VỀ VỚI TÂY SƠN TAM KIỆT
Cầu bổ nhào réo gọi tướng binh(…) Tinh thần suy sức đâu chiến đấu?! Chỉnh hiểu thấu Ngô Cầu đa nghi Liền viết thư có ghi Đình Thể Rủ về hàng để trọn chức danh. Đưa Ngô Cầu- tưởng sanh bội phản Liền đóng thành chán nản chiến chinh. Khi Tây Sơn giao binh cùng Thể Ông cũng đành, để chết cha con. Quân Tây Sơn toan đánh thành trì Ông mở cửa cúi quì hàng phục Quân họ Trịnh bổng vụt rã tan… Từ Thuận Hóa về đến Linh Giang Thuộc Tây Sơn gian nan mà có. Phạm Ngô Cầu đã bó tay hàng Giải Qui Nhơ- tai nàn bị chém. Ngài Nguyễn Huệ hội bàn chư tướng: Đồn Đồng Hới định hướng sửa sang Giữ địa giới mạn sông La Hà. Nguyễn Hữu Chỉnh bước ra thưa rằng: “… Đánh một trận sang bằng Thuận Hóa Tiếng vang xa kinh hoảng Bắc Hà Phép dụng binh: được thời, thế, cơ Tới nơi đâu phất cờ là thắng Nay Bắc Hà – tướng lười, binh kiêu Triều đình yếu, kỉ cương lỏng lẽo…” Huệ mĩm cười:" kẻo hối hận chăng? Người Bắc Hà tài năng lỗi lạc!” Chỉnh thưa rằng: “ Chỉ mạc tướng thôi! Đã bỏ đi còn ai vô nữa.” Huệ cười rằng:" Ta thừa hiểu ông Những người khác đều không tích sự!” Chỉnh thất sắc:" Tôi tự tài hèn Muốn tỏ rõ nhân tài khan hiếm.” Huệ dịu xoa:" Cơ nghiệp trăm năm Vì lẻ gì soi xăm đổi chủ?” Hữu Chỉnh rằng:" Vừa vua, vừa Chúa Tự cổ kim đại biến nước nhà! Ngài giả tiếng phù Lê diệt Trịnh Thì lo chi việc chính chẳng thành.” Huệ cho rằng:" Chỉ tranh Thuận Hóa Còn Bắc Hà nào há tự do?” Chỉnh thúc vô: “ Diệt Trịnh kíp làm Tướng ngoài biên thêm quyền bất tuân.” Lòng cũng ưng Huệ sai Hữu Chỉnh Lĩnh thủy quân vào cửa Đại An Chiếm kho lương bên sông Vị Hoàng Đốt lửa lên, đôi đàng cùng tiến… Chỉnh lướt qua Nghệ An, Thanh Hóa Quan trấn thành bỏ chạy cả đi Đến Vị Hoàng quan quân cũng chạy Mọi trở ngại như trở bàn tay. Đốt lửa ngay, Nguyễn Huệ kéo vào Đóng giữ chặc kẻ nào dám phá? Thành Phú Xuân thất thủ lan xa Bay Thăng Long – chẳng ca, ai oán… Quan đình thần đã đoán từ lâu Và hơn nữa cũng đâu- Bắc triều(!) Sai Tự Quyền sớm chiếu tiến binh Giữ Nghệ An ổn định tình hình. Mới khởi hành hơn ba mươi dặm Tin Tây Sơn chốt chặc Vị Hoàng Quyền vượt ngàn hối thúc quan binh Giữ Kim Động hết mình giáp chiến, Bùi thế Dận tiến giữ Phù Sa (11) Đinh Tích Nhưỡng cho ra cửa Luộc Khắp ba bề như buộc vào nhau. Gió đông nam ào ào thổi tới Đợi đêm khuya, Huệ hối ba quân Dựng tượng gỗ tung thuyền ra khơi Nổi trống, kèn nơi nơi dồn dập… Đinh Tích Những tưởng lập công to Cho bắn súng trúng thuyền tơi tả Nhả hết đạn mới biết rằng khờ(!) Quân Tây Sơn đợi chờ chỉ thế Tiến công nhanh bởi kế tựu thành. Quan quân Trịnh lấn giành đường sống Xéo lên nhau thây đống chất chồng… Thành Sơn Nam rơi lòng tay Huệ Ngài truyền hịch – diệt Trịnh phù Lê! Đưa non sông qui về chủ cũ. Lệnh ba quân xuất thủ bất ngờ Lấy Thăng Long đợi chờ …một thuở…! Quân kiêu binh khó trở khiến sai Mà Tây Sơn nay mai đã tới Khải cho vời Phùng Cơ gấp rút (12) Từ Sơn Tây lập tức lui về Khắp tư bề bố trí như nêm: Hồ Vạn Xuân- bộ binh trấn giữ (13) Bến Tây Long- thủy binh áng ngữ (14). Quân Tây Sơn hùng hổ tấn công Hoàng Phùng Cơ vừa trông bỏ chạy Khải cầm cờ nhẩn nại thúc vô Nhưng thế yếu bị cô lập hết Chạy Sơn Tây- cái chết cận kề Bị Nguyễn Trang bắt về dâng nộp (15). Thà tự tử hơn giữ danh nhơ Khải tuốt gươm hồn vờ bay xa. Năm bính ngọ thế là kết thúc Triều Chúa Trịnh đến lúc nghỉ ngơi(!) Huệ cảm kích về nơi chín suối Lấy vương lễ để mà tống táng Vào Thăng Long yết kiến vua Lê. ……………………………….
CHƯƠNG XIV NHÀ LÊ MẤT NGÔI Cấm quân sĩ không mê của lạ Cướp phá dân loạn xa bất dung… Kiến vua Lê bên cung Vạn Tho Hiển Tông đau không sao dậy nổi Mời Huệ ngồi ban lời phủ dụ… Huệ tâu bày: Phù Lê, diệt Trịnh Chớ ngôi cao tuyệt đối chẳng nhòm. Vua vui mừng tạ ơn khí khái!!! Khi Tây Sơn gặt hái Thăng Long Quan triều thân long nhong trốn chạy Vài nội giám ở lại hầu vua. Chỉnh vội thưa- xuống chiếu triệu hồi. Được mấy hôm mươi người ra mặt(...) Đặt đại trào ở điện Kính Thiên Huệ đưa tướng lạy chào vua Lê Dâng sổ quân…rõ nghĩa tôn phù. Được phong- Nguyên Súy Uy quốc Công Gã Ngọc Hân công chúa đương triều. Rồi không lâu bệnh nhiều vua mất. Nhấc ngôi cao- Hoàng tôn Duy Kỳ Hiệu Chiêu Thống- chủ trì quốc sự. …Nhận được tin lấy thành Thăng Long Huệ giúp Lê trông coi chính sự. Tự ở lâu sinh biến gì chăng? Nhạc thăng đường mang quân ra Bắc Chiêu Thống hay nhắc quan đón rước Ngoài Nam Giao- Nhạc bước đi luôn. Sai người nói- Hẹn ngày khác tiếp. Vài hôm sau, Nhạc mời Chiêu Thống Sang phủ đường lễ giao tương kiến Nhạc ngồi giữa, Huệ - Thống đôi bên Ban văn, võ đứng lên hầu hạ. Vua Chiêu Thống cảm tạ tri ân Nhường mấy huyện chân thành khao binh. Nhạc nói rằng: Bởi Trịnh hiếp chế, Chúng tôi giúp,định kế lâu dài Nếu đất Trịnh khó nài giữ lại. Còn đất Lê có lạy chẳng dùng. Mong nhà vua cùng quan văn võ Giữ thanh bình tỏ rõ tình thân. Anh em Nhạc rút quân về Nam Thấy Hữu Chỉnh tham lam, xảo nguyệt Bỏ Bắc hà ai diệt mặc ai, Thu xếp ngay nửa đêm xuất phát… Sáng hôm sau, bi đác khôn cùng! Dùng thuyền buôn Chỉnh theo Tây Sơn …Không nở bỏ cho giữ Nghệ An. Còn Nguyễn Huệ mở mang dân trí Đem đức tài xử lý nước non…!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2009 16:59:17 bởi SĨ ĐOAN >
Vua Tây Sơn trao quyền tự chủ Vua Chiêu Thống chẳng đủ tài năng Quan triều đình khó khăn gánh vác Thường a dua nhúc nhác chây lười… Người lập chúa, kẻ đòi phù Lê Thêm dòng dõi Trịnh Lệ, Trịnh Bồng- Hòng tranh quyền tự chia phe đảng… Vua khó cản, sắc phong Trịnh Bồng: Án Đô Vương - bằng lòng lập chúa. … Múa đường xưa ức hiếp vua Lê… Ngài chán chê, mật vời Hữu Chỉnh Lĩnh quân về hổ trợ quân cơ. Nơi Nghệ An, Chỉnh mộ anh tài Rèn binh khí đợi ngày hữu dụng. Nhận mật chiếu- ưng bụng, mừng thầm(!) Hơn vạn quân ầm ầm xuất trận Xông trận tiền trút hận đường gươm. Quân Trịnh tan- an lòng yết kiến... Nắm binh quyền dâng hiến tài năng! Bồng khởi binh mấy lần khôi phục Nhưng không thành tủi nhục đi tu Mãi thiên thu ai biết phương nao Nghiệp chúa Trịnh rơi vào ngõ cụt. Dứt họ Trịnh vua phong Hữu Chỉnh Chức: Đại Tư Đồ, Bằng Trung Công. Rồi từ đó cậy công khinh người Gây lắm điều trái phép- vua lo. Biết làm sao bởi do nhu nhược Dựa ai đây nhận được những gì(?)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2009 17:07:36 bởi SĨ ĐOAN >
Ở trong Nam từ khi trở về Nhạc tự xưng: Trung Ương hoàng đế Phong Nguyễn Lữ là Đông Định Vương Trấn Gia Định yêu thương dân chúng. Bắc Bình Vương phong cho Nguyễn Huệ Trấn Thuận Hóa- Hải Vân giới hạn. Ít lâu sau gặp nạn bất đồng Huệ quyết lòng vây hảm Qui Nhơn Nhạc van lơn khóc khóc bảo là: “ Nở lòng nào nồi da xáo thịt…” Huệ cảm thay! Rục tịt kéo về Trấn Thuận Hóa tư bề phòng thủ. Nghe Hữu Chỉnh lĩnh quản binh nhung Lắm chuyên quyền khó dung tội trạng. Vũ Văn Nhậm phụng mạng bắt về. Năm đinh vị não nề vua Lê (1) Thành Quyết Giang Chỉnh thua bỏ chạy (2) Ở Châu Cầu cũng lại thua luôn (3) Vua Chiêu Thống đánh chuồn Kinh Bắc Lên Cao Bằng ẩn cư thọ nạn Cùng Hữu Chỉnh đóng mạn Mục Sơn…(4) Nguyễn Văn Hòa chẳng sờn gian khó Đem binh lên nỏ Chỉnh đưa về Nơi Thăng Long nặng nề định tội. Giết Hữu Chỉnh , tìm vội Chiêu Thống Chẳng thấy vua bèn tôn Duy Cẩn (5) Làm Giám quốc thu phục lòng người. Quan trong triều kẻ cười người khóc Cười những ai, khóc bởi vì đâu? Giữa thời cuộc vui sầu lẩn lộn. Chẳng theo ai- hổn độn thế này! Sùng Nhượng Công ở không trong điện Cùng hoàng thân, mấy viên võ tướng Ngày mỗi ngày hướng bộ sang dinh Chầu chực Nhậm- dân khinh quá độ Gọi ngài- thầy đề lại giám quốc (!) Bắc Bình Vương sai Nhậm xuất binh Dạ thật tình chưa tin cho lắm Bèn sai thêm Văn Lân, Văn Sở Chia bớt quyền cho đỡ lo sau. Nhậm công thành bắt đầu nhũng nhiễu… Ngô Văn Sở dâng biểu tâu rằng: Nhậm có lòng phản trắc thâm sâu. Bắc Bình Vương truyền mau binh kỵ Tiến Thăng Long trừng trị tội đồ Giết Văn Nhậm dám lậm chuyên quyền. Truyều văn võ triều Lê yết kiến Tiến cử quan cai quản bản xứ Lê Quy Cẩn vẫn làm Giám quốc Nhấc Thời Nhậm- Lại Bộ tả Thị lang. Quan nhà Lê kẻ ở người đi Bi thương hơn tuẫn tiết vì Lê… Bắc Bình Vương định bề mọi lẻ Giao Bắc Hà bọn Sở trông coi Ngài về Nam theo dõi tình hình. Vua Chiêu Thống thấy mình yếu thế Từ Mục Sơn chạy về Bảo Lộc Nay Hải Dương, mai đường Sơn Nam Mấy viên tướng chẳng kham khôi phục Bọn Tích Nhưỡng bổng vụt phản lòan Còn bao quan tìm đàng trốn mất. … Bởi sự thể hết đất dung thân Cơ nghiệp Lê vùi dần đáy thẳm Do Chiêu Thống tối tăm thời cuộc Do kém tài để vuột cơ may… Thật tiếc thay! Con cháu triều Lê Mất nhuệ khí- trách chê muôn thuở! ------------------------------------------- :: Đã đưa tất cả vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2009 22:50:54 bởi Viet duong nhan >
CHƯƠNG XV NHÀ NGUYỄN TÂY SƠN 1- Vua Quang Trung: Ông Nguyễn Huệ cơ trí như thần (1) Thêm sức mạnh tuyệt trần hiếm thấy! Dấy tây Sơn giúp anh nghiệp lớn… Đóng Phú Xuân- chức Bắc Bình Vương. Năm mậu ngọ, lên ngôi hoàng đế (2) Thuận lòng dân – niên hiệu Quang Trung. Đánh một trận giặc chùn ý chí Lưu Sử xanh khó lý mưu thần!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2009 10:17:21 bởi SĨ ĐOAN >
2- Tôn Sĩ Nghị đem quân sang An Nam Vua Chiêu Thống nương náu Lạng Giang Hoàng Thái Hậu chạy sang Long Châu Cùng hoàng tử vào tâu quan Tàu Xin cứu viện- lật nhào Tây Sơn. Tôn Sĩ Nghị dâng biểu thiệt- hơn: Ta gia ơn trước giúp sau dùng(!) Vua Càn Long toại cùng ý nghĩ Sàng lọc kỉ tuyển quân bốn tỉnh. Tôn Sĩ Nghị chia làm ba đạo: Sai Quí Châu qua mạn Tuyên Quang, Sầm Nghi Đống chốt ngang Cao Bằng, Hanh cùng Nghị vượt đàng- Lạng Sơn. Được hay tin quân Tàu sang đánh Ngô Văn Sở vội lánh Tam Điệp Giữ yếu hiểm chờ dịp tranh hùng Sai phi báo việc cùng khẩn cấp. Nơi Kinh Bắc- Nghị vừa mới đến Chiêu Thống mừng tựa mến từ lâu Núp bóng Tàu vào sâu Thăng Long Hầu hạ giặc ước mong phục hận. ...Trông chướng mắt hổ danh dòng dõi… Bọn giặc kia sành sỏi chiến trường Đồn trú trại tại nam Nhị Hà Bắt cầu phao thuận đà qua lại Phòng các mặt đặt binh nghiêm giữ. Sang hôm sau cử lễ tuyên phong Lê Duy Kỳ- An Nam quốc Vương. Mọi văn thư- niên hiệu Càn Long. Xong buổi chầu sang chực Sĩ Nghị Chúng khinh khi miệt thị vua Lê Khiến nhân dân trách chê tức giận Còn quan lại báo ân, báo oán Luôn ám toán người theo Tây Sơn… Tôn Sĩ Nghị độc hơn ác thú: Thả quan binh gầm rú xóm làng Gây bạo tàn ngàn năm khó nhạt!
Bắc Bình Vương thương dân vô tội Hội chư tướng gấp rút lên đường Đánh giặc Thanh tỏ tường thế sự Đất phương Nam dám tự bước vào!!! Rồi ba quân ào ào sóng vỗ Thúc lên ngôi- đánh đổ giặc thù. Bắc Bình Vương lập đàn – Bàn Sơn. Năm mậu thân lên ngôi hoàng đế Kế tiền nhân nổi sóng ba đào Thống thủy, bộ ào ào xúc tiến. Đến Nghệ An kén thêm binh mã Mười vạn quân hối hả lên đường Cùng trăm voi vươn vòi sải bước. Núi Tam Điệp phía trước đây rồi Dạ bồi hồi quê hương giặc đóng. Bọn Nhiệm Sở nhanh chóng dập đầu Kể sự tình cúi xin tạ tội. Vua Quang Trung ung dung cười nói: “ Chúng nó sang phen này thảm bại Chỉ mười ngày- mang lại thái bình Nhưng nước lớn còn mình nhỏ bé E hổ danh cấu xé triền miên Lụy dân tình đảo điên hổn loạn…! Nhờ Thì Nhậm chọn lời khéo léo Ngăn chiến tranh chớ kéo lê thê Mười niên sau ta thề sống mái~” Vua Quang Trung hăng hái lệnh truyền Cho tướng sĩ được quyền ăn tết Hết trừ tịch xuất binh phá địch Hẹn tuần sau khao tiệc chúc mừng Tại Thăng Long tưng bừng đại thắng. Truyền chư tướng dưới trướng nghe lệnh: “ Đại tư mã Sở, Nội hầu Lân Đem tiền quân tiên phong phá giặc; Hô Hổ Hầu- hậu quân đốc chiến; Đại đô đốc Lộc, đô đốc Tuyết Lĩnh thủy, bộ vào sông Lục Đầu- Lộc kéo sâu về vùng Lạng Giang, Phượng Nhỡn, Thế Yên chặn Tàu về. Tuyết- kinh lược toàn mặt Hải Dương Đường phía đông sẳn sàng tiếp ứng; Đại đô đốc Bảo, đô đốc Mưu Mang tả quân, tượng mã về tây Theo Sơn Lãng ra làng Đại Áng Tiếp mặt tả cho đáng anh hùng!”
Hôm ba mươi tùng tùng trống dội Quan quân Nam khí dậy ngút trời Kéo ra Bắc đổi dời thế sự...! Sông Giản Thủy tỉ thí quân Lê Chúng bỏ chạy tứ bề nhốn nháo. Đến Phú Xuân bắt ráo quân Tàu Cho chúng biết thế nào lễ độ Cắt đường về khỏi lộ binh cơ! Ba ngày sau bất ngờ xung kích Đồn Hà Hồi đặc khích Tây Sơn Bắc loa lên...bọn giặc qui hàng. Sáng mờ mờ mùng năm tháng giêng Quân Tây Sơn đến triền Ngọc Hồi Bị súng Tàu dồi dào nhả đạn... Vua Quang Trung mạnh dạn công đồn: Sai quân sĩ dồn ván ghép ba Rơm giấm nước bện ra phía ngoài Hai mươi người dựng khiên một mảnh Hai mươi người dàn cảnh phía sau! Vua Quang Trung thúc mau giáp trận Đến gần đồn bỏ ván xông vô Binh theo sau hô hào trợ chiến Chém quân thù hồn biến âm ty Chúng xéo đi thây phơi máu đổ Khắp mọi chỗ đồn trại tiêu tan. Quan tướng Tàu như Hứa Thế Thanh, Trương Sĩ Long và Thượng Duy Thăng Dẫu hung hăng cũng đều tử trận; Sầm Nghi Đống nuốt hận ra đi Tự thắc cổ tại đồn Đống Đa… Giữa đêm khuya nghe ra giật thót Tôn Sĩ Nghi nhảt tót lên ngựa Không yên giáp chọn lựa mấy tên Băng sang sông chạy lên hướng bắc. Quân các trại chưa bại cũng tan Vượt cầu phao đổ nhào chết đuối Sông Nhị Hà thui thúi xông hơi. Vua Chiêu Thống buông lơi chẳng đặng Theo Sĩ Nghị bởi nặng sơn hà Chạy sang Tàu van cầu phục quốc. Hai đạo quân Vân Nam, Quí Châu Đóng Sơn Tây vừa hay Nghị trốn Cũng rút về khỏi chốn hùm thiêng. Những dân Tàu gần miền Lạng Sơn Cũng khiếp đảm chẳng hơn gì mấy Dắt díu nhau ai nấy trốn chui.
Vua sai tướng đuổi hướng Nam Quan Chúng băng ngàn hoang mang về nước… Vua vào thành từng bước chiêu an Những người Tàu ra chào tự thú Được chu cấp mọi thứ đủ đầy… Bắt ấn tín bỏ ngay tư dinh Thêm mật vụ ban lệnh thi hành Của Càn Long sẳn dành Sĩ Nghị Đại lược như: “ Chủ trị từ từ Đưa hịch truyền tự Lê khởi xướng Để chủ tướng đối đầu Nguyễn Huệ Xem quan binh tinh nhuệ ra sao. Nếu lòng người thương tưởng triều Lê Có quân ta hả hê chiến đấu Huệ tất lui- Lê vui rượt đuổi Ta theo sau nhặt chuỗi công to. Ví dân tình âu lo quá đổi Theo đôi bên nên nỗi cân bằng Huệ không lui nhùng nhằng chiến sự Ta đưa thư tỏ đường họa phúc. Chúng liệu sao- đợi lúc Mân, Quảng (3) Đưa thủy binh đánh mảng Thuận Hóa Cùng Quảng Nam chúng há thua sao! Thúc bộ binh mau mau kềm kẹp Nghĩa cử đẹp giảng hòa đôi bên. Chia Thuận Hóa trở vào Huệ giữ Châu Hoan, Ái trở ra Lê trấn Ngăn gây hấn về sau sẽ liệu.” :: Đã đưa tất cả vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2009 23:54:27 bởi Viet duong nhan >
Vua Quang Trung trao tờ mật dụ Bảo Thì Nhiệm- mưu đồ chiếm nước. Nay bị thua, sau- trước phục thù Tránh binh đao cho dù bị lép Nên khéo lời khép nép đặng yên. Rồi nhà vua sai sứ sang Tàu, Đem quân bại xếp vào một nơi Cấp lương thực đợi ngày trao trả... Sắp xếp xong hối hả về Nam Giao Sở, Lân cố kham quân quốc (4) Việc giao thiệp ủy thác Ích, Nhiệm (5)
3. Vua Quang Trung cầu phong: Nghe bại binh, đùng đùng nổi trận Vua Càn Long trút giận Sĩ Nghị Giáng chức tước -trao vị An Khang Lấy chín tỉnh sang bình Nam Việt. Phúc An Khang tuất kiệt đương thời Đến Quảng Tây rạc rời khí thế Ý muốn hòa, dụng kế đưa thư: Nêu lợi, hại nếu như giao chiến; Kiến Thanh triều, biểu dâng tạ tội (Tránh binh đao dội xuống lê dân). Vua Quang Trung ân cần lo lót Cho Quang Hiển cùng Vũ Huy Tấn Mang cống phẩm sang sứ Yên Kinh Cầu vua Thanh, dâng biểu xin phong. Ngoài, An Khang hằng mong giúp đỡ Trong, Hòa Thân che chỡ êm xuôi. Vua Càn Long cho lui binh mã Sai sứ sang hòa nhã ân cần Phong Quang Trung- An Nam Quốc Vương. Giáng chỉ truyền sang phương Bắc chầu. Vua Quang Trung vò đầu bức tai... Phải tìm ngay một người dong giống- Phạm Công Trị - đóng thế Quốc Vương Sai Sở, Chân. Ích.Tấn lên đường (6) Mang đôi tượng tỏ tường hòa hiếu.
Đến Yên Kinh dâng biếu món quà Vua Càn Long tưởng là thứ thiệt Vời sang chầu tại điện Nhiệt Hà- Lễ ôm gối như là cha con, Còn đãi tiệc cùng các thân vương... Khi về nước thân thương tao ngộ! Sai thợ vẽ- bức ảnh truyền thần, Ban ân lễ vô cùng trọng hậu.
4- Vua Chiêu Thống bị nhụt bên Tàu: Vua Chiêu Thống chạy theo Sĩ Nghị Vào Quảng Tây ở thành Nam Ninh. Ít lâu sau nghe tin bãi chiến Phúc An Khang được tiến thay quyền. Ông vời vua về miến Quế Lâm Quan theo hầu ông phân mọi ngả: Dùng Nhạ Hành - chủ trị Tòan Chân; Phan Khải Đức- Tư đồ- Liễu Châu; Duy chỉ có Án, Lâm, Dõan, Dĩnh Được theo vua hầu hạ sớm chiều. Năm kỷ dậu, vua liều gặp Phúc (7) Xin thúc binh giải giáp Quang Trung... Ông nói rằng- nhìn chung chưa tiện Viện tiết hè đợi thu mát mẻ, Phàm làm vua lắm kẻ nhìn ra Nên gọt đầu, đổi áo như Tàu, Việc hành binh thuộc vào biến trá... Khi toại thành tùy ý đổi thay (!) Vua Chiêu Thống nào hay bị gạt Cùng các quan phóng bạt làm theo.
Phúc An Khang mưu mẹo đánh lừa Dâng biểu tâu cho chừa kém trí. Xin vua Thanh cho kí bãi binh Bởi vua Lê thật tình đổi ý Làm dân Tàu hết lý về Nam. Hiện gióc tóc đồng cam cộng khổ Thay y phục chỉ tổ an lành... Thêm Hòa Thân tán thành ý kiến Nên Thanh triều xuống lệnh bãi binh Triệu vua Lê- Yên Kinh an lạc. Rồi đề bạt cho chức Tả lĩnh Ban áo mão hưởng quan tam phẩm; Cấp thuộc hạ ít tiền, lương thực... Vua Chiêu Thống cùng đấng bề tôi Vội dâng biểu xin binh cứu viện Nếu không tiện nói giúp - Tây Sơn Lấy hai tỉnh Tuyên Quang, Thái Nguyên Làm chỗ dựa tựa nương, phụng thờ... Không được nữa cũng cho về nước. Ước định xong sang nhờ Kim Giản...(8) Kế không thành quì phục khóc van. Chúng bày mưu an trí vua tôi Phân mỗi người mỗi nơi xa lạ Để Thiện, Hành hầu hạ vua Lê Nỗi chua ê chất chồng khôn tả...! Vua Chiêu Thống hối hả kêu oan Thấy Kim Giản -toan vào Viên Minh Lính cản ngăn khinh khi xua đuổi... Nguyễn Văn Quyên hận tủi... trỗi lên: " Lũ chó Ngô không tên không tuổi Dám bừa càn thân vàng vua tao!" Rồi lấy gạch thay đao ném chúng. Xứ của người dẫu đúng thành sai Bị ra tay đánh đập hội đồng Uất tận lòng sinh bệnh vong thân.
Vua Chiêu Thống vân phân buồn bả cầu viện binh cũng chã dám xin Quá uất ức bệnh sinh tồn trử... Năm nhâm tý hoàng tử mất đi (9) Nỗi thương bi giãi tỏ phương nao(?) Sức gầy hao bệnh ngày thêm nặng Năm quí sửu bỏ chặng đường dài (10) Về tuyền đài gặp gỡ tiên vương. Rũ lòng thương vua Thanh an táng- Lễ tước công phía ngoài Đông Trực. Năm kỉ mùi buồn bực thương đau (11) Hoàng Thái Hậu không sao sống đặng. Năm nhâm tuất ai nặng núi sông? (12) Bắc chí Nam nên dòng hoa nở Vua Càn Long sai sứ cầu phong Quan nhà Lê chờ trông dịp ấy Dâng biểu lên xin lấy thi hài: Ngài Cố Quân, hoàng tử, Thái Hậu. Vua Gia Khánh chuẩn tấu biểu bài Cho tất cả quan đày thuở trước Từng theo Lê về nước an toàn. Bà Hoàng Phi mỏi mòn mong đợi Lên ải quan- nghĩ ngợi mông lung Đón thây ma thán ca số phận- Trớ trêu thay thác tận phương xa. Về Thăng Long bà ra thiên cổ Theo bên Ngài đở hổ vong linh. Lăng Bàn Thạch kết tinh tri ngộ Bộ tứ hài cùng ngày an táng. .........................................
LỜI BÌNH LÊ CHIÊU THỐNG
Vua tôi Lê vụn dại nghĩ suy
Bị chúa Trịnh cướp đi quyền thế
Được Nguyễn Huệ xuất kế mưu thần
Thu giang san ân cần trao trả.
Khó diễn tả- lập nên nghiệp Chúa.
Nản vua quan- lá úa mùa thu
Vời Hữu Chỉnh như mù sương sớm(!)
Lúc Văn Nhậm ra tóm Hữu Chỉnh
Sao vua Lê chẳng tỉnh nghĩ suy?
Gian san này tự ai mà có?
Chỉnh ra sao- nhốn nhao thế sự?
Ông ngủ yên chẳng dự chiến chinh
Ngự Kinh thành tinh binh dám đụng?
Rõ vua quan quá vụn nghĩ suy
Đón quân Tàu sang đi chiếm nước.
Thêm một bước sai lầm quyết đoán
Lánh bên Tàu- bài toán đúng chưa?
Nước, dân ông xa xưa truyền lại
Ông vứt đi quỳ lạy ngoại bang,
Xin hai tỉnh Tuyên Quang,Thái Nguyên
Thêm liên luỵ bao người nhiệt huyết
Đã cùng ông chẳng tiếc thanh xuân!!!
Ôi, tiếc thương thay! Oán giận thay!
Nguyền rủa ngay Thanh triều vua,tôi...
Họ Mạc kia tiếm ngôi thoán đoạt
Được Cao Bằng địa hạt dung thân.
Còn Chiêu Thống dòng giống vua Lê
Bị ngược đãi, đoạ đày liêu thuộc
Chết xứ người, mất vuột giang san.
Suy cho cùng thiếu vàng lo lót
Quan Thanh triều chắc mót từng li
Phúc An Khang nuốt đi báu vật
Hòa Thân kia thuộc bậc gian tham...
Nên sự thể lấy làm nuối tiếc!!!
Chiêu Thống ơi! Ông phụ lòng người
Nhất Nguyễn Huệ trí tuệ cao thâm...
Nơi cửu tuyền lương tâm có cắn?
Gặp anh hùng thở vắn hay dài???
SĨ ĐOAN
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: