VỀ VỚI TÂY SƠN TAM KIỆT

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 17 trang, bài viết từ 151 đến 180 trên tổng số 481 bài trong đề mục
Tác giả Bài
SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 23.08.2009 16:54:21
0
MỪNG QUỐC KHÁCH 2-9
 
Mùa thu ấy ta còn ở đâu nhỉ???
Hai mươi năm sau ta mới ra đời
Trải mười niên đất nước rộ ánh ngời
Triều đại mới - đất trời trăm hoa nở
Tháo xiềng gông... muôn vạn người hăm hở...
Ùa ra đường hít thở ánh bình minh!
Bao em nhỏ với ánh mắt lung linh
Bao thanh niên với niềm tin mãnh liệt
Bao mẹ già rưng rưng dòng li biệt
Khóc người con đất Việt anh hùng!
Tiếng trống vang cờ rợp khắp muôn vùng
Từ đồi núi đến ruộng đồng bát ngát
Ngập niềm vui với vô vàng khúc hát
Mừng Bắc- Nam một dãy sơn hà!!!
...
-SD-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2009 22:37:37 bởi SĨ ĐOAN >
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 24.08.2009 22:49:44
0
SAO ANH CHẲNG VỀ?
 
Đất nước thanh bình sao anh chẳng về???
Lạc phương nao, sống thác thế nào?
Còn dương thế hay địa đàng âm cảnh?
Để bao người tìm kiếm khắp rừng xanh.
 
Nếu xác thân vương miền đất lạnh
Hay non bồng xin một phúc mộng mơ
Thắp nén hương cầu khẩn hiển linh
Về đất tổ- vững niềm tin - anh nhé!
-sd-
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 26.08.2009 21:22:20
0
CHUYỆN TÌNH TÂN HẬU
 
 
Cuộc đời như ánh sao Mai
Chói bừng chốc lát lặng ngay trong ngày
Hoặc rằng khuất áng mây bay
Phận đen đeo đẳng đọa đày xác thân
Hay rằng mây cuộn sát gần
Bão giông ngầm rú xoay vần xanh trong
Hoặc rằng rực ánh vàng hong
Che màng mây mỏng mong manh ánh hồng.
 
Củ chi đất thép thành đồng
Bền gan vững chí trọn lòng trung trinh
Anh hào xuất hiện bình minh
Tên là Tân Hậu hữu tình sắt son.
Mắt long lanh, dáng thon thon
Đen huyền mái tóc như con gái hiền
Hiên ngang thoát tục như tiên
Thủy chung nhân hậu mọi miền mến thương
Một lần tao ngộ vấn vương
Đêm đêm giấc mộng thường thường gặp nhau
Nụ cười thân ái làm sao
Chứa chan nồng thắm ý trào bờ môi
Thẳng ngay tận giúp đơn côi
Hèn sang chẳng nệ bèo trôi kết tình.
Trọn lòng hiếu thảo gia đình
Thuận trên hòa dưới tự tin yêu đời
Thốt ra giữ vẹn vạn lời
Chân tình mộc mạc ví trời đầy sao;
Học hành đỗ đạt khá cao
Môn nào cũng thạo nghề nào cũng thông
Xóm giềng ngỏ ý ước mong
Nên duyên cầm sắt đẹp lòng nữ nhi.
 
Bóng hồng nhà nọ khắc ghi
Tên là Ánh Tuyến môi chì da thâm
Đôi chân chóng tó như tăm
Răng hô miệng rộng mày tằm mắt sao
Chân đình rộng rãi, mũi cao
Thật thà chất phát nghèo giàu thân quen
Bao dung nhân hậu khá khen
Chân tình cỡi mở đảm đang dư thừa,
Ngày ngày ruộng rẫy sớm trưa
Chu toàn trách nhiệm nắng mưa chẳng nề.
Tình cờ trẩy hội trở về
Chàng nàng gặp gỡ hẹn thề trăm năm
Bướm ong bay lượn giữa rằm
Chị Hằng chú Cuội âm thầm se duyên
Tháng ngày hạnh phúc bình yên
Chỉ hồng se thắt tơ duyên ấm nồng.
 
Rộn ràng hai họ chung lòng
Đắp xây mộng ước trọn dòng thác mơ
Đắm chìm hạnh phúc nên thơ
Tương lai trong sáng trông chờ phía đông.
 
Bình minh rực rỡ ánh hồng
Lá rơi nhè nhẹ trôi dòng trong xanh...
Trường đời ai rõ khúc quanh
Thác ghềnh chắn lối hoặc nhành bít ngang
Nước đâu trong suốt mọi đàng
Ố phèn cặn bã lan tràn nơi nơi
Bão giông gầm rú tuôn rơi
Đâu ngờ sự cố quanh đời hẩm hiu…
Tình đời muôn vẽ muôn màu
Lọc lừa giã dối luôn chào đón đưa
Bạc tiền là thứ chuộng ưa
Ái tình nhục dục được đưa hàng đầu
Bần hàn thuộc loại kẻ hầu
Phú gia kính trọng đâu đâu cũng mời(!)
Gia đình gạch đối cuộc đời
Tuổi còn son trẻ dễ dời đổi thay
Sự tình chẳng kén một ai
Rơi vào Hậu- Tuyết rã ngay yuộc tình.
Dẫu rằng dàn xếp gia đình
Những khi rạn nứt tình hình rối ren
Mỗi người mỗi ngả ai khen
Vết tì còn đó ố hoen cuộc đời.
 
Xa nhau lòng dạ rối bời
Bơ vơ lạc lõng Hậu rời nhà xưa
Cô đơn dãi nắng dầm mưa
Ngược xuôi trơ trọi bởi vừa bão giông
Rời xa đất tổ quê tông
Giam mình trong bốn bức tường âm u...
Qua rồi tiếng hát lời ru
Đọng tồn tuyết phủ sương mù quanh năm.
 
Tuyết kia cũng chẳng hở hăm
Tơ tình gãy gánh tình thâm nhạt mờ
Ra vào ngơ ngẩn ngẩn ngơ
Đêm đêm lệ đẫm thẩn thơ ưu sầu!
Bệnh tình tiềm ẩn bấy lâu
Bỗng bừng trỗi dậy ngóc đầu chẳng lên
Thở than than thở buồn tênh
Cơn đau hành hạ khóc rên một mình
Mấy ai thấu hiểu sự tình(!)
Đã làm gánh chịu chớ mình trách ai(?)
Buồn đau dằn xé cả hai
Vì lòng tự ái sống rày đôi phương
Phận làm cha mẹ chẳng thương
Ngăn sông cách núi bít đường thăm nom.
 
Cuộc đời như ánh sao Hôm
Mới đây qua đó om sòm nào hay(!)
Dương trần, địa phủ, thiên thai
Lưu danh đức độ hiền tài bao dung(!)
Ngàn năm thế hệ nhớ nhung
Nếu không- oán hận chẳng cùng nhìn nhau.
 
Thương thay đôi trẻ lệ trào
Số trời đã định rơi vào vận xui
Rồi đây lở kiếp - giật lùi
Buồn đau khôn tả ngậm ngùi sớt ai?
 
Đêm khuya tỉnh giấc rứt rai
Âu là phận số giãi bày gió trăng(!)
Mong sao rừng trút đơm măng
Phủ đầy khắp lối che màng sương rơi
Mong sao đôi trẻ chớ rời
Nối hàn hạnh phúc trao lời yêu thương
Đói no ấm lạnh chung đường
Chẳng còn khắc khoải vấn vương sum vầy.
Nhạn nam én bắc thế nầy
Xót xa vô hạn- trật trầy tơ duyên!
Mong sao gió tạnh mưa yên
Đong đầy hạnh phúc trên nền nghĩa nhân.
 
Thời gian thấm thoát trôi dần
Buồn đau khuây khỏa thêm lần xe hoa
Tuyết về gần mẹ gần cha
Hậu đi, đi mãi băng qua ngàn trùng
Mang theo tâm sự não nùng
Kết duyên gái tỉnh – nhỏ, lùng, trinh nguyên
Thời gian cũng đặng bình yên
Nhờ hình bóng mới dịu hiền thanh cao
Sinh con chẳng giống đưa nào
"Răng hô ,miệng rộng..." hao hao một người
Nhất là ánh mắt nụ cười
Gợi bao nhung nhớ một thời trôi qua.
Hai mươi năm chớ có xa
Nên tình xui nghĩa thật là trớ trêu!!!
Nhưng vì đôi trẻ thương yêu
Đành cam nín lặng trọn điều tơ duyên
Thốt ra xáo trộn bình yên
Vun trồng hạnh phúc kẻo duyên bẽ bàng.
 
Thời gian sao giấu mọi đàng
Dần dần trẻ hiểu ngỡ ngàng xót xa!

Thương yêu gắn bó diết da
Món qua dâng tặng mẹ cha vui lòng.
Dâu ngoan kính trọng mẹ chồng
Rễ hiền trọn đạo ước mong đắp bù
Từ đây vẹt lối sương mù
Nâng niu quí trọng cho dù đói no.
Trong, ngoài- sau, trước liệu lo...
Ba nhà xem một để cho vẹn tòan.
 
Thương cha, thương mẹ thời son
Làm sao diễn tả lòng con nghẹn ngào
Đêm đêm lệ đẫm tuôn trào
Khóc thay cha mẹ chông rào rẽ chia...!
Chúng con nguuyện chẳng xa lìa
Núi sông ghềnh thác cũng qua bến bờ
Đấy là hạnh phúc trông chờ
Xuôi dòng bến đỗ- hững hờ... buồn ,than...!
 
Cúi xin cha mẹ an nhàng
Chuyện tình khép lại đôi đàng tình thâm.
 
20.08.2003
SĨ ĐOAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2009 21:23:24 bởi SĨ ĐOAN >
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 27.08.2009 20:49:33
0
 KIẾP NHÂN SINH
 
     ( Tâm sự đời tôi) 
 
 
ChươngI
 
THỜI THƠ ẤU
 
 
Oa… oa… trong mái tranh nghèo
Thân hình nhỏ bé càng teo càng gầy
Gọn gàng trên một bàn tay
Nâng niu vuốt nhẹ sợ bay về trời.
 
Nuôi con cơ cực hỡi ơi!
Nhưng niềm hạnh phúc ở đời mẹ đây!
Mong con chóng lớn học hay
Mong con khỏe mạnh mấy ai sánh bằng
Nhiều khi giấc ngủ nhọc nhằn
Mẹ buồn quặng thắt chẳng ăn uống gì
Sợ con bỏ mẹ mà đi
Sợ con suy yếu – vô nghì mai sau.
 
Thời gian thắm thoát qua mau
Mạnh lành khôn lớn như bao trẻ làng
Hiền vui chứ chẳng ngang tàng
Lòng ngay dạ thẳng họ hàng mến thương
Viếng thăm cô cậu thường thường
Chuyện trò ríu rít trên đường thăm quê.
 
Khó khăn vất vả chẳng nề
Vượt bao gian khó không hề trách than
Ngày ngày bên mẹ gian nan...
Đôi vai mẹ gánh vội vàng bước nhanh
Về nhà trống đã điểm canh
Ăn đôi ba miếng nằm lăn ngủ vùi.
Trải bao gian khó chẳng lùi
Quây quầng quấn quýt làm vui mẹ hiền
Mong sao góp nhặt nhiều tiền
Viếng thăm Phú Quốc cha hiền dừng chân.
 
 
Chiến tranh mà lắm ân nhân
Đói no ấm lạnh ân cần giúp nhau
Sạch trong sau trước, trước sau
Thắm tình nghĩa cả như bao kiếp đời.
 
 
Chương II
 
THỜI NIÊN THIẾU
 
Bâng khuâng lòng dạ rối bời
Sang trang Sử mới là thời hồi sinh
Hòa chung khúc nhạc trử tình
Toàn dân trở lại quê mình dựng xây
 
Mẹ tôi đôi má hây hây
Vui say hạnh phúc ngất ngây trong lòng
(Từ lâu mẹ đợi mẹ mong
Vượt qua sóng gió đặng trông gặp chồng)
Niềm vui lệ chảy tuôn dòng
Đoàn viên hạnh ngộ ước mong về làng.
Mẹ cha trao đổi nhẹ nhàng
Dựng ngôi nhà lá sau hàng tre xanh
Ngày ngày chị nấu cơm canh
Mẹ cha gặt mướn em anh nô đùa…
 
Tuổi thơ chóng vánh đi qua
Đàn em lần lượt chui ra chào đời
Mẹ cha đôi lúc nặng lời
Con thơ nhỏ dại hết chơi bông đùa
Ngày ngày bắt ốc mò cua
Hái rau bẻ củi – đở mua tốn tiền.
 
Thương cha cùng với mẹ hiền
Yêu chi, chi đẹp như tiên giáng trần
Nom em giặt giũ… ân cần
Đảm đang bếp núc gian truân chẳng nề
Tan trường một mạch đi về
Chăm đàn em nhỏ bộn bề vẫn tươi
Bao giờ cũng nở nụ cười
Đoan trang hiền thục người người mến thương
Tâm tư như ngọc như gương
Bao dung nhân hậu soi đường em đi
Thâm tình tôi nguyện khắc ghi
Trọn lòng yêu kính ai bì được đâu.
 
Mẹ hiền mỗi lúc lo âu
Cơm tiền thiếu hụt- dạ sầu héo hon
Ngược xuôi, xuôi ngược vì con
Cóp ki gạo lít gạo lon, miếng mồi
Bán buôn tất bật đứng ngồi…
Tóc mây tuyết phủ da mồi lưng cong.
Đàn con ngày lớn ngày đông
Mẹ cha gầy yếu mà không trách gì.
Canh khuya con ngủ li bì
Là giờ thức giấc mẹ đi kiếm tiền
Thương cha thương mẹ dịu hiền
Quản gì sương gió triền miên nhọc nhằn.
Nhiều khi nắng đỗ chan chan
Mồ hôi đẫm ướt chẳng than phận mình
Đàn em bé nhỏ vô tình
Dễ gì thấu hiểu rõ nhìn lo toan…
Đêm đêm trải giấc mộng ngon
Sáng ra thức trễ lại còn làm eo(!)
 
Một đời cha mẹ kiếp nghèo
Làm thuê gặt mướn nuôi heo nuôi gà…
Chu tòan trách nhiệm làm cha
Chăm nôm con trẻ- nết na nên người!
Mừng vui mẹ nở nụ cười
Học hành tấn tới cha tươi trong lòng.
 
Riêng tôi lệ chảy nên dòng
Rỉ rả chào đời đến tận trung niên.
Trời xanh gió thoảng mọi miền
Yêu đàn cò trắng mến duyên quê nhà
Tôi yêu cảnh vật thiết tha
Ngặt thay tôi với người cha bất hòa
Tuổi thơ tôi chẳng có cha
Tình thương nhợt nhạt chắc là từ đây.
Chiều chiều ra ngắm trời mây
Gió hiu hiu thổi như ngây như khờ
Thời gian như đã ơ thờ
Vô tình góp nhặt tuổi thơ đa sầu
Những khi thấy kẻ mặt ngầu
Trái tim giật thót lẩn đâu mất rồi.
 
Đàn em lần lượt ra đời
Gia đình chật vật thêm lời nặng tai.
Thôi thì, ai nói mặc ai
Trách nhiệm đè nặng đôi vai yếu gầy:
Đêm đêm tay dắt trâu cày
Lê từng bước một mắt cay chẳng dừng
Vào mùa nhộn nhịp tưng bừng
Mỗi ngày hai buổi lao cùng với trâu
Chẳng nề ruộng cạn ruộng sâu
Chẳng nề than trách vì đâu nỗi này!
Sinh ra số phận chẳng hay
Dang tay đón nhận trách ai bây giờ!
 
Chiều chiều vác cuốc ra gò
Giẫy bai giỏ cỏ cho bò tơ ăn
Chiều về còn lại cằn nhằn
Giẫy sao ít quá bò ăn chẳng còn
Bò tơ ngày một lớn hơn
Cỏ thì ngày một héo hon cỗi cằn
Bởi vì nắng quá chói chan
Cho nên cỏ phải lụy tan cuộc đời.
 
Than ôi, cơ cực quá trời
Thân hình gầy yếu thêm lời xót xa!
Tôi sinh chẳng giống người ta
Giò nhan, cổ lãi chắc là thiếu cân
Việc gì cũng mắng cũng nhằn
Kể cả giấc ngủ giờ ăn chẳng từ
Gia đình không khí âm u
Tâm tư bấm loạn muốn tu vào chùa
Tuổi xanh vắng cảnh nô đùa
Chất chồng vị đắng vị chua kiếp người
Tuổi xanh thiếu cả nụ cười
Tương lai chắc hẳn chẳng tươi chút nào.
 
Tôi xa những chốn ồn ào
Đôi vai gầy yếu chớ nào thua ai
Ngày ngày quảy gánh trên vai
Miệt mài cắt cỏ chẳng nài mưa ngâu
Tan trường chỉ biết đàn trâu
Mang theo tập sách đứng sau học hành…
Đàn trâu ra sức tung hòanh
Mồ hôi đẫm ướt cũng đành biết sao.
Nên tôi chẳng học là bao
Hoàng hôn ngả bóng mau mau về nhà.
Than ôi số phận của ta
Trâu bò cả chục thán ca được gì!
Sinh ra anh cả mà chi
Làm thuê, gặt mướn... sáng đi chiều về
Đa đoan vất vả bộn bề
Gian nan làm ngọt chẳng hề trách than
Thuận trên hòa dưới bình an
Ung dung tự tại chẳng màng sang cao
Lòng ngay dạ thẳng anh hào
Hiếu nhân hội đủ…ồn ào tránh xa
Gian truân khổ ải đều qua
Ngọt bùi hạnh phúc với ta xa vời!!!
 
Hỡi ơi mây gió đất trời
Thế nhân lắm cảnh đầy vơi đau lòng.

Bao giờ ta toại ước mong
Nếm mùi hạnh phúc vượt vòng khổ đau?
Bầu trời có vạn vì sao
Sao nào chiếu mệnh sao nào cứu tinh?
Sao nào lấp lánh lung linh?
Sao nào chủ động vì tình se duyên?
Sao nào chỉ vận bình yên?
Sao nào nắm vận tình tiền của ta?
Sao nào sao ở thật xa?
Sao nào hàn gắn sao ta ngậm ngùi?
Sao nào tích góp ngọt bùi?
Sao nào luân chuyển nguồn vui trong đời?
Sao nào rực sáng rạng ngời?
Sao nào chiếu mệnh mà đời ta đau???
Sao nào sao ở thật cao?
Làm sao biết được ta ao ước gì?
Bao giờ vận rủi qua đi?
Duyên tình kết trái- khắc ghi tấc lòng!
 
Buồn thay lệ ứa đôi dòng
Trách thương số phận trói vòng xót xa
Tâm hồn khác hẳn người ta
Tâm tư nhẹ dạ như là nữ nhân
Cha rầy cha dạy ân cần
Cha thương cha mến cha gần bên con
Lời cha dạy bảo chẳng còn
Từ bên tai phải nó lòn chiu ra.
Cha ơi ,cha dạy thiết tha...
Thần kinh suy nhược chắc là sinh non!
Xin cha hãy chớ héo hon
Bao giờ cũng có các con tận tình
Tuy rằng nặng nhọc riêng mình
Ngày sau ắt hẳn bình minh rạng ngời.
 
 

 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2009 20:59:58 bởi SĨ ĐOAN >
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 27.08.2009 20:58:26
0
Chương III
 
TRƯỞNG THÀNH
 
 
Trưởng thành tôi mới thức thời
Công sanh dưỡng dục trọn đời lao tâm
Hy sinh vạn cách âm thầm
Tình thương ví tựa sóng ngầm đại dương
 
Thế rồi tôi có người thương
Vang, Hồng, Nghiệm, Điệp, Mai sương dịu dàng
Tình yêu như ánh trăng vàng
Mang nguồn sống mới xóa tan tủi sầu.
Tình yêu lắm lúc đau đầu
Hợp tan, tan hợp biết đâu bến bờ.
Biết yêu tôi tập làm thơ
Lưu vào giấy trắng học trò ngợi ca
Tình yêu đận nét thiết tha
Tình yêu ngân vọng bài ca tuyệt vời!
Tôi yêu đâu phải nhất thời
Từ trong sâu thẳm cuộc đời tặng em.
Tình yêu thắm thoát qua êm
Cô Dung, cô Tuyết êm đềm qua luôn.
 
Cao xanh nặng hạt mưa tuôn
Hòa chung hoài cảm u buồn vấn vương
Số tôi hiếm có người thương
Đời tôi bạc phước tai ương chực chờ…
 
Mùa xuân! Sự thể tình cờ
Do xe trở chứng bất ngờ sên tuôn.
Nhìn em lặng lẻ u buồn
Vòng tay rộng mở đưa luôn về nhà
Xin Người rộng lượng thứ tha
Tại xe không tốt đường xa tối trời!
Cám ơn- tôi đặng lời mời-
Hoàng hôn ngả bóng ngụ xơi cơm chiều.
 
Xa em tôi nghĩ rất nhiều
Tự nhiên cãm mến như yêu kiếp nào.
Ba năm thắm thóat qua mau
Dựng xây cuộc sống – ước ao hai ngườ.
Vui thay, đầy ắp tiếng cười
Kề vai sánh bước rạng ngời từ đây.
 
Nhìn em má ửng hây hây
Tay chân rám nắng- tôi đây xao lòng.
Đêm ngày nhung nhớ chờ mong
Ấp nàng trong mộng quyết không thay lời.
 
 
Nghiệt thay! Ai tách muôn đời?
Phân chia én nhạn rạc rời tiếng kêu!
 
Em ơi chẳng lẻ hết yêu?
Riêng tôi vẫn nhớ vẫn yêu em nhiều
Dẫu cho thiên hạ lắm điều…
Không sao, tôi vẫn sớm chiều nhớ em.
Nhiều đêm giấc mộng đềm êm
Anh em gặp gỡ như chim gặp cành.
Vui say trọn vẹn thâu canh
Giật mình tỉnh giấc tan tành khói mây.
 
Hỡi ơi ! Kiếp sống đọa đày
Nợ nần rũ sạch mai này lập thân.
 
Thương thay tình nghĩa cố nhân
Xuân xanh dành tặng, thu tàn lẻ loi
Lỗi này đâu phải riêng tôi
Mẹ cha ngăn cách ôi thôi ép lòng.
Thật tình tôi rất nhớ mong
Xe ôm chỡ khách mắt trông nhìn nàng
Nhiều đêm lệ đẫm tuôn tràn
Khóc thương duyên phận đôi đàng rẻ chia
Xót xa mãi tận canh khuya
Tái tê tấc dạ đành lìa từ đây.
 
Trông trời trông đất trông mây…
Hét lên cho thỏa ai hay không nào?
Đêm đêm lệ đẫm tuôn trào
Nhớ người vợ trẻ dạt dào yêu thương
Tám năm kỉ niệm vấn vương
Chăm lo từng chút chu toàn đạo thê.
Biết rằng cuộc sống bộn bề
Khó khăn vất vả chẳng nề thở than
Một mình em gánh em mang
Yêu chồng nhất mực tự an ủi mình.
Em ơi ! Anh chẳng vô tình
Hiểu em cặn kẻ tự tin yêu đời
Đấy là nông nổi nhất thời
Tương lai tươi sáng rạng ngời mất đi
Thật là số kiếp thương bi
Nỗi đau chồng chất khắc ghi đáy lòng.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2009 20:59:26 bởi SĨ ĐOAN >
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 27.08.2009 21:10:47
0
Em ơi Tôi nhớ tôi mong
Xin em hãy hiểu tôi không phụ tình
Gặp em, em chẳng chịu nhìn
Trái tim đau nhói tự tin tan rồi.
Gặp em tim đập liên hồi
Cố tình em có cho ngồi chung đâu.
Làm sao nói hết nỗi sầu
Nhớ thương mong đợi từ lâu trong lòng
Đời người như nước đôi dòng
Ngược xuôi xuôi ngược đục trong ai ngờ
Hôm nay em vội ơ thờ
Nhưng tôi vẫn đợi, vẫn chờ, tin em.
 
Bao đêm giấc mộng dịu êm
Vui say hạnh phúc êm đềm bên nhau
Người làm cá, kẻ hái rau
Nồi cơm bắt sẳn, đổi trao nô đùa...
Vui say hạnh phúc đầu mùa
Giật mình tỉnh giấc anh vừa mất em.
 
Rất mong mộng mị hằng đêm
Vợ chồng sum hợp chẳng hiềm điều chi.
 
Thời gian lặng lẻ trôi đi
Hai mùa xuân mới thương bi ngập đầu
Xuân về báo hiệu từ lâu
Từng đàn én lược từ đâu bay sà
Xuân về tấc dạ xót xa
Xuân về trĩu nặng diết da cõi lòng
Xuân về ta chẳng đợi mong
Xuân về trống trải ta không ở nhà
Xuân về, xuân chẳng thăm ta
Xuân về nuối tiếc xót xa tấc lòng!
Xuân về lệ chảy nên dòng
Xuân về hoa nở mà lòng đau thương!
Xuân về kỉ niệm vấn vương
Xuân về nhộn nhịp ngoài đường vui tươi
Xuân về rộn rã tiếng cười
Xuân về chỉ có một người buồn đau.
Xuân về ai cũng ước ao
Xuân về ta biết trăng sao ngắm nhìn
Xuân về tụt mất niềm tin
Xuân về hạnh phúc rung rinh lâu rồi
Xuân về ta sắp tàn đời
Xuân về ta chẳng một lời reo vui.
Xuân về lẻ bóng lui cui
Xuân về xin nhắn dùm tui câu này:
Sang xuân ta sống thật hay
Tràn đày nhựa sống hăng say yêu đời.
 
Xuân kia ta đặng thảnh thơi
Xuân này chẳng được nghỉ ngơi chút nào
Nam thanh nữ tú hồng hào
Vui xuân trẩy hội đón chào nhiệt tâm
Còn ta lòng tựa bóng râm
Hiu hiu hắt hắt lặng câm kiếp người.
Ai kia rộn rã tiếng cười
Còn ta vứt bỏ cuộc đời tiừ đây.
 
Nhìn ai đôi má hây hây
Con tim hóa đá mắt ngây trơ nhìn
Xuân ơi! Xuân quá vô tình
Hay là ta đã tách mình với xuân?
Lời ai dạy bảo chẳng tuân
Than thân trách phận xa gần được chi!
Thôi thì, ai ở ai đi
Nỗi đau ta khắc ta ghi nhớ đời
Ngày mai trong sáng đẹp trời
Chịu thương chịu khó đón mời xe ôm.
 
Nhớ ai thao thức chiều hôm
Nhớ ai, ai nhớ như tôm nhớ hồ
Một thời vùng vẫy nên thơ
Bây chừ đôi kẻ xác xơ chia lìa?
 
Hôn nhân rạn nứt cách xa
Đêm đêm trăn trở lòng ta ngậm ngùi!
Tương lai chẳng tiến giật lùi
Nỗi đau dồn nén niềm vui rụng rời
Vì đâu nên nỗi rối bời?
Vì đâu sản nghiệp một thời tiêu tan?
Vì đâu ta phải lang thang?
Vì đâu mất vợ nát tan cõi lòng?
Vì đâu sáng đợi chiều mong?
Vì đâu thương nhớ ngóng trông vợ hiền?
Chung qui tất cả vì tiền
Nghèo nàn xơ xác tình duyên rã rời!
 
Làm người đứng giữa đất trời
Lưu danh đôi chút cho đời biết ta
Đêm ngày thương nhớ diết da
Tương tư nặng gánh hóa ra ưu sầu.
 
Từ nay xây dựng từ đầu
Chắc chiu tích góp tuy lâu muộn màng
Còn hơn sáng trách chiều than
Duyên tình phận bạc bẽ bàng cô đơn.
 
Xóa tan mọi mối oán hờn
Giao lưu tìm bạn còn hơn ẩn mình
Đành rằng ta vẫn chung tình
Phu thê tương ngộ vẫn tin vẫn dùng
Dẫu cho tình nghĩa cạn cùn
Ta đây chẳng trách con đường em đi
Mệnh trời đã định đã ghi
Bao năm nên nghĩa trút mai tạm rồi(!)
 
Bâng khuâng lòng dạ rối bời
Nhớ ai ngơ ngẩn đứng ngồi ngẩn ngơ?
Tan rồi điệp khúc mộng mơ
Nếm mùi cuộc sống hững hờ trôi qua.
Rêu phong, gián nhện đầy nhà
Cột xiêu, vách nát, cỏ ra trong ngoài…
Vô tâm ta chẳng đoái hoài
Mặc tình gió tạt cỏ gai mọc tràn.
Em đi cuộc sống an nhàn
Chỉ người ở lại nát tan cõi lòng
Đời người như nước tuôn dòng
Hợp tan, tan hợp chớ hòng khen chê
Đời là bể khổ u mê
Lụy phiền lẩn quẩn tái tê dạ này.
 
Bảy năm bảy tháng bảy ngày
Ngạt ngào hương lửa đắng cay cũng nhiều
Bao năm gắn bó yêu chìu
Bao năm gian khổ cũng đều vượt qua
Bao năm yêu mến thiết tha
Chăm lo từng chút giữa ta và nàng
Mười lăm, tháng sáu, hai ngàn
Cõi lòng tan nát khóc than chia lìa
Hôn nhân rạn nứt cách chia
Xót xa tấc dạ canh khuya trở mình…
 
Em ơi! Ta rất chân tình
Bao  nhiêu năm nữa vẫn tin vẫn chờ
Dẫu cho em có ơ thờ
Lạnh lòng ác cãm bất ngờ lãng quên
Lòng ta gọi mãi phải tên
Phương xa em có hắt lên cái nào?
Qua rồi giây phút ngạt ngào
Hương nồng đọng lại em nào hay đâu?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2009 21:29:48 bởi SĨ ĐOAN >
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 27.08.2009 22:32:42
0
Xa nhau ai mãi sầu âu?
Xa nhau mới biết còn lâu sum vầy.
Xa nhau khổ sở thế nầy
Xa nhau trống vắng ai rầy mắng yêu?
Xa nhau ai mất nuông chìu?
Xa nhau mới biết mình tiêu cuộc đời!
Xa nhau nông nỗi nhất thời
Xa nhau cuộc sống rạng ngời mất đi.
Xa nhau số kiếp thương bi
Xa nhau canh cánh những gì nhớ thương!
Xa nhau lòng mãi vấn vương
Xa nhau nhà cửa con đường quạnh hiu.
 
Trông ai những buổi xế chiều?
Ra vào ngơ ngẩn lắm điều đớn đau
Đêm khuya trăng đã lên cao
Gió hiu hiu thổi dâng trào nhớ nhung
Làm sao tôi sống ung dung?
Xuân xanh trao gửi mong chung một lều
Ngày nay tuổi đã xế chiều
Ngăn chia đôi nẻo là điều ai mong?
 
Nàng ơi, nàng có chờ trông?
Nàng ơi, sao nỡ đi không trở về?
Nàng ơi, ta nản ê chê
Nàng ơi, ta muốn nàng về từ lâu…
Tâm tư xao nhãng sầu âu
Bóng hồng kề cận mà đâu quên nàng.
Đêm đêm lệ đẫm tuôn tràn
Như là thác đỗ đôi đàng ra sông
Nước trôi nước chảy ngược dòng
Trút vào vào tận đáy lòng xót xa
Nước này chẳng chút trộn pha
Trong veo trong suốt lượt qua mấy lần
Thế mà chẳng thể nguôi dần
Càng quên càng nhớ càng ân hận nhiều.
 
Xung quanh nhà cửa tiêu điều
Thiếu hơi ấm áp- sớm chiều héo hon
Đêm đêm giấc ngủ chẳng ngon
Giật mình tỉnh giấc có còn em đâu?
Bình minh báo hiệu từ lâu
Tay ôm gối chiếc sầu âu một mình
Thương thay, ta mãi chung tình
Đa sầu đa cãm nên mình xót xa!
Phải chi là kẻ điêu ngoa
Dối trên lừa dưới xề xòa sớm hôm
Đằng này sống chẳng om sòm
Sáng đưa chiều rước nước cơm đủ đầy
Thế mà chẳng chịu sum vầy
Về cha về mẹ mai nầy ra sao?
Nếu như gặp bạn thanh cao
Muôn lần cầu chúc mau mau sang giàu
Còn ta ta sống ra sao?
Thẳng lưng cố bước ngẩng cao đầu nhìn!

Nhiều khi ta mất niềm tin
Chẳng yêu ai nữa chữ tình xót xa!
Nặng mang tâm sự diết da
Vì giàu chữ tín nên ta thế nầy.

Bước lên chẳng thể trật trầy
Quyết tìm hướng sáng chớ vây thêm sầu.
 
Tim ta nàng ngự từ lâu
Mùng Năm đã đến mà đâu thấy về
Đa đoan vất vả bộn bề
Mùng Năm đã đến ê chề tâm can
Em đi em có nhàn an?
Mùng Năm đã đến nát tan cõi lòng
Trong- ngoài gián nhện rêu phong...
Mùng Năm đã đến ta không lau chùi
Một mình đi tới đi lui
Mùng Năm đã đến- niềm vui tan rồi.
Bâng khuâng xúc cảm bồi hồi
Mùng năm đã đến ta ngồi nhớ ai?
Thời gian như gió, mây bay
Mùng Năm đã đến ta hay đâu nào?
Thời gian vị chẳng ngọt ngào
Mùng Năm đã đến dâng trào đau thương!
Tình yêu ta vướn ta vương
Mùng Năm đã đến con đường vắng ai?
Vắng người vợ trẻ giỏi hay
Yêu chồng da diết mấy ai sánh bằng!
Tiếc thay cha mẹ cằn nhằn
Yêu con, ghét rễ quyết ngăn đôi bờ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2009 22:38:17 bởi SĨ ĐOAN >
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 27.08.2009 22:53:35
0
Nàng ơi !Nàng đã ơ thờ
Hay là chữ hiếu nàng chờ mai sau?
Thời gian chẳng có là bao
Điểm sương mái tóc không sao ngăn ngừa
Cao xanh khi nắng khi mưa
Chung tình cạn nghĩ ta chưa phai lòng.
Bao giờ nàng toại ước mong
Nên duyên cầm sắt ta không oán gì
Thời gian ta đủ kiên trì
Thủy chung- nàng dám so bì với ta?
Bây chừ nương tựa mẹ cha
Để ai thương nhớ thiết tha trọn đời!
 
Nam nhi chi chí một lời:
Quyết tâm làm lại sáng ngời niềm tin
Dù rằng hạnh phúc rung rinh
Còn cha, còn mẹ, còn tình quê hương.
 
Từ ngay chẳng nghĩ lòng vòng
Tu tâm dưỡng tánh má hồng ngợi khen
Mùi đời nếm trải cho quen
Kiệm cần liêm chính bon chen người cười…
Tan rồi giấc mộng đẹp tươi
Cố tìm lẻ sống cho đời bình an.
Qua rồi chớ khóc chớ than
Chăm lo tích góp dưỡng an thân già
Nếu không mai chẳng có nhà
Đất đai chẳng có mẹ cha chẳng còn
Em trai còn vợ còn con
Chị ,em bươi chải lo toan gia đình…
Hãy nên tính toán riêng mình
Tích góp tiền bạc chớ tin nhân tình.
Đành rằng sống vững niềm tin
Phòng khi kiệt quệ nhân tình bay xa
Đã rồi một chuyến mới qua
Đảo điên, điên đảo cho ta ăn mày
Xe ôm chở khách hằng ngày
Bạn bè kêu ngạo tao- mày chướng tai.
 
Trong đời ai tránh nạn tai
Trong đời ai đặng giỏi hay vẹn tòan?
Tu tâm dưỡng tính chăm ngoan
Mẹ cha bớt khổ - thọ an tuổi già.
Tương lai xây dựng cửa nhà
Tìm nơi tương xứng cho ta yêu đời
Từ nay xén bớt bao lời
Năng tìm nẻo sáng xa rời âm u
Nhớ lời mẹ dạy mẹ ru:
Nghĩa nhân trung tín- chân tu ở đời.
Từ nay cấm đặng quên lời
Cù lao chín chữ trọn đời vương mang.
 
Sinh ra chớ trách chớ than
Vượt lên khắc nghiệt trưởng thành mới hay
Kiếp người ai có giống ai
Công thành danh toại- rõ tài đặng khen.
Nếu không cuộc sống ố hoen
Nếu không bè bạn chẳng quen chẳng gần
Nếu không cha mẹ bất cần
Còn gì lẻ sống – người thân xa rời
Cố quên thời khắc rối bời
Vùi sâu đáy mộ- xứng đời nam nhi.
 
Mặc cho ai ở ai đi
Tìm nguồn sống mới việc gì nhớ nhung (!)
Vô tư ta sống ung dung
Cô em kết nghĩa trẻ trung động lòng:
"Chiều chiều ai đợi ai mong?
Gặp nhau đở nhớ nhớ trông từng giờ.
Nhớ em ta gặp trong mơ
Em xinh như một bài thơ tuyệt vời
Nhớ em nhớ cả bao lời
Đan tay dìu bước – nâng đời thăng hoa!
Giật mình chẳng một bóng ma
Vẳng nghe dế gọi ngân nga quanh nhà
Nỗi đau dồn nén tuôn sa
Vì đâu cớ sự nhồi ta một mình?
Em ơi ta rất chân tình
Thủy chung vẹn giữ nhận nhìn trước sau…
Ta đây chỉ một ước ao
Dù nghèo dù khó- không sao phai lòng!
Chiều chiều sánh bước má hồng
Trút bầu tâm sự cho lòng thảnh thơi
Ngày ngày ta chẳng nghỉ ngơi
Đêm đêm tỉnh giấc hỡi ơi ưu buồn
Khuya khuya giọt lệ rơi tuôn
Khóc thương số phận luôn luôn mạt nghèo
Vận mai chẳng đuổi chẳng đeo
Tình em kết nghĩa đã teo lâu rồi.
Em ơi quân tử chẳng tồi
Thác ghềnh chắn lối thì thôi xa rời
Cảm ơn giây phút tuyệt vời
Men tình đượm thắm- rạng ngời niềm tin
Hỡi cô em gái xinh xinh
Tim ta thổn thức vì tình của em.
Tan rồi giấc mộng dịu êm
Còn chăng bắt gặp đêm đêm em về.”
 
Hỡi ơi cuộc sống ê chề
Lo toan vất vả kẻ chê người cười
Đời ta chẳng sáng chẳng tươi
Nhưng ta vẫn nhớ nụ cười thân thương
Gặp chi vương vấn vấn vương
Gặp chi trỗi sóng yêu đương lạ kì
Gặp chi tình đã cốt ghi
Gặp chi khoảnh khắc – thương bi tim vàng
Gặp chi lệ đổ đôi hàng
Gặp chi mộng đẹp vội vàng bay xa
“Thôi em đừng nghĩ đến ta
Nước bèo xuôi gặp nên lìa đành thôi
Em là tia nắng mặt trời
Mang nguồn sống mới cho đời thêm xinh
Mong sao em mãi trung trinh
Dựng xây hạnh phúc thỏa tình bay xa
Mối tình vội vả đi qua
Hương nồng đọng lại trong ta bùi ngùi
Mong sao em  sống vẹn mười
Đấy là đạo lý làm người em ơi!
Chúc em hạnh phúc nhất đời
Gặp chàng như ý là lời anh mong
Chúc em thanh thản cõi lòng
Chúc em tươi trẻ đẹp trong đất trời
Chúc em cuộc sống rạng ngời
Mau nầy xuất giá nhớ mời đưa dâu.”
 
Ngày ngày vất vả lo âu
Cơm tiền thiếu hụt biết đâu mượn nhờ
Nợ nần mỗi lúc mỗi cao
Bạn bè thay đổi không sao đo lường
Nghĩ suy ngán ngẫm đời thường
Xe ôm đợi khách rát vương cõi lòng
Đợi ai, ai đợi nhớ mong...
Làm sao thấu tỏ đục trong đời mình?
Thật là số kiếp rung rinh
Nợ nần rũ sạch niềm tin đong đầy.
Bắt tay ta dựng ta gầy
Gia đình hạnh phúc vui vầy cùng con
Vươn lên bất kể héo hon
Dẫu rằng đã muộn còn hơn chết già
Kiếp người phải biết làm cha
Nếu không nhắm mắt người ta thì thầm.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2009 22:55:42 bởi SĨ ĐOAN >
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 27.08.2009 23:06:43
0
Tình cờ tôi gặp được em
Nỗi buồn số liếp như tan lâu rồi
Nhớ em lòng dạ bồi hồi
Lên giường xuống đất đứng ngồi chẳng yên
Phải chăng nguyệt Lão se duyên
Tơ hồng chỉ thắm ưu tiên chúng mình?
Em ơi tôi rất chân tình
Được em đón nhận tự tin hơn nhiều
Thì ra tôi vẫn còn yêu
Con tim thổn thức nhịp kêu liên hồi
 Đêm đêm trăng tỏ rạng ngời
Mong sao ta nối cuộc đời đẹp tươi.
 
Yêu thay rạng rỡ nụ cười
Đường trần muôn ngã một đời tôi vương
Cảm ơn cô bé thân thương
Cho tôi nếm vị yêu đương ngọt ngào.
Tình yêu như sóng dạt dào
Chông gai trắc trở chớ nào suông đâu
Muốn yêu phải nếm mùi sầu
Giá trị hạnh phúc lâu lâu lộ dần
Muốn yêu phải biết chuyên cần
Vun trồng chăm bón thường gần chớ xa
Tình yêu rất dễ phôi pha
Tình yêu ví vạn bài ca tuyệt vời
Tình yêu đôi lúc rối bời
Giận hờn thương nhớ chẳng rời tách nhau.
Tình yêu hương vị ngọt ngào
Đắng cay cũng lắm không sao đo lường.
Tình yêu xây đắp thường thường
Nhạt phai khó tránh dọc đường tương lai
Tình nồng như miếng trầu cay
Tình say như rượu đã hai tuần rồi
Tình chua như cải cạn nồi
Tình xa cách ta bồi bồi nhớ nhung
Tình suông sẻ sống ung dung
Tình trắc trở vẫn mong chung một lều!
  Mẹ cha ngăn cách sớm chiều
Lòng anh đã quyết chỉ yêu một người
Yêu từng ánh mắt nụ cười
Hồn nhiên trong trắng chẳng chì nghiếng đai
Tuy rằng em có một trai
Không sao nó vẫn của hai chúng mình
Chỉ mong em trọn chung tình
Vượt qua sóng gió tự tin yêu đời!
Dẫu rằng sóng giật gió nhồi
Vững tay chèo chống xa xôi chẳng nề
Dẫu rằng tâm sự ê chề
Nỗi đau cắt xén hướng về tương lai
Xuân xanh chôn chặc vì ai?
Xuống ba tấc đất cũng rày mối ăn!
Thủy chung cùng chiếu cùng chăn
Đảm đang việc nước ân cần giao lưu
Đêm về mới biết phiền ưu
Nhớ ai thơ thẩn đành ru con khờ
Vô tình con trẻ ngây thơ
Đi vào giấc ngủ mộng mơ tuyệt vời
Nhớ ai lòng dạ rối bời
Ngổn ngang trăm mối đang thời trẻ trung.
Cảm em ngôn hạnh công dung
Tim anh thổn thức mong chung nhịp cầu
Từ nay xóa hết ưu sầu
Bắt tay xây dựng tòa lầu yêu đương
Dẹp tan nỗi khổ vấn vương
Cho nhau tất cả tình thương đậm đà
Em, anh đang ở hai nhà
Thôi thì bớt một cho ta được gần
Dìu nhau đi suốt đường trần
Đói no ấm lạnh ta cần bên nhau.
Ba năm tôi nguyện trước sau
Nợ nần rũ sạch mau mau rước nàng
Thỏa lòng vẹn cả đôi đàng
Bấy lâu ấp ủ họ hàng đợi mong.
Xế chiều cha mẹ ngóng trống
Mong người con trưởng vợ chồng yên vui(…)
 
Tiến lên chẳng thể giật lùi
Xóa tan nghèo khổ dập vùi đau thương
Sinh con nối dõi tông đường
Mẹ cha cưỡi hạc đỡ vương tấc lòng.
 
Vui thay chỉ thắm tơ hồng
Xoắn vào đôi trẻ nhiều vòng sát xao
Tình yêu sức sống nhựa trào
Mang nguồn sống mới dạt dào yêu thương
Vắng xa lòng mãi vấn vương
Cầu mong ta đặng chung đường sánh vai
Thỏa lòng mộng ước bấy nay
Đôi năm sinh được gái trai đủ đầy…
 
Hai trăng hạnh phúc ngất ngây
Hương hoa lan tỏa bướm vây lối về
Tình yêu sức sống tràn trề
Vượt qua trắc trở chẳng nề gian lao
Những khi trăng đã lên cao
Đưa nàng ngắm cảnh trao nhau lời thề
Hoặc khi phong vũ tư bề
Tâm hồn hòa quyện chẳng nề sớm trưa
Vào nhà gặp mẹ thốt thưa:
"Tăng bất chợt nên chưa thể về”
Mẹ buồn lòng mẹ ủ ê…
Sợ con khổ lụy- kẻ chê người cười….

Biết đâu con mẹ vui tươi
Bây chừ gặp gỡ một người yêu thương
Bao nhiêu nỗi khổ vấn vương
Vùi sâu đáy mộ mở đường tương lai..
 
Chiều chiều tay lại cầm tay
Trao nhau mật ngọt chờ ngày sánh duyên
Phải chăng Nguyệt lão se duyên
Cho đôi trẻ khổ triền miên một thời
Đêm Đêm trăng tỏ rạng ngời
Chị Hằng chú Cuội gọi mời đôi ta
Xuân này đượm thắm thiết tha
Xây tòa hạnh phúc cho ta toại nguyền.
Yêu nhau hẳn chuyện đương nhiên
Tâm hồn hòa quyện – tình duyên mặn nồng
Nụ cười hé nhụy môi hồng
Long lanh mắt biếc chờ trông từng giờ
Đón đưa những buổi xế chiều
Hay đi du ngoạn tình yêu đong đầy
Môi cười má ửng hây hây
Vòng tay âu yếm ngất ngây cuộc đời.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2009 23:07:47 bởi SĨ ĐOAN >
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 27.08.2009 23:25:41
0
Trăng thanh sáng tỏ rạng ngời
Bỗng đâu mây xám đầy trời bao vây
Thương thay số phận không hay
Duyên tình trắc trở đắng cay dập vùi
Tan rồi giây phút tươi vui
Đêm về ấp ủ ngậm ngùi xót xa!
Đau thay số phận của ta
Tình duyên lận đận cửa nhà quạnh hiu
Đêm về rỉ rã nhái kêu
Không gian tỉnh mịch tình yêu rã rời
Gặp nhau thốt chẳng nên lời
Thẹn thùng khép nép biết lời nào trao
Ngỡ ngàng giây phút xa nhau
Tình yêu em có còn trao không nào?
Xa em tấc dạ nao nao
Nhớ em quay quắt không sao gặp nàng
Những khi em lướt qua ngang
Hướngtầm mắt biếc cuối đàng mới thôi
Bóng hình em ngự tim tôi
Sống cùng kí ức chẳng rời tách xa
Tình em như vạn bài ca
Bổng trầm điệu nhạc ngân nga ngọt ngào
Yêu em anh rất tự hào
Đong đầy sức mạnh- sóng trào đại dương
Hân hoan sánh bước- người thương
Men tình trỗi sóng bớt vương ưu sầu.
 
Nàng ơi ta có tội đâu?
Tình yêu- liều thuốc nhiệm mầu tương tư!
Tình yêu là thuốc đắng ư?
Đắng cay chẳng nệ- giãi trừ nan y.
Tình yêu phải biết phát huy
Thế mạnh triệt trể- khắc ghi vào lòng.
Tình yêu – lăng kính màu hồng
Gian truân trắc trở vẫn mong vẫn chờ.
Giờ đây đôi ngả đôi bờ
Sông sâu cách trở con đò ngủ yên.
Mặc cho một mối tình duyên
Hương thơm lan tỏ bình yên thuở nào
Yêu thương chan chưa ngọt ngào
Dẫu xa suốt kiếp tự hào em yêu.
Tim anh em chiếm rất nhiều
Lấp đầy khỏang trống- sớm chiều riêng em.
Bóng hồng tha thướt đêm đêm
Con tim em ngự êm đềm trong anh
Giật mình trở giấc sang canh
Nụ cười héo hắt long lanh hiện dần
Yêu em trắc trở gian truân
Chôn vào quá khứ bất cần ngày xuân!
 
Vì đâu cứ phải phiên luân
Ví cơn sóng dữ bên chân giẫy vùng
Vì đâu mọi bước chập chùng
Số đã định chịu cùng nạn tai?
 
Xuân về ta nhớ đến ai?
Xuân về hoa nở ta hay đâu nào?
Xuân về ta sắp xuống hào
Xuân về nhộn nhịp ta nào hay đâu?
Xuân về ta mãi sầu âu
Xuân về ta biết đi đâu bây giờ?
Xuân về ta mãi ơ thờ
Xuân về thắc thỏm đợi chờ ai đây?
Xuân về ta uống lai rai
Xuân về chẳng có một ai chia sầu!
Xuân về quằng nặng đớn đau
Xuân về ta chẳng ước ao xuân về.
Xuân về ai cũng bộn bề
Xuân về chỉ biết não nề tâm can
Xuân về ta trách ta than
Bởi vì Sao xấu lúc mang- chiếu vào(!)
 
Tình yêu hương vị ngọt ngào
Cảm ơn cô bé chớ nào oán em
Đêm đêm giấc ngủ đềm êm
Bởi bao kỉ niệm êm đềm vụt qua
Tình em mật ngọt thiết tha
Trao anh nếm thử quả là không ngoa
Thương em lòng tựa đóa hoa
Con thơ nhỏ dạy thiếu cha dỗ dành
Thương em tỉnh giấc sang canh
Phòng không gối chiếc vắng tanh hơi nồng
Thương em lệ thắm môi hồng
Ưu tư buồn bả suốt đông sang hè
Thương em khép nép rụt rè
Đoan trang thùy mị nết na dịu hiền.
Thương nhau chẳng đặng bình yên
Kiếp sau hạnh ngộ nên duyên sắt cầm!.
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 27.08.2009 23:45:06
0
Hiện thời phận bạc đành cam
Tu tâm dưỡng tánh chớ tham lụy phiền
Sự đời bao kẻ lắm tiền
Nồng nàn ân ái đi liền được đâu?
Việc gì toan tính thâm sâu
Mấy ai tránh đặng mưa ngâu đôi lần?
Nếu ai chăm chỉ chuyên cần
Ngày sau phú quí- gian truân đẩy lùi.
Có ai hưởng trọn niềm vui
Thãm vàng trải lối chẳng xui bất ngờ?
Có ai giữ mãi nét thơ
Tiết trời đông hạ… hững hờ lãng quên?
Có ai nhận mãi điều hên
Thánh thần che chở ghi tên sách Trời?
Có ai nghèo khó ba đời
Giàu sang ba họ rạng ngời hiển danh?
Những ai tích góp dụm dành
Như hoa tươi thắm lắm nhành sum xê!
Những ai hay bới hay chê
Ngày sau con cháu môi xề một bên!
Những ai luôn gọi phải tên
Ông bà cô bác- đều lên án liền!
Ngày nay quả báo nhãn tiền
Tu tâm tích đức mọi miền gia ân
Xóm giềng thăm hỏi ân cần
Mẹ chachăm sóc thường gần chớ xa
Khói hương thường trực- ông bà
Ngày rằm cuối tháng là ta đi chùa-
Xóa mờ vết tích chanh chua
Tâm hồn thanh thản ví vừa xông hơi.
 
Bồi vun cuộc sống rạng ngời
Kiệm cần liêm chính chớ rơi vũng bùn
Càng xoay càng cố vẫy vùng
Con đường tữ lộ cuối cùng là đây!
Cam lòng nuốt hận đắng cay
Vươn lên từng bước mặc ai chê cười
Đứng lên cho xứng con người
Đất trời rộng mở hoa tươi vẫy chào.
Trăng kia khi thấp khi cao
Mạch kia khi tắt khi trào ai hay?
Mây kia ai biết đang bay
Trong đời ai được giỏ hay toàn tài?
Ngẩng lên cuộc sống hằng ngày
Xe ôm chỡ khách góp hai ba ngàn
Năm trăng cũng ngót chỉ vàng
Mười thu cũng gặt cả ngàn tiền đôo.
Tiếc ai vụng dạy ngây ngô
Tiêu xài sa đọa xưng hô sành đời!
Thiên nhiên vật đổi sao dời
Mạt nghèo- phú quí chẳng rờ tách nhau
Bây chừ trăng đã lên cao
Trời quang mây tạnh trăng sao nô đùa
Ngờ d8âu gió chuyển mây đua
Che hằng lấp Cuội rượt hùa Vì sao.
 
Con người ai cũng ước ao
Mương sâu ngăn cách chống sào vượt qua
Ngập chìm trong kiếp mưa sa
Tinh thần bất ổn quá đà lụy thân!
Siêng năng chăm chỉ chuyên cần
Bóng hồng thương cảm dần dần giao lưu
Xóa tan bao nỗi phiền ưu
Sánh lời dịu ngọt mẹ ru trưa hè.
 
Qua rồi giây phút rụt rè
Bắt tay đếm bước ta se tình nồng
Cảm ơn cô bạn chung lòng
Vượt qua dư luận cùng chồng đắp xây
Thật hành hạnh phúc vui vầy
Nhờ ơn vợ mới lúc nầy trẻ ra
Tôi yêu yêu vợ thiết tha
Gia đình đằm ấm “người ta” đau lòng(!)
 
Ai ơi chớ nghĩ lòng vòng
Duyên tình đã định đừng hòng ghét ghen!
Tan rồi một vết thâm đen
Quây quầng con trẻ vợ khen chồng hiền
Trong nhà khan hiếm kim tiền
Chỉ lòng nhân hậu ưu tiên hàng đầu.
Vui thay cha mẹ sống lâu
Ẳm bồng cháu nội hết sầu hết lo
Những khi các cháu đau ho…
Trẻ đâu- mua thuốc – chẳng cho làm gì.
 
Tình thương cha mẹ khắc ghi
Dịu dàng tế nhị những khi đi về
Dẫu cho cuộc sống bộn bề
Đa đoan vất vả chớ hề trách than.
Yêu cha, kính mẹ nặng mang-
Chín tháng mười ngày lẳng lặng chui ra.
Không sanh có dưỡng là cha
Học hành tấn tới rõ ra ơn sâu.
Thương ch con nguyện từ lâu
Ngày nay chưa trả, ngày sau đáp đền
Giờ đây cuộc sống lênh đênh
Tâm tư gửi trọn mẹ hiền thân thương
Cầu trờ cha mẹ thọ trường
Nhàn an thụ hưởng- đỡ vương tấc lòng.
 
Mẹ cha như áng vân hồng
Phủ che con trẻ , hướng đàng con đi
Công sanh dưỡng dục khắc ghi
Cù lao chín chữ- trọn đời vương mang.
Mẹ cha đau yếu chẳng màng
Chu tròn trách nhiệm trách than người cười
Mẹ cha như trái chín cây
Niết Bàn tọa ngự ai đây răn mình?
Em ơi ! Hãy nghĩ ân tình
Suốt đời lao khổ cho mình lớn khôn…
Làm người chớ có quên nguồn
Ngày sau khuất núi rơi tuôn giọt sầu
Em ơi! Hãy nghĩ cho sâu
Trọn lòng hiếu thảo đở sầu mai sau.
Thời gian chẳng có là bao
Bóng câu qua cửa không sao đo lường!
Em ơi! Hãy nghĩ tận tường
Mẹ cha cao cả coi thường tiếc thay!
Trọn đời lao khổ vì ai
Vì đàn con trẻ mong hay hơn người!
 
Cảm ơn Trời đất xinh tươi
Giáng xinh cha khỏe hay cười mĩm chi,
Cảm ơn Thánh Phật từ bi
Giáng sinh mẹ đẹp yêu vì chồng con!
30.04.2002
.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2009 23:46:58 bởi SĨ ĐOAN >
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 30.08.2009 20:41:43
0
LINH HỒN THĂNG LONG
 
Ngàn năm vương đọng trống Thăng Long
Khí phách hào hùng vọng núi sông
Công Uẩn kiên trung trong gió bão
Hiến Thành bất khuất giữa cơn giông
Toàn dân dốc sức xây non nước
Thường Kiệt anh tài giữ núi sông
Thế hệ hôm nay xin tạc dạ
Thăng Long Hà Nội - nhất tươi, trong..!
-SD-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2009 20:47:12 bởi SĨ ĐOAN >
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 31.08.2009 23:09:59
0
THĂNG LONG TRONG TRÁI TIM
 
Trống dội ngàn non chấn địa cầu
Thăng Long Hà Nội tự ban đầu…!
Rồng bay khí phách muôn niên trước
Hổ cuộn kiêu hùng vạn kỉ sau.
Thành quách thiên thu lưu kí ức
Lũy hào vạn thế mãi hằng sâu
Khí, tài dân tộc hòa sông núi
Bất khuất hào hùng rạng thiên thâu.
-sd-
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 03.09.2009 14:12:41
0
HÀO KHÍ THĂNG LONG
 
Ngút trời khói lửa dậy can qua
Ngựa hí gươm khua nát cỏ hoa
Thế cuộc bùng sôi vang vũ trụ
Thế thời sóng đông vọng sơn hà
Tâm ngời đức rộng lui quân giặc
Trí sáng tài cao vẹn nước ta
Chính nghĩa lưu danh muôn hậu thế
Nghìn thu sách sử rạng non nhà!
-sd-
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 05.09.2009 21:42:14
0
ĐỢI...
 
Người đi mãi tận chơn trời
Cớ sao để lại bao lời vấn vương?
Người về cho trọn tình thương
Thỏa niềm khao khát đêm trường đợi mong!
-sd-

Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 05.09.2009 22:23:32
0
TÌNH CHA
 
 
Cha hớt hãi bế con chạy bộ
Trời âm u quang lộ gập ghềnh
Bụng đau, nóng sốt... thình lình
Nửa đêm khắc nghiệt gia đình hút heo.
 
Ngày mỗi ngày ba theo bên cạnh
Đêm từng đêm giá lạnh nom, chăm
Miếng ăn, giọt nước, nơi nằm...
Đong đầy ấm áp- ánh rằm thiên thu!
 
Ba thay mẹ hát ru con ngủ
Dắt tay con cùng rủ đến trường
Tình đời ba học khiêm nhường
Trường đời con học yêu thương non nhà.
 
Hai mươi năm tình cha sáng rực
Dõi chân con nhất mực nuông chìu
Dạy răn luân lý bao điều
Tình nhà nghĩa nước- tình yêu đong đầy.
 
Cha thay mẹ công dầy dục, dưỡng...
Con tự hào tâm tưởng khắc ghi
Tình cha bể cả chẳng bì
Công cha ví thể vòm trời vạn sao!
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 05.09.2009 22:24:58
0
LÒNG CHA

Cá rô đồng ba kho thơm phức

Bao nhiêu năm chẳng bức trôi xa

Canh chua nấu ếch- bạc hà...

Rau câu ướp đậu quả là tuyệt ngon.


Trước bữa ăn ba còn thơ thẩn

Ăn xong rồi ba vãn ngồi yên

Tần ngần chẳng phút hàn huyên

Phải chăng nhớ mãi chuyến thuyền ngày xưa?


Trán bồng bềnh lưa thưa mây trắng

Mắt nhạt nhoà trống vắng con tim

Chiều ra đầu ngõ dõi tìm...

Bâng khuâng nỗi nhớ cánh chim mịt mờ.


Thương ba quá, năm chờ tháng đợi

Ruộng, vườn xưa luôn gợi mẹ yêu

Bao niên sóng vỗ đìu hiu

Ấp con thơ dại sớm chiều cô đơn.


Tình phu thê nặng hơn đỉnh núi...

Lòng bao la đến cuối kiếp đời

Cho con cuộc sống rạng ngời

Cho con tất cả vạn lời yêu thương.

-SD- 

Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

Lạc Loài
  • Số bài : 1144
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2009
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 08.09.2009 19:35:25
0
ĐƠM HƯƠNG
 
Ta hái ngàn sao tặng bạn vợ hiền
Mãi cầu ước nguyện...xóa ưu phiền!
Yêu tâm thanh khiết như tinh tú
Chìu tính bao dung sánh vị tiên.
Em đắm sông ân dâng luyến mộng
Anh chìm bể ái trọn tình riêng.
Hạnh, công đủ để say duyên mới
Phúc phận sẳn dành chẳng phải kiêng.

-LL- 


SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 10.09.2009 22:06:04
0
 
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 13.09.2009 15:55:01
0
CỘI NGUỒN
 
Về nguồn ăn trái nhớ ươm mầm
Hạt giống quê hương chẳng sợ lầm
Cho quả xinh mơn đầy mật ngọt
Cho màu sắc thắm rạng thâm trầm
Đi xa dạ nhớ mùa hoa bưởi
Về tới lòng yêu khúc điệp ngầm
Đất tổ quê cha tình rộng mở
Vun bồi bền vững đến ngàn năm.

-SD-LHM
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2009 20:49:14 bởi SĨ ĐOAN >
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

Lam Hồng Minh
  • Số bài : 1244
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.08.2007
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 13.09.2009 17:54:50
0


CỘI NGUỒN

Về nguồn ăn trái nhớ ươm mầm
Hạt giống quê hương chẳng sợ lầm
Cho quả xinh mơn đầy mật ngọt
Cho hương sắc thắm rạng thâm trầm
Đi xa dạ nhớ mùa hương bưởi
Về tới lòng yêu sắc duyên ngầm
Đất tổ quê cha tình rộng mở
Vun bồi bền vững đến ngàn năm.

-sd-LHM

TÌNH NGHĨA

Quê hương tình nghĩa hạt gieo mầm
Tấc đất tấc vàng chẳng có lầm
Nghĩa mẹ ơn đời say vị ngọt
Tình cha ân điển đượm hương trầm
Tim mang trong dạ dâng trìu mến
Lòng thắt trong tâm trỗi ngấm ngầm
Ai vội quên nguồn tâm cắn rứt?
Làm người xin nhớ thuở nôi nằm.

-sd-LHM
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2009 22:33:20 bởi Lam Hồng Minh >

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 15.09.2009 20:34:09
0
LỜI BÁC GỌI...
 
Lời Bác gọi...vang khắp núi sông
Vọng ngân bốn bể ngút tầng không
Ta nghe rung chuyển trong trời đất
Nhịp bước quân hành vạn ước mong.
 
Sóng vỗ trùng trùng suốt Bắc Nam
Gió đưa tiếng sáo vút trời lam
Điệu hò mái đẩy nâng hồn dậy
Trai gái trẻ già dạ nhất tâm.
 
Giục giã lòng dân đối nước nhà
Vươn vai níu giữ cõi sơn hà
Đầu rồng uốn lượn vung đuôi mạnh
Đất nước thanh bình rộn tiếng ca.
-sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2009 08:56:02 bởi SĨ ĐOAN >
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 15.09.2009 21:19:11
0
QUÊ HƯƠNG ƠI!
 
Nhớ thương - tình mãi chơi vơi!
Muốn về bể hẹn mà đời trớ trêu!
Quê hương... gửi gắm tình yêu...
Trỗi dâng, sống động những chiều hoàng hôn!
-sd-

Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

Lam Hồng Minh
  • Số bài : 1244
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.08.2007
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 15.09.2009 23:09:39
0
ĐƠM HƯƠNG
 
Ta hái ngàn sao tặng bạn vợ hiền
Mãi cầu ước nguyện...xóa ưu phiền!
Yêu tâm thanh khiết như tinh tú
Chìu tính bao dung sánh vị tiên.
Em đắm sông ân dâng luyến mộng
Anh chìm bể ái trọn tình riêng.
Hạnh, công đủ để say duyên mới
Phúc phận sẳn dành chẳng phải kiêng.

-LL-

KẾT TRÁI

Em kết mây hồng góp gió hiền
Thả bay sương khói những buồn phiền
Rộn ràng hoa trắng say tình mộng
Tha thiết bướm vàng mê cảnh tiên
Son sắc tin yêu chung lối bước
Mặn nồng cao cả góp tình riêng
Đơm hương kết trái say mùa chín
Ân huệ trời thương chớ cử kiêng
-LHM-
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2009 23:26:52 bởi Lam Hồng Minh >

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 16.09.2009 22:46:04
0

 
TIẾNG TƠ LÒNG
 
Một tiếng tơ lòng mãi vọng vang
Người ơi có thấu dạ vương mang...!
Trăm năm yêu mãi lời da diết
Tồn đọng tâm tư thuở đã đang...!
-sd-

TÌNH VƯƠNG MANG

Có những chuyện lòng cất tiếng vang
Bao năm còn đó nặng vai mang
Như về chen lấn tràn tiềm thức
Thổn thức yêu người như vẫn đang
-LHM-

 
Tình em muôn khúc trỗi âm vang
Cuốn bước chân anh mãi nặng mang
Giá lạnh ru nồng hơi thở ấm
Như tình nẩy nở thuở còn đang...
-sd- 
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

Lam Hồng Minh
  • Số bài : 1244
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.08.2007
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 17.09.2009 15:44:46
0
TIẾNG TƠ LÒNG

Một tiếng tơ lòng mãi vọng vang
Người ơi có thấu dạ vương mang...!
Trăm năm yêu mãi lời da diết
Tồn đọng tâm tư thuở đã đang...!
-sd-

TÌNH VƯƠNG MANG

Có những chuyện lòng cất tiếng vang
Bao năm còn đó nặng vai mang
Như về chen lấn tràn tiềm thức
Thổn thức yêu người như vẫn đang
-LHM-


Tình em muôn khúc trỗi âm vang
Cuốn bước chân anh mãi nặng mang
Giá lạnh ru nồng hơi thở ấm
Như tình nẩy nở thuở còn đang...
-sd-

Nhạc tình êm ái mãi còn vang
Từ ấy lòng em đã nguyện mang
Thu đến Đông về mùa đổi sắc
Mà tình còn mãi ấm nồng đang...
-LHM-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2009 15:50:01 bởi Lam Hồng Minh >

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 17.09.2009 19:05:42
0


Thân chào SĨ ĐOAN,
Mình quá bận rộn nên trả lời muộn,đừng buồn nha!
 
NIỀM THƯƠNG NỖI NHỚ
 
Lặng lẽ ra đi nhỏ lệ thầm!
Tình quê khắc mãi ở trong tâm
Đàn ngân réo rắt âm khoan nhặt
Sáo vọng du dương tiếng bổng trầm
Gửi những niềm thương về phố xá
Mang bao nỗi nhớ đến sơn lâm
Chiều vàng ngắm lá lơ thơ rụng
Lẻ bóng bên bờ đứng lặng câm!
Thi Nang 


CHẤP CÁNH ƯỚC MƠ
 
Lòng ta rộn rả những mơ thầm
Tuổi trẻ dâng đời thoả tự tâm
Tổ Quốc xinh tươi muôn sắc quế
Sơn hà gấm vóc vạn hương trầm
Trăm đàng dấn bướt xuyên sơn động
Mọi nẻo băng ngàn lướt cốc lâm
Sải cánh thân trai trùm vũ trụ
Hào hùng khí khái... cớ nào câm!
-sd- 
 
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 17.09.2009 19:11:59
0
 
 

 
TIẾNG TƠ LÒNG

Một tiếng tơ lòng mãi vọng vang
Người ơi có thấu dạ vương mang...!
Trăm năm yêu mãi lời da diết
Tồn đọng tâm tư thuở đã đang...!
-sd-

TÌNH VƯƠNG MANG

Có những chuyện lòng cất tiếng vang
Bao năm còn đó nặng vai mang
Như về chen lấn tràn tiềm thức
Thổn thức yêu người như vẫn đang
-LHM-


Tình em muôn khúc trỗi âm vang
Cuốn bước chân anh mãi nặng mang
Giá lạnh ru nồng hơi thở ấm
Như tình nẩy nở thuở còn đang...
-sd-

Nhạc tình êm ái mãi còn vang
Từ ấy lòng em đã nguyện mang
Thu đến Đông về mùa đổi sắc
Mà tình còn mãi ấm nồng đang...
-LHM-

 
Cung đàn ai dạo khúc ngân vang
Ngây ngất lòng ta tấc dạ mang
Hạ lướt Xuân tràn lòng khắc khoải
Mơ hoài một khúc lệ như đang...
-sd-



Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 18.09.2009 20:25:07
0


Tìm đâu em hỡi tìm đâu?
Anh đây! Hãy chọn- đêm thâu tâm tình!
Non cao em chớ dõi nhìn...
Đồng bằng dễ bước soi in trăng vàng.
-sd-

Tìm anh mấy cõi bể dâu
Mưa thu, nắng hạ... dãi dầu sương đêm
Núi rừng hoang vắng buông rèm
Thấy trăng anh đứng ngọt mềm nhìn em.
-MT-

 
Nhìn em giữa đám hoa rừng
Thanh tao, mềm mại... ngập ngừng nâng niu
Ngạt ngào... diễm lệ...yêu kiều
Đung đưa trước gió hiu hiu...xao lòng.
-sd- 
 

Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm: 16
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: TẬP THƠ- HOÀI NIỆM - 20.09.2009 13:34:47
0
Ta về nếm vị chua cay
Ngất ngây men rượu chẳng này tình xưa.
Sao trời soi ánh lưa thưa
Sầu đong chất ngất...gió mưa bão bùng.
-sd-
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 17 trang, bài viết từ 151 đến 180 trên tổng số 481 bài trong đề mục