nhiều biến cố quá héng.
mình đột nhiên đi xìn tài trợ với Quắn.
mình đột nhiên cúp cái buổi bảo vệ khóa luận tốt nghiệp của mấy anh chị cử nhân tài năng ngành văn hóa văn học của mình..
mình đột nhiên nhận dc điện thoại của anh Sơn giữa trưa, rủ đi xem phim.
ờ. mình đi xem phim. mình ko đi xem bảo vệ khóa luận.
trời phạt.
đi về ốm lăn quay luôn.
chắc tại mắc mưa.
có ngồi nói chuyện với Phát và Giang ở sành D nữa.
bệnh nặng thêm
giờ nói thều thào. thở khẽ. cười duyên. ớn lạnh. phát sốt.
sói già định bế quan tỏa cảng. ai dè nghe giọng mình thấy gớm. thế là hết bế. thế là gọi điện chăm lo và nhắn tin an ủi.
trời ơi đau họng quá ta ơi..
mẹ kêu nhai me đất. ờ nhai. ba kêu súc miệng nước muối. ờ súc. nhưng nó vẫn đau đến độ mình ko nói dc tiếng nào..
ớn lạnh quá...
gru``... anh Sơn... giết!! giết!!
haizzzz... ông bà của anh ở Hà Nội vào. chắc là đỡ đần anh một tay trong tình hình bây giờ. hôm qua anh gan nhỉ, đang giở làm việc, sneak ra ngoài tỉnh queo.. ờ.. anh sếp rồi mà. sếp to rồi mà.. nhớ có một lúc, lúc anh chưa là sếp to, anh làm điên cuồng... 11 giờ đêm vẫn làm. chủ nhật vẫn làm. làm điên dại. mình thì lăn lông lốc.. mình hỏi thăm cũng làm anh cáu. lúc đó anh bị điên mà, làm suốt thôi...
haizzz... nhưng cái gì mình có rồi thì mình ko có quý đâu. hồi xưa mình chỉ mong nhìn thấy anh một cái cũng cam lòng. mình xách xe đạp đạp lè lưỡi lúc 9-10h tối qua nhà anh.. hồi xưa mình chỉ mong thấy số điện thoại anh hiện lên trong điện thoại. mong anh gọi..
giờ ấy à! hê!
gần đây anh ham hố mình lắm. gọi hoài à.. có khi mình đang bận sấy tóc mình ko thèm nhấc máy luôn. ghê ko? hôm qua mình còn chê bụng anh béo, chê da anh nhăn, chê giày anh dơ.. mình chảnh mà!
chảnh quá trời chảnh luôn.
hồi xưa mình nghĩ lúc mà anh quay lại rủ đi chơi thế này... chắc mình sẽ khóc hu hu, hay chạy tới ôm hôn thắm thiết anh béo của mình chứ.
nhưng khônng.
có vẻ mình bạc tình quá chăng?
chắc là thế rồi còn gì.
hồi anh sút mình văng răng. mình khóc tơi bời. mình kiệt sức. truyền nước biển với truyền đạm cho qua ngày. đó là bề chìm. còn bề nổi mình vẫn tung hê vui vẻ, nếu ko chắc ba mẹ giết mình mất... haizzz...
mình vẫn thương anh lắm, anh béo à. bởi thế mình mới bỏ seminar, bất chấp trời mưa, và tiếng xấu "phản bội bạn bè" để đi xem cái phim gì gì dở ẹc với anh ấy mà...
thương anh.
nhưng theo cách khác.
cho anh chết!
ai bảo hồi đó ác với em.. lêu lêu lêu...
ối cha mình quên hết tiếng TBN rồi.
hôm wa ngồi sảnh D gió lồng lộng. mình khen thầy Lộc mặc sơ mi có màu giống màu áo Bill Clinton hay mặc. thấy cười hí hửng, nói mình quá khen. cha Phát bay vô "thôi vậy khen là thấy mạc áo giống áo Hillary Clinton vậy"
...
hôm wa eventful.
hôm nay thì không. cổ họng sưng một cục. nằm xẹp lép từ sáng giờ. ớn lạnh ớn lạnh ớn ớn lạnh. chắc là cảm thôi...
mình có laptop rồi. màu paficic blue.. he he he... không đắt tiền, nhưng nó thật xinh, đơn giản, và dễ sử dụng. nó là gateway. có lẽ mình nên đặt tên cho em nó nhỉ... đặt tên gì đây? hôm nay thứ 4. nó màu xanh. nó của mỹ. nó là cái laptop đầu tiên của mình. vậy tên nó là gì? bé WePacky nhé? không. bé gì nhỉ? hay là Bé Máy Tính? ối giời ôi... cái tên gì mà trần trụi.. suy nghĩ nhanh lên. mình chóng mặt sổ mũi rồi đây.. à.. mình tên thảo. hay gọi nó là "bé cỏ" vậy.. chúng ta sẽ làm hai chị em!!!
Bé Cỏ.. chị ko cho người ta bọc da em, tại chị thích màu xanh của em lắm... để em như vậy nha? chị thảo sẽ giữ gìn em cẩn thận... em cũng giữ gìn bài vở thông tin của chị cho cẩn thận nhé?
cùng với nhau, chúng ta sẽ sang Singapore, chúng ta sẽ học tốt, và làm tốt, và sống tốt, ha bé ha!
ờ. NUS bảo ngày 3 tháng 8 ở bển có hội hoá trang.. cha mẹ ơi , mình hóa trang thành ai đây? mà còn phải có dính dáng tơi văn hóa và lịch sử và các thứ của nước mình nữa? mình làm... Hồ Xuân Hương? hay... Thúy Kiều?
mặt mình đóng vai tú bà coi bộ hợp hơn.. không biết chị Nhung sẽ đóng vai gì. à... coi danh sách thấy Vietnam có hai đứa mình à.. cũng buồn. mình đã mong là có nhiều nhiều việt nam hơn, 10 người chẳng hạn!! aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa! mình đóng vai dế mèn phiêu lưu ký vậy..
ôi mà thôi, giờ mệt mỏi lắm. hết bệnh cái đã.
mẹ và tiên tô đang đi mua vali giúp mình.
ba đi làm.
ở nhà một mình. yên tĩnh ghê héng.
ngày mai mình nhất quyết lên xem mấy anh chị bảo vệ khóa luận tiếp, dù ko phải ngành của mình. rút ra dc nhiều kinh nghiệm lắm. nhân tiện mình lây bệnh cho 07G-ers luôn. hí hí.
sáng thư 6 lại có hẹn với 07E.. chiều thứ 6 thì đi uống cafe truyền đạt kinh nghiệm thi IELTS. trời... thi thì thi đại, chứ mình biết gì đâu. hồii xưa lớp 12 mình thi IELTS gớm quá trời... kỷ niệm còn lại chỉ là căn phòng xinh đẹp của Sofitel Plaza.. còn thi cái gì thì quên sạch rồi.. thế mà cũng có người tin tưởng hỏi tới mình..thiệt ngại quá...
mình định tập đàn mà chắc ko được.. ko lẽ tay phải đàn, tay trái cầm khăn giấy, và ngược lại..
ôi.. bé cỏ đang nằm ngủ.. hehe... nó xinh quá.. mình đang xài máy tiên tồ. IBM. hoành tráng. cũng phải. bả học school of computing mà. mình thì học arts.
đang nghe một bài Watlz nào đó..
chiều đang xuống.
trưa nay đọc Hoàng Tử Bé. nó làm như là một tác phẩm siêu lớn. mỗi lần đọc là mỗi lần mình suy diễn khác.
haizzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz
khăn!!
giờ mình tìm info cho thầy Tumi thôi.
sau đó? nằm ngủ.
haizzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz
mình mệt quá