away
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 21 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 312 bài trong đề mục
hideaway 14.11.2009 16:28:35 (permalink)
ồ..
hì hì.. Dr Chang tặng hoa cho mình nữa. hoa cúc vàng ươm! Craig nói nhiều người fancy mình quá thôi Craig khỏi fancy mình nữa. ngay lập tức mình dện nguyên 1 cái hoa cúc vào mặt Craig. phèo. phèo. lòng tham không đáy, mình muốn Craig fancy mình cơ.
ừm..
sáng nay định dẫn nhau đi ăn pizza hut (ọach ,ở anh cũng có pizza hut, ở việt nam cũng có pizza hut, tại sao lại còn dắt nhau đi ăn pizza hut ở singapore?).. anyway, đi.
trời mưa như thác đổ. chuyển sang đi ăn đồ Nhật. mình thì toe toét lắm, còn mặt Craig như cái mâm, cautious hết chỗ nói, ăn từng miếng bé như con ve.
xong về, ghé thư viện, mượn những cuốn tưởng cho con nít mà thật ra là cho người già.  xong vui vẻ vui vẻ. cả hai bớt depressed rồi.
và bây giờ mình ngồi đây, trời lạnh và xám. Craig chắc lại chơi trò ngủ ngày rồi. mình ngồi đây, 5 rưỡi chiều, lạch bạch gõ reflection để nộp cho IRO. học kỳ sắp kết thúc rồi. cảm thấy chạnh lòng thế nào ấy. nhưng không sao. we are happily going on with a full understanding that we are going no where.
không sao.
à, hôm nay 1 đám kéo nhau đi malay chơi lần nữa. mình ko đi. ở nhà. giả bộ học thi (mà thật ra là nằm lên nằm xuống ngủ vật vờ vật vờ vì thời tết quả là thúc đầy chuyện đó!).
mình sẽ viết refelction thật hay nhé, bị vì
Information from this report may be used for marketing of the programme, which will include but not restricted to the following avenues: IRO website, brochures, flyers and information sessions to students. This report will also be sent to Temasek Foundation.
khéo nó dc lên flyer cho chương trình năm sau. há há há. đấy đấy, lại ngạo mạn nữa rồi. xuống thôi, xuống, xuống, xuống!
có lẽ mình trích dẫn 1 bài thơ bé nhỏ, mà mình thương vô cùng:

let us play, for it is yet day
and we cannot go to sleep;
besides, in the sky the little birds fly
and the hills are all covered with sheep.
William Blake, English Poet, 19th Century.
hideaway 14.11.2009 16:30:22 (permalink)
à, mình dc Prof Tan Ern Sen mời gặp mặt để đàm đạo nữa. thứ 4 tuần sau. vạn hạnh, vạn hạnh! 
hideaway 16.11.2009 19:26:13 (permalink)
giời ôi là giời. thế này thì cơ khổ..
câu hỏi: tại sao không ăn thì đói, mà ăn vào thì khó chịu trong người?
trả lời: không biết.
thế có khổ ko chứ hở giời.. ko ăn thì đói, khó chịu. mà ăn vào thì ko đói, nhưng khó chịu gấp đôi. thật là éo le quá lắm.

hôm nay sáng ngủ dậy trễ (làm như chuyện này lạ lắm!), xong vắt giò vắt cổ chạy sang Engine để gặp Eero, giao nộp câu chuyện trong chain-story. ta nói, Eero trí thức, nhìn xinh xinh, không dễ gần mà cũng không dễ xa. dễ thương đáo để. chẹp chẹp. hôm trước Eero vào PGP ăn cơm chung với mình, vui vui. Jukka và Eero. hai người từ Phần Lan. làm mình muốn wa Phần Lan ở ít lâu quá thể. nếu ở đó ai cũng như Eero và Jukka, thì còn gì thích hơn ? thích Eero rồi nhen! thích luôn Jukka nữa rồi nhen! (nghr giọng thấy dê xồm dễ sợ!)

