THÂN GỬI THI HỮU THƯ QUÁN VẾ THÂN PHẬN THƠ TA
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 13 của 28 trang, bài viết từ 181 đến 195 trên tổng số 417 bài trong đề mục
nhabe 12.07.2010 18:15:20 (permalink)
0

Trích đoạn: huydungpro



Chơi  vơi  tái  ngộ


Tủi mừng tái ngộ quên giờ
chơi vơi mộng mị tràn thơ ngày nào
tinh khôi thi tứ dâng trào
chơi vơi trời biển trăng sao thì thầm.

Chơi vơi tóc thuở hương trầm                
trăng khuya lau lách vẫn đằm hương thơ
suối tiên róc rách nguyên sơ 
chơi vơi kỷ niệm xưa bờ sinh sôi.
*
Chơi vơi đêm, dạ bồi hồi
sắp giờ ly biệt kim rơi lệ sầu
kim giây tí tách nỗi đau
hỏi ngày tái ngộ? _ Kiếp sau họa là!
*
Chơi vơi ngàn dặm cách xa
trốn đau ai mách dùm ta chốn nào
làm sao nên nỗi, làm sao?
đặt bày tái ngộ thêm sầu cô miên!
*
Người trong kính, kẻ ngoài hiên
thấy nhau mà đã cách biên xa vời
máy bay, kìa cất cánh rồi
chơi vơi tình cắt ruột tôi còn gì!
*
Trốn hình vào bóng ích chi
đeo phiền dầu đứng dầu đi thẫn thờ
bỏ quên đâu mất hồn ngơ
chơi vơi tiềm thức dõi hờ theo nhau!




chơi vơi chia xa

ôi niềm vui tái ngộ
chưa hết những trận cười
thì đã sầu chia xa...
nhìn nhau...
ôi thương đau
chưa xa mà như đã
mất hẵn nhau trong đời

cho hồn về chơi vơi
chờ mong ngày tái ngộ
sẽ là dài thiên thu

nhabe
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2010 18:16:36 bởi nhabe >
huydungpro 14.07.2010 21:49:20 (permalink)
0
Cảm ơn nhabe góp bút.
Xin "chiềng làng" bài gồm 6 điều "tự Dặn Dò" mà 
có thể cũng có ở nhiều người:




Tự dặn dò


khấn trăng / duyên thơ / vỡ tim vàng /
lặng như sét / sẻ san / nghĩa tận




Khấn trăng soi sợi tơ lòng
tuy mờ đom đóm đỡ chòng chành chân.


_ Hương gì huyền diệu tháng, năm?
_ duyên thơ đích thực mà nhầm được chăng!


Vội gì thề thốt dưới trăng
để rồi đánh vỡ tim vàng anh ơi.


Yêu như sấm sét không lời
rần rần lửa ái, cắn môi lặng thầm


Sống mãnh liệt sẻ san - tròn hạnh phúc
hồn yêu mê rạo rực lẽ dung thông


Bước tang thật khẽ trong hồn
mà tim nghe nặng trùng trùng nghĩa ân .

<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2010 21:53:40 bởi huydungpro >
Minh Tuấn 14.07.2010 23:09:17 (permalink)
0

1-Khấn trăng soi sợi tơ lòng
tuy mờ đom đóm đỡ chòng chành chân.


2-_ Hương gì huyền diệu tháng, năm?
_ duyên thơ đích thực mà nhầm được chăng!


3-Vội gì thề thốt dưới trăng
để rồi đánh vỡ tim vàng anh ơi.


4-Yêu như sấm sét không lời
rần rần lửa ái, cắn môi lặng thầm


5-Sống mãnh liệt sẻ san - tròn hạnh phúc
hồn yêu mê rạo rực lẽ dung thông


6-Bước tang thật khẽ trong hồn
mà tim nghe nặng trùng trùng nghĩa ân .

_______





Những vần thơ của bác thật bổ ích và sâu sắc.

MINH TUẤN XIN HỌA VỚI BÁC 2 CÂU ( 4 VÀ 6 )

KÍNH CHÚC BÁC VUI VẺ



Yêu như sấm sét không lời
rần rần lửa ái, cắn môi lặng thầm




Gặp như sét đánh ngang trời
Xa thì dạ nói nhiều lời hơn môi .





Bước tang thật khẽ trong hồn
mà tim nghe nặng trùng trùng nghĩa ân .





Ngày tang nghĩa địa nhẹ nhàng
đêm hoang trần thế treo ngàn nghĩa ân.



Mỗi ngày học bác một chút cho mở rộng tầm kiến thức/kính bác vui vẻ
huydungpro 15.07.2010 18:16:28 (permalink)
0
Th/chào thi hữu Minh Tuấn,
Đọc thơ góp bút của MT, tôi có cảm giác thú vị khó tả, giống như "Đang đường xa mệt nhọc gặp được tri âm đồng hành".
Cũng hơi mắc cỡ vì lời khen quá cao.
Chiều nay th/gửi MT và bạn hữu trong vntq vẫn bài KL&IL nhưng
có bổ sung và nâng cao 1 nấc:



Kiệm lời & im lặng


Anh ơi, buồn vui dễ lắm lời
dễ đẩy câu yêu rơi chới với
kiệm lời, ánh mắt nói yêu rồi.
*
Chịu khó, ngồi im lặng
lắm lời - đá nặng tâm tư
thơ nhiều cũng quá dư.
*
Tránh những t cay nghiệt
gây tai ương hủy diệt tâm can
"lời nói - đọi máu".
*
ăn nói không bừa ẩu đã đành
phải học và hành
‘biết lặng câm’
*
Dù anh tâm sắt đá
hồn em hạn hán hoá rơm khô
lặng yên kẻo thành tro.
*
Em yêu anh
như xuân, ôm dịu dàng
mê anh, mình đồng vững chãi
chí bươn chải bốn mùa
dám mở đường, đâu chỉ được, không thua
tâm giàu có, lực tuy còn kém cỏi
sóng biển đông chưa một lần uể oải
bao nhiêu lần ‘bốn mùa’ gom lại
chẳng bao giờ, ngần ngại, tủi thân.
*
Phục tài anh - ăn nói giỏi đã đành
hai mươi tuổi nói càng nhanh liến thoắng
nhưng hết hồn – anh quên lựa lặng câm
đến năm mươi “im lặng” vẫn chưa rành
nên bát tuần, tội thân anh, lãnh bao cay đắng
càng thương anh lắm lắm ơi anh.
*
Dù tâm anh sốt sắng
dù rành rọt nói năng
anh ơi nhớ kiệm lời, im lặng.


                                                                           huy dung
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2010 18:43:41 bởi huydungpro >
nhabe 15.07.2010 18:33:41 (permalink)
0


Trích đoạn: huydungpro

Cảm ơn nhabe góp bút.
Xin "chiềng làng" bài gồm 6 điều "tự Dặn Dò" mà 
có thể cũng có ở nhiều người:



không có chi...cám ơn những bài thơ của HDP đã cho ý dể nb họa...


Tự dặn dò


khấn trăng / duyên thơ / vỡ tim vàng /
lặng như sét / sẻ san / nghĩa tận




Khấn trăng soi sợi tơ lòng
tuy mờ đom đóm đỡ chòng chành chân.


_ Hương gì huyền diệu tháng, năm?
_ duyên thơ đích thực mà nhầm được chăng!


Vội gì thề thốt dưới trăng
để rồi đánh vỡ tim vàng anh ơi.


