI TÂY SƠN TAM KIỆT
ƠI TRĂNG
Ôi trăng Thơ đêm nay lấp lánh
Tiếc đò ngang chẳng cánh bay lên
Đò trôi lơ lửng lênh đênh
Trăng ơi! Rớt xuống ngự bên sàn đò!
-SD- Về Bến Sông "Thương" Ôi con đò nhỏ vấn vương Về nơi bến đỗ sông "Thương " thủa nào Du dương khúc nhạt lên cao Ngọt ngào bến vẫn gửi trao ân tình "Trăng Thơ" ngồi lại một mình Tìm nơi hương lạc nhuộn hình sáng hơn út thu
Trăng sao sóng nước hữu tình Sông Thương sóng vỗ nhấp nhô Đò ngang lơ lửng hướng bờ xa xưa. Trăng Thơ xé tọat sương thưa In lên mặt nước...đò vừa ngẩn ngơ! Sao trời... sóng vỗ nên thơ Đò ngang ôm ấp mộng mơ sớm chiều. -HTS
Gửi tặng anh nhành thông báo hiệu mùa Noel đang tới gần...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2009 01:09:45 bởi THƯƠNG GIANG >
Về Bến Sông "Thương" Ôi con đò nhỏ vấn vương Về nơi bến đỗ sông "Thương " thủa nào Du dương khúc nhạt lên cao Ngọt ngào bến vẫn gửi trao ân tình "Trăng Thơ" ngồi lại một mình Tìm nơi hương lạc nhuộn hình sáng hơn Vào hạ Chớ buồn....
Người ơi! chớ tủi chớ hờn
Chớ trách đò để làm buồn lòng ai...
Sông Thương , đò chỉ vãng lai
Ngọt ngào chẳng phải mồi chài người đâu...
Bản tính nhường nhịn lẫn nhau
Vấn vương đò nhỏ ...Người đầu tiên quen
Điều gì buồn bực hờn ghen
Trăng thơ thoải mái tự nhiên giãy bầy...
Cứ việc bày tỏ đắm say
Họa thi nếu muốn...Bến đây chẳng màng
Người sau tới, vườn thênh thang ...
Đến muộn chớ ngại...tình càng nồng cay
So bì chi bến cũ này
Ta lui người tới bao ngày ... bạn thôi...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2009 04:35:02 bởi THƯƠNG GIANG >
Trăng sao sóng nước hữu tình
Sông Thương sóng vỗ nhấp nhô
Đò ngang lơ lửng hướng bờ xa xưa.
Trăng Thơ xé tọat sương thưa
In lên mặt nước...đò vừa ngẩn ngơ!
Sao trời... sóng vỗ nên thơ
Đò ngang ôm ấp mộng mơ sớm chiều.
-HTS -
Trăng thơ đợi người
Đò ngang thăm bến chi nhiều
Thương ai hờn trách bao điều thấu không...?
Thôi đừng vương vấn dòng sông
Hãy quay về hướng...trăng lồng tình mơ...
Tội người mới đến ngẩn ngơ
Ngóng trông đò ...hóa Trăng thơ đợi người...!
ThươngGiang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2009 03:32:02 bởi THƯƠNG GIANG >
Xao Xuyến Chân trời mới nghe lòng xao xuyến Ngọn gió lùa lưu luyến trăng sao Nỗi niềm trao gửi, gửi trao... Người ơi thấu tỏ lệ trào mừng vui!
TRI KỶ...
Trời mây sông nước...bao la.
Thiên nhiên rộng khắp cỏ hoa nhiều.
Lạc Loài tìm chốn tin yêu.
Gửi niềm tâm sự sớm chiều...nơi đây.
Vườn thơ...như để giãy bày
Bao nhiêu tình cảm dâng đầy trang thơ.
Đừng buồn lòng chuyện vẩn vơ
Mình luôn là bạn bao giờ khác đâu.
Dù ai đổ lửa vào dầu,
Mình vẫn tri kỷ với nhau suốt đời...
-TG-
Chớ buồn....
Người ơi! chớ tủi chớ hờn
Chớ trách đò để làm buồn lòng ai...
Sông Thương , đò chỉ vãng lai
Ngọt ngào chẳng phải mồi chài người đâu...
Bản tính nhường nhịn lẫn nhau
Vấn vương đò nhỏ ...Người đầu tiên quen
Điều gì buồn bực hờn ghen
Trăng thơ thoải mái tự nhiên giãy bầy...
Cứ việc bày tỏ đắm say
Họa thi nếu muốn...Bến đây chẳng màng
Người sau tới, vườn thênh thang ...
Đến muộn chớ ngại...tình càng nồng cay
So bì chi bến cũ này
Ta lui người tới bao ngày ... bạn thôi...
