*TẬP THƠ*TAN VỠ TÌNH ĐẦU*
Lặng Lẽ Mà Chi
Lặng lẽ mà chi hãy đến đây
Gió trăng đợi sẵn có anh nầy
Yêu thương vào bến chờ rồi nhé
Sao mải chần chừ chẳng gió mây
Lặng lẽ mà chi đừng giận nữa
Bao dung tha thứ nhớ thương đầy
Em về gương vỡ nay lành lại
Duyên thắm môi trao dạ ngất ngây
Nhớ Mải Một Người
Xa em đã mấy mùa trăng
Sao lòng vẫn nhớ phải chăng yêu rồi?
Xa em chỉ biết hận đời
Tại ai tôi phải mất người mình yêu
Xa em lòng dạ trăm chiều
Oan tình khắc nghiệt bày điều dở dang
Tại sao tôi mải nhớ nàng
Con tim rỉ máu trăng vàng biết không?
Nàng đi bỏ lại gió giông
Tình đầu tan nát bão lòng biết chăng?
Thà rằng đừng nói yêu chàng
Thì tôi đâu phải ngỡ ngàng mất em
Ước Gì.
Ước gì trời mọc đàng tây
Vẽ đường em ấy về đây với mình
Xa trường mất một bóng hình
Nàng đi tôi mất người tình mộng mơ
o0o
Ước gì trăng lặn trời đông
Để em thức giấc nhớ mong hẹn hò
Qua sông lụy bến đợi đò
Mất em không biết hỏi dò với ai
o0o
Ước gì biển hóa bể dâu
Nuôi tầm dệt mộng tình đầu thuở xưa
Thu chiều gắt gõng hay mưa
Còn ai đâu nữa đón đưa đêm về
0o0
Ước gì em ấy bắt phôn
Để tôi xin lỗi chở hồn về chơi
Gió mưa là bệnh của trời
Còn ta nhớ mải những lời em yêu
Ước Gì Em Ấy…
Ước gì người ấy nhớ tôi
Để hồn sống lại cho môi hé cười
Mất em dại nhở nữa đời
Làm sao sống nổi hời người dấu yêu
Ngày xưa vội nhớ thương liều
Bây giờ hối hận van kiều chớ đi
Hồi gia vun vén hàng si
Thu tàn xuân đến đợi khi ấy về
Ước gì người ấy nhớ quê
Đáo lai làng củ sơn khê mịt mù
Để nàng nghe tiếng chim gù
Thương cha nhớ mẹ tình thù thứ tha
Xa em tim đập ta bà
Tại anh tại ả hay là tại ai?
Anh thề lòng dạ thẳng ngay
Oan tình vô tội hiểu sai anh rồi……….
Nhớ Lắm Người Ơi
Từ khi em bỏ anh rồi
Nàng đâu thấu hiểu nữa đời khóc đau
Ngồi nhìn nhớ đó âu sầu
Tim can vụng vỡ chìm sâu vũng buồn
Thu chiều lá đổ mưa tuông
Nhớ em nhiều lắm lệ cuồng sót xa
Sao lòng mải mộng trăng ngà
Nàng không chịu nhở trời già biết không?
Em đi bỏ lại tình nồng
Còn ai đâu nữa, lửa hồng hấp tim
Chim non mất mẹ gào tìm
Mất em chỉ biết chết chìm bể yêu
Đoạn tình vắng bóng mỷ miều
Em ơi sao nở gieo điều trái ngang
Anh thề chẳng dối gian nàng
Đừng tin kẻ xấu bẽ bàng tình anh
Tỏ Tình Mùa Trăng
Trăng rằm ,tháng tám, trăng tròn
Yêu em từ ấy đã mòn ba trăng
Em thề ước hẹn chung chăn
Qua cầu Ô Thước đèn giăng hai làng
Trăng thu soi sáng tình nàng
Em còn nhớ hứa cùng chàng sang thu
Trăng tàn xé nát mây mù
Soi đường dẫn lối thưa u em rồi!
Gật đầu thầy đã mĩm cười
Lá vàng năm tới sẽ mời bà con
Trăm năm nước chảy đá mòn
Lòng son dạ sắc anh còn y nguyên.
Trung thu gió nhẹ lừa duyên
Sao em nở nói thuyền quyên vỡ rồi
Tim anh nhức nhối rối bời
Tình đầu từ chối thì đời nát tan.
Tình Si dại Khờ
Chúc mừng nàng đã có nơi
Trăng rằm anh đợi lã lơi gió về
Si tình nhớ mãi lời thề
Ngày xưa người ấy bỏ quê sang Đài.
Đôi mươi tuổi mộng tóc dài
Anh mơ trời ấy từ rày về sau
Cho dù lòng mãi nhói đau
Không hề hối hận lỡ sầu vì ai
Khóc Chia Xa.
Hai mùa thay lá nhớ còn không ?
Giá buốt đêm thu gợi tất lòng
Vội bỏ xem thường rời cố quốc
Nụ yêu chớm nở vứt sang sông
Chồng giàu hớn hở đẹp như mơ
Từ giã tình xưa biệt bến bờ
Cuối phố mình ta ôm tượng đá
Lệ cuồng dâng mãi hận mình khờ
Vu quy buồn chán uống không say
Ta để mất em tại bất tài
Ông tạo khéo bày se chĩ thắm
Dáng kiều ẽo lã hốt hồn ngay
Sang sông từ giã xóm quê nghèo
Vui bước chồng tây gắn bó theo
Bỏ tật đèo bồng trăng chót vót
Ta về mót lại đợi duyên bèo
Ước Gì Em Ấy…
Ước gì người ấy nhớ tôi
Để hồn sống lại cho môi hé cười
Mất em dại nhở nữa đời
Làm sao sống nổi hời người dấu yêu
Ngày xưa vội nhớ thương liều
Bây giờ hối hận van kiều chớ đi
Hồi gia vun vén hàng si
Thu tàn xuân đến đợi khi ấy về
Ước gì người ấy nhớ quê
Đáo lai làng củ sơn khê mịt mù
Để nàng nghe tiếng chim gù
Thương cha nhớ mẹ tình thù thứ tha
Xa em tim đập ta bà
Tại anh tại ả hay là tại ai?
Anh thề lòng dạ thẳng ngay
Oan tình vô tội hiểu sai anh rồi……….
Ước gì người ấy nhớ tôi
Để tôi nhớ lại gấp đôi thuở nào
Bao giờ trăng được lấy sao
Em thôi lầm lỡ mình trao nụ hồng
Ước gì người ấy bắt phôn
Tim ta rạo rực mất hồn ngẫn ngơ
Con đường hò hẹn duyên tơ
Ngày xưa hai đứa ước mơ chung nhà
Ước gì tim đập ta bà
Chỉ cần em hỏi “anh à! nhớ không? ”
Bão gần cấp chín mưa giông
Em A một tiếng cõng bồng dạ vâng
Ước gì trở lại chí thân
Ơn đền gá nghĩa châu trần bấy lâu
Anh về chốn cũ gom sầu
Vùi chôn thật chặt ôm bầu tương tư
Ước gì nàng đọc bài thơ
Tâm tình nhắn gởi chàng khờ thuở xưa
Nữa đời thương nhớ chưa vừa
Bây giờ thương mãi chẳng chừa em ơi……..
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/65757/804C60236F9B425AAC146CFCAC053C40.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2011 21:32:42 bởi Hoàng An >
Xa rồi !
Phượng rơi ve gọi sang hè
Chiều mưa ly biệt hàng me rũ buồn
Xa em mất lối lệ tuông
Nữa đời còn lại ai thương lấy mình?
Đâu đây ẫn hiện bóng hình
Nụ cười thuở ấy chân tình gió mây
Thu sang lá đổ rơi đầy
Chứa chan kỷ niệm những ngày có nhau
Xa em dạ cắt lòng đau
Bởi em không hiểu lòng sầu vì ai
Phải chăng khờ dại bị đày
Yêu trăng chót vót đêm ngày mơ hoa
Tại mình thương nhớ người ta
Trai nghèo lầm lở yêu xa mến gần
Mất em mất cả đường trần
Xa em xa cả tấm thân ngọc ngà
[
size=4]Lá Thư Đài Bắc.
Mấy đông cách biệt nhớ u hiền
Sang xứ Đài Loan buộc ép duyên
Thân gái dậm trường tơ liễu yếu
Lìa xa cha mẹ dối tình tiền
Còn son bươn chảy phải hy sinh
Ân ái duyên tơ chẳng đặng tình
Tuổi mộng xem chừng con sắp mất
Tan rồi giấc mộng tuổi bình minh
Gió luồng đông lạnh nhớ nhà ghê
Nhớ cả ngày xưa đợi đón về
Đôi bóng hẹn hò yêu vụng trộm
Không ngờ lạc bước cõi phu thê
Biết trước cảnh tình con chẳng đi
Khổ đời cơm áo gạo tình si
Mẹ hiền thương nhớ xa người ấy
Hối hận Ôm đau suốt một thì
Phụ tình phụ nghĩa phụ ân nhân
Tan nát ruột gan khổ tấm thân
Xây cát lâu đài mơ vào mộng
Đài Loan đất hứa lệ buâng khuâng
Hai hàng lệ đẩm ứa hoen mi
Nhớ quá mẹ ơi mất chổ tì
Xa xứ ngỡ là đời sẻ đổi
Nào ngờ bến đụt phải chia ly
Tỏ Tình Đêm Thu!
Nắm tay đi cạnh trăng vàng
Đêm thu gió nhẹ bên nàng đắm say
Tặng em một bó hoa đầy
Tình anh gởi trọn kiếp nầy nhận không?
Lén yêu lựa tặng hoa hồng
Tỏ tình đêm vắng trăng không gật đầu
Chợt lòng căng thẳng lo âu
Ngẫn ngơ chẳng hiểu lắc đầu thật sao?
Mĩm cười em liếc vẫy chào
Trăng vàng rực sáng đường nào ái ân
Bao năm chờ đợi xa gần
Ngày nay chãnh mặt chẳng cần đón đưa
Dấu che ngấn lệ dưới mưa
Oan tình em tiễn người xưa vội vàng
Chạy theo danh vọng xứ Hàn
Mặc anh gào khóc hỡi nàng thấu chăng?
Hận Tình Phụ Bạc
Mưa buồn rớt hạt tương tư
Vệt chiều nắng tắt hình như nhớ nàng
Đội mưa chờ đón tầm tan
Bây giờ người ấy đã sang xứ người
Tim ta vụng vỡ hận đời
Nàng đi tôi ở cách trời lệ tuông?
Mất em mưa tạnh trăng buồn
Mây che giăng phủ ngọn nguồn hèn sang
Trở Lại Cố Đô
Ả bán hàng hoa lẫn trái cây
Hương thơm hòa quyện phút giây nầy
Mĩm cười chào hỏi mời mua giúp
Môi hé gật đầu gọi bán đây
Áo tím ngày xưa như ẫn hiện
Dáng hồng thanh lịch khắp trời mây
Vân Lâu ngày ấy giờ hoang vắng
Nón Huế che nghiêng gợi nhớ đầy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2011 07:00:10 bởi Hoàng An >
Cự Tuyệt Tình
Nàng đi lúc gió thu
Bối rối như mây mù
Chiều vàng em giã biệt
Biển lặng sóng ưu tư
Lá rơi đầy gốc phố
Giọt đọng ướt đầy cành
Em thay lòng đổi dạ
Gọi mãi chẳng thèm ơi
Tôi buồn em có biết
Như lá lìa mùa thu
Cau trầu khô héo bỏ
Ngọn gió nào theo anh
Trời sanh chi gái đẹp
Đày đọa bậc nam nhi
Yêu thầm yêu lén lút
Trút cả niềm riêng tư
Giá như đừng cự tuyệt
Ta chả phải khóc sầu
Tình đầu chưa nát tan
Ta mãi nhớ trăng vàng...........
Nàng mơ sang xứ khác
Ta ở lại nhớ thương
Con đường tình đứt đoạn
Ai khổ luỵ vì ai?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2011 07:08:49 bởi Hoàng An >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: