THÂN GỬI THI HỮU THƯ QUÁN VỀ THÂN PHẬN THƠ TA
Vần thơ rút ruột, thế thôi
ai xem, ai đọc? chung lời cùng ai
Tiếng thơ bao bậc anh tài
tâm hồn rung cảm trước nay thưa dần
*
Đâu rồi tri kỷ, tri âm
người thơ cam chịu, phận đầm giọt châu
ngu ngơ trằn trọc canh thâu
rượu tàn, thơ thẩn ôm sầu ra đi
ngâm nga thu điếu cười khì.
Cháu kính chào bác!
Cháu là người lính. Cháu đến VNTQ cũng chưa lâu. Cháu đã rất nhiều lần đọc thơ của bác
nhưng không dám bấm vào chỗ "trả lời". Cũng dễ hiểu thôi, bác ạ, cháu mới tập tễnh
làm thơ thôi mà. Chính vì bác (và nhiều bác nữa) tuổi đã cao, ý tứ thơ sâu sắc...
nên lớp trẻ (cháu nói cháu chớ không dám nói người khác) muốn vào họa cũng thiệt là khó khăn.
Vì vậy, với thơ của bác, từ khi trở thành thành viên của VNTQ tới nay, cháu chỉ có đọc thôi.
Như vậy, lúc cháu (và chắc có nhiều bạn trẻ khác nữa) đọc thơ của bác thì bác cũng không thể biết được. Chứng minh cho điều đó là ở bài đăng này, bác nhé!
Cháu đã đọc "THÂN PHẬN MỘT ĐỜI THƠ" của bác. Bài thơ khá dài. Có ý cháu hiểu ngay.
Có ý ngẫm lại đi ngẫm lại mới hiểu. Cũng có ý vẫn còn băn khoăn lắm.
Nhưng rõ ràng nó đã gây xúc động cho cháu - bởi đó là tiếng lòng của "MỘT ĐỜI THƠ" mà!
Bài thơ của cháu sẽ gởi lại đây - tuy không mới - nhưng, theo cháu nghĩ,
nó sẽ phù hợp và được bác đón nhận!
Cháu kính chúc bác khỏe, vui, sống lâu và luôn có nhiều thơ hay!
Trân trọng!
03.5.2009
Cháu: Người lính.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2009 22:57:14 bởi Người lính >