Thương Giang Ô kìa, bên lỡ bên bồi...! Sao vội lui bước để rồi...ai đau? Ra đi ta biết nói sao...? Để đò lơ lửng nghẹn ngào lòng ta! Ngơ ngẩn giữa ánh chiều tà Sầu bi gió gội, là đà lá rơi... Tháng ngày...tâm sự rối bời Trăng Thơ mờ mịt góc trời mây giăng Bầu bạn...ai thấu cho chăng? Canh dài nhung nhớ...chẳng màng lời ru Cho lòng thơ thẩn chiều thu Đò nhỏ lặng lẻ từ từ thả neo Nhớ hoài mặt nước trong veo Sông Thương ơi hỡi! Trăng treo lưng trời!
Hình như...
Hình như ta lỡ yêu rồi..?
Trái tim lỗi nhịp vì người ... Thấu chăng...?
Xuân về sao tránh sương giăng...
Nắng hồng, gió mới san bằng buồn - thương!
Băn khoăn chi chuyện đời thường,
Nắng hồng vẫn toả tuyết sương tan dần...
-TG-SD-
Hình như...
Hình như ta lỡ yêu rồi..?
Trái tim lỗi nhịp vì người ... Thấu chăng...?
Xuân về sao tránh sương giăng...
Nắng hồng, gió mới san bằng buồn - thương!
Băn khoăn chi chuyện đời thường,
Nắng hồng vẫn toả tuyết sương tan dần...
Cành thông rực rỡ muôn phần
Tâm hồn bay bổng...lấp lần sầu bi.
-TG-SD- LL
TRI KỶ...
Trời mây sông nước...bao la.
Thiên nhiên rộng khắp cỏ hoa nhiều.
Lạc Loài tìm chốn tin yêu.
Gửi niềm tâm sự sớm chiều...nơi đây.
Vườn thơ...như để giãy bày
Bao nhiêu tình cảm dâng đầy trang thơ.
Đừng buồn lòng chuyện vẩn vơ
Mình luôn là bạn bao giờ khác đâu.
Dù ai đổ lửa vào dầu,
Mình vẫn tri kỷ với nhau suốt đời...
-TG- NHÂN HOÀ Rồi sẽ về đâu cuối ánh tà? Lật trang kỉ niệm thuở trôi qua Vui buồn lẩn lộn- lòng chua chát Ngọt - đắng, bùi- cay để gọi là... Lắng đọng, tâm tư lưu tất cả Một thời thoả mộng với thi ca. Vòng tay nhân ái yêu nhân loại Bến mộng là đây dệt thiết tha! -LL-
Hình như...
Hình như ta lỡ yêu rồi..?
Trái tim lỗi nhịp vì người ... Thấu chăng...?
Xuân về sao tránh sương giăng...
Nắng hồng, gió mới san bằng buồn - thương!
Băn khoăn chi chuyện đời thường,
Nắng hồng vẫn toả tuyết sương tan dần...
Cành thông rực rỡ muôn phần
Tâm hồn bay bổng...lấp lần sầu bi.
Vui ,buồn rồi sẽ qua đi
Vần thơ ở lại ngự vì tháng năm...
-TG-SD- LL
Một chút bâng khuâng nghe lòng giá lạnh Đông sang rồi hay tại tắm sương đêm Nhớ làm sao mộng tưởng thuở êm đềm Ta thỏ thẻ đắm mình trong nhung nhớ! -SD-
VỀ ĐÂU
Dòng sông chảy xuôi về biển cả
Hòa mạch trong rộn rả sóng ngời
Ôm ấp núi muôn đời chẳng đổi
In mây trời đấy nỗi mê say!
Biển mênh mông mây bay, gió tạt
Lượn ba đào ồ ạt trỗi lên...
Thuyền nan qua bồng bềnh sóng nước
Sẽ về đâu- mộng ước nhạt nhòa!
Mộng ước nào khi sông đã trôi xa...
Còn thuyền nan vẫn là thân thiết...
Chẳng nói, cả thi đàn đều biết:
-Người đầu tiên:Anh dìu dắt ,khơi sông...
Anh đã tìm thấy nguồn nước trong ,
Đến lại đi...tìm dòng bến mới...
Em là sông nhớ về nguồn cội...
Thuyền tránh giông cứ tới dòng Thương...
-SD- TG ___________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2009 04:30:05 bởi THƯƠNG GIANG >
Em mang những quả banh trang trí vườn thơ của anh, chúc anh vui vẻ hạnh phúc đón Giang Sinh anh nhe...
Mỹ Trinh
CHỮ TÌNH Chữ nhẩn vun trồng bát ngát hương Tình yêu chăm bón đẹp muôn phương Lay vô bờ bến- lòng chung thủy Động hữu đầu nguồn- dạ tín, trung! Tiếng hát truyền ca vì nỗi nhớ Vọng lời ngân mãi nỗi niềm thương. Con người rồi sẽ vùi ba tấc Tim đỏ, tình xanh ngự nẻo đường! -sd-
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: