*TẬP THƠ*TAN VỠ TÌNH ĐẦU*
Trích đoạn: Hoàng An
Ngẫm Đời.
Đêm tàn lẻ bóng nhớ thương ai
Nâng phím sầu bi,nát cõi lòng
U uất hồn tan, tim quạnh quẻ
Hận đời cay xé đắng bờ môi
Chim Âu bay mải chẳng quay về
Độc ẩm buồn đời ,nuốt rượu cay
Cất tiếng oán than ôi sự thế
Ngẫm đời đau khổ bởi vì yêu
Đã biết yêu thương chuốc rượu sầu Hải âu bay mãi chẳng về đâu Đón gió gọi trăng thêm lạnh vắng Cung đàn khải nhịp xoá đêm thâu. Yêu người chấp nhận nát tim can
Thề chẳng dối dang chỉ một lòng
Đả quyết theo em dù cuối nẽo
Bởi anh cần có mổi em thôi
Mây trời phiêu lãng buồn xa xôi
Cánh nhạn cô đơn chẳng đổi vời
Năm tháng quẩn quanh cùng chiếc bóng
Trời cao lồng lộng cánh tung thôi.
Nhớ Nguyễn Du
Xuân về bổng nhớ nàng kiều
Bao nhiêu bất trắc thương nhiều Nguyễn Du
Cho dù nàng có đi tu
Hoạn Thư nỗi máu trả thù Thúc Sinh
Sở Khanh lừa đảo bán tình
Nàng Kiều muốn chết liều mình nhảy sông
Tiền Đường tự vận không xong
Giác Viên cứu mạng trời đông ửng hồng
Gia Đình ,Kim Trọng,Kiều ông
Khuyên nàng nối lại tình nồng tri âm
Duyên tình nhường lại Thúy Vân
Nàng Kiều một dạ một thân thờ chồng …Từ Hải.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2011 10:05:01 bởi Hoàng An >
Con Gái !
Trời sanh con gái kiếp hồng nhan
Mi mắt đưa tình chết khối ông
Nóí có là không chàng dệt mộng
Đáng đời nàng liếc nhớ mông lung?
Trời sinh con gái dáng nên thơ
Trống vắng bơ vơ phải kiếm tìm
ong bướm nỗi niềm như ước hẹn
Mắt nai ,rơm rướm lụy anh hùng
Trời sanh con gái để mà yêu
Thương nhớ ngất ngây dạ chứa nhiều
Đợi chờ hồi hộp như bắt bướm
Hỏi ra tại ả nhả tơ tình
Trời sinh con gái khéo cười duyên
Mang mán trong anh mộng trời hồng
Lòng thầm thệ ước mơ nụ thắm
Sa chân nhắm mắt đợi anh bồng
Tự Tình..........
Từ khi mới biết Hải Âu
Nàng luôn trêu ghẹo thương sầu vấn vương
Khó khăn em ấy tỏ tường
Sẽ chia gian khổ cùng đường đêm thâu
Vì tôi nàng cũng đau sầu
Động viên an ũi nói câu ngậm ngùi
Cho dù em chẳng yêu tui
Ánh trăng vẩn sáng ngát mùi hương Lan
Chỉ nàng mới hiểu lòng chàng
Đố ai hiểu được trăng vàng sáng lu
Cho dù vĩnh biệt ngàn thu
Trăng lu ,trăng tỏ hôn bù kiếp sau.........
Nhớ Người Yêu!
Phố thị lên đèn ta nhớ em
Hương xa giọt đắng ,nắng bên thềm
Nỗi niềm hối tiếc tình xa khuất
Cứ mải đi tìm em ở đâu
.................
Cắc cớ phân ly chẳng được gì?
Thôi thì em hãy trở về đi
Cau trầu chờ đợi chừng khô héo
Cứ né chi hoài ôm khổ đau
.............
Trọn kiếp yêu em cả một đời
Lở mai xa cách nhớ nghìn thu
Tiếng ru ngày ấy còn quanh quẫn
Mắt hé môi cười anh ước ao.
Tình Đầu Ngây thơ
Từ khi anh mới biết em.
Tuổi tròn trăng lẻ, lén em, yêu rồi.
Em rằng:Còn bé bảo thôi.
Tình đầu đẹp nhất trên đời, bé ơi!
Bây giờ nuốt tiếc tình khờ.
Đố ai tìm được , tuổi mơ thuỡ nào?
Năm xưa vụng trộm bẽ đào
Bây giờ nàng nở duyên trao xứ người
ĐỜI NGHỆ SĨ
Kiếp người nghệ sĩ lỡ tha phương .
Tiếng hát lời thương gợi nhớ nhiều
Đêm đến tạo niềm vui khán giả
Nhập vai thận phận khổ như mình
Làm vui tất cả với muôn người.
Em khóc đêm về phận lẻ loi .
Lận đận tình duyên sai phải lứa .
Yêu em thì ít bỏ em nhiều
Oán than thân phận tợ như Kiều.
Lưu lạc trời Âu chục mấy năm
Hạnh phúc đơn sơ em ước lắm
Trung nhân hội ngộ dạ vui lòng
Cầu trời khẫn phật lạy xin ông.
Lạc lõng trời đông thân một mình
Mong ước xuân về xuôi vạn lý
Đường đời muôn nẽo hết thương đau
Cảm ơn Ang nguyễn nhiều lắm .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2011 04:51:03 bởi Hoàng An >
Kiếp Cầm Ca
Đời nghệ sỹ sống tha phương hiu quạnh
Gieo yêu thương bằng tiếng hát lời ca
Màn đêm xuống tạo niềm vui cho khán giả
Nhập vai tuồng khổ hạnh khắp dân gian
Sau giờ diễn em về căn phòng vắng
Khóc cô đơn mơ ước một tấm chồng
Tình lận đận duyên sai không phải lứa
Bởi yêu nhiều nhận được chẳng là bao
Em thơ thẩn như nàng Kiều lưu lạc
Chả trách ai do số phận vậy rồi
Chỉ mơ ước vì khoãn đời còn lại
Gặp ý trung nhân hội ngộ thuyền quyên
Em cầu khẩn vái van xin trời phật
Hết bơ vơ nơi xứ lạ quê người
Gió xuân đến khắp nẽo đường quê mẹ
Để muôn đời vạn kiếp hết thương đau
Nhậu!
Uống rượu say mèn chưa chịu thôi
Còn đòi uống nửa hứa tăng hai
Lai rai chút chút ,không cần nhắm
Miệng nói tay quơ chân bước xiêu
Nổi hứng vô vô vang khắp xóm
Cụn ly lốp cốp thét rần trời
Đứa ngồi ,đứa đứng phung tung tóe
Tay bắt hẹn hò tạm biệt nhau
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2011 13:23:08 bởi Hoàng An >
Nguyệt!
Tháng giêng trăng sáng tết Nguyên Tiêu
Trở lại vườn yêu gió gặp diều
Đau khổ bấy lâu tan biến hết
Trăng vàng soi sáng mát tơ duyên
Mây giăng che phủ giờ bay hết
Năm tháng đợi chờ thõa ước mong
Mắt biếc ngày xưa nay hiễn hiện
Dang tay ôm lấy giấc tình nồng
Nghẹn.
Vườn thơ ế ẫm tợ như chùa
Lẩn khuất trời mây đợi gió mưa
Nghe tiếng Hải Âu kêu thãm thiết
Chắc là vong bão mới vừa tan?
Nhìn xa trông ngóng đợi em đến
Tay bắt mặt mừng xiết thật lâu
Vãng chuyện đôi câu hai đứa nghẹn
Đố em có biết kẻ nào sầu?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2011 11:43:51 bởi Hoàng An >
Tuổi 15
Tuổi em vừa chớm chẵn mười lăm
Lớp chín trinh nguyên áo trắng đầm
Nhún nhãy vui đùa cười hể hả
Trộm nhìn lén nhớ mộng xa xâm
Nghẹn lời muốn tỏ lòng lo ngại
Bổng trống tan trường dáng biệt tâm
Lắng đọng trong tôi nhiều luyến nhớ
Hè sang tiễn biệt khóc mưa dầm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2011 11:56:51 bởi Hoàng An >
Hồ Xuân Thu.
Hồ ..thu tỉnh lặng gió vi vu
Xuân..chả về đâu bởi gió mù
Thu ..đến lá rơi bay lã tã
Yêu Em Nhiều Lắm Có Sao Không?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2011 06:12:32 bởi Hoàng An >
Tình Phụ.
Chồng phụ em rồi có phải không ?
Hương xưa gối chiếc tái tê lòng
Còn đâu câu hứa tình tri kỷ
Vợ khóc xa chồng duyên bẽ đôi
Giọt lệ năm canh sầu vĩnh viễn
Biển thề xa thẵm , nhớ mênh mong
Sóng đời xô ngã hương còn đó
Thay dạ bưởi bồng duyên dở dang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2011 07:52:32 bởi Hoàng An >
Thiên Thần Tình Ái
Xa em lâu bổng nhớ nụ hôn đầu
Giây phút ban đầu bồng bột ngây thơ
Anh ngẫn ngơ bởi vị ngọt môi mềm
Em ngây dại như thiên thần tình ái
Hút hồn anh vào biển nhớ mênh mông
Ánh mắt ấy đưa anh vào cõi chết
Như thiêu thân lao thẳng ngọn lửa tình
Dẩu trời gầm thì đỉa đả bám như sam
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2011 08:18:54 bởi Hoàng An >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: