away
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 21 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 312 bài trong đề mục
hideaway 23.07.2009 19:20:24 (permalink)

có những ngày chân đi trên mây, tay quào trong nắng.. cà tưng cà tưng cà tưng. miệng rộng tới mang. phổi đầy không khí. lòng tràn ngập những ý tưởng yêu đời yêu người.

có những ngày khác, như ngày này chẳng hạn, rất khác. cả ngày ngơ ngơ ngáo ngáo. cầm tờ báo đọc không chạy chữ. nghe điện thoại không hiểu gì ráo, chỉ rặt một câu "ừ, ừ, ừ..gì cũng dc.. ừ ừ ừ...".

vậy đó.

he he he he.

ta nói, cái bài Scarborough Fair. có "người" nghĩ nó là một bài thánh ca. ta nói, "người" này dở ẹc hết chỗ nói ợi.. bài hát người ta nổi tiếng xưa nay tầm cỡ thế giới mà không bíêt. giận. nó là một bài tình ca. ờ, mà liệu tình ca có thể nào làm thánh ca được không ? nó cũng là một bài dân ca. liệu một bài dân ca có thể nào làm thánh ca được không ? hay thánh ca phải là một cái gì đó cao hơn, xa hơn, mờ ảo hơn, khái quát hơn ? ai biết được. cái người nghĩ Scarborough Fair là thánh ca giờ đang rất bận rộn, và mệt mỏi. người đó có đang cần một bài thánh ca ko ? hay là cần một bài tình ca hơn nhỉ ? hay là dân ca vậy... chiều rồi đấy, không biết đã về chưa...

thích bài Imagine của John Lennon. bài này ... có khi nào là một bài thánh ca trá hình ? :D ... nó giống như bạc hà, có tác dụng làm dịu thần kinh người ta. haizzz... nhưng có lẽ không phải là thần kinh của cái ông bắn John Lennon rồi.  bài hát này đẹp quá.. gọn ghẽ và thanh tao.

hôm nay, chỉ nói được một câu "thôi rồi rồi". hôm nay chân không đi trên mây, tay không quào trong nắng. mũi cũng ko thở (nhưng miệng thì có). hôm bữa cà tưng cà tưng ở đâu thấy câu rằng if you think your days are too bad, try missing one! tưởng mình không dám làm đấy chắc.

biết rồi, khổ lắm, nói mãi.. biết rằng quý biết rằng vui biết rằng đẹp. rồi thì sao ? cuộc đời té ra giống một thứ nữ trang. có nó thì vui . nó quý và nó đẹp. thế... thế thì hoặc là cái nữ trang của mình đã hoen gỉ, hoặc là cái mắt của mình đã ố vàng. sao mình thấy nó.. kinh kinh.

rồi rồi rồi. ngày tăm tối sẽ qua và ngày sáng tươi sẽ đến. biết mà. đừng có la ó chửi bới nữa mà...

còn nhiều thứ phía trước. nhưng điều đó đâu có nghĩa là mình nên bước lên ? rồi... thì đằng nào cũng sẽ bước lên. khổ quá. bước lên. vượt qua. bước lên nữa. vượt qua nữa. té chảy máu. lu loa lu loa. rồi đi. cứ vậy hòai, ko chán sao ?

có phải mình đang than thở ko nhỉ ?

....

you may say i'm a dreamer
..
but i'm not the only one
..
i hope someday you'll join us
..
and the world will be as one

....

không đơn độc. không đơn độc ?

thật không?
hideaway 25.07.2009 00:22:52 (permalink)
hôm nay gặp Hiền ở -18. nghe bài Nobody của Wonder Girls. ăn sushi. uống trà sữa. mình cũng xì teen héng.
rồi đăng kí cho mấy cái events ở NUS.
rồi mr Kiyoshi xông vào, rồi lại xông ra.
rồi mr Sói asked for my hand.
rồi mình chẳng quan tâm tới ai cả. làm vài gesture vậy thôi.
hôm nay mẹ nấu siêu nhiều đồ ăn. nhiều kinh dị. đúng là có ngày ăn ko hết có ngày lần ko ra mà.
rồi sao nữa.
ờ..
ờ...
tối hôm wa mình đi ngủ với cái điện thoại ở chế độ chuông lớn nhất, đặt sát ngay tai. mình đợi sms của anh Sơn. mấy hôm rồi mẹ anh đau.. anh Sơn phát điên luôn. trốn chui trốn nhủi. mình gọi điên thế nào anh cũng ko nhấc. khoảng gần 2h sáng hôm wa thì anh ban phát cho mình vài câu ngắn ngủi..
mình thức ngay và trả lời, ngắn cũng ko kém.
mình hoàn toàn bất lực trong chuyện này..
...
mai và mốt đi workshop.
sau đó là đi sing rồi.
càng gần ngày đi càng chán. muốn ở nhà cơ.
mình thật tồi tệ.. trong lúc anh Sơn đang bối rối như thế mà mình xách giỏ đi thẳng..
thật là tồi tệ.
hideaway 25.07.2009 09:51:51 (permalink)
hình như tối hôm wa sói jà ko ngủ. mình nhận dc những sms rải rác suốt đêm, tới gần 4h sáng. sáng nay ko thấy động tĩnh gì... có lẽ sói jà đã dứt áo ra đi. ừa.. glad that he does this.. which is good for everybody. mình mà nhùng nhằng, mr sẽ mất thời gian với mình. mr có thể sẽ bỏ wa các cô gái tiềm năng khác which is không nên tí nào, nhỉ ?
sáng Hiền nhắn mượn sách mình.
Hoàng còn ôm của mình 10 cuốn sách. China cũng vậy.. hình như còn ai nữa. Đặng nè. chả biêt nữa. thôi chẳng sao. sách là một thứ hết sức công cộng. càng nhiều người tiếp cận thì càng tốt.
mình khoái bài Nobody rồi à nhen. khi nghe nó tự nhiên nghĩ tới cái laptop: i want nobody nobody but you. hé bé laptop hé! bây giờ em là dearest của chị rồi còn gì...
hôm wa  coi lại phim gone with the wind. thấy đúng là gone with the wind thiệt. tội nghiệp scarlett quá. tội nghiệp rhett. melannie. ashley. mammy. big sam. bonnie. pa. đủ cả. mọi người gone with the wind.. càng xem mình càng thích nhân vật scarlett. hồi xưa đọc sách mình ko thích cô này. thấy vừa kiêu vừa ích kỷ. nhưng mà bây giờ mình thích cô này. thấy cô này là một great leader đó chứ. gồng gánh bà con qua một gian đoạn gian nan. cô này cũng giống một đứa trẻ. cô này đẹp. có tài. sống mãnh liệt. chẳng tốt chẳng xấu gì cả. mỗi người là một chỉnh thể. hoàn hảo in its own way. và cuộc đợi là một mosaic of people hén? ừa. con cọp đâu có hay hơn con rùa. con nào cũng vậy à. rhett dù giỏi xoay sở đến đâu thì cũng khổ như cái ông ashley ngơ ngác vậy.
ơ.. e Quyên có cái gì cho mình kìa. chiều nay gặp mình sẽ "hốt" luôn. hehehe.
i want nobody nobody but you..
you.. my laptop
ăn sáng thôi! chắc lấy cơm nguội ăn cho nó kinh tế.
hideaway 25.07.2009 14:17:31 (permalink)
mr sói gọi mr sơn là "bastard", là "thằng bỉ ổi". mr sói sms rằng "khốn nạn", rằng "mẹ kiếp". mrsói nói rằng mình đã nói dối..
chắc mr sói bị buồn quá hả?
...
mình chẳng hiểu gì cả..
thật sự mình chẳng hiểu gì cả..
nói dối cái gì nhỉ..
phèo...............
nhưng có lẽ mr sói đang bấn loạn.. có lẽ mr đang buồn. mr còn admit rằng mr đang shed tears mà..
mình sẽ ko tức giận.
mình sẽ ko tức giận.
mình sẽ hết sức dịu dàng và hết sức biết lỗi..
mình sẽ hết sức biết lỗi..thôi thử compose một email trả lời xem nào..
phải hết sức nhẹ nhàng. mình sẽ không tức giận..


Dear Sói già,

Thank you for your email, which really came shortly as you had promised.

First of all, I thoroughly apologize for every bad experience that somehow ..intentionally or unintentionally... I made you suffer.
I know saying apologies does not improve our situation one bit, but I find it hard to say anything else.

I seek for your understanding and sympathy..

Please.. do forgive me, Sói già.

ờm...

Second, from now on, perhaps I'll keep my distance, which I suppose would help both of us feel better. Someday.. if you happen to feel like talking to me again, just feel free to buzz me and say a "hi". Agree ? I did not know that my reactions were that much  foolish and caused you that much thinking and suffering. I will never make this mistake again, this I can promise you.

I will never cross the line and bother you again.

Third, to be honest, I am so indebted to you for lots of things: your time, your effort, and above all your encouragement. So you would only help me if later on you give me a chance to re-pay in some appropriate way.

Finally, you must know that I am so sorry for everything I've done. I've ruined everything. I'm so sorry and the only thing on my mind now is a prayer... I do hope you will lead a good life, with best lucks, and in best conditions. If I ever become a nun myself, you will always have my prayers with you. That you can definitely trust.

That's it. That's all.

Saying goodbye is not really an amusing experience, I admit, but we need every kind of experience to get matured, right ?

Here I put a full stop to my last email to you (on this "matter"). However you must know that I highly appreciate you and all you gave. Thank you.

PS :  I am not a pharmacist who sell drug for insomnia, thus I have no reason to feel happy when somebody has a sleepless night.

hờ.. thế được chưa nhỉ.. mình luôn mồm xin lỗi.
về cái gì thì mình ko biết... thôi thì mình phải xin lỗi.. lỗi mình là gì, mr sẽ tự quyết định.
chán quá.
mình...
chắc mình tệ thật!
mình sẽ không chat chit với các bác các chú các anh các bạn nam nữa.
chán quá đi mất.
tại sao mình luôn phải là người xin lỗi và dỗ dành như thế này.
tại sao.
hồi xưa mình bị đá văng răng có ai dỗ dành mình đâu chứ.
không.
mình sẽ không quen biết gì nam nhi chi chí nữa.
đi hết đi.
ờ.
sao lại đuổi họ.
mình sẽ tự đi.
mình sẽ remove hết nickname của các bạn nam thanh, chỉ chừa lại nữ tú thôi.
ko có bạn bè gì nữa hết.
chán quá...
tức quá..
buồn quá...
mr sói không phải là người duy nhất. tự nhiên thích mình rồi tự nhiên buồn à!!!
còn mình nữa...
mình cần phải trốn thôi.
trời ơi là trời..
trời ơi...............
mình ko muốn quen biết gì ai nữa hết.......
đi hết đi đi đi đi hết hết đi........
aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
hideaway 25.07.2009 14:21:23 (permalink)
không khóc nữa..
its going to be fine..
không khóc nữa.
trễ giờ workshop rồi kìa. đi thôi...
không khóc nữa.
mình chỉ cần tránh nói chuyện với các bạn nam là được chứ gì. tối nay mình sẽ bắt đầu chiến dịch removal.
FB nè.
Yahoo nè.
Gmail nè.
Điện thoại nè.
đâu nữa nhỉ...
được rồi. tối nay mình sẽ remove hết.
mình sẽ chỉ chơi với con gái.
mình sẽ không làm ai đau lòng nữa.
mình sẽ không phải luôn mồm xin lỗi nữa..
được rồi, cheers!
hideaway 25.07.2009 23:22:53 (permalink)
chời....
nói sao.
sáng thì đã bùi nhùi một cục như thế. trưa đi. tới workshop, sơ mi tay dài, quần tây, cao gót 8cm, tóc tai đẹp đẽ, và trễ nửa tiếng, as usual. không, as always. mình bao giờ mà chẳng trễ nửa tiếng, lúc nào cũng vậy. lèo bèo cái registration xong thì cũng chui vào. group 2. một cái group lèo bèo nhèo. y như mình. y như ngày hôm nay của mình.
rồi.
khi được ông presenter người Singapore hỏi : khác biệt giữa leaders và managers là giè.
mình phát biểu: a leader leads. and a manager manages. hội trường cười nghiêng ngả. quê quá, ngồi xuống.
hôm nay mình ko có duyên với cái workshop này. mình chỉ có duyên với cái bánh mì ngọt mà ngta offer thôi. ở trong nó có phô mai béo ngậy. còn cái hộp sữa thì thấy ghê. dòm bên ngoài thấy ghi "hương vị mới mẻ độc đáo". ừa, công nhận là "mới mẻ độc đáo" thiệt. còn tài liệu bìa sơ mi các thứ mình take notes đã đời xong để quên ở đó luôn rồi. bút bi xinh đẹp thì mình đem cho các cô bán hàng dễ thương rồi.
ờ, hôm nay có một điêm sáng. đó là giây phút mình bước vô vửa tiệm NiNo Maxx. mua hai cái sơmi đẹp mà rẻ. mua hai cái quần tây siêu đẹp mà siêu rẻ. ở trong tiệm đó mình nói dối như cuội. ngta hỏi mình sinh năm mấy. mình nói sinh năm 84. hỏi đi làm chưa. đi làm rồi. lương khá ko? trả lời : ờ. cũng tàm tạm.. đại khái là cực kỳ thoả mãn, mình ra về. ghé Star Mart, mua cái sơmi dài tay đẹp đẽ đàng hoàng. có cái đầm xanh của Stella Rossa đẹp ơi là đẹp. bồng bềnh. mỏng manh. nhẹ nhàng. lụa là. mình rất thích cái sắc xanh của nó.. ko chìm, mà ko nổi. nó.. kỳ kỳ. nó..lạ lạ. mặc nó mà waltzing thì thật tuyệt. anyway, không mua.
1 là, quá mắc.
2 là, mặc đẹp mà làm gì.
3 là, nó đẹp, mình ko đẹp, mặc vô kỳ lắm.
hôm nay workshop mình đang phởn chí ngồi ăn bánh mì thì có người tới hỏi tên tuổi email số điện thoại để về nhà chat chit. mình đương nhiên là ko muốn đụng chạm gì tới nam nhi chi chí trên cõi đời này nữa.. nhưng chả biết nói thế nào, bèn cười nhăn răng rồi viết ra. haizzz..
đau cổ quá.
người ta gửi hình workshop. nhìn mình ngầu hén.
bữa nay mang cao gót 8cm, cảm giác khác hẳn.
1 là, tự nhiên thấy mình đỡ lùn.
2 là, khi dắt xe thật là lam lũ, khó xoay sở quá.
3 là, được khen nhiều quá. đôi giày đẹp mà. y như cổ tích. cái chị trong NiNo Maxx thích ơi là thích, bảo rằng nhất định lãnh lương xong phải mua ngay một đôi. chỉ mang thử mà ko vừa đôi của mình. hê.. giày mình mà. khó mang vừa lắm. chân mình nhỏ như con thỏ. tay cũng nhỏ. óc cũng nhỏ.
mình trốn thôi.
trốn nào.

hideaway 26.07.2009 22:04:24 (permalink)
hôm nay sáng phè phỡn no say, trưa lại workshop, đương nhiên: trễ. hê hê.
bữa nay vui hơn nè. bữa nay, vì lý do quá chán đời, mình hết sức hung hăng. ông Gary presenter (ông này trẻ và cute!!) cần volunteer? xông lên. ông này hỏi? mình trả lời ngay (toàn trả lời vớ vẩn). haizz.. hôm nay cuối cùng có tiết mục thi phản ứng nhanh. cho một chủ đề rồi phải nói ngay lập tức, ko si nghĩ một tí gì. nhóm mình cử mình lên thi, đá đít , véo. mình đang sửa soạn leo lên thì eLInh gọi. nói rằng eLInh đang đợi cổng trường. yeah. cao gót 8cm bắt đầu chạy 1 vòng. cái trường hình vuống bốn bề giống nhau làm mình ko phân biệt dc. rồi chạy 1 vòng xong xuôi, thở như trâu, eLinh bảo, ối cha, eLinh đứng ở cơ sở bên quận 5 cơ, ko phải cơ sở bên quận 3. rồi xong. cao gót 8cm chạy một vòng leo một lầu, thở phì phò. mới lò mặt vô là bị on stage liền. thở hồng hộc. nói lảm nhảm lảm nhảm. chả nhớ nói gì, chỉ nhớ mình có nói chữ "shitt" .. lát sau thiên hạ vỗ tay rần rần. đậu hạng 1. phèo. chỉ dc cái mồm 5 miệng 10 là giỏi. được coupon ăn kem Pinky. sau đó mình bắt quàng mấy người trong hội thảo, kéo đi ăn kem Pinky. ko quen ai hết. bữa nay có nam có nữ tùm lum. ngồi tá lả. 1 miệng mà phải đối đáp giao duyên với gần 20 người. mỏi miệng ghia. mà chắc ai cũng vậy.. hôm nay vui. mọi người dễ thương. nam nữ gì cũng dễ thương. có cái anh leader đoạt giải hôm wa nữa. té ra ảnh đi làm rồi. haizzz.. thôi, nam thanh là bỏ đi. mình sẽ chỉ chơi bời với nữ tú. anyway.
thế, giờ đi kiếm miêng cơm mới dc.
hideaway 26.07.2009 22:14:15 (permalink)
ăn xong. kết luận: mang giày cao gót thật là đau.
hideaway 27.07.2009 13:44:36 (permalink)
tối hôm wa tự nhiên thấy cô đơn quạnh quẽ. nhòm list. chẳng thích ai. bèn gọi cho bạn Sơn béo.
bạn Sơn béo..
mình than thở vật vã cả ra. trách móc. chửi bới. cằn nhằn. hôm wa mình bị điên đấy mà. lèm bèm lèm bèm. thật ra là mình vừa nói vừa khóc.
haizz..
nhưng đột nhiên nghe rằng mẹ bạn Sơn đang ở trong bệnh viện và có lẽ chỉ còn 2 tuần.
mình xấu hổ. muốn té lộn cổ từ ban công xuống đất.
mình thật là đê tiện vô duyên và trớt quớt..
...
tối hôm qua là 1 buổi tối nặng nề. nhưng chắc anh Sơn còn đang cảm thấy nặng nề hơn gấp trăm lần.
và mình thì ko làm dc một động tác nào tốt đẹp cho anh cả..
con người gì đâu mà!!
sáng nay mò lên trường, Tỉa và Quắn hỏi sao xanh xao rứa. nghe chỉ thấy xấu hổ thêm. mình thật là ích kỷ.
bởi vậy.
từ giờ đến chết queo, mình sẽ ko mon men tới anh Sơn nữa đâu.
mình ko làm dc gì cho anh cả.
bởi vậy, cuốn gói cút xéo là vừa. để người nào khác ấy.. chị vanity chăng? người nào khác mà ko đê tiện ko vô duyên ko trớt quớt ko ích kỷ đến và chăm lo cho anh..
em xin lỗi..
em thành thật xin lỗi.. em quấy rầy anh nhiều quá..
lúc này, ngay lúc này, em lại còn te te xách vali đi mất..
em xin lỗi. em tệ quá mà
em xin lỗi anh mà..
hideaway 27.07.2009 13:55:52 (permalink)
...........
hình như mình loạn óc thật rồi.
nhà tài trợ gọi điện, mình trả lời lạnh lẽo "có chuyện gì đó anh?"
.............
không quan tâm nữa.
mình sẽ hộ niệm cho mẹ anh Sơn.

hideaway 27.07.2009 22:35:10 (permalink)
chiều nay đi chia tay với Ngân Dũng Hiệp và bf của Ngân. ko vui lắm. thủ tục. và hình thức.
Dũng còn nhớ ít nhiều về thời cấp 2 oanh liệt. Ngân thì ko. Hiệp thì ko.
Ngân và bf Ngân ko quan tâm đến thế giới.
mình cũng ko.
giờ thật lo lắng.
có lẽ tại máy lạnh. hay tại micro. hay tại ngồi gần Dũng who claims that he bị sốt siêu vi (ho sặc sụa) và cũng là who mới chơi bời với 1 đám sinh viên Úc trong đó có 1 em bị giữ lại vì nghi cúm?
giờ mình đau họng. và. sốt.
mai ko biết có bị túm lại ko.
ối giời ôi là giời.
anh Sơn gọi điện.
em yêu anh.
hideaway 28.07.2009 22:42:08 (permalink)
singapore, at last.
đang ngồi măm măm bánh gì mềm èo như cục bông.
có các nhận định như sau:
- lầu 8 mà nóng kinh người.
- coi mòi mình sắp sửa chuyển sang chế độ ăn chay : rau củ, ngũ cốc và trái cây, giống như hồi quân sự. mình ko ăn dc đồ ăn ở đây. anyway, chỉ là ngày đầu tiên, từ mai có thể khác.
- tiền bạc cần phải dè sẻn.
- sức khoẻ nữa. phải chú tâm mới dc.
tắm.
à, phòng cũng dễ thương. be bé. xinh xinh. có màn cửa.
hideaway 30.07.2009 16:06:14 (permalink)
hê hê.... hê hê. mình đang cảm giác kỳ kỳ. hê hê hê...
sáng nay đi orientation talk. đi cùng chị Nhung và hai bên Indo. ta nói, trễ tưng bừng luôn. bị vì ko biết đường í mà. lòng vòng trong cái khu engineering miết, may gặp anh Hùng, và 1 số người khác. tới nơi. hội trường mấy trăm chỗ mà tỉ lệ châu Âu châu Á là 75:25. châu Âu ko.. ta nói, con trai châu Âu đẹp trai, mà con gái châu Âu đẹp gái. đẹp ơi là đẹp. cái ông kế bên như diễn viên. hờ... đẹp quá trời đẹp. bữa nay nghe qua nghe lại, thấy cũng vui. rồi cái điền form vớ vẩn rôi về, dc cho cái cặp đi học. bên này nhiều free items ghê. cặp. vở. bút bi. bút chì. thước kẻ. tissues. bình nước. stickers. gum. sổ tay. tùm lum tí le. hôm wa chơi photo hunt mình còn trúng cái card holder. và mình phát hiện ra 1 thứ rất hay ho mà mình ăn thấy ngon, và mua rất dễ: bánh xăng quít nho khô. ngon ngon ngon!! rẻ thì cũng ko rẻ. nhưng chấp nhận được. sáng nay mình ko ăn sáng kịp, mua chai sữa 1 lít đem theo. uống phù mỏ luôn.
erhm.. có lẽ mình sẽ ít lui tới trên này vì viết journals bên FB. thats part of the duty..
à, mình hết sốt rồi. còn đau họng và ho. người ta phát cho mình cái nhiệt kế với khẩu trang với các thứ. stay in and rest. be socially responsible. ừa. mà đánh răng mình lại bị chảy máu. chắc thiếu vitamin? thôi kệ. muốn chảy máu thì chảy máu, miễn răng ko rụng là được.
hôm nay dc biết hai anh chị Sing dễ thương ghê. nói wa nói lại. có anh Sing kia còn nói tiếng Việt như điên, làm mình hết hồn... thiệt, xấu hổ. ngta học tiếng Việt 1 năm mà nói năng ra câu ra cú đàng hoàng. còn mình deal with TBN gần 2 năm mà.. totalmente desperado. sẽ cố gắng! mình đem sách TBN wá trời đây.. sẽ cố gắng. khi mình về mình sẽ thi véo luôn, thế là kết thúc cục nợ ngoại ngữ hai! sẽ cố gắng.. sẽ cố gắng!
và mình cũng rất xấu hổ về bản thân mình.
1 là, cái thói đi trễ.
2 là, cái thói yếu đuối. hôm nay đứng ăn buffet mà mình choáng váng choáng váng. có lẽ đông người wá và ngta cao wá, mình lọt ở giữa nên khó thở. nhưng cần phải khắc phục trò này mới được. mình phải khoẻ hơn. mình phải khoẻ hơn. nhất định phải khoẻ hơn.
3 là, cái thói bừa bãi. cần khắc phục ngay. cái phòng đã bắt đầu....
4 là, cái thói xài tền. đến tháng 9 award mới đến tay mình. mình cần sống dè sẻn cho đến giây phút đó, và dè sẻn luôn về sau này nữa. mình sẽ dè sẻn. ko mua snack ko mua gum ko mua vớ vẩn. mình sẽ dè sẻn...
nhưng mình có các điều sau đây tốt đẹp nè
1 là, khả năng tiếng Anh. mình sẽ phát huy.
2 là, mundefinednh biết cách strengthening relationships. hiện giờ mình đang get along with bà con cô bác... nhưng mình stuck với mr Sơn.. anh lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng làm em bối rối.. em xin lỗi, em sẽ cố gắng hiểu anh và hoàn cảnh của anh hơn. mr Sói? he sent me apologies.. ừm. let bygones be bygones.
3 là, mình đang cực kì excited cho những gì sắp đến mình register cả đống events và workshops. mình sẽ làm tốt. mình sẽ làm tốt. và mình sẽ trở về.
nhanh thôi. chỉ là 5 tháng. phải tận dụng.
rồi mình sẽ về với ba với mẹ với thịt mỡ với 07g 07e và tất cả những ai yêu thương mình..
lầu 8, nhìn thấy rất nhiều cần cẩu, nhìn thấy biển, và mây. ngày 30 tháng 7 năm 2009/
singed and stamped
thanh thao!


ps: mình phát hiện ra cái music room trong block của mình rồi! gonna play the notes then!

hideaway 31.07.2009 04:34:52 (permalink)
4h rưỡi sáng. mình ngồi đây. trong phòng. safe and sound.
hôm nay thật là.... eventful.
tuy có vài rắc rối, nhưng mình thật sự tự hào về những gì mình đã làm được hôm nay. thật sự tự hào.
đây quả là 1 trải nghiệm mới mẻ. và khó nhọc.
mình sẽ viết về nó sau, có lẽ trên FB first, and then just copy and paste it over here... ko biết fản ứng của thiên hạ sẽ thế nào.
dù sao, mình cũng đã cố gắng, rất rất cố gắng.
có thể tự vỗ vai khen mình dc rồi.
you're great, girl, for today!
ema87 31.07.2009 16:21:41 (permalink)
Br ơi, Br à! Vậy là Br đã wa Sing mà ko 1 nhời từ biệt ý hử. Thích thế nhỉ. Đọc mấy dòng tự sự của Br thấy có vẻ như chuỗi cuộc sống bận rộn tiếp theo lại bắt đầu, chúc mừng Br nhá. Ema cũng ước có ngày đc chu du như Br, nhưng với hoàn cảnh, điều kiện và khả năng như hiện nay thì mơ ước đó còn xa mấy nghìn năm ánh sáng. Thôi cứ mơ, cứ mơ nào...
Thông báo cho Br tin mới nhứt của Ema, Ema đã đc gọi đi làm gv ở 1 trường cao đẳng ở TN đấy. Ngày mai sẽ đi tập trung, rùi chắc sang tháng giảng thử, rùi chắc lại cắp cặp sách đi làm cô giáo đúng như mong ước của bố mẹ Ema. huhuhu. Ema đang ước đỗ đc một ngân hàng nào đó, nhưng Ema trượt ACB rùi, đang chờ mòn mỏi kết quả của Vietinbank và chuẩn bị thi Đông Á Bank. Thực ra Ema cũng đắn đo suy nghĩ nhìu trong tháng vừa roài, và đã quyết định....hèn nhát là ở lại TN. Hix, chỉ xa nhà hơn 1 tháng thôi mà Ema đã thấy nhớ nhung gần chít, cảm giác thiếu thốn tình cảm và đơn độc jữa 1 biển người hiền lành thì ít mà gian manh thì nhiều rất đáng sợ. Br thì sao? Cảm giác sống xa nhà ntn? Lúc nào free kể cho Ema nghe thật chi tiết cụ tỉ nhá.
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 21 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 312 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9