cuộc đời lắm ngang trái kiêm bể dâu.
mình thi xong rồi.
môn đầu là social research methods. 20 câu trả lời ngắn, 1 câu essay dài, và phân tích 2 bảng số liệu. ôi... như nước chảy hoa trôi. trả lời cho qua ngày đoạn tháng. xong co giò chạy qua MPSH 5 để thi tiếp.
môn human development. dã man kinh hoàng 60 câu trắc nghiệm và 3 essay questions trong 2 tiếng đồng hồ. ôi mà thôi, mình nổ banh trời. gì mà psychosocial theory, psychoanalytic theory, ecological theory, egocentricism, tùm lum tá lả lên. nổ xong, kiệt sức.
nhưng vẫn chưa hoành tráng bằng môn making sense of society. 3 essays. ở nhà nói khác Mác nghĩa là đi tự sát. qua đây khoái trá quá, mình xài quá trời thứ để trình bày 1 cách êm ái những gì mình ko đồng ý với Mác. ko biết có...tự sát ko nữa. chắc không.
mình chọn 3 câu. câu 1 là ngồi biện bạch cho ông Peter Berger khi ổng biểu "sociology as a way of seeing". câu 2 là ngồi cãi chày cãi cối coi là the elderly people có constitute a minority group in the same sense that could be used to charactereize certain categories of people based on race, ethnicity, class, ghender, or sexuality hông. câu 3 là based on ur understanding of the various perspectives on social inequality dealth with in this module, how would u conceptualize the class structure in capitalist society.
ôi mà ta nói, dân tình chết như ngả rạ với đề thi. mình cũng chết ngóp chứ sống cái nỗi gì.
chả nhớ mình nói gì.. gì mà pluralist theory, elitist theory, state-centered theory, rồi power, rồi còn nổ ra mấy cái simili nữa. đúng là mình học văn riết rồi... tsk tsk...mà thôi, cũng chả cần nhớ. quên đi.
mình gặp Marcus nhiều. ở Starbucks ở thư viện này nọ. gặp anh chủ tịch VNC cũng nhiều. gặp Eero cũng nhiều. gặp người khác nhiều. chỉ không gặp Craig thôi. nếu có cũng chỉ là tình cờ đụng mặt ở main foyer hay nanyang thôi vậy hà... học kì sắp hết rồi, game sắp over rồi. hai người để 1 thời gian thế này làm transition vậy. cũng thê thảm lắm, nhưng that's the way it is. mình không than van kêu la gì.
thật ra cũng có, nhưng mình không phun ra thôi
. nuốt. nuốt. nuốt. nuốt nuốt nuốt.
hôm nay ở nhà cả ngày. mình chắc cần stay in đâu vài ngày để bình tâm trở lại. hổm rày moody và stressed lắm đó chớ, mà tại mình ngậm miệng.
hổm rày mình chiến đấu cũng oanh liệt lắm. bằng tất cả tấm lòng.
phải vậy chứ sao giờ.
mình sẽ còn phải chiến đấu tiếp, nhiều lắm. chiến đấu tới chừng nào sức tàn lực kiệt, nổ cái bùm. chết quẻo quèo queo. thì mới ngừng lại.
mình hình như hơi sốt lại. mượn quá trời sách về nằm đọc. toàn fairy tale không. đọc thấy Brother Grimms kỳ quá nha. không chịu cite đàng hoàng gì hết à, ém nhẹm công trạng của quý vị phụ nữ hết trơn. đọc E.E. Cummings và đọc fairy tale của Oscar Wilde, đắng như là thuốc bắc. đọc mấy cuốn classical sociology. đọc um sùm lên. hồi hôm mình ngồi trong phòng riêng nuốt hết tức giận hờn ghen tủi nhục lo sợ cay đắng xuống bụng, mặt mày nghênh nghênh ngang ngang trong phòng, ai dè bò xuống reading room, ngay chỗ công cộng mình ngồi khóc. ta nói nuốt ko nổi nữa rồi. mà thôi, nuốt không nổi cũng nuốt. nuốt tiếp. nuốt vào. nuốt nuốt nuốt nuốt.
hôm nay ngồi sort it our, ta nói phải viết đâu gần 30 cái email, chưa viết xong nữa.. mình mới viết dc 6 cái thì đau đầu quá. rồi giờ mình đang có kế hoạch ngồi thiết kế mấy thiệp cám ơn rồi in ra gắn ribbon cho mọi người làm bookmark. hôm wa ngồi vẽ vời trên máy tính dc 2 cái. 1 cái cho Ms Vanita. 1 cái cho Dr Boboy. giờ mình làm cho Prof Tan, rồi mọi người trong chương trình, rồi...... a. qua đây mình quen ít nhất cả 90 người, nếu làm hết chắc chết. mà thôi làm đi. không nói nhiều. làm đi.
rồi giờ mình cũng tranh thủ xài tư liệu ở đây để viết niên luận cho ở nhà. năm nay dc thấy LHL supervise thì đúng là thích quá trời còn gì.
Tumi depressed, mình thành cái cột. dù cái cột này cũng depressed dữ lắm.. dù sao, em cũng sẽ làm cái cột cho thầy... thầy yên tâm nha.
mình dọn phòng và đem đồ đi giặt. đem cả mền gối đi giặt và sấy.. chắc cũng sắp xong rồi.
mình bắt đầu pack up. mình phát hiện ra sách vẫn là thứ mình mua nhiều nhất. nhiều hơn hẳn quần áo. quá trời sách. nặng chình ịch, ko biết lố bao nhiêu kg rồi đây.. khéo phải quăng quần áo lại, để lấy kg mà đem sách về.
và mình depressed khủng khiếp, giờ hỏi depressed tại vì sao thì hết biết nổi rồi. nhiều nguồn cơn quá thành ra 1 cục bùi nhùi rối rắm. mà thôi. mình đang giải quyết từ từ.
từng tí 1.
sẽ gỡ dc thôi.
sẽ thoát dc thôi. còn bây giờ thì cứ nuốt đi. nuốt đi. sắp về tới nhà rồi. bứng ra khỏi cái hoàn cảnh này thì depression của mình sẽ giảm xuống thôi. sắp về tới nhà rồi. mình chỉ cần nuốt thêm ít lâu thôi..
sẽ gỡ dc hết thôi.
giờ quay lại dọn dẹp tiếp. mình quăng đi ko biết bao nhiêu là thứ mà mình đã định giữ lại.
mảnh vé máy bay. flyer của mấy chương trình mình tham dự. bản đồ sing, bản đồ nus, bản đồ malay, brochure, voucher, thẻ thành viên, vé vào cửa các loại.. đã quăng đi 5 túi nylon toooo rồi, vẫn còn nhiều quá. mình đang ngồi lựa..
không sao đâu.
nóng quá.