xong mình ra central forum, ta nói bữa nay trời xám xịt lạnh ngắt à . mưa phùn. gió hiu hiu. mình làm 1 cuộc cách mệnh. ko ngồi trên bàn, à ko , ko ngồi trên ghế (ai lại ngồi trên bàn bao giờ), mà xuống sàn ngồi. ngồi 1 hồi, chuyển sang nằm. nhưng chả sao. hôm nay mình mặc quần tây dài, áo thun, rồi áo khoác. nên nằm ngồi lê lết cái kiểu gì thì cũng "kín cổng cao tường", chứ ko "vườn không nhà trống". nằm ngồi đọc sách, thỉnh thoảng điểm xuyết bằng việc đi mua highlighter với lại si cô la. cuộc đời thần tiên dễ sợ, dù thứ 7 này đi thi 2 môn rồi. xong kết thúc section này bằng việc vẽ 1 bức tranh bút chì cái cảnh trước cửa forum. bức tranh bao gồm : mấy cái cây to, đẹp, cao, tán rộng (cây ngoại nhập mà), đứng run run vì lạnh lẽo giữa 1 chiều mưa bụi, và 1 cái xe buýt, và vài cái lá rơi.

ừm. Craig đỡ depressed rồi, chắc nhờ đi gym. hồi hôm nào ấy hai người ngồi nói nhảm, chơi nhảm.
1. chuyện máy báo cháy.
thảo: hey, cái đồ đó là cái đồ gì?
craig: máy báo cháy đó mờ. nếu trong phòng có khói thì nó sẽ la lên. ở trỏng có chất phóng xạ đó, ăn vô chết liền.
thảo: vậy mấy chỗ khác thì ăn dc ko ?
craig: được, ăn được. thảo ăn thì craig chỉ cho the right parts mà ăn.
thảo: ờ.
kết thúc ván 1 : thảo nhảm, craig không nhảm.
2. chuyện khách sạn.
craig: ê bữa nào mình đi khách sạn đi, lựa cái nào wành tráng.
thảo: ờ, fullerton đi. cái khách sạn tổ chảng kế singpore river đó. hồi đó nó là general post office đó.
craig: ừa, mình vô mướn phòng bự nghen. rồi xong mình gọi phục vụ đem sâm panh tới tận phòng nghen.
thảo: ờ.
craig: xong rồi mình tip anh phục vụ thật sộp nghen.
thảo: ờ.
craig: vậy rồi...mình ăn máy báo cháy nghen.
kết thúc ván 2: craig nhảm, nhưng thật ra cũng ko nhảm lắm. nếu tuân thủ kế hoạch đó thì ăn máy báo cháy mà chết là hợp lí rồi, bị vì tiền đâu mà trả cho khách sạn chứ...
3, chuyện thí nghiệm khoa học.
nguyên - vật liệu: bột bắp, nước, cái tô, ống hút, ly giấy, và cái cement mixer đồ chơi LEGO
thành phần tham dự: craig - đội trưởng đội thí nghiệm, thảo - trợ lí đội thí nghiệm, kiêm khán giả, kiêm nhà phê bình
nội dung - mục đích: tìm hiểu
* non newtonian fluid
* hiệu ứng của việc thay đổi áp suất giữa các môi trường khác nhau
* và ứng dụng của hai điều trên
thành tựu: 1 cái tô dơ hèm, 1 cái xe dơ hèm, 1 cái bàn dơ hèm, 2 cái khăn lau mặt dơ hèm, 4 bàn tay dơ hèm, 2 cái mắt kính dơ hèm.

thôi quay lại với hôm nay và lúc này.
1. đọc cho nhiều vô. nhét cho nhiều vô. sắp thi rồi em ơi.
2. đi gặp Prof.
3. sửa sang lại dạ dày (bằng cách nào đây?)
4. hỏi lịch đi indo
5. chuẩn bị cho leadership forum
6. in lecture notes
7. có thể làm một quyển lưu bút nhỏ (thật ra mình ko ham lắm. mình ham let it go hà...nhưng ko biết sau này mình có hối hận ko)
vậy đó. đời nó chỉ có lòng vòng bao nhiêu đó thôi đó...
hideaway 18.11.2009 15:59:18 (permalink)
trời ơi, há há há, mình chính là một con cá!
oh no, oh no, mình là người phụ nữ hiện đại. hôm nay mình tự hào về mình lắm ? ủa, nói vậy hơi tối nghĩa. nói lại. mình tự hào về "mình của ngày hôm nay" lắm. trời, cái này nghe "tây" quá. nói lại. hôm nay mình productive lắm. gì đây, productive là thế nào. nói lại. hôm nay mình làm việc tốt lắm!
ờ, vậy đi. hôm nay mình làm việc tốt lắm.
(bắt đầu khoe khoang)
-sáng dậy lúc 10h nhen, sớm nhen!
-sửa soạn xiêm y (xanh lè từ đầu tới cuối)
-in 1 đống lecture notes, hay chưa!
-đi lấy bài research paper hôm bữa ở research center, which nằm 1 một góc bé xinh trong ADM block, phía trên máy rút tiền màu tím.
và, ôi chao ôi chao: A- , tương đương 4.5/5, lấy điện thoại ra bấm : 5/10 = 0.5*4.5 =9. há há. gặp Ken, bài của Ken dày như cuốn sách, bị vì Ken in one-sided. Ken B+, cũng khá quá khá quá. Ratha thì C+. mình dòm lại A- của mình, thiệt là vui mừng hớn hở. tung tăng ra về vì dc khen "good analysis of the data".
-chạy qua thư viện, làm một cuộc phiêu lưu không đích đến. số là hôm qua tay xách nách mang cho nhiều vô, quăng mẹ nó cuốn Down to Earth ở đâu trong cái thư viện 6 tầng này. check trong tài khoản thì nó vẫn nằm chình ình trong mục check out của mình, nếu ko tìm dc nó = mình làm mất sách (dù nó chắc chắn ở đâu đó trong thư viện) = tiền!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! ôi, chân bước đi, mắt dáo dác, lòng run sợ. xà nẹo xà nẹo vòng quanh 6 tầng lầu một hồi, phát hiện ra em nó. thiệt mừng hết lớn. lật đật vất nó vào thùng trả sách, chả thèm đọc nữa.
-chạy qua university health center. gặp bác sĩ. dc kê đơn. uống thuốc, bụp. hy vọng mình sẽ thấy khá hơn.
-chạy qua department of sociology, gặp prof Tan Ern Sen. hỏi han hỏi han, vui quá trời, mình "té ngửa" ra dc nhiều điều. cuồi buổi prof còn cho "cái đồ hít" gắn trang trí tủ lạnh, và còn cho mình mượn sách nữa. mình bảo "thôi, em panic lắm rồi, ko đọc ko đọc". xong ra về.
-trên đường về gặp Eero và bạn Eero. hí hửng hí hửng.
giờ trời mưa, mình sẽ về PGP, đọc sách. vậy đi héng. mà để đi kiếm gì ăn cái đã.
mình hy vọng mình có thể học tốt.
hideaway 18.11.2009 19:52:02 (permalink)
KHÔNG ĐƯỢC KHÓC.
hideaway 18.11.2009 22:33:51 (permalink)
Marcus email. Craig doesn't.
Marcus tung hê lên là Marcus và mình "now available" on WebCast. Marcus hôm trước nói về politics. bầu cử các loại ở Đức. mình nói về delusion of grandeur của the young vs. the elderly. nói thì nói thế, ai biết là dc record đâu trời. từ giờ nếu cá nhân nào trong 500 sinh viên trong cái lớp của mình quyết định nghe webcast để học thi thì sẽ phải bước wa 2 cái bài phát biểu kinh hoàng của M và mình. thật kinh dị. giọng mình nhão nhoét như cơm nát cho em bé vậy.
fine fine fine...
đang nghe what's up. cố gắng nuốt hết vào trong. nước mắt nước miếng. nuốt vào. nuốt vào. mình sẽ không sao đâu. sẽ không sao mà.
i know i can cope. i can cope and i know i can cope.
sẽ ổn. chắc chắn ổn.
its okay.
its okay.
à, em Phương sắp đi Phần Lan học, thật là thích quá đi..
về phần mình, nuốt nuốt nuốt.
không sao. sẽ không sao.
chắc chắn ổn. cố lên. chắc chắn là ổn.
hideaway 25.11.2009 16:18:41 (permalink)
cuộc đời lắm ngang trái kiêm bể dâu.
mình thi xong rồi.
môn đầu là social research methods. 20 câu trả lời ngắn, 1 câu essay dài, và phân tích 2 bảng số liệu. ôi... như nước chảy hoa trôi. trả lời cho qua ngày đoạn tháng. xong co giò chạy qua MPSH 5 để thi tiếp.
môn human development. dã man kinh hoàng 60 câu trắc nghiệm và 3 essay questions trong 2 tiếng đồng hồ. ôi mà thôi, mình nổ banh trời. gì mà psychosocial theory, psychoanalytic theory, ecological theory, egocentricism, tùm lum tá lả lên. nổ xong, kiệt sức.
nhưng vẫn chưa hoành tráng bằng môn making sense of society. 3 essays. ở nhà nói khác Mác nghĩa là đi tự sát. qua đây khoái trá quá, mình xài quá trời thứ để trình bày 1 cách êm ái những gì mình ko đồng ý với Mác. ko biết có...tự sát ko nữa. chắc không.
mình chọn 3 câu. câu 1 là ngồi biện bạch cho ông Peter Berger khi ổng biểu "sociology as a way of seeing". câu 2 là ngồi cãi chày cãi cối coi là the elderly people có constitute a minority group in the same sense that could be used to charactereize certain categories of people based on race, ethnicity, class, ghender, or sexuality hông. câu 3 là based on ur understanding of the various perspectives on social inequality dealth with in this module, how would u conceptualize the class structure in capitalist society.
ôi mà ta nói, dân tình chết như ngả rạ với đề thi. mình cũng chết ngóp chứ sống cái nỗi gì.
chả nhớ mình nói gì..  gì mà pluralist theory, elitist theory, state-centered theory, rồi power, rồi còn nổ ra mấy cái simili nữa. đúng là mình học văn riết rồi... tsk tsk...mà thôi, cũng chả cần nhớ. quên đi.
mình gặp Marcus nhiều. ở Starbucks ở thư viện này nọ. gặp anh chủ tịch VNC cũng nhiều. gặp Eero cũng nhiều. gặp người khác nhiều. chỉ không gặp Craig thôi. nếu có cũng chỉ là tình cờ đụng mặt ở main foyer hay nanyang thôi vậy hà... học kì sắp hết rồi, game sắp over rồi. hai người để 1 thời gian thế này làm transition vậy. cũng thê thảm lắm, nhưng that's the way it is. mình không than van kêu la gì.
thật ra cũng có, nhưng mình không phun ra thôi . nuốt. nuốt. nuốt. nuốt nuốt nuốt.
hôm nay ở nhà cả ngày. mình chắc cần stay in đâu vài ngày để bình tâm trở lại. hổm rày moody và stressed lắm đó chớ, mà tại mình ngậm miệng.

hổm rày mình chiến đấu cũng oanh liệt lắm. bằng tất cả tấm lòng.

phải vậy chứ sao giờ.
mình sẽ còn phải chiến đấu tiếp, nhiều lắm. chiến đấu tới chừng nào sức tàn lực kiệt, nổ cái bùm. chết quẻo quèo queo. thì mới ngừng lại.

mình hình như hơi sốt lại. mượn quá trời sách về nằm đọc. toàn fairy tale không. đọc thấy Brother Grimms kỳ quá nha. không chịu cite đàng hoàng gì hết à, ém nhẹm công trạng của quý vị phụ nữ hết trơn. đọc E.E. Cummings và đọc fairy tale của Oscar Wilde, đắng như là thuốc bắc. đọc mấy cuốn classical sociology. đọc um sùm lên. hồi hôm mình ngồi trong phòng riêng nuốt hết tức giận hờn ghen tủi nhục lo sợ cay đắng xuống bụng, mặt mày nghênh nghênh ngang ngang trong phòng, ai dè bò xuống reading room, ngay chỗ công cộng mình ngồi khóc. ta nói nuốt ko nổi nữa rồi. mà thôi, nuốt không nổi cũng nuốt. nuốt tiếp. nuốt vào. nuốt nuốt nuốt nuốt.

hôm nay ngồi sort it our, ta nói phải viết đâu gần 30 cái email, chưa viết xong nữa.. mình mới viết dc 6 cái thì đau đầu quá. rồi giờ mình đang có kế hoạch ngồi thiết kế mấy thiệp cám ơn rồi in ra gắn ribbon cho mọi người làm bookmark. hôm wa ngồi vẽ vời trên máy tính dc 2 cái. 1 cái cho Ms Vanita. 1 cái cho Dr Boboy. giờ mình làm cho Prof Tan, rồi mọi người trong chương trình, rồi...... a. qua đây mình quen ít nhất cả 90 người, nếu làm hết chắc chết. mà thôi làm đi. không nói nhiều. làm đi.

rồi giờ mình cũng tranh thủ xài tư liệu ở đây để viết niên luận cho ở nhà. năm nay dc thấy LHL supervise thì đúng là thích quá trời còn gì.