Yêu như sấm sét không lời
rần rần lửa ái, cắn môi lặng thầm


Sống mãnh liệt sẻ san - tròn hạnh phúc
hồn yêu mê rạo rực lẽ dung thông


Bước tang thật khẽ trong hồn
mà tim nghe nặng trùng trùng nghĩa ân .




như trăng

trăng khuyết rồi đấy
người gần rồi xa
dòng đời mài miệt
loanh quanh chốn này

nhabe
Minh Tuấn 16.07.2010 03:30:38 (permalink)
0

Kiệm lời & im lặng


Anh ơi, buồn vui dễ lắm lời
dễ đẩy câu yêu rơi chới với
kiệm lời, ánh mắt nói yêu rồi.
*
Chịu khó, ngồi im lặng
lắm lời - đá nặng tâm tư
thơ nhiều cũng quá dư.
*
Tránh những từ cay nghiệt
gây tai ương hủy diệt tâm can
"lời nói - đọi máu".
*
ăn nói không bừa ẩu đã đành
phải học và hành
‘biết lặng câm’
*
Dù anh tâm sắt đá
hồn em hạn hán hoá rơm khô
lặng yên kẻo thành tro.
*
Em yêu anh
như xuân, ôm dịu dàng
mê anh, mình đồng vững chãi
chí bươn chải bốn mùa
dám mở đường, đâu chỉ được, không thua
tâm giàu có, lực tuy còn kém cỏi
sóng biển đông chưa một lần uể oải
bao nhiêu lần ‘bốn mùa’ gom lại
chẳng bao giờ, ngần ngại, tủi thân.
*
Phục tài anh - ăn nói giỏi đã đành
hai mươi tuổi nói càng nhanh liến thoắng
nhưng hết hồn – anh quên lựa lặng câm
đến năm mươi “im lặng” vẫn chưa rành
nên bát tuần, tội thân anh, lãnh bao cay đắng
càng thương anh lắm lắm ơi anh.
*
Dù tâm anh sốt sắng
dù rành rọt nói năng
anh ơi nhớ kiệm lời, im lặng.

huy dung





SẮC KHÔNG –VUI TẬN .


Không như ngàn con sóng
Có biển mặn ôn tồn
Linh hồn không bến tặng
Như gió bụi cô đơn.

Chợ buôn đời quay quắt
Bao trắng đen gánh đường
Lời đắng cay khó nuốt
Vạ tiếng lòng tai ương.

Hồn sa đà trượt ngã
Dựng vách chắn tình thương
Thân tồi trao chốn lạ
Lửa tro tàn bếp rơm .

Dạ bán tình cho chữ
kiệm lời trí khỏe hơn
Chợ đời quên chẳng nghĩ
Bát tuần xuân chẳng hờn.

MINH TUẤN



Không biết bác làm thơ luật gì/nhưng thấy bài thơ hàng hàng châu ngọc mà MINH TUẤN không họa với bác đôi vần thì cũng tiếc và uổng lắm thay/kính chúc bác luôn vui vẻ và có nhiều câu thơ mang triết lí sắc nét với cuộc sống.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2010 03:32:28 bởi Minh Tuấn >
huydungpro 16.07.2010 11:53:15 (permalink)
0
 
Cảm ơn thi hữu Minh Tuấn có tấm thịnh tình bỏ công góp bút - họa cho bài thơ KL&IL của tôi.
Hôm nay là bài QÔCKT, Minh Tuấn ạ:


Qua ô cửa không trung
                 
                               Nhìn từ ô cửa không trung
                              Trần gian gió đổi, ai từng trầm tư (hd)


Bay cao tít, rất xa
từ cửa sổ phi cơ
trầm tư về viễn xứ
Trên: xanh thẳm, dưới: mây trắng thướt tha
đâu có tuổi, chuyển vần vô tư lự…

Dưới cả mây, tít tắp cứ tầng tầng
tí ti, kìa: chính cõi trần yêu quý
mỏng manh thế , mà huênh hoang, đố kỵ !

Tuổi trẻ đời ta dưới đó –
gió xuân hè, sớm nhạt nhoà
chưa kịp hình dung rõ nó
thì nó đã lùi rất xa ...
hệt còi tàu vút ngái-ngủ-sân-ga

Hãy gượm, ơi làn gió trẻ
lẽ nào bỏ nhau như thế?
để ai trơ trọi thật sao?
sao tiếc một ánh mắt chào
mặc ai trước gió ào ào thu đông!
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2010 12:22:45 bởi huydungpro >
Liên Thơ 16.07.2010 12:12:29 (permalink)
0
Trích đoạn: huydungpro



TÁI NGỘ ĐÀN XƯA 
                                            
   Đàn trăng kỳ ảo thanh tao
Ngời vui tái ngộ sóng trào tim yêu
Bập bùng kỷ niệm phiêu diêu
Lửa tình trong nhạc thủy triều đang dâng.

  Xưa-Nay-Mai nhập nhẹ lâng
Nỗi niềm tâm sự nhiều tầng dung thông
Tủi mừng chảy một dòng trong
Trăng mùa vàng khế mơ mòng đàn tiên.  


  Hương khuya càng ngát diệu huyền
Chứng cho thành ý tâm thiền bao la
  Mơn man trăng đậu làn da
Cung đàn hoài niệm tình ta ngọt ngào

  Tim yêu không nguội dần đâu
Chỉ xin đàn né nốt sầu xưa xa
   Tuệ tâm hạnh ngộ giao hòa
Sum vầy - duyên phận vượt bờ cô miên?  

    Xưa trăng vàng khế gặp em 
Má thơm ngọt lịm đào tiên nay về
   Mắt cười, hoa lá rủ rê
Ánh tình tuổi ngọc, tóc thề chưa phai.

                   huydungpro
         Hạnh ngộ
      Người nay gặp được người xưa
So lại dây đứt, đàn chưa vỡ mà
     Cung thương cung nhớ đậm đà
Gảy lên thánh nhạc chan hoà đêm đông
 
     Ngỡ như là giấc mơ hồng
Tay trong tay nắm thắm nồng lệ hoa
    Trái tim vang nhịp tình ca
Mắt nhìn tận mắt… thiết tha hẹn thề
 
    Vượt qua bao nỗi ê chề
Niềm vui hạnh ngộ ta về bến mơ
    Giao hoà hai xác bơ vơ
Duyên phần dành tặng  hồn thơ sum vầy …
                       Lê Minh Liên Thanh Thơ
                           16/7/2010


<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2010 12:15:08 bởi Liên Thơ >
Bui Xuan Lam 16.07.2010 12:34:37 (permalink)
0
ĐÊM CUỐI NĂM NGHĨ VỀ THƠ
(Tặng các bạn thơ)

Thơ xưa đầy vẻ thanh tao,
Lời hay ý đẹp thấm vào trong tim.
Người thơ là kẻ đi tìm,
Cao xa ngàn dặm, cánh chim phương trời...
Hiến dâng báu vật cho đời,
Nghĩ đâu giọt lệ ai rơi trên mồ!

Thời nay, bao chuyện xô bồ,
Bao lời thô thiển... chiếm thơ mất rồi!
Làm thơ mong được lên ngôi,
Để cho thiên hạ đời đời biết tên !?
Kể chi đến sự sang hèn,
Rồi ra phải quét trả đền mà thôi!

Hết năm, đã hết năm rồi,
Vẫn còn đó, món nợ đời, nợ thơ!
Lấy chi trả được bây giờ?
Thơ đang gõ cửa đứng chờ ngoài kia!
Lạnh lùng một ngọn đèn khuya,
Tình này, cảnh ấy, ai chia cho mình?


16-12-2005,
BÙI XUÂN LÂM
Minh Tuấn 17.07.2010 02:29:54 (permalink)
0

ĐÊM CUỐI NĂM NGHĨ VỀ THƠ
(Tặng các bạn thơ)

Thơ xưa đầy vẻ thanh tao,
Lời hay ý đẹp thấm vào trong tim.
Người thơ là kẻ đi tìm,
Cao xa ngàn dặm, cánh chim phương trời...
Hiến dâng báu vật cho đời,
Nghĩ đâu giọt lệ ai rơi trên mồ!

Thời nay, bao chuyện xô bồ,
Bao lời thô thiển... chiếm thơ mất rồi!
Làm thơ mong được lên ngôi,
Để cho thiên hạ đời đời biết tên !?
Kể chi đến sự sang hèn,
Rồi ra phải quét trả đền mà thôi!

Hết năm, đã hết năm rồi,
Vẫn còn đó, món nợ đời, nợ thơ!
Lấy chi trả được bây giờ?
Thơ đang gõ cửa đứng chờ ngoài kia!
Lạnh lùng một ngọn đèn khuya,
Tình này, cảnh ấy, ai chia cho mình?

16-12-2005,
BÙI XUÂN LÂM






THƠ CHƠI .

Tháng năm quen thói vô tình
Trăm năm… Ai biết bước mình tới đâu
Thiên đường còn thắm mắt câu
Tuổi xuân đã bạc theo màu áo khăn…

Thơ tràn muôn nỗi rau răm
Khúc ghi chút nhớ ,khúc dằm chút thương
Biết đâu như Cải Thiên Đường
Trăm năm còn ngắn ,với chương thơ hồng …

Cuối năm bút muốn tuôn dòng
Trang chờ câu chữ mà dong cánh buồm
Duyên thơ ai có thì thương
không duyên thì mặc, ngoài đường thơ rơi …

Vô tình trong cái sự đời
Buồn chi cho khổ thú chơi thơ lòng.

MINH TUẤN



@@@/Xin lỗi bác HUY DUNG nhiều ...Vì hôm nay MINH TUẤN THẤY BÀI THƠ CỦA BÁC BÙI XUÂN LẮM MƯỢT MÀ VÀ DUYÊN QUÁ /XIN HỌA ĐÔI VẦN VỚI BÁC LẮM
CHÚC CẢ NHÀ VUI VẺ VỚI THƠ CA.MAI LẠI CỌ SÁT VỚI BÀI ý tưởng mới của bác .KÍNH BÁC VUI VẺ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2010 02:32:02 bởi Minh Tuấn >
Minh Tuấn 17.07.2010 16:11:23 (permalink)
0

Qua ô cửa không trung

Nhìn từ ô cửa không trung
Trần gian gió đổi, ai từng trầm tư (hd)


Bay cao tít, rất xa
từ cửa sổ phi cơ
trầm tư về viễn xứ
Trên: xanh thẳm, dưới: mây trắng thướt tha
đâu có tuổi, chuyển vần vô tư lự…

Dưới cả mây, tít tắp cứ tầng tầng
tí ti, kìa: chính cõi trần yêu quý
mỏng manh thế , mà huênh hoang, đố kỵ !

Tuổi trẻ đời ta dưới đó –
gió xuân hè, sớm nhạt nhoà
chưa kịp hình dung rõ nó
thì nó đã lùi rất xa ...
hệt còi tàu vút ngái-ngủ-sân-ga

Hãy gượm, ơi làn gió trẻ
lẽ nào bỏ nhau như thế?
để ai trơ trọi thật sao?
sao tiếc một ánh mắt chào
mặc ai trước gió ào ào thu đông!






LỬNG LƠ NHỚ CHỐN TRẦN GIAN …


Lang thang giữa chốn trời cao
Máy bay muốn đậu ,nhưng nào có cây
Gặp cơn gió vội lưng mây
Hỏi thăm gió chẳng cho ngày làm quen…

Tưởng trần muôn nỗi bon chen
Trên mây cũng cảnh gió len mây bồng
Trầm tư bay giữa tầng không
Máy bay một bóng mênh mông dặm ngàn.

Dưới kia là chốn trần gian
Mộng sinh tử kiếp treo ngàn bước đi
Buồn tan bên tiếng thầm thì
Vui tươi ánh mắt ,tim ghi bóng tình.

Lửng lơ nhớ chốn bình minh
Tiếng gà đưa đón đêm hình tàn canh.

MINH TUẤN


KÍNH CHÚC BÁC HUY DUNG VUI KHỎE NHIỀU VÀ SÁNG TÁC ĐỀU ĐẶN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2010 16:18:28 bởi Minh Tuấn >
nghinhnguyen 17.07.2010 22:31:39 (permalink)
0
Kính gởi bác huydungpro,
tôi Nghinhnguyen đã nhiều lền được đọc thơ bác trên dđ, rât quí nễ ngưỡng mộ.
nay mới có dịp xin gởi đến bác một bài gọi là tri ngộ, để bác và thi hữu thưởng lảm  góp ý
về tư tưởng, khái niệm của người làm thơ .theo cách suy nghĩ của tôi một người nông dân. 
Trân trọng
Nghinhnguyen


THƠ VỚI NGƯỜI THƠ

Có phải thơ là một phần cuộc sống?
Nâng tâm hồh bay bổng vượt không gian
Vươn ước mơ tìm đến một thiên đàng
Một thế giới huy hoàng Chân, Thiện, Mỹ

Cuộc thế cứ xoay vầng trong thái bĩ
Lay động bao tình ý những hồn thơ
Những bước đời theo lối mộng mơ
Lời thổn thức giữa đôi bờ sinh tử

Nợ tình yêu có thừ thời nguyên thủy
Để triệu năm còn đầy ứ lời tthơ
Những khổ đau, hạnh phúc, ước mơ
Chỉ ẩn hiện mạp mờ làn sương khói

Thi nhân khóc hộ tình đời ngang trái
"Bên bức thành khổ ài cùa thế nhân" (*)
Bước phiêu du người thơ bổng hoá thân
Làm mảnh ghép- là một phần nhân thế

Những dự cảm qua cuộc đời dâu bể
Lại thấy mình như một kẻ thẩn thờ
Bước chông chênh giữa hai cõi thực,mơ
Những rung cảm chựt chờ qua ánh mắt

Những dĩ vãng u hoài trong trẩm mặc
Nhẹ lướt qua âm sằc khúc nhạc buồn
Từ không gian vang điệu sáo véo von
Hoàng hôn tím hắt hiu theo mùa nhớ :

- Múa đông đến thương bần hàn cơ nhỡ
- Mùa  xuân về mong nhớ cuộc tao phùng
- Mùa hè qua mang hòaì cảm mông lung
- Mùa thu tới đệp trùng bao hoài niệm

Những hồn thơ muôn đởi luôn tìm kiếm
Trong những điều bất định của cuộc đời
Căng buồm đưa hồn thơ đến trùng khơi
Múc ánh nguyệt giữa biển trời trinh bạch

Về thực tại cõi đời - mình lữ khách
Cuộc hành trình mong rũ sạch bụi trần
Đến rồi đi - ta chỉ có một lần
Ngoảnh nhìn lại là phù vân, ảo vọng

Bao vấn nạn cuộc đời còn khuất bóng
Nên thi ca lắng đọng những ngôn từ
Bức rèm thưa che hai cõi thực hư
Để hạnh phúc khổ đau về chung lối

Cảnh sắc cùng không gian luôn biến đổi
Những hồn thơ mong kết nối thời gian
Thương đoá hoa xinh rồi cũng úa tàn
Tiếc đền tháp ngỗn ngang thành phế tích !

Bao người thơ mong tìm về viễn đích
Một tình yêu toàn bích giữa bao la
Lời thi ca là tiếng vong thiết tha
Bao ý tứ chuyển thành lời thông điệp

Bao thế hệ người thơ luôn nối tiếp
Đem thi ca hoà nhịp với sinh linh
Mong thế nhân hợp xướng khúc diễm tình
Tình yêu kết nhân sinh cùng hoàn vũ

Lởi thơ là nơi người thơ tạm trú
Để hồn thơ vào vũ trụ bao la
Kết tinh từ mỹ cảm thăng hoa
Từ vô thức nhập hoà thành nhiện hữu

Cả hiện tại tương lai và quá khứ
Với bao nhiêu tinh tuý của người  thơ
Dẫu rằng thơ là những phút mơ
Ai tìm được bến bờ trong tâm thức

Những hồn thơ muôn đời luôn ray rứt
Mong kiếm tìm lẽ thực của tinh yêu.

Thi hào Nguyễn Du rỏ máu xuống trang Kiều
Bóng chữ, hồn thơ nghìn năm còn tỏ...

Nghinh Nguyên

(
*)- "Cái bể tình dục lấp mãi không đầy.
        Cái thành sầu khổ phá mãi không tan."
                          Khuyến giới toàn thư.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2010 09:06:59 bởi nghinhnguyen >
huydungpro 21.07.2010 12:34:08 (permalink)
0
 
     Xin đa tạ quý thi hữu vừa mới đây ghé thăm và để lại thơ, quý hóa quá, thật vinh hạnh cho huydung-tôi.
     Bài Hạnh ngộ của Liên Thơ với những ý "thánh nhạc", "vượt qua bao nỗi ê chề", "giao hòa hai xác bơ vơ" v.v...làm tôi xúc động đến không chịu nổi về sự chân thành thương xót nhau.
       Bùi Xuân Lãm ơi, tôi cũng như Bạn đã bao lần Đêm cuối năm nghĩ về thơ và như đã tri âm bao nỗi niềm chung. Và cả Minh Tuấn cũng thích cái "duyên và mượt mà" của BXL trong bài đó đến không thể không làm bài Thơ chơi để họa ngay bài đó làm cho vườn thơ huydung-tôi được thưởng lãm trước tiên.
       Minh Tuấn còn quý mến họa bài Qua ô cửa không trung của tôi bằng bài Lục bát Lửng lơ nhớ chốn trần gian, tôi rất thích vì như cùng tâm trạng vượt 'vân quyển' của trái đất.
     Trân trọng cảm ơn người có lẽ cao tuổi bậc nhất vntq chúng ta 100tuổi+6 tháng tròn là thi hữu Nghinh Nguyên (ở Bình Thuận, xa cách gì đâu, gần "xịt" SG tôi) nói "rất quý nể ngưỡng mộ" thơ tôi trên vntq và tặng tôi 1 bài thơ đề tài lớn, nghiêm chỉnh Thơ và người thơ dài tới 64 dòng chia làm 14 khổ thơ.
     Cũng chung hơi thơ dài như bác NN, tôi xin đáp lại bài thơ trên bẳng bài Chặng đường xa vào thu dưới đây, may ra tương hợp. Cũng nhân thể bài này xin (rất rụt rè) thân tặng LT, BXL, MT , các Adm+Mod VDN, HB, Ct.ly, NgĐỗ V.V... cùng các thi hữu quen biết trên DĐ, những ai như đang thèm một bản nhạc nhịp điệu hành khúc mà chậm rãi buồn buồn hợp với bước chân mình buông thả trên chặng đường xa đi vào mùa thu mỗi cuộc đời & của muôn thuở.
Thành kính tặng bài thơ.
hd


Chặng đường xa vào thu


Vào thu thương chính mình
phơ phơ gió tóc tình khao khát
vuốt da nhăn sóng gợn bạt ngàn xanh.

Sông thu - khúc uốn quanh
với gió mây sao không hòa bước chân
cho bớt mù danh lam, rào rú
giữa dân tộc trường tồn,vần xoay vũ trụ?

*
Về xóm quê - xưa cũ
xa xưa nhất
thu yêu hói - trôi lầm lũi đục ngầu
rễ tre ngà, hói rửa - trả công chầu
tình bạn ngọt! thương nhau như hói mật.

Hói đổ vào Lam giang bát ngát dòng
gặp màu mỡ, mầm chồi nẩy dọc sông
vạch xa tít - bến xinh, đò - lẻ chấm
Thu lặng sấm
mưa dày che
quê dần khuất.

Mưa không chê gió, gió trách chi mưa
mưa gió thuận hòa, vụ thu được mùa.
Ngước mắt Giăng Màn, đỉnh mờ
Thiên Nhẫn
thu lên đường ! không vướng bận
bước chân đưa.

Nàng tiênThu 
đi trên thảm dệt thưa
Lơi lả
nay mắt vay
món nợ này mai trả?
Tình đẹp quá
thuở đầu xanh đã vay?
nay đầu bạc, trả bằng bản nhạc say.

Từ vào thu,vôtận mở mênhmang trước mắt
đường muôn dặm - như quen mà lạ thay
không thấy mặt
tiền bối bước ung dung phía trước
lỡ hồng vận gió mây?

Nhưng thu thoáng đãng
giấc nồng yên lặng
trên sân thượng trống tường
gíó tự do - đưa quên xóa hận
gửi nhớ vào thương
vào buồn
gió thoảng luồng
thanh nhạc.

Nguồn tình róc rách
đã suối từ lâu
hào sảng trang thơ tình nhòe lấm láp
'thu phân' đã - chiều đông sập tối mau !
tình thác đổ - đã sông sầu chảy chậm.

May sao, sau âm âm
còi tàu thu buồn - dài đêm trăng
Em xuất hiện! từ sân ga vàng
vui nắng sớm!

Nhưng em lại sắp đi
chuyến mùa thu lần ni dài lắm
mùa cứ vần xoay
nhớ nhau cứ nhìn mây
là thấy rõ ?

Cầu kỳ chở
đào Tết tận trời Tây
hoa cô đơn, phải ép hoa mới nở
mà vẫn không đồng bộ !

Sài Gòn đợi, tiết thu chẳng đổi thay
Bắc Âu lạnh, chim di trú lạc bầy
khúc “Bốn Mùa” kỷ niệm dày sâu đậm
tình tuyết trong, mắt đỏ, đẫm chia tay !

Ông dìu cháu tập đi, thu mới đây
(khi ông cuối chặng?)
nay dựa cháu, ông thường gắng ngồi lên!

Đất dìu sương thành sương thu trắng
nay dựa sương, đất tỏa thành đêm
Tám mươi dựa gì lên bục giảng?

Đường xa đang tới chặng
vào thu, mở tiếp dặm đường xa.
                                                                            Chớm thu 2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2010 21:19:44 bởi huydungpro >
nghinhnguyen 21.07.2010 22:27:19 (permalink)
0
Bác Huy Dung mến, xin lỗi bác về cái khai sinh thời li loạn nên Nghinh nguyên phải gánh thêm một mớ tuổi
xin được đính chinh với bác NN mới chỉ là con nhâm ngựa,(19420 về tuổi tác vẫn lả đàn em của bac thôi.
NN tôi một người nông dân, tạo hoá có ban cho một chút năng khiếu thơ nên mạo muội giao tiếp với anh em.
Theo thiển ý tôi thuyết Dung thông của Huy Dung để làm cho mọi người gần nhau hơn , không phân biệt trí thức
hay bình dân, Hàn lâm hay dân giã. có lẽ HD muốn nối kết qua nhiều thế hệ nhiều tâm hồn, với những dòng thơ mang
mang hoài cổ, với tấm lòng nhân hậu của một người thầy thuốc thi sĩ.

Trân trọng

Nghinh Nguyên


Điểm Rơi - Tình Yêu

Bao nhà hiền triết vào đời
Truy tìm chân lý
điểm rơi cuối cùng

Lối đường
vô thuỷ
vô chung
chiếc lồng vũ trụ
vô cùng bao la

Rồi ra ta mãi tìm ta
từ trong mảnh vỡ thoát ra thuở nào
đồng hành với những ngôi sao
viễn du đến một cõi nào xa xôi

Thời gian
ghi những vòng đời
Không gian vô lượng
nổi trôi viễn trường

Mập mờ
lạc hướng sai phương
luân hồi mấy nẻo
vô thường
vô minh

Tìm đâu viễn đích mông lung
cận kề cuộc sống
một vùng tin yêu
Tình Yêu
nói biêt bao điều
từ trong sâu thẳm
kích chiều thiêng liêng
Tính yêu Thượng Đế vô biên
Điểm rơi kỳ diệu
qua miền tưởng suy.

Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2010 12:01:00 bởi nghinhnguyen >
Liên Thơ 22.07.2010 15:08:54 (permalink)
0
22/7/1931 * 22/7/2010
Liên Thơ và rất nhiều bạn thơ mong trái tim bác sống mãi với thời gian


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/8A72100313C74DB6B4D2C9650D5E236B.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2010 15:11:52 bởi Liên Thơ >
Attached Image(s)
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 13 của 28 trang, bài viết từ 181 đến 195 trên tổng số 417 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9