Tumi depressed, mình thành cái cột. dù cái cột này cũng depressed dữ lắm.. dù sao, em cũng sẽ làm cái cột cho thầy... thầy yên tâm nha.

mình dọn phòng và đem đồ đi giặt. đem cả mền gối đi giặt và sấy.. chắc cũng sắp xong rồi.

mình bắt đầu pack up. mình phát hiện ra sách vẫn là thứ mình mua nhiều nhất. nhiều hơn hẳn quần áo. quá trời sách. nặng chình ịch, ko biết lố bao nhiêu kg rồi đây.. khéo phải quăng quần áo lại, để lấy kg mà đem sách về.

và mình depressed khủng khiếp, giờ hỏi depressed tại vì sao thì hết biết nổi rồi. nhiều nguồn cơn quá thành ra 1 cục bùi nhùi rối rắm. mà thôi. mình đang giải quyết từ từ.

từng tí 1.
sẽ gỡ dc thôi.

sẽ thoát dc thôi. còn bây giờ thì cứ nuốt đi. nuốt đi. sắp về tới nhà rồi. bứng ra khỏi cái hoàn cảnh này thì depression của mình sẽ giảm xuống thôi. sắp về tới nhà rồi. mình chỉ cần nuốt thêm ít lâu thôi..

sẽ gỡ dc hết thôi.
giờ quay lại dọn dẹp tiếp. mình quăng đi ko biết bao nhiêu là thứ mà mình đã định giữ lại.
mảnh vé máy bay. flyer của mấy chương trình mình tham dự. bản đồ sing, bản đồ nus, bản đồ malay, brochure, voucher, thẻ thành viên, vé vào cửa các loại.. đã quăng đi 5 túi nylon toooo rồi, vẫn còn nhiều quá. mình đang ngồi lựa..

không sao đâu.
nóng quá.
hideaway 25.11.2009 19:44:53 (permalink)
đau bụng quá...... trời ơi.. mình ăn mới có mấy muỗng thôi mà...
cứ nghĩ hy sinh phần cơm là khổ rồi, ai dè lết lên phòng còn đau đớn thế này..
hideaway 25.11.2009 22:55:37 (permalink)
cố gắng lên. tự kiềm chế. hãy tự kiềm chế..
nhưng mà mình muốn như Enrique, hét ầm lên bằng tất cả sức mạnh của cái cuống họng.

MAYBE YOU WERE RIGHT
BUT BABY I WAS LONELY
I DON'T WANNA FIGHT
I'M TIRED OF BEING SORRY!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


hideaway 26.11.2009 03:23:59 (permalink)
mình biết mình đang trải qua 1 giai đoạn căng thẳng. tinh thần xuống dốc nhiều. tránh mọi cuôc vui chơi gặp gỡ. nhưng sao lại đến mức ăn vào thì ói ra, và gần 4 rưỡi sáng mà mắt vẫn ráo hoảnh thế này.  tim đập bình bịch.
mình biết mình đang gồng lên để đối phó, với người khác và với bản thân mình.. nhưng sao lại ra nông nỗi này.
nhưng không sao.
mình sẽ không hé răng ra. mình sẽ chỉ báo tin thắng trận thôi. bao nhiêu tin thua trận mình nuốt hết.
ừm.
và mình sẽ cố gắng hơn trong công tác emotionaal regulation. mình sẽ giải quyết êm thấm mà, không sao đâu. ừm. không sao hết.
4 rưỡi chưa ngủ, có thể 5 h sẽ ngủ. never mind.
đợi tí xem sao vậy.
và ngày mai mình hy vọng mình ăn đc. hôm nay cả ngày chỉ có nửa gói mì và vài muỗng cơm. nhưng lại nôn ra gần hết.
haizz..
dần dần sẽ khá hơn. mình làm được mà.
à, xem trên mạng thấy mấy em bé dễ thương ghê, không biết chừng nào mình mới có em bé.
ờ, mà có em bé nghĩa là có nhiều và mất nhiều lắm đấy.. mình ko biết là mình có thật muốn là có em bé không. ôi mà thôi, theo như phim 500 days of Summer, thì tất cả sẽ là coincidence. mình đợi và xem vậy.
à.............. có thể tại mình đang bị đèn đỏ nên người mới yếu như thế chăng? ờ, có thể lắm. thế là không phải vì mình quá depressed, nhỉ? ờ ờ...
hideaway 29.11.2009 19:05:26 (permalink)
đỡ rồi. thấy chưa, mình biết lắm. há há há.
sự tình kể ra cũng hoành tráng dữ lắm đa... chẹp chẹp.
mình quyết định staying in. đi ra siêu thị sắm sanh mì gói nước trái cây phô mai nho khô các thứ, rồi chui vô phòng khóa cửa lại, nằm lì ở trỏng. tắt điện thoại, rút cáp internet, sống đời vô độ, một mình.
không nhận email, không nghe điện thoại, không gặp gỡ ai hết. và tất nhiên là không làm việc gì luôn. niên luận? vất, đến chuyện confirm tên niên luận mình cũng chăng làm. nghiên cứu và email của Tiến? vất, dẹp đi, not in the right mood. đi đại sứ quán việt nam hỏi thủ tục? miễn. miễn. gì cũng miễn tuốt. mình nuông chiều bản thân, bỏ hết nghĩa vụ bổn phận. mà già như mình ko bỏ thì cũng có làm dc gì. mình mệt mỏi và đau buồn quá mà. khóc lóc thở than miết, làm ăn gì dc.
nằm trong phòng , 1 ngày coi đâu chừng 6 - 7 bộ phim.  lựa mấy phim kinh điển mà trong Brym & Lie giới thiệu mà coi. thức dậy lúc 4h chiều, ăn mì gói, uống trà chanh. coi phim. uống cafe để coi tiếp. coi đến 4h sáng hôm sau. coi phim coi phim. coi phim coi phim. coi phim để mình nghe những câu chuyện của những người khác. coi phim để mình zoom out, để mình nhìn rộng hơn, để mình ít self-focused, ít có chú tâm vào những gì "của mình". coi phim coi phim để thấy ờ người này thế này người kia thế kia. coi phim để thấy mỗi câu chuyện đều đáng nghe như nhau, nếu chịu khó nghe. không có câu chuyện nào quan trọng hơn câu chuyện nào. chuyện mình, suy cho cùng cũng chỉ lá câu chuyện khác. không phải nó nhảm nhí. nhưng cũng không phải nó là chuyện sinh tử. nó chỉ lá 1 chuyện khác. khác khác vậy thôi. mình bớt chơi trò zoom in để thấy nó thê thảm rồi ngồi la ó nữa. mình zoom out.
coi phim rồi ăn mì, rồi uống trà. chán thì bò xuống mua waffle ăn, xong uống nước lã.
nói chung là lối sống ko có lợi cho sức khoẻ lắm. nhưng mình thấy đỡ hơn.
đỡ phải tự kiềm chế.
thỉnh thoảng mở điện thoại lên, mở mail ra, thở dài. rồi đóng lại. vậy thôi à.
mình chẳng nói ai, mà cũng chằng ai hỏi mình. mình đi chơi với thiên hạ, mình đi học với thiên hạ, và đến khi mình rút vào hang, thiên hạ này nghĩ rằng mình đang đi với thiên hạ khác. thiên hạ khác nghĩ mình đang đi với thiên hạ này. mình thì nằm phè lè trong góc, chẳng với thiên hạ nào cả.
vậy đó.
mình tưởng thời khóa biểu của mình là vô duyên nhất rồi. ai dè thời khóa biểu của Marcus Ngoan Ngoãn cũng vô duyên không kém. 6h tối Marcus sms hỏi :any chance i can see you tonight? ờ ờ. kế hoạch là 9h ăn tối, 11h coi phim, 4h về nhà.thiệt mình chẳng ngờ Marcus ngoan ngoãn lại có thể có cái ý tưởng ấy. Mark cũng rủ đi chơi, đi bảo tàng, đi ăn, đi bar, đi singapore flyer. người khác cũng rủ mình đi cycling ở east coast. người khác nữa cũng rủ mình đi coi phim.
chẳng biết nữa.
thật ra mình vẫn còn ngờ nghệch và mù mờ lắm, đầu óc chưa hoạt đông trở lại đâu.
mình muốn nghỉ. thêm nữa. nghỉ thêm ít lâu nữa.
có lẽ mình nên xuống book phòng nhạc để tập đàn.
không. mình vẫn sẽ chỉ ở trong phòng thôi.
anh Đức chủ tịch VNC muốn gặp mình làm gì ấy. sau cái hôm ôn thi đầy ngang trái mình dc chú ý hẳn.
không không. mình vẫn sẽ chỉ ở trong phòng thôi.
5h chiều nay thức dậy, thấy Craig chào trên mạng. Craig cũng mới dậy (ờ, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, đúng thật). hai người lèm bèm gì ấy nhỉ. ờ, cửa sổ phòng mình ở hướng tây. mặt trời chiếu chói rực, nóng quá. mình bảo mặt trời là con trai, craig bảo mặt trời là con gái. vì mặt trời chỉ là 1 ngôi sao cỡ trung bình thôi, craig bảo mấy sao cỡ to là men, mấy sao cở trung bình như mặt trời là women, còn mấy sao cỡ nhỏ là children. ẹc ẹc. nghe dễ thương. rồi bảo Mulan xinh, nhưng ko xinh bằng con Pumba trong Vua sư tử, ối làng nước ôi. xong mình quyết định "hạ sơn", đi mua mấy lon lemon iced tea, để trong TV Room cho craig. mình chuồn lên phòng mình nằm tiếp, chẳng đếm xỉa gì. craig tắm xong, theo chỉ dẫn tìm đến TV room, thấy nước ngọt, reo lên "oh, its like xmas!"
ừ, xmas.
mình sắp về rồi.  thế là hết, craig nhé? thế là hết thật nhé. có buồn không?
mình có. mình có buồn.
nhiều.
nhưng thế đấy. nhớ mấy lines này trong 500 days of summer
what happened? why didn't ur relationships work out?
what has always happened - life.
vậy đó.
trong benjamin button thì
you can be as mad as a mad dog, swear it and curse fate. but when it comes to the end, you have to let go.
vậy đó.
giờ mình đi coi phim tiếp.
mệt quá, chẳng muốn nghĩ.
giống như trong an education
i feel old. i may look really like any freshmen out there, but i feel old.
mình đang suy nghĩ có nên đặt vé tới buổi hòa nhạc Mendelssohn and beyond hông.. hòa nhạc ở Esplanade. nhưng...
mình không biết. tiếng là mình về ngày 18, nhưng thật ra là ngày 8 còn gì. ngày 8 là chạy qua indo và thailand, mãi đến 17. về lúc đó chắc chỉ kịp pack up rồi vèo ra sân bay đi về. hôm nay 29 rồi. craig đang thi, thi đến tận ngày 5. mình muốn đi chơi thật nhiều trong nhữn ngày cuối. ngày 5, ngày 6, ngày 7, và...hết.
lúc mình quay lại vào ngày 17, gia đình craig cũng đã bay đến đây rồi..
ngày 5, ngày 6, ngày 7, thật sự là hết.
hết.
hai người còn phải đi xem fantastic mr fox, astroboy, và mulan và nhiều nhiều nữa. hai người còn phải đi ăn doughnut. hai người còn phải đi singapore flyer. hai người còn phải đi nhảy. hai người còn phải đi bộ, hai người còn phải làm cùng nhau bao nhiêu việc. mà hết giờ rồi.
ngày 5, ngày 6, ngày 7.
...
và hết.
hideaway 30.11.2009 11:54:20 (permalink)
tối qua ngủ lúc 6h sáng. sáng nay dậy lúc 9h rưỡi. lon ton lon ton. ù té chạy. đón taxi. đến đại sứ quán. lon ton lon ton. ù té chạy. đón taxi về, định gặp cô Lê, ai dè gặp anh Đức. lon ton gặp Phú, lon ton gặp Jukka.
tối qua Marcus làm mình giật mình. M vẽ tranh. M vẽ mình. 2 bức.
....
mình trả lời: ồ không ồ không. không affair nhé. không đi Bắc Kinh cùng đâu. ồ không ồ không.
nhưng mình cảm động lắm. M thích mình từ đó giờ mà chẳng nói tiếng nào..
ema87 30.11.2009 19:38:06 (permalink)
Br à Br ơi, dạo này Br thế nào rùi. Lâu ko thăm nom ja trang của Br, vào ngó nghiêng chả hỉu j, chít chít. Xem ra cs của Br vẫn sôi động như thường lệ, có thêm cơ số những nhân vật mới trong tiểu thuyết mang tên Br's life. Chúc mừg nha. Bao h Br đc về nhà thế?
Ema bi h đi làm rùi, bận kinh khủng lun, chẳng có time mà thở nữa. Biết thế nào là áp lực công việc, biết thế nào là thiếu thốn thời gian, biết cả việc bị sếp mắng, bị hiểu lầm, bị cạnh tranh. Phức tạp lắm. Đúng là càng lớn càng chán Br ạ. Thế nên khi mà còn có diễm phúc đc đi học thì Br hãy tận hưởng thật nhìu nhé nhé.
Bao h có time thì email cho Ema dài dài kể lể nha.
hideaway 05.12.2009 20:01:26 (permalink)
cảm ơn Ema, tớ sẽ email cậu. chắc chắn :). nhưng để ít lâu cho bình tâm trở lại. đã 3 ngày rồi tớ chưa ăn gì, chỉ nằm khóc. tình hình này không thích hợp để email đâu... 2 tuần nữa nhé? xxxxxX! :)
 
 
hồi nãy mới chat với ả Triều trong mail lớp. ả vẫn dễ thương và "rần rần" yyyyyyy như cái thủa ban đầu đôi lòng gặp gỡ.

ả biểu là á hả, ả mong là á hả, khi đi là thảo xíu, mà khi về là thảo bự.

nói xong, ả đi mất. đi... học bài (khiếp đảm!!) đi học bài lúc 7pm, thiệt ngoài Xuân Triều ra khoa Ngữ văn Anh DH KHXH NV TPHCM (DHQG TPHCM) ko còn ai làm được.

ả đi, ngồi suy nghĩ, nhân tiện lúc sắp đi về, ngồi suy nghĩ.

lật qua lật lại, coi lecture pad, coi mấy presentation, coi assignment, coi hình ảnh, coi bạn bè "ai còn ở - ai đi mất", lật qua lật lại, coi bao nhiều điều. những gì gặt được. những gì làm rớt. những gì êm như nhung. những gì xù xì như khỉ... lật qua lật lại, coi coi, coi hòai.

kể ra thì cũng đau lòng, chứ cũng không smooth gì. chỉ được cái, giờ mà hỏi rằng "ê, có lớn lên không?", mình có thể nói (với 1 cái thở dài, phèo....): ờ, ờ... chắc cũng có.

có, chắc có. có lớn lên. thiệt. :(
hideaway 05.12.2009 22:09:39 (permalink)
ừm. khóc đủ rồi.
nghẹt mũi sưng mắt viêm họng hết hơi để mà nấc lên nấc xuống rồi.
đã 3 ngày rồi.
bắt đầu đói rồi, đi mua khoai tây chiên phô mai ăn.
mình sẽ đi.
mình sẽ rửa mặt, đi tắm, thay quần áo đẹp, pack up. xuống mua thức ắn. vặn alarm lớn.
sáng mai dậy.
không khóc đến ngày thứ 4 đâu.
chắc chắn..
thứ 2 này là leadership forum rồi.  mình sẽ mặc áo dài. phát biểu. và nhận bằng khen. và lên máy bay.
sẽ rất gọn gàng. sẽ rất êm ái. cố gắng lên. chỉ còn 1 chút nữa.
ừm.

i'm not calm.
but i wanna be.
thus i will.

mình hứa đấy. giờ kiếm khoai tây chiên phô mai ăn thôi. không khóc nữa. chuyện bé tí hin. quả là bé tí hin.
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 21 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 312